Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Ngọa hổ tàng long - Chương 558
Một cô gái đơn thuần và một yêu cầu nho nhỏ thì sao Thẩm Tri Thu từ chối được?
Huống hồ đây còn là một nhãn hiệu đồ uống rất thịnh hành trong nước, không quá đắt tiền nên Thẩm Tri Thu không lo lắng mà nhận lấy ngay.
Chờ cô gái đó đi rồi, Thấm Tri Thu vô thức mở nắp chai rồi uống một ngụm.
Lúc này, Tôn Hàn chợt nói một cách kỳ quái: “Cô định uống chai nước này thật à?”
Thẩm Tri Thu có vẻ nghi hoặc hỏi: “Sao lại không được uống?”
Chỉ là một chai nước ngọt mà một cô gái tặng thôi mà, có vấn đề gì chứ?
Tôn Hàn cầm lấy chai nước trong tay Thẩm Tri Thu, sau đó xoáy nắp chai một vòng, để Thẩm Tri Thu nhìn rõ hơn rồi nói: “Cô nhĩn kỹ nắp chai đi, dù được đóng kín, nhưng hình như đã bị người ta động tay động chân vào rồi nên trông hơi thô”.
“Nắp chai nước ngọt đều được dập bằng máy, đến các hãng nhỏ cũng sẽ không làm ấu thế này, chứ đừng nói là một hãng đồ uống nổi tiếng như Mạch Bảo”.
“Cậu tưởng cậu là trinh thám à? Nắp chai hơi thô một chút thì có sao chứ?”, Thẩm Tri Thu vẫn không tin cho lắm.
“Nếu không cô đi mua một chai Mạch Bảo khác mà xem, hay mua hẳn mấy chai về mà so sánh là biết ngay”, Tôn Hàn chắc chắn nói.
“Được, để tôi đi mua”.
Thẩm Tri Thu không nghĩ nhiều, lập tức đứng dậy đi tới quán tạp hoá nhỏ gần đó mua nước. Dù Tôn Hàn nói rất mơ hồ, nhưng đúng là phần nắp của chai Mạch Bảo này cho người ta cảm giác không được đẹp mắt cho lắm, cho nên cô ta cũng phải đề phòng.
Sau khi mua mấy chai nước ngọt cùng hãng khác về so sánh thì Thẩm Tri Thu lập tức phát hiện ra sự khác biết ngay.
Đúng là chúng không giống nhau thật.
Nhưng bảo cô ta tin cô gái nhỏ nói là thích mình kia lừa mình thì cô ta không muốn.
Thẩm Tri Thu thử hỏi dò: “Cậu nói xem, có khi nào cô gái kia mua phải hàng giả không?”
Tôn Hàn bật cười thành tiếng vì thấy quá nực cười: “Cô Thẩm, những người làm giả hàng hoá thường chọn những mặt hàng có lợi nhuận cao, vì bây giờ khách hàng không còn thiếu hiểu biết như trước nữa, thật giả thế nào nhìn cái là biết ngay. Trò lừa đảo này chỉ được phát nào hay phát ấy thôi, chứ không thể làm với số lượng nhiều được”.
“Hơn nữa, có dây chuyển sản xuất có quy mô nào đi làm giả chai nước ngọt có mấy đồng, so ra thành phẩm còn cao hơn lợi nhuận không?”
Được rồi, Thẩm Tri Thu không còn gì để phản bác nữa, cuối cùng vẫn phải chấp nhận sự thật.
Cô ta cũng chưa từng thấy ai làm giả nước ngọt bao giờ.
Lúc này, Tôn Hàn đã mở nắp chai ra rồi hít thử.
“Sao thế?”, Thẩm Tri Thu vô thức hỏi rồi chợt ngớ ra, lẽ nào Tôn Hàn chỉ cần ngửi là biết trong nước có thứ gì ư?
Chuyện này có vẻ khó tin quá.
Nhưng ánh mắt Tôn Hàn nhìn Thẩm Tri Thu ngày càng trở nên kỳ lạ: “Cô Thẩm, cô nói thật cho tôi biết đi, có người đang có ý đồ xấu với cô đúng không?”
“A, chuyện này… bên trong rốt cuộc có thứ gì vậy?”, Thẩm Tri Thu nghiêm túc hỏi.
Rõ ràng Tôn Hàn đã hỏi trúng vấn đề mấu chốt rồi.
Tôn Hàn khẽ nhíu mày: “Thuốc mê trộn lẫn với thuốc kích dục”.
Uỳnh!
Mặt Thấm Tri Thu tái nhợt.
Cô ta biết là ai rồi.
Nhưng thật sự không ngờ người đó lại đê tiện như vậy!
“Tôn Hàn, chuyện này không liên quan đến cậu nên đừng hỏi nhiều, tôi tự có cách giải quyết”.
Hình như người đó có lai lịch không bình thường nên Thẩm Tri Thu mới không muốn Tôn Hàn xen vào.
Tôn Hàn cũng chẳng muốn đào sâu vấn đề nên gật đầu rồi đứng dậy: “Không còn sớm nữa, cô Thẩm, có duyên thì chúng ta sẽ gặp lại”.
Chờ Tôn Hàn đi xa rồi, Thấm Tri Thu mới hé miệng nói: “Thế mà bảo là fan cứng của mình, mới nghe thấy chuyện phiền phức là chạy mất dép rồi”.
Dù Thẩm Tri Thu có vẻ bực dọc, nhưng cũng không quá nhiều, cô ta chỉ thấy đây là chuyện thường tình thôi.
Huống hồ đây còn là một nhãn hiệu đồ uống rất thịnh hành trong nước, không quá đắt tiền nên Thẩm Tri Thu không lo lắng mà nhận lấy ngay.
Chờ cô gái đó đi rồi, Thấm Tri Thu vô thức mở nắp chai rồi uống một ngụm.
Lúc này, Tôn Hàn chợt nói một cách kỳ quái: “Cô định uống chai nước này thật à?”
Thẩm Tri Thu có vẻ nghi hoặc hỏi: “Sao lại không được uống?”
Chỉ là một chai nước ngọt mà một cô gái tặng thôi mà, có vấn đề gì chứ?
Tôn Hàn cầm lấy chai nước trong tay Thẩm Tri Thu, sau đó xoáy nắp chai một vòng, để Thẩm Tri Thu nhìn rõ hơn rồi nói: “Cô nhĩn kỹ nắp chai đi, dù được đóng kín, nhưng hình như đã bị người ta động tay động chân vào rồi nên trông hơi thô”.
“Nắp chai nước ngọt đều được dập bằng máy, đến các hãng nhỏ cũng sẽ không làm ấu thế này, chứ đừng nói là một hãng đồ uống nổi tiếng như Mạch Bảo”.
“Cậu tưởng cậu là trinh thám à? Nắp chai hơi thô một chút thì có sao chứ?”, Thẩm Tri Thu vẫn không tin cho lắm.
“Nếu không cô đi mua một chai Mạch Bảo khác mà xem, hay mua hẳn mấy chai về mà so sánh là biết ngay”, Tôn Hàn chắc chắn nói.
“Được, để tôi đi mua”.
Thẩm Tri Thu không nghĩ nhiều, lập tức đứng dậy đi tới quán tạp hoá nhỏ gần đó mua nước. Dù Tôn Hàn nói rất mơ hồ, nhưng đúng là phần nắp của chai Mạch Bảo này cho người ta cảm giác không được đẹp mắt cho lắm, cho nên cô ta cũng phải đề phòng.
Sau khi mua mấy chai nước ngọt cùng hãng khác về so sánh thì Thẩm Tri Thu lập tức phát hiện ra sự khác biết ngay.
Đúng là chúng không giống nhau thật.
Nhưng bảo cô ta tin cô gái nhỏ nói là thích mình kia lừa mình thì cô ta không muốn.
Thẩm Tri Thu thử hỏi dò: “Cậu nói xem, có khi nào cô gái kia mua phải hàng giả không?”
Tôn Hàn bật cười thành tiếng vì thấy quá nực cười: “Cô Thẩm, những người làm giả hàng hoá thường chọn những mặt hàng có lợi nhuận cao, vì bây giờ khách hàng không còn thiếu hiểu biết như trước nữa, thật giả thế nào nhìn cái là biết ngay. Trò lừa đảo này chỉ được phát nào hay phát ấy thôi, chứ không thể làm với số lượng nhiều được”.
“Hơn nữa, có dây chuyển sản xuất có quy mô nào đi làm giả chai nước ngọt có mấy đồng, so ra thành phẩm còn cao hơn lợi nhuận không?”
Được rồi, Thẩm Tri Thu không còn gì để phản bác nữa, cuối cùng vẫn phải chấp nhận sự thật.
Cô ta cũng chưa từng thấy ai làm giả nước ngọt bao giờ.
Lúc này, Tôn Hàn đã mở nắp chai ra rồi hít thử.
“Sao thế?”, Thẩm Tri Thu vô thức hỏi rồi chợt ngớ ra, lẽ nào Tôn Hàn chỉ cần ngửi là biết trong nước có thứ gì ư?
Chuyện này có vẻ khó tin quá.
Nhưng ánh mắt Tôn Hàn nhìn Thẩm Tri Thu ngày càng trở nên kỳ lạ: “Cô Thẩm, cô nói thật cho tôi biết đi, có người đang có ý đồ xấu với cô đúng không?”
“A, chuyện này… bên trong rốt cuộc có thứ gì vậy?”, Thẩm Tri Thu nghiêm túc hỏi.
Rõ ràng Tôn Hàn đã hỏi trúng vấn đề mấu chốt rồi.
Tôn Hàn khẽ nhíu mày: “Thuốc mê trộn lẫn với thuốc kích dục”.
Uỳnh!
Mặt Thấm Tri Thu tái nhợt.
Cô ta biết là ai rồi.
Nhưng thật sự không ngờ người đó lại đê tiện như vậy!
“Tôn Hàn, chuyện này không liên quan đến cậu nên đừng hỏi nhiều, tôi tự có cách giải quyết”.
Hình như người đó có lai lịch không bình thường nên Thẩm Tri Thu mới không muốn Tôn Hàn xen vào.
Tôn Hàn cũng chẳng muốn đào sâu vấn đề nên gật đầu rồi đứng dậy: “Không còn sớm nữa, cô Thẩm, có duyên thì chúng ta sẽ gặp lại”.
Chờ Tôn Hàn đi xa rồi, Thấm Tri Thu mới hé miệng nói: “Thế mà bảo là fan cứng của mình, mới nghe thấy chuyện phiền phức là chạy mất dép rồi”.
Dù Thẩm Tri Thu có vẻ bực dọc, nhưng cũng không quá nhiều, cô ta chỉ thấy đây là chuyện thường tình thôi.
Bình luận facebook