Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Ngoan Ngoãn Học Cách Làm Chồng Em - Chương 60: Gặp đúng người (1)
Nhìn thấy tên mình nằm ở ngay tiêu đề bài báo giật tít, lại là tin chẳng tốt lành, Hạc Tư Đằng nhanh chóng ngồi bật dậy, nghiêm túc xem chi tiết được viết trong bài báo.
Cụ thể, bọn người Chí Hoành và đám bạn trước đây Hạc Tư Đằng qua lại bị công ty quản lý của nữ diễn viên kém may mắn kia khởi kiện, do anh ta và những tên còn lại lợi dụng địa điểm tiệc giao lưu ở Club mà giở trò. Thời gian xảy ra sự việc là tối thứ bảy vừa rồi, nữ diễn viên kia do quá sốc nên chưa thể trình báo ngay sau đó.
Xuất thân của Chí Hoành và những tên liên quan còn lại dĩ nhiên không tồi, kể cả khi vụ án này có ra tòa thì khả năng cao bọn họ vẫn sẽ dùng tiền để thoát tội, lúc đó không chỉ nữ diễn viên kia, mà cả công ty quản lý cũng có thể bị họ làm khó dễ.
Thấy biểu cảm của Hạc Tư Đằng dần trở nên nghiêm trọng, La Ngữ Tịch khẽ cất tiếng hỏi: “Thế nào? Mắt anh đã sáng lên được chút nào chưa?”
Hạc Tư Đằng có chút chột dạ nhìn La Ngữ Tịch một cái rồi lại tránh đi, anh thật sự chưa thể tưởng tượng được, nếu anh và bọn người Chí Hoành vẫn còn liên hệ đến bây giờ, rắc rối bọn họ gây ra chắc chắn kéo anh vào cùng.
Trước đó hành động chẳng màng hậu quả, giờ đây Hạc Tư Đằng lại cảm thấy vô cùng may mắn. May mắn vì đã cắt đứt liên lạc với bọn người Chí Hoành, may mắn đêm xảy ra vụ việc kia là lúc anh ở cùng La Ngữ Tịch chưa từng rời nửa bước, không thì oan ức sẽ bám theo anh cả đời không rửa được.
Giữa lúc Hạc Tư Đằng tìm thấy hy vọng vươn dậy, La Ngữ Tịch lại chẳng chút mềm lòng mà thẳng thừng đạp đổ: “Anh nói thử xem, cha nghiêm khắc với anh, ép buộc anh vào khuôn khổ là đúng hay sai? Anh vì một chút thú vui với đám bạn hư hỏng, chuyện xấu gọi thẳng tên anh, còn lại đều mỉa mai anh là con trai chủ tịch.”
Ngừng lại vài giây, La Ngữ Tịch nhẹ giọng nhắc nhở: “Tư Đằng, anh cũng là tổng giám đốc, tại sao anh không để người khác nhắc đến anh bằng cái danh Hạc tổng một cách tôn trọng?”
Hạc Tư Đằng như bị nói trúng điểm yếu, nửa lời cũng không thể cãi. Nhưng ngay giây phút này, điều khiến anh như thoát một kiếp nạn chính là sự trong sạch được đảm bảo. Chẳng may không thể chứng minh bản thân vô tội, bị ông Hạc từ mặt là một chuyện, chuyện còn lại chính là tổn thương đến người cùng anh “đầu ấp tay gối”.
Người có ơn cứu rỗi thanh danh của Hạc Tư Đằng lần này chính là La Ngữ Tịch, nhờ cô đã âm thầm nắm giữ lý trí và thân xác của anh, giúp anh tránh được những cạm bẫy phía trước.
Cuối cùng Hạc Tư Đằng cũng đã nhận ra, dù bị ép buộc kết hôn với La Ngữ Tịch thì anh vẫn không bị thiệt, ngược lại còn giúp anh ý thức được việc phải sống có giá trị.
Hạc Tư Đằng chợt ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt La Ngữ Tịch, trải qua nhiều chuyện cùng nhau, có vui có buồn, có tốt có xấu. Khi những cảm xúc đặc biệt chạm đến đáy con tim, anh thật lòng muốn với cô rằng... Hạc Tư Đằng không đủ kiên nhẫn để đợi La Ngữ Tịch rung động, bởi anh đã phải lòng với cô trước.
La Ngữ Tịch giống như một đóa hoa được làm bằng thủy tinh, vừa thuần khiết vừa mỏng manh, nhưng dù có dễ vỡ thì cũng không dễ động vào. Còn nếu chẳng may bị làm vỡ, những vết cắt và góc nhọn sẽ đâm ngược lại tận xương kẻ dám động đến cô.
Nghĩ đến những điều tốt đẹp bản thân nhận được kể từ lúc kết hôn với La Ngữ Tịch, Hạc Tư Đằng khẽ mỉm cười, cảm xúc hạnh phúc ở giữa ngực dâng trào.
Dành vài phút cho bản thân bình tĩnh lại trước, sau đó anh mới từ từ xoa dịu cô vợ đang cau mày bên cạnh: "Rõ ràng tôi đã sống tốt nên tránh được chuyện xấu. Còn danh tiếng tốt, tôi cũng không thể ngày một ngày hai gây dựng được."
Ấn đường La Ngữ Tịch dần giãn ra, nghe được những lời đó của Hạc Tư Đằng, chí ít cũng có thể tin rằng anh đang từng ngày thay đổi tích cực.
Trong lúc La Ngữ Tịch lơ đễnh, Hạc Tư Đằng bất ngờ đặt một nụ hôn lên trán cô. La Ngữ Tịch kinh ngạc tròn mắt, anh lại điềm nhiên nở nụ cười, chậm rãi thổ lộ: "Có em bên cạnh, tôi muốn đi sai đường cũng không được."
Trái tim La Ngữ Tịch đột nhiên đập mạnh, đâu đó trong lý trí minh mẫn luôn nhắc nhở bản thân không được suy diễn sâu xa về ý tứ của Hạc Tư Đằng.
Thế nhưng, La Ngữ Tịch càng muốn trốn tránh, Hạc Tư Đằng lại càng không cho cô cơ hội. Anh gập laptop cất lên mặt tủ đầu giường, dùng thân mình áp sát vào người cô.
La Ngữ Tịch cảnh giác dõi theo động thái của Hạc Tư Đằng không chớp mắt. Anh chợt nghiêng đầu ghé sát bên tai cô, thấp giọng thì thầm: "Cho dù trước đây tôi có hư hỏng thế nào, tôi cũng không bao giờ tùy tiện lên giường với bất kỳ ai. Ngoại trừ, tôi cố ý leo lên giường em."1
Cụ thể, bọn người Chí Hoành và đám bạn trước đây Hạc Tư Đằng qua lại bị công ty quản lý của nữ diễn viên kém may mắn kia khởi kiện, do anh ta và những tên còn lại lợi dụng địa điểm tiệc giao lưu ở Club mà giở trò. Thời gian xảy ra sự việc là tối thứ bảy vừa rồi, nữ diễn viên kia do quá sốc nên chưa thể trình báo ngay sau đó.
Xuất thân của Chí Hoành và những tên liên quan còn lại dĩ nhiên không tồi, kể cả khi vụ án này có ra tòa thì khả năng cao bọn họ vẫn sẽ dùng tiền để thoát tội, lúc đó không chỉ nữ diễn viên kia, mà cả công ty quản lý cũng có thể bị họ làm khó dễ.
Thấy biểu cảm của Hạc Tư Đằng dần trở nên nghiêm trọng, La Ngữ Tịch khẽ cất tiếng hỏi: “Thế nào? Mắt anh đã sáng lên được chút nào chưa?”
Hạc Tư Đằng có chút chột dạ nhìn La Ngữ Tịch một cái rồi lại tránh đi, anh thật sự chưa thể tưởng tượng được, nếu anh và bọn người Chí Hoành vẫn còn liên hệ đến bây giờ, rắc rối bọn họ gây ra chắc chắn kéo anh vào cùng.
Trước đó hành động chẳng màng hậu quả, giờ đây Hạc Tư Đằng lại cảm thấy vô cùng may mắn. May mắn vì đã cắt đứt liên lạc với bọn người Chí Hoành, may mắn đêm xảy ra vụ việc kia là lúc anh ở cùng La Ngữ Tịch chưa từng rời nửa bước, không thì oan ức sẽ bám theo anh cả đời không rửa được.
Giữa lúc Hạc Tư Đằng tìm thấy hy vọng vươn dậy, La Ngữ Tịch lại chẳng chút mềm lòng mà thẳng thừng đạp đổ: “Anh nói thử xem, cha nghiêm khắc với anh, ép buộc anh vào khuôn khổ là đúng hay sai? Anh vì một chút thú vui với đám bạn hư hỏng, chuyện xấu gọi thẳng tên anh, còn lại đều mỉa mai anh là con trai chủ tịch.”
Ngừng lại vài giây, La Ngữ Tịch nhẹ giọng nhắc nhở: “Tư Đằng, anh cũng là tổng giám đốc, tại sao anh không để người khác nhắc đến anh bằng cái danh Hạc tổng một cách tôn trọng?”
Hạc Tư Đằng như bị nói trúng điểm yếu, nửa lời cũng không thể cãi. Nhưng ngay giây phút này, điều khiến anh như thoát một kiếp nạn chính là sự trong sạch được đảm bảo. Chẳng may không thể chứng minh bản thân vô tội, bị ông Hạc từ mặt là một chuyện, chuyện còn lại chính là tổn thương đến người cùng anh “đầu ấp tay gối”.
Người có ơn cứu rỗi thanh danh của Hạc Tư Đằng lần này chính là La Ngữ Tịch, nhờ cô đã âm thầm nắm giữ lý trí và thân xác của anh, giúp anh tránh được những cạm bẫy phía trước.
Cuối cùng Hạc Tư Đằng cũng đã nhận ra, dù bị ép buộc kết hôn với La Ngữ Tịch thì anh vẫn không bị thiệt, ngược lại còn giúp anh ý thức được việc phải sống có giá trị.
Hạc Tư Đằng chợt ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt La Ngữ Tịch, trải qua nhiều chuyện cùng nhau, có vui có buồn, có tốt có xấu. Khi những cảm xúc đặc biệt chạm đến đáy con tim, anh thật lòng muốn với cô rằng... Hạc Tư Đằng không đủ kiên nhẫn để đợi La Ngữ Tịch rung động, bởi anh đã phải lòng với cô trước.
La Ngữ Tịch giống như một đóa hoa được làm bằng thủy tinh, vừa thuần khiết vừa mỏng manh, nhưng dù có dễ vỡ thì cũng không dễ động vào. Còn nếu chẳng may bị làm vỡ, những vết cắt và góc nhọn sẽ đâm ngược lại tận xương kẻ dám động đến cô.
Nghĩ đến những điều tốt đẹp bản thân nhận được kể từ lúc kết hôn với La Ngữ Tịch, Hạc Tư Đằng khẽ mỉm cười, cảm xúc hạnh phúc ở giữa ngực dâng trào.
Dành vài phút cho bản thân bình tĩnh lại trước, sau đó anh mới từ từ xoa dịu cô vợ đang cau mày bên cạnh: "Rõ ràng tôi đã sống tốt nên tránh được chuyện xấu. Còn danh tiếng tốt, tôi cũng không thể ngày một ngày hai gây dựng được."
Ấn đường La Ngữ Tịch dần giãn ra, nghe được những lời đó của Hạc Tư Đằng, chí ít cũng có thể tin rằng anh đang từng ngày thay đổi tích cực.
Trong lúc La Ngữ Tịch lơ đễnh, Hạc Tư Đằng bất ngờ đặt một nụ hôn lên trán cô. La Ngữ Tịch kinh ngạc tròn mắt, anh lại điềm nhiên nở nụ cười, chậm rãi thổ lộ: "Có em bên cạnh, tôi muốn đi sai đường cũng không được."
Trái tim La Ngữ Tịch đột nhiên đập mạnh, đâu đó trong lý trí minh mẫn luôn nhắc nhở bản thân không được suy diễn sâu xa về ý tứ của Hạc Tư Đằng.
Thế nhưng, La Ngữ Tịch càng muốn trốn tránh, Hạc Tư Đằng lại càng không cho cô cơ hội. Anh gập laptop cất lên mặt tủ đầu giường, dùng thân mình áp sát vào người cô.
La Ngữ Tịch cảnh giác dõi theo động thái của Hạc Tư Đằng không chớp mắt. Anh chợt nghiêng đầu ghé sát bên tai cô, thấp giọng thì thầm: "Cho dù trước đây tôi có hư hỏng thế nào, tôi cũng không bao giờ tùy tiện lên giường với bất kỳ ai. Ngoại trừ, tôi cố ý leo lên giường em."1
Bình luận facebook