Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 178
Phượng Thiên Vũ mỉm cười, lại quay đầu nhìn Long Phù Nguyệt: "Phù Nguyệt, nàng nói thử xem, vì sao không thể thu nhận?"
Long Phù Nguyệt đương nhiên cũng nhìn thấy anh mắt khinh thường của những người ở nơi đây, trong lòng âm thầm căm tức, thực sự muốn phủi chạy lấy người, nhưng một đại họa trong nháy mắt sắp giáng xuống đầu, nếu nàng mặc kệ, tất cả những người ở đây có thể đều chết chắc rồi!
Nàng rốt cuộc có chút không đành lòng, nhìn nhìn cái Phật tượng đen như mực kia, lúc này thời tiết đã là đầu mùa xuân, thời tiết trở nên ấm áp, trong đại điện lại đốt mấy lò sưởi ấm, nên toàn bộ trong đại điện ấm áp như mùa hè, lúc này khối băng bao quanh Phật tượng màu đen kia từng chút một đang bị tan ra chỉ cần dùng mắt thường có thể thấy được tốc độ hòa tan......
Nàng rốt cuộc bất chấp mọi thứ, bỗng nhiên hét lên: "Mau phủ lên, che lên! Không thể để cho băng tiếp tục hòa tan!"
Khinh công nàng cũng xem là tốt, nhưng nàng bổ nhào về phía trước, sứ giả kia ôm hòm nhẹ nhàng chợt lóe, thế nhưng nhẹ nhàng bâng quơ né tránh. Đồng thời một bàn tay đặt tại trên hòm, vô số nhiệt khí từ tay hắn chưởng ra,băng trên người Phật tượng hòa tan càng thêm nhanh!
Long Phù Nguyệt bổ nhào về phía trước vồ hụt, không khỏi khẩn trương, kêu lên: "Phật tượng trên tay hắn là Côn trùng ngọc! Một khi hàn băng tan ra hết, hắc ngọc đồng kia sẽ sẽ biến thành vô số phi trùng, đến lúc đó trong đại điện này một người cũng không chạy thoát, tất cả sẽ bị biến thành thức ăn của sâu......"
Nàng một câu còn chưa hô xong, Phượng Thiên Vũ đã phi thân lên, hướng về phía sứ giả nước Diêu Quang lao thẳng tới. Thân pháp hắn nhanh đến cực điểm, sứ giả kia hoàn toàn tránh không khỏi. Trước mắt hắn thoáng hoa mắt, trên người tê rần mạnh mẽ, ngay sau đó trên tay lại chợt nhẹ hẩng đi. Thời gian gần như chỉ một cái nháy mắt, cái hộp kia đã đến trong tay Phượng Thiên Vũ. Mà sứ giả kia cũng bị hắn điểm huyệt, đứng ở tại nơi đó.
Lúc này hàn băng trên người Mặc Ngọc đã hòa tan bảy tám phần, mắt thấy sẽ lộ ra màu lót.
Phượng Thiên Vũ không dám chậm trễ, quơ lấy một bình rượu ở bên cạnh, đem rượu đổ đây vào bên trong hộp. Đảo mắt đem Mặc Ngọc kia bao phủ ở trong hộp.
Hắn một tay lập tức đậy hòm. Một tay đưa vào trong hộp. Chỉ khoảng nửa khắc mặt nước hiện lên một luồng khói trắng, hòm bên cạnh nổi lên một tầng trắng tiếp theo trên mặt nước trong hộp kết thành thành từng miếng băng mỏng, băng càng kết càng dày, công phu chỉ một ly trà, một hộp nước trong đều hóa thành hàn băng. Đồng côn trùng ngọc kia hình thành Phật tượng tự nhiên cũng bị đông lại ở bên trong.
Long Phù Nguyệt đương nhiên cũng nhìn thấy anh mắt khinh thường của những người ở nơi đây, trong lòng âm thầm căm tức, thực sự muốn phủi chạy lấy người, nhưng một đại họa trong nháy mắt sắp giáng xuống đầu, nếu nàng mặc kệ, tất cả những người ở đây có thể đều chết chắc rồi!
Nàng rốt cuộc có chút không đành lòng, nhìn nhìn cái Phật tượng đen như mực kia, lúc này thời tiết đã là đầu mùa xuân, thời tiết trở nên ấm áp, trong đại điện lại đốt mấy lò sưởi ấm, nên toàn bộ trong đại điện ấm áp như mùa hè, lúc này khối băng bao quanh Phật tượng màu đen kia từng chút một đang bị tan ra chỉ cần dùng mắt thường có thể thấy được tốc độ hòa tan......
Nàng rốt cuộc bất chấp mọi thứ, bỗng nhiên hét lên: "Mau phủ lên, che lên! Không thể để cho băng tiếp tục hòa tan!"
Khinh công nàng cũng xem là tốt, nhưng nàng bổ nhào về phía trước, sứ giả kia ôm hòm nhẹ nhàng chợt lóe, thế nhưng nhẹ nhàng bâng quơ né tránh. Đồng thời một bàn tay đặt tại trên hòm, vô số nhiệt khí từ tay hắn chưởng ra,băng trên người Phật tượng hòa tan càng thêm nhanh!
Long Phù Nguyệt bổ nhào về phía trước vồ hụt, không khỏi khẩn trương, kêu lên: "Phật tượng trên tay hắn là Côn trùng ngọc! Một khi hàn băng tan ra hết, hắc ngọc đồng kia sẽ sẽ biến thành vô số phi trùng, đến lúc đó trong đại điện này một người cũng không chạy thoát, tất cả sẽ bị biến thành thức ăn của sâu......"
Nàng một câu còn chưa hô xong, Phượng Thiên Vũ đã phi thân lên, hướng về phía sứ giả nước Diêu Quang lao thẳng tới. Thân pháp hắn nhanh đến cực điểm, sứ giả kia hoàn toàn tránh không khỏi. Trước mắt hắn thoáng hoa mắt, trên người tê rần mạnh mẽ, ngay sau đó trên tay lại chợt nhẹ hẩng đi. Thời gian gần như chỉ một cái nháy mắt, cái hộp kia đã đến trong tay Phượng Thiên Vũ. Mà sứ giả kia cũng bị hắn điểm huyệt, đứng ở tại nơi đó.
Lúc này hàn băng trên người Mặc Ngọc đã hòa tan bảy tám phần, mắt thấy sẽ lộ ra màu lót.
Phượng Thiên Vũ không dám chậm trễ, quơ lấy một bình rượu ở bên cạnh, đem rượu đổ đây vào bên trong hộp. Đảo mắt đem Mặc Ngọc kia bao phủ ở trong hộp.
Hắn một tay lập tức đậy hòm. Một tay đưa vào trong hộp. Chỉ khoảng nửa khắc mặt nước hiện lên một luồng khói trắng, hòm bên cạnh nổi lên một tầng trắng tiếp theo trên mặt nước trong hộp kết thành thành từng miếng băng mỏng, băng càng kết càng dày, công phu chỉ một ly trà, một hộp nước trong đều hóa thành hàn băng. Đồng côn trùng ngọc kia hình thành Phật tượng tự nhiên cũng bị đông lại ở bên trong.
Bình luận facebook