Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 40
Huy không nói gì, sấn tới đẩy Tuấn Anh ra và
"Chattt"
"Chattt"
"Chattt"
"Chattt"
"Chattt"
Năm cái tát an hưởng trên mặt cô. Khoé môi hơi rịn máu. Má đỏ ửng lên vì rát. Hiền bàng hoàng nhìn anh. Đây... không phải là Minh Huy!
- Tôi đã cảnh cáo rồi mà cô vẫn cứng đầu được à?
Đôi mắt lục bảo của Hiền từ từ chuyển sang màu đỏ, báo hiệu cho sự trỗi dậy của một con thú dữ.
Cô giật lấy micro, nói to.
- HOÀNG MINH HUY! TÔI THỪA NHẬN MÌNH CÒN YÊU ANH RẤT RẤT NHIỀU!!! ANH BIẾT AI ĐÃ RÚT CỔ PHẦN CỦA TẬP ĐOÀN ANH KHÔNG!!!! LÀ TÔI ĐẤY!!!! TÔI HẬN ANH ĐẾN TẬN XƯƠNG TUỶ VÌ LÀM TAN NÁT TRÁI TIM TÔI!!!!
Hiền gào lên, rồi quỳ sụp xuống đất. Mọi sự đã đi xa quá dự đoÁn...
Trong làn nước mắt, Hiền tiếp tục nói với chất giọng căm hờn
- Tất cả các toà báo, hãy đăng tin này lên. Hãy ghi lẠi những gì tôi vừa nói.
Toà soạn nào đăng tôi sẽ thưởng mỗi nơi mười tỉ đồng! Minh Huy, anh vượt quá giới hạn rồi!
Cô nói rồi lảo đảo bước vào bên trong phòng VIP.
Mọi người trong phòng tiẹc đều thấy buồn cho Hiền, có tiền, có địa vị cao, có tấtcarnhuwng lại không có tình yêu.
Họ xúm lại xâu xỉa cặp đôi kia bằng những lời lẽ ác đokjc nhất
Huy cảm thấy khó chịu
Anh ta ôm lấy người Hà Mai Áng, ả rúc đầu vào vòng ngực của anh.
Anh ta phất tay đuổi
- Cút hết đi!!!
Rồi kéo ả chạy đi. Nhưng chạy chưa được 5 bước
"Bốp"
Chi kéo người Huy lại và giáng cho cậu ta một cú đấm trời giáng vào bụng làm anh ta loạng choạng
- Mày! Từ giờ đừng bao giờ nhìn mặt bọn này và con Hiền nữa!!!
Huy đứng dậy. Cậu giương đôi mắt căm thù lên nhìn Chi
- Chỉ vì con nhỏ mất nết đó mà bọn mày từ mặt tao à?! Sao bọn mày không thể chấp nhận Mai Áng mà cứ một mực bênh vực con đó hả!?
Cả hội trường im phăng phắc. Huy nhếch mép:
- Huh, cô ta thật sự không đủ tư cách để làm chủ tịch của MS! Hà Mai Áng của tôi mới là nhất!
"Chat!!! Chat!!!"
Hai âm thanh vang lên khô khốc xé toạc không gian im ắng
My và Khang dành trọn cái tát "đặc ân" của mình cho đôi cẩu nam nữ trước mặt. Không hẹn mà cả hai người cùng đồng thanh:
- Hai đứa chúng mày là những con chó của thiên hạ!!! Lần sau còn dám đả động đến PHẠM MINH HIỀN thì đừng trách!!
Tuấn Anh vội kéo hai người lại, thì thầm;
- My,Khang. Vào đưa con bé về nhà, con bé gồng mình quá sức rồi. Có Minh đợi sẵ ở xe rồi, bảo Chi đi theo đi. Ở đây để anh.
Hai người giật mình. Con Hiền, từ nãy tới giờ cũng kha khá thời gian rồi... Một tia sợ hãi chợt hiện lên trong mắt hai người. Con bé, đừng dại dột! My vội kéo Chi đi theo.
Trong tim người con trai kia, chợt nhói lên, đau thật đau như để đánh thức anh, như để đưa anh ra khỏi thế giới ma mị của Hà Mai Áng.
...
Phòng VIP
...
Nó đang cầm con dao gọt hoa quả cứa liên tiếp vào tay, vào chân,không thương tiếc
- Minh Huy... Anh đã thay đổi! Anh chỉ có ả ta mà thôi!
"Rầm!"
Cánh cửa rơi xuống.
Trước mặt Chi, My, Khang, căn phòng VIP hoành tráng, đồ đạc bị ném lung tung, chai lọ vỡ tan tành, quần áo bị di dưới đất,... và người con gái mang khuôn mặt xinh đẹp đầm đìa nước mắt đang cầm con dao cứa liên tiếp vào người.
Khang hoảng hốt. Anh nhanh nhẹn đá phăng con dao ra khỏi bàn tay nhỏ bé của Hiền mà không làm đau cô. Hiền cắn môi, đấm liên tiếp vào người Khang,vừa khóc vừa nói:
- Sao mày không để tao chết đi?! Hả! Ư, hức...
- Mày đáng sống.
- Không! Trong mắt người tao yêu nhất, tao là mẩu rác trong số những viên kim cương sang lóa!!
- Mày...
"Bốp"
My đánh vào gáy Hiền làm cô bất tỉnh.
Chi bước tới gần.
- Chúng ta sẽ đưa tên tiểu tử Kris đến.Giờ thì đưa Hiền tới bệnh viện ngay!!!
"Chattt"
"Chattt"
"Chattt"
"Chattt"
"Chattt"
Năm cái tát an hưởng trên mặt cô. Khoé môi hơi rịn máu. Má đỏ ửng lên vì rát. Hiền bàng hoàng nhìn anh. Đây... không phải là Minh Huy!
- Tôi đã cảnh cáo rồi mà cô vẫn cứng đầu được à?
Đôi mắt lục bảo của Hiền từ từ chuyển sang màu đỏ, báo hiệu cho sự trỗi dậy của một con thú dữ.
Cô giật lấy micro, nói to.
- HOÀNG MINH HUY! TÔI THỪA NHẬN MÌNH CÒN YÊU ANH RẤT RẤT NHIỀU!!! ANH BIẾT AI ĐÃ RÚT CỔ PHẦN CỦA TẬP ĐOÀN ANH KHÔNG!!!! LÀ TÔI ĐẤY!!!! TÔI HẬN ANH ĐẾN TẬN XƯƠNG TUỶ VÌ LÀM TAN NÁT TRÁI TIM TÔI!!!!
Hiền gào lên, rồi quỳ sụp xuống đất. Mọi sự đã đi xa quá dự đoÁn...
Trong làn nước mắt, Hiền tiếp tục nói với chất giọng căm hờn
- Tất cả các toà báo, hãy đăng tin này lên. Hãy ghi lẠi những gì tôi vừa nói.
Toà soạn nào đăng tôi sẽ thưởng mỗi nơi mười tỉ đồng! Minh Huy, anh vượt quá giới hạn rồi!
Cô nói rồi lảo đảo bước vào bên trong phòng VIP.
Mọi người trong phòng tiẹc đều thấy buồn cho Hiền, có tiền, có địa vị cao, có tấtcarnhuwng lại không có tình yêu.
Họ xúm lại xâu xỉa cặp đôi kia bằng những lời lẽ ác đokjc nhất
Huy cảm thấy khó chịu
Anh ta ôm lấy người Hà Mai Áng, ả rúc đầu vào vòng ngực của anh.
Anh ta phất tay đuổi
- Cút hết đi!!!
Rồi kéo ả chạy đi. Nhưng chạy chưa được 5 bước
"Bốp"
Chi kéo người Huy lại và giáng cho cậu ta một cú đấm trời giáng vào bụng làm anh ta loạng choạng
- Mày! Từ giờ đừng bao giờ nhìn mặt bọn này và con Hiền nữa!!!
Huy đứng dậy. Cậu giương đôi mắt căm thù lên nhìn Chi
- Chỉ vì con nhỏ mất nết đó mà bọn mày từ mặt tao à?! Sao bọn mày không thể chấp nhận Mai Áng mà cứ một mực bênh vực con đó hả!?
Cả hội trường im phăng phắc. Huy nhếch mép:
- Huh, cô ta thật sự không đủ tư cách để làm chủ tịch của MS! Hà Mai Áng của tôi mới là nhất!
"Chat!!! Chat!!!"
Hai âm thanh vang lên khô khốc xé toạc không gian im ắng
My và Khang dành trọn cái tát "đặc ân" của mình cho đôi cẩu nam nữ trước mặt. Không hẹn mà cả hai người cùng đồng thanh:
- Hai đứa chúng mày là những con chó của thiên hạ!!! Lần sau còn dám đả động đến PHẠM MINH HIỀN thì đừng trách!!
Tuấn Anh vội kéo hai người lại, thì thầm;
- My,Khang. Vào đưa con bé về nhà, con bé gồng mình quá sức rồi. Có Minh đợi sẵ ở xe rồi, bảo Chi đi theo đi. Ở đây để anh.
Hai người giật mình. Con Hiền, từ nãy tới giờ cũng kha khá thời gian rồi... Một tia sợ hãi chợt hiện lên trong mắt hai người. Con bé, đừng dại dột! My vội kéo Chi đi theo.
Trong tim người con trai kia, chợt nhói lên, đau thật đau như để đánh thức anh, như để đưa anh ra khỏi thế giới ma mị của Hà Mai Áng.
...
Phòng VIP
...
Nó đang cầm con dao gọt hoa quả cứa liên tiếp vào tay, vào chân,không thương tiếc
- Minh Huy... Anh đã thay đổi! Anh chỉ có ả ta mà thôi!
"Rầm!"
Cánh cửa rơi xuống.
Trước mặt Chi, My, Khang, căn phòng VIP hoành tráng, đồ đạc bị ném lung tung, chai lọ vỡ tan tành, quần áo bị di dưới đất,... và người con gái mang khuôn mặt xinh đẹp đầm đìa nước mắt đang cầm con dao cứa liên tiếp vào người.
Khang hoảng hốt. Anh nhanh nhẹn đá phăng con dao ra khỏi bàn tay nhỏ bé của Hiền mà không làm đau cô. Hiền cắn môi, đấm liên tiếp vào người Khang,vừa khóc vừa nói:
- Sao mày không để tao chết đi?! Hả! Ư, hức...
- Mày đáng sống.
- Không! Trong mắt người tao yêu nhất, tao là mẩu rác trong số những viên kim cương sang lóa!!
- Mày...
"Bốp"
My đánh vào gáy Hiền làm cô bất tỉnh.
Chi bước tới gần.
- Chúng ta sẽ đưa tên tiểu tử Kris đến.Giờ thì đưa Hiền tới bệnh viện ngay!!!
Bình luận facebook