Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Ngoan Ngoãn Học Cách Làm Chồng Em - Chương 80: Trái tim thua lý trí (2)
Hạc Tư Đằng nhướng người thẳng dậy, tạm đặt hai chân La Ngữ Tịch xuống đệm, nhích về phía trước quỳ hai đầu gối ở hai bên người cô.
"Em" của Hạc Tư Đằng đang ngẩng cao đầu đập thẳng vào mắt La Ngữ Tịch, nhìn thấy hình thù nổi hai ba dòng gân kỳ dị, cô không nhịn được quay mặt tránh đi, biểu tình lộ rõ sự kỳ thị.
Hạc Tư Đằng bỗng cầm lấy tay trái La Ngữ Tịch, giữ ngón cái và ngón giữa của cô duỗi thẳng thành một đường dài, rồi lại ngang nhiên áp tay cô lên "em" của anh đo.1
Khi chạm phải thứ bản thân vừa kỳ thị, hai mắt La Ngữ Tịch trợn tròn kinh hãi. Cô cắn răng nhìn lên Hạc Tư Đằng, miệng anh đang ngậm một góc bên ngoài vỏ "ba con sâu", vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc dùng tay cô đo kích thước cho "em" của anh.
La Ngữ Tịch cứ nghĩ Hạc Tư Đằng bày trò, nhưng thấy biểu tình nghiêm trọng của anh, cơn hồi hộp trong lòng cô càng dâng trào.
Ước lượng bằng mắt qua chiều dài tối đa của tay La Ngữ Tịch, ít nhất cũng rơi vào khoảng 20 centimet. Hạc Tư Đằng bỗng thở dài một hơi, dùng ánh mắt khó xử nhìn vào La Ngữ Tịch.
"Sao vậy?" La Ngữ Tịch bất an hỏi.
Hạc Tư Đằng bỗng tủm tỉm cười, cầm lấy "ba con sâu" còn nguyên đang giữ trên miệng ném đi. Anh nhấc chân bước xuống giường, vờ ngại ngùng đáp: "Để anh tìm size lớn hơn."
La Ngữ Tịch vừa buồn cười vừa khinh bỉ, chỉ cần qua một câu nói của Hạc Tư Đằng cũng đủ biết anh đang kiêu ngạo đến mức nào.
Trong lúc Hạc Tư Đằng lục hành lý tìm đồ, La Ngữ Tịch cảm thấy hơi lạnh nên kéo chăn đắp lại, nhắm mắt nghỉ ngơi một lát.
Lần trước sau đêm đầu tiên, bị La Ngữ Tịch nhờ mua thuốc tránh thai, Hạc Tư Đằng hiểu nỗi lo của cô nhưng đồng thời chính anh lại không cam tâm.
Ở thời điểm đó, anh đã có suy nghĩ cả hai là vợ chồng, chuyện có con cũng chỉ là sớm muộn. Thế nên anh không muốn phủ nhận, cuộc hôn nhân gượng ép này vốn đã nảy sinh tình cảm.
Hôm đó vì buồn bực trong người, Hạc Tư Đằng quơ hết "ba con sâu" trong cửa hàng, không hề để tâm đến nhãn hàng, kích cỡ hay loại nào, hậu quả đến lúc nước sôi lửa bỏng lại không tìm được cái vừa vặn.
Lúc tìm được cái phù hợp, Hạc Tư Đằng mừng rỡ quay về giường, nhưng vừa quay người đã bắt gặp La Ngữ Tịch nhắm nghiền mắt ngủ say.
Bỗng nhiên Hạc Tư Đằng cảm giác mình là một kẻ xấu lừa gạt trẻ con, bởi trẻ con ăn no, chơi mệt sẽ lăn ra ngủ y hệt như La Ngữ Tịch lúc này.
Ban nãy Hạc Tư Đằng lôi La Ngữ Tịch đang ngủ dậy, hiện tại có chút không đành lòng phá giấc ngủ cô thêm lần nữa.
Giữa lúc Hạc Tư Đằng đang đắn đo, La Ngữ Tịch bỗng chuyển động nghiêng người qua phía bên kia, tấm lưng trần nữ tính lọt ra khỏi tấm chăn thu vào tầm mắt anh.
"Em" của Hạc Tư Đằng vừa xìu xuống lập tức ngẩng dậy, anh cúi đầu tự nhìn rồi khẽ lắc đầu ngao ngán, thấp giọng lẩm bẩm: "Không được, giấc ngủ của vợ quan trọng hơn."
Trong cơn mơ màng, nơi nhạy cảm nhất trên người La Ngữ Tịch truyền đến cảm giác kỳ lạ, vừa đau, vừa chật ních, lại vừa có chút gì đó thiếu thốn muốn lấp đầy.
Ý thức mơ hồ của La Ngữ Tịch dần tỉnh táo lại, khung cảnh mờ ảo trước mắt dần hiện rõ.
Bên dưới thân La Ngữ Tịch, Hạc Tư Đằng chậm rãi đưa "em" ra vào chỗ mềm mại yếu đuối của cô, động tác chậm đến mức khiến vẻ mặt anh cũng vô thức trở nên chật vật.
Có lẽ vì bị một tờ hôn thú ràng buộc, và với cả sự nghiêm túc của Hạc Tư Đằng thể hiện, La Ngữ Tịch đối với việc thân mật thể xác cùng anh chưa từng có suy nghĩ bài xích, thậm chí còn có phần cuốn theo từng nhịp điệu.
La Ngữ Tịch bất giác cong môi cười, chân phải bên hông Hạc Tư Đằng cố ý cong lên vuốt eo anh. Như làm chuyện xấu bị bắt quả tang, anh giật mình ngước mắt lên, chỉ khi thấy nét mặt thoải mái của cô thì anh mới dám thở phào nhẹ nhõm.
"Anh làm nhanh rồi đi ngủ." La Ngữ Tịch dụi mắt, giọng nói có hơi khàn đi vì ngái ngủ.
Được La Ngữ Tịch cho phép, bao nhiêu năng lượng dồn nén trong người Hạc Tư Đằng bộc phát. Anh nhướng người tới hôn lên môi cô một cái thay cho lời cảm ơn, hành động tiếp theo cũng chẳng cần phải e dè nữa.
"Khó chịu em nói nhé."1
Hạc Tư Đằng chu đáo dặn dò, nhấc hai chân La Ngữ Tịch gác lên hai vai vòng ôm cổ anh.
Chỉ trong chớp mắt, biểu cảm điềm tĩnh của La Ngữ Tịch lập tức biến thành nhăn nhó chịu đựng. Hạc Tư Đằng cũng rất biết ý, dù được cho làm tự do nhưng vẫn không vội manh động.
Những nhịp đầu từ tốn nhẹ nhàng, La Ngữ Tịch dần bị nhấn chìm trong dục vọng quyến rũ do Hạc Tư Đằng mang đến.
Trong cơn đê mê dẫn dắt tâm trí, toàn thân trong ngoài của La Ngữ Tịch đều thả lỏng, những âm thanh bày tỏ sự hưởng thụ thoát khỏi cổ họng, vang rõ giữa không gian mờ ám qua đôi môi hé mở thở dốc.
Hạc Tư Đằng trước sau đều kiên nhẫn chờ đợi đến lúc tâm trí lẫn thân thể của La Ngữ Tịch phụ thuộc vào anh.
Nắm bắt thời cơ, Hạc Tư Đằng dứt khoát tiến sâu tận trong cùng cơ thể La Ngữ Tịch, lồng ngực anh theo hành động mà căng lên, từng thớ cơ thịt săn chắc ở bắp tay và bụng hiện rõ.
"Á... a..."
Cảm giác đau thốn truyền đến như muốn xé cơ thể ra làm hai, thân trên của La Ngữ Tịch theo phản xạ ưỡn cao, eo chuyển động muốn lùi ra.
Hạc Tư Đằng một tay giữ chặt eo La Ngữ Tịch, một tay ôm lấy hai chân cô đang gác trên vai anh.
Động tác của Hạc Tư Đằng càng lúc càng mạnh và nhanh, bàn tay La Ngữ Tịch bấu chặt ga giường như cố níu lấy điểm bám trụ.
"Ưm... nh... anh..."
Giọng nói của La Ngữ Tịch đứt quãng, phát ra vô cùng khó khăn, hoàn toàn bị tiếng va chạm xác thịt lấn át.
"Đằng... nha... nh... nh... anh..."
Nghe La Ngữ Tịch nói, Hạc Tư Đằng vẫn đinh ninh cho rằng cô vẫn chưa hài lòng, thế nên cố ra sức đẩy nhanh tốc độ.
Mùi vị nhục dục toát lên nồng nặc, những âm thanh đen tối mờ ám pha với tiếng thở dốc nam tính của Hạc Tư Đằng, tiếng rên rỉ mỏng manh của La Ngữ Tịch liên tục vang lên cùng lúc.
"Hư... Tư... Đ... Nha... A..."
Thân thể bị tấn công vồ vập, cùng với cảm xúc đau đớn lẫn đặc biệt thay phiên nhau dày dò La Ngữ Tịch, từng lời nói ra không cách nào phát âm tròn vành rõ chữ.
Dù ở trong phòng điều hoà, mồ hôi lại thấm đẫm qua từng kẻ tóc và da thịt cả hai, bầu không khí cũng nóng bỏng hơn bao giờ hết.
"Ưm... m..."
La Ngữ Tịch mím chặt môi, từ đầu đến chân tê liệt run rẩy bởi cơn khoái cảm tột cùng xâm chiếm.
Cảm nhận nơi mềm mại của La Ngữ Tịch co rút, Hạc Tư Đằng cũng không cố kìm nén nữa mà giải phóng ham muốn.
Không gian náo nhiệt bởi bản nhạc giao thoa thể xác kết thúc, Hạc Tư Đằng vừa trải qua cơn thoả mãn, bên tai bỗng truyền đến tiếng nấc nghẹn của La Ngữ Tịch.
"Em" của Hạc Tư Đằng đang ngẩng cao đầu đập thẳng vào mắt La Ngữ Tịch, nhìn thấy hình thù nổi hai ba dòng gân kỳ dị, cô không nhịn được quay mặt tránh đi, biểu tình lộ rõ sự kỳ thị.
Hạc Tư Đằng bỗng cầm lấy tay trái La Ngữ Tịch, giữ ngón cái và ngón giữa của cô duỗi thẳng thành một đường dài, rồi lại ngang nhiên áp tay cô lên "em" của anh đo.1
Khi chạm phải thứ bản thân vừa kỳ thị, hai mắt La Ngữ Tịch trợn tròn kinh hãi. Cô cắn răng nhìn lên Hạc Tư Đằng, miệng anh đang ngậm một góc bên ngoài vỏ "ba con sâu", vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc dùng tay cô đo kích thước cho "em" của anh.
La Ngữ Tịch cứ nghĩ Hạc Tư Đằng bày trò, nhưng thấy biểu tình nghiêm trọng của anh, cơn hồi hộp trong lòng cô càng dâng trào.
Ước lượng bằng mắt qua chiều dài tối đa của tay La Ngữ Tịch, ít nhất cũng rơi vào khoảng 20 centimet. Hạc Tư Đằng bỗng thở dài một hơi, dùng ánh mắt khó xử nhìn vào La Ngữ Tịch.
"Sao vậy?" La Ngữ Tịch bất an hỏi.
Hạc Tư Đằng bỗng tủm tỉm cười, cầm lấy "ba con sâu" còn nguyên đang giữ trên miệng ném đi. Anh nhấc chân bước xuống giường, vờ ngại ngùng đáp: "Để anh tìm size lớn hơn."
La Ngữ Tịch vừa buồn cười vừa khinh bỉ, chỉ cần qua một câu nói của Hạc Tư Đằng cũng đủ biết anh đang kiêu ngạo đến mức nào.
Trong lúc Hạc Tư Đằng lục hành lý tìm đồ, La Ngữ Tịch cảm thấy hơi lạnh nên kéo chăn đắp lại, nhắm mắt nghỉ ngơi một lát.
Lần trước sau đêm đầu tiên, bị La Ngữ Tịch nhờ mua thuốc tránh thai, Hạc Tư Đằng hiểu nỗi lo của cô nhưng đồng thời chính anh lại không cam tâm.
Ở thời điểm đó, anh đã có suy nghĩ cả hai là vợ chồng, chuyện có con cũng chỉ là sớm muộn. Thế nên anh không muốn phủ nhận, cuộc hôn nhân gượng ép này vốn đã nảy sinh tình cảm.
Hôm đó vì buồn bực trong người, Hạc Tư Đằng quơ hết "ba con sâu" trong cửa hàng, không hề để tâm đến nhãn hàng, kích cỡ hay loại nào, hậu quả đến lúc nước sôi lửa bỏng lại không tìm được cái vừa vặn.
Lúc tìm được cái phù hợp, Hạc Tư Đằng mừng rỡ quay về giường, nhưng vừa quay người đã bắt gặp La Ngữ Tịch nhắm nghiền mắt ngủ say.
Bỗng nhiên Hạc Tư Đằng cảm giác mình là một kẻ xấu lừa gạt trẻ con, bởi trẻ con ăn no, chơi mệt sẽ lăn ra ngủ y hệt như La Ngữ Tịch lúc này.
Ban nãy Hạc Tư Đằng lôi La Ngữ Tịch đang ngủ dậy, hiện tại có chút không đành lòng phá giấc ngủ cô thêm lần nữa.
Giữa lúc Hạc Tư Đằng đang đắn đo, La Ngữ Tịch bỗng chuyển động nghiêng người qua phía bên kia, tấm lưng trần nữ tính lọt ra khỏi tấm chăn thu vào tầm mắt anh.
"Em" của Hạc Tư Đằng vừa xìu xuống lập tức ngẩng dậy, anh cúi đầu tự nhìn rồi khẽ lắc đầu ngao ngán, thấp giọng lẩm bẩm: "Không được, giấc ngủ của vợ quan trọng hơn."
Trong cơn mơ màng, nơi nhạy cảm nhất trên người La Ngữ Tịch truyền đến cảm giác kỳ lạ, vừa đau, vừa chật ních, lại vừa có chút gì đó thiếu thốn muốn lấp đầy.
Ý thức mơ hồ của La Ngữ Tịch dần tỉnh táo lại, khung cảnh mờ ảo trước mắt dần hiện rõ.
Bên dưới thân La Ngữ Tịch, Hạc Tư Đằng chậm rãi đưa "em" ra vào chỗ mềm mại yếu đuối của cô, động tác chậm đến mức khiến vẻ mặt anh cũng vô thức trở nên chật vật.
Có lẽ vì bị một tờ hôn thú ràng buộc, và với cả sự nghiêm túc của Hạc Tư Đằng thể hiện, La Ngữ Tịch đối với việc thân mật thể xác cùng anh chưa từng có suy nghĩ bài xích, thậm chí còn có phần cuốn theo từng nhịp điệu.
La Ngữ Tịch bất giác cong môi cười, chân phải bên hông Hạc Tư Đằng cố ý cong lên vuốt eo anh. Như làm chuyện xấu bị bắt quả tang, anh giật mình ngước mắt lên, chỉ khi thấy nét mặt thoải mái của cô thì anh mới dám thở phào nhẹ nhõm.
"Anh làm nhanh rồi đi ngủ." La Ngữ Tịch dụi mắt, giọng nói có hơi khàn đi vì ngái ngủ.
Được La Ngữ Tịch cho phép, bao nhiêu năng lượng dồn nén trong người Hạc Tư Đằng bộc phát. Anh nhướng người tới hôn lên môi cô một cái thay cho lời cảm ơn, hành động tiếp theo cũng chẳng cần phải e dè nữa.
"Khó chịu em nói nhé."1
Hạc Tư Đằng chu đáo dặn dò, nhấc hai chân La Ngữ Tịch gác lên hai vai vòng ôm cổ anh.
Chỉ trong chớp mắt, biểu cảm điềm tĩnh của La Ngữ Tịch lập tức biến thành nhăn nhó chịu đựng. Hạc Tư Đằng cũng rất biết ý, dù được cho làm tự do nhưng vẫn không vội manh động.
Những nhịp đầu từ tốn nhẹ nhàng, La Ngữ Tịch dần bị nhấn chìm trong dục vọng quyến rũ do Hạc Tư Đằng mang đến.
Trong cơn đê mê dẫn dắt tâm trí, toàn thân trong ngoài của La Ngữ Tịch đều thả lỏng, những âm thanh bày tỏ sự hưởng thụ thoát khỏi cổ họng, vang rõ giữa không gian mờ ám qua đôi môi hé mở thở dốc.
Hạc Tư Đằng trước sau đều kiên nhẫn chờ đợi đến lúc tâm trí lẫn thân thể của La Ngữ Tịch phụ thuộc vào anh.
Nắm bắt thời cơ, Hạc Tư Đằng dứt khoát tiến sâu tận trong cùng cơ thể La Ngữ Tịch, lồng ngực anh theo hành động mà căng lên, từng thớ cơ thịt săn chắc ở bắp tay và bụng hiện rõ.
"Á... a..."
Cảm giác đau thốn truyền đến như muốn xé cơ thể ra làm hai, thân trên của La Ngữ Tịch theo phản xạ ưỡn cao, eo chuyển động muốn lùi ra.
Hạc Tư Đằng một tay giữ chặt eo La Ngữ Tịch, một tay ôm lấy hai chân cô đang gác trên vai anh.
Động tác của Hạc Tư Đằng càng lúc càng mạnh và nhanh, bàn tay La Ngữ Tịch bấu chặt ga giường như cố níu lấy điểm bám trụ.
"Ưm... nh... anh..."
Giọng nói của La Ngữ Tịch đứt quãng, phát ra vô cùng khó khăn, hoàn toàn bị tiếng va chạm xác thịt lấn át.
"Đằng... nha... nh... nh... anh..."
Nghe La Ngữ Tịch nói, Hạc Tư Đằng vẫn đinh ninh cho rằng cô vẫn chưa hài lòng, thế nên cố ra sức đẩy nhanh tốc độ.
Mùi vị nhục dục toát lên nồng nặc, những âm thanh đen tối mờ ám pha với tiếng thở dốc nam tính của Hạc Tư Đằng, tiếng rên rỉ mỏng manh của La Ngữ Tịch liên tục vang lên cùng lúc.
"Hư... Tư... Đ... Nha... A..."
Thân thể bị tấn công vồ vập, cùng với cảm xúc đau đớn lẫn đặc biệt thay phiên nhau dày dò La Ngữ Tịch, từng lời nói ra không cách nào phát âm tròn vành rõ chữ.
Dù ở trong phòng điều hoà, mồ hôi lại thấm đẫm qua từng kẻ tóc và da thịt cả hai, bầu không khí cũng nóng bỏng hơn bao giờ hết.
"Ưm... m..."
La Ngữ Tịch mím chặt môi, từ đầu đến chân tê liệt run rẩy bởi cơn khoái cảm tột cùng xâm chiếm.
Cảm nhận nơi mềm mại của La Ngữ Tịch co rút, Hạc Tư Đằng cũng không cố kìm nén nữa mà giải phóng ham muốn.
Không gian náo nhiệt bởi bản nhạc giao thoa thể xác kết thúc, Hạc Tư Đằng vừa trải qua cơn thoả mãn, bên tai bỗng truyền đến tiếng nấc nghẹn của La Ngữ Tịch.
Bình luận facebook