Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 48
*
Hai người được đưa vào một gian phòng khách rất xa hoa, trang trí chỉnh thể không chỗ nào không thiết kế tỉ mỉ, toàn bộ dùng tài liệu quý báu chế tác, ngay cả chiếc bàn để chén cùng tấm khăn trải bàn cũng có thể nhìn ra giá trị bất phàm, thể hiện đầy đủ sự xa hoa và tôn quý. Lăng Tiêu đã gặp loại đồ vật này rất nhiều, cũng không để ý.
Nhưng thật ra, trong mắt Diệp Vi Ny có chút không kiềm chế được kinh ngạc, lần đầu tiên nàng được tới địa phương xa hoa như vậy
Nữ nhân viên nhìn biểu tình bình thản, ung dung của Lăng Tiêu, phi thường kinh ngạc, bởi dù nhóm mạo hiểm này có thể xuất ra nhiều đồ tốt, nhưng lẽ ra vẫn khó có thể che dấu sự kinh ngạc với những gì bọn họ chưa gặp mặt qua.
Người mạo hiểm bình thường khi được mời vào nơi này, phản ứng đầu tiên là rung động, vì vậy khi đàm phán, cũng vô tình bị rơi vào tiết tấu của phòng đấu giá. Đây cũng là một loại điều khiển tâm lý. Nghe nói đây là chủ ý của tiểu thư thiên tài của Hoàng Phủ gia tộc, Hoàng Phủ Nguyệt, từ trước tới giờ chưa bao giờ mất đi hiệu quả!
Hoàng Phủ tiểu thư là hi vọng của mọi người, tuyệt đối không phải là do tính nết hỉ nộ vô thường trong truyền thuyết, mà là từ những phát minh của nàng, có rất nhiều, thậm chí có thể nói đã góp phần nhỏ vào tốc độ phát triển văn minh của đế quốc! nàng được xưng là thiên tài tuyệt đối không phải chỉ là hư danh.
Nữ nhân viên tiếp tân thông báo xong, liền lặng lẽ đi ra ngoài, hiển nhiên phải tìm quản sự cao cấp. Một quả tinh hạch bậc hai nàng miễn cưỡng có thể tiếp đãi, nhưng vượt qua tinh hạch bậc hai, đã vượt quá quyền hạn phạm vi của nàng. Hơn nữa, xem bộ dáng lơ đễnh đối với tinh hạch cấp cao như của hai người kia, khẳng định trong nhẫn không gian còn có nhiều đồ tốt!
Đã làm ở phòng đấu giá của Hoàng Phủ gia, không có nhãn lực làm sao có thể làm? Vì vậy nữ nhân viên tiếp tân quyết định trực tiếp tìm chấp sự để tiếp đãi hai người. Đây là phòng đấu giá quy mô lớn nhất đế đô nhưng tổng cộng chỉ có sáu gã chấp sự.
Trùng hợp chính là buổi tối hôm nay có hội đấu giá, mà hiện tại cách thời gian bắt đầu cũng không lâu, chưa đến một canh giờ! Sáu chấp sự gần như ở phòng đấu giá để tiếp khách, căn bản không thể tới tiếp đãi Lăng Tiêu cùng Diệp Vi Ny. Nữ nhân viên tiếp tân đi ra ngoài một hồi, vừa ra thì một giọng ngọt ngào cất lên:
- A Tử, ngươi ở đây làm gì?
- A, Tiểu thư!
Nữ tiếp tân là trẻ mồ côi được Hoàng Phủ gia nuôi dưỡng từ nhỏ, tên là Hoàng Phủ Tử, nhưng cũng không nghĩ rằng đại tiểu thư thân phận cao quý lại biết tên nàng, trong nhất thời kích động, nói năng có chút lộn xộn:
- Thưa, đại tiểu thư, ta đang tìm kiếm chấp sự!
- Ha ha, đừng khẩn trương, nói từ từ!
Trong mắt rất nhiều người mạo hiểm thì Hoàng Phủ tiểu thư chẳng khác gì yêu ma, nhưng giờ phút này sắc mặt nàng tươi cười như mùa xuân, thái độ thập phần hòa ái, tuy đeo khăn che mặt, nhưng vẫn có thể cảm nhận sự ôn hòa của nàng
- Vâng, là thế này…
Hoàng Phủ Tử trình bày sự tình, Hoàng Phủ Nguyệt có chút suy nghĩ, một nam một nữ, a, gần đây một nam một nữ thật ra có rất nhiều người chú ý, tiểu binh đoàn Cuồng Đồ kia ra giá ba vạn kim tệ để truy nã một tên hắc y và một nữ tặc, cũng không biết bọn họ thế nào.
Tuy nhiên biết trong tay đối phương có tinh hạch bậc ba, thậm chí còn hơn, Hoàng Phủ Nguyệt có chút động dung, săn bắt ma thủ không phải dễ dàng, nếu dễ như nói, không biết sẽ có bao nhiêu kẻ điên cuồng mạo hiểm vào rừng.
- Để ta đi!
Hoàng Phủ Nguyệt có chút tò mò đối với nam nữ kia, thản nhiên nói.
- Tiểu thư, ngài đi?
Hoảng Phủ Tử có chút chần chờ. Thật không phải nàng không tín nhiệm Đại tiểu thư, mà là thân phận của Hoàng Phủ Nguyệt quá mức tôn quý, không chỉ vì thế lực khổng lồ của gia tộc Hoàng Phủ, mà còn thân phận vị công tước, hôn phu của Hoàng Phủ tiểu thư. Thân phận đó tuyệt đối có thể khiến vô số người ngưỡng mộ. Tuy nhiên nghe nói vị hôn phu của tiểu thư khá đào hoa, đương nhiên, đều là nghe được ngoài đường ngoài chợ.
- Không có việc gì, nói cho ta biết họ ở đâu. Nhóm chấp sự đang bận nhiều việc, nơi đó có thứ tốt không nên chần chừ, không chừng còn kịp tham gia hội đấu giá đêm nay, ngươi nói đúng không?
Hoàng Phủ Nguyệt cười nhẹ nói:
- Nếu đối phương dựa vào thực lực của mình kiếm được tinh hạch, ta cũng muốn kiến thức, dù sao, lợi ích của gia tộc cao hơn hết thảy
Nói xong vươn bàn tay trắng như ngọc lôi Hoảng Phủ Tử đi.
Hoảng Phủ Tử tâm tình rung động thật sâu, Đại tiểu thư là bảo bối của gia tộc, lời nói này một chút cũng không giả, có thể nói ra lời này, cũng chỉ có Đại tiểu thư! Một lòng vì gia tộc xuất lực, thật đáng tiếc, không ngờ lại phải gả cho người thừa kế gia tộc Ô Lan, nghe nói người đó thập phần…xấu xa! Hoàng Phủ Tử thầm bất bình trong lòng vì tiểu thư.
Hoàng Phủ Nguyệt chầm chậm đi vào phòng khách quý, quay lại nhìn Hoàng Phủ Tử nói:
- Được rồi, ngươi đi đi, nơi này giao cho ta.
Nói xong nhẹ nhàng gõ cửa, sau đó đẩy cửa tiến vào.
Lăng Tiêu thấy Hoàng Phủ Nguyệt, ánh mắt chợt rung động, giật mình:
- Không nghĩ ở đây cũng có thể gặp Hoàng Phủ tiểu thư, nàng không phải đang ở quán rượu của Kẻ mạo hiểm tại Vu Thản Trấn sao?
Diệp Vi Ny thần sắc không thay đổi, một chút gợn sóng trong mắt cũng không có. Đối với nàng, ngụy trang chính thật là rất đơn giản. Huống chi, bây giờ cả dung mạo lẫn khí chất đều thay đổi lớn, nàng không tin Hoàng Phủ Nguyệt có bổn sự lớn như vậy, có thể nhận ra nàng.
Thời điểm Hoàng Phủ Nguyệt thấy Lăng Tiêu cũng sửng sốt, thân hình người này, khiến nàng có cảm giác rất quen thuộc, hình như đã gặp ở đâu, tuy nhiên tướng mạo cũng bình thường. Vốn cũng không muốn nghĩ nhiều, nàng mỉm cười tiến vào:
- Thật có lỗi, để hai vị đợi lâu, hai vị có gì cần ủy thác bán đấu giá, cứ trực tiếp nói với ta, ta có thể làm chủ.
Khẩu khí không nhỏ!
Diệp Vi Ny trong lòng âm thầm bĩu môi, tuy nhiên cũng biết người ta nói là sự thật. Không biết vì sao, sau khi tới gian phòng khách xa hoa này, trong lòng Diệp Vi Ny bỗng nhiên có một cảm giác tự ti, cảm khái chính mình mới là ếch ngồi đáy giếng, kiến thức rất nông cạn. Cho nên khi cảm nhận được sự tự tin tuyệt đối toát ra từ Hoàng Phủ Nguyệt, từ đáy lòng dâng lên một cảm giác mâu thuẫn.
Lăng Tiêu cũng không nói, lạnh nhạt cười cười, trực tiếp đặt hai quả tinh hạch trên bàn đàm phán. Ánh mắt của Hoàng Phủ Nguyệt ngay lập tức bị tinh hạch của Thiểm Điện Cuồng Báo hấp dẫn!
Ánh sáng màu lam dịu dàng phát ra trong phòng khách khiến người ta có một cảm giác cao quý, quý phái. Hoàng Phủ Nguyệt hô hấp có chút dồn dập, nói:
- Ta có thể cầm lên xem không?
Lăng Tiêu gật đầu, Hoàng Phủ Nguyệt đưa tay cầm lấy tinh hạch bậc bốn này, vẻ mặt kích động, tán thưởng nói:
- Trời, cái này tuyệt đối không phải tinh hạch bậc ba, đây là bậc bốn, đúng không?
Nhìn bộ dáng Hoàng Phủ Nguyệt có chút thất thố, trong lòng Diệp Vi Ny cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, khóe miệng hơi nhếch lên, gật đầu nói:
- Đương nhiên, đây là tinh hạch ma thú bậc bốn, Thiểm Điện Cuồng Báo!
Hoàng Phủ Nguyệt ca ngợi nói:
- Thật sự là thiên nhiên ban thưởng, thứ này đẹp hơn nhiều so với kim cương, rất đẹp!
Lăng Tiêu cùng Diệp Vi Ny đều ngạc nhiên, cảm tình, nữ nhân này kích động như vậy, không ngờ la do cái tinh hạch bậc bốn xinh đẹp này. Trong lòng Lăng Tiêu thầm nghĩ “Nữ nhân, qua nhiên là một sinh vật không thể nói lý”
Diệp Vi Ny nghĩ: “Không kiến thức, nếu cho ngươi xem hai quả tinh hạch bậc năm, xem ngươi có ngất hay không?”
Hoàng Phủ Nguyệt kích động một hồi, buông tinh hạch bậc bốn kia xuống, ánh mắt nóng bỏng nhìn Lăng Tiêu:
- Còn có thứ gì tốt, lấy hết ra, ta mua!
Hai người được đưa vào một gian phòng khách rất xa hoa, trang trí chỉnh thể không chỗ nào không thiết kế tỉ mỉ, toàn bộ dùng tài liệu quý báu chế tác, ngay cả chiếc bàn để chén cùng tấm khăn trải bàn cũng có thể nhìn ra giá trị bất phàm, thể hiện đầy đủ sự xa hoa và tôn quý. Lăng Tiêu đã gặp loại đồ vật này rất nhiều, cũng không để ý.
Nhưng thật ra, trong mắt Diệp Vi Ny có chút không kiềm chế được kinh ngạc, lần đầu tiên nàng được tới địa phương xa hoa như vậy
Nữ nhân viên nhìn biểu tình bình thản, ung dung của Lăng Tiêu, phi thường kinh ngạc, bởi dù nhóm mạo hiểm này có thể xuất ra nhiều đồ tốt, nhưng lẽ ra vẫn khó có thể che dấu sự kinh ngạc với những gì bọn họ chưa gặp mặt qua.
Người mạo hiểm bình thường khi được mời vào nơi này, phản ứng đầu tiên là rung động, vì vậy khi đàm phán, cũng vô tình bị rơi vào tiết tấu của phòng đấu giá. Đây cũng là một loại điều khiển tâm lý. Nghe nói đây là chủ ý của tiểu thư thiên tài của Hoàng Phủ gia tộc, Hoàng Phủ Nguyệt, từ trước tới giờ chưa bao giờ mất đi hiệu quả!
Hoàng Phủ tiểu thư là hi vọng của mọi người, tuyệt đối không phải là do tính nết hỉ nộ vô thường trong truyền thuyết, mà là từ những phát minh của nàng, có rất nhiều, thậm chí có thể nói đã góp phần nhỏ vào tốc độ phát triển văn minh của đế quốc! nàng được xưng là thiên tài tuyệt đối không phải chỉ là hư danh.
Nữ nhân viên tiếp tân thông báo xong, liền lặng lẽ đi ra ngoài, hiển nhiên phải tìm quản sự cao cấp. Một quả tinh hạch bậc hai nàng miễn cưỡng có thể tiếp đãi, nhưng vượt qua tinh hạch bậc hai, đã vượt quá quyền hạn phạm vi của nàng. Hơn nữa, xem bộ dáng lơ đễnh đối với tinh hạch cấp cao như của hai người kia, khẳng định trong nhẫn không gian còn có nhiều đồ tốt!
Đã làm ở phòng đấu giá của Hoàng Phủ gia, không có nhãn lực làm sao có thể làm? Vì vậy nữ nhân viên tiếp tân quyết định trực tiếp tìm chấp sự để tiếp đãi hai người. Đây là phòng đấu giá quy mô lớn nhất đế đô nhưng tổng cộng chỉ có sáu gã chấp sự.
Trùng hợp chính là buổi tối hôm nay có hội đấu giá, mà hiện tại cách thời gian bắt đầu cũng không lâu, chưa đến một canh giờ! Sáu chấp sự gần như ở phòng đấu giá để tiếp khách, căn bản không thể tới tiếp đãi Lăng Tiêu cùng Diệp Vi Ny. Nữ nhân viên tiếp tân đi ra ngoài một hồi, vừa ra thì một giọng ngọt ngào cất lên:
- A Tử, ngươi ở đây làm gì?
- A, Tiểu thư!
Nữ tiếp tân là trẻ mồ côi được Hoàng Phủ gia nuôi dưỡng từ nhỏ, tên là Hoàng Phủ Tử, nhưng cũng không nghĩ rằng đại tiểu thư thân phận cao quý lại biết tên nàng, trong nhất thời kích động, nói năng có chút lộn xộn:
- Thưa, đại tiểu thư, ta đang tìm kiếm chấp sự!
- Ha ha, đừng khẩn trương, nói từ từ!
Trong mắt rất nhiều người mạo hiểm thì Hoàng Phủ tiểu thư chẳng khác gì yêu ma, nhưng giờ phút này sắc mặt nàng tươi cười như mùa xuân, thái độ thập phần hòa ái, tuy đeo khăn che mặt, nhưng vẫn có thể cảm nhận sự ôn hòa của nàng
- Vâng, là thế này…
Hoàng Phủ Tử trình bày sự tình, Hoàng Phủ Nguyệt có chút suy nghĩ, một nam một nữ, a, gần đây một nam một nữ thật ra có rất nhiều người chú ý, tiểu binh đoàn Cuồng Đồ kia ra giá ba vạn kim tệ để truy nã một tên hắc y và một nữ tặc, cũng không biết bọn họ thế nào.
Tuy nhiên biết trong tay đối phương có tinh hạch bậc ba, thậm chí còn hơn, Hoàng Phủ Nguyệt có chút động dung, săn bắt ma thủ không phải dễ dàng, nếu dễ như nói, không biết sẽ có bao nhiêu kẻ điên cuồng mạo hiểm vào rừng.
- Để ta đi!
Hoàng Phủ Nguyệt có chút tò mò đối với nam nữ kia, thản nhiên nói.
- Tiểu thư, ngài đi?
Hoảng Phủ Tử có chút chần chờ. Thật không phải nàng không tín nhiệm Đại tiểu thư, mà là thân phận của Hoàng Phủ Nguyệt quá mức tôn quý, không chỉ vì thế lực khổng lồ của gia tộc Hoàng Phủ, mà còn thân phận vị công tước, hôn phu của Hoàng Phủ tiểu thư. Thân phận đó tuyệt đối có thể khiến vô số người ngưỡng mộ. Tuy nhiên nghe nói vị hôn phu của tiểu thư khá đào hoa, đương nhiên, đều là nghe được ngoài đường ngoài chợ.
- Không có việc gì, nói cho ta biết họ ở đâu. Nhóm chấp sự đang bận nhiều việc, nơi đó có thứ tốt không nên chần chừ, không chừng còn kịp tham gia hội đấu giá đêm nay, ngươi nói đúng không?
Hoàng Phủ Nguyệt cười nhẹ nói:
- Nếu đối phương dựa vào thực lực của mình kiếm được tinh hạch, ta cũng muốn kiến thức, dù sao, lợi ích của gia tộc cao hơn hết thảy
Nói xong vươn bàn tay trắng như ngọc lôi Hoảng Phủ Tử đi.
Hoảng Phủ Tử tâm tình rung động thật sâu, Đại tiểu thư là bảo bối của gia tộc, lời nói này một chút cũng không giả, có thể nói ra lời này, cũng chỉ có Đại tiểu thư! Một lòng vì gia tộc xuất lực, thật đáng tiếc, không ngờ lại phải gả cho người thừa kế gia tộc Ô Lan, nghe nói người đó thập phần…xấu xa! Hoàng Phủ Tử thầm bất bình trong lòng vì tiểu thư.
Hoàng Phủ Nguyệt chầm chậm đi vào phòng khách quý, quay lại nhìn Hoàng Phủ Tử nói:
- Được rồi, ngươi đi đi, nơi này giao cho ta.
Nói xong nhẹ nhàng gõ cửa, sau đó đẩy cửa tiến vào.
Lăng Tiêu thấy Hoàng Phủ Nguyệt, ánh mắt chợt rung động, giật mình:
- Không nghĩ ở đây cũng có thể gặp Hoàng Phủ tiểu thư, nàng không phải đang ở quán rượu của Kẻ mạo hiểm tại Vu Thản Trấn sao?
Diệp Vi Ny thần sắc không thay đổi, một chút gợn sóng trong mắt cũng không có. Đối với nàng, ngụy trang chính thật là rất đơn giản. Huống chi, bây giờ cả dung mạo lẫn khí chất đều thay đổi lớn, nàng không tin Hoàng Phủ Nguyệt có bổn sự lớn như vậy, có thể nhận ra nàng.
Thời điểm Hoàng Phủ Nguyệt thấy Lăng Tiêu cũng sửng sốt, thân hình người này, khiến nàng có cảm giác rất quen thuộc, hình như đã gặp ở đâu, tuy nhiên tướng mạo cũng bình thường. Vốn cũng không muốn nghĩ nhiều, nàng mỉm cười tiến vào:
- Thật có lỗi, để hai vị đợi lâu, hai vị có gì cần ủy thác bán đấu giá, cứ trực tiếp nói với ta, ta có thể làm chủ.
Khẩu khí không nhỏ!
Diệp Vi Ny trong lòng âm thầm bĩu môi, tuy nhiên cũng biết người ta nói là sự thật. Không biết vì sao, sau khi tới gian phòng khách xa hoa này, trong lòng Diệp Vi Ny bỗng nhiên có một cảm giác tự ti, cảm khái chính mình mới là ếch ngồi đáy giếng, kiến thức rất nông cạn. Cho nên khi cảm nhận được sự tự tin tuyệt đối toát ra từ Hoàng Phủ Nguyệt, từ đáy lòng dâng lên một cảm giác mâu thuẫn.
Lăng Tiêu cũng không nói, lạnh nhạt cười cười, trực tiếp đặt hai quả tinh hạch trên bàn đàm phán. Ánh mắt của Hoàng Phủ Nguyệt ngay lập tức bị tinh hạch của Thiểm Điện Cuồng Báo hấp dẫn!
Ánh sáng màu lam dịu dàng phát ra trong phòng khách khiến người ta có một cảm giác cao quý, quý phái. Hoàng Phủ Nguyệt hô hấp có chút dồn dập, nói:
- Ta có thể cầm lên xem không?
Lăng Tiêu gật đầu, Hoàng Phủ Nguyệt đưa tay cầm lấy tinh hạch bậc bốn này, vẻ mặt kích động, tán thưởng nói:
- Trời, cái này tuyệt đối không phải tinh hạch bậc ba, đây là bậc bốn, đúng không?
Nhìn bộ dáng Hoàng Phủ Nguyệt có chút thất thố, trong lòng Diệp Vi Ny cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, khóe miệng hơi nhếch lên, gật đầu nói:
- Đương nhiên, đây là tinh hạch ma thú bậc bốn, Thiểm Điện Cuồng Báo!
Hoàng Phủ Nguyệt ca ngợi nói:
- Thật sự là thiên nhiên ban thưởng, thứ này đẹp hơn nhiều so với kim cương, rất đẹp!
Lăng Tiêu cùng Diệp Vi Ny đều ngạc nhiên, cảm tình, nữ nhân này kích động như vậy, không ngờ la do cái tinh hạch bậc bốn xinh đẹp này. Trong lòng Lăng Tiêu thầm nghĩ “Nữ nhân, qua nhiên là một sinh vật không thể nói lý”
Diệp Vi Ny nghĩ: “Không kiến thức, nếu cho ngươi xem hai quả tinh hạch bậc năm, xem ngươi có ngất hay không?”
Hoàng Phủ Nguyệt kích động một hồi, buông tinh hạch bậc bốn kia xuống, ánh mắt nóng bỏng nhìn Lăng Tiêu:
- Còn có thứ gì tốt, lấy hết ra, ta mua!