Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 82
CHƯƠNG 82
Bùi Ninh Hinh nghe xong những lời bàn tán xung quanh, vẻ mặt cực kỳ khó coi. Cô ta khẽ kéo vạt áo của Tô Thái An, muốn anh ta nói đỡ giúp mình đôi câu. Ai ngờ Tô Thái An lại hung dữ hất tay cô ta ra.
Tô Thái An nhìn Bùi Ninh Hinh như nhìn rác rưởi: “Cút!”
Sao khi ấy anh ta lại đi thích người phụ nữ ngực to mà óc bằng quả nho như Bùi Ninh Hinh này chứ? Cô ta đã đắc tội với cậu Lưu, anh ta cũng không muốn bị liên lụy đâu!
Lưu Thiên Hàn nhìn Bùi Ninh Hinh đầy khinh bỉ, giọng nói mang ý ra lệnh khiến người khác không dám cãi lại: “Xin lỗi cô ấy!”
Xin lỗi? Từ trước tới nay Bùi Ninh Hinh luôn coi thường Nhan Nhã Tịnh, sao có thể nói xin lỗi với cô chứ?
Bùi Ninh Hinh trông thấy ánh mắt lạnh lùng của Lưu Thiên Hàn cùng với vẻ chán ghét trong mắt của Tô Thái An, ngay lập tức lòng căm thù của cô ta đối với Nhan Nhã Tịnh đã dâng đến đỉnh điểm.
Nhan Nhã Tịnh, cô khiến tôi chật vật như vậy, ăn miếng phải trả miếng, tôi sẽ huỷ hoại cô!
Bùi Ninh Hinh bỗng ngẩng mặt lên, tỏ ra kiên quyết đập nồi dìm thuyền: “Cậu Lưu, anh nhất định phải chia tay với Nhan Nhã Tịnh, bởi vì…”
“Bởi vì Nhan Nhã Tịnh đã có con rồi! Năm năm trước cô ta gọi ba tên trai bao ở quán bar, ngay cả bản thân cô ta cũng không biết rốt cuộc đứa con mình là của ai!”
Bùi Ninh Hinh nói xong câu này, khuôn mặt ảm đạm lập tức tràn đầy tự tin. Cô ta từng nghe một người bạn cùng phòng thời đại học kể rằng lúc ở nước ngoài từng vô tình gặp được Nhan Nhã Tịnh, thấy cô đã sinh một cặp sinh đôi.
Cô ta cũng biết chuyện năm năm trước Nhan Vũ Trúc tìm đàn ông cho Nhan Nhã Tịnh. Thế là Bùi Ninh Hinh tự khắc cho rằng cặp song sinh đó của cô là con của một trong những người đàn ông khi ấy.
“Mẹ ơi!” Giọng nói lanh lảnh vang lên sau lưng Nhan Nhã Tịnh. Nhan An Mỹ nhảy nhót lao vào trong lòng cô.
Nhan An Bảo thong dong bước tới với dáng vẻ lạnh lùng. Khi nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh, trên gương mặt nhỏ lạnh nhạt kia của cậu bé lại thoáng hiện lên ý cười.
Vốn dĩ sau khi nghe thấy những lời của Bùi Ninh Hinh, không ít người còn cảm thấy bất công thay cho Lưu Thiên Hàn. Họ cho rằng Nhan Nhã Tịnh quen thói lẳng lơ, không xứng với cậu Lưu tiếng tăm lừng lẫy của mình. Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn gần như sao y bản chính với Lưu Thiên Hàn của Nhan An Bảo, họ chỉ thấy ngưỡng mộ cô.
Hai bé con thật dễ thương!
Cậu bé kia giống hệt cậu Lưu, sao có thể là của trai bao trong quán bar chứ? Đây rõ ràng là giống của cậu Lưu mà!
Hình ảnh một nhà bốn người đứng cùng nhau thật sự rất bắt mắt. Có không ít người muốn chụp lại cảnh này. Nhưng người ở Vân Hải đều biết Lưu Thiên Hàn ghét nhất là bị lộ chuyện riêng tư của mình, vậy nên không ai dám to gan cầm di động trong tay chụp ảnh cả.
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan An Bảo, Bùi Ninh Hinh trực tiếp đờ cả người. Cô ta không ngừng lẩm bẩm: “Đây… sao có thể chứ, sao có thể thế được…”
Hóa ra, con của Nhan Nhã Tịnh lại là của Lưu Thiên Hàn!
Hách Trung Văn bị ba mình bất ngờ sắp xếp đi công tác ở châu Phi, thế là chỉ đành gửi gắm hai đứa nhỏ ở chỗ mình cho Lưu Thiên Hàn.
Vừa nãy hai đứa nhóc đợi Lưu Thiên Hàn ở trong xe, nhưng chờ anh rất lâu vẫn chưa thấy anh trở lại. Cả hai bèn đi đến trung tâm mua sắm tìm nhưng không ngờ lại thấy một người phụ nữ xấu xa đang vu oan cho mẹ mình là kẻ trộm.
Có điều lúc nãy ông cậu thật sự rất đẹp trai!
Nhưng không phải ông cậu không có ý gì với mẹ à? Sao vừa rồi lại nói mẹ là người phụ nữ của mình chứ?
Một người thông minh như Nhan An Bảo cũng cảm thấy không thể hiểu nổi ông cậu.
Bùi Ninh Hinh nghe xong những lời bàn tán xung quanh, vẻ mặt cực kỳ khó coi. Cô ta khẽ kéo vạt áo của Tô Thái An, muốn anh ta nói đỡ giúp mình đôi câu. Ai ngờ Tô Thái An lại hung dữ hất tay cô ta ra.
Tô Thái An nhìn Bùi Ninh Hinh như nhìn rác rưởi: “Cút!”
Sao khi ấy anh ta lại đi thích người phụ nữ ngực to mà óc bằng quả nho như Bùi Ninh Hinh này chứ? Cô ta đã đắc tội với cậu Lưu, anh ta cũng không muốn bị liên lụy đâu!
Lưu Thiên Hàn nhìn Bùi Ninh Hinh đầy khinh bỉ, giọng nói mang ý ra lệnh khiến người khác không dám cãi lại: “Xin lỗi cô ấy!”
Xin lỗi? Từ trước tới nay Bùi Ninh Hinh luôn coi thường Nhan Nhã Tịnh, sao có thể nói xin lỗi với cô chứ?
Bùi Ninh Hinh trông thấy ánh mắt lạnh lùng của Lưu Thiên Hàn cùng với vẻ chán ghét trong mắt của Tô Thái An, ngay lập tức lòng căm thù của cô ta đối với Nhan Nhã Tịnh đã dâng đến đỉnh điểm.
Nhan Nhã Tịnh, cô khiến tôi chật vật như vậy, ăn miếng phải trả miếng, tôi sẽ huỷ hoại cô!
Bùi Ninh Hinh bỗng ngẩng mặt lên, tỏ ra kiên quyết đập nồi dìm thuyền: “Cậu Lưu, anh nhất định phải chia tay với Nhan Nhã Tịnh, bởi vì…”
“Bởi vì Nhan Nhã Tịnh đã có con rồi! Năm năm trước cô ta gọi ba tên trai bao ở quán bar, ngay cả bản thân cô ta cũng không biết rốt cuộc đứa con mình là của ai!”
Bùi Ninh Hinh nói xong câu này, khuôn mặt ảm đạm lập tức tràn đầy tự tin. Cô ta từng nghe một người bạn cùng phòng thời đại học kể rằng lúc ở nước ngoài từng vô tình gặp được Nhan Nhã Tịnh, thấy cô đã sinh một cặp sinh đôi.
Cô ta cũng biết chuyện năm năm trước Nhan Vũ Trúc tìm đàn ông cho Nhan Nhã Tịnh. Thế là Bùi Ninh Hinh tự khắc cho rằng cặp song sinh đó của cô là con của một trong những người đàn ông khi ấy.
“Mẹ ơi!” Giọng nói lanh lảnh vang lên sau lưng Nhan Nhã Tịnh. Nhan An Mỹ nhảy nhót lao vào trong lòng cô.
Nhan An Bảo thong dong bước tới với dáng vẻ lạnh lùng. Khi nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh, trên gương mặt nhỏ lạnh nhạt kia của cậu bé lại thoáng hiện lên ý cười.
Vốn dĩ sau khi nghe thấy những lời của Bùi Ninh Hinh, không ít người còn cảm thấy bất công thay cho Lưu Thiên Hàn. Họ cho rằng Nhan Nhã Tịnh quen thói lẳng lơ, không xứng với cậu Lưu tiếng tăm lừng lẫy của mình. Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn gần như sao y bản chính với Lưu Thiên Hàn của Nhan An Bảo, họ chỉ thấy ngưỡng mộ cô.
Hai bé con thật dễ thương!
Cậu bé kia giống hệt cậu Lưu, sao có thể là của trai bao trong quán bar chứ? Đây rõ ràng là giống của cậu Lưu mà!
Hình ảnh một nhà bốn người đứng cùng nhau thật sự rất bắt mắt. Có không ít người muốn chụp lại cảnh này. Nhưng người ở Vân Hải đều biết Lưu Thiên Hàn ghét nhất là bị lộ chuyện riêng tư của mình, vậy nên không ai dám to gan cầm di động trong tay chụp ảnh cả.
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan An Bảo, Bùi Ninh Hinh trực tiếp đờ cả người. Cô ta không ngừng lẩm bẩm: “Đây… sao có thể chứ, sao có thể thế được…”
Hóa ra, con của Nhan Nhã Tịnh lại là của Lưu Thiên Hàn!
Hách Trung Văn bị ba mình bất ngờ sắp xếp đi công tác ở châu Phi, thế là chỉ đành gửi gắm hai đứa nhỏ ở chỗ mình cho Lưu Thiên Hàn.
Vừa nãy hai đứa nhóc đợi Lưu Thiên Hàn ở trong xe, nhưng chờ anh rất lâu vẫn chưa thấy anh trở lại. Cả hai bèn đi đến trung tâm mua sắm tìm nhưng không ngờ lại thấy một người phụ nữ xấu xa đang vu oan cho mẹ mình là kẻ trộm.
Có điều lúc nãy ông cậu thật sự rất đẹp trai!
Nhưng không phải ông cậu không có ý gì với mẹ à? Sao vừa rồi lại nói mẹ là người phụ nữ của mình chứ?
Một người thông minh như Nhan An Bảo cũng cảm thấy không thể hiểu nổi ông cậu.
Bình luận facebook