• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Ngọa hổ tàng long (2 Viewers)

  • Ngọa hổ tàng long - Chương 32

“Tiếp nhận lời mời đi làm tại một công ty thôi. Nói thử xem, cậu đến đây làm gì? Vì muốn chị cậu ly hôn cùng tôi à?”
Tôn Hàn không có ý định trò chuyện sâu hơn, chỉ qua quýt một câu rồi hỏi ý đồ của Lâm Hạo.
Ly Hôn!
Liễu Y Y ờ bên cạnh nghe rất rõ ràng, nhưng chỉ cảm thấy hả giận.
Tên cặn bã Tôn Hàn này, không thế có người phụ nữ nào ưa anh ta được!
Lâm Hạo cũng mới chợt ngộ ra, hóa ra chỉ là tìm một công ty khác đế đi làm thôi.
Bấy giờ hắn ta mới nhớ đến mục đích của mình, lập tức nờ nụ cười, lấy từ trong lòng ra một chiếc hộp tinh xảo.
“Anh rế, anh nói gì thế chứ, chuyện của anh với chị em, em không liên quan gì hết. Em tới đây là đế tặng chút quà mọn cho Đồng Đồng, dù sao em cũng là cậu nó mà. Bao lâu nay chưa tặng Đồng Đồng được món quà nào ra hồn, thế nẻn mới mua một cái khóa trường mệnh, tặng cho Đồng Đồng!”
“Quà?”
Ánh mắt Tôn Hàn liếc tới một chiếc khóa trường mệnh bằng vàng đặc trong chiếc hộp, gia công tinh xảo, giọng nói cũng lộ vẻ chế nhạo: “E là không rẻ nhỉ?”
Lâm Hạo trở nên tốt bụng như thế từ bao giờ chứ, nỡ lòng tặng một món quà chí ít cũng phải hai trăm nghìn tệ cho Đồng Đồng?
“Không đắt, không đắt, cũng mới mười nghìn tệ thôi! Anh rể, món quà này anh nhất định phải nhận lấy, nếu không em không đồng ý đâu!”, Lâm Hạo vội vàng nói rồi nhét hộp quà vào tay Tôn Hàn.
“Mới mười nghìn? Cậu lừa tôi à? Đồ của Hoa Nghệ Kỉm Hàng e rằng không phải thứ mà mười nghìn tệ có thế mua được”.
Tôn Hàn không nhận, trên chiếc hộp này khắc logo của Hoa Nghệ Kim Hàng. Với tư cách là cửa hàng kim hoàn xa xỉ nhất trong nước, đồ do Hoa Nghệ Kim Hàng làm ra không có món nào thấp hơn
năm mươi nghìn tệ.
Lâm Hạo mua với giá mười nghìn tệ, e là có vấn đề.
“Ôi, anh rể, đây là hàng nhái thôi! Thật sự không đẳt đâu, nếu là hàng thật, em cũng không mua nổi”.
Lâm Hạo nóng lòng muốn đưa chiếc khóa trường mệnh cho Tôn Hàn, khiến anh càng thấy lạ, càng không muốn cầm: “Được rồi, Lâm Hạo, con người cậu thế nào, tôi tự biết hết. Mang món quà của cậu đi đi, Đồng Đồng không cần đâu!”
Con ngươi của Lâm Hạo đảo liên tục vì sốt ruột, thấy có người bẳt đầu nhìn về phía này, hắn ta vội vàng đưa mẳt ra hiệu cho một người phụ nữ trung niên cách đó không xa, đồng thời cố nhét hộp quà vào tay Tôn Hàn.
“Á, cái khóa trường mệnh tôi vừa mới mua ở Hoa Nghệ Kim Hàng bị trộm mất rồi! Hai trăm sáu mươi nghìn tệ của tôi đấy!!”
Người phụ nữ trung niên đầy đà bổng hét ầm lên, lập tức xác định mục tiêu là Tôn Hàn, chạy tới kéo cánh tay anh: “Mọi người mau xem này, bât tên trộm đi. Chính là nó đấy, trộm chiếc khóa trường mệnh mà tôi mua!”
“Ai báo cảnh sát giúp tôi với, nhất định phải bắt
tên trộm này lại, bắt cả người cả tang vật luôn!”
Liều Y Y trợn trừng hai mắt, bởi cô nhìn rõ rành rành mọi chuyện diễn ra thế nào: chiếc khóa trường mệnh này là do cậu em vợ của Tôn Hàn cố tình nhét cho anh.
Tuy hận Tôn Hàn thấu xương, nhưng Liều Y Y không muốn nhìn thấy anh bị oan bèn chủ động giải thích: “Bà chị ơi, có phải chị nhìn nhầm không, chiếc khóa trường mệnh này là do người khác tặng cho anh ấy, là tên Lâm Hạo này này!”
Nào ngờ, Lâm Hạo nói trớ mặt là trờ mặt được ngay, mở miệng phủ nhận chiếc khóa trường mệnh là do hắn ta đưa.
“Cái gì mà tôi tặng? Tôi tặng gì cơ?”
“Tôn Hàn, cái tên tội phạm cưỡng dâm này, không ngờ anh vừa mới ra tù đã không ngoan ngoãn, hành vi đầu trộm đuỏi cướp như thế mà cũng làm ra được”.
“Loại người như anh xứng đáng ở trong tù đến hết đời!”
Bên ngoài trường mầm non bổng chốc nổi lên một hồi xì xào, ai nấy chỉ trỏ vào Tôn Hàn với ánh mắt kỳ lạ.
“Tội phạm cưỡng hiếp kìa!”
“Lại còn trộm cướp, đúng là hạng cặn bã của xã hội! Mau kiếm tra xem đồ đạc của chúng ta có thiếu gì không?”
Người phụ nữ kia ra sức kéo cánh tay của Tôn Hàn, gương mặt lộ vẻ đẳc ý: “Bắt được cả người lẳn tang vật rồi nhé, mày còn vấn đề gì thì nói với cảnh sát đi!”
Biếu cảm của Lâm Hạo có phần gian ác, có tang vật trị giá hơn hai trăm nghìn tệ định tội, phen này lại đủ cho mày ngồi tù mấy năm đấy Tôn Hàn!
Muốn giành lại gia sản ư, cứ nằm mơ đi!
“Mau nhìn kìa, bắt được tên trộm rồi!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Hoàng Thúc Không Biết Xấu Hổ
Hổ Tế convert
  • 5.00 star(s)
  • Dương Tiêu Đường Mộc Tuyết

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom