Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 481
Tin tức Quỷ Khâu đột nhiên quy phục Hoang Dã Sơn như thế, làm cho hai vị Tông lão của Trang Hoa Sơn sau khi nửa đường nhận được, cơ hồ còn nghĩ mình nghe lầm, Nam Điệp đi trước nghênh đón Dao phu nhân cũng trắng tay.
Cho đến sau đó Trang Hoa Sơn cùng Phúc Thiên Sơn mới biết được, Cùng Kỳ biểu hiện mặt ngoài đánh đòn gió, muốn tới Phúc Thiên Sơn, trên thực tế lại tự mình tới Quỷ Khâu! Lấy thực lực trước mắt của Quỷ Khâu, Cùng Kỳ thân chinh tới tuyệt đối xem như là giết gà dùng dao mổ trâu. Nhưng Cùng Kỳ tự thân tới, lại là phong cách làm việc vượt ngoài suy nghĩ của người khác, cho nên hắn đã có được Quỷ Khâu.
Nhưng nghe nói vị đứng đầu Quỷ Khâu kia chịu hàng phục, không chỉ bởi vì hung nhân như Cùng Kỳ tự thân tới, mà còn bởi vì một sự kiện, chính là thê tử Dao phu nhân của hắn trên đường tới Trang Hoa Sơn đã bị ám hại, những người đi theo đều bị tiêu diệt thành tro bụi, không thấy tăm hơi. Chính vì điều này khiến cho người đứng đầu Quỷ Khâu này đối với Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn nghiến răng thống hận, vì báo thù mà toàn tâm đầu nhập Hoang Dã Sơn, trở thành một trong sáu Tông lão.
Rất rõ ràng, Ung Hòa mất tích, Dao phu nhân bị hại một loạt sự kiện như vậy đều là âm mưu, không chỉ nhằm vào Quỷ Khâu, hơn nữa có thể là sự tranh đấu giữa ba thế lực lớn với nhau.
Hoang Dã Sơn tuy tổn thất Ung Hòa, lại trở thành kẻ thắng cuộc trong cuộc tranh dành Quỷ Khâu chi tranh, Phúc Thiên Sơn, Trang Hoa Sơn đối với chuyện này càng thêm nghi ngờ, mà Hoang Dã Sơn cũng vì chuyện Ung Hòa mà ghi hận đối với hai thế lực lớn này.
Trong ba thế lực lớn, cũng có không ít kẻ tài trí, cũng từng nhiều lần phân tích qua việc này.
Trên lý thuyết, ba thế lực lớn nội đấu, nhận lợi ích lớn nhất chính là Dương Phủ, nhưng Dương Phủ lại được loại trừ đầu tiên. Bởi vì Dương Phủ quật khởi gần hai mươi năm nay đã hình thành phong cách chiến đấu của mình, đó chính là lấy chiến chuật biển người không biết sợ hãi mà phát động công kích tổng lực. Về mặt chiến thuật công kích có lẽ có chút biến hóa, nhưng cũng chưa từng có chuyện âm mưu tính kế. Huống hồ vệ sĩ của Dương Phủ không thể vô thanh vô tức mà xuất hiện tại nơi đây, càng không có khả năng dưới tình huống không làm kinh động mọi người xung quanh mà tiêu diệt Huyền Tiên như Ung Hòa được.
Những người đi theo Ung Hòa tới Quỷ Khâu đều đã bị khổ hình bức cung, đều khai ngày đó Ung Hòa sau khi cùng Trương Tử Tinh đánh ba kích tại Quỷ Khâu xong, lúc rời đi chơt hô lên hai chữ "Bằng" rồi bỏ chạy. Nếu quả thật là Côn đạo nhân ra tay, Ung Hòa bị diệt cũng là chuyện trong dự kiến. Điểm này, Phúc Thiên Sơn chỉ sợ cũng khó tránh khỏi có quan hệ.
Âm mưu này, có lẽ là một trong ba thế lực lớn phát động, có lẽ cả ba thế lực lớn đều có âm mưu, nhưng cuối cùng nắm được cơ hội, đạt được ích lợi là Hoang Dã Sơn. Bởi vậy Cùng Kỳ là hiềm nghi lớn nhất.
Rất nhiều người thấy, vị Trương Tử Tinh đứng đầu Quỷ Khâu kia cũng có nhiều điểm đáng nghi, thậm chí có người lớn mật đề xuất âm mưu này có thể là do Trương Tử Tinh lai lịch không rõ này thao túng. Nhưng quan điểm này rất mau đã bị nhiều người phủ quyết. Bởi vì tử vong pháp tắc đặc thù trong Quy Khư , có rất nhiều người đã mất đi ký ức không biết lai lịch của mình, cho nên "lai lịch không rõ" không thể trở thành lý do để hoài nghi. Cho dù giả thiết mấy âm mưu này có quan hệ với hắn, như vậy hắn giết chết Ung Hòa, rồi cố ý giết chết thê tử của mình, lại buông bỏ thế lực Quỷ Khâu thì động cơ cuối cùng là gì? Phần đông trí giả cho rằng, việc này xem ra không có quan hệ với Trương Tử Tinh. Trên thực tế đúng là lợi dụng hắn cùng Quỷ Khâu để triển khai âm mưu, Trương Tử Tinh mới là "người không có khả năng mưu tính việc này nhất".
Nghị luận cũng chỉ là nghị luận, trong tiến trình nhiều năm tại Quy Khư như vậy, loại nghị luận cùng nghi vấn như thế này cũng gặp qua không ít. Mà thường thường chân tướng sự thật trở thành bí ẩn, không để cho người ta biết. Cho dù có vạch trần ra được, cũng phải rất lâu về sau.
Làm "người mới", Trương Tử Tinh tại Hoang Dã Sơn cũng khó tránh gặp rất nhiều hoài nghi, nhưng năng lực của hắn cũng từ trong đủ loại khảo nghiệm mà thể hiện. Trừ phương diện tu vi không bằng Tông lão Ung Hòa ra, thì vị tân Tông lão này về phương diện mưu tính, lập kế hoạch đều trên Ung Hòa, trách không được có thể trong khoảng thời gian ngắn có thể làm cho Quỷ Khâu kia lớn mạnh.
Càng làm cho Cùng Kỳ vừa lòng chính là, trong kế hoạch nhiều lần tranh đấu với Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn, biểu hiện của Trương Tử Tinh vwotj trên sự hiểm độc bình thường, không chỉ có khả năng vận dụng thủ đoạn cao minh gồm thâu rất nhiều thế lực quy phục Trang Hoa Sơn, lại còn trực tiếp tham dự hành động ám toán Tông lão Kim của Phúc Thiên Sơn, cuối cùng Kim bỏ mạng coi như là báo cái cừu của Ung Hòa.
Chẳng qua, biểu hiện đột xuất của Trương Tử Tinh cũng khiến cho các Tông lão còn lại của Hoang Dã Sơn đố kỵ, hơn nữa lại là đại Tông lão Hồn Độn.
Việc Quỷ Khâu Hồn Độn có công không nhỏ, Trương Tử Tinh cũng tự nguyện "dâng lên" thế lực của Quỷ Khâu, Hồn Độn vốn định nắm giữ Quỷ Khâu, nhưng Cùng Kỳ lại không suy nghĩ gì mà đem Quỷ Khâu giao cho Trương Tử Tinh quản lý.
Nhưng điều này cũng chưa là vấn đề, mâu thuẫn chủ yếu là sau khi Trương Tử Tinh gia nhập Hoang Dã Sơn, dần dần khiến cho sự tín nhiệm của Tông chủ Cùng Kỳ đối với Hồn Độn dần dần chuyển qua Trương Tử Tinh. Tuy Hồn Độn nổi giận, nhưng cũng không dám nghi ngờ Cùng Kỳ. Nhưng hắn cũng không phải là kẻ lương thiện gì, lập tức bất động thanh sắc liên hợp với các Tông lão ngày thường giao hảo với mình để đàn áp, bãi xích Trương Tử Tinh. Trương Tử Tinh cũng không chịu yếu thế, bằng thành tích đột xuất của cá nhân, cũng liên hợp với những người không thích Tông lão Hồn Độn, dần dần tạo thành thế lực riêng của mình.
Đối với loại cục diện nội đấu này, Cùng Kỳ cũng không thèm để ý, thậm chí còn dung túng. Bởi vì hắn hiểu đạo dùng người. Mà tình huống trước mắt của Trương Tử Tinh cũng khiến cho Cùng Kỳ càng thêm yên tâm, vừa tâm hoài cừu hận, lại bị đại bộ phận cô lập, càng dể dàng khống chế. Hơn nữa Trương Tử Tinh tu vi cũng không quá cao, sự nguy hiểm càng nhỏ. So sánh ra, thân là Huyền Tiên thượng cấp như Hồn Độn, càng làm cho Cùng Kỳ cảm thấy uy hiếp. Đó cũng là nguyên nhân chân chính mà Cùng Kỳ không đem Quỷ Khâu giao cho Hồn Độn.
Cứ như vậy, sự tín nhiệm của Cùng Kỳ đối với Trương Tử Tinh không ngừng gia tăng, Trương Tử Tinh cũng không "phụ" sự tín nhiệm của hắn, dùng "Thành tích" thực tế để báo đáp.
Sự việc Quỷ Khâu như là một mồi lửa, thổi bùng lên ngọn lửa ám đấu vốn đã kịch liệt giữa ba thế lực lớn. Tranh đoạt, gồm thâu, thương vong lẫn nhau cũng càng ngày càng nhiều, cừu hận càng sâu. Đề nghị liên hợp vốn do Côn đạo nhân đề xuất ra cũng bị cả ba phe không nhắc đến nữa. Trong khoảng thời gian ngắn, ba phương thế lực hao tổn nhân lực vật lực lần bằng cả mười năm trước đó. Cả ba phe đang dần dần tiến gần đến xu hướng chuyển ám thành minh, trực tiếp ra mặt đối đầu tranh đấu.
Trong tranh đấu, Hoang Dã Sơn dần dần thể hiện ra thế mạnh vượt qua Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn.
Dưới tình huống này, Côn đạo nhân lại lấy việc Dương Phủ sắp đánh tới núi, sự uy hiếp ngày càng tăng để đề xuất lại việc liên minh. Đề nghị này lập tức được Trang Hoa Sơn hưởng ứng, mà Hoang Dã Sơn sau một thời gian ngẫm nghĩ khá lâu, rốt cuộc cũng tỏ vẻ đồng ý.
Muốn cho cho cả ba cừu gia cừu hận đã nhiều năm cùng ngồi một bàn để đàm phán tuyệt đối không phải là chuyển dể làm. Nhưng nếu ba cừu gia này đều là chính khách, hiển nhiên cũng không có gì khó khăn.
Chính trị, chính là một loại giao dịch. Không có kẻ địch vĩnh viễn, cũng không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có "ích lợi" là vĩnh hằng.
Hoang Dã Sơn sở dĩ đáp ứng, một là bởi vì trong lúc ba phương tranh đấu, Dương Phủ cũng không dừng bước khuếch trương, sau khi ổn định lại tiếp tục phát triển, Lâm Sơn chính là một thế lực lớn gần đây nhất bị tiêu diệt; hai là thế lực trước mắt của Hoang Dã Sơn đã uy hiếp nghiêm trọng đến hai phương còn lại, nếu cứ nhất định phải chiến, chỉ sợ sẽ dẫn tới việc hai phương sẽ hợp lực áp chế, tuy nói lực lượng của Hoang Dã Sơn đã vượt lên Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn, nhưng cũng không thể chống cự lại hai phương liên thủ; thứ ba cũng là vấn đề quan trọng nhất, đối với lần hội minh này , Hoang Dã Sơn đã có kế sách khác. Đối với Cùng Kỳ mà nói, lần hội minh này lại là một lần cơ hội hiếm có để thực hiện hùng tâm của hắn. Về phương diện này, Tông lão Trương Tử Tinh được Cùng Kỳ tín nhiệm nhất đã có kế sách, xuất lực không nhỏ.
Vị cường giả thần bí từng đại chiến Côn đạo nhân kia, trong khoảng thời gian này cũng không phải kà không có động tác gì. Vì báo cái oán nhân lúc người ta cháy nhà mà đi hôi của lúc trước, hắn xâm nhập Trang Hoa Sơn, lực chiến cùng thất đại Tông lão, kết quả sau khi giết chết một Tông lão, làm bị thương nặng mấy người còn lại, cuối cùng đấu đến lưỡng bại câu thương mà đi. Biết được tin tình báo Trương Tử Tinh tại Hoang Dã Sơn đã nhân cơ hội phát động thế công, xâm chiếm một số địa bàn trọng yếu của Trang Hoa Sơn.
Phúc Thiên Sơn đối với người này lại kinh hãi dị thường, đặc biệt đem uy lực của Phúc Thiên đại trận ở phụ cận gia tăng, lại mở ra trong thành các loại trận pháp cùng phòng bị, sự tái diễn lại cảnh của Trang Hoa Sơn.
Nhưng từ sau đó, cường giả nọ liền biệt tăm tích. Chẳng qua tất cả mọi người đều tin tưởng rằng, người này tuyệt sẽ không để cho bị mai phục, kinh qua trận chiến tại Trang Hoa Sơn, nhất định là nấp ở một nơi nào đó dưỡng thương, hoặc là chờ đợi thời cơ thích hợp mà phát động một kích trí mạng đối với Trang Hoa Sơn. Sự việc này khiến cho thực lực cùng uy vọng của Trang Hoa Sơn yếu đi không ít, các thế lực đi theo lại càng lo sợ. Từ một vài mặt nào đó có thể nói, cũng đã làm cho Hoang Dã Sơn thêm lớn mạnh.
Sau khi đạt thành sự kết minh, ba thế lực lớn bắt đầu chính thức đàm phán.
Trương Tử Tinh cũng không tham gia loại đàm phán này, mà là phụng mệnh của Cùng Kỳ, lập kế sách đại sự khác.
Trên bàn đàm phán cũng giống như một chiến trường vậy, tuy không có binh đao máu lửa, nhưng độ kịch liệt cũng không dưới thực chiến chút nào. Trải qua thương nghị, ba phương nghị định, tuyển ra một vị minh chủ, thống lĩnh ba thế lực lớn cùng lực lượng các nơi của Quy Khư, cùng đối kháng với Dương Phủ. Đợi sau khi tiêu diệt Dương Phủ, liên minh giải trừ, hồi phục lại cục diện "kiềng ba chân".
Minh chủ lấy Chân Võ Tạo Điêu Kỳ làm tín vật, có được quyền lực triệu tập, điều khiển binh lực liên minh, thực hiện sự vụ trong ngoài liên minh. Trên thực tế cũng chẳng khác nào ngoại trừ Dương Phủ ra thì là người lãnh đạo tối cao của các thế lực liên hợp của Quy Khư. Vị minh chủ này tự nhiên là vấn đề đàm phán nghị luận lớn nhất. Ba thế lực lớn không ai nhường ai, nhất thời lâm vào cục diện giằng co.
Dựa theo tổng thể thực lực cùng phạm vi địa bàn mà nói, Hoang Dã Sơn thắng hai phương còn lại; mà luận về cấp bậc thực lực Huyền Tiênmà nói, thì Trang Hoa Sơn là đồng đều nhất; nhưng xét về ba vị cường giả đứng đầu ba thế lực lớn, thì Côn đạo nhân có thể nhỉnh hơn hai người còn lại. Bởi vì tại cuộc chiến năm trăm năm, các cường giả đối chiến đều bại dưới tay Cùng Kỳ, mà Cùng Kỳ tại trận quyết chiến cuối cùng với chênh lệch cực nhỏ đã thua Côn đạo nhân. Đương nhiên, thực lực của ba người đều cùng một tầng, nếu lại tái chiến một lần nữa, thắng bại cũng là năm - năm mà thôi.
Côn Đạo Nhân từ sau lần trước cùng cường giả thần bí kia chiến một trận, tự có lĩnh ngộ, thông qua một thời gian bế quan, cảm giác thực lực lại có tinh tiến, tự thấy phần thắng của bản thân lớn hơn, lúc này đề xuất ba người cùng đấu một trận, lấy người thắng cuối cùng làm minh chủ. Nghe vậy, Cùng Kỳ lâu nay chỉ thích tranh đấu tàn độc lại tỏ vẻ đồng ý thông qua tranh đấu để tuyển ra minh chủ, nhưng không phải chỉ một hồi hai trận tranh đấu, mà là loạt trận có tính chất tổng hợp.
Những loạt trận này có thể làm cho cả ba thế lực thể hiện ra thực lực một cách đầy đủ nhất, thực là cách đánh giá công chính nhất. Phe nào đạt được thắng lợi cuối cùng sẽ được công nhận trở thành người lãnh đạo.
Mà loạt trận thi đấu này cũng không dùng phương pháp tỷ thí đơn giản trước kia, mà dùng một loại quy tắc mà Quy Khư trước đó chưa từng có. Đại khái là dựa theo tu vi, chia làm ba bộ phận lớn, phân biệt là Chân Tiên, Kim Tiên cùng Huyền Tiên. Chân Tiên cùng Kim Tiên có hại dạng đấu là tập thể và cá nhân, mỗi một bên có thể xuất là nhiều đội. Huyền Tiên bởi vì nhân số hạn chế, nên chỉ có đấu đơn. Ba phương phái người có tu vi tương ứng ra, thông qua phân tổ mà tiến hành đấu vòng tròn.
Mỗi một trận thắng, tương ứng với một phương thế lực tắc được gia tăng điểm, bại thì không có điểm, nếu là hòa thì cả hai bên đều bị loại. Vì ba vị Tông chủ đều thuộc loại cường giả đỉnh cấp, nên không tham dự mục Huyền Tiên, mà là sau khi cả thể loại thi đấu trên chấm dứt, sẽ tiến hành đơn đấu một chọi một trình độ cao nhất, cũng dùng cách đấu vòng tròn, tổng cộng là đánh ba trận.
Đợi sau khi tất cả đều hoàn thành, Tông chủ của phương thế lực nào có số điểm cao nhất, sẽ nắm giữ Chân Võ Tạo Điêu Kỳ trở thành minh chủ, các thế lực còn lại không được kháng lại.
Đương nhiên, thức bậc khác nhau, số trận đấu cùng số điểm cũng khác nhau, như Chân Tiên là đánh nhiều nhấy, thắng một trận được hai điểm; Kim Tiên ít hơn, thắng một trận được bốn điểm; Huyền Tiên lại càng ít, nên thắng một trận được sáu điểm; mà Tông chủ thắng sẽ được tám điểm.
Trong trận đấu, trừ khi một phương tự động nhận thua, nếu không sẽ lấy sinh tử luận thắng thua, không khỏi xuất hiện những vấn đề khó có thể quyết định, cần phải có "Trọng tài". Nên đặc biệt cử ra ba vị cường giả Xích, Bỉ Kiên, Đan Phượng cùng một số người tu luyện độc hành có tên tuổi, tạo thành Trọng tài hội, chủ yếu phụ trách công tác báo danh, phân tổ, bình phán. Chịu sự giám sát của tất cả những người tham gia cuộc chiến lẫn người xem về sự công bình công chính.
Xích, Bỉ Kiên, Đan Phượng ba người thực lực tuy yếu hơn tam đại Tông chủ, nhưng cũng thuộc loại cường giả đỉnh cấp trong Quy Khư , trước nay vẫn thích độc lai độc vãng, chuyên tâm tu luyện, cũng không giống như tam đại Tông chủ kiến lập thế lực riêng của mình.
Đề nghị của Cùng Kỳ làm cho Côn đạo nhân cùng Giải Trĩ cả kinh, không nghĩ tới hắn lại có đề xuất mới lạ như vậy. Nhưng hai người nghĩ lại, đây cũng là thật sự là một phương pháp tốt để quyết thắng bại, ba phương có thể trong hoàn cảnh công bình quyết thắng bại. Nếu có thể là người thắng cuối cùng, như vậy trở thành thế lực cực mạnh của cả Quy Khư mới thật sự có ý nghĩa, đối với việc thực hiện những dã tâm lớn hơn nữa trong tương lai cũng hết sức có lợi.
Tiếp đến, ba phương liền thảo luận cùng hiệp thương cách cụ thể để triển khai những trận đấu này. So với sự áp chế, bài xích lẫn nhau trước đây, quá trình này có vẻ hết sức thuận lợi.
Côn đạo nhân hướng tới Cùng Kỳ hỏi một câu: "Ý kiến này thật sự là phi thường, sắp xếp chu toàn, làm cho kẻ khác bội phục, không biết Cùng Kỳ đạo hữu làm thế nào lại có linh cơ này?"
Cùng Kỳ vẫn như thường, nhắm hai mắt, khóe miệng lại lộ ra nụ cười đắc ý nói: "Đạo hữu quá khen, chẳng qua ta cũng không dám đoạt công, còn là ý tưởng của Tông lão Trương Tử Tinh ngẫu nhiên nghĩ ra mà thôi".
Giải Trĩ cùng Côn đạo nhân vừa nghe cái tên Trương Tử Tinh, đều lộ ra dị sắc, một khoảng thời gian trước, vị Tông lão mới của Hoang Dã Sơn này có thể nói "tỏa sáng rực rỡ", đúng là bởi vì mưu tính của hắn, khiến cho thế lực của Trang Hoa Sơn cùng Phúc Thiên Sơn liên tiếp gặp tổn thất không nhỏ, Hoang Dã Sơn có vị thế như hôm nay, Trương Tử Tinh có thể nói là có công lớn nhất.
Tuy Trương Tử Tinh làm cho cả hai thế lực lớn thống hận không thôi, nhưng cũng không thể không thừa nhận, người này quả thật là nhân tài cực kỳ khó được. Lúc trước nếu sớm nhận thức được người này có giá trị như vậy, cũng sẽ không để cho Cùng Kỳ xuất ra kỳ binh chiếm tiên như vậy.
Cùng Kỳ nói xong, lại bình thản thêm một câu: "Lại nói tiếp, còn muốn đa tạ vị nào đó trong hai vị đạo hữu, hoặc có thể là đồng thời cảm ơn hai vị? Nếu không phải hai vị giết chết Ung Hòa, lại hại chết Dao phu nhân của Trương Tông lão, Hoang Dã Sơn ta cũng sẽ không thu hoạch được người tài như vậy".
Giải Trĩ cùng Côn đạo nhân đều lộ ra dị sắc, Côn đạo nhân cười lạnh nói: "Việc này đến tột cùng là thế nào, Cùng Kỳ đạo hữu chỉ sợ là trong lòng hiểu rõ!"
Giải Trĩ vốn đã "tiếp cận" rất gần Trương Tử Tinh, rốt cuộc lại thất bại trong gang tấc, trong lòng đã buồn bực, lại nghe Cùng Kỳ đổ dầu vào lửa, càng tức giận, cũng nói: "Công đạo tự tại bản tâm! Cùng Kỳ đạo hữu, thủ đoạn của ngươi cũng thật khá đó!"
Lúc này ba thế lực lớn đã đạt thành liên kết, bởi vậy đây chẳng qua là một màn xen ngang mà thôi. Đến tột cùng chân tướng câu chuyện ngày đó tại Quỷ Khâu là thế nào, là người nào lập mưu, đối với ba phương mà nói, cũng không có ý nghĩa gì, cho nên trận tranh chấp này cũng qua đi rất nhanh.
Cuối cùng, ba phương đối với bên ngoài công bố ba tháng sau sẽ bắt đầu, gọi là "Đoạt kỳ" đại chiến. Trận tranh đấu này cũng không giống với trận chiến năm trăm năm, về quy mô cùng nhân số tham dự, không thể nói là sau này không có, nhưng tuyệt đối cũng là trước đó chưa từng có. Kiểu chiến đấu mới lạ như thế này khiến cho mọi người ai nấy đều hứng thú, mà những Chân Tiên, Kim Tiên có tu vi không cao, trước đây chỉ có thể làm khách đứng ngoài xem nay cũng có thể biểu hiện ra thực lực của mình, đều cảm thấy hưng phấn không thôi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Tam đại Tông chủ vì kích thắng lòng hiếu thắng của Môn hạ, đã đưa ra hứa hẹn các loại ban thưởng, người có biểu hiện xuất sắc còn có thể trở thành đệ tử thân truyền của Tông lão, thậm chí có thể là của Tông chủ. Những thứ này kích thích các Môn nhân đến cùng cực, mọi người đều nhiệt tình lên đến cao độ, bắt đầu khẩn trương chuẩn bị chiến đấu.
Xích, Bỉ Kiên,. Đan Phượng ba người được tam đại Tông chủ đích thân mời, lại nghe được sự mới lạ như thế, đều rất hứng thú, cũng có tâm đi xem cường giả đỉnh cấp chiến đấu, để có thể cảm ngộ mà có tiến bộ, đều ứng lời rời núi, tổ chức một số tu sĩ có danh tiếng, dựa theo quy tắc của ba thế lực lớn đề ra, bắt đầu chuẩn bị.
Thời gian qua rất mau, đảo mắt đã qua ba tháng, trận đấu mà toàn bộ Quy Khư đều muốn xem đã sắp bắt đầu.
Trong lúc này, ba thế lực lớn cũng không quên phòng bị đối với Dương Phủ, phái xuất rất nhiều liên quân, đóng ở biên giới của Dương Phủ, nếu có cử động bất thường, sẽ lập tức biết được mà tiến hành phản kích.
Dựa theo nghị định lúc trước, trận đấu được tiến hành tại khu vực trung lập đối với ba thế lực lớn - Đan Trần quần sơn. Trong quần sơn phân ra các khu vực thi đấu, nghỉ ngơi vân vân. Bên ngoài còn có liên quân thủ hộ, để tránh có người thừa dịp phát động tập kích hoặc gây náo loạn.
Chẳng qua nói đi cũng nói lại, trận đấu một khi đã bắt đầu, cơ hồ toàn bộ các cường giả của Quy Khư đều tập trung tại đây, làm gì có người nào lại dám đến đây gây rối để tự tìm cái chết? Cho dù là vị cường giả thần bí kia đến, cũng tuyệt đối không đánh lại tam đại Tông chủ cùng Xích, Bỉ Kiên, Đan Phượng liên thủ.
Trận chiến "Đoạt kỳ" này tự nhiên là do Trương Tử Tinh đạo diễn ra, rất nhiều cách thức đều dùng quy tắc của đời sau, cho nên mới làm cho mọi người trong Quy Khư cảm thấy vô cùng mới lạ. Mục đích của hắn, đương nhiên là không phải thực muốn tiến hành một giải đấu lớn, để cho ba thế lực lớn tuyển ra Minh chủ, mà là lập mưu với tất cả các thế lực của Quy Khư cùng Chân Võ Tạo Điêu Kỳ kia.
Trận đấu này quy mô quả thật khổng lồ, thời gian bỏ ra cũng khá dài, lại là do Trương Tử Tinh cố ý thiết kế. Trận đấu kéo dài càng lâu, hắn càng có thời gian để chuẩn bị, cũng là "rút ngắn" lại. Chuẩn xác mà nói, loại rút ngắn lại này, chẳng khác nào là kết thúc.
Trương Tử Tinh từ khi tiến vào Quy Khư đem thời gian tại Quy Khư bí cảnh so với bên ngoài đại khái tính ra tỉ lệ, tuy nói trước mắt thời gian tại Quy Khư tỉnha cũng chưa nhiều, nhưng cho đến nay mối họa ba mươi ba tầng trời lúc nào cũng có thể bùng phát tạo nên nguy hiểm cực lớn. Cho nên hắn phải tranh thủ trong thời gian nhanh nhất trong khi các thế lực của Quy Khư tranh đấu mà đoạt lấy Chân Võ Tạo Điêu Kỳ. Như vậy hắn mới có thể đủ thời gian cùng tinh lực để tìm hiểu Chân Võ Tạo Điêu Kỳ, tìm biện pháp rời khỏi Quy Khư này.
Thời gian diễn ra đại chiến Đoạt kỳ, sớm đã thông qua phó thể trong Ma khải truyền cho siêu não. Thiên Dao giờ phút này đang ở tại Dương Phủ, đã không còn lo lắng gì về vấn đề an toàn. Lần này Trương Tử Tinh có thể nói là không còn gì phải bận tâm, hoàn toàn có thể buông tay làm một ván.
Theo tam đại Tông chủ tại Đan Trần sơn cùng tuyên bố, đại chiến Đoạt kỳ chính thức bắt đầu.
Trận chiến đầu tiên được tiến hành là Chân Tiên "Đấu trận", được tổ chức tại một tòa kỳ sơn vô danh tại Đan Trần quần sơn.
Đầu tiên do Trang Hoa Sơn Tác Nguyên trận đấu với Phúc Thiên Sơn Sát Thần trận.
Tuy thức bậc của trận đấu cũng không cao, nhưng bởi vì là trận đầu tiên, nên cũng hấp dẫn rất nhiều người của ba phương đến xem, hơn nữa cũng là Môn nhân của Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn .
Chân Tiên đấu trận nhân số mỗi phương hạn chế trong vòng ba mươi người. Theo "Trọng tài" ra lệnh một tiếng, song phương xuất ra trận pháp bắt đầu nhanh chóng hành động. Thác Nguyên trận nhân số càng nhiều càng huyền diệu, so với trận pháp bình thường rất khác, có thể công có thể thủ. Sát Thần trận thì lại đằng đằng sát khí, lực công kích rất mạnh.
Hai trận như là hai dị thú, sau một hồi giằng co, bắt đầu đột kích tới. Một đạo nhân đứng đầu Thác Nguyên trận bỗng nhiên hóa thành hình một con ếch thật lớn, phun ra sương mù dày đặc, đem cả Thác Nguyên trận bao phủ lại, có vẻ thần bí khó lường. Mà bên ngoài Sát Thần trận một số đạo nhân cũng biến hóa xuất ra chân thân, chuyển động tuần hoàn không ngừng mà tiến lên phía trước, giống như là những chiếc răng nhanh mà đánh vào Thác Nguyên trận.
Trong màn sương mù của Thác Nguyên trận quang diễm phóng ra, có hỏa quang, có tinh quang, còn có tiếng hò hét hỗn loạn, hai trận chậm rãi lần lượt thay đổi, cuối cùng xuyên qua nhau.
Chỉ thấy trong màn sương mù tay chân đứt gãy tung bay, thành viên của Sát Thần trận mất đi một phần năm, mà Thác Nguyên trận kia sương mù vẫn vây quang, quang diễm lập lòe. Sát Thần trận lập tức thay đổi phương pháp, phân thành hai lộ đột tiến, sau đó trong ngoài trọng hợp, Thác Nguyên trận bị phân thành hai nửa, lại nhanh chóng khép lại nguyên trạng, hào quang cũng yếu đi không ít. Bởi vì tu vi tương đối yếu, loại đấu trận này, là dựa vào tập thể phối hợp, cá nhân nếu quá tham đột tiến, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến lực chiến đấu của toàn tập thể.
Môn nhân hai phương ở bên ngoài xem cuộc chiến thấy vậy lớn tiếng hò reo cổ vũ, có nhiều người còn hận không thể lập tức thượng tràng. Cho nên chiến đấu thảm thiết, đối với những người này mà nói, đều không chút quan tâm. Các Chân Tiên lần đầu tiên được nhiều người cổ vũ như vậy, đều sĩ khí đại chấn, toàn lực mãnh công.
Cuối cùng Thác Nguyên trận bị Sát Thần trận toàn diệt, người của Sát Thần trận cũng chỉ còn lại chừng một nửa. Phúc Thiên Sơn đã dành được điểm, thấy trên bảng lập lòe hiện lên một chữ "hai" lớn, mọi người của Phúc Thiên Sơn hoan hô như sấm động. Những Chân Tiên còn lại của Sát Thần trận thấy được số đông Kim Tiên trong môn phái vì bọn họ mà hoan hô như vậy thì trong lòng thỏa mãn không thể nói nên lời, giống như anh hùng thắng trận vậy, kết cục ngẩng cao đầu.
Mà phe Trang Hoa Sơn thất bai được không điểm có vẻ cúi đầu ủ rũ, một số người xem đều xoa tay nắm quyền, quyết tâm trong trận tiếp theo sẽ vì Tông môn mà lấy lại thể diện. Trong trận đấu sau đó, Túc Kình Trang Hoa Sơn quả nhiên tại Chân Tiên cá nhân chiến Hoang Dã Sơn, đạt được hai điểm. Chiến đấu sau đó tự nhiên càng ngày càng kịch liệt.
Ngàu đầu tiên của giải đấu, không khí nóng bỏng vượt quá tưởng tượng, Trương Tử Tinh ở xa xa xem cuộc chiến không khỏi lộ ra nụ cười thần bí.
Cho đến sau đó Trang Hoa Sơn cùng Phúc Thiên Sơn mới biết được, Cùng Kỳ biểu hiện mặt ngoài đánh đòn gió, muốn tới Phúc Thiên Sơn, trên thực tế lại tự mình tới Quỷ Khâu! Lấy thực lực trước mắt của Quỷ Khâu, Cùng Kỳ thân chinh tới tuyệt đối xem như là giết gà dùng dao mổ trâu. Nhưng Cùng Kỳ tự thân tới, lại là phong cách làm việc vượt ngoài suy nghĩ của người khác, cho nên hắn đã có được Quỷ Khâu.
Nhưng nghe nói vị đứng đầu Quỷ Khâu kia chịu hàng phục, không chỉ bởi vì hung nhân như Cùng Kỳ tự thân tới, mà còn bởi vì một sự kiện, chính là thê tử Dao phu nhân của hắn trên đường tới Trang Hoa Sơn đã bị ám hại, những người đi theo đều bị tiêu diệt thành tro bụi, không thấy tăm hơi. Chính vì điều này khiến cho người đứng đầu Quỷ Khâu này đối với Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn nghiến răng thống hận, vì báo thù mà toàn tâm đầu nhập Hoang Dã Sơn, trở thành một trong sáu Tông lão.
Rất rõ ràng, Ung Hòa mất tích, Dao phu nhân bị hại một loạt sự kiện như vậy đều là âm mưu, không chỉ nhằm vào Quỷ Khâu, hơn nữa có thể là sự tranh đấu giữa ba thế lực lớn với nhau.
Hoang Dã Sơn tuy tổn thất Ung Hòa, lại trở thành kẻ thắng cuộc trong cuộc tranh dành Quỷ Khâu chi tranh, Phúc Thiên Sơn, Trang Hoa Sơn đối với chuyện này càng thêm nghi ngờ, mà Hoang Dã Sơn cũng vì chuyện Ung Hòa mà ghi hận đối với hai thế lực lớn này.
Trong ba thế lực lớn, cũng có không ít kẻ tài trí, cũng từng nhiều lần phân tích qua việc này.
Trên lý thuyết, ba thế lực lớn nội đấu, nhận lợi ích lớn nhất chính là Dương Phủ, nhưng Dương Phủ lại được loại trừ đầu tiên. Bởi vì Dương Phủ quật khởi gần hai mươi năm nay đã hình thành phong cách chiến đấu của mình, đó chính là lấy chiến chuật biển người không biết sợ hãi mà phát động công kích tổng lực. Về mặt chiến thuật công kích có lẽ có chút biến hóa, nhưng cũng chưa từng có chuyện âm mưu tính kế. Huống hồ vệ sĩ của Dương Phủ không thể vô thanh vô tức mà xuất hiện tại nơi đây, càng không có khả năng dưới tình huống không làm kinh động mọi người xung quanh mà tiêu diệt Huyền Tiên như Ung Hòa được.
Những người đi theo Ung Hòa tới Quỷ Khâu đều đã bị khổ hình bức cung, đều khai ngày đó Ung Hòa sau khi cùng Trương Tử Tinh đánh ba kích tại Quỷ Khâu xong, lúc rời đi chơt hô lên hai chữ "Bằng" rồi bỏ chạy. Nếu quả thật là Côn đạo nhân ra tay, Ung Hòa bị diệt cũng là chuyện trong dự kiến. Điểm này, Phúc Thiên Sơn chỉ sợ cũng khó tránh khỏi có quan hệ.
Âm mưu này, có lẽ là một trong ba thế lực lớn phát động, có lẽ cả ba thế lực lớn đều có âm mưu, nhưng cuối cùng nắm được cơ hội, đạt được ích lợi là Hoang Dã Sơn. Bởi vậy Cùng Kỳ là hiềm nghi lớn nhất.
Rất nhiều người thấy, vị Trương Tử Tinh đứng đầu Quỷ Khâu kia cũng có nhiều điểm đáng nghi, thậm chí có người lớn mật đề xuất âm mưu này có thể là do Trương Tử Tinh lai lịch không rõ này thao túng. Nhưng quan điểm này rất mau đã bị nhiều người phủ quyết. Bởi vì tử vong pháp tắc đặc thù trong Quy Khư , có rất nhiều người đã mất đi ký ức không biết lai lịch của mình, cho nên "lai lịch không rõ" không thể trở thành lý do để hoài nghi. Cho dù giả thiết mấy âm mưu này có quan hệ với hắn, như vậy hắn giết chết Ung Hòa, rồi cố ý giết chết thê tử của mình, lại buông bỏ thế lực Quỷ Khâu thì động cơ cuối cùng là gì? Phần đông trí giả cho rằng, việc này xem ra không có quan hệ với Trương Tử Tinh. Trên thực tế đúng là lợi dụng hắn cùng Quỷ Khâu để triển khai âm mưu, Trương Tử Tinh mới là "người không có khả năng mưu tính việc này nhất".
Nghị luận cũng chỉ là nghị luận, trong tiến trình nhiều năm tại Quy Khư như vậy, loại nghị luận cùng nghi vấn như thế này cũng gặp qua không ít. Mà thường thường chân tướng sự thật trở thành bí ẩn, không để cho người ta biết. Cho dù có vạch trần ra được, cũng phải rất lâu về sau.
Làm "người mới", Trương Tử Tinh tại Hoang Dã Sơn cũng khó tránh gặp rất nhiều hoài nghi, nhưng năng lực của hắn cũng từ trong đủ loại khảo nghiệm mà thể hiện. Trừ phương diện tu vi không bằng Tông lão Ung Hòa ra, thì vị tân Tông lão này về phương diện mưu tính, lập kế hoạch đều trên Ung Hòa, trách không được có thể trong khoảng thời gian ngắn có thể làm cho Quỷ Khâu kia lớn mạnh.
Càng làm cho Cùng Kỳ vừa lòng chính là, trong kế hoạch nhiều lần tranh đấu với Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn, biểu hiện của Trương Tử Tinh vwotj trên sự hiểm độc bình thường, không chỉ có khả năng vận dụng thủ đoạn cao minh gồm thâu rất nhiều thế lực quy phục Trang Hoa Sơn, lại còn trực tiếp tham dự hành động ám toán Tông lão Kim của Phúc Thiên Sơn, cuối cùng Kim bỏ mạng coi như là báo cái cừu của Ung Hòa.
Chẳng qua, biểu hiện đột xuất của Trương Tử Tinh cũng khiến cho các Tông lão còn lại của Hoang Dã Sơn đố kỵ, hơn nữa lại là đại Tông lão Hồn Độn.
Việc Quỷ Khâu Hồn Độn có công không nhỏ, Trương Tử Tinh cũng tự nguyện "dâng lên" thế lực của Quỷ Khâu, Hồn Độn vốn định nắm giữ Quỷ Khâu, nhưng Cùng Kỳ lại không suy nghĩ gì mà đem Quỷ Khâu giao cho Trương Tử Tinh quản lý.
Nhưng điều này cũng chưa là vấn đề, mâu thuẫn chủ yếu là sau khi Trương Tử Tinh gia nhập Hoang Dã Sơn, dần dần khiến cho sự tín nhiệm của Tông chủ Cùng Kỳ đối với Hồn Độn dần dần chuyển qua Trương Tử Tinh. Tuy Hồn Độn nổi giận, nhưng cũng không dám nghi ngờ Cùng Kỳ. Nhưng hắn cũng không phải là kẻ lương thiện gì, lập tức bất động thanh sắc liên hợp với các Tông lão ngày thường giao hảo với mình để đàn áp, bãi xích Trương Tử Tinh. Trương Tử Tinh cũng không chịu yếu thế, bằng thành tích đột xuất của cá nhân, cũng liên hợp với những người không thích Tông lão Hồn Độn, dần dần tạo thành thế lực riêng của mình.
Đối với loại cục diện nội đấu này, Cùng Kỳ cũng không thèm để ý, thậm chí còn dung túng. Bởi vì hắn hiểu đạo dùng người. Mà tình huống trước mắt của Trương Tử Tinh cũng khiến cho Cùng Kỳ càng thêm yên tâm, vừa tâm hoài cừu hận, lại bị đại bộ phận cô lập, càng dể dàng khống chế. Hơn nữa Trương Tử Tinh tu vi cũng không quá cao, sự nguy hiểm càng nhỏ. So sánh ra, thân là Huyền Tiên thượng cấp như Hồn Độn, càng làm cho Cùng Kỳ cảm thấy uy hiếp. Đó cũng là nguyên nhân chân chính mà Cùng Kỳ không đem Quỷ Khâu giao cho Hồn Độn.
Cứ như vậy, sự tín nhiệm của Cùng Kỳ đối với Trương Tử Tinh không ngừng gia tăng, Trương Tử Tinh cũng không "phụ" sự tín nhiệm của hắn, dùng "Thành tích" thực tế để báo đáp.
Sự việc Quỷ Khâu như là một mồi lửa, thổi bùng lên ngọn lửa ám đấu vốn đã kịch liệt giữa ba thế lực lớn. Tranh đoạt, gồm thâu, thương vong lẫn nhau cũng càng ngày càng nhiều, cừu hận càng sâu. Đề nghị liên hợp vốn do Côn đạo nhân đề xuất ra cũng bị cả ba phe không nhắc đến nữa. Trong khoảng thời gian ngắn, ba phương thế lực hao tổn nhân lực vật lực lần bằng cả mười năm trước đó. Cả ba phe đang dần dần tiến gần đến xu hướng chuyển ám thành minh, trực tiếp ra mặt đối đầu tranh đấu.
Trong tranh đấu, Hoang Dã Sơn dần dần thể hiện ra thế mạnh vượt qua Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn.
Dưới tình huống này, Côn đạo nhân lại lấy việc Dương Phủ sắp đánh tới núi, sự uy hiếp ngày càng tăng để đề xuất lại việc liên minh. Đề nghị này lập tức được Trang Hoa Sơn hưởng ứng, mà Hoang Dã Sơn sau một thời gian ngẫm nghĩ khá lâu, rốt cuộc cũng tỏ vẻ đồng ý.
Muốn cho cho cả ba cừu gia cừu hận đã nhiều năm cùng ngồi một bàn để đàm phán tuyệt đối không phải là chuyển dể làm. Nhưng nếu ba cừu gia này đều là chính khách, hiển nhiên cũng không có gì khó khăn.
Chính trị, chính là một loại giao dịch. Không có kẻ địch vĩnh viễn, cũng không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có "ích lợi" là vĩnh hằng.
Hoang Dã Sơn sở dĩ đáp ứng, một là bởi vì trong lúc ba phương tranh đấu, Dương Phủ cũng không dừng bước khuếch trương, sau khi ổn định lại tiếp tục phát triển, Lâm Sơn chính là một thế lực lớn gần đây nhất bị tiêu diệt; hai là thế lực trước mắt của Hoang Dã Sơn đã uy hiếp nghiêm trọng đến hai phương còn lại, nếu cứ nhất định phải chiến, chỉ sợ sẽ dẫn tới việc hai phương sẽ hợp lực áp chế, tuy nói lực lượng của Hoang Dã Sơn đã vượt lên Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn, nhưng cũng không thể chống cự lại hai phương liên thủ; thứ ba cũng là vấn đề quan trọng nhất, đối với lần hội minh này , Hoang Dã Sơn đã có kế sách khác. Đối với Cùng Kỳ mà nói, lần hội minh này lại là một lần cơ hội hiếm có để thực hiện hùng tâm của hắn. Về phương diện này, Tông lão Trương Tử Tinh được Cùng Kỳ tín nhiệm nhất đã có kế sách, xuất lực không nhỏ.
Vị cường giả thần bí từng đại chiến Côn đạo nhân kia, trong khoảng thời gian này cũng không phải kà không có động tác gì. Vì báo cái oán nhân lúc người ta cháy nhà mà đi hôi của lúc trước, hắn xâm nhập Trang Hoa Sơn, lực chiến cùng thất đại Tông lão, kết quả sau khi giết chết một Tông lão, làm bị thương nặng mấy người còn lại, cuối cùng đấu đến lưỡng bại câu thương mà đi. Biết được tin tình báo Trương Tử Tinh tại Hoang Dã Sơn đã nhân cơ hội phát động thế công, xâm chiếm một số địa bàn trọng yếu của Trang Hoa Sơn.
Phúc Thiên Sơn đối với người này lại kinh hãi dị thường, đặc biệt đem uy lực của Phúc Thiên đại trận ở phụ cận gia tăng, lại mở ra trong thành các loại trận pháp cùng phòng bị, sự tái diễn lại cảnh của Trang Hoa Sơn.
Nhưng từ sau đó, cường giả nọ liền biệt tăm tích. Chẳng qua tất cả mọi người đều tin tưởng rằng, người này tuyệt sẽ không để cho bị mai phục, kinh qua trận chiến tại Trang Hoa Sơn, nhất định là nấp ở một nơi nào đó dưỡng thương, hoặc là chờ đợi thời cơ thích hợp mà phát động một kích trí mạng đối với Trang Hoa Sơn. Sự việc này khiến cho thực lực cùng uy vọng của Trang Hoa Sơn yếu đi không ít, các thế lực đi theo lại càng lo sợ. Từ một vài mặt nào đó có thể nói, cũng đã làm cho Hoang Dã Sơn thêm lớn mạnh.
Sau khi đạt thành sự kết minh, ba thế lực lớn bắt đầu chính thức đàm phán.
Trương Tử Tinh cũng không tham gia loại đàm phán này, mà là phụng mệnh của Cùng Kỳ, lập kế sách đại sự khác.
Trên bàn đàm phán cũng giống như một chiến trường vậy, tuy không có binh đao máu lửa, nhưng độ kịch liệt cũng không dưới thực chiến chút nào. Trải qua thương nghị, ba phương nghị định, tuyển ra một vị minh chủ, thống lĩnh ba thế lực lớn cùng lực lượng các nơi của Quy Khư, cùng đối kháng với Dương Phủ. Đợi sau khi tiêu diệt Dương Phủ, liên minh giải trừ, hồi phục lại cục diện "kiềng ba chân".
Minh chủ lấy Chân Võ Tạo Điêu Kỳ làm tín vật, có được quyền lực triệu tập, điều khiển binh lực liên minh, thực hiện sự vụ trong ngoài liên minh. Trên thực tế cũng chẳng khác nào ngoại trừ Dương Phủ ra thì là người lãnh đạo tối cao của các thế lực liên hợp của Quy Khư. Vị minh chủ này tự nhiên là vấn đề đàm phán nghị luận lớn nhất. Ba thế lực lớn không ai nhường ai, nhất thời lâm vào cục diện giằng co.
Dựa theo tổng thể thực lực cùng phạm vi địa bàn mà nói, Hoang Dã Sơn thắng hai phương còn lại; mà luận về cấp bậc thực lực Huyền Tiênmà nói, thì Trang Hoa Sơn là đồng đều nhất; nhưng xét về ba vị cường giả đứng đầu ba thế lực lớn, thì Côn đạo nhân có thể nhỉnh hơn hai người còn lại. Bởi vì tại cuộc chiến năm trăm năm, các cường giả đối chiến đều bại dưới tay Cùng Kỳ, mà Cùng Kỳ tại trận quyết chiến cuối cùng với chênh lệch cực nhỏ đã thua Côn đạo nhân. Đương nhiên, thực lực của ba người đều cùng một tầng, nếu lại tái chiến một lần nữa, thắng bại cũng là năm - năm mà thôi.
Côn Đạo Nhân từ sau lần trước cùng cường giả thần bí kia chiến một trận, tự có lĩnh ngộ, thông qua một thời gian bế quan, cảm giác thực lực lại có tinh tiến, tự thấy phần thắng của bản thân lớn hơn, lúc này đề xuất ba người cùng đấu một trận, lấy người thắng cuối cùng làm minh chủ. Nghe vậy, Cùng Kỳ lâu nay chỉ thích tranh đấu tàn độc lại tỏ vẻ đồng ý thông qua tranh đấu để tuyển ra minh chủ, nhưng không phải chỉ một hồi hai trận tranh đấu, mà là loạt trận có tính chất tổng hợp.
Những loạt trận này có thể làm cho cả ba thế lực thể hiện ra thực lực một cách đầy đủ nhất, thực là cách đánh giá công chính nhất. Phe nào đạt được thắng lợi cuối cùng sẽ được công nhận trở thành người lãnh đạo.
Mà loạt trận thi đấu này cũng không dùng phương pháp tỷ thí đơn giản trước kia, mà dùng một loại quy tắc mà Quy Khư trước đó chưa từng có. Đại khái là dựa theo tu vi, chia làm ba bộ phận lớn, phân biệt là Chân Tiên, Kim Tiên cùng Huyền Tiên. Chân Tiên cùng Kim Tiên có hại dạng đấu là tập thể và cá nhân, mỗi một bên có thể xuất là nhiều đội. Huyền Tiên bởi vì nhân số hạn chế, nên chỉ có đấu đơn. Ba phương phái người có tu vi tương ứng ra, thông qua phân tổ mà tiến hành đấu vòng tròn.
Mỗi một trận thắng, tương ứng với một phương thế lực tắc được gia tăng điểm, bại thì không có điểm, nếu là hòa thì cả hai bên đều bị loại. Vì ba vị Tông chủ đều thuộc loại cường giả đỉnh cấp, nên không tham dự mục Huyền Tiên, mà là sau khi cả thể loại thi đấu trên chấm dứt, sẽ tiến hành đơn đấu một chọi một trình độ cao nhất, cũng dùng cách đấu vòng tròn, tổng cộng là đánh ba trận.
Đợi sau khi tất cả đều hoàn thành, Tông chủ của phương thế lực nào có số điểm cao nhất, sẽ nắm giữ Chân Võ Tạo Điêu Kỳ trở thành minh chủ, các thế lực còn lại không được kháng lại.
Đương nhiên, thức bậc khác nhau, số trận đấu cùng số điểm cũng khác nhau, như Chân Tiên là đánh nhiều nhấy, thắng một trận được hai điểm; Kim Tiên ít hơn, thắng một trận được bốn điểm; Huyền Tiên lại càng ít, nên thắng một trận được sáu điểm; mà Tông chủ thắng sẽ được tám điểm.
Trong trận đấu, trừ khi một phương tự động nhận thua, nếu không sẽ lấy sinh tử luận thắng thua, không khỏi xuất hiện những vấn đề khó có thể quyết định, cần phải có "Trọng tài". Nên đặc biệt cử ra ba vị cường giả Xích, Bỉ Kiên, Đan Phượng cùng một số người tu luyện độc hành có tên tuổi, tạo thành Trọng tài hội, chủ yếu phụ trách công tác báo danh, phân tổ, bình phán. Chịu sự giám sát của tất cả những người tham gia cuộc chiến lẫn người xem về sự công bình công chính.
Xích, Bỉ Kiên, Đan Phượng ba người thực lực tuy yếu hơn tam đại Tông chủ, nhưng cũng thuộc loại cường giả đỉnh cấp trong Quy Khư , trước nay vẫn thích độc lai độc vãng, chuyên tâm tu luyện, cũng không giống như tam đại Tông chủ kiến lập thế lực riêng của mình.
Đề nghị của Cùng Kỳ làm cho Côn đạo nhân cùng Giải Trĩ cả kinh, không nghĩ tới hắn lại có đề xuất mới lạ như vậy. Nhưng hai người nghĩ lại, đây cũng là thật sự là một phương pháp tốt để quyết thắng bại, ba phương có thể trong hoàn cảnh công bình quyết thắng bại. Nếu có thể là người thắng cuối cùng, như vậy trở thành thế lực cực mạnh của cả Quy Khư mới thật sự có ý nghĩa, đối với việc thực hiện những dã tâm lớn hơn nữa trong tương lai cũng hết sức có lợi.
Tiếp đến, ba phương liền thảo luận cùng hiệp thương cách cụ thể để triển khai những trận đấu này. So với sự áp chế, bài xích lẫn nhau trước đây, quá trình này có vẻ hết sức thuận lợi.
Côn đạo nhân hướng tới Cùng Kỳ hỏi một câu: "Ý kiến này thật sự là phi thường, sắp xếp chu toàn, làm cho kẻ khác bội phục, không biết Cùng Kỳ đạo hữu làm thế nào lại có linh cơ này?"
Cùng Kỳ vẫn như thường, nhắm hai mắt, khóe miệng lại lộ ra nụ cười đắc ý nói: "Đạo hữu quá khen, chẳng qua ta cũng không dám đoạt công, còn là ý tưởng của Tông lão Trương Tử Tinh ngẫu nhiên nghĩ ra mà thôi".
Giải Trĩ cùng Côn đạo nhân vừa nghe cái tên Trương Tử Tinh, đều lộ ra dị sắc, một khoảng thời gian trước, vị Tông lão mới của Hoang Dã Sơn này có thể nói "tỏa sáng rực rỡ", đúng là bởi vì mưu tính của hắn, khiến cho thế lực của Trang Hoa Sơn cùng Phúc Thiên Sơn liên tiếp gặp tổn thất không nhỏ, Hoang Dã Sơn có vị thế như hôm nay, Trương Tử Tinh có thể nói là có công lớn nhất.
Tuy Trương Tử Tinh làm cho cả hai thế lực lớn thống hận không thôi, nhưng cũng không thể không thừa nhận, người này quả thật là nhân tài cực kỳ khó được. Lúc trước nếu sớm nhận thức được người này có giá trị như vậy, cũng sẽ không để cho Cùng Kỳ xuất ra kỳ binh chiếm tiên như vậy.
Cùng Kỳ nói xong, lại bình thản thêm một câu: "Lại nói tiếp, còn muốn đa tạ vị nào đó trong hai vị đạo hữu, hoặc có thể là đồng thời cảm ơn hai vị? Nếu không phải hai vị giết chết Ung Hòa, lại hại chết Dao phu nhân của Trương Tông lão, Hoang Dã Sơn ta cũng sẽ không thu hoạch được người tài như vậy".
Giải Trĩ cùng Côn đạo nhân đều lộ ra dị sắc, Côn đạo nhân cười lạnh nói: "Việc này đến tột cùng là thế nào, Cùng Kỳ đạo hữu chỉ sợ là trong lòng hiểu rõ!"
Giải Trĩ vốn đã "tiếp cận" rất gần Trương Tử Tinh, rốt cuộc lại thất bại trong gang tấc, trong lòng đã buồn bực, lại nghe Cùng Kỳ đổ dầu vào lửa, càng tức giận, cũng nói: "Công đạo tự tại bản tâm! Cùng Kỳ đạo hữu, thủ đoạn của ngươi cũng thật khá đó!"
Lúc này ba thế lực lớn đã đạt thành liên kết, bởi vậy đây chẳng qua là một màn xen ngang mà thôi. Đến tột cùng chân tướng câu chuyện ngày đó tại Quỷ Khâu là thế nào, là người nào lập mưu, đối với ba phương mà nói, cũng không có ý nghĩa gì, cho nên trận tranh chấp này cũng qua đi rất nhanh.
Cuối cùng, ba phương đối với bên ngoài công bố ba tháng sau sẽ bắt đầu, gọi là "Đoạt kỳ" đại chiến. Trận tranh đấu này cũng không giống với trận chiến năm trăm năm, về quy mô cùng nhân số tham dự, không thể nói là sau này không có, nhưng tuyệt đối cũng là trước đó chưa từng có. Kiểu chiến đấu mới lạ như thế này khiến cho mọi người ai nấy đều hứng thú, mà những Chân Tiên, Kim Tiên có tu vi không cao, trước đây chỉ có thể làm khách đứng ngoài xem nay cũng có thể biểu hiện ra thực lực của mình, đều cảm thấy hưng phấn không thôi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Tam đại Tông chủ vì kích thắng lòng hiếu thắng của Môn hạ, đã đưa ra hứa hẹn các loại ban thưởng, người có biểu hiện xuất sắc còn có thể trở thành đệ tử thân truyền của Tông lão, thậm chí có thể là của Tông chủ. Những thứ này kích thích các Môn nhân đến cùng cực, mọi người đều nhiệt tình lên đến cao độ, bắt đầu khẩn trương chuẩn bị chiến đấu.
Xích, Bỉ Kiên,. Đan Phượng ba người được tam đại Tông chủ đích thân mời, lại nghe được sự mới lạ như thế, đều rất hứng thú, cũng có tâm đi xem cường giả đỉnh cấp chiến đấu, để có thể cảm ngộ mà có tiến bộ, đều ứng lời rời núi, tổ chức một số tu sĩ có danh tiếng, dựa theo quy tắc của ba thế lực lớn đề ra, bắt đầu chuẩn bị.
Thời gian qua rất mau, đảo mắt đã qua ba tháng, trận đấu mà toàn bộ Quy Khư đều muốn xem đã sắp bắt đầu.
Trong lúc này, ba thế lực lớn cũng không quên phòng bị đối với Dương Phủ, phái xuất rất nhiều liên quân, đóng ở biên giới của Dương Phủ, nếu có cử động bất thường, sẽ lập tức biết được mà tiến hành phản kích.
Dựa theo nghị định lúc trước, trận đấu được tiến hành tại khu vực trung lập đối với ba thế lực lớn - Đan Trần quần sơn. Trong quần sơn phân ra các khu vực thi đấu, nghỉ ngơi vân vân. Bên ngoài còn có liên quân thủ hộ, để tránh có người thừa dịp phát động tập kích hoặc gây náo loạn.
Chẳng qua nói đi cũng nói lại, trận đấu một khi đã bắt đầu, cơ hồ toàn bộ các cường giả của Quy Khư đều tập trung tại đây, làm gì có người nào lại dám đến đây gây rối để tự tìm cái chết? Cho dù là vị cường giả thần bí kia đến, cũng tuyệt đối không đánh lại tam đại Tông chủ cùng Xích, Bỉ Kiên, Đan Phượng liên thủ.
Trận chiến "Đoạt kỳ" này tự nhiên là do Trương Tử Tinh đạo diễn ra, rất nhiều cách thức đều dùng quy tắc của đời sau, cho nên mới làm cho mọi người trong Quy Khư cảm thấy vô cùng mới lạ. Mục đích của hắn, đương nhiên là không phải thực muốn tiến hành một giải đấu lớn, để cho ba thế lực lớn tuyển ra Minh chủ, mà là lập mưu với tất cả các thế lực của Quy Khư cùng Chân Võ Tạo Điêu Kỳ kia.
Trận đấu này quy mô quả thật khổng lồ, thời gian bỏ ra cũng khá dài, lại là do Trương Tử Tinh cố ý thiết kế. Trận đấu kéo dài càng lâu, hắn càng có thời gian để chuẩn bị, cũng là "rút ngắn" lại. Chuẩn xác mà nói, loại rút ngắn lại này, chẳng khác nào là kết thúc.
Trương Tử Tinh từ khi tiến vào Quy Khư đem thời gian tại Quy Khư bí cảnh so với bên ngoài đại khái tính ra tỉ lệ, tuy nói trước mắt thời gian tại Quy Khư tỉnha cũng chưa nhiều, nhưng cho đến nay mối họa ba mươi ba tầng trời lúc nào cũng có thể bùng phát tạo nên nguy hiểm cực lớn. Cho nên hắn phải tranh thủ trong thời gian nhanh nhất trong khi các thế lực của Quy Khư tranh đấu mà đoạt lấy Chân Võ Tạo Điêu Kỳ. Như vậy hắn mới có thể đủ thời gian cùng tinh lực để tìm hiểu Chân Võ Tạo Điêu Kỳ, tìm biện pháp rời khỏi Quy Khư này.
Thời gian diễn ra đại chiến Đoạt kỳ, sớm đã thông qua phó thể trong Ma khải truyền cho siêu não. Thiên Dao giờ phút này đang ở tại Dương Phủ, đã không còn lo lắng gì về vấn đề an toàn. Lần này Trương Tử Tinh có thể nói là không còn gì phải bận tâm, hoàn toàn có thể buông tay làm một ván.
Theo tam đại Tông chủ tại Đan Trần sơn cùng tuyên bố, đại chiến Đoạt kỳ chính thức bắt đầu.
Trận chiến đầu tiên được tiến hành là Chân Tiên "Đấu trận", được tổ chức tại một tòa kỳ sơn vô danh tại Đan Trần quần sơn.
Đầu tiên do Trang Hoa Sơn Tác Nguyên trận đấu với Phúc Thiên Sơn Sát Thần trận.
Tuy thức bậc của trận đấu cũng không cao, nhưng bởi vì là trận đầu tiên, nên cũng hấp dẫn rất nhiều người của ba phương đến xem, hơn nữa cũng là Môn nhân của Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn .
Chân Tiên đấu trận nhân số mỗi phương hạn chế trong vòng ba mươi người. Theo "Trọng tài" ra lệnh một tiếng, song phương xuất ra trận pháp bắt đầu nhanh chóng hành động. Thác Nguyên trận nhân số càng nhiều càng huyền diệu, so với trận pháp bình thường rất khác, có thể công có thể thủ. Sát Thần trận thì lại đằng đằng sát khí, lực công kích rất mạnh.
Hai trận như là hai dị thú, sau một hồi giằng co, bắt đầu đột kích tới. Một đạo nhân đứng đầu Thác Nguyên trận bỗng nhiên hóa thành hình một con ếch thật lớn, phun ra sương mù dày đặc, đem cả Thác Nguyên trận bao phủ lại, có vẻ thần bí khó lường. Mà bên ngoài Sát Thần trận một số đạo nhân cũng biến hóa xuất ra chân thân, chuyển động tuần hoàn không ngừng mà tiến lên phía trước, giống như là những chiếc răng nhanh mà đánh vào Thác Nguyên trận.
Trong màn sương mù của Thác Nguyên trận quang diễm phóng ra, có hỏa quang, có tinh quang, còn có tiếng hò hét hỗn loạn, hai trận chậm rãi lần lượt thay đổi, cuối cùng xuyên qua nhau.
Chỉ thấy trong màn sương mù tay chân đứt gãy tung bay, thành viên của Sát Thần trận mất đi một phần năm, mà Thác Nguyên trận kia sương mù vẫn vây quang, quang diễm lập lòe. Sát Thần trận lập tức thay đổi phương pháp, phân thành hai lộ đột tiến, sau đó trong ngoài trọng hợp, Thác Nguyên trận bị phân thành hai nửa, lại nhanh chóng khép lại nguyên trạng, hào quang cũng yếu đi không ít. Bởi vì tu vi tương đối yếu, loại đấu trận này, là dựa vào tập thể phối hợp, cá nhân nếu quá tham đột tiến, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến lực chiến đấu của toàn tập thể.
Môn nhân hai phương ở bên ngoài xem cuộc chiến thấy vậy lớn tiếng hò reo cổ vũ, có nhiều người còn hận không thể lập tức thượng tràng. Cho nên chiến đấu thảm thiết, đối với những người này mà nói, đều không chút quan tâm. Các Chân Tiên lần đầu tiên được nhiều người cổ vũ như vậy, đều sĩ khí đại chấn, toàn lực mãnh công.
Cuối cùng Thác Nguyên trận bị Sát Thần trận toàn diệt, người của Sát Thần trận cũng chỉ còn lại chừng một nửa. Phúc Thiên Sơn đã dành được điểm, thấy trên bảng lập lòe hiện lên một chữ "hai" lớn, mọi người của Phúc Thiên Sơn hoan hô như sấm động. Những Chân Tiên còn lại của Sát Thần trận thấy được số đông Kim Tiên trong môn phái vì bọn họ mà hoan hô như vậy thì trong lòng thỏa mãn không thể nói nên lời, giống như anh hùng thắng trận vậy, kết cục ngẩng cao đầu.
Mà phe Trang Hoa Sơn thất bai được không điểm có vẻ cúi đầu ủ rũ, một số người xem đều xoa tay nắm quyền, quyết tâm trong trận tiếp theo sẽ vì Tông môn mà lấy lại thể diện. Trong trận đấu sau đó, Túc Kình Trang Hoa Sơn quả nhiên tại Chân Tiên cá nhân chiến Hoang Dã Sơn, đạt được hai điểm. Chiến đấu sau đó tự nhiên càng ngày càng kịch liệt.
Ngàu đầu tiên của giải đấu, không khí nóng bỏng vượt quá tưởng tượng, Trương Tử Tinh ở xa xa xem cuộc chiến không khỏi lộ ra nụ cười thần bí.
Bình luận facebook