Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 74
CHƯƠNG 74
Người phụ nữ ham hư vinh đó lại thiếu tiền nữa sao?
Trước khi ly hôn, thỉnh thoảng lại đòi tiền anh, cũng vì anh cho người phụ nữ đó ba mươi tỷ nên cô ta mới ký tên.
A, lại còn mười giờ tối, phòng khách sạn, định dùng thân thể đòi tiền sao?
Lưu Thiên Hàn khinh thường hừ lạnh một tiếng, cầm lấy điện thoại, trầm ngâm một lát, cuối cùng anh vẫn trả lời một câu: “Ừ.”
Anh muốn xem xem, người phụ nữ ham hư vinh thấy tiền là sáng mắt đó lại muốn giở trò gì nữa!
Nếu cô ta thật sự thiếu đàn ông, anh không ngại cho cô ta mấy tên đàn ông để cô ta hưởng thụ!
Thật ra, sau khi gửi tin nhắn này cho Lưu Thiên Hàn, trong lòng Cố Bắc Vinh có chút thấp thỏm. Dù sao thì tính tình Lưu Thiên Hàn quá kỳ quái, anh không hiểu được. Anh rất lo Lưu Thiên Hàn sẽ từ chối mà không cần suy nghĩ.
Bất ngờ là không đến năm phút anh ấy đã nhận được tin nhắn đồng ý của Lưu Thiên Hàn.
Cố Bắc Vinh ra sức nắm chặt điện thoại, cười tươi rói. Được, anh nhất định phải chuẩn bị tốt một vài thứ, để tối hôm đó Lưu Cửu phát huy thế mạnh của đàn ông.
Dù sao hai người họ vẫn chưa ly hôn, dù vượt quá giới hạn cũng đều là nghĩa vụ vợ chồng. Kết hôn năm năm, ngay cả đầu ngón tay của nhau hai người cũng chưa từng chạm vào, nghĩ thôi đã thấy không bình thường.
Nhanh chóng xóa tin nhắn Lưu Thiên Hàn trả lời đi, Cố Bắc Vinh đặt điện thoại di động của dì Cẩn về chỗ cũ, giả bộ bình thường như không có gì xảy ra, đi về phía dì Cẩn ở bên ngoài.
“Mẹ, mẹ nói gì cơ? Mẹ nói họ ly hôn rồi á?” Cố Bắc Vinh vừa bước vào sân, giọng nói kích động của Tống Thu Huyền, con gái dì Cẩn đã truyền vào tai anh ấy.
“Ngọc Hà, đây là ý của cậu chủ, mẹ cũng không có cách nào!” Dì Cẩn thấp giọng, nhỏ tiếng nói.
Giọng Tống Thu Huyền càng thêm kích động: “Họ ly hôn rồi, sau này sao con có thể từ chỗ cậu chủ…”
Thấy Cố Bắc Vinh đi từ trong phòng ra, dì Cần vội vàng giật mạnh Tống Thu Huyền lại.
Tống Thu Huyền ngầm hiểu, cô ta không cam lòng cầm lấy chiếc túi LV mẫu mới nhất, quay mặt đi, mỉm cười lấy lòng với Cố Bắc Vinh: “Anh Cố, anh tới đây đấy à! Trưa nay anh muốn ăn gì? Tôi bảo mẹ chuẩn bị.”
“Không cần phiền phức như vậy đâu, tôi tới thăm dì Cẩn.”
Cố Bắc Vinh liếc thấy chiếc túi của Tống Thu Huyền, trong mắt anh ấy ánh lên vẻ nghi hoặc, nhưng ngay lập tức khôi phục dáng vẻ cà lơ phất phơ thường thấy.
Anh biết mẫu túi LV này, bản giới hạn toàn cầu, ít nhất phải tới tiền tỷ, gia đình Tống Thu Huyền như vậy, sao có thể mua nổi?
Cố Bắc Vinh lặng lẽ thu hồi tầm mắt khỏi chiếc túi của Tống Thu Huyền, ám chỉ nói: “Ngọc Hà, dạo này sống khá khẩm quá nhỉ!”
“Đâu có! Vẫn sống vậy thôi!” Tống Thu Huyền ưỡn ngực, vòng cổ bảo thạch màu hồng trên cổ trở nên xán lạn hơn dưới ánh mặt trời.
Dì Cẩn biết Cố Bắc Vinh trông có vẻ bất cần đời nhưng tâm tư lại rất thấu đáo, bà sợ Cố Bắc Vinh sẽ nhìn ra điều gì khác thường, vội vàng đánh mắt ra hiệu cho Tống Thu Huyền.
Tống Thu Huyền vẫn luôn yêu thầm Cố Bắc Vinh. Cô ta muốn nói thêm vài câu với anh ấy nhưng dì Cẩn cứ kéo cô ta, cô ta chỉ có thể nháy mắt với Cố Bắc Vinh rồi lên phòng trước.
Cố Bắc Vinh cũng không nghĩ nhiều, anh chỉ nghĩ Tống Thu Huyền quen được kẻ có tiền nào đó. Dù sao thì dáng người lẫn khuôn mặt Tống Thu Huyền cũng coi như đẹp, hiện giờ các cô gái đều phóng khoáng như vậy, cặp kè đại gia cũng là điều bình thường.
Người phụ nữ ham hư vinh đó lại thiếu tiền nữa sao?
Trước khi ly hôn, thỉnh thoảng lại đòi tiền anh, cũng vì anh cho người phụ nữ đó ba mươi tỷ nên cô ta mới ký tên.
A, lại còn mười giờ tối, phòng khách sạn, định dùng thân thể đòi tiền sao?
Lưu Thiên Hàn khinh thường hừ lạnh một tiếng, cầm lấy điện thoại, trầm ngâm một lát, cuối cùng anh vẫn trả lời một câu: “Ừ.”
Anh muốn xem xem, người phụ nữ ham hư vinh thấy tiền là sáng mắt đó lại muốn giở trò gì nữa!
Nếu cô ta thật sự thiếu đàn ông, anh không ngại cho cô ta mấy tên đàn ông để cô ta hưởng thụ!
Thật ra, sau khi gửi tin nhắn này cho Lưu Thiên Hàn, trong lòng Cố Bắc Vinh có chút thấp thỏm. Dù sao thì tính tình Lưu Thiên Hàn quá kỳ quái, anh không hiểu được. Anh rất lo Lưu Thiên Hàn sẽ từ chối mà không cần suy nghĩ.
Bất ngờ là không đến năm phút anh ấy đã nhận được tin nhắn đồng ý của Lưu Thiên Hàn.
Cố Bắc Vinh ra sức nắm chặt điện thoại, cười tươi rói. Được, anh nhất định phải chuẩn bị tốt một vài thứ, để tối hôm đó Lưu Cửu phát huy thế mạnh của đàn ông.
Dù sao hai người họ vẫn chưa ly hôn, dù vượt quá giới hạn cũng đều là nghĩa vụ vợ chồng. Kết hôn năm năm, ngay cả đầu ngón tay của nhau hai người cũng chưa từng chạm vào, nghĩ thôi đã thấy không bình thường.
Nhanh chóng xóa tin nhắn Lưu Thiên Hàn trả lời đi, Cố Bắc Vinh đặt điện thoại di động của dì Cẩn về chỗ cũ, giả bộ bình thường như không có gì xảy ra, đi về phía dì Cẩn ở bên ngoài.
“Mẹ, mẹ nói gì cơ? Mẹ nói họ ly hôn rồi á?” Cố Bắc Vinh vừa bước vào sân, giọng nói kích động của Tống Thu Huyền, con gái dì Cẩn đã truyền vào tai anh ấy.
“Ngọc Hà, đây là ý của cậu chủ, mẹ cũng không có cách nào!” Dì Cẩn thấp giọng, nhỏ tiếng nói.
Giọng Tống Thu Huyền càng thêm kích động: “Họ ly hôn rồi, sau này sao con có thể từ chỗ cậu chủ…”
Thấy Cố Bắc Vinh đi từ trong phòng ra, dì Cần vội vàng giật mạnh Tống Thu Huyền lại.
Tống Thu Huyền ngầm hiểu, cô ta không cam lòng cầm lấy chiếc túi LV mẫu mới nhất, quay mặt đi, mỉm cười lấy lòng với Cố Bắc Vinh: “Anh Cố, anh tới đây đấy à! Trưa nay anh muốn ăn gì? Tôi bảo mẹ chuẩn bị.”
“Không cần phiền phức như vậy đâu, tôi tới thăm dì Cẩn.”
Cố Bắc Vinh liếc thấy chiếc túi của Tống Thu Huyền, trong mắt anh ấy ánh lên vẻ nghi hoặc, nhưng ngay lập tức khôi phục dáng vẻ cà lơ phất phơ thường thấy.
Anh biết mẫu túi LV này, bản giới hạn toàn cầu, ít nhất phải tới tiền tỷ, gia đình Tống Thu Huyền như vậy, sao có thể mua nổi?
Cố Bắc Vinh lặng lẽ thu hồi tầm mắt khỏi chiếc túi của Tống Thu Huyền, ám chỉ nói: “Ngọc Hà, dạo này sống khá khẩm quá nhỉ!”
“Đâu có! Vẫn sống vậy thôi!” Tống Thu Huyền ưỡn ngực, vòng cổ bảo thạch màu hồng trên cổ trở nên xán lạn hơn dưới ánh mặt trời.
Dì Cẩn biết Cố Bắc Vinh trông có vẻ bất cần đời nhưng tâm tư lại rất thấu đáo, bà sợ Cố Bắc Vinh sẽ nhìn ra điều gì khác thường, vội vàng đánh mắt ra hiệu cho Tống Thu Huyền.
Tống Thu Huyền vẫn luôn yêu thầm Cố Bắc Vinh. Cô ta muốn nói thêm vài câu với anh ấy nhưng dì Cẩn cứ kéo cô ta, cô ta chỉ có thể nháy mắt với Cố Bắc Vinh rồi lên phòng trước.
Cố Bắc Vinh cũng không nghĩ nhiều, anh chỉ nghĩ Tống Thu Huyền quen được kẻ có tiền nào đó. Dù sao thì dáng người lẫn khuôn mặt Tống Thu Huyền cũng coi như đẹp, hiện giờ các cô gái đều phóng khoáng như vậy, cặp kè đại gia cũng là điều bình thường.
Bình luận facebook