Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 62
Chuyến đi kéo dài thật dài,
Dài...
Rất dài...
Cuối cùng cũng đã được 2 tháng.
Đã đủ cho một cô gái tạm quên một nỗi đau
Cho một chàng trai nhận ra được sai lầm.
Chuyến đi đã kết thúc và giờ Linh, Phú, Tuệ và Tokiyama đang ở Nhật, trên một chiếc taxi về nhà nhỏ.
Linh rất háo hức được gặp anh trai nhỏ, một người mà đã luôn bảo vệ cô suốt hai năm bên Nhật.
"Kittt"
Chiếc taxi chợt phanh gấp.
Linh ngồi ở trước nên đầu đập mạnh vào cửa kính, máu hơi hơi rỉ ra. Bác tài xế quay qua lo lắng hỏi:
- Quý khách ổn chứ?
- Aiii... Hơi đau thôi.
- Thành thật xin lỗi, tại có chiếc xe phá lệ vượt đèn đỏ, tôi sẽ bồi thường cho quý khách.
- Thôi không cần đâu chú!
- Không, là lỗi của tôi mà!
- Chú không cần mà!
- Vậy, cảm ơn cô.
Linh cười nhẹ rồi quay xuống dưới hỏi:
- Mọi người không sao chứ?
- Ổn cả. Đằng trước ghế có đệm lót mà (Tokiyama)
- Ổn em (Tuệ)
- Này, lần sau em ngồi trưỡ nhớ thắt dây an toàn cho cẩn thận! (Phú)
- Rồiii thưaa anhhh!
_________
Sau 1 tiếng ê mông, cuối cùng lũ này cũng tới nhầ của Tokiyama.
Vẫn là một căn hộ nhỏ như trước. Cơ mà rất đẹp, rất dễ thươngg.
"Cạch"
Nhỏ mở khoá, mời mọi người vào nhà. Tuệ và Phú nhìn một đứa con trai đang nằm trên sofa, mặc áo phông cả jeans, cả chú beggie to đùng đang nằm bên trên, cả hai đang chìm vào giấc ngủ. Tokiyama ngán ngẩm, bước đến lay người cậu ấy.
- Nii-san à! Người yêu đến kìa!
- Tok à, em chơi trò này lâu rồi nha! Để yên anh ngủ.
- Dậy ngay! Em không đùa đâu!
Nhỏ cốc mạnh vào đầu chàng trai đó.
- Aiiiiiiiii......!
Cậu ta bật dậy, nhăn nhó. Nhỏ xoay đầu anh ta và...
- Aaaaaaaa!!!!!!!! Mizu của ck!!!!!!!!!
Cậu ta nhảy vào ôm lấy cô.
- Ặc, bỏ em raaa!
- Èo. Vk cưng hư nha! Không về thăm ck nhá!
- Kệ em! Mà anh chào anh chị em chưa?
- A....
Cậu ta đem mặt ngáo ra nhìn hai người mặt đen sì đứng bên cạnh.
- Emm Chàoo Haii Anhh Chịị Đángg Mếnn Ạ
Cả bốn người cười lăn cười bò ra sàn.
Tokiyama chạy lại, đẩy cậu ta vào phòng, nói:
- Anh đi vào ngay cho bọn em còn nói chuyện!
- Ớ? Hông chịuuu! Ở với vk yêu cơ!
- Thối được rồi. Xíu nữa nó vào!
- Hôngg! Ở trong chán! Vk vào với anh!
- Ơ? Em muốn ở với Bento!
- Ơ? Vk à!
Cuộc nói chuyện dài đến mức không thể dài hơn được nữa. Kết cục cuối cùng thì Linh bị chàng lôi vào trong cùng chú beggie Bento.
Cậu ấy là Kinichi Asomito, anh trai của
Tokiyama. Yêu Linh từ lần đầu tiên gặp mặt, thích xưng vk ck, vì cái tật hay ngại nên đến giờ bác Kinichi vẫn chưa thổ lộ với cháu Linh, kết quả là cháu Linh vẫn coi bác Kinichi như bạn thân đó! Tóc đen undercut vuốt ngược, đẹp không kém Huy, trẻ con hết chỗ. Thông minh.
Đặc biệt là cả hai bác cháu đều thích chó
Dài...
Rất dài...
Cuối cùng cũng đã được 2 tháng.
Đã đủ cho một cô gái tạm quên một nỗi đau
Cho một chàng trai nhận ra được sai lầm.
Chuyến đi đã kết thúc và giờ Linh, Phú, Tuệ và Tokiyama đang ở Nhật, trên một chiếc taxi về nhà nhỏ.
Linh rất háo hức được gặp anh trai nhỏ, một người mà đã luôn bảo vệ cô suốt hai năm bên Nhật.
"Kittt"
Chiếc taxi chợt phanh gấp.
Linh ngồi ở trước nên đầu đập mạnh vào cửa kính, máu hơi hơi rỉ ra. Bác tài xế quay qua lo lắng hỏi:
- Quý khách ổn chứ?
- Aiii... Hơi đau thôi.
- Thành thật xin lỗi, tại có chiếc xe phá lệ vượt đèn đỏ, tôi sẽ bồi thường cho quý khách.
- Thôi không cần đâu chú!
- Không, là lỗi của tôi mà!
- Chú không cần mà!
- Vậy, cảm ơn cô.
Linh cười nhẹ rồi quay xuống dưới hỏi:
- Mọi người không sao chứ?
- Ổn cả. Đằng trước ghế có đệm lót mà (Tokiyama)
- Ổn em (Tuệ)
- Này, lần sau em ngồi trưỡ nhớ thắt dây an toàn cho cẩn thận! (Phú)
- Rồiii thưaa anhhh!
_________
Sau 1 tiếng ê mông, cuối cùng lũ này cũng tới nhầ của Tokiyama.
Vẫn là một căn hộ nhỏ như trước. Cơ mà rất đẹp, rất dễ thươngg.
"Cạch"
Nhỏ mở khoá, mời mọi người vào nhà. Tuệ và Phú nhìn một đứa con trai đang nằm trên sofa, mặc áo phông cả jeans, cả chú beggie to đùng đang nằm bên trên, cả hai đang chìm vào giấc ngủ. Tokiyama ngán ngẩm, bước đến lay người cậu ấy.
- Nii-san à! Người yêu đến kìa!
- Tok à, em chơi trò này lâu rồi nha! Để yên anh ngủ.
- Dậy ngay! Em không đùa đâu!
Nhỏ cốc mạnh vào đầu chàng trai đó.
- Aiiiiiiiii......!
Cậu ta bật dậy, nhăn nhó. Nhỏ xoay đầu anh ta và...
- Aaaaaaaa!!!!!!!! Mizu của ck!!!!!!!!!
Cậu ta nhảy vào ôm lấy cô.
- Ặc, bỏ em raaa!
- Èo. Vk cưng hư nha! Không về thăm ck nhá!
- Kệ em! Mà anh chào anh chị em chưa?
- A....
Cậu ta đem mặt ngáo ra nhìn hai người mặt đen sì đứng bên cạnh.
- Emm Chàoo Haii Anhh Chịị Đángg Mếnn Ạ
Cả bốn người cười lăn cười bò ra sàn.
Tokiyama chạy lại, đẩy cậu ta vào phòng, nói:
- Anh đi vào ngay cho bọn em còn nói chuyện!
- Ớ? Hông chịuuu! Ở với vk yêu cơ!
- Thối được rồi. Xíu nữa nó vào!
- Hôngg! Ở trong chán! Vk vào với anh!
- Ơ? Em muốn ở với Bento!
- Ơ? Vk à!
Cuộc nói chuyện dài đến mức không thể dài hơn được nữa. Kết cục cuối cùng thì Linh bị chàng lôi vào trong cùng chú beggie Bento.
Cậu ấy là Kinichi Asomito, anh trai của
Tokiyama. Yêu Linh từ lần đầu tiên gặp mặt, thích xưng vk ck, vì cái tật hay ngại nên đến giờ bác Kinichi vẫn chưa thổ lộ với cháu Linh, kết quả là cháu Linh vẫn coi bác Kinichi như bạn thân đó! Tóc đen undercut vuốt ngược, đẹp không kém Huy, trẻ con hết chỗ. Thông minh.
Đặc biệt là cả hai bác cháu đều thích chó
Bình luận facebook