Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 335
Trương Tử Tinh nhận ra đây là Thanh Ngọc đồng tử năm xưa, vội vàng bái trả nửa lễ, rồi theo đồng tử đi vào thông đạo.
Sau khi qua thông đạo, cảnh vật trước mắt chợt biến đổi, trở lại là khung cảnh ngày trước của Hỏa Vân Động .
Tiến vào Hỏa Vân Động, chỉ thấy Phục Hi, Thần Nông, hoàng đế Tam Hoàng ngồi ngay ngắn trên vân sàng trong động, Trương Tử Tinh không dám chậm trễ, liền thi đại lễ, Phục Hi mở miệng nói: "Bệ hạ không cần đa lễ, đồng nhi, dọn chỗ ngồi."
Sau khi Trương Tử Tinh cảm ơn ngồi xuống, Phục Hi hỏi: "Bệ hạ, hôm nay đích thân tới đây, không biết có việc gì cần?"
Trương Tử Tinh vội hỏi: "Tử tân thật sự không dám quấy rầy ba vị bệ hạ thanh tu, chẳng qua có người bạn thân gần đây gặp họa Đinh đầu thất tiễn thư, đặc biệt đến thỉnh thánh hoàng cứu giúp."
Thần Nông động dung nói: "Đinh đầu thất tiễn thư! Thuật này là thượng cổ yêu tộc tà thuật, sau khi yêu hoàng chết đi đã thất truyền, vì sao lại xuất hiện tại nhân gian? Thuật này ác độc vô cùng, chuyên phá nguyên thần người, sau hai mươi mốt ngày bái lễ, lấy mũi tên bắn vào hình nhân, người trúng phải đều bị mất mạng. Cho dù là ta, cũng có cách nào cứu được."
Trương Tử Tinh vội vàng đem tình hình ngày đó kể lại, Thần Nông hơi lộ ra kinh ngạc: "Hai mươi mốt ngày chỉ còn bảy ngày? Trừ phi là tam tài trận… Người thi thuật này thật ngoan độc! Nếu ta đoán không nhầm, tam tài trận này chỉ sợ là một loại bí thuật khác, ba người thi triển tam tài trận đều trúng đặc dị kỳ chú lực, nếu không có đại cơ duyên, sợ rằng không thể có thiện quả."
Trương Tử Tinh này mới hiểu được thì ra ba người Huyền Cơ Chân Nhân rơi vào tình huống không biết bị Lục Áp tính kế, Lục Áp này quả nhiên là hạng người tàn nhẫn, tâm ngoan thủ lạt, mà "Kỳ chú" đã bắt đầu ứng nghiệm : Độ Ách chân nhân chết thảm ngay tại chỗ, bao năm qua khổ công tu luyện, liền bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, ngay cả thân là huyền tiên, cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Thần Nông hỏi: "Bệ hạ vẫn chưa xử trí hình nhân kia chứ?"
Trương Tử Tinh lắc lắc đầu: "Do không hiểu bí mật của Đinh đầu thất tiễn thư, cho nên vẫn chưa dám vọng động."
Thần Nông gật gật đầu: "May là bệ hạ cẩn thận. Nếu tự nhổ tiễn kia hoặc phá huỷ hình nhân e rằng còn có biến cố. Người bạn của ngài trúng tà thuật này, nguyên thần đã bị thương nặng, may mà giữa chừng đã được ngài cướp lại hình nhân nên dù bị người nọ lấy bí thuật bắn vào hình nhân, nhưng cuối cùng vẫn chưa thi triển hoàn toàn bí thuật. Bạn của ngài tu luyện đã đến cảnh giới huyền tiên, nguyên thần sẽ không tiêu tan, tánh mạng nhất thời có thể bảo toàn, nhưng không thể tiếp tục thế này, nếu là cứ thế mãi, nhẹ thì tu vi giảm đi, nặng thì vĩnh viễn không thể thức tỉnh."
Trương Tử Tinh vội thỉnh giáo phương pháp giải cứu. Thần Nông sau khi trầm ngâm thật lâu, liền nói: "Đây là thương tích từ nguyên thần tan mất nên rất khó cứu chữa, nhưng không phải là không thể. Trong cổ thư có ghi Tam Sanh Phản Thần Đan có khả năng giải ách này. Khả năng không chỉ cứu tỉnh ra khỏi hôn mê, còn có thể khôi phục tu vi như trước. Có điều muốn luyện chế Tam sinh phản thần đan đầu tiên phải luyện thành ba loại đan dược, sau đó dùng bí thuật đem ba loại thuốc kia dung hợp thành một, lúc đó mới thành. Ba loại đan dược kia là Càn Khôn Phản Sinh Đan, Phản Xuân Duyên Sinh Đan, Quy Diễn Hồi Sinh Đan đều vô cùng quý hiếm, hơn nữa cách dung hợp kia ngay cả ta cũng mới chỉ nghe nói chứ chưa từng học được."
Trương Tử Tinh nghe vậy, chau mày: Càn Khôn Phản Sinh Đan này không phải Hạm Chi Tiên tính toán giúp hắn luyện chế đan dược sao? Hạm Chi Tiên từng nói loại thuốc này cần có vạn tái linh dịch. Cũng may có Thanh Tuyền tiểu muội mới có thể giải quyết khó khăn lớn nhất đó. Như vậy xem ra, Phản Xuân Duyên Sinh Đan cùng Quy Diễn Hồi Sinh Đan càng rất khó kiếm, hơn nữa cho dù có thể gom đủ ba loại đan dược nhưng ngay cả Thần Nông cũng không biết cách dung hợp, chẳng lẽ Triệu Công Minh không thể cứu được?
Thần Nông thấy hắn sắc mặt trầm trọng, nói: "Bệ hạ không cần sầu lo, ta đây có một viên Phản Xuân Duyên Sinh Đan, xin tặng bệ hạ. Về phần hai loại đan dược cùng cách dung hợp thì… Nếu có thể cầu được một người tương trợ, tất sẽ thành công."
Trương Tử Tinh vừa nghe còn có hi vọng, vội hỏi: "Thỉnh thánh hoàng chỉ điểm bến mê!"
Thần Nông trầm ngâm nói: "Người này ở phía Tây một tiên sơn, có được vô số quý hiếm tiên tài, tuy là thân nữ tử, nhưng nếu chỉ luận luyện đan thuật, cả tam giới không ai bằng được. Ngay bản thân ta, cũng cảm thấy không bằng .... Chính là người này trước kia từng gặp đại biến, cho nên bệ hạ việc này . . . chỉ sợ thật là khó khăn."
Trương Tử Tinh trong lòng hơi động, đã mơ hồ đoán ra người mà Thần Nông nhắc đến, đang muốn mở miệng, Thần Nông đã nói ra tên người đó: "Người này chính là đứng đầu Tây Côn Lôn tiên sơn, Tây Vương Mẫu."
Quả nhiên là Dao Chân Nhân! Trương Tử Tinh nhãn tình sáng lên: vị này"Tính tình cao ngạo, bất cận nhân tình" Tây Vương Mẫu đối người khác có thể xem như nhất kiện việc khó, nhưng đối với hắn là người đã cùng Tây Côn Lôn có minh ước mà nói, hẳn là không thành vấn đề.
Trương Tử Tinh cúi đầu suy nghĩ một lúc, đang muốn cáo từ đi trước Tây Côn Lôn, vị thánh hoàng bên cạnh Phục Hi, Hiên Viên Hoàng Đế đã mở miệng : "Bệ hạ, ma thể của ngươi đã đại thành?"
Trương Tử Tinh chấn động, ngẩng đầu lên đúng lúc thấy được tinh quanh trong mắt Hoàng đế.
Trương Tử Tinh biết tự thân vô thượng ma thể có khả năng thu liễm khí tức tu vi, phối hợp diệu dụng của Chân Vũ Linh Quyết thì dù là huyền tiên thượng giai cũng chưa chắc đã nhìn ra tu vi cảnh giới thực sự của hắn, nhưng điều này có thể giấu được huyền tiên bình thường mà không thể gạt được Hiên Viên Hoàng Đế đã từng đại chiến với Xi Vưu.
Trương Tử Tinh gật đầu, thản nhiên nói: "Hiên viên thánh hoàng quả nhiên pháp nhãn cao thâm, ta nhân cơ duyên xảo hợp, lấy được thượng cổ ma thần lực, cho nên thành tựu vô thượng ma thể, tuy là ngoài ý muốn, nhưng là việc có thật."
"Vô thượng ma thể! Ta còn tưởng ngươi ma công đại thành, không thể tưởng được ngươi cũng đã tu thành vô thượng ma thể của thượng cổ thần ma mà ngay cả Xi Vưu còn chưa đạt được!" Hiên Viên Hoàng Đế rời khỏi chỗ ngồi, mắt lộ tinh mang: "Lúc ấy ta thấy ngươi có thể đem tâm quyết của ta cùng ma quyết của Xi Vưu cùng luyện một lúc, nhất thời mềm lòng, không có thương tổn ngươi. . . Chỉ mong ngươi có thể lĩnh ngộ đường lớn, siêu thoát ma niệm. Không ngờ ngươi hiện giờ lại thành tựu vô thượng ma thể, thể xác và tinh thần đã kết hợp nhất, không có cách nào chữa được. Với thân phận đế vương chí tôn của ngươi tất sẽ khiến nhân giới đồ thán, tái diễn việc Xi Vưu. Hôm nay ta liều nhận nguy hiểm đại nhân quả cũng phải diệt trừ ma đầu ngươi!"
Trương Tử Tinh không nghĩ tới Hoàng Đế phản ứng kịch liệt như thế, vội nói: "Hiên viên thánh hoàng! Hãy nghe ta một lời!"
Hoàng đế tay phải ngón trỏ cùng ngón giữa cũng chỉ kiếm hình, lãnh đạm nói: "Hôm nay mặc cho ngươi lưỡi sinh hoa sen, cũng đừng mong có cơ hội giữ được mạng sống!"
Dứt lời, một sức mạnh sắc bén hướng về phia Trương Tử Tinh mà đến, Trương Tử Tinh chỉ cảm thấy vô thượng ma thể của mình tựa hồ bị cỗ lực lượng Hoàng Đế phát ra kích thích, tựa như là gặp phải một đối thủ cực kỳ thù hận, không tự chủ được mà phát ra kháng lực cường đại, thế nhưng áp lực ngập trời trước mặt không giảm nửa phần.
Phục Hi cùng Thần Nông đối với hành vi của Hoàng Đế cũng không có ý ngăn cản, chỉ lẳng lặng theo dõi cuộc chiến. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Hoàng đế cảm thấy trên người đối phương truyền đến kháng lực liền hừ lạnh một tiếng, tiến thêm một bước tăng mạnh khí thế áp bách. Hiên Viên Hoàng Đế có huyền tiên thượng giai đỉnh tu vi, lại có thánh ngôi vị hoàng đế giai lực. Phát ra ra uy hiếp lực còn muốn hơn xa huyền tiên bình thường. Cổ áp lực đáng sợ kia cơ hồ khiến Trương Tử Tinh không thể hít thở, đồng thời vô thượng ma thể lực lượng cũng bị kích thích đến phát cuồng, trên thân hắn chợt dấy lên làn hắc vụ nhàn nhạt, mặc dù bị năng lượng kinh khủng của Hoàng đế ép cho quay lại nhưng thủy chung không tiêu tan.
Hoàng đế kiếm chỉ hướng trên không vung, Trương Tử Tinh nhất thời cảm giác được chung quanh chợt xuất hiện vô số duệ khí đáng sợ vây quanh hắn. Từ hào quang duệ khí phát ra chính là một thanh lợi kiếm vô hình. Trương Tử Tinh bản năng cảm nhận duệ khí này rất đáng sợ, mỗi một tia đều có uy lực lấy tính mạng hắn.
Trương Tử Tinh thấy Hoàng đế bất chấp mọi việc chỉ muốn lấy mạng mình nên trong lòng bi phẫn, tia hung lệ trong mắt đại thịnh, toàn bộ thần thông đều thi triển ra hết. Hắc vụ trên thân hắn dần dần tụ hợp thành một đầu thú, nhìn kỹ chính là thượng cổ kỳ thú Thao thiết khắc trên Huyền khuê ngọc bài.
Thao Thiết hai mắt toát ra ngọn lửa hồng, đầu chợt tăng lên mấy lần, mở cái miệng khổng lồ hút hết vạn tia kiếm khí chung quanh, rốt cục đem ngàn vạn tia kiếm khí vô hình hút đi không ít.
Hoàng đế chỉ tay vào Thao Thiết, vạn tia kiếm khí nhất tề bay tới, đáng sợ kiếm khí giây lát liền đem Thao Thiết chém thành vài miếng, Trương Tử Tinh hét lớn một tiếng, vô số miếng nhỏ lại hóa thành vô số con muỗi thật nhỏ bám lấy kiếm khí vô hình của Hoàng đế, những tia kiếm khí vô hình bị bám vào dần dần suy yếu đến khi biến mất.
Khả năng thông phệ của Thao Thiết cùng thần thông hóa muỗi hấp phệ của Văn đạo nhân! Loại thần thông này chính là diệu dụng của "Vực", với lĩnh ngộ của hắn về vực còn không thể tự nhiên sử dụng cảnh giới "Hư mà thực chi" này nhưng dưới áp lực cực lớn của Hoàng đế mà tiềm lực của ma thể bị kích phát ra, sử dụng cũng càng thêm dễ dàng.
Hoàng đế quát: "Khá lắm ma đầu! Còn có cả thần thông này. Quả nhiên rất giỏi! Năm đó gặp ngươi mới chỉ gần là chân tiên, hiện giờ tu vi đã sắp tới kim tiên thượng giai ! Hôm nay nếu không trừ đi tất có hậu hoạn!"
Trương Tử Tinh trong lồng ngực hung lệ ý càng nặng, vô số con muỗi lại khôi phục thành hình Thao Thiết mở rộng miệng ra đem vạn tia kiếm khí kia lại cắn nuốt hơn phân nửa rồi lập tức bị kiếm khí còn thừa chém rồi lại hóa thành đàn muỗi nhưng lần này hắn vay quanh Hoàng đế, cả giận nói: "Ma đầu thì sao?"
Tuy trong lòng hắn rất giận hoàng đế nhưng vẫn không hạ sát thủ, đàn muỗi cũng không hề tiến lên đi công kích chỉ nói: "Ngươi là một thánh hoàng, vậy mà nhiều năm qua đi vẫn không hiểu ra!"
Hoàng đế cười lạnh một tiếng, năm ngón tay vừa chuyển, một đạo võng kiếm hướng bốn phía khuếch tán ra, đàn muỗi kia tuy rất nhỏ nhưng vẫn bị lực hút của võng kiếm khiên dẫn, không tự chủ được bị hút dính đều biến mất, kiếm võng dư thế không ngừng tiếp tục hướng về phía Trương Tử Tinh xông đến, nếu trúng kiếm tất sẽ bị bầm thây thành vạn miếng.
Hiên Viên Hoàng Đế không hổ là huyền tiên đỉnh cấp có được vị giai lực, thực lực quả nhiên đáng sợ, ngay cả thần thông của Văn đạo nhân quỷ dị như vậy vẫn bị hắn dễ dàng phá vỡ.
Trong lúc nguy cấp, bên cạnh Trương Tử Tinh đột nhiên hiện ra chin chiếc đỉnh lớn bao vây quanh hắn, kiếm võng kia đụng lên cửu đỉnh tựa như sương tuyết bị mặt trời chiếu vào, nhất thời tan rã trong vô hình. Phục Hi cùng Thần Nông vừa nhìn thấy cửu đỉnh liền biến sắc, nhìn nhau liếc mắt một cái, biểu tình lộ vẻ kinh ngạc.
Trương Tử Tinh quát: "Thiện ác chi biện, ở ngay bản tâm chứ không phải là lực lượng thân mình. Nếu chỉ một mặt lấy tộc loại mà phân, chẳng lẽ không phải là thiên vị? Năm đó Xi Vưu quả thực có ý đồ độc chiếm thiên hạ nên mới phát động tộc nhân cùng thánh hoàng bệ hạ đại chiến, nhưng toàn bộ ma thần bộ tộc đều không phải hoàn toàn như vậy, thí dụ như ma thần Hình Thiên, sức mạnh của Hình Thiên không kém Xi Vưu mà còn không đồng ý với việc hắn làm, khổ khuyên không được mới cùng một bộ phận tộc nhân ẩn cư thế ngoại, có thể thấy được ý chí. Nếu năm đó Hình Thiên cùng Xi Vưu liên thủ, chỉ sợ thánh hoàng bệ hạ còn có đại hung hiểm. . . . . ."
Hoàng đế biết Hình Thiên sau đó một mình chống trời, nếu luận thực lực có lẽ còn hơn cả Xi Vưu. Nếu đúng theo lời thiên tử vừa nói, Xi Vưu Hình Thiên liên hợp, chỉ e rằng kết quả toàn bộ chiến cuộc đều đã đảo ngược.
Trương Tử Tinh càng nói càng thản nhiên, càng có vẻ hợp lý hợp tình, cơn giận dữ trong lòng dần dần biến mất, còn lại chỉ là một cỗ khí tức nghiêm nghị, khí thế ngược lại càng mạnh. Hắn không hề tiếp tục tấn công mà ngược lại còn đem cửu đỉnh thu hồi, nhưng đối diện với áp lực khổng lồ của Hoàng đế vẫn không hề kém thế.
Hoàng đế hừ lạnh một tiếng, vạn tia kiếm khí lại xuất hiện, nhất tề chỉ vào Trương Tử Tinh nói: "Xảo ngôn mà thôi! Hiện giờ sát kiếp đã tới, thiên hạ đại loạn, ngươi lấy ma thân mà làm nhân hoàng vị, khiến Đại Thương vận số đã hết, nghịch thiên mà đi như thế tất có đại họa!"
"Cha mẹ sinh con trời sinh tính, mỗi người đều có tính nết khác nhau không thể bàn luận. Ngày xưa Xi Vưu ý muốn dùng ma thần tộc nô dịch thiên hạ, trong mắt hắn ma thần tộc là thiện, còn lại là ác, có thể giết có thể diệt; bệ hạ nếu chỉ bởi vì thiện ác, không phải giống loài như ta thì là kẻ ác vậy cùng Xi Vưu có gì khác nhau?"
"Yêu ma nhân tiên đều là thế gian sinh linh, thánh hoàng bệ hạ vì sao lại cực đoan như vậy ? Cho dù ta không phải thiên tử nhân giới mà chỉ với ma thần lực cũng không thể vì xuất thân mà luận thiện ác! Huống hồ trong nhân loại mà nói, cũng có kẻ thiện người ác, Hạ vũ công tích lớn lao, hiền danh lan xa thế nhưng Duệ hạ khặc thì sao? Những thí dụ như vậy nhiều đếm không xuể! Ngươi nói Đại Thương vận số bị ma thần thân thể của ta ảnh hưởng quả thực là bức ngôn, chẳng còn gì để nói nữa!" Trương Tử Tinh nhìn thẳng vào mắt Hoàng đế, không chút nào thoái nhượng nói tiếp: "Ngươi nói ta nghịch thiên mà đi vậy như thế nào mới là thuận lòng trời? Vài thánh nhân nhất thời tính toán kết quả đã gọi là thiên đạo sao? Biết rằng thiên đạo mờ ảo, thiên ý khó dò, dù là thánh nhân cũng không thể nói xằng thiên đạo huống chi là người bên ngoài? Ngươi nói ta là nghịch thiên, còn ta lại nói rằng ta là thuận lòng trời! Sát kiếp mặc dù không thể miễn, nhưng không đến cuối cùng thiên đạo trọng liệt mới biết ai thuận ai nghịch."
Vừa mới dứt lời, Trương Tử Tinh liền thấy áp lực quanh thân đột nhiên biến mất, sát ý từ Hiên Viên Hoàng Đế đối diện toàn bộ tiêu mất, trên mặt vừa tỏ vẻ tức giận đang lộ vẻ tươi cười, Phục Hi cùng Thần Nông cũng đang nhìn nhau mà cười.
Hoàng đế khen: "Hảo một cái Mệnh Ngoại Chi Nhân, bất kể dù ngươi là nghịch thiên hay thuận thiên cuối cùng vẫn có cái tâm biến thiên."
Trương Tử Tinh thấy Hiên Viên Hoàng Đế đã không có nửa phần địch ý, cũng thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, khó hiểu hỏi: "Thánh hoàng bệ hạ, ngươi mới vừa rồi. . . . . ."
"Mới vừa rồi chẳng qua là thử thách, bệ hạ đừng trách. Đúng theo lời ngươi nói, việc ma thần thể, thiện ác chi phân, nhiều năm qua đi ta sao có thểcòn chưa hiểu ra?"
Hoàng đế dùng hắn một câu nguyên nói, cười cười, nghiêm mặt nói: "Bệ hạ ma thể đại thành, lực lượng tinh tiến là việc đáng mừng. Chẳng qua, bệ hạ gần đây có thường xuyên cảm thấy trong lòng lo lắng, lúc giận lúc không, khó có thể ức chế hay không?"
Trương Tử Tinh ngẫm lại những chuyện xảy ra trong cơ thể dạo gần đây, thầm giật mình: từ khi lĩnh ngộ"Vực" lực tới nay, tình trạng này càng rõ ràng hơn, ngày đó cùng Long Cát Công Chúa trở mặt, sau lại khống chế Hỏa Linh ở ngoài Bích Du cung rồi gây chiến với Đa Bảo chính là vì không thể khống chế được cảm xúc, nghe giọng Hoàng đế chẳng lẽ là do tác dụng phụ của ma thể?
Vì công việc nên dịch giả GOAT trả hàng trễ mong anh em thông cảm. Ngày mai sẽ có thêm 2c tiếp tục ...
Sau khi qua thông đạo, cảnh vật trước mắt chợt biến đổi, trở lại là khung cảnh ngày trước của Hỏa Vân Động .
Tiến vào Hỏa Vân Động, chỉ thấy Phục Hi, Thần Nông, hoàng đế Tam Hoàng ngồi ngay ngắn trên vân sàng trong động, Trương Tử Tinh không dám chậm trễ, liền thi đại lễ, Phục Hi mở miệng nói: "Bệ hạ không cần đa lễ, đồng nhi, dọn chỗ ngồi."
Sau khi Trương Tử Tinh cảm ơn ngồi xuống, Phục Hi hỏi: "Bệ hạ, hôm nay đích thân tới đây, không biết có việc gì cần?"
Trương Tử Tinh vội hỏi: "Tử tân thật sự không dám quấy rầy ba vị bệ hạ thanh tu, chẳng qua có người bạn thân gần đây gặp họa Đinh đầu thất tiễn thư, đặc biệt đến thỉnh thánh hoàng cứu giúp."
Thần Nông động dung nói: "Đinh đầu thất tiễn thư! Thuật này là thượng cổ yêu tộc tà thuật, sau khi yêu hoàng chết đi đã thất truyền, vì sao lại xuất hiện tại nhân gian? Thuật này ác độc vô cùng, chuyên phá nguyên thần người, sau hai mươi mốt ngày bái lễ, lấy mũi tên bắn vào hình nhân, người trúng phải đều bị mất mạng. Cho dù là ta, cũng có cách nào cứu được."
Trương Tử Tinh vội vàng đem tình hình ngày đó kể lại, Thần Nông hơi lộ ra kinh ngạc: "Hai mươi mốt ngày chỉ còn bảy ngày? Trừ phi là tam tài trận… Người thi thuật này thật ngoan độc! Nếu ta đoán không nhầm, tam tài trận này chỉ sợ là một loại bí thuật khác, ba người thi triển tam tài trận đều trúng đặc dị kỳ chú lực, nếu không có đại cơ duyên, sợ rằng không thể có thiện quả."
Trương Tử Tinh này mới hiểu được thì ra ba người Huyền Cơ Chân Nhân rơi vào tình huống không biết bị Lục Áp tính kế, Lục Áp này quả nhiên là hạng người tàn nhẫn, tâm ngoan thủ lạt, mà "Kỳ chú" đã bắt đầu ứng nghiệm : Độ Ách chân nhân chết thảm ngay tại chỗ, bao năm qua khổ công tu luyện, liền bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, ngay cả thân là huyền tiên, cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Thần Nông hỏi: "Bệ hạ vẫn chưa xử trí hình nhân kia chứ?"
Trương Tử Tinh lắc lắc đầu: "Do không hiểu bí mật của Đinh đầu thất tiễn thư, cho nên vẫn chưa dám vọng động."
Thần Nông gật gật đầu: "May là bệ hạ cẩn thận. Nếu tự nhổ tiễn kia hoặc phá huỷ hình nhân e rằng còn có biến cố. Người bạn của ngài trúng tà thuật này, nguyên thần đã bị thương nặng, may mà giữa chừng đã được ngài cướp lại hình nhân nên dù bị người nọ lấy bí thuật bắn vào hình nhân, nhưng cuối cùng vẫn chưa thi triển hoàn toàn bí thuật. Bạn của ngài tu luyện đã đến cảnh giới huyền tiên, nguyên thần sẽ không tiêu tan, tánh mạng nhất thời có thể bảo toàn, nhưng không thể tiếp tục thế này, nếu là cứ thế mãi, nhẹ thì tu vi giảm đi, nặng thì vĩnh viễn không thể thức tỉnh."
Trương Tử Tinh vội thỉnh giáo phương pháp giải cứu. Thần Nông sau khi trầm ngâm thật lâu, liền nói: "Đây là thương tích từ nguyên thần tan mất nên rất khó cứu chữa, nhưng không phải là không thể. Trong cổ thư có ghi Tam Sanh Phản Thần Đan có khả năng giải ách này. Khả năng không chỉ cứu tỉnh ra khỏi hôn mê, còn có thể khôi phục tu vi như trước. Có điều muốn luyện chế Tam sinh phản thần đan đầu tiên phải luyện thành ba loại đan dược, sau đó dùng bí thuật đem ba loại thuốc kia dung hợp thành một, lúc đó mới thành. Ba loại đan dược kia là Càn Khôn Phản Sinh Đan, Phản Xuân Duyên Sinh Đan, Quy Diễn Hồi Sinh Đan đều vô cùng quý hiếm, hơn nữa cách dung hợp kia ngay cả ta cũng mới chỉ nghe nói chứ chưa từng học được."
Trương Tử Tinh nghe vậy, chau mày: Càn Khôn Phản Sinh Đan này không phải Hạm Chi Tiên tính toán giúp hắn luyện chế đan dược sao? Hạm Chi Tiên từng nói loại thuốc này cần có vạn tái linh dịch. Cũng may có Thanh Tuyền tiểu muội mới có thể giải quyết khó khăn lớn nhất đó. Như vậy xem ra, Phản Xuân Duyên Sinh Đan cùng Quy Diễn Hồi Sinh Đan càng rất khó kiếm, hơn nữa cho dù có thể gom đủ ba loại đan dược nhưng ngay cả Thần Nông cũng không biết cách dung hợp, chẳng lẽ Triệu Công Minh không thể cứu được?
Thần Nông thấy hắn sắc mặt trầm trọng, nói: "Bệ hạ không cần sầu lo, ta đây có một viên Phản Xuân Duyên Sinh Đan, xin tặng bệ hạ. Về phần hai loại đan dược cùng cách dung hợp thì… Nếu có thể cầu được một người tương trợ, tất sẽ thành công."
Trương Tử Tinh vừa nghe còn có hi vọng, vội hỏi: "Thỉnh thánh hoàng chỉ điểm bến mê!"
Thần Nông trầm ngâm nói: "Người này ở phía Tây một tiên sơn, có được vô số quý hiếm tiên tài, tuy là thân nữ tử, nhưng nếu chỉ luận luyện đan thuật, cả tam giới không ai bằng được. Ngay bản thân ta, cũng cảm thấy không bằng .... Chính là người này trước kia từng gặp đại biến, cho nên bệ hạ việc này . . . chỉ sợ thật là khó khăn."
Trương Tử Tinh trong lòng hơi động, đã mơ hồ đoán ra người mà Thần Nông nhắc đến, đang muốn mở miệng, Thần Nông đã nói ra tên người đó: "Người này chính là đứng đầu Tây Côn Lôn tiên sơn, Tây Vương Mẫu."
Quả nhiên là Dao Chân Nhân! Trương Tử Tinh nhãn tình sáng lên: vị này"Tính tình cao ngạo, bất cận nhân tình" Tây Vương Mẫu đối người khác có thể xem như nhất kiện việc khó, nhưng đối với hắn là người đã cùng Tây Côn Lôn có minh ước mà nói, hẳn là không thành vấn đề.
Trương Tử Tinh cúi đầu suy nghĩ một lúc, đang muốn cáo từ đi trước Tây Côn Lôn, vị thánh hoàng bên cạnh Phục Hi, Hiên Viên Hoàng Đế đã mở miệng : "Bệ hạ, ma thể của ngươi đã đại thành?"
Trương Tử Tinh chấn động, ngẩng đầu lên đúng lúc thấy được tinh quanh trong mắt Hoàng đế.
Trương Tử Tinh biết tự thân vô thượng ma thể có khả năng thu liễm khí tức tu vi, phối hợp diệu dụng của Chân Vũ Linh Quyết thì dù là huyền tiên thượng giai cũng chưa chắc đã nhìn ra tu vi cảnh giới thực sự của hắn, nhưng điều này có thể giấu được huyền tiên bình thường mà không thể gạt được Hiên Viên Hoàng Đế đã từng đại chiến với Xi Vưu.
Trương Tử Tinh gật đầu, thản nhiên nói: "Hiên viên thánh hoàng quả nhiên pháp nhãn cao thâm, ta nhân cơ duyên xảo hợp, lấy được thượng cổ ma thần lực, cho nên thành tựu vô thượng ma thể, tuy là ngoài ý muốn, nhưng là việc có thật."
"Vô thượng ma thể! Ta còn tưởng ngươi ma công đại thành, không thể tưởng được ngươi cũng đã tu thành vô thượng ma thể của thượng cổ thần ma mà ngay cả Xi Vưu còn chưa đạt được!" Hiên Viên Hoàng Đế rời khỏi chỗ ngồi, mắt lộ tinh mang: "Lúc ấy ta thấy ngươi có thể đem tâm quyết của ta cùng ma quyết của Xi Vưu cùng luyện một lúc, nhất thời mềm lòng, không có thương tổn ngươi. . . Chỉ mong ngươi có thể lĩnh ngộ đường lớn, siêu thoát ma niệm. Không ngờ ngươi hiện giờ lại thành tựu vô thượng ma thể, thể xác và tinh thần đã kết hợp nhất, không có cách nào chữa được. Với thân phận đế vương chí tôn của ngươi tất sẽ khiến nhân giới đồ thán, tái diễn việc Xi Vưu. Hôm nay ta liều nhận nguy hiểm đại nhân quả cũng phải diệt trừ ma đầu ngươi!"
Trương Tử Tinh không nghĩ tới Hoàng Đế phản ứng kịch liệt như thế, vội nói: "Hiên viên thánh hoàng! Hãy nghe ta một lời!"
Hoàng đế tay phải ngón trỏ cùng ngón giữa cũng chỉ kiếm hình, lãnh đạm nói: "Hôm nay mặc cho ngươi lưỡi sinh hoa sen, cũng đừng mong có cơ hội giữ được mạng sống!"
Dứt lời, một sức mạnh sắc bén hướng về phia Trương Tử Tinh mà đến, Trương Tử Tinh chỉ cảm thấy vô thượng ma thể của mình tựa hồ bị cỗ lực lượng Hoàng Đế phát ra kích thích, tựa như là gặp phải một đối thủ cực kỳ thù hận, không tự chủ được mà phát ra kháng lực cường đại, thế nhưng áp lực ngập trời trước mặt không giảm nửa phần.
Phục Hi cùng Thần Nông đối với hành vi của Hoàng Đế cũng không có ý ngăn cản, chỉ lẳng lặng theo dõi cuộc chiến. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Hoàng đế cảm thấy trên người đối phương truyền đến kháng lực liền hừ lạnh một tiếng, tiến thêm một bước tăng mạnh khí thế áp bách. Hiên Viên Hoàng Đế có huyền tiên thượng giai đỉnh tu vi, lại có thánh ngôi vị hoàng đế giai lực. Phát ra ra uy hiếp lực còn muốn hơn xa huyền tiên bình thường. Cổ áp lực đáng sợ kia cơ hồ khiến Trương Tử Tinh không thể hít thở, đồng thời vô thượng ma thể lực lượng cũng bị kích thích đến phát cuồng, trên thân hắn chợt dấy lên làn hắc vụ nhàn nhạt, mặc dù bị năng lượng kinh khủng của Hoàng đế ép cho quay lại nhưng thủy chung không tiêu tan.
Hoàng đế kiếm chỉ hướng trên không vung, Trương Tử Tinh nhất thời cảm giác được chung quanh chợt xuất hiện vô số duệ khí đáng sợ vây quanh hắn. Từ hào quang duệ khí phát ra chính là một thanh lợi kiếm vô hình. Trương Tử Tinh bản năng cảm nhận duệ khí này rất đáng sợ, mỗi một tia đều có uy lực lấy tính mạng hắn.
Trương Tử Tinh thấy Hoàng đế bất chấp mọi việc chỉ muốn lấy mạng mình nên trong lòng bi phẫn, tia hung lệ trong mắt đại thịnh, toàn bộ thần thông đều thi triển ra hết. Hắc vụ trên thân hắn dần dần tụ hợp thành một đầu thú, nhìn kỹ chính là thượng cổ kỳ thú Thao thiết khắc trên Huyền khuê ngọc bài.
Thao Thiết hai mắt toát ra ngọn lửa hồng, đầu chợt tăng lên mấy lần, mở cái miệng khổng lồ hút hết vạn tia kiếm khí chung quanh, rốt cục đem ngàn vạn tia kiếm khí vô hình hút đi không ít.
Hoàng đế chỉ tay vào Thao Thiết, vạn tia kiếm khí nhất tề bay tới, đáng sợ kiếm khí giây lát liền đem Thao Thiết chém thành vài miếng, Trương Tử Tinh hét lớn một tiếng, vô số miếng nhỏ lại hóa thành vô số con muỗi thật nhỏ bám lấy kiếm khí vô hình của Hoàng đế, những tia kiếm khí vô hình bị bám vào dần dần suy yếu đến khi biến mất.
Khả năng thông phệ của Thao Thiết cùng thần thông hóa muỗi hấp phệ của Văn đạo nhân! Loại thần thông này chính là diệu dụng của "Vực", với lĩnh ngộ của hắn về vực còn không thể tự nhiên sử dụng cảnh giới "Hư mà thực chi" này nhưng dưới áp lực cực lớn của Hoàng đế mà tiềm lực của ma thể bị kích phát ra, sử dụng cũng càng thêm dễ dàng.
Hoàng đế quát: "Khá lắm ma đầu! Còn có cả thần thông này. Quả nhiên rất giỏi! Năm đó gặp ngươi mới chỉ gần là chân tiên, hiện giờ tu vi đã sắp tới kim tiên thượng giai ! Hôm nay nếu không trừ đi tất có hậu hoạn!"
Trương Tử Tinh trong lồng ngực hung lệ ý càng nặng, vô số con muỗi lại khôi phục thành hình Thao Thiết mở rộng miệng ra đem vạn tia kiếm khí kia lại cắn nuốt hơn phân nửa rồi lập tức bị kiếm khí còn thừa chém rồi lại hóa thành đàn muỗi nhưng lần này hắn vay quanh Hoàng đế, cả giận nói: "Ma đầu thì sao?"
Tuy trong lòng hắn rất giận hoàng đế nhưng vẫn không hạ sát thủ, đàn muỗi cũng không hề tiến lên đi công kích chỉ nói: "Ngươi là một thánh hoàng, vậy mà nhiều năm qua đi vẫn không hiểu ra!"
Hoàng đế cười lạnh một tiếng, năm ngón tay vừa chuyển, một đạo võng kiếm hướng bốn phía khuếch tán ra, đàn muỗi kia tuy rất nhỏ nhưng vẫn bị lực hút của võng kiếm khiên dẫn, không tự chủ được bị hút dính đều biến mất, kiếm võng dư thế không ngừng tiếp tục hướng về phía Trương Tử Tinh xông đến, nếu trúng kiếm tất sẽ bị bầm thây thành vạn miếng.
Hiên Viên Hoàng Đế không hổ là huyền tiên đỉnh cấp có được vị giai lực, thực lực quả nhiên đáng sợ, ngay cả thần thông của Văn đạo nhân quỷ dị như vậy vẫn bị hắn dễ dàng phá vỡ.
Trong lúc nguy cấp, bên cạnh Trương Tử Tinh đột nhiên hiện ra chin chiếc đỉnh lớn bao vây quanh hắn, kiếm võng kia đụng lên cửu đỉnh tựa như sương tuyết bị mặt trời chiếu vào, nhất thời tan rã trong vô hình. Phục Hi cùng Thần Nông vừa nhìn thấy cửu đỉnh liền biến sắc, nhìn nhau liếc mắt một cái, biểu tình lộ vẻ kinh ngạc.
Trương Tử Tinh quát: "Thiện ác chi biện, ở ngay bản tâm chứ không phải là lực lượng thân mình. Nếu chỉ một mặt lấy tộc loại mà phân, chẳng lẽ không phải là thiên vị? Năm đó Xi Vưu quả thực có ý đồ độc chiếm thiên hạ nên mới phát động tộc nhân cùng thánh hoàng bệ hạ đại chiến, nhưng toàn bộ ma thần bộ tộc đều không phải hoàn toàn như vậy, thí dụ như ma thần Hình Thiên, sức mạnh của Hình Thiên không kém Xi Vưu mà còn không đồng ý với việc hắn làm, khổ khuyên không được mới cùng một bộ phận tộc nhân ẩn cư thế ngoại, có thể thấy được ý chí. Nếu năm đó Hình Thiên cùng Xi Vưu liên thủ, chỉ sợ thánh hoàng bệ hạ còn có đại hung hiểm. . . . . ."
Hoàng đế biết Hình Thiên sau đó một mình chống trời, nếu luận thực lực có lẽ còn hơn cả Xi Vưu. Nếu đúng theo lời thiên tử vừa nói, Xi Vưu Hình Thiên liên hợp, chỉ e rằng kết quả toàn bộ chiến cuộc đều đã đảo ngược.
Trương Tử Tinh càng nói càng thản nhiên, càng có vẻ hợp lý hợp tình, cơn giận dữ trong lòng dần dần biến mất, còn lại chỉ là một cỗ khí tức nghiêm nghị, khí thế ngược lại càng mạnh. Hắn không hề tiếp tục tấn công mà ngược lại còn đem cửu đỉnh thu hồi, nhưng đối diện với áp lực khổng lồ của Hoàng đế vẫn không hề kém thế.
Hoàng đế hừ lạnh một tiếng, vạn tia kiếm khí lại xuất hiện, nhất tề chỉ vào Trương Tử Tinh nói: "Xảo ngôn mà thôi! Hiện giờ sát kiếp đã tới, thiên hạ đại loạn, ngươi lấy ma thân mà làm nhân hoàng vị, khiến Đại Thương vận số đã hết, nghịch thiên mà đi như thế tất có đại họa!"
"Cha mẹ sinh con trời sinh tính, mỗi người đều có tính nết khác nhau không thể bàn luận. Ngày xưa Xi Vưu ý muốn dùng ma thần tộc nô dịch thiên hạ, trong mắt hắn ma thần tộc là thiện, còn lại là ác, có thể giết có thể diệt; bệ hạ nếu chỉ bởi vì thiện ác, không phải giống loài như ta thì là kẻ ác vậy cùng Xi Vưu có gì khác nhau?"
"Yêu ma nhân tiên đều là thế gian sinh linh, thánh hoàng bệ hạ vì sao lại cực đoan như vậy ? Cho dù ta không phải thiên tử nhân giới mà chỉ với ma thần lực cũng không thể vì xuất thân mà luận thiện ác! Huống hồ trong nhân loại mà nói, cũng có kẻ thiện người ác, Hạ vũ công tích lớn lao, hiền danh lan xa thế nhưng Duệ hạ khặc thì sao? Những thí dụ như vậy nhiều đếm không xuể! Ngươi nói Đại Thương vận số bị ma thần thân thể của ta ảnh hưởng quả thực là bức ngôn, chẳng còn gì để nói nữa!" Trương Tử Tinh nhìn thẳng vào mắt Hoàng đế, không chút nào thoái nhượng nói tiếp: "Ngươi nói ta nghịch thiên mà đi vậy như thế nào mới là thuận lòng trời? Vài thánh nhân nhất thời tính toán kết quả đã gọi là thiên đạo sao? Biết rằng thiên đạo mờ ảo, thiên ý khó dò, dù là thánh nhân cũng không thể nói xằng thiên đạo huống chi là người bên ngoài? Ngươi nói ta là nghịch thiên, còn ta lại nói rằng ta là thuận lòng trời! Sát kiếp mặc dù không thể miễn, nhưng không đến cuối cùng thiên đạo trọng liệt mới biết ai thuận ai nghịch."
Vừa mới dứt lời, Trương Tử Tinh liền thấy áp lực quanh thân đột nhiên biến mất, sát ý từ Hiên Viên Hoàng Đế đối diện toàn bộ tiêu mất, trên mặt vừa tỏ vẻ tức giận đang lộ vẻ tươi cười, Phục Hi cùng Thần Nông cũng đang nhìn nhau mà cười.
Hoàng đế khen: "Hảo một cái Mệnh Ngoại Chi Nhân, bất kể dù ngươi là nghịch thiên hay thuận thiên cuối cùng vẫn có cái tâm biến thiên."
Trương Tử Tinh thấy Hiên Viên Hoàng Đế đã không có nửa phần địch ý, cũng thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, khó hiểu hỏi: "Thánh hoàng bệ hạ, ngươi mới vừa rồi. . . . . ."
"Mới vừa rồi chẳng qua là thử thách, bệ hạ đừng trách. Đúng theo lời ngươi nói, việc ma thần thể, thiện ác chi phân, nhiều năm qua đi ta sao có thểcòn chưa hiểu ra?"
Hoàng đế dùng hắn một câu nguyên nói, cười cười, nghiêm mặt nói: "Bệ hạ ma thể đại thành, lực lượng tinh tiến là việc đáng mừng. Chẳng qua, bệ hạ gần đây có thường xuyên cảm thấy trong lòng lo lắng, lúc giận lúc không, khó có thể ức chế hay không?"
Trương Tử Tinh ngẫm lại những chuyện xảy ra trong cơ thể dạo gần đây, thầm giật mình: từ khi lĩnh ngộ"Vực" lực tới nay, tình trạng này càng rõ ràng hơn, ngày đó cùng Long Cát Công Chúa trở mặt, sau lại khống chế Hỏa Linh ở ngoài Bích Du cung rồi gây chiến với Đa Bảo chính là vì không thể khống chế được cảm xúc, nghe giọng Hoàng đế chẳng lẽ là do tác dụng phụ của ma thể?
Vì công việc nên dịch giả GOAT trả hàng trễ mong anh em thông cảm. Ngày mai sẽ có thêm 2c tiếp tục ...
Bình luận facebook