Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 30
Hiền nói xong thì nhếch môi nhìn Huy khinh bỉ rồi quay bước đi.
Để lại anh bàng hoàng.
Heo nhỏ?
Chúng đã cho heo nhỏ của anh xem cái gì?
Chẳng lẽ....?
Huy cầm vội một tấm ảnh lên xem.
Hai tấm,
Ba tấm,
Bốn tấm!
Huy mở to mắt, trời ơi...!
Đây, đây...
Huy ôm đầu gục xuống đất.
Anh thật sự không nhớ mình đã làm gì.
Thật sự, anh không hề nhớ!
Cố gắng lục lại trí nhớ, Huy chỉ nhớ mang máng, mỗi tối anh đi uống rượu với đối tác thì đều tỉnh dậy ở một khách sạn.
Hay là...anh bị chuốc thuốc?
Huy đứng phắt dậy, quyết định nhớ cấp dưới điều tra.
- ...
- Ừ
- ...
- Giúp tôi điều tra những hôm tôi đi tiếp đối tác thì ai đã đưa tôi về khách sạn!
- ...
- Ừ
Huy cúp máy, lao ra ngoài lấy xe lái đi đâu đó, không quên vứt đống ảnh vào thùng rác
"Heo nhỏ, anh thật sự vô tội mà..."
Nhưng hành động đó của anh, thật khong thể ngờ, đã lọt vào tầm mắt của một tên nhà báo chuyên nghiệp của toà soạn Con Gà
Ở một nơi khác, một đứa con gái có khuôn mặt đẫm nước mắt đang mượn rượu giải sầu.
Quán bar xập xình tiếng nhạc.
Hiền cứ thế nốc hết những chai rượu Bourbon.
Cô cứ uống, cứ khóc.
Mặc kệ những con mắt dâm đãng đang nhìn mình.
- Hiền!
Cô ngước mặt lên.
Là Chi, My, Minh và Khang.
Minh lắc vai cô
- Hiền! Mày có điên không hả!
- Tao... Mày buông tao ra! Thế giới này chẳng ai cần tao nữa!
- Còn cả bọn tao mà! Mày có chuyện gì từ từ nói! Đừng dùng đến rượu để giải sầu!_My gắt
- Bọn mày... - Hiền nhìn lũ bạn - Kết thúc rồi, thật sự kết thúc rồi...
Bốn người kia nhíu mày nhìn nhau khó hiểu rồi ngay lập tức vỡ lẽ.
Chi nhìn Hiền dịu dàng nói:
- Còn bọn tao mà, mày đừng bi quan, bọn tao luôn bên mày.
Hiền nhìn bạn đau khổ rồi ôm chầm lấy cô bạn gào khóc:
- Cảm ơn mày! Cảm ơn tất cả bọn mày!
Nhìn con bạn thân như thế thì bọn kia không khỏi đau xót.
...
Lát sau, Khang lái xe chở mọi người về biệt thự của mình.
Đỡ Hiền nằm lên giường, bốn người kia nhìn nhau. Khang giờ mới cất lời, giọng cậu lạc hẳn đi vì tức giận.
- Thằng kia, nó làm gì mà để con Hiền ra nông nỗi này...
- Khang! khang! Nhìn xem có gì này! Khang!
Khang giật mình. Là My đang xem tin tức gọi cậu.
Cậu nhanh chóng đến bên My và giật lấy cái máy tính bảng.
- Tao, tao đang đi rà soát xem có ai phát hiện nó đi bar và khóc không thì...
My ôm đầu khóc.
Khang dùng một tay ôm cô vào lòng, tay còn lại cầm Ipad
Minh và Chi cũng chạy lại xem.
Sững sờ.
Là những tấm ảnh ân ái giữa "bạn thân" Minh Huy và ả Áng hay mấy đứa con gái khác cùng cái tít Thiếu gia Hoàng Minh Huy ngoại tình!
Chi giật phắt cái Ipad và ném vào tường, nó vỡ tan tành.
- My, tao sẽ đền cho mày sau. Huh, tao_không_thể_tha_thứ_cho_thằng_HOÀNG-MINH-HUY!!
Chi gầm gừ, cô giật cái áo khoác trên giá treo và lao thẳng ra ngoài, lấy xe của Khang và chạy đi tìm Huy.
Minh thấy tình thế khôg ổn liền mượn motor của Khang đuổi theo Chi ngay.
Còn lại Khang với đôi mắt đỏ ngầu giận dữ và My đag khóc cùng cô gái nằm nửa mê nửa tỉnh. Cả ba người, ba trạng thái, chung một ý nghĩ
"Hoàng Minh Huy, mày phải trả giá!"
.
Để lại anh bàng hoàng.
Heo nhỏ?
Chúng đã cho heo nhỏ của anh xem cái gì?
Chẳng lẽ....?
Huy cầm vội một tấm ảnh lên xem.
Hai tấm,
Ba tấm,
Bốn tấm!
Huy mở to mắt, trời ơi...!
Đây, đây...
Huy ôm đầu gục xuống đất.
Anh thật sự không nhớ mình đã làm gì.
Thật sự, anh không hề nhớ!
Cố gắng lục lại trí nhớ, Huy chỉ nhớ mang máng, mỗi tối anh đi uống rượu với đối tác thì đều tỉnh dậy ở một khách sạn.
Hay là...anh bị chuốc thuốc?
Huy đứng phắt dậy, quyết định nhớ cấp dưới điều tra.
- ...
- Ừ
- ...
- Giúp tôi điều tra những hôm tôi đi tiếp đối tác thì ai đã đưa tôi về khách sạn!
- ...
- Ừ
Huy cúp máy, lao ra ngoài lấy xe lái đi đâu đó, không quên vứt đống ảnh vào thùng rác
"Heo nhỏ, anh thật sự vô tội mà..."
Nhưng hành động đó của anh, thật khong thể ngờ, đã lọt vào tầm mắt của một tên nhà báo chuyên nghiệp của toà soạn Con Gà
Ở một nơi khác, một đứa con gái có khuôn mặt đẫm nước mắt đang mượn rượu giải sầu.
Quán bar xập xình tiếng nhạc.
Hiền cứ thế nốc hết những chai rượu Bourbon.
Cô cứ uống, cứ khóc.
Mặc kệ những con mắt dâm đãng đang nhìn mình.
- Hiền!
Cô ngước mặt lên.
Là Chi, My, Minh và Khang.
Minh lắc vai cô
- Hiền! Mày có điên không hả!
- Tao... Mày buông tao ra! Thế giới này chẳng ai cần tao nữa!
- Còn cả bọn tao mà! Mày có chuyện gì từ từ nói! Đừng dùng đến rượu để giải sầu!_My gắt
- Bọn mày... - Hiền nhìn lũ bạn - Kết thúc rồi, thật sự kết thúc rồi...
Bốn người kia nhíu mày nhìn nhau khó hiểu rồi ngay lập tức vỡ lẽ.
Chi nhìn Hiền dịu dàng nói:
- Còn bọn tao mà, mày đừng bi quan, bọn tao luôn bên mày.
Hiền nhìn bạn đau khổ rồi ôm chầm lấy cô bạn gào khóc:
- Cảm ơn mày! Cảm ơn tất cả bọn mày!
Nhìn con bạn thân như thế thì bọn kia không khỏi đau xót.
...
Lát sau, Khang lái xe chở mọi người về biệt thự của mình.
Đỡ Hiền nằm lên giường, bốn người kia nhìn nhau. Khang giờ mới cất lời, giọng cậu lạc hẳn đi vì tức giận.
- Thằng kia, nó làm gì mà để con Hiền ra nông nỗi này...
- Khang! khang! Nhìn xem có gì này! Khang!
Khang giật mình. Là My đang xem tin tức gọi cậu.
Cậu nhanh chóng đến bên My và giật lấy cái máy tính bảng.
- Tao, tao đang đi rà soát xem có ai phát hiện nó đi bar và khóc không thì...
My ôm đầu khóc.
Khang dùng một tay ôm cô vào lòng, tay còn lại cầm Ipad
Minh và Chi cũng chạy lại xem.
Sững sờ.
Là những tấm ảnh ân ái giữa "bạn thân" Minh Huy và ả Áng hay mấy đứa con gái khác cùng cái tít Thiếu gia Hoàng Minh Huy ngoại tình!
Chi giật phắt cái Ipad và ném vào tường, nó vỡ tan tành.
- My, tao sẽ đền cho mày sau. Huh, tao_không_thể_tha_thứ_cho_thằng_HOÀNG-MINH-HUY!!
Chi gầm gừ, cô giật cái áo khoác trên giá treo và lao thẳng ra ngoài, lấy xe của Khang và chạy đi tìm Huy.
Minh thấy tình thế khôg ổn liền mượn motor của Khang đuổi theo Chi ngay.
Còn lại Khang với đôi mắt đỏ ngầu giận dữ và My đag khóc cùng cô gái nằm nửa mê nửa tỉnh. Cả ba người, ba trạng thái, chung một ý nghĩ
"Hoàng Minh Huy, mày phải trả giá!"
.
Bình luận facebook