Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Ngọa hổ tàng long - Chương 133
Tất nhiên là Đường Minh Phong biết, nếu không nắm chắc cơ hội này, thì e rằng cả đời này anh ta chỉ có thể dưỡng già ở thành phố Giang Châu này thôi!
Nhưng ngẫm lại thì Đường Minh Phong vẫn có đủ tự tin, nếu đã có sự hỗ trợ về tài chính và nhân lực của nhà họ Đường, vậy việc đưa một công ty trở thành công ty niêm yết sẽ không mất nhiều thời gian.
“Đường Mân, chú ba định rót vốn bao nhiêu?”, Đường Minh Phong hỏi vấn đề mà anh ta quan tâm nhất.
Nếu gia tộc rót không đủ vốn thì sẽ hơi khó cho anh ta.
“Đợt đầu là hai tỷ!”
Ầm!
Đường Minh Phong ngây người, trong đầu chỉ có một suy nghĩ.
Rốt cuộc anh ta đã có cơ hội trở mình rồi!!
“Được, anh chắc chắn sẽ khiến người ở Giang Châu đều biết về buổi họp báo!!”, Đường Minh Phong lập tức hào hứng hẳn lên.
Sau khi tạm biệt Đường Mân ở nhà hàng, Đường Minh Phong gọi ngay cho Thẩm Kỳ Bân, giọng điệu không còn cung kính như trước, chỉ còn vẻ giả lả khách sáo.
“Ông hai Thẩm, tôi đã mời bác sĩ Tiết Nhất Thủ của Ma Đô đến cho cô Thẩm Nguyệt rồi!”
…
Hôm sau, Tôn Hàn nhận được cuộc gọi của Từ Khang Niên.
Có hai chuyện.
Chuyện đầu tiên là Đường Minh Phong đã mời được chuyên gia có thẩm quyền của khoa Huyết học tại Ma Đô – Tiết Nhất Thủ, cho hai bố con Thẩm Kỳ Bân.
Chuyện thứ hai còn bất ngờ hơn. Đường Minh Phong đang chuẩn bị một cuộc họp báo, thông báo chuyện công ty kiến trúc Phong Quyên sắp được một tập đoàn lớn rót vốn.
Còn hùng hồn nói rằng, chờ đến ngày họp báo, công ty kiến trúc Phong Quyên của anh ta sẽ từ một công ty nhỏ trở nên ngang hàng với bất động sản Thịnh Hạ ở Giang Châu, và trở thành con cá lớn trong lĩnh vực bước động sản!
Từ Khang Niên hỏi Tôn Hàn có muốn điều tra tình hình phía Đường Minh Phong hay không.
Tôn Hàn cười nhạt rồi từ chối, bảo là không cần bận tâm.
Nếu Đường Minh Phong không định ngoan ngoãn trao đổi với công ty của Tôn Hàn, vậy cứ để anh ta chơi cho thoả thích đi.
Tôn Hàn vẫn đưa Đồng Đồng đến trường như mọi khi, sau đó lái xe đưa Liễu Y Y đi làm.
Đỗ xe trước toà nhà công ty, ánh mắt của Tôn Hàn bị người phụ nữ đang ngồi trên chiếc BMW 325 màu đỏ thu hút.
“Sao, thấy người ta đẹp quá nên nhìn không rời mắt được à?”
Liễu Y Y để ý thấy người phụ nữ kia, bèn trêu chọc Tôn Hàn.
Không biết tại sao sau khi trải qua chuyện của Tạ Viễn, chỉ trong một đêm, thiện cảm mà cô dành cho Tôn Hàn đã tăng lên rất nhiều, còn chủ động trêu đùa anh.
Liễu Y Y cũng quan sát người phụ nữ kia, nói thật thì cũng xinh đẹp đấy, nhưng không đến mức tuyệt sắc giai nhân.
Cô cảm thấy hơi lạ. Bình thường Tôn Hàn đi đường gặp mấy cô còn xinh đẹp hơn mà còn chẳng buồn nhìn lâu, sao hôm nay lại khác thế nhỉ?
Tôn Hàn thầm cười khổ, đáp lời, “Đó là vợ anh!”
Liễu Y Y: “…”
Người phụ nữ lái chiếc BMW 325 màu đỏ ấy là cô vợ sắp ly hôn với Tôn Hàn?
“Em lái xe xuống bãi đỗ ở tầng hầm đi, anh sang đó xem thế nào”.
Tôn Hàn không nghĩ nhiều đã để xe lại cho Liễu Y Y, rồi bước xuống xe, tiến về phía Lâm Mỹ Quyên.
Lâm Mỹ Quyên đã tìm đến tận công ty rồi, lý gì anh lại không đến gặp?
Liễu Y Y cảm thấy rất khó hiểu. Tuy tình cảm không còn, Tôn Hàn cũng sắp ly hôn với vợ rồi, nhưng mỗi lần gặp mặt hay nhắc đến cũng không cần dửng dưng như người xa lạ như thế chứ!
Nhưng Tôn Hàn lại nhìn người phụ nữ kia bằng ánh mắt như vậy đấy, hoàn toàn giống như người xa lạ, ánh nhìn chẳng hề có chút tình cảm nào.
Liễu Y Y từng hỏi Tôn Hàn về quan hệ giữa anh và Lâm Mỹ Quyên, nhưng Tôn Hàn chưa từng đề cập.
Chắc hẳn chuyện ấy rất đau lòng.
Nhưng cô cũng không nghĩ thêm gì nữa, cầm chìa khoá rồi chuyển qua ghế lái, lái chiếc Mercedes-Benz S chạy xuống bãi đỗ ở tầng hầm.
Còn Tôn Hàn tiến về phía Lâm Mỹ Quyên, hờ hững cất lời, “Cần gặp tôi thì có thể gọi điện trước, việc gì phải đến tận công ty?”
“Anh sợ công ty biết chuyện anh từng ngồi tù, sẽ bắt anh từ chức à?”, Lâm Mỹ Quyên bật cười, nhìn theo Liễu Y Y vừa lái xe đi, ánh mắt rất khó tả, “Hình như chúng ta vẫn chưa ly hôn đâu, anh vội vàng vui vẻ với tình mới như thế có vẻ không phù hợp cho lắm?”
“Cê và Đường Minh Phong thì phù hợp hà?”, Tôn Hàn mia mai đáp trà.
Nhưng ngẫm lại thì Đường Minh Phong vẫn có đủ tự tin, nếu đã có sự hỗ trợ về tài chính và nhân lực của nhà họ Đường, vậy việc đưa một công ty trở thành công ty niêm yết sẽ không mất nhiều thời gian.
“Đường Mân, chú ba định rót vốn bao nhiêu?”, Đường Minh Phong hỏi vấn đề mà anh ta quan tâm nhất.
Nếu gia tộc rót không đủ vốn thì sẽ hơi khó cho anh ta.
“Đợt đầu là hai tỷ!”
Ầm!
Đường Minh Phong ngây người, trong đầu chỉ có một suy nghĩ.
Rốt cuộc anh ta đã có cơ hội trở mình rồi!!
“Được, anh chắc chắn sẽ khiến người ở Giang Châu đều biết về buổi họp báo!!”, Đường Minh Phong lập tức hào hứng hẳn lên.
Sau khi tạm biệt Đường Mân ở nhà hàng, Đường Minh Phong gọi ngay cho Thẩm Kỳ Bân, giọng điệu không còn cung kính như trước, chỉ còn vẻ giả lả khách sáo.
“Ông hai Thẩm, tôi đã mời bác sĩ Tiết Nhất Thủ của Ma Đô đến cho cô Thẩm Nguyệt rồi!”
…
Hôm sau, Tôn Hàn nhận được cuộc gọi của Từ Khang Niên.
Có hai chuyện.
Chuyện đầu tiên là Đường Minh Phong đã mời được chuyên gia có thẩm quyền của khoa Huyết học tại Ma Đô – Tiết Nhất Thủ, cho hai bố con Thẩm Kỳ Bân.
Chuyện thứ hai còn bất ngờ hơn. Đường Minh Phong đang chuẩn bị một cuộc họp báo, thông báo chuyện công ty kiến trúc Phong Quyên sắp được một tập đoàn lớn rót vốn.
Còn hùng hồn nói rằng, chờ đến ngày họp báo, công ty kiến trúc Phong Quyên của anh ta sẽ từ một công ty nhỏ trở nên ngang hàng với bất động sản Thịnh Hạ ở Giang Châu, và trở thành con cá lớn trong lĩnh vực bước động sản!
Từ Khang Niên hỏi Tôn Hàn có muốn điều tra tình hình phía Đường Minh Phong hay không.
Tôn Hàn cười nhạt rồi từ chối, bảo là không cần bận tâm.
Nếu Đường Minh Phong không định ngoan ngoãn trao đổi với công ty của Tôn Hàn, vậy cứ để anh ta chơi cho thoả thích đi.
Tôn Hàn vẫn đưa Đồng Đồng đến trường như mọi khi, sau đó lái xe đưa Liễu Y Y đi làm.
Đỗ xe trước toà nhà công ty, ánh mắt của Tôn Hàn bị người phụ nữ đang ngồi trên chiếc BMW 325 màu đỏ thu hút.
“Sao, thấy người ta đẹp quá nên nhìn không rời mắt được à?”
Liễu Y Y để ý thấy người phụ nữ kia, bèn trêu chọc Tôn Hàn.
Không biết tại sao sau khi trải qua chuyện của Tạ Viễn, chỉ trong một đêm, thiện cảm mà cô dành cho Tôn Hàn đã tăng lên rất nhiều, còn chủ động trêu đùa anh.
Liễu Y Y cũng quan sát người phụ nữ kia, nói thật thì cũng xinh đẹp đấy, nhưng không đến mức tuyệt sắc giai nhân.
Cô cảm thấy hơi lạ. Bình thường Tôn Hàn đi đường gặp mấy cô còn xinh đẹp hơn mà còn chẳng buồn nhìn lâu, sao hôm nay lại khác thế nhỉ?
Tôn Hàn thầm cười khổ, đáp lời, “Đó là vợ anh!”
Liễu Y Y: “…”
Người phụ nữ lái chiếc BMW 325 màu đỏ ấy là cô vợ sắp ly hôn với Tôn Hàn?
“Em lái xe xuống bãi đỗ ở tầng hầm đi, anh sang đó xem thế nào”.
Tôn Hàn không nghĩ nhiều đã để xe lại cho Liễu Y Y, rồi bước xuống xe, tiến về phía Lâm Mỹ Quyên.
Lâm Mỹ Quyên đã tìm đến tận công ty rồi, lý gì anh lại không đến gặp?
Liễu Y Y cảm thấy rất khó hiểu. Tuy tình cảm không còn, Tôn Hàn cũng sắp ly hôn với vợ rồi, nhưng mỗi lần gặp mặt hay nhắc đến cũng không cần dửng dưng như người xa lạ như thế chứ!
Nhưng Tôn Hàn lại nhìn người phụ nữ kia bằng ánh mắt như vậy đấy, hoàn toàn giống như người xa lạ, ánh nhìn chẳng hề có chút tình cảm nào.
Liễu Y Y từng hỏi Tôn Hàn về quan hệ giữa anh và Lâm Mỹ Quyên, nhưng Tôn Hàn chưa từng đề cập.
Chắc hẳn chuyện ấy rất đau lòng.
Nhưng cô cũng không nghĩ thêm gì nữa, cầm chìa khoá rồi chuyển qua ghế lái, lái chiếc Mercedes-Benz S chạy xuống bãi đỗ ở tầng hầm.
Còn Tôn Hàn tiến về phía Lâm Mỹ Quyên, hờ hững cất lời, “Cần gặp tôi thì có thể gọi điện trước, việc gì phải đến tận công ty?”
“Anh sợ công ty biết chuyện anh từng ngồi tù, sẽ bắt anh từ chức à?”, Lâm Mỹ Quyên bật cười, nhìn theo Liễu Y Y vừa lái xe đi, ánh mắt rất khó tả, “Hình như chúng ta vẫn chưa ly hôn đâu, anh vội vàng vui vẻ với tình mới như thế có vẻ không phù hợp cho lắm?”
“Cê và Đường Minh Phong thì phù hợp hà?”, Tôn Hàn mia mai đáp trà.
Bình luận facebook