Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Ngọa hổ tàng long - Chương 515
“Bịa đặt! Cậu nghĩ cậu làm mấy trò mèo này thì sẽ làm ảnh hưởng đến việc bất động sản Phong Quân lên sàn được hay sao?”
“Không biết, tôi đang tò mò xem ông sẽ dùng thủ đoạn gì đế đối phó đây”.
Hai người đấu khẩu với nhau, không có chỗ cho kẻ thứ ba chen vào.
Đường Triêu Bính đột nhiên bật cười, cầm micro lên tuyên bố: “Tất cả cổ phần của bất động sản Phong Quân từ đầu đến cuối đều nằm trong tay nhà họ Đường chúng tôi. Lâm Mỹ Quyên chẳng qua chỉ là một quản lý cấp cao của công ty chứ tuyệt đối không phải cổ đông!”
“Cho nên, bất luận là Lâm Hữu hay Lâm Hạo nợ nần đều là hành vi cá nhân tự làm tự chịu, không liên quan gì đến bất động sản Phong Quân!”
“Càng không thế ảnh hưởng đến việc bất động sản Phong Quân lên sàn!”
Ông ta vừa dứt lời, đám đông đột nhiên im phăng phắc.
Ai cũng biết bất động sản Phong Quân là tài sản chung của Lâm Mỹ Quyên và Đường Minh Phong. Hơn nữa, hai người này còn có quan hệ yêu đương.
Nhưng giờ Đường Triêu Bính tuyên bố như vậy thì chẳng phải là thẳng cẳng đá Lâm Mỹ Quyên đi sao?
Lẽ nào Lâm Mỹ Quyên giờ đã không còn cổ phần trong công ty này nữa?
“Õng nói vớ vấn! Bất động sản Phong Quân là công ty của con gái tôi, từ lúc nào lại thành của nhà họ Đường vậy?”, Lâm Hữu không thể đứng im nhìn được nữa, cũng chẳng thèm quan tâm thân phận của Đường Triêu Bính mà giận dữ chất vấn.
Còn Lâm Mỹ Quyên thì đứng như trời trồng, toàn thân run rẩy.
Việc cô ta lo sợ nhất cuối cùng cũng đã xảy ra.
Đường Triêu Bính không nói gì nữa mà nhìn về phía Đường Minh Phong.
Nếu việc gì cũng đến tay ông ta thì Đường Minh Phong kia có tư cách gì đế thừa kế nhà họ Đường?
“Những điều ông nội tôi nói là thật!”
“Vài ngày trước, Lâm Mỹ Quyên đã ký vào thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần. Mặc dù trong thỏa thuận việc chuyến nhượng cổ phần này không được đền bù nhưng tôi vẫn sẽ bồi thường cho Lâm Mỹ Quyên một khoản!”
“Bất động sản Phong Quân là do nhà họ Đường rót vào hàng tỷ nhân dân tệ mới được lên sàn như ngày hôm nay. Trước khi nhà họ Đường rót vốn vào thì nó chỉ là một công ty nhỏ nợ nần chồng chất”.
“Cho nên dù là chuyển nhượng không đền bù thì thực tế Lâm Mỹ Quyên vẫn là người có lợi”.
“Còn nữa, tôi và Lâm Mỹ Quyên chỉ có quan hệ đối tác hợp tác, không phải là mối quan hệ như quý vị đồn đoán,
chúng tôi không yêu nhau”.
Đường Minh Phong nói với truyền thông, bạc bẽo phủi sạch mọi quan hệ với Lâm Mỹ Quyên.
Cả hội trường lại càng sôi cùng
sục.
Không có quan hệ gì?
Đã ở với nhau rồi mà gọi là không có quan hệ gì?
Ai cũng hiểu người phụ nữ từng ly hôn Lâm Mỹ Quyên đã trở thành tảng đá lót đường cho cậu Hai nhà họ Đường.
Giờ cậu Hai công thành danh toại thì cô ta bị vứt bỏ cũng là điều dễ hiểu.
Đám nhà giàu làm gì có thứ gọi là tình cảm cơ chứ?
Đường Minh Phong nói ra những lời đó một cách lưu loát như vậy, những người có não một chút đều có thể đoán ra anh ta chắc chắn đã luyện tập từ trước.
“Đường Minh Phong, anh dám đối xử với tôi như vậy sao?”, Lâm Mỹ Quyên mở miệng lạnh lùng chất vấn.
Đường Minh Phong hơi sợ hãi ánh mắt của Lâm Mỹ Quyên. Mặc dù Lằm Mỹ Quyên đối xử với Tôn Hàn vô cùng tàn tệ nhưng lại chưa từng làm gì có lỗi với anh ta.
Nhưng Đường Minh Phong không còn lựa chọn nào khác.
Hơn nữa, Đường Minh Phong của hiện tại đã không còn là người đàn ông mà Lâm Mỹ Quyên có thể với tới.
Từ khi ông nội tìm được anh ta, chuyện giữa anh ta và Lâm Mỹ Quyên đã định sẵn sẽ không có kết quả.
Cho dù trong lòng có thế nào, giờ phút này Đường Minh Phong cũng không được phép tỏ ra áy náy. Anh ta nhìn Lâm Mỹ Quyên bằng gương mặt vô cảm, đáp: “Tôi sẽ cho cô năm mươi triệu tệ, coi như phí chuyển nhượng cổ phần! Tôi không nợ nần gì cô cả!”
“Năm mươi triệu tệ? Ha ha, năm mươi triệu tệ? Trả lại công ty cho tôi!”, Lâm Mỹ Quyên đột nhiên như phát điên, lao tới như định cắn xé Đường Minh Phong.
Năm đó khi Tôn Hàn vào tù, giá trị công ty đã hơn năm mươi triệu tệ.
Là Đường Minh Phong dùng lời ngon ngọt, không từ thủ đoạn lôi kéo Lâm Mỹ
Quyên, sau đó cùng nhau chiếm lấy công ty.
Sau đó công ty nhỏ vốn ban đầu còn có lợi nhuận, nhưng sau đó hết sạch, thậm chí còn nợ nần chồng chất.
Lâm Mỹ Quyên dù bản chất tham lam nhưng lại chưa từng oán trách Đường Minh Phong nửa lời.
Vậy mà giờ đây, Đường Minh Phong đổi đời rồi thì lại dùng năm mươi triệu tệ để đá văng Lâm Mỹ Quyên. Làm gì có chuyện dễ thế?
Hơn nữa, chỉ riêng khoản nợ của Lâm Hữu và Lâm Hạo, năm mươi triệu tệ cũng còn lâu mới đủ trang trải.
“Không biết, tôi đang tò mò xem ông sẽ dùng thủ đoạn gì đế đối phó đây”.
Hai người đấu khẩu với nhau, không có chỗ cho kẻ thứ ba chen vào.
Đường Triêu Bính đột nhiên bật cười, cầm micro lên tuyên bố: “Tất cả cổ phần của bất động sản Phong Quân từ đầu đến cuối đều nằm trong tay nhà họ Đường chúng tôi. Lâm Mỹ Quyên chẳng qua chỉ là một quản lý cấp cao của công ty chứ tuyệt đối không phải cổ đông!”
“Cho nên, bất luận là Lâm Hữu hay Lâm Hạo nợ nần đều là hành vi cá nhân tự làm tự chịu, không liên quan gì đến bất động sản Phong Quân!”
“Càng không thế ảnh hưởng đến việc bất động sản Phong Quân lên sàn!”
Ông ta vừa dứt lời, đám đông đột nhiên im phăng phắc.
Ai cũng biết bất động sản Phong Quân là tài sản chung của Lâm Mỹ Quyên và Đường Minh Phong. Hơn nữa, hai người này còn có quan hệ yêu đương.
Nhưng giờ Đường Triêu Bính tuyên bố như vậy thì chẳng phải là thẳng cẳng đá Lâm Mỹ Quyên đi sao?
Lẽ nào Lâm Mỹ Quyên giờ đã không còn cổ phần trong công ty này nữa?
“Õng nói vớ vấn! Bất động sản Phong Quân là công ty của con gái tôi, từ lúc nào lại thành của nhà họ Đường vậy?”, Lâm Hữu không thể đứng im nhìn được nữa, cũng chẳng thèm quan tâm thân phận của Đường Triêu Bính mà giận dữ chất vấn.
Còn Lâm Mỹ Quyên thì đứng như trời trồng, toàn thân run rẩy.
Việc cô ta lo sợ nhất cuối cùng cũng đã xảy ra.
Đường Triêu Bính không nói gì nữa mà nhìn về phía Đường Minh Phong.
Nếu việc gì cũng đến tay ông ta thì Đường Minh Phong kia có tư cách gì đế thừa kế nhà họ Đường?
“Những điều ông nội tôi nói là thật!”
“Vài ngày trước, Lâm Mỹ Quyên đã ký vào thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần. Mặc dù trong thỏa thuận việc chuyến nhượng cổ phần này không được đền bù nhưng tôi vẫn sẽ bồi thường cho Lâm Mỹ Quyên một khoản!”
“Bất động sản Phong Quân là do nhà họ Đường rót vào hàng tỷ nhân dân tệ mới được lên sàn như ngày hôm nay. Trước khi nhà họ Đường rót vốn vào thì nó chỉ là một công ty nhỏ nợ nần chồng chất”.
“Cho nên dù là chuyển nhượng không đền bù thì thực tế Lâm Mỹ Quyên vẫn là người có lợi”.
“Còn nữa, tôi và Lâm Mỹ Quyên chỉ có quan hệ đối tác hợp tác, không phải là mối quan hệ như quý vị đồn đoán,
chúng tôi không yêu nhau”.
Đường Minh Phong nói với truyền thông, bạc bẽo phủi sạch mọi quan hệ với Lâm Mỹ Quyên.
Cả hội trường lại càng sôi cùng
sục.
Không có quan hệ gì?
Đã ở với nhau rồi mà gọi là không có quan hệ gì?
Ai cũng hiểu người phụ nữ từng ly hôn Lâm Mỹ Quyên đã trở thành tảng đá lót đường cho cậu Hai nhà họ Đường.
Giờ cậu Hai công thành danh toại thì cô ta bị vứt bỏ cũng là điều dễ hiểu.
Đám nhà giàu làm gì có thứ gọi là tình cảm cơ chứ?
Đường Minh Phong nói ra những lời đó một cách lưu loát như vậy, những người có não một chút đều có thể đoán ra anh ta chắc chắn đã luyện tập từ trước.
“Đường Minh Phong, anh dám đối xử với tôi như vậy sao?”, Lâm Mỹ Quyên mở miệng lạnh lùng chất vấn.
Đường Minh Phong hơi sợ hãi ánh mắt của Lâm Mỹ Quyên. Mặc dù Lằm Mỹ Quyên đối xử với Tôn Hàn vô cùng tàn tệ nhưng lại chưa từng làm gì có lỗi với anh ta.
Nhưng Đường Minh Phong không còn lựa chọn nào khác.
Hơn nữa, Đường Minh Phong của hiện tại đã không còn là người đàn ông mà Lâm Mỹ Quyên có thể với tới.
Từ khi ông nội tìm được anh ta, chuyện giữa anh ta và Lâm Mỹ Quyên đã định sẵn sẽ không có kết quả.
Cho dù trong lòng có thế nào, giờ phút này Đường Minh Phong cũng không được phép tỏ ra áy náy. Anh ta nhìn Lâm Mỹ Quyên bằng gương mặt vô cảm, đáp: “Tôi sẽ cho cô năm mươi triệu tệ, coi như phí chuyển nhượng cổ phần! Tôi không nợ nần gì cô cả!”
“Năm mươi triệu tệ? Ha ha, năm mươi triệu tệ? Trả lại công ty cho tôi!”, Lâm Mỹ Quyên đột nhiên như phát điên, lao tới như định cắn xé Đường Minh Phong.
Năm đó khi Tôn Hàn vào tù, giá trị công ty đã hơn năm mươi triệu tệ.
Là Đường Minh Phong dùng lời ngon ngọt, không từ thủ đoạn lôi kéo Lâm Mỹ
Quyên, sau đó cùng nhau chiếm lấy công ty.
Sau đó công ty nhỏ vốn ban đầu còn có lợi nhuận, nhưng sau đó hết sạch, thậm chí còn nợ nần chồng chất.
Lâm Mỹ Quyên dù bản chất tham lam nhưng lại chưa từng oán trách Đường Minh Phong nửa lời.
Vậy mà giờ đây, Đường Minh Phong đổi đời rồi thì lại dùng năm mươi triệu tệ để đá văng Lâm Mỹ Quyên. Làm gì có chuyện dễ thế?
Hơn nữa, chỉ riêng khoản nợ của Lâm Hữu và Lâm Hạo, năm mươi triệu tệ cũng còn lâu mới đủ trang trải.
Bình luận facebook