"Ngươi nói tiếp đi, ngươi vì đâu mà biết rõ số lượng nhân mã của Kim Mã Kỵ Sĩ Đường hơn xa con số tám ngàn này?"
Thiết Long Thành thận trọng hỏi tiếp:
"Ngươi có biết nhân mã của bọn chúng vượt qua tám ngàn nói lên điều gì không? Nó nói lên rằng toàn bộ đại lục không có một chi quân đội nào có thể ngăn cản Kim Mã kỵ sĩ tấn công trực diện. Ta có thể nói cho ngươi biết, tu vi chưa đến cấp Vũ Sư thì không thể trúng tuyển vào Kim Mã Kỵ Sĩ Đường đâu đấy!"
Thiết Long Thành quả thật hơi kinh ngạc. Bởi sự tồn tại của Kim Mã Kỵ Sĩ Đường thì ngay cả trong nội bộ của Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng là một bí mật lớn. Thiết Vân quốc phải trả một cái giá rất đắt cùng với vô số người nằm xuống mới tìm hiểu được tin tức Đệ Ngũ Khinh Nhu còn ẩn tàng một đạo nhân mã như thế.
Mặc dù biết là thế, nhưng những tin tức về Kim Mã Kỵ Sĩ Đường chỉ là những điều rời rạc, chủ quan của bọn họ mà thôi, không thể nào liên kết với nhau được.
Nào ngờ thằng nhóc trước mắt này lại há miệng nói ra một tràng, như thể tin tức của Kim Mã Kỵ Sĩ Đường đối với hắn căn bản không hề là một bí mật gì cả.
"Tám nghìn nhân mã bất quá chỉ là số lượng của Kim Mã kỵ sĩ mà thôi, nhưng bên trong Kim Mã Kỵ Sĩ Đường không chỉ tồn tại duy nhất Kim Mã kỵ sĩ!"
Sở Dương xòe bàn tay ra đếm như thể đã nắm rõ mồn một:
"Kim Mã kỵ sĩ chính là lực lượng chiến đấu chủ lực của Kim Mã Kỵ Sĩ Đường, là lực lượng bí mật của họ, chỉ vào thời khắc thắng bại của cuộc chiến mới được điều động. Nhưng như thế còn chưa hết, bên trong Kim Mã Kỵ Sĩ Đường còn tồn tại Bảo Mã kỵ sĩ là lực lượng cao tầng để quyết định những quyết sách, Hắc Mã kỵ sĩ đều là những sát thủ vạn người tuyển một, số lượng không rõ. Ngoài ra còn có Ngân Mã kỵ sĩ chuyên chủ quản tài chính. Trong mỗi quốc gia trên đại lục chỉ có tầm một nghìn vị đại tài chủ, thế nhưng trong đó có ít nhất mười người là Ngân Mã kỵ sĩ. Đã thế lại còn có Kỵ Binh kỵ sĩ phụ trách tin tức, chịu trách nhiệm thu thập tình báo khắp nơi. Cuối cùng là Huyền Giáp kỵ sĩ chủ quản hình đường trong Kim Mã Kỵ Sĩ Đường. Tổng thể lực lượng của Kim Mã Kỵ Sĩ Đường ít nhất là ba vạn người."
Sở Dương cười hắc hắc, nói tiếp:
"Hiện tại, Bổ Thiên Các của Bổ Thiên thái tử so với Kim Mã Kỵ Sĩ Đường đúng là lực lượng ngang bằng nhau, nhưng nếu so về quy mô hay chiến lực thì lại thua kém cả vạn dặm so với Kim Mã Kỵ Sĩ Đường, như là đất với trời vậy đó! "
Thiết Long Thành cùng với cô gái kia nhìn nhau, nội tâm dấy lên sự hoảng sợ vô cùng.
Bọn họ tuy biết Đệ Ngũ Khinh Nhu không hề xuất toàn lực, nhưng không nghĩ ra rằng Đệ Ngũ Khinh Nhu còn bảo lưu một lực lượng khổng lồ đến thế.
"Ngoài ra, về mặt triều chính thì Đệ Ngũ Khinh Nhu còn được bá quan văn võ ủng hộ, tất cả người phản đối hắn không chết thì bị giáng chức, đều đứng ngoài vòng trung tâm quyền lực của Đại Triệu. Hắn một khi đã đưa ra kế sách gì thì căn bản không có người phản đối. Sự tập trung quyền lực này mới là lực lượng lớn nhất của hắn."
Sở Dương chậm rãi nói tiếp:
"Hơn nữa, theo ta được biết thì Đệ Ngũ Khinh Nhu đã bí mật hiệp nghị cùng Lang Đình ở Bắc Cương thảo nguyên, bất quá nội dung cụ thể của hiệp nghị là gì thì ta không biết, nhưng ta biết có sự kiện như thế xảy ra."
Sở Dương đã ném ra một tin tức trọng yếu.
Chuyện này vốn xảy ra ở kiếp trước, vào thời điểm Đệ Ngũ Khinh Nhu đang phát động chiến tranh toàn diện với Thiết Vân thì Lang Đình bất ngờ nhào vào công kích, lúc bấy giờ người trong thiên hạ mới biết được chuyện ấy. Trước đó, thậm chí ngay cả trong trung tâm tập đoàn quyền lực của Đệ Ngũ Khinh Nhu, người biết chuyện này cũng rải rác không có bao nhiêu.
Trong mắt Thiết Long Thành bỗng lóe lên một tia quang mang, trên mặt không hề biểu lộ một tia thần sắc nào, tựa hồ đang khoác lên mặt một lớp mặt nạ vậy.
Lang Đình - Bắc Cương thảo nguyên chính là ở phía sau lưng Thiết Vân… Trong lúc đang cùng người ta sống mái mà bị người khác đâm một đao sau lưng thì… Vậy thì xong cmnr… (đoạn này lưu manh tí – ta miễn biên nhá)
Vốn Thiết Vân quốc còn đang trù tính, trong thời gian ngắn nhất cùng không tiếc bất cứ giá nào để thiết lập quan hệ hữu hảo với Lang Đình tại Bắc Cương thảo nguyên. Trước tiên cứ ứng phó xong với Đệ Ngũ Khinh Nhu đã rồi mới tính tiếp. Trong vòng nửa năm nay, nhóm ngoại giao đầu tiên cùng lễ vật thương thảo đã thành công tới Lang Đình, sắp tới còn chuẩn bị đi tiếp thêm một đợt nữa…
Nếu như không phải mấy tỷ tỷ của thái tử Thiết Bổ Thiên đã sớm quy tiên, dẫn đến việt Thiết Vân không còn vị công chúa nào thì chỉ sợ đã sớm hòa thân (hôn lễ bang giao/ hôn nhân chính trị) cùng bọn họ rồi.
Bây giờ nghe được tin tức này, tuy không thể xác định được thật giả nhưng tâm can của bọn họ dường như đang bị lửa đốt vậy. Nếu đúng là như thế, chẳng khác nào toàn bộ Thiết Vân quốc đang bị Lang Đình đùa bỡn trên tay.
Chuyện này đối với Thiết Long Thành quả thật là một chuyện tình không thể chấp nhận, bởi chuyện này chính là đề nghị của quân bộ. Quân bộ tuy luôn là phía chủ chiến, chưa bao giờ chủ hòa, thế nhưng dưới áp lực quá lớn của Đệ Ngũ Khinh Nhu nên không thể không đưa ra sách lược cầu hòa. Nếu như cứ thế mà đâm đầu vào bẫy… Thật là một sự sỉ nhục quá lớn.
Trái lại, cô gái kia thần sắc hết sức tự nhiên, tựa hồ như không hề minh bạch chuyện tình trong đó.
"Phần lớn người trong giang hồ đều là người của Đệ Ngũ Khinh Nhu. Ngoài ra, trong bảy đại môn phái ở Hạ Tam Thiên này thì đã có hai nằm gọn trong lòng bàn tay của hắn, những môn phái khác đều có thế lực riêng của hắn cài cắm ở bên trong."
Sắc mặt của Thiết Long Thành mỗi lúc càng thêm trầm trọng.
"Đệ Ngũ Khinh Nhu còn có bốn tên cao thủ đỉnh cấp làm thủ hạ, trong đó hai người phụ trách bảo hộ an toàn cho hắn, còn lại hai người chính là chánh phó thủ lĩnh của Kim Mã Kỵ Sĩ Đường. Nghe nói thực lực bốn người này đều có thể dễ dàng tiến vào Trung Tam Thiên, thậm chí không hề thua kém những cao thủ tại Trung Tam Thiên. Bọn họ đều là cao thủ Vương cấp, người mạnh nhất đã là Lục phẩm Đao Vương!"
Sở Dương lại tung thêm một tin tức động trời nữa.
Bốn vị cao thủ Vương cấp!
Tin tức này không khỏi khiến cho Thiết Long Thành cùng với cô gái kia chấn động mãnh liệt. Ngay cả đến Cố Độc Hành đang đứng bênh cạnh cũng không khỏi hoảng hốt nhìn sang.
"Không có khả năng! Cao thủ Vương cấp không phải đã sớm tiến vào Trung Tam Thiên sao? Thậm chí còn có thể tiến vào Thượng Tam Thiên nữa kia. Họ chấp nhận ở lại cái địa phương khỉ ho cò gáy như Hạ Tam Thiên này làm gì?" Cố Độc Hành hỏi.
"Không nói đến Vương cấp, thậm chí đến Hoàng cấp còn có người tham luyến phú quý nhân gian nữa là… "
Sở Dương mỉm cười đáp:
"Bằng không chuyện thiên hạ đang hồi phân tranh như thế này không phải đã ko xảy ra rồi sao? Trở thành cường giả để ngạo thị thiên hạ chẳng qua là sự truy cầu của một số người mà thôi, công danh lợi lộc và mỹ nữ tiền tài mới chính là sự đeo đuổi cả đời của tuyệt đại đa số người."
"Tiểu huynh đệ nói chí phải!"
Thiết Long Thành thở dài, lẩm bẩm đáp:
"Trách không được hai vị huynh đệ Tôn cấp của ta đi ám sát Đệ Ngũ Khinh Nhu đã một đi không trở lại, nguyên lai bên người của Đệ Ngũ Khinh Nhu thậm chí có cao thủ Vương cấp…"
Khẩu khí của hắn trầm trầm, đầy vẻ bi thống.
Chuyện bên người Đệ Ngũ Khinh Nhu có cao thủ hộ vệ thì sau khi Thiết Long Thành phái người ám sát bất thành mới có sự suy đoán này. Nhưng hắn tuyệt đối không tưởng tượng được là có tận bốn tên cao thủ Vương cấp.
Cao thủ Vương cấp tại Hạ Tam Thiên này chẳng khác nào là một ngọn núi cao không thể vượt qua. Căn bản là nhân tố không nên tồn tại.
Thân hình thẳng tắp như một ngọn tiêu thương của Thiết Long Thành bỗng hơi chút còng xuống. Trên mặt lộ ra thần sắc kỳ quái, dường như là hối hận, dường như là…
"Trong vòng mười năm, Đệ Ngũ Khinh Nhu đã bồi dưỡng thân tín của mình, cài cắm vào từng khâu một. Nhất là trong quân đội, đúng là đông như kiến cỏ. Đại tướng quân quanh năm giao chiến với Đại Triệu có thể nhìn ra đấy! Trong mười năm trở lại đây, các tướng lĩnh trung thành với hoàng thất Đại Triệu một là không thấy bóng dáng, hai là đều trở thành công tích của các tướng quân Thiết Vân quốc cả, có phải như thế không?"
"Không sai!"
Thiết Long Thành thở dài đáp, những nếp nhăn trên khuôn mặt hắn dường như càng thêm sâu hoắm.
"Cùng lúc đó, những người tuổi trẻ phát triển lên thì tên nào tên ấy đều rất khó đối phó. Đệ Ngũ Khinh Nhu chính là dùng thủ đoạn như vậy để bài trừ sự chống đối, trắng trợn dàn xếp vào nhằm chuẩn bị cho kế hoạch mười năm sau của hắn… "
Sở Dương đang nói đột nhiên ngừng bặt. Bạn đang đọc truyện tại
-
https://truyenfull.vn
Bởi hắn ý thức được một sự kiện cơ hồ là không thể tin: Đệ Ngũ Khinh Nhu bày ra một thế cuộc song song trên cả hai quốc gia! Nếu không có sự phối hợp ăn ý thì dù hắn có khả năng thông thiên độn địa đến đâu cũng không cách nào làm được, càng không có tâm tư đi khống chế tâm lý thủ lĩnh quân địch được.
Chuyện này…
Thiết Long Thành lại thở dài, vô lực đáp:
"Ngươi nói không sai…"
Vị tướng quân quyền thế ngập trời này mỗi khi nói ra một câu thì dường như mỗi lúc một già hơn.
"Chuyện này tuyệt đối là có người phối hợp! Mà người phối hợp với hắn… Chính là ta!" Thiết Long Thành thở dài, bi ai đáp.
Bình luận facebook