Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 475
Doãn Tử Chương thấy Cửu Vĩ Hồ tuyết diễm thì nghĩ đến Tiểu Trư, trong lòng hơi động một chút, cầm tay Chu Chu nghiêng đầu cười nói: “Heo ngốc !”
“Huynh, huynh còn không biết xấu hổ !” Chu Chu u oán nói.
“Heo cũng không tồi, ta không chê.” trong mắt Doãn Tử Chương khó được lộ ra nồng đậm vui vẻ, mặc dù giờ phút này khuôn mặt bình thường, nhưng vẫn làm cho Chu Chu cảm thấy vô cùng mê người, nhất thời đã quên oán khí nho nhỏ trong lòng.
“Hừ! Đến lúc nào rồi rồi, còn có tâm tư liếc mắt đưa tình !” Vừa lúc thấy một màn như vậy thì Đề Thiện Thượng ghen tỵ nói.
Trên trận đài, Phần Bích Thấm xinh đẹp thì xinh đẹp, nhưng bối phận quá cao bản lĩnh quá mạnh mẽ, hắn không dám có suy nghĩ không an phận, hai sư muội tuyệt sắc lại bị sư đệ vô liêm sỉ lừa đi, đáng thương bên cạnh tuy nhiều mỹ nhân, cũng chưa có một người thuộc về hắn . Mỗi lần nghĩ đến đây, trong lòng Đề Thiện Thượng tràn đầy oán niệm.
Chu Chu bị hắn nói xong thì xấu hổ, cúi đầu không nói, nhưng vẫn không buông tay áo của Doãn Tử Chương ra.
Cơ U Cốc thấy mấy bọn họ nói liên miên cằn nhằn, mặc dù tam sư đồ Quách Trai hiện tại đều tập trung ở trên trận luyện đan của hai đại cao thủ, nhưng khó đảm bảo sẽ không nghe thấy những lời của bọn hắn, cho nên nháy mắt với Thạch Ánh Lục, làm cho nàng thi triển ảo thuật phối hợp phong ấn thuật đơn giản, ngăn cách âm thanh bọn họ nói chuyện với bên ngoài.
Thạch Ánh Lục ngầm hiểu làm theo, sau khi xác định những người bên cạnh không thể nào phát hiện động tĩnh của bọn họ, không nhịn được hâm mộ nói: ” Trong lòng Phần tiền bối lúc nào cũng nhớ Yêu Hồ, cho nên hỏa linh mới có thể là hồ ly. Không biết tương lai của ta nếu như phân liệt ra hỏa linh, sẽ là gì chứ?” Thạch Ánh Lục mấy ngày này liên tiếp nhìn thấy nhiều hỏa linh, đã sớm động tâm không dứt.
“Chắc cũng là hồ ly.” Đề Thiện Thượng thẳng thắn nói.
Thạch Ánh Lục nói: “Bởi vì trên người muội có huyết thống Hồ Tộc sao? Cái này quả thật có thể. . . . . .”
“Với muội thì cái gì huyết thống cũng không liên quan, hỏa linh của muội nhất định là hồ ly, hơn nữa còn là loại đặc biệt ngây thơ dễ bị lừa gạt! Nếu không sẽ không bị Lão Hồ Ly ngàn năm lão Nhị âm hiểm này gian trá lừa đi.” Đề Thiện Thượng nghiêng qua Cơ U Cốc một cái, giọng nói càng phát ra mùi chua.
Nhưng mà rất nhanh hắn lại nghĩ tới một điểm, ánh mắt liếc về phía Chu Chu, cười đến hết sức vui vẻ: “Tiểu sư muội a, Lão Tử cũng không nghĩ đến, thì ra tiểu Tứ trong lòng muội là heo ! Aha ha ha ha! Hắn suốt ngày chỉ biết ăn, đúng là con heo!”
“Mới… mới không phải!” Chu Chu phản bác, đại ác nhân đẹp như thế lại nhìn hung hãn như vậy. Thế nào lại là con heo? Giống con cọp hơn. Nhưng mà nói như vậy, Tiểu Trư có phải nên biến thành cọp mới tương đối thích hợp? Quá xoắn quýt rồi.
Suy nghĩ của Chu Chu bị Đề Thiện Thượng nhiễu loạn. Cũng có chút hồ đồ . Thạch Ánh Lục, Cơ U Cốc nghe lời Đề Thiện Thượng nói…, cũng không khỏi được nở nụ cười.
Mặt khác, Doãn Tử Chương ngày ngày nhạo báng Chu Chu là heo, hắn lại thích ở cùng với Chu Chu. Được ăn thức ăn Chu Chu làm, đan dược Chu Chu luyện, vậy bản thân hắn cũng cao minh không tới đi đâu a.
Doãn Tử Chương hiển nhiên cũng nghĩ đến những thứ này, vẻ mặt có mấy phần cứng ngắc không được tự nhiên, chống lại ánh mắt tràn đầy nghi hoặc kia của Chu Chu, không khỏi vừa bực mình vừa buồn cười nói: “Đừng nghe đại sư huynh nói hưu nói vượn. Ngây thơ !”
Mọi người khó được buông lỏng tâm tình cười đùa chốc lát, nhưng ánh mắt chuyển tới trên đài, tâm tình một lần nữa trầm trọng,
Trong lòng Đề Thiện Thượng không giấu được, dùng sức vuốt vuốt mặt nói: “Tiểu sư muội. Muội nhìn bọn họ người nào sẽ thắng?”
Chu Chu lắc đầu cười khổ nói: “Không biết, Diễm Kiếm Địch lĩnh hội thiên địa âm dương chi đạo, chỉ sợ không người nào có thể sánh bằng. Nhưng thuật luyện đan của Phần tiền bối cùng với thần hồn cảm ứng. Hẳn là mạnh hơn lão bây giờ một chút.”
Thiên Hỏa và tu vi rất trọng yếu, nhưng đối với cảm ứng linh dược, cùng trong quá trình luyện đan nắm chắc một chút chi tiết kỹ thuật, cảm nhận và sáng tạo vẫn rất ảnh hưởng tới luyện thành phẩm chất đan dược.
Chưa tới một khắc cuối cùng, Chu Chu cũng không cách nào xác định cuối cùng ai thắng ai thua.
Trên đài Chúc Long và Cửu Vĩ Hồ Tuyết diễm dưới sự chỉ huy chủ nhân của mình phun ra nuốt vào linh dược không ngừng. Từ từ rốt cục Chu Chu nhìn ra một chút vấn đề: “Đại sư huynh, Tam sư tỷ, các người có cảm thấy hay không. Hình như Chúc Long bị ảnh hưởng bởi tiếng đàn Thấm tỷ tỷ?”
Kể từ khi Đề Thiện Thượng tu luyện Hi thanh thuật, rồi rất hứng thú với Âm Ba Công công kích, sau lại từ Long Thiệp Lan tặng cho sách quý, phát hiện một bộ Âm Ba Công pháp Long ngâm phổ thượng thừa hơn, hiện tại coi như hắn cũng là chuyên gia về công kích Sóng âm này.
Về phần Thạch Ánh Lục vẫn luôn tu luyện《 Huyễn Mị đại pháp 》 mà Huyễn Mị yêu hồ tặng cho, bàn về mê hoặc chi thuật cũng là đạt trình độ cao nhất .
Hai người bọn họ nghe lời của Chu Chu thì tỉ mỉ nhìn ra ngoài một hồi, quả thế.
Phần Bích Thấm vẫn lấy tiếng đàn khống chế Cửu Vĩ Hồ tuyết diễm luyện đan, cũng không biết là cố ý hay vô ý, hình như Chúc Long bị tiếng đàn ảnh hưởng, tốc độ Chúc Long luyện đan cũng dần dần trở nên đều đều trước mặt người.
Hai con hỏa linh có tính chất tu vi khác nhau quá nhiều, thích hợp với Cửu Vĩ Hồ Tuyết diễm, nhưng lại không thích hợp với Chúc Long, mà hiển nhiên Diễm Kiếm Địch cũng phát hiện cái vấn đề này, đang cố gắng để cho Chúc Long thoát khỏi ảnh hưởng của tiếng đàn .
Nhưng bởi vậy, Chúc Long bên này không khỏi xuất hiện một chút động tác cử chỉ rối loạn. Người bên cạnh có lẽ không cảm thấy, Chu Chu cũng đã nhạy cảm phát hiện đến Chúc Long luyện ra vài loại tinh túy linh dược có vấn đề, tiếp tục nữa mà nói…, phẩm chất đan dược tất nhiên sẽ phải chịu ảnh hưởng nghiêm trọng.
Diễm Kiếm Địch không hổ là tu sĩ Đại Thừa kỳ, đối với hoàn cảnh xấu như vậy mà không chút hoang mang, ống tay cuốn lại, quét linh dược tinh túy Chúc Long đã luyện tốt đến một bên, để cho Chúc Long tạm thời dừng lại, rất nhanh liền có tu sĩ Diễm tộc đưa tới một phần nguyên liệu linh dược mới.
Bên ngoài tràng tu sĩ hiểu được, Diễm Kiếm Địch lúc trước chế thuốc không biết xảy ra sơ xuất gì, thế nhưng tính toán lặp lại một lần nữa!
Nhìn lại Phần Bích Thấm bên này, Cửu Vĩ Hồ Tuyết diễm nhất cử nhất động giống như như nhảy múa ưu nhã lưu loát, vốn đang rất tin tưởng Diễm Kiếm Địch thì cây cân trong lòng không khỏi từ từ đảo hướng sang Phần Bích Thấm bên này.
Lần này, Diễm Kiếm Địch sớm có phòng bị, không biết dùng thủ pháp gì, Chúc Long không hề bị ảnh hưởng tiếng đàn bên kia của Phần Bích Thấm, động tác cũng trở nên nhanh chóng, chỗ lợi hại của Thiên Hỏa hoàn toàn hiện ra, tốc độ tinh luyện linh dược nhanh hơn nữa chất lượng cực cao, mỗi một chủng tinh luyện ra tinh túy đều ở Phệ Kim Xích hỏa âm dương lực điều động đến trạng thái tốt nhất, dần dần mà vượt qua tiến độ của Phần Bích Thấm.
Không biết qua bao lâu, trên đài hai người gần như đồng thời bắt đầu dung hợp thành phần các loại linh dược, sau khi hai con hỏa linh nuốt tất cả tinh túy linh dược vào, cặp mắt đen to kỳ lạ trên mặt Chúc Long bỗng nhiên nháy mắt động lên.
“Nguy rồi!” Chu Chu không nhịn được hô nhỏ một tiếng, mấy sư huynh sư tỷ đều không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về nàng.
“Cổ thư thượng ghi lại, Chúc Long kia nhắm mắt là đêm tối, mở mắt là ban ngày. . . . . .” Nói trắng ra, Chúc Long trông coi âm dương, nhắm mắt lại chính là đêm tối, mở mắt chính là ban ngày, nó hiện tại nháy mắt nhiều như vậy, chắc chắn định đảo loạn hai khí âm dương của vùng này, ở thời điểm nguy hiểm này, quanh thân hai khí âm dương trở nên rối loạn khó dò, Phần Bích Thấm sẽ phải chịu quấy nhiễu rất lớn.
“Huynh, huynh còn không biết xấu hổ !” Chu Chu u oán nói.
“Heo cũng không tồi, ta không chê.” trong mắt Doãn Tử Chương khó được lộ ra nồng đậm vui vẻ, mặc dù giờ phút này khuôn mặt bình thường, nhưng vẫn làm cho Chu Chu cảm thấy vô cùng mê người, nhất thời đã quên oán khí nho nhỏ trong lòng.
“Hừ! Đến lúc nào rồi rồi, còn có tâm tư liếc mắt đưa tình !” Vừa lúc thấy một màn như vậy thì Đề Thiện Thượng ghen tỵ nói.
Trên trận đài, Phần Bích Thấm xinh đẹp thì xinh đẹp, nhưng bối phận quá cao bản lĩnh quá mạnh mẽ, hắn không dám có suy nghĩ không an phận, hai sư muội tuyệt sắc lại bị sư đệ vô liêm sỉ lừa đi, đáng thương bên cạnh tuy nhiều mỹ nhân, cũng chưa có một người thuộc về hắn . Mỗi lần nghĩ đến đây, trong lòng Đề Thiện Thượng tràn đầy oán niệm.
Chu Chu bị hắn nói xong thì xấu hổ, cúi đầu không nói, nhưng vẫn không buông tay áo của Doãn Tử Chương ra.
Cơ U Cốc thấy mấy bọn họ nói liên miên cằn nhằn, mặc dù tam sư đồ Quách Trai hiện tại đều tập trung ở trên trận luyện đan của hai đại cao thủ, nhưng khó đảm bảo sẽ không nghe thấy những lời của bọn hắn, cho nên nháy mắt với Thạch Ánh Lục, làm cho nàng thi triển ảo thuật phối hợp phong ấn thuật đơn giản, ngăn cách âm thanh bọn họ nói chuyện với bên ngoài.
Thạch Ánh Lục ngầm hiểu làm theo, sau khi xác định những người bên cạnh không thể nào phát hiện động tĩnh của bọn họ, không nhịn được hâm mộ nói: ” Trong lòng Phần tiền bối lúc nào cũng nhớ Yêu Hồ, cho nên hỏa linh mới có thể là hồ ly. Không biết tương lai của ta nếu như phân liệt ra hỏa linh, sẽ là gì chứ?” Thạch Ánh Lục mấy ngày này liên tiếp nhìn thấy nhiều hỏa linh, đã sớm động tâm không dứt.
“Chắc cũng là hồ ly.” Đề Thiện Thượng thẳng thắn nói.
Thạch Ánh Lục nói: “Bởi vì trên người muội có huyết thống Hồ Tộc sao? Cái này quả thật có thể. . . . . .”
“Với muội thì cái gì huyết thống cũng không liên quan, hỏa linh của muội nhất định là hồ ly, hơn nữa còn là loại đặc biệt ngây thơ dễ bị lừa gạt! Nếu không sẽ không bị Lão Hồ Ly ngàn năm lão Nhị âm hiểm này gian trá lừa đi.” Đề Thiện Thượng nghiêng qua Cơ U Cốc một cái, giọng nói càng phát ra mùi chua.
Nhưng mà rất nhanh hắn lại nghĩ tới một điểm, ánh mắt liếc về phía Chu Chu, cười đến hết sức vui vẻ: “Tiểu sư muội a, Lão Tử cũng không nghĩ đến, thì ra tiểu Tứ trong lòng muội là heo ! Aha ha ha ha! Hắn suốt ngày chỉ biết ăn, đúng là con heo!”
“Mới… mới không phải!” Chu Chu phản bác, đại ác nhân đẹp như thế lại nhìn hung hãn như vậy. Thế nào lại là con heo? Giống con cọp hơn. Nhưng mà nói như vậy, Tiểu Trư có phải nên biến thành cọp mới tương đối thích hợp? Quá xoắn quýt rồi.
Suy nghĩ của Chu Chu bị Đề Thiện Thượng nhiễu loạn. Cũng có chút hồ đồ . Thạch Ánh Lục, Cơ U Cốc nghe lời Đề Thiện Thượng nói…, cũng không khỏi được nở nụ cười.
Mặt khác, Doãn Tử Chương ngày ngày nhạo báng Chu Chu là heo, hắn lại thích ở cùng với Chu Chu. Được ăn thức ăn Chu Chu làm, đan dược Chu Chu luyện, vậy bản thân hắn cũng cao minh không tới đi đâu a.
Doãn Tử Chương hiển nhiên cũng nghĩ đến những thứ này, vẻ mặt có mấy phần cứng ngắc không được tự nhiên, chống lại ánh mắt tràn đầy nghi hoặc kia của Chu Chu, không khỏi vừa bực mình vừa buồn cười nói: “Đừng nghe đại sư huynh nói hưu nói vượn. Ngây thơ !”
Mọi người khó được buông lỏng tâm tình cười đùa chốc lát, nhưng ánh mắt chuyển tới trên đài, tâm tình một lần nữa trầm trọng,
Trong lòng Đề Thiện Thượng không giấu được, dùng sức vuốt vuốt mặt nói: “Tiểu sư muội. Muội nhìn bọn họ người nào sẽ thắng?”
Chu Chu lắc đầu cười khổ nói: “Không biết, Diễm Kiếm Địch lĩnh hội thiên địa âm dương chi đạo, chỉ sợ không người nào có thể sánh bằng. Nhưng thuật luyện đan của Phần tiền bối cùng với thần hồn cảm ứng. Hẳn là mạnh hơn lão bây giờ một chút.”
Thiên Hỏa và tu vi rất trọng yếu, nhưng đối với cảm ứng linh dược, cùng trong quá trình luyện đan nắm chắc một chút chi tiết kỹ thuật, cảm nhận và sáng tạo vẫn rất ảnh hưởng tới luyện thành phẩm chất đan dược.
Chưa tới một khắc cuối cùng, Chu Chu cũng không cách nào xác định cuối cùng ai thắng ai thua.
Trên đài Chúc Long và Cửu Vĩ Hồ Tuyết diễm dưới sự chỉ huy chủ nhân của mình phun ra nuốt vào linh dược không ngừng. Từ từ rốt cục Chu Chu nhìn ra một chút vấn đề: “Đại sư huynh, Tam sư tỷ, các người có cảm thấy hay không. Hình như Chúc Long bị ảnh hưởng bởi tiếng đàn Thấm tỷ tỷ?”
Kể từ khi Đề Thiện Thượng tu luyện Hi thanh thuật, rồi rất hứng thú với Âm Ba Công công kích, sau lại từ Long Thiệp Lan tặng cho sách quý, phát hiện một bộ Âm Ba Công pháp Long ngâm phổ thượng thừa hơn, hiện tại coi như hắn cũng là chuyên gia về công kích Sóng âm này.
Về phần Thạch Ánh Lục vẫn luôn tu luyện《 Huyễn Mị đại pháp 》 mà Huyễn Mị yêu hồ tặng cho, bàn về mê hoặc chi thuật cũng là đạt trình độ cao nhất .
Hai người bọn họ nghe lời của Chu Chu thì tỉ mỉ nhìn ra ngoài một hồi, quả thế.
Phần Bích Thấm vẫn lấy tiếng đàn khống chế Cửu Vĩ Hồ tuyết diễm luyện đan, cũng không biết là cố ý hay vô ý, hình như Chúc Long bị tiếng đàn ảnh hưởng, tốc độ Chúc Long luyện đan cũng dần dần trở nên đều đều trước mặt người.
Hai con hỏa linh có tính chất tu vi khác nhau quá nhiều, thích hợp với Cửu Vĩ Hồ Tuyết diễm, nhưng lại không thích hợp với Chúc Long, mà hiển nhiên Diễm Kiếm Địch cũng phát hiện cái vấn đề này, đang cố gắng để cho Chúc Long thoát khỏi ảnh hưởng của tiếng đàn .
Nhưng bởi vậy, Chúc Long bên này không khỏi xuất hiện một chút động tác cử chỉ rối loạn. Người bên cạnh có lẽ không cảm thấy, Chu Chu cũng đã nhạy cảm phát hiện đến Chúc Long luyện ra vài loại tinh túy linh dược có vấn đề, tiếp tục nữa mà nói…, phẩm chất đan dược tất nhiên sẽ phải chịu ảnh hưởng nghiêm trọng.
Diễm Kiếm Địch không hổ là tu sĩ Đại Thừa kỳ, đối với hoàn cảnh xấu như vậy mà không chút hoang mang, ống tay cuốn lại, quét linh dược tinh túy Chúc Long đã luyện tốt đến một bên, để cho Chúc Long tạm thời dừng lại, rất nhanh liền có tu sĩ Diễm tộc đưa tới một phần nguyên liệu linh dược mới.
Bên ngoài tràng tu sĩ hiểu được, Diễm Kiếm Địch lúc trước chế thuốc không biết xảy ra sơ xuất gì, thế nhưng tính toán lặp lại một lần nữa!
Nhìn lại Phần Bích Thấm bên này, Cửu Vĩ Hồ Tuyết diễm nhất cử nhất động giống như như nhảy múa ưu nhã lưu loát, vốn đang rất tin tưởng Diễm Kiếm Địch thì cây cân trong lòng không khỏi từ từ đảo hướng sang Phần Bích Thấm bên này.
Lần này, Diễm Kiếm Địch sớm có phòng bị, không biết dùng thủ pháp gì, Chúc Long không hề bị ảnh hưởng tiếng đàn bên kia của Phần Bích Thấm, động tác cũng trở nên nhanh chóng, chỗ lợi hại của Thiên Hỏa hoàn toàn hiện ra, tốc độ tinh luyện linh dược nhanh hơn nữa chất lượng cực cao, mỗi một chủng tinh luyện ra tinh túy đều ở Phệ Kim Xích hỏa âm dương lực điều động đến trạng thái tốt nhất, dần dần mà vượt qua tiến độ của Phần Bích Thấm.
Không biết qua bao lâu, trên đài hai người gần như đồng thời bắt đầu dung hợp thành phần các loại linh dược, sau khi hai con hỏa linh nuốt tất cả tinh túy linh dược vào, cặp mắt đen to kỳ lạ trên mặt Chúc Long bỗng nhiên nháy mắt động lên.
“Nguy rồi!” Chu Chu không nhịn được hô nhỏ một tiếng, mấy sư huynh sư tỷ đều không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về nàng.
“Cổ thư thượng ghi lại, Chúc Long kia nhắm mắt là đêm tối, mở mắt là ban ngày. . . . . .” Nói trắng ra, Chúc Long trông coi âm dương, nhắm mắt lại chính là đêm tối, mở mắt chính là ban ngày, nó hiện tại nháy mắt nhiều như vậy, chắc chắn định đảo loạn hai khí âm dương của vùng này, ở thời điểm nguy hiểm này, quanh thân hai khí âm dương trở nên rối loạn khó dò, Phần Bích Thấm sẽ phải chịu quấy nhiễu rất lớn.
Bình luận facebook