• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) dị bản (1 Viewer)

  • Chương 2403-2408

Chương 2403:

Tiêu Thành mím môi, anh rất tự trách, nếu như không phải vì anh, cô sẽ không bị người khác nói xấu.

Thế nhưng…

Tiêu Thành lại nghĩ tới đêm kia, cái đêm cô ở dưới thân anh từ con gái trở thành phụ nữ kia, anh lại cảm thấy thân thê mình là tan chảy, trong lòng đã mềm nhũn.

Tiêu Thành thấp giọng: “Tôi đã xử lý tốt, những người ở đây sẽ không dám hó hé, nên sẽ không có bất kỳ tiếng gió nào sẽ lọt ra ngoài đâu.”

Đây là cách tốt nhất để có thể cứu lại danh dự của cô, chí ít sẽ không để mọi người đều biết.

Hà Băng cười lạnh một tiếng: “Vậy thì thật rất đội ơn Thành gia, đúng rồi, Thành gia, anh sợ không?”

“Sợ cái gì?”

“Hiện tại tất cả mọi người rất tò mò người đàn ông ngủ với tôi là ai, anh có sợ tôi nói cho bọn họ biết, người đàn ông kia chính là anh không?”

Trong tròng mắt Tiêu Thành đột nhiên lóe lên ngọn lửa đỏ sậm nguy hiểm, anh nhìn chằm chằm Hà Băng: “Tùy em, em bây giờ cũng có thể đi nói cho Đường Ngọc, nói đám thái tử nhà giàu thích em, nói cho toàn thế giới, anh là người đàn ông của eml”

Hà Băng cảm thấy trọng tâm câu chuyện đã trật đường ray, chí ít thái độ của anh bắt đầu ái muội phóng đão, cô nhón chân lên áp khuôn mặt nhỏ tiến tới bên tai Tiêu Thành, mang theo đùa cọt ác liệt cùng to gan khiêu khích, nhỏ giọng hỏi anh: “Thành gia, tôi rất ngạc nhiên đó, anh là thích ngủ với tôi hay là thích ngủ với vợ anh hơn?”

Sắc mặt Tiêu Thành chợt biến, anh nhìn cô gái gân trong gang tâc, trong lòng biết cô đã rất hận anh, bằng không cô sẽ không hỏi câu hỏi thế này.

Lúc này Hà Băng nhanh chóng lui xuống, kéo ra khoảng cách với nhau, nhìn sắc mặt anh tái nhợt khó coi, cô được như ý cười: “Thành gia, tôi còn có việc, đi trước.”

Cô xoay người rời đi.

Thế nhưng Tiêu Thành kéo lại cổ tay mảnh khảnh của cô, sau đó nhẹ nhàng đầy, trực tiếp đẩy cô đến rồi trên vách tường.

Hà Băng trong lòng hận anh, câu hỏi vừa rồi chỉ là khiêu khích, cô không hề muốn tiếp xúc thân mật nào với anh, người đàn ông này quá bản.

“Thành gia, có ý gì?”

Tiêu Thành nhìn cô, phát động môi mỏng, hộc ra một chữ: “Em.”

Câu hỏi ban nãy của cô, anh hiện tại cho ra đáp án, là cô!

Hàng mi dài của Hà Băng run lên, cứng đờ.

Tiêu Thành chậm rãi giơ tay lên, chạm vào mặt cô.

Bầu không khí giương cung bạt kiếm giữa hai người nhanh chóng tan đi, tình cảm vẫn luôn ẩn nhẫn khắc chế ở đáy lòng đột nhiên như dây mây điên cuồng phát sinh.

Hà Băng không động, cô nhìn bàn tay Tiêu Thành từng chút đến gần cô.

Lúc này một chiếc xe đen sang trọng chậm rãi ngừng lại, cửa sau xe kéo ra, thân ảnh một lớn một nhỏ xuất hiện.

“Bồ.

Tiếng con nít non nớt vang lên, là một chậu nước lạnh nhất trực tiếp dội xuống đầu Hà Băng, khiến cô lạnh xuyên tim.
Chương 2404:

Hà Băng nhanh chóng ngắng đầu, chỉ thấy Tiêu Đình Đình mang theo con trai tới.

Ba năm qua đi, Hà Băng gặp lại Tiêu Đình Đình, Tiêu Đình Đình không thay đổi gì, trên người là chiếc đầm hoa dài, tôn lên dáng ngực ngực tấn công, mông phòng thủ, ả rất đẹp, ba năm nay được nuôi dưỡng tốt hơn, là kiểu này được đàn ông cưng chiều, trông rất hạnh phúc và hồng nhuận.

Dĩ nhiên, thay đổi lớn nhất của Tiêu Đình Đình chính là trong tay ả nắm một đứa bé trai, đây là con trai Tiêu Vũ của ả và Tiêu Thành.

“Bố.” Tiêu Vũ chạy tới, ôm lấy bắp đùi Tiêu Thành.

Tiêu Thành đã buông lỏng Hà Băng ra, anh nhìn Tiêu Vũ, đưa tay xoa cái đầu nhỏ của Tiêu Vũ: “Tiêu Vũ, sao con lại tới đây?”

“Là mẹ dẫn con tới, con và mẹ đều nhớ bố rồi.” Nói rồi ánh mắt Tiêu Vũ liền rơi vào trên mặt Hà Băng, cậu bé nhíu không vui nói: “Bố, người phụ nữ này là ai, cô ta khẳng định lại là hồ ly tinh câu dẫn bối!”

Nói rồi Tiêu Vũ bỏ chạy lên, trực tiếp đá Hà Băng một cái, âm lạnh mắng: “Phi, hồ ly tinh, không biết xấu hổ! Mau cút đi, nếu như cô còn dám câu dân bố tôi, tôi sẽ bảo mẹ và ông nội chặt cô thành tám khúc, vứt xuống sông nuôi cá, tôi nói được làm được!”

Tiêu Vũ chống nạnh, dáng vẻ ác độc kia không hề giống là một đứa trẻ ba tuổi.

Hà Băng thực sự bị đá một cái, rât đau, lúc này Tiêu Thành đã đi tới, vươn tay xách cổ áo của Tiêu Vũ, trực tiếp xách thằng bé tới một cái bên, trầm giọng khiển trách: “Tiêu Vũ, con đang làm cái gì, ai cho con thô lỗ không lịch sự như vậy?”

Tiêu Vũ rất sợ Tiêu Thành, bị Tiêu Thành mắng, cậu ta méo miệng nhìn về phía Tiêu Đình Đình.

Lúc này Tiêu Đình Đình đi tới hôn Tiêu Vũ một cái, dịu dàng an ủi: “Tiêu Vũ, con hiểu lầm rồi, chị này không phải hồ ly tinh, chị ấy không phải phụ nữ xấu câu dẫn bố con đâu.”

Tiêu Đình Đình lại nhìn về phía Hà Băng: “Hà Tiêu thư, cô đừng tức giận, Tiêu Vũ là quá yêu bố nó mà thôi, nên mới cực đoan như thế. Hiện tại chúng tôi một nhà ba người rất ân ái, Hà tiểu thư nhất định sẽ không làm tiểu tam phá hoại gia đình người ta, đúng chứ?”

Hà Băng lạnh mắt nhìn mẹ con Tiêu Đình Đình và Tiêu Vũ, Tiêu Vũ rất giống Tiêu Đình Đình, nhưng không hề giống Tiêu Thành, một đứa trẻ ba tuổi trong mắt tràn đầy âm lãnh cực đoan độc ác, cái này khẳng định không thoát được liên quan với cách giáo dục của Tiêu Đình Đình.

Hiện tại Tiêu Đình Đình nói bóng gió, Hà Băng đương nhiên đã hiểu, tuy là cô chẳng xem trọng Tiêu Đình Đình, thế nhưng hai mẹ con này xuất hiện cũng khiến cô mình cũng chẳng hơn gì bọn họ.

Cô thừa nhận mối duyên ngắn ngủi ba năm trước khiến cô động tâm, cô thích Tiêu Thành, yêu thích này vẫn chưa phai đi dù đã ba năm trôi qua.

Tiêu Thành xuất hiện khi cô vẫn là một cô gái ngây ngô chuyện tình cảm, bố vừa qua đời là anh chứa chấp cô, có lúc cô cảm thấy anh rất giống bố cô, thậm chí so với bố cô anh càng thêm thâm trầm, cao lớn, cô độc và chói mắt.

Từ trước cô không biết mình sẽ thích tuýp đàn ông như thế nào, sau đó gặp phải anh, cô mới biết được anh thỏa mãn tất cả tưởng tượng của cô đối với đàn ông.

Đêm hôm đó cô từ kinh sợ phản kháng đến thuận theo, sau đó cô muốn nói cho anh biêt, cô cũng không muôn cùng mẹ về nhà, cô muốn ở cạnh anh.

Cô không biết mình muốn đi con đường đời thế nào, cô chỉ biết là, cô muốn đi trên con đường anh hiện tại đang đi.

Cô cũng không sợ hãi cô độc và gian nan nguy hiểm, mặc dù thân con gái, cô cũng không sẽ trở thành gánh nặng và nhược điểm của anh, cô có thể kề vai anh đi về đêm tối phía trước, có lẽ có một ngày, cô có thể trở thành một anh khác.

Thế nhưng, anh không cần cô.

Hà Băng thừa nhận ban nãy bị anh đè trên vách tường, tay anh vươn tới trong nháy mắt, trái tim cô lần nữa bắt đầu rung động, cô động lòng.
hương 2405:

Hiện tại Tiêu Vũ đá cô một cước, Tiêu Thành bảo vệ trước mặt cô răn dạy con trai của mình, đây càng thêm khiến cô có một loại cảm giác nhục nhã khi làm tiểu tam của người khác.

Tiêu Thành đã kết hôn rồi, anh đã có vợ có con trai rồi!

Hà Băng chưa bao giờ thất vọng và chán ghét với mình như thế, cô bắt đầu chán ghét bản thân.

“Tiêu thái thái, cô yên tâm, tôi và Thành gia không có bất cứ quan hệ nài, sẽ không trở thành sự uy hiếp của hai người.” Nói xong, Hà Băng trực tiếp xoay người rời đi.

Nhìn Hà Băng rời đi, Tiêu Thành thật lâu không hề động, bởi vì anh không thể di chuyển, cũng không thể đuổi theo.

Ánh đèn đường ven lề phố kéo cái bóng của anh ra rất dài, không ai biết anh đang suy nghĩ cái gì.

Tiêu Đình Đình cũng không biêt Tiêu Thành thời khắc này đang suy nghĩ cái gì, song ả liếc mắt một cái liền nhận ra Hà Băng, Hà Băng chính là Tô Tiểu Đường của ba năm trước đây, bị tân sủng được Tiêu Thành kim ốc tàng kiều rất lâu kia.

Vừa rồi ở trong xe ả liền thấy hình ảnh Tiêu Thành và Hà Băng thân mật, trong lòng ả đã lòng đố kị ngập trời rồi, ở trong xe dạy con trai Tiêu Vũ lát nữa xuống phía dưới phải chửi bới đấm đá Hà Băng, Tiêu Vũ làm rất tốt.

Tiêu Đình Đình nhìn thoáng qua hướng Hà Băng biến mắt, sau đó lên trước khoác lên cánh tay Tiêu Thành, làm nũng nói: “A Thành, em dẫn con trai qua đây có phải đã cho anh một bắt ngờ lớn không, chúng ta vê nhà đi.”

Trên khuôn mặt tuần tú của Tiêu Thành không có biểu tình gì, ánh mắt thâm thúy như mực đen đậm đặc, anh vươn tay ôm vai Tiêu Đình Đình: “Chúng ta về nhà đi.”

Một nhà ba người về tới biệt thự, người làm nữ nói: “Tiên sinh, thái thái, tiểu thiếu gia, mọi người đã trở về, cơm tối đã chuẩn bị xong, có thể dùng bữa rồi.”

“Tôi đã ăn rồi, hai người ăn đi.” Tiêu Thành bỏ lại hai mẹ con, lên lầu, thẳng vào thư phòng.

“Mẹ, bố có phải không thích con hay không?” Tiêu Vũ hỏi Tiêu Đình Đình, bởi vì thăng nhóc luôn cảm thây bô vân không lạnh không nhạt với nó.

Trong hai mắt Tiêu Đình Đình lóe lên cái gì, Tiêu Thành đương nhiên không thích Tiêu Vũ, bởi vì Tiêu Vũ không phải con trai ruột của Tiêu Thành.

Tiêu Đình Đình trước khi gặp được Tiêu Thành chính là một nữ hải vương, quen rất nhiều bạn trai, lấy chỉnh phục đàn ông làm thú vui, lúc đó ả và Tiêu Thành kết hôn đã phát hiện mang thai, đứa con trai này bố đẻ không rõ, ngược lại chắc chắn không phải của Tiêu Thành.

“Con trai à, bố con rất yêu con, đêm nay con đi ngủ sớm một chút, mẹ và bố sẽ sinh cho con một em trai dễ thương nhé?” Tiêu Đình Đình vẫn muốn sinh cho Tiêu Thành một đứa con, thế nhưng ả vân không mang thai.

Tiêu Vũ hừ một tiếng: “Bố không thích con cũng không sao, dù sao đợi bố chết, tất cả Tiêu gia đều là của con.”

Tiêu Đình Đình gật đầu tán dương: “Con mẹ sẽ làm nên đại sự.”

Ăn xong cơm tối, Tiêu Đình Đình vào phòng tắm, tắm chính mình thơm ngát, sau đó ả bưng một ly cà phê, gõ lên cửa thư phòng.

“Vào.” Bên trong truyền đến tiếng nói trầm thấp từ tính của Tiêu Thành.

Tiêu Đình Đình đầy cửa mà vào, hiện tại Tiêu Thành ngồi trên ghế, một tay kẹp theo điêu thuôc lá, tay kia lật xem văn kiện, nghiễm nhiên dáng vẻ của một đại lão.

Tiêu Đình Đình vô cùng hài lòng với Tiêu Thành, cũng chỉ có Tiêu Thành mới có thể để tra nữ như ả quay đầu lại, ba năm nay Tiêu Thành nuôi Tiêu gia càng ngày càng lớn, địa bàn nuốt chửng cũng càng ngày càng nhiều, danh tiếng vô lượng, hơn nữa, cuộc sống vợ chồng của ả và Tiêu Thành cũng…vô cùng chất lượng, hài hòa.
Chương 2406:

Có đôi khi Tiêu Đình Đình cảm thấy, ả trời sinh chính là để người đàn ông Tiêu Thành này chỉnh phục.

Tiêu Đình Đình lắc lắc eo nhỏ tiến lên, đặt cà phê ở trong tay Liễu Tiêu Thành, sau đó ỏn ẻn nói: “A Thành, đã khuya lắm rồi, đừng làm việc nữa, chúng ta đi ngủ sớm một chút đi!”

Tiêu Thành hút một hơi thuốc, cũng không ngắng đầu nhìn Tiêu Đình Đình: “Em ngủ trước đi.”

“A Thành, anh không muốn ngủ chung với người ta sao?” Tiêu Đình Đình ôm lấy cánh tay Tiêu Thành, hận không thể dính cả người vào trên người anh: “Chúng ta đã xa nhau rất nhiều ngày rôi, lẽ nào em không nhớ người ta?”

Tiêu Thành lúc này mới thả văn kiện xuống, vươn bàn tay như có như không xoa mái tóc Tiêu Đình Đình, tiếng nói trầm thấp từ tính mang theo vài phần dỗ dành cưng chiều, thế nhưng tỉ mỉ nghe lại hình như cái gì cũng không có, rất có lệ nhạt nhẽo: “Ngoan, tự mình ngủ, tối nay anh có việc.”

“A Thành, có chuyện gì quan trọng hơn với xuân tiêu một khắc của chúng ta, chẳng lẽ chúng ta tách ra mấy ngày này để những người phụ nữ khác bò lên trên giường của anh rồi!?” Tiêu Đình Đình nửa u oán nửa nũng nịu nhìn Tiêu Thành.

Tiêu Thành bị cô quấn quít lấy cũng không cự tuyệt, điều thuốc lá giữa ngón tay đưa tới bên môi hút một hơi, sau đó tròng mắt nhìn Tiêu Đình Đình, chậm rãi phun làn khói trong miệng một trên mặt Tiêu Đình Đình, bộ dáng kia vô cùng xấu xa: “Làm sao, vài ngày chưa dạy dỗ em, muốn rồi?”

Anh vừa nói vừa cười, lồng ngực to lớn kia phập phồng theo tiếng cười nhẹ, thô ngôn tục ngữ, ánh mắt không kèm chế được, diễn dịch vẻ hư hỏng từ trong Xương của một người đàn ông vô cùng nhuần nhuyễn.

Tiêu Đình Đình toàn thân mềm nhũn, bị kiểu đàn ông này mê hoặc, ả ngắng đầu hướng đến môi Tiêu Thành hôn.

Tiêu Thành quay đầu tránh khỏi, bàn tay mang theo thuốc lá chống lên trán ả, đầy ả ra xa: “Nghe không hiểu lời anh à, đi ngủ đi.”

Tiêu Đình Đình u oán: “A Thành, nếu nhưữ đêm nay anh không theo em, em liền nói cho bố em biết, đến lúc đó bố em cũng sẽ không mang vị đại ca cầm đầu kia gặp anh đâu!”

Nói đến vị đại ca cầm đầu kia, Tiêu Thành thờ ơ hút một hơi thuốc, đôi mắt đen giữa tầng tầng khói mù càng trở nên sâu thẳm cao thâm, khiến người ta thấy không rõ: “Lúc đầu đã nói mấy ngày trước lão gia tử sẽ mang vị đại ca cầm đầu gặp anh, thế nhưng anh ta sao lại không tới, quyt hẹn anh à?”

Tiêu Đình Đình lại ôm lấy cánh tay Tiêu Thành: “Bố em và vị đại ca đó sao có thể quyt hẹn anh chứ, nhưng là bây giờ cảnh sát hình sự quốc tế đang điều tra sát sao vị đại ca đó, đã nhìn chòng chọc ông ta mấy chục năm rồi, nếu như không phải vị đại ca kia hành tung quỷ dị, đến nay vẫn chưa ai nhìn thấy mặt thật của ông ta, ông ta sớm đã bị bắt đi.

Chúng ta kết hôn ba năm nay bố em đều đã dẫn Tứ Đại Nguyên Lão năm đó cùng nhau gây dựng sự nghiệp cho anh làm quen, hiện tại anh nắm giữ tất cả bến tàu Hồng Kông, một nhà độc quyền, bố em và Tứ Đại Nguyên Lão đều đã công nhận anh, thế nhưng, vị đại ca kia còn cảm thấy cần khảo sát anh, nếu không phải là em thích anh, nũng nịu với bố em đã lâu, bố em cũng sẽ không cùng Tứ Đại Nguyên Lão không ngừng khuyên bảo vị đại ca đó tới gặp anh, anh cứ kiên trì chò một chút, bố em đã nói mấy ngày nay sẽ dẫn là sẽ dẫn, đến lúc đó vận may của anh đã tới rồi.”

Ba năm trước đây Tiêu Thành cưới Tiêu Đình Đình, nhận biết được Tứ Đại Nguyên Lão, họ đều là những người thuộc tầng lớp thượng lưu, nhà từ thiện trứ danh, viện trưởng bệnh viện, chủ tịch ngân hàng, người giới chính trị.

Bọn họ và Tiêu lão gia tử cùng một chiến tuyến, bọn họ buôn lậu thuốc phiện để rửa tiền, trải rộng toàn bộ Đông Nam Á, lực ảnh hưởng rất lớn, cảnh sát hình sự quốc tế đã thành lập tổ chuyên án nhìn chòng chọc mấy chục năm, thế nhưng lại chẳng có thu hoạch gì.

Không ai biết còn có một gã đại ca cầm đầu, đây mới là nguồn gốc của mọi tội ác.

Gã đại gia câm đâu thất lưng đã bạc triệu, mạng giao thiệp cực lớn, ăn cả hai giới hắc bạch, là một nhân vật hung ác.

Tiêu Thành hít một hơi thuốc, bàn tay rộng lớn vươn qua một tay kéo Tiêu Đình Đình vào trong ngực mình, dùng sức nhéo nhéo mặt ả: “Nếu như đơn này thành công, em chính là tiểu phúc tinh của anh, anh nhất định sẽ hầu hạ em sung sướng, nhé?”

Chương 2407:

“Ghét ghê.” Tiêu Đình Đình hờn dỗi liếc mắt, đáy lòng không gì sánh được hưởng thụ vẻ tà tính hư hỏng của anh : “A Thành, anh có phải bởi vì em là con gái Tiêu gia nên mới cưới em không?

Anh không yêu thích con người em sao?”

Tiêu Thành híp mặt hút một hơi thuôc: “Sao em lại hỏi câu này, phụ nữ bên ngoài không đẹp không thơm sao, nếu như em không phải con gái Tiêu gia đoán chừng em đang cầm số chờ ở bên ngoài, xem anh có tâm tình muốn gặp anh hay không.”

“.” Người đàn ông này thật đúng là…xấu xa.

Thế nhưng Tiêu Đình Đình cảm giác mình đã bị người đàn ông này mê đảo thần hồn rồi.

Ba năm hôn nhân, Tiêu Thành đối với ả tốt vô cùng, lúc mới bắt đầu bên cạnh anh còn có những người phụ nữ khác, trái phải là đám hồ ly tinh kia, ả xuất thủ đã khiến bọn họ biến mắt, sau đó Tiêu Thành cũng liền quy củ, không động Ân.

Vào những người phụ nữ khác nữa, ả muốn cái gì anh liền mua cái đó, thế nhưng cảm giác như có như không anh như đang giữ vững khoảng cách với ả, nói chung người đàn ông Tiêu Thành này, ả không hiểu, càng nhìn không thấu chân tình của anh.

Đương nhiên người đàn ông này có tình hay không không ai biệt, mây năm nay liếm máu trên lưỡi dao, chơi quyền thế chơi gái, chưa thấy qua anh đối với người phụ nữ nào động tâm.

Tiêu Đình Đình không ngại anh bởi vì thân phận của ả mới cưới ả, dưới cái nhìn của ả, đàn ông sẽ không an phận phải có dã tâm, nếu thuyết phục được vị đại ca cầm đầu này, Tiêu Thành về sau sẽ phát tài.

Tiêu Đình Đình ôm Tiêu Thành, tiến đến bên tai anh kiều mị nói: “A Thành, vậy đêm nay anh liền theo em đi mà, bằng không… anh cũng đừng hòng nhìn thấy vị đại ca cầm đầu kia.”

Lời nũng nịu của Tiêu Đình Đình mang theo uy hiếp.

Tiêu Thành không thay đôi sắc mặt, nhíu lại mày kiếm hút hết vài hớp thuốc cuối cùng, ngọn đèn thư phòng độ trên gương mặt anh tuần, lộ ra vài phần ám sắc nhàn nhạt bạc tình.

Anh bóp hông của Tiêu Đình Đình một cái: “Đi tắm, lát nữa anh về phòng.”

Anh đây là đồng ý rồi!

“A Thành, em tắm rồi,”

“Tắm lại đi, thế thì lát nữa em mới thoải mái được.”

Tiêu Đình Đình mềm nhũn người, liền vội vàng gật đầu: “Được, em về phòng tắm đây, A Thành, chờ anh đó.”

Trong phòng.

Tiêu Đình Đình tắm xong đi ra, ả nhanh chóng ở cửa số sát đất nơi đó thấy được thân thể anh tuấn kia của Tiêu Thành, anh đã trở về phòng, lúc này thân cao chân dài đứng lặng ở đó, một tay đút trong túi quần, một tay vuốt vuốt cái bật lửa, ngày hôm nay anh dường như đặc biệt thích hút thuốc.

Tiêu Đình Đình đi tới, vươn tay giành lấy cái bật lửa trong tay anh.

Tiêu Thành xoay người, nhìn ả.

“A Thành, muốn không? Muốn thì đuổi theo em đi.” Tiêu Đình Đình ngoắc ngoäc đâu ngón tay, xoay người chạy.

Thế nhưng vừa chạy hai bước, bàn tay Tiêu Thành dò đến, chế trụ rồi cổ tay ả dùng sức vung, Tiêu Đình Đình trực tiếp ngã vào trong giường lớn mềm mại.

Lúc này trong tầm mắt tối sầm, Tiêu Thành lộn đi lên.
Chương 2408:



Tay Tiêu Thành chống trên giường, từ trên cao nhìn xuống ả, trên mặt anh không có ý cười, đạm mạc mở miệng: “Cái bật lửa, đưa đây.”



Đơn giản năm chữ, cường thế đến không làm trái được.



Tiêu Đình Đình giật mình, ả đã gặp qua đủ mọi vẻ mặt của Tiêu Thành, anh tuần, hung ác, âm u, tà mị… chính là chưa gặp qua anh như vậy, anh giờ phút này như lui đi một tầng ngụy trang, vẻ từng trải rất nặng của người đàn ông khiến người kính nễ.



Tiêu Đình Đình không dám nháo nữa, trực tiếp đưa bật lửa cho Tiêu Thành.



Tiêu Thành cât bật lửa vê trong túi quần, sau đó anh giơ tay, tháo một cúc áo Sơ mi.



Tiêu Đình Đình liền giơ hai tay lên ôm cổ anh: “A Thành.”



Tiêu Thành nhìn ả, sau đó chậm rãi cúi đầu, mặt của hai người càng đến gần càng gần.



Tiêu Đình Đình nhắm mắt lại, lòng tràn đầy chờ mong, chờ mong nụ hôn của anh rơi vào trên mặt, trên người ả…



Một giây kế tiếp: “tách” một tiếng, đèn trong phòng đã bị tắt đi.



Thì ra anh đè xuống không phải muốn hôn ả, mà là tắt đèn. Tiêu Đình Đình mở mát ra, trong tâm mát đen kịt một màu.



“A Thành, vì sao không bật đèn, chúng ta kết hôn lâu như vậy anh luôn tắt đèn, em không thấy rõ anh, em muốn bật đèn nhìn anh.”



Kết hôn lâu như vậy, mỗi một lần ngủ cùng nhau Tiêu Thành đều sẽ tắt đèn đi, ả cái gì cũng không thấy được, ả không thích như vậy.



Tiêu Thành cười nhẹ, trong giọng nói thấm lấy một tia mỏng lạnh tà mị: “Anh thích… tắt đèn.”



Tiêu Đình Đình đã cảm thấy Tiêu Thành nhất định là không muốn nhìn thấy gương mặt này của ả, đối với người đàn ông mà nói, tắt đèn, người phụ nữ nào cũng giông nhau.



Tiêu Đình Đình không dám kháng nghị, bởi vì trước khi kết hôn ả sinh hoạt cá nhân không sạch sẽ, còn đổ vỏ Tiêu Thành. Những thứ này Tiêu Thành chưa từng nói gì, thế nhưng người đàn ông này càng ngày càng bản lĩnh hơn, khả năng vị trí đại ca cầm đầu về sau sẽ là của anh, anh sẽ nắm giữ huyết mạch của tất cả mọi người.



Tiêu Đình Đình lại tới gần người đàn ông: “A Thành, em sinh cho anh đứa con trai nhé!”



Một khi ả sinh con anh, quan hệ của hai người sẽ càng thêm thân mật.



“Con trai?” Tiêu Thành giễu cợt một tiếng: “Giống như Tiêu Vũ sao?”



Tiêu Vũ đã bị Tiêu lão gia tử và Tiêu Đình Đình nuôi hư, chính là một thằng nhóc hỗn láo.



“Không phải, con trai của chúng ta khẳng định càng thêm thông minh đẹp trai hơn Tiêu Vũ, em nhất định sẽ càng yêu con trai chúng ta hơn.” Tiêu Đình Đình vui vẻ nói.



Tiêu Thành đối với đề tài này không cảm thấy hứng thú, cũng không muốn dây dưa thêm với ả, anh đứng dậy, trực tiếp xuống giường.



Anh đi là thế nào?



Không thể đi!



Tiêu Đình Đình cũng xuông giường theo, ả từ phía sau ôm lấy vòng hông lớn của Tiêu Thành: “A Thành, anh đi đâu vậy, đừng đi mà.”



Tiêu Thành đẩy tay ả: “Chút ấy thời gian cũng không thể đợi, chờ đấy, anh đi tắm trước.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom