• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Ngạo Thế Đan Thần Full dịch (3 Viewers)

  • Chương 53

Trầm Tường đi tới, lấy ra một ít thuốc bột cùng một hạt Giải Độc đan, trầm giọng nói:


- Cẩn trọng băng châm có độc.


Lãnh U Lan nhìn đồ vật trong tay Trầm Tường, không khỏi sửng sốt, cắn môi một cái, thấp giọng nói:


- Đa tạ!


- Yên tâm đi, ta sẽ để loại gia hoả này trả giá thật nhiều.


Trầm Tường nhìn nàng khẽ mỉm cười.


Lãnh U Lan khẽ thở dài:


- Hi vọng tiến vào môn phái của ta đã mất, đa tạ Trầm công tử tặng dược.


Trầm Tường rõ ràng, nếu Lãnh U Lan muốn học được võ công thích hợp với nàng, chỉ có thể vào những môn phái kia tìm kiếm, nhưng hiện tại nàng lại thua.


- Tiểu tử, cho nàng một Kim Linh Quả, bảo nàng đi Thái Vũ Môn, loại Băng Hỏa song mạch hiếm thấy như nàng, nhất định Thái Vũ Môn sẽ nhận nàng.


Tô Mị Dao nói.


Trầm Tường sửng sốt, nhìn vẻ mặt giận dữ kia của Lãnh U Lan.


- Nói cho nàng biết, nếu như Thái Vũ Môn không thu nàng, liền lấy Kim Linh Quả ra, đổi lấy cơ hội kiểm tra.


Đây là âm thanh của Bạch U U, các nàng đều là nữ nhân, hơn nữa Lãnh U Lan là một hạt giống tốt, các nàng tự nhiên hi vọng Lãnh U Lan có thành tựu sau này.


Trầm Tường thấp giọng nói:


- Lãnh cô nương, có khả năng băng châm độc rất nặng, kính xin đến Đan Vương Các để Đan Vương bên trong cố gắng kiểm tra.


Trên đài tỷ võ, Tống Nam Minh nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía Trầm Tường cùng Lãnh U Lan, hắn không nghe thấy Trầm Tường nói gì, nhưng cũng thấy Trầm Tường lấy lòng Lãnh U Lan, điều này làm cho hắn thầm hận không ngớt.


Trầm Tường đối tốt với Lãnh U Lan cũng là nhân tính thường tình, một người là thiếu niên thiên tài danh chấn một phương, một người là thiếu nữ tuyệt mỹ Phàm Võ Cảnh tầng bảy, ái mộ lẫn nhau cũng là sự tình bình thường.


Lãnh U Lan gật đầu, rời đi với Trầm Tường, nàng cũng lo lắng bên trong băng châm có độc, này sẽ làm nàng chết.


Trên lầu ba Đan Vương Các, Mạnh Bá phẫn nộ nói:


- Thật ác độc, đây là một loại độc dược có thể lưu lại ở trong người thời gian rất lâu, độc phát kỳ đại đa số sẽ ở mấy tháng sau, thậm chí là một năm sau.


- Tiểu nha đầu, ngươi yên tâm đi, tuy rằng độc này lợi hại, nhưng bị phát hiện vẫn rất dễ dàng khu trừ.


Mạnh Bá ha ha nở nụ cười, lấy ra một viên đan dược:


- Đây là Phàm cấp thượng phẩm Bạch Tâm đan, có thể trừ khử loại độc chất này.


Lãnh U Lan biết được Tống Nam Minh dùng thủ đoạn ác độc như vậy đối phó nàng, khắp khuôn mặt đều là phẫn hận!


Nàng nhìn viên thuốc trên tay Mạnh Bá, nhẹ giọng hỏi:


- Cần bao nhiêu đại linh tệ?


- Không cần tiền, nàng dùng là được.


Trầm Tường tiếp nhận đan dược, đưa tới cho nàng.


Mạnh Bá ha ha nở nụ cười, thức thời rời khỏi.


Ánh mắt Lãnh U Lan phức tạp nhìn Trầm Tường:


- Tại sao ngươi muốn giúp ta?


Tuy rằng nàng hỏi như thế, nhưng cũng suy đoán Trầm Tường là coi trọng tư sắc của nàng, bất quá nàng cũng biết Trầm Tường có một vị hôn thê chưa lập gia đình, hơn nữa còn bị những môn phái kia mang đi, thiên phú có thể tưởng tượng ra được.


Trầm Tường cười nói:


- Không cái gì, chỉ là muốn kết giao bằng hữu!


Lãnh U Lan tiếp nhận đan dược ăn vào, nhìn Trầm Tường cười cười, giống như hoa mẫu đơn mở vậy, làm cho Trầm Tường không khỏi sững sờ.


- Thật không nghĩ tới ta có thể kết giao bằng hữu cùng một luyện đan sư thiên tài, này thật là vinh hạnh của ta.


Sắc mặt Lãnh U Lan tốt hơn rất nhiều, ôn nhu nói:


- Đa tạ Trầm công tử!


Trầm Tường lắc đầu nói:


- Không có gì, đây là Kim Linh Quả, nàng cầm cẩn thận.


Mặc dù Lãnh U Lan không tinh thông đan dược, nhưng Kim Linh Quả vẫn là nghe qua, linh dược này cũng là bảng hiệu của Đan Vương Các, nhưng nàng không nghĩ tới Trầm Tường sẽ cho nàng.


- Đừng hỏi tại sao, sau khi nàng nhận lấy liền đi Thái Vũ Môn, nếu như bọn họ không cho nàng gia nhập Thái Vũ Môn, liền giao Kim Linh Quả cho bọn hắn, đổi lấy cơ hội kiểm tra, như vậy nàng có thể vào, ta tin tưởng bằng tư chất của nàng, nhất định có thể thông qua kiểm tra.


Trầm Tường nói.


Lãnh U Lan ngây ngẩn cả người, nàng có chút khó có thể tin tưởng được Trầm Tường lại trợ giúp nàng như vậy


.


- U Lan, phụ thân nàng Lãnh đại tướng quân ở mấy năm trước chết trận sa trường, một mình nàng đi tới cũng không dễ dàng, nếu không chúng ta kết bái thành huynh muội, sau này ta cũng đi Thái Vũ Môn, như vậy cũng có một đồng hành!


Trong lòng Trầm Tường hơi động, hắn nhớ tới thân thế của Lãnh U Lan, nhìn nàng lẻ loi hiu quạnh mà khiến người ta thương xót, không khỏi có ý nghĩ này.


Lãnh U Lan ngây ngốc, cắn nhẹ môi, đôi mắt nhất thời ướt át, nhưng nàng quay về Trầm Tường mỉm cười nói:


- Tiểu muội gặp gỡ ca ca!


Trầm Tường nhếch miệng nở nụ cười:


- U Lan, nàng là Băng Hỏa mạch, chỉ có tiến vào những môn phái này mới có tiền đồ, ta sẽ tận lực giúp đỡ nàng.


Trước đó Lãnh U Lan vẫn mang trong lòng cảnh giác, nhưng hiện tại nàng không có hoài nghi Trầm Tường có những ý nghĩ khác đối với nàng, bởi vì nàng biết địa vị bây giờ của Trầm Tường, nữ nhân như thế nào đều sẽ không thiếu, hơn nữa một nam nhân nắm giữ địa vị như thế sẽ không bởi vì nữ nhân mà làm ra một ít sự tình như vậy.


Tuy rằng nàng cùng Trầm Tường vừa gặp nhau, nhưng trước đó bọn hắn đều quan tâm đối phương thời gian rất dài, lúc này bọn họ gặp nhau, giống như đã sớm nhận thức vậy!


Trầm Tường trợ giúp nàng, toát ra quan ái đối với nàng, làm cho nàng rất là cảm động, đây là từ khi cha của nàng chết đi, lần thứ nhất gặp phải người giúp đỡ nàng nhiều như vậy, bởi vậy, Lãnh U Lan phi thường tình nguyện làm muội muội của Trầm Tường. Từ lúc trước đó, nàng đã bị thực lực của Trầm Tường thuyết phục, trong lòng âm thầm sùng bái Trầm Tường.


- Ca ca, ân tình của ngươi ta nhất định nhớ kỹ! Bây giờ ta liền lên đường, tình huống trong cơ thể ta có chút phức tạp, ta không muốn trì hoãn nữa, nhớ giúp ta mạnh mẽ giáo huấn Tống Nam Minh kia.


Lãnh U Lan nhìn Trầm Tường nở nụ cười nói.


- U Lan, cầm, một đường cẩn trọng!


Trầm Tường nói xong, hắn kín đáo đưa cho Lãnh U Lan một bình ngọc nhỏ, bên trong đều là một ít đan dược tốt nhất, điều này làm cho Lãnh U Lan rất cảm động.


Phụ thân của Lãnh U Lan từ ba năm trước đã chết trận sa trường, những năm gần đây Lãnh U Lan đều là một người gian nan đi tới, một người lục lọi tăng thực lực lên, có thể thấy được nàng là một nữ tử phi thường kiên cường.


Đôi mắt Lãnh U Lan lần thứ hai ướt át lên, nàng gật đầu nói:


- Xin nhận U Lan cúi đầu.


Trầm Tường lập tức ôm lấy nàng, cười nói:


- Hảo muội muội, này thì miễn đi! Một đường cẩn trọng!


- Ta nhất định sẽ trở nên cường đại, ca ca nhất định phải tới tìm ta!


Lãnh U Lan lau nước mắt, cảm giác lần thứ hai có người quan ái làm cho nàng vui mừng kích động.


- Ừm! Ta nhất định sẽ đi.


Trầm Tường vuốt ve mái tóc bạc mềm mại kia của nàng nói.


- Ca ca, nếu không ta trước tiên không đi, ta biết ân oán của ngươi cùng Dược gia, ta có thể giúp đỡ ngươi!


Lãnh U Lan lần thứ hai khôi phục lãnh ngạo trước đó, cả người tràn ngập một cỗ nhiệt tình, chiến ý kiêu ngạo, xem ra giống như là nữ Chiến Thần, chỉ bất quá ánh mắt nàng nhìn Trầm Tường lại rất nhu hòa.


Trầm Tường lắc đầu cười nói:


- Không cần, Trầm gia chúng ta có thể ứng phó được, tình huống thân thể của nàng quan trọng hơn.


Lãnh U Lan cắn môi anh đào, kiên quyết nói:


- Ca ca, sau này ta nhất định sẽ kề vai chiến đấu cùng ngươi, tuyệt không kéo chân ngươi.


Trầm Tường vui mừng gật gật đầu, hỏi:


- Nàng biết đường đi như thế nào chứ?


- Biết, ta đã sớm thu thập được tư liệu các đại môn phái, tuy rằng đường có chút hung hiểm, nhưng ta ứng phó được, ngươi không cần lo lắng!


Lãnh U Lan nói.


Trầm Tường đưa Lãnh U Lan ra khỏi thành, đưa mắt nhìn nàng cưỡi khoái mã rời đi. . .


Buổi chiều là Trầm Tường tỷ thí, làm hắn có chút buồn cười chính là, thời điểm khi hắn đi đến luận võ đài, lại bị báo rằng, người tỷ thí cùng hắn kia bỏ quyền.


Thực lực của Trầm Tường ở đó, hơn nữa ngày hôm qua tình cảnh máu tanh hắn giết chết Dược Thông vẫn ở trong đầu mọi người, đối với thực lực của Trầm Tường ai cũng cảm thấy sợ hãi.


Bây giờ đã tiến vào trận chung kết, là Trầm Tường cùng Thái tử Tống Nam Minh luận võ, điều này làm cho người ta vô cùng chờ mong, mà thực lực của Thái tử ở trong lòng rất nhiều người là sâu không lường được, bởi vì hắn có thể đánh bại Lãnh U Lan, hơn nữa còn là Thái tử Nam Vũ quốc, nắm giữ lượng lớn tài nguyên, học tập rất nhiều công pháp lợi hại.


Nhưng Trầm Tường lại biết thực lực Thái tử kia không bằng Lãnh U Lan, chỉ là hiểu được sử dụng một ít thủ đoạn đê tiện, Trầm Tường từ lâu quyết định, chỉ cần Thái tử kia sử dụng những băng này nhằm vào hắn, hắn nhất định sẽ không chút lưu tình.


Đan Vương Các khai trương mấy ngày này, chuyện làm ăn phi thường nóng nảy, hút đi rất nhiều chuyện làm ăn của Dược gia, làm cho Trầm Tường lo lắng chính là, Trầm gia lão bối Trầm Phú Vinh kia dĩ nhiên không còn động tác, ngày hôm qua hắn vừa giết chết một đệ tử trọng yếu của Dược gia, dựa theo hành sự trước đó của Trầm Phú Vinh, hẳn là sẽ đến Đan Vương Các gây phiền phức.


Trầm Tường suy đoán trong chuyện này nhất định có cái gì, hơn nữa hắn cũng nhận được phụ thân hắn thông báo, phần lớn hảo thủ của Trầm gia cũng đã lên đường, không bao lâu nữa liền có thể tới Vương thành, hơn nữa đều là bí mật đến đây.


Đêm khuya, ở trong mật thất tu luyện, Trầm Tường đột nhiên cảm ứng được khí tức Phàm Võ Cảnh tầng tám xuất hiện ở bên trong Đan Vương Các, hắn bị cái này làm thức tỉnh, vội vàng rời khỏi mật thất, đi tới trong đại sảnh.


- Cha!


Trầm Tường cả kinh, sau đó lại nhìn mấy người khác một chút, trong đó có hai cái là trung niên, ba cái khác là lão giả.


- Nhất Hàn thúc, Hạo Hải đại bá, Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão!


Trong lòng Trầm Tường khiếp sợ, vội vàng hành lễ cho những trưởng bối này, ngoại trừ Trầm Hạo Hải ra, Trầm Nhất Hàn cùng ba tên trưởng lão khác đều là Phàm Võ Cảnh tầng bảy, nhưng hiện tại đã tiến vào Phàm Võ Cảnh tầng tám!


- Tiểu tử thúi, ngàn năm Huyết Linh Chi kia của ta cũng dễ dùng nhỉ!


Trầm Hạo Hải cười nói, ngày đó thời điểm hắn bại bởi Trầm Tường, khá là đau lòng, nhưng hiện tại hắn thấy quy mô Đan Vương Các này to lớn như vậy, đối với chuyện này rất là kinh ngạc.


Trầm Nhất Hàn âm nhu nở nụ cười, nói:


- Không nghĩ tới ngươi có thể ở trong thời gian ngắn như vậy chỉnh hợp ra một cửa hàng đan dược như thế, vẫn mượn hơi đến loại nhân vật như Đan Vương này, Trầm gia chúng ta tất nhiên có thể trở thành gia tộc mạnh nhất Nam Vũ quốc.


Ba tên trưởng lão khác cũng dồn dập than thở.


Một lão giả đầu trọc nói:


- Dược gia là một đại lực cản ngăn trở Trầm gia chúng ta nhập trú Vương thành, đồng thời còn có Trầm Phú Vinh!


- Đại trưởng lão nói đúng, may là Trầm gia chúng ta bắt được liên lạc cùng một lão tổ tông, là hắn dùng Linh đan trợ giúp chúng ta đột phá đến Phàm Võ Cảnh tầng tám! Hắn không thể nhúng tay sự tình thế tục này, cho nên hắn cho chúng ta thanh lý môn hộ, đem Trầm Phú Vinh. . .


Nhị trưởng lão làm một thủ thế “ Giết “ .


Trầm Tường cau mày nói:


- Thực lực của Trầm Phú Vinh như thế nào? Trầm gia chúng ta tới bao nhiêu người?


Trầm Thiên Hổ nói:


- Chúng ta dẫn theo ba trăm đệ tử tinh anh, đều là Phàm Võ Cảnh tầng bốn trở lên, sau đó chính là mấy lão già chúng ta.


Trầm Thiên Hổ cũng là Phàm Võ Cảnh tầng tám, bây giờ Trầm gia đã có sáu tên Phàm Võ Cảnh tầng tám, thêm vào Trầm Tường, chính là bảy tên, nguồn lực lượng này ở Nam Vũ quốc mà nói là phi thường kinh người.


- Thực lực của Trầm Phú Vinh có thể ở Phàm Võ Cảnh tầng chín, sáu người chúng ta liên thủ, khả năng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn được hắn.


Sắc mặt Đại trưởng lão có chút nghiêm túc nói.


Trầm Tường khẽ mỉm cười:


- Nếu như Trầm gia cùng Dược gia bạo phát xung đột, các ngươi dẫn người giết vào Dược gia là được, Trầm Phú Vinh liền giao cho ta giải quyết!


Bọn người Trầm Thiên Hổ nhất thời sửng sốt, ba tên trưởng lão kia đều kinh ngạc đến miệng lớn lên.


- Nhi tử. . . lẽ nào ngươi bước vào Phàm Võ Cảnh tầng chín?


Trầm Thiên Hổ một mặt khiếp sợ hỏi.


Khóe miệng Trầm Tường hơi nhếch lên, nói:


- Chỉ là Phàm Võ Cảnh tầng tám, nhưng ta có thể chống lại Trầm Phú Vinh một quãng thời gian, bởi vậy các vị trưởng bối liền có thể lấy thực lực áp đảo đánh bại Dược gia.


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom