• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) dị bản (5 Viewers)

  • Chương 2421-2426

Chương 2421:



Video nóng mắt kia còn nằm trong điện thoại cô, Hà Băng đột nhiên cảm thấy rất buồn nôn.



Đường Ngọc đi vào suối, anh ta đưa tay đưa cho Hà Băng: “Băng Băng, phía dưới nước hơi sâu, em nắm tay anh, anh dìu em xuống.”



Hà Băng đưa tay mình cho Đường Ngọc.



Thế nhưng phía trước quả thật hơi sâu, Hà Băng đạp hụt, cả người chìm xuống, cô kinh hô lên: “AI”



Tiêu Đình Đình chỉ cảm thấy bên người không còn, Tiêu Thành đã đi qua.



Thì ra Tiêu Thành vẫn luôn nhìn Hà Băng, thấy Hà Băng đạp hụt, anh liền đi qua, trực tiếp kéo lại cổ tay Hà Băng.



Hà Băng bị Tiêu Thành kéo lại, thế nhưng, tay kia của cô vẫn còn ở trong tay Đường Ngọc.



Cứ như vậy, cô đã bị hai người đàn ông kéo lại.



Đường Ngọc nhanh chóng không vui: “Dượng, cám ơn dượng đã đỡ Băng Băng, hiện tại dượng có thể buông tay.”



Tiêu Thành nhìn Hà Băng: “Em không sao chứ?”



Hà Băng hiện tại rất ghét tiếp xúc tay chân Tiêu Thành, bởi vì anh dựa vào gần một chút, cô sẽ nhớ đến anh cùng người phụ nữ khác mây mưa tình cảm: “Buông tay.”



Cô lạnh lùng nói hai chữ.



Tiêu Thành mí mắt khẽ nhúc nhích.



Hà Băng ngắng đầu, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng rơi trên khuôn mặt tuần tú của anh, lập lại một câu: “Tôi bảo anh buông tay.”



Cô dùng sức hắt tay anh ra.



Cô cảm thấy anh bản.



Tiêu Thành cứng đờ tại chỗ.



Đường Ngọc vui vẻ, anh ta năm tay Hà Băng: “Băng Băng, chúng ta đến đó ngâm nước đi!”



Hà Băng đi theo Đường Ngọc, bọn họ đến một tảng đá lớn phía sau, đến chỗ Tiêu Thành không thấy được.



Sắc mặt Tiêu Thành tối tăm, đầy đầu đều là một màn vừa rồi kia, cô dùng sức hát tay anh ra, tràn đầy bài xích và chán ghét nhìn anh.



Anh biết cô hiện tại rất ghét anh.



Tiêu Đình Đình vui như mở cờ, ả đi tới ôm lấy Tiêu Thành: “A Thành, chúng ta tắm tiếp đil”



Một giây kế tiếp, Tiêu Thành vươn tay lạnh lùng đẩy Tiêu Đình Đình ra: “Tự tắm đi!”



Anh nhâc chân lên bờ, trực tiêp bỏ đi.



Tiêu Thành lại ném ả một mình ở nơi này, thật sự hơi quá đáng!



Song Tiêu Đình Đình rất nhanh đã nở nụ cười, bởi vì ả lại nghĩ ra một thứ rất thú vị.



Tiêu Đình Đình nhìn về mỏm đá lớn phía trước, Đường Ngọc và Hà Băng ở chỗ này, nếu như ả làm ra tiếng động nào, Hà Băng nhất định có thể rõ ràng nghe được.



Tiêu Đình Đình tính kế, ả hướng về phía không khí ỏn ẻn kêu lê: “Ai nha A Thành, anh đáng ghét quá à, nơi này có rất nhiều người, tay anh quy củ chút đi, không sẽ bị thấy đó.”
Chương 2422:

Vì vậy Hà Băng sau tảng đá lớn liền rõ ràng nghe được tiếng kêu của Tiêu Đình Đình.

“A Thành, anh đừng như vậy mà.”

“A Thành, chúng ta trở về phòng đi!

Anh ôm em về.”

“A Thành.”

Tiêu Đình Đình gọi vô cùng tiêu hồn, đoán có thể vượt qua cả mấy cô diễn viên phim cấp 3.

Hà Băng nghe tiếng biết, tuy Tiêu Đình Đình gửi video cho cô, thế nhưng cô thật không ngò Tiêu Thành và Tiêu Đình Đình lại không kịp chờ đợi ở suối nước nóng diên cảnh nóng rôi.

Hàng mi như cánh bướm chậm rãi rủ xuống, cô hận không thể giơ tay che lỗ tai mình, không nghe tiếng kêu này của Tiêu Đình Đình.

Như vậy, trái tim của cô cũng sẽ không đau đớn nữa.

Lúc này Đường Ngọc vươn tay, ôm vai Hà Băng: “Băng Băng, em có thể dựa trên vai anh.”

Ở trong kế hoạch của Đường Ngọc, anh ta phải ly gián trước, sau đó thừa lúc vắng nhảy vào, cuối cùng ôm mỹ nhân về.

Hiện tại chính là thời điểm Hà Băng cần an ủi, cũng là thời cơ tốt nhất để anh ta thừa lúc vắng nhảy vào, Đường Ngọc ôm vai Hà Băng, để cô tựa trên vai anh.

Thế nhưng, Hà Băng đẩy anh ra: “Đường Ngọc, em đã tắm với anh rồi, em có thể về chưa!?”

Đường Ngọc: “…”

Hà Băng trực tiếp bỏ đi.

Nếu như cô không đi nữa, chắc bản thân sẽ hít thở không thông mật, cô đã chịu không nổi tiếng kêu của Tiêu Đình Đình.

Hà Băng về tới trong phòng mình, cô tắm nước nóng, sau đó mặc một bộ đồ ngủ tơ lụa đi ra.

Cầm khăn lông khô lau lau mái tóc ẩm ướt , rất nhanh, Hà Băng đã nhận ra cơ thể bất thường, toàn thân cô phát nhiệt.

Giơ tay lên che mặt, Hà Băng cũng cảm giác được toàn thân mình đốt cháy.

Trên người nóng quá, muốn cởi quần áo.

Thân thể không thích hợp.

Cô có phải đã trúng thuốc rồi không?

Là kẻ nào?

Hà Băng hiện tại không còn cách nào suy nghĩ, cô nhanh chóng lấy điện thoại mình ra, sau đó bám ra khỏi một dãy số quen thuộc tận xương.

Thế nhưng một giây kế tiếp, ngón tay cô đột nhiên khựng lại.

Cô nhìn hai chữ sáng lên trên màn hình điện thoại kia – Tiêu Thành, cô vậy mà lại muốn gọi điện thoại cho Tiêu Thành.

Tại sao muốn gọi cho anh chứ?
Chương 2423:

Anh đã kêt hôn có con trai, bây giờ còn quấn quýt hừng hực với Tiêu Đình Đình, cô vậy mà vẫn muốn gọi điện thoại cho anh.

Cô lâm vào nguy hiểm người đầu tiên nghĩ tới chính là anh.

Không được.

Không thể gọi cho anh.

Cô phải lập tức đến bệnh viện.

Hà Băng nhanh chóng khoác áo, sau đó mở cửa phòng, chuẩn bị đi ra ngoài.

Nhưng vừa mới mở ra cửa phòng, ngoài cửa đã đứng thẳng một người, là Đường Ngọc.

Đường Ngọc tới.

Đường Ngọc nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Hà Băng, giả bộ không biết gì hỏi: “Băng Băng, đã trễ thế này, em muốn đi đâu? Mặt của em làm sao vậy, sao lại đỏ như vậy, có phải cơ thể khó chịu hay không?”

Nói rồi Đường Ngọc liền vươn tay sờ lên cái trán nóng hồi của Hà Băng.

Hà Băng cảm thấy bức xạ nhiệt cơ thể một lớp xông qua một lớp, hiện tại tay Đường Ngọc sờ soạng qua đây, cô chỉ cảm thấy hơi thở đàn ông trên người Đường Ngọc này là thứ cô cần bây giờ, thế nhưng cô còn vẫn còn lý trí, nên cô đầy Đường Ngọc ra: “Đường Ngọc, cơ thê em khó chịu, muôn tới bệnh viện.”

Cô phải ra ngoài.

“Băng Băng,” Đường Ngọc chen vào trong phòng, còn tiện tay đóng cửa phòng lại, anh ôm lấy Hà Băng: “Băng Băng, em đừng thờ ơ với anh như thế, anh thực sự thích em mà.”

“Đường Ngọc, anh đừng như vậy, mau buông ra!” Hà Băng lạnh giọng từ chối, nhưng là bởi vì tác dụng của thuốc, thanh âm của cô vậy mà lại nghe ra nửa chống cự, nửa nghênh đón rồi.

Đường Ngọc ôm Hà Băng đi đến gần phía trước hai bước, hai người song song rơi vào giường lớn mềm mại: “Băng Băng, em đã là vị hôn thê của anh rồi, em là của anh, về sau anh sẽ đồi tôt với em cả cuộc đời.”

Đường Ngọc hôn xuống.

Hà Băng quay đầu tránh được.

Thế nhưng nụ hôn của Đường Ngọc đã rơi vào cổ Hà Băng, anh ta còn vươn tay cởi đồ ngủ trên người cô.

Hà Băng cảm thấy toàn thân vô lực, cô muốn đây Đường Ngọc ra, thế nhưng ngón tay một chút khí lực cũng không có, vật Tiêu Đình Đình đưa tới thực sự thật lợi hại, đang nhanh chóng ăn mòn lý trí cô.

Rất nhanh, Hà Băng vươn tay ôm lấy cổ Đường Ngọc.

Đường Ngọc cứng đờ, đã lâu như vậy, Hà Băng luôn từ chôi anh ta, cũng không để anh ta lại gần người, hiện tại cô chủ động ôm cổ anh ta, anh ta hết Sức vui mừng.

Dù anh ta biết đây là bởi vì tác dụng của thuốc nhưng anh ta cũng đã rất vui vẻ rồi.

Đường Ngọc ngồi dậy nhìn Hà Băng, hiện tại búi tóc đen của cô tản trên chiếc gối trắng tinh, gương mặt hồng hồng, hai mắt tan rả mê ly, thêm mấy phần kiều mị làm người say đắm.

Đường Ngọc không khỏi nhìn đến ngây dại, anh ta thật tâm nói: “Băng Băng, anh có thể không ngại quá khứ của em, thế nhưng về sau em phải hoàn toàn thuộc về anh, chúng ta nhất định sẽ hạnh phúc.”

Hà Băng ôm cổ Đường Ngọc, gật đầu: “Dạ”

Đường Ngọc cúi đâu, muôn hôn môi cô.
Chương 2424:
“Tiêu Thành…” Lúc này Hà Băng nhỏ giọng kêu một câu.
Cái gì?
Tiêu Thành?
Đường Ngọc triệt để cứng đờ, anh ta khiếp sợ nhìn về phía Hà Băng, chỉ thấy ánh mắt tan rả của Hà Băng rơi trên khuôn mặt tuấn tú của anh ta, dường như xuyên qua anh ta nhìn người khác: “Tiêu Thành, em vẫn muốn hỏi anh một câu, ba năm trước đây…
anh vì sao… Không cần em?”
“Mây ngày nay em một mực chờ đợi ngươi, chò anh… chịu trách nhiệm với em…”
“Tiêu Thành, em không muốn mạng của anh, bởi vì, em chỉ muốn anh.”
“Em không muốn cùng mẹ trở về, em muốn vĩnh viễn đứng cạnh anh.”
Đường Ngọc từ khiếp sợ đến phẫn nộ, tuy anh ta đã biết Hà Băng thích Tiêu Thành, nhưng bây giò chính tai nghe của cô từng tiếng bày tỏ, anh ta vẫn giận dữ.
Cô vậy mà thích Tiêu Thành nhiều đến thế!
Cô bây giò đã xem anh ta thành Tiêu Thành, trách không được cô chủ động ôm cỗ anh ta.
Vì sao?
Đến tột cùng vì sao?
Đường Ngọc lấy điện thoại của mình ra: Trong căn phòng cách vách.
Tiêu Thành tắm vội, mặc áo sơ mi đen đi ra, trong miệng ngậm một điều thuốc, anh hơi khom người châm thuốc, một tay đút trong túi quần trong hút một hơi.
Lúc này “ding” một tiếng, điện thoại của anh vang lên.
Bàn tay to đưa tới, câm lây điện thoại, là một video, anh mở video ra xem, trên giường lớn phòng khách sạn , Đường Ngọc đè trên người Hà Băng, hôn lấy gương mặt Hà Băng…
Cặp mắt u trầm của Tiêu Thành đột nhiên co rụt lại Hà Băng đang lăn giường với Đường Ngọc!
Video này là Đường Ngọc gởi tới.
Dưới cơn thịnh nộ Đường Ngọc đã mắt đi lý trí, anh ta gửi video là muốn khiêu khích Tiêu Thành.
Tiêu Thành lập tức siết chặt điện thoại, các đốt ngón tay lộ xương bén nhọn siết chặt đến trắng bệch, áo sơ mi đen bao chặt lấy lồng ngực phập phồng, mỗi một hơi thở đều như mang theo cơn thịnh nộ.
Đột nhiên, anh xoay người, nhấc chân dài đi ra ngoài cửa.
Anh muốn đi tìm cô!
“A Thành, anh đi đâu vậy?” Lúc này Tiêu Đình Đình xuất hiện, ả chắn trước người Tiêu Thành, không cho Tiêu Thành đi ra ngoài.
Ngọn đèn vàng chiếu xuống bả vai người đàn ông, anh đứng ngược sáng, thấy không rõ sắc mặt anh, thế nhưng ngũ quan anh tuấn kia đã nguội lạnh lùng dứt khoát.
Một khắc đó, anh lui đi vẻ phóng đãng không chịu gò bó ngày thường, lộ ra một chút bộ mặt thật.
Tiêu Đình Đình cẩn thận liếc Tiêu Thành, ả đột nhiên có một loại ảo giác, người đàn ông này hết sức đoan chính anh khí.
Chương 2425:
Anh cao 1m9, trong hồn hậu lộ ra vẻ tang thương, tư thế trời sinh hiên ngang, đội trời đạp đất.
Tiêu Đình Đình chau mày, trong lòng có một loại dự cảm tuyệt không lành, loại dự cảm này đến từ chính trực giác của phụ nữ, vô cùng linh nghiệm, ả cảm giác mình chưa từng có nhìn thấu Tiêu Thành, Tiêu Thành của hiện tại dường như mới là bộ mặt thật của anh!
“A Thành, anh muốn đi đâu, đã trễ thế này, đừng ra ngoài.”
Ah.
Tiêu Thành từ trong cổ họng bật ra tiếng tiếng cười trầm khàn nguy hiểm, anh bật video trong điện thoại tới trước mặt Tiêu Đình Đình: “Đường Ngọc gửi cho tôi, Đường Ngọc gửi video này cho tôi làm cái gì, trừ phi, Đường Ngọc biết thân phận trước kia của Hà Băng.”
Tiêu Đình Đình nhìn Đường Ngọc video gửi tới, sắc mặt cũng thay đổi, ả hoàn toàn không biết Đường Ngọc đang làm gì, đồng đội heo ngu xuẩn!
Tiêu Thành là ai, video vừa gửi tới, Tiêu Thành đã hiểu hết ý của Đường Ngọc.
“A Thành, Đường… Đường Ngọc sao lại gửi cái video này cho anh vậy? Em cũng không biết.” Tiêu Đình Đình vô tội chớp mắt.
“Cô thực sự không biết vì sao?” Tiêu Thành câu môi, như cười như không: “Thân phận trước kia của Hà Băng chẳng lẽ không phải cô tiết lộ cho Đường Ngọc, nghĩ như vậy, mấy ngày nay cô và Đường Ngọc đã sớm hợp mưu, Tiêu Đình Đình, cô có phải đã quên cảnh cáo trước đây của tôi cho cô rồi?”
Tiêu Đình Đình trắng nhọt mặt, ba năm trước đây Tiêu Thành đã cảnh cáo ả, không hy vọng từ trong miệng ả nghe được bất luận gì về cái tên “Tô Tiểu ĐườngG” này.
Song, Tiêu Đình Đình cũng không sợ, nếu chuyện đã lộ rồi, ả kia cũng vạch rõ.
“A Thành, không sai, là em nói cho Đường Ngọc, hiện tại em không cho phép anh ra ngoài! Đừng cho là em không biết, anh vẫn chưa quên được Hà Băng, nhưng anh đã là chồng em, Hà Băng và Đường Ngọc đã đính hôn, bọn họ củi khô lửa bốc lăn giường anh đi xem náo nhiệt làm gì!” Tiêu Đình Đình đố kị, ả là thật tâm thích người đàn ông Tiêu Thành này, ả từng có nhiều người đàn ông như vậy, còn chưa có ai khiến ả hạ thấp mình như Vậy.
Tiêu Thành đi lên trước một bước, lấy thế nhanh như chớp vươn tay nắm lấy khuôn mặt Tiêu Đình Đình, đưa bóp mặt ả đến trước mắt mình, anh thờ ơ cất lời: “Tiêu Đình Đình, có phải tôi xem cô là người rồi thì cô dám ở sau lưng tôi đụng đến người của tôi? Hà Băng là người phụ nữ của ai không phải cô so với ai khác rõ ràng hơn sao?”
Tiêu Đình Đình cảm giác mặt mình đều đã bị bóp méo, lực tay của người đàn ông quá lớn, ả đau quá.
Hiện tại ả cách gân cặp mắt kia của người đàn ông, trong hai tròng mắt đó đã dính vào một tầng huyết khí bạc tình, khiến người ta sợ run lên.
Tiêu Đình Đình chịu thua nói: “A Thành, em sai rồi, anh tha em đi, do em quá yêu anh nên mới nổi máu ghen, ngày mai bố em sẽ dẫn theo đại ca cầm đầu tới, lẽ nào anh muốn làm em bị thương sao?”
“Nếu như em bị thương dù chỉ là một chút, anh sẽ vĩnh viễn không thấy được đại ca cầm đầu đâu, hơn nữa anh sẽ mất đi tất cả những gì bây giờ có được.”
Tiêu Thành không có biểu cảm nào, hai giây sau, anh hát mặt ả ra, nhắc chân dài đi ra ngoài.
Tiêu Đình Đình đụng vào vách tường, cả người đau đến run rấy, ả lần đầu tiên cảm thấy người đàn ông này chính là một tên ác quỷ.
Tiếp xúc thời gian lâu như vậy, ả vẫn không xem thấu anh.
Hiện tại ả biết anh là một người thâm tàng bắt lộ.
Anh giấu chính mình quá sâu, không phải nhìn đơn giản như mặt ngoài, anh quá nguy hiểm.
Trong lòng Tiêu Đình Đình giăng lớn tiếng chuông cảnh báo, hoảng hốt đến không được, suy nghĩ một chút, ả cầm lấy điện thoại và túi xách của mình nhanh chóng rời khỏi căn phòng này.
Ả đi thang máy xuống phía dưới, bắm một số điện thoại…
Chương 2426:



Căn phòng cách vách.



Tiêu Thành đi tới cạnh cửa, anh giơ tay lên bám chuông cửa: “ding dong” một tiếng.



Không ai mở rộng cửa.



Anh khép mắt lại, duỗi lưỡi liễm đôi môi mỏng khô ráo, nhét điện thoại di động vào trong túi quần, anh đột nhiên nâng đôi chân dài lên: “oanh” một tiếng, đạp về phía ván cửa.



Cửa phòng làm từ gỗ Tử Đàn thượng đẳng liền nứt ra, còn có bụi rơi xuống.



Tiêu Thành nâng đôi chân dài mạnh mẽ lên, lần nữa đạp ván cửa.



Người đàn ông hơn mười máy tuổi đã lăn lộn ngoài đường phó, lộ ra một thân hắc ám máu tanh, một cước này đã đá tung cửa phòng ra.



Anh trực tiếp đá văng cửa ra, đi vào.



Trên giường lớn, Đường Ngọc còn đè trên người Hà Băng, song quần áo hai người vẫn còn hoàn chỉnh.



Tiêu Thành bước mạnh lên trước, bàn tay rộng lớn xách Đường Ngọc lên, xách anh ta lơ lửng giữa trời.



Đường Ngọc đỏ bừng mắt nhìn Tiêu Thành: “Tiêu Thành, mày đã tới! Buông ra, mau buông ral”



Tiêu Thành nhìn Hà Băng trên giường, Hà Băng đã thần trí mơ hồ rồi, cô cởi quần áo của mình: “Nóng… nóng quá…”



Tiêu Thành lăn lộn ở xã hội lâu như vậy, gần như liếc mắt liền nhìn ra Hà Băng khác thường: “Đường Ngọc, mày làm gì với Hà Băng rồi?”



“Tao không làm gì cả, chỉ bỏ thuốc cô ấy mà thôi! Tiêu Thành, tao ghét mày, vì sao mày lần nào cũng đều phá hư chuyện tốt của tao, nếu như ngươi không tới, Hà Băng chính là người phụ nữ của tao!” Đường Ngọc cắn răng nói.



Hạ huôc??



Ánh mắt Tiêu Thành trầm xuống, cả người có vẻ lạnh thấu xương vừa nguy hiểm: “Đường Ngọc, mày dám dùng thủ đoạn hạ cấp với Hà Băng như vậy, lúc đầu tao muốn cho mày cơ hội, thế nhưng mày cho tao thấy một màn bẩn thỉu này. Ranh con, mày chán sống rồi!”



Tiêu Thành ném Đường Ngọc xuống đất, một cước đá lên bụng Đường Ngọc.



Phụt…



Đường Ngọc trực tiếp phun ra một ngụm máu.



Tiêu Thành hạ thủ quá nặng, trực tiêp đá vào chỗ hiểm của Đường Ngọc.



Động tĩnh qua lớn đánh thức Hà Băng, Hà Băng khôi phục vài phần lý trí, cô rất nhanh xuống giường, kéo lại Tiêu Thành: “Tiêu Thành, anh làm cái gì vậy, anh điên rồi à?”



Tiêu Thành rủ mắt nhìn Hà Băng, trên người cô gái chỉ còn váy ngủ hai dây, dây váy nhỏ đọng trên bờ vai nốn nà, mái tóc dài đen nhánh xốc xếch quấn ở cổ cô, khuôn mặt nhỏ khuynh thành đỏ ng, thám ra vài phần quyến rũ.



Tất cả những thứ này đều là bởi vì Đường Ngọc!



“Ah,” Tiêu Thành từ trong cổ họng bức ra một tiêng cười lạnh: “Hà Băng, Đường Ngọc hạ thuốc em, em biết không?”



Cái gì?



Hà Băng khiếp sợ nhìn Đường Ngọc, hai nhà Đường Dương là thế giao, Đường Ngọc trong nhận thức của cô không phải là người như thề.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom