• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Ngạo Kiếm Lăng Vân (2 Viewers)

  • Chương 714

n công pháp giết người.


Cánh tay đang giấu trong tay áo của tên thị vệ thủ lĩnh kia không kìm được phải run rẩy kịch liệt:


-Ngươi…Ngươi tu luyện công pháp quái quỷ gì?


-Ta tu luyện..Công pháp giết người!


Người này vừa nói dứt lời thì đã vang lên hàng loạt những âm thanh ầm ầm, rất nhiều những đoạn tay chân rời khỏi cơ thể đám người kia rồi từ trên trời rơi xuống đất.


Trong không khí đột nhiên xuất hiện một trận mưa máu gió tanh.


Ngay sau đó những người may mắn còn sống sót hầu như đều dùng tốc độ nhanh nhất mà lui về. Trong nháy mắt đám người đã chạy ra mấy chục dặm, toàn thân run rẩy, dùng đôi mắt hoảng sợ nhìn về phía bên kia.


Khi tên thị vệ thủ lĩnh nghe thấy người kia trả lời mình thì trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh khinh thường. Hắn rất muốn phản kháng rất muốn tấn công rất muốn cho người khác thấy lập trường của mình, muốn biểu hiện khí thế thà chết chứ không khuất phục…Đáng tiếc là hắn chỉ có thể co giật khóe miệng được vài cái, sau đó đầu gối đột nhiên trở nên mềm nhũn rồi quỳ trên mặt đất kêu lên:


-Cường giả, đừng giết ta, đừng giết ta. Tại hạ có cha già có… ….


Khi hắn nói ra những lời này thì khom lưng dập đầu xuống đất, nhưng khi đầu của tên này chưa kịp chạm xuống đất thì sau lưng đột nhiên bắn ra ba mũi ám tiễn tinh xảo.


Ám tiễn này có hình tam giác bắn thẳng về phía người hắc y với lực lượng vô cùng khổng lồ, còn tạo ra tiếng xé gió trên không trung.


Đáng tiếc là tên này không được mãn nguyện, trên mi tâm đột nhiên xuất hiện một lỗ máu.Tên này còn không kịp hét thảm lên một tiếng thì hai mắt đã trợn trừng rồi bịch một tiếng, cơ thể cứng đờ ngã xuống mặt đất.


-Thật là vô dụng!


Một người thanh niên khẽ nói rồi chậm rãi bước ra khỏi rừng cây, sau đó trong ánh mắt hắn lóe lên cái nhìn u ám, chin chằm chằm lên người thanh niên hắc y.


Trong đôi mắt người hắc ý không có chút sắc thái tình cảm nào, hắn lạnh lùng hỏi:


-Ngươi là ai?


-Tại hạ là thiếu minh chủ Liên Minh Phương Nam.


Thủy Quân nói xong thì khẽ mở cây quạt trong tay ra rồi phất phất vài cái, giống như trước mặt không phải là trận chiến một mất một còn mà là nơi đàm luận chuyện phong tình. Nhưng dù hắn bình tĩnh như vậy là thật hay giả thì cũng đủ làm cho người khác phải cảm thấy bội phục.


Thủy Quân nói xong thì hai mắt đột nhiên nheo lại, người này chỉ cần nháy mắt là có thể giết mười mấy tên cường giả cảnh giới đại viên mãn, có thể là loại người thông thường sao? Trên cơ thể tên kia còn vương vấn một luồng hắc khí khổng lồ đồng thời lại còn bùng ra một mùi máu tanh nồng đậm, cặp mắt lại ác nghiệt vô tình, người này…Giống như đã tu luyện một môn ma công vô cùng bá đạo, không biết hắn có quan hệ gì với Lăng Tiêu đây? Thục Sơn phái cũng là danh môn chánh phái, căn bản sẽ không thể thu nhận loại người này.


-Thiếu minh chủ Liên Minh Phương Nam sao? Không phải người Tôn gia à?


Người hắc y kia cúi đầu nói thầm một câu, sau đó hắn ngẩng đầu lên vẻ mặt kiên định nói:


-Ta mặc kệ ngươi là ai, bây giờ chỉ muốn nói với ngươi một câu…Cút!


Thủy Quân bị tên hắc y kia mắng thì cảm thấy sửng sốt, hắn đứng ngây người chỗ đó nữa ngày mà không có bất kỳ phản ứng gì. Một lúc lâu sau hắn mới ngẩng đầu lên, cười lạnh vài tiếng rồi nhìn về phía tên hắc y kia với ánh mắt giống như đang nhìn một người chết.


-Ngươi là quái gì? Hừ! Đợi đến khi chúng ta phá vỡ trận pháp này sẽ giết sạch đám người ở đây! Ha ha, nghe nói đám nữ nhân bên cạnh Lăng Tiêu cũng rất tuyệt, thiếu gia cũng muốn nếm thử một chút… ….


Thủy Quân vừa nói vừa để ý những phản ứng của người hắc y trước mặt, khi những cao thủ thật sự so chiêu thì nhiều khi còn đơn giản hơn trong tưởng tượng rất nhiều. Thủy Quân muốn chọc giận tên hắc y, sau đó lợi dụng khoảnh khắc này để tìm ra sơ hở. Nhưng hắn lại phải thất vọng, người mặc hắc y kia sau khi nghe xong những lời hắn nói thì không có bất kỳ cảm xúc nào, ngược lại tên kia còn thản nhiên nói:


-Chuyện này có quan hệ gì đến ta đâu? Ta chỉ biết ngươi đến nơi này không phải để làm khách…Như vậy đã đủ rồi.


Người mặc hắc y kia vừa nói xong thì thanh kiếm trong tay giống như một con rắn quỷ dị bùng lên những ánh sáng điện rồi đâm thẳng ra.


Nãy giờ Thủy Quân vẫn một mực đề phòng, đồng thời cũng tìm kiếm cơ hội để ra tay. Nhưng lúc này hắn cũng bị một kiếm nhanh như chớp này làm cho sửng sốt, hắn rõ ràng cảm nhận được thực lực của đối phương không hùng mạnh bằng mình, nhưng kiếm của hắn…Vì sao mình lại cảm thấy tránh không được?


Hình ảnh cuối cùng Thủy Quân nhìn thấy chính là một cái thi thể không đầu, trên cổ đang tuôn ra một dòng máu tươi khổng lồ. Trong lòng hắn vẫn còn đang rất buồn bực và sợ hãi, đây là ai mà đầu lại bị người ta chém rớt. Sau đó hắn lập tức cảm giác được mình càng lúc càng bay cao, cuối cùng thì ý thức trở nên mơ hồ.


Thủy Quân đường đường là thiếu chủ của Liên Minh Phương Nam, có thân phận và bối cảnh hùng mạnh, không ngờ lại chết một cách lặng lẽ như vậy.


Trên mặt Triệu Dũng không có bất kỳ biểu cảm gì, giống như chỉ bóp chết một con ruồi nhỏ bé. Hắn lạnh lùng nhìn đám người đang đứng trên bầu trời, những người này sửng sốt trong nháy mắt nhưng con mắt lại lập tức đỏ hồng lên rồi phóng thẳng đến giống như đã phát điên. Thiếu chủ không ngờ lại bị người này giết chết ở nơi đây, cho dù bọn họ có thể bỏ chạy, thì chạy được đến nơi nào bây giờ?


Đám thị vệ Thủy gia sau nhiều năm tích lũy lực lượng, sự trung thành của bọn họ đối với gia tộc đã đạt đến một mức độ cực cao.


Không ngờ cái Triệu Dũng đang đợi chính là điều này.


Võ giả nhân loại khi ở vào thời khẩn trương thì tinh thần sẽ tập trung đến mức cao độ rồi phối hợp với thân thể tạo thành một cảnh giới tốt nhất. Đồng thời lúc này máu huyết của con người cũng trở nên sôi trào nhất.


Triệu Dũng muốn chính là thứ này.


Triệu Dũng hóa thành một ác ma khủng bố, hắn điên cuồng cắt đứt từng sinh mạng. Khi tia chớp màu đen lóe lên thì không còn bất kỳ người nào sống sót.


Mà khi mỗi một người chết đi thì đều có một luồng hắc khí tiến vào mi tâm Triệu Dũng. Sau vài lần hít thở, khi hắn đã giết chết vài chục tên cường giả cảnh giới đại viên mãn, thì Triệu Dũng cảm giác được sức lực của mình…Đã không còn nhiều lắm.


Mà người của đối phương cũng đã phát hiện ra chỗ này. Địa phương bên cạnh truyền tới những tiếng chém giết, đây là những đồng môn sư huynh đệ của ta sao? Trong lòng Triệu Dũng đột nhiên bùng lên một cảm giác hâm mộ nồng đậm:


-Nếu ta cũng có thể ở tại chỗ này tu luyện thì tốt biết bao.


-Dáng tiếc ta không thể.


Trên mặt Triệu Dũng hiện ra một chút đau khổ, sau đó những luồng hào quang màu đỏ trong hai mắt lại càng trở nên mạnh mẽ. Cặp mắt màu đỏ máu của hắn đã làm người ta sinh ra một loại cảm giác không dám nhìn gần.


Triệu Dũng cảm thấy tình cảnh trước mắt đột nhiên trở nên có chút mơ hồ, hắn gắng sức dùng tay dụi dụi mắt. Khi hắn mở mắt ra thì tất cả mọi thứ trước mặt đã biến đổi.


Một không gian đỏ như máu.


Triệu Dũng đảo mắt qua chỉ thấy khắp không gian đều có màu đỏ máu, những âm thanh trên khắp thế giới đều đã tan biến, chỉ còn lại tiếng trái tim hắn..Thình thịch!


-Thịch thịch!


Triệu Dũng không biết mình đã như thế nào, nếu có sư phụ ở đây thì nhất định có thể giải thích cho hắn biết, nhưng hắn còn có thể được gặp lại sư phụ sao? Cho dù gặp lại…Hắn có dám tiến lên xác nhận quan hệ không? Nếu sư phụ thừa nhận chính mình, thì mình cũng chỉ mang đến cho sư phụ những phiền phức vô cùng vô tận.


Thu một người tu ma làm đệ tử…Lòng can đảm của sư phụ cũng quá lớn.


Hình như là một loại bản năng, Triệu Dũng xoay người lại đâm xuyên qua một người dám tiếp cận chuẩn bị đánh lén. Bảo kiếm trong tay Triệu Dũng cũng không ngừng lại mà được rút ra rồi dùng tốc độ nhanh như chớp bắn thẳng ra một luồng kiếm khí, hắn đẩy lùi một gã đang xông thẳng lên tấn công.


Tình cảnh đỏ như máu trước mắt Triệu Dũng vẫn không thay đổi.


Triệu Dũng cảm giác được thính lực và thị lực của mình đã giảm xuống một điểm giới hạn. Bây giờ hắn chỉ dựa vào bản năng để chiến đấu, nếu dựa theo công pháp mà hắn đang tu luyện thì đây lạ là một chuyện tốt, bởi vì đây là dấu hiện cho thấy hắn sắp đột phá.


Nhưng đối với tình hình trước mắt thì lại rất bất ổn.


Người Thục Sơn phái cũng không phải không nhìn thấy một cường giả đột nhiên phóng ra bảo vệ bọn họ. Nhưng sát khí trên người Triệu Dũng lại làm cho tất cả những người Thục Sơn phái phải chùn bước.


Lúc này Lăng Tiêu đang ở bên trong một ngọn núi sâu, trước mặt hắn là những cây đại thụ cao trên trăm thước che phủ kín cả khoảng trời trong cánh rừng rậm rạp. Nhưng khi có một luồng sáng chiếu xuống lùm cây nhỏ bên dưới đại thụ thì ánh mắt Lăng Tiêu lại nhìn chăm chú vào chỗ đó, trong mắt hắn bùng ra hai luồng thần quang, lùm cây kia đột nhiên biến mất thay vào đó là một tế đàn hình tròn có đường kính hơn mười thước. Mặt trên của tế đàn này được khắc lên rất nhiều con sóng năng lượng mạnh mẽ, nhưng từ những dấu vết ở mặt trên có thể nhìn thấy được nó còn rất mới, giống như mới được tạo thành trong những năm gần đây.


Lăng Tiêu mang theo tám vị thê tử của mình ung dung bước lên trên tế đàn hình tròn này. nhóm Thượng Quan Vũ Đồng và Diệp Tử đem một vài tinh thạch nhét vào trong những vị trí lõm vào ở bên cạnh người trong tế đàn. Ngay sau đó, tế đàn lập tức bùng lên những luồng hào quang kim sắc dữ dội, tất cả mọi người lập tức biến mất.


Ngay sau đó Lăng Tiêu xuất hiện ở hậu sơn Thục Sơn phái, tám người phụ nữ nhìn thấy tình cảnh quen thuộc trước mắt thì không nhịn được phải sinh ra một chút cảm khái. Nhưng lúc này bên ngoài lại liên tục vang lên những tiếng nổ ầm ầm làm cho tâm tình của các nàng giảm đi rất nhiều.


Lăng Tiêu khẽ động thần niệm, Hàm Hàn Bảo Đỉnh trong cơ thể đột nhiên xuất hiện giữa không trung, bảo đỉnh to như lòng bàn tay lơ lửng trước người Lăng Tiêu. Ngày hôm nay hắn đã có thể luyện hóa Hàm Hàn Bảo Đỉnh trở thành nhỏ như móng tay! Quả nhiên là Giới tử nạp tu di*! Tu chân quá thần kỳ, vượt xa sự tưởng tượng của những phàm nhân.


(*Đây là một câu trong kinh phật, trong kinh có nói: ‘Hạt cải chứa Tu di’ (Giới tử nạp Tu Di), hạt cải nhỏ cũng như hạt mè vậy, hạt cải chẳng có phóng đại, núi Tu Di cũng chẳng thu nhỏ, làm sao bỏ núi Tu Di vào trong hạt cải? Là vì chẳng có lớn nhỏ cho nên có thể tương tức, tương dung (có thể dung chứa lẫn nhau). Chúng ta biết phân biệt lớn nhỏ, chấp trước lớn nhỏ, nhỏ chẳng thể chứa lớn, đây tức là ma cảnh. Ma cảnh là từ vọng tưởng, phân biệt, chấp trước sanh ra; nếu xa lìa vọng tưởng, phân biệt, chấp trước thì chẳng có lớn - nhỏ, trong - ngoài, hạt cải sẽ có thể chứa núi Tu Di.)


Trên Hàm Hàn Bảo Đỉnh mở ra một cánh cửa, tất cả những người địa vị cao trong Thục Sơn phái tu luyện bên trong đều nối tiếp nhau đi ra.


-Tất cả mọi người đã biết có chuyện gì xảy ra chưa?


Lăng Tiêu nhìn thoáng qua mọi người, sau đó hỏi.


Vẻ mặt mọi người đều trở nên vô cùng tức giận, tạo thành một luồng oán khí bốc thẳng lên tận chín tầng trời.


Lăng Tiêu vung tay, hắn không nói những lời thừa thãi:


-Vậy tất cả mọi người hãy đi theo ta, đi giết chết con mẹ nó cho sảng khoái!


Đúng lúc này địa phương chất chứa oán hận ở trước mặt bọn họ truyền đến một tiếng hổ gầm dữ dội và trên bầu trời lóe lên một luồng hào quang kim sắc.


Hai người Kim Hổ và Tiểu Sửu dùng những thế tấn công vô cùng dữ dội giết chết những người tu chân đến đây quấy phá. Sau đó lại nhìn chằm chằm vào đối phương xem còn có tiếp tục phái người tiến lên nữa hay không.


… ….


-Con của ta… ….


Thủy Trường Xuân vẫn bình tĩnh và trầm ổn đột nhiên hét lên một tiếng đau thương giống như tiếng than của chim Đỗ Quyên, khắp người lão lập tức bùng lên một ngọn lửa màu đen. Nếu người nào không biết thì sẽ tưởng rằng ngọn lửa này bùng ra từ trong cơ thể lão, nhưng nếu nhìn kỹ thì mới thấy ngọn lửa này cách thân thể Thủy Trường Xuân một khoảng cách nhất định.


Tình cảnh này cũng làm người ta nhìn thấy phải vô cùng sợ hãi, cơ thể Thủy Trường Xuân đột nhiên biến mất ở phương xa giống như giống như một ngôi sao biến mất giữa bầu trời đêm. Lão phóng đi để lại sau lưng đám người có địa vị tối cao trong Liên Minh Phương Nam ngơ ngác đưa mắt nhìn nhau.


Sau đó tất cả mọi người bắt đầu có phản ứng trở lại, tất cả đều rùng mình sau đó lại liều mạng phóng thẳng về phía Thủy Trường Xuân biết mất.


Mãi đến lúc này trong lòng bọn họ mới cảm thấy hưng phấn! Đúng vậy, là kích thích, bởi vì cuối cùng…Cũng có thể nhìn thấy thực lực chân chính của Thủy Trường Xuân.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom