Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 38: Vị ngọt thứ ba mươi tám
Sáng thứ Tư, truyền thông Nghịch Phong càng bận rộn hơn so với bình thường.
Sau tập đoàn Quân Trạch, Giang Tầm và Tần Dĩnh Xuyên lại đặt mục tiêu vào đồ uống Linh Động.
Đồ uống Linh Động là một trong những thương hiệu đồ uống nổi tiếng trong nước, vốn dĩ hợp đồng đồ uống Linh Động phục vụ công ty truyền thông sắp hết hạn, bên công ty đồ uống cũng có ý tìm kiếm đối tác mới, nên đã gửi lời mời đấu thầu cho các công ty truyền thông lớn nổi tiếng.
Truyền thông Nghịch Phong cũng là một trong những đơn vị được mời.
Nhưng sau khi kết thúc ngày nghỉ Quốc Khánh, công ty đồ uống Linh Động đột nhiên thay đổi chủ ý, vốn dĩ là đấu thầu lại đổi thành trực tiếp so sánh bản thảo.
Thời gian so sánh bản thảo được ấn định vào thứ Sáu, do đó bọn họ nhất định phải tranh thủ từng phút từng giây, trong vòng hai ngày hôm nay và ngày mai phải hoàn thành xong kế hoạch.
Giang Tầm đang cùng nhà thiết kế thảo luận các chi tiết của LOGO thì công ty đột nhiên mất điện.
Văn phòng nháy mắt rơi vào bóng tối.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Các đồng nghiệp nhìn màn hình máy tính vụt tắt thì có chút kinh ngạc.
Mọi người nhao nhao bàn luận.
Giang Tầm cũng giật mình, nhanh chóng đi đến cửa sổ sát đất, kéo màn cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
Trương Viên Viên nghi ngờ: “Hôm nay có nói sẽ bị mất điện sao?”
“Tôi ra ngoài xem một chút.”
Giang Tầm bước nhanh ra ngoài. Ra tới bên ngoài rồi cô mới phát hiện toàn bộ khu chung cư đang trong tình trạng bị mất điện, ngay cả thang máy cũng ngưng vận hành.
Cô lập tức gọi điện thoại đến phòng quản lý, sau khi hỏi thăm mới biết hóa ra là khu công viên Sáng Tạo Mới đang sửa đường, bởi vì sơ suất trong thao tác của đội thi công mà có hai dây cáp điện bị đào đứt, dẫn đến chuyện một số khu nằm trong công viên bị mất điện.
Tất cả máy tính để bàn trong công ty đều rơi vào tình trạng đình công.
Lập kế hoạch và thiết kế yêu cầu cấu hình máy tình cực cao, trong văn phòng phần lớn đều là máy tính để bàn.
Trong công ty chỉ có ba chiếc laptop dự phòng, bình thường cô vẫn hay sử dụng một chiếc trong số đó cho mục đích cá nhân, rõ ràng là không đủ để phân công.
Đối mặt với tình huống khẩn cấp, Giang Tầm nhanh chóng điều chỉnh lại kế hoạch của công việc, phân công sắp xếp lại nhiệm vụ một lần nữa.
Khu làm việc lại một lần nữa bước vào tình trạng bận rộn, các đồng nghiệp thỉnh thoảng thấp giọng trao đổi với nhau, không hề khác gì so với bình thường.
Trương Viên Viên có hồ sơ kế hoạch gấp cần phải giao cho khách hàng trước buổi chiều, nên Giang Tầm đã đem máy tính của mình cho cô ấy sử dụng.
May mà laptop của cô vừa được sạc đầy, có thể duy trì làm việc trong mấy giờ.
Giang Tầm mở máy tính, nhường chỗ cho Trương Viên Viên: “Thời gian cấp bách, cô chuyển vào trong phòng làm việc của tôi đi.”
“Được.”
Trương Viên Viên ngồi xuống, cắm USB vào laptop rồi mở tài liệu ra.
Giang Tầm lấy ghế ngồi bên cạnh, bắt đầu sửa chữa dự án kế hoạch đồ uống Linh Động.
Cô xóa và sửa lại trên giấy, nghĩ đến điều gì đó liền dừng động tác lại, quay đầu nhìn về phía Trương Viên Viên: “Đúng rồi Viên Viên, tài liệu đã in ra của đồ uống Linh Động đang để chỗ nào?”
“Đang để ở trên bàn làm việc của tôi.”
Trương Viên Viên ngẩng đầu: “Giang tổng cần bây giờ sao? Tôi sẽ đi lấy tới đây.”
Cô ấy nói xong thì muốn đứng dậy.
Giang Tầm ấn vai cô ấy xuống, kêu cô ấy ngồi yên tại chỗ: “Không cần, chuyện của cô tương đối gấp, để tôi tự đi lấy cũng được.”
“Giang tổng, cô thật hòa đồng.” Trong lòng Trương Viên Viên tràn đầy cảm động: “Vậy cảm ơn cô.”
“Khách sáo gì chứ.”
Giang Tầm cười cười rồi quay người đi ra khỏi văn phòng.
Trương Viên Viên là trưởng phòng kế hoạch, vị trí của cô ấy được tách ra bên cạnh cửa sổ sát đất.
Tài liệu in đặt ở trên bàn.
Giang Tầm cũng không nhìn kỹ, đi tới cầm tài liệu rồi trở về văn phòng.
Cô ngồi lại chỗ của mình, mở tập tài liệu ra, đột nhiên có một trang giấy rơi ra từ trong tập tài liệu, sau đó nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Tờ giấy đúng lúc rơi xuống chân của Trương Viên Viên.
Ánh mắt của Trương Viên Viên cũng bị thu hút, nhưng Giang Tầm đã nhặt lên trước một bước.
“Đây là?”
Giang Tầm nhân tiện liếc mắt nhìn, sau đó không khỏi giật mình.
Lại có thể là một bản báo cáo kiểm tra mang thai.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía trương Viên Viên, tiện tay đưa bản báo cáo đến: “Viên Viên, đây là của cô….”
Trương Viên Viên lúc này mới nhìn rõ tờ giấy kia là gì, vội vàng nhận lấy: “A, bảo sao tôi không tìm thấy, hóa ra là kẹp ở trong tài liệu.”
Giang Tầm có chút xấu hổ: “Xin lỗi, tôi không biết.”
“Không sao không sao, cũng không phải chuyện gì khuất tất.” Trương Viên Viên khoát khoát tay, cất bản báo cáo vào: “Là do tôi sơ suất, không cẩn thận kẹp bản báo cáo vào trong tài liệu, nếu để cho khách hàng trông thấy thì cũng quá mất mặt.”
Giang Tâm phì cười, nói: “Viên Viên, chúc mừng cô nha.”
Trương Viên Viên thở dài: “Chuyện này có gì tốt mà phải chúc mừng, mấy hôm nay tôi đang phiền não vì chuyện này đây.”
Giang Tâm liền giật mình: “Có chuyện gì vậy?”
“Khó nói lắm.” Trương Viên Viên dừng lại: “Nhưng mà làm xong việc này trước, đợi đến giờ nghỉ trưa tôi sẽ nói cho cô.”
“Được.”
——-
Bận rộn đến giữa trưa, Giang Tầm và Trương Viên Viên cùng nhau đi đến quán cơm gần đó để ăn cơm.
Ghi món ăn xong, Trương Viên Viên nói ra nỗi khổ tâm cho Giang Tầm nghe: “Lần trước tôi tới bệnh viện để kiểm tra, lúc đầu tưởng rằng bị viêm ruột thừa gì đó, kết quả lại phát hiện hóa ra là dính bầu!”
“Khi biết được tin này tôi cũng rất bối rối.”
“Hoàn toàn không biết nên làm gì bây giờ.”
“Đáng lẽ muốn nói chuyện này với cô từ hai ngày trước, nhưng cảm thấy có chút khó mở miệng.”
Nghe cô ấy kể khổ xong, Giang Tầm hỏi: “Vậy đứa bé này cô không định có sao?”
“Tôi vẫn chưa nghĩ thông.” Trương Viên Viên nắm chặt cái chén trong tay, thở dài nói.
Giang Tâm lại hỏi: “Vậy bạn trai và người nhà của cô đâu, bọn họ nói như thế nào?”
Trương Viên Viên lắc đầu: “Bạn trai của tôi cũng không biết nên làm gì, anh ấy cũng bối rối giống như tôi. Chúng tôi cũng không dám nói cho người nhà biết. Mấy hôm nay chúng tôi sắp phát phiền vì chuyện này rồi.”
“Dù sao thì sự nghiệp của chúng tôi chỉ vừa mới khởi bước, đều đang trên đà phát triển, hoàn toàn không nghĩ đến chuyện kết hôn chứ đừng nói là có con sớm như vậy.”
Giang Tầm nhịn không được hỏi: “Bình thường hai người không dùng biện pháp sao?”
“Có dùng, nhưng đúng là…” Trương Viên Viên đưa mắt nhìn xung quanh, thấp giọng nói: “Cho dù có dùng biện pháp tốt nhưng vẫn không tránh được sẽ ‘trúng số’, cô xem, không phải giờ tôi trúng số rồi đó sao?”
Giang Tầm sửng sốt: “Dùng biện pháp tốt cũng sẽ có tỉ lệ ‘trúng số’ sao?”
Cô vô thức vuốt ve bụng dưới của mình.
Truyện [Ngọt Ngào Em Trao] được Làn Truyện edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
Nhắc mới nhớ, trước đêm Phó Dĩ Hành xuất phát đi Mỹ lại lấy cớ là “bảo vệ cho cô” nên đã “ủ dưa” cô một phen.
Tính thời gian thì kỳ kinh cũng hẳn là phải tới vào mấy ngày nay, nhưng hình như không có động tĩnh gì.
Bị Trương Viên Viên nói như vậy, trong lòng Giang Tầm cũng có chút lo lắng.
Lúc này chuông điện thoại đột nhiên vang lên, kéo suy nghĩ của cô quay trở lại.
Giang Tầm hoàn hồn, cầm điện thoại di động lên nhìn, trên màn hình hiển thị ID của Tần Dĩnh Xuyên.
Cô nhanh chóng nghe máy: “Đàn anh?”
Tần Dĩnh Xuyên đi thẳng vào vấn đề: “Tiểu Tầm, bản hợp đồng kế hoạch mô hình điện tử của công ty có ở chỗ của em không?”
“Anh quay lại công ty rồi sao?” Giang Tầm hỏi: “Công ty kia gọi điện tới à?”
Tần Dĩnh Xuyên nói: “Vẫn chưa.”
Giang Tầm nói: “Em nhớ là có một bản sao lưu trong hộp thư của công ty, anh mở ra tìm xem.” Nhớ tới chuyện gì đó, cô lại bổ sung thêm: “Công ty vẫn chưa có điện, anh dùng laptop trong phòng làm việc trước đi, mật khẩu là sáu số 8.”
“Được.”
Tần Dĩnh Xuyên cúp điện thoại, đi về phía bàn làm việc của Giang Tầm, mở laptop trên bàn lên.
Anh ấy khởi động máy lên rồi điền mật khẩu vào, mở trình duyệt ra, đang định nhập vào địa chỉ trang web của hòm thư, nhưng website vừa mở ra thì giao diện tự động chuyển đổi đến website đã xem trước khi thoát ra.
——
Là một giao diện tìm kiếm cho câu chính.
【Tác hại của việc phá thai là gì?】
Con chuột Tần Dĩnh Xuyên đang cầm dừng lại, mấy giây sau, anh ấy vô thức di chuyển con chuột, mở lịch sử ghi chép ra.
Nhưng trong lịch sử ghi chép của buổi sáng đều là ghi chép đến từ công cụ tìm kiếm.
【Phẫu thuật phá thai diễn ra trong bao lâu?】
【Bình thường phẫu thuật phá thai có đau không?】
【Mang thai bao nhiêu ngày thì có thể đi phá thai?】
Tần Dĩnh Xuyên cau chặt mày, sắc mặt càng trở nên nghiêm trọng.
——
Hai ngày sau, chiếc váy thiết kế riêng được người phụ trách đưa đến hoa viên Tinh Lan.
Chiếc váy dạ hội này được thiết kế riêng cho Giang Tầm, toàn bộ đều là màu đen nhánh như sắc đêm, trên váy dùng nguyên tố tinh vân để thiết kế, phần thân áo clatersal* rải đều như vạn ngôi sao lấp lánh, trước ngực áo được cắt may ba chiều, phần chân váy là họa tiết moire* được thêu thủ công. Với thiết kế những ngôi sao rơi trên đám mây tạo thành hiệu ứng bầu trời đầy sao, chiếc váy mang phong cách nhẹ nhàng mà tự nhiên, phần voan mỏng vừa phải phủ đến mắt cá chân.
(Clatersal: nẹp kim cương nhỏ và từ đó bột kim cương được ra bằng cách nghiền nát.)
(Họa tiết moiré: là một loại mô hình thể hiện hiện tượng phóng đại. Sự chồng chất của một lớp đục mờ chứa các đường trong suốt nằm ngang trên đầu một lớp có hình dạng phức tạp. Một trong những ví dụ phổ biến của điều này là lớp của hàng rào liên kết chuỗi.)
Màu đen thuần khiết và tiên khí thanh tao kết hợp với nhau tạo nên cảm giác mơ mộng không thể tưởng tượng được.
Ngoài chiếc váy dạ hội còn có một đôi giày cũng được thiết kế riêng, phần trên đôi giày cũng được đính clatersal.
Lương Hiểu Hàm ở trên Wechat thúc giục: 【Tương Tương, nhanh nhanh nhanh, nhanh chụp váy lại cho mình nghía miếng nào!】
Giang Tầm thử váy xong, đứng trước gương chụp ảnh toàn thân rồi gửi cho cô ấy.
Sau khi cô gửi xong, có chút do dự hỏi: 【Cậu không cảm thấy mình mặc chiếc váy này có hơi kỳ lạ sao?】
Yên lặng mấy phút, Wechat của cô đột nhiên bùng nổ tin nhắn.
Lương Hiểu Hàm: 【Không! Không có gì kì lạ cả! Thật sự rất đẹp!】
Lương Hiểu hàm: 【Tuyệt! Rất đẹp!】
Lương Hiểu Hàm: 【 A a a, Tương Tương, nếu cậu mặc chiếc váy này đến lễ đính hôn, chắc chắn sẽ lấp lánh nhất hội trường!】
Lương Hiểu Hàm: 【Không! Là nữ vương lấp lánh nhất hội trường!】
Lương Hiểu Hàm: 【 Huhu, không thể không nói ánh mắt của Phó tổng thật sự rất sắc bén, cái váy này thật sự quá hợp với cậu!】
Lương Hiểu Hàm: 【Không thể không chảy nước miếng vì hâm mộ. Nhưng nghĩ đến chuyện cái váy này có thể tiêu tốn hết sạch số tiền mà mình kiếm được nửa đời người, mình…sẽ gục ngã mất thôi.】
Giang Tầm có chút không biết phải làm sao: 【Chứ không phải là ánh mắt của nhà thiết kế tốt hả?】
Lương Hiểu hàm đột nhiên nói: 【 Đúng rồi, cậu có chụp ảnh gửi cho Phó tổng nhìn không?】
Giang Tầm giật mình: 【Không có, tại sao phải gửi cho anh ấy nhìn?】
Lương Hiểu Hàm: 【Dù sao thì Phó tổng cũng là ông bố bên A, với tư cách là bên B như cậu, không nên có chút biểu hiện sao? Mắt lé.jpg】
Hình như….cũng đúng.
Hóa đơn thiết kế riêng trực tiếp gửi cho Phó Dĩ Hành, không hề đưa qua tay cô.
Nhưng từ miệng của nhà thiết kế cô cũng biết được giá của chiếc váy dạ hội này tuyệt đối không dưới bảy chữ số.
Giang Tầm ngẫm nghĩ rồi cởi váy ra, chụp một tấm hình khác gửi cho Phó Dĩ Hành.
Giang Tầm: 【Tôi nhận được váy rồi, trông rất đẹp, cảm ơn anh.】
Múi giờ ở trong nước và nước M có chênh lệch, lúc này ở bên anh là khoảng chín giờ sáng.
Giang Tầm đoán anh đang bận rộn, nhưng vừa mới gửi tin nhắn đi, Phó Dĩ Hành gần như trả lời chỉ trong mấy giây.
Mặt Người Dạ Thú: 【Mặc vào người rồi chụp một tấm khác gửi cho tôi xem thử nào?】
Động tác của Giang Tầm thoáng ngừng lại, gửi cho anh một biểu cảm mỉm cười: 【Không được, tôi sợ mặc vào sẽ bị hỏng mất váy, đến ngày lễ đính hôn rồi nói sau đi.】
Gửi xong cô đặt điện thoại di động qua một bên, không để ý đến nữa.
Cô lại nhìn về phía hai chiếc váy dạ hội đang đặt trên giường, tâm tình rơi vào phiền não.
Cô nên mặc chiếc váy dạ hội nào vào ngày lễ đính hôn đây?
Ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng cô gạt bỏ những suy nghĩ xa xôi, bước tới ôm lấy một chiếc váy dạ hội trong số đó.
Dù sao Phó Dĩ Hành cũng không tới, vậy thì cô có mặc chiếc váy nào chắc gì anh đã biết, nhỉ?
Giang Tầm không chắc lắm nghĩ….
——
Sương lạnh đã qua, sau một trận không khí lạnh qua đi, không khí mùa thu bắt đầu lan tỏa ở thành phố B.
Thứ Bảy, lễ đính hôn của Giang Lăng được cử hành như đã định.
Sau tập đoàn Quân Trạch, Giang Tầm và Tần Dĩnh Xuyên lại đặt mục tiêu vào đồ uống Linh Động.
Đồ uống Linh Động là một trong những thương hiệu đồ uống nổi tiếng trong nước, vốn dĩ hợp đồng đồ uống Linh Động phục vụ công ty truyền thông sắp hết hạn, bên công ty đồ uống cũng có ý tìm kiếm đối tác mới, nên đã gửi lời mời đấu thầu cho các công ty truyền thông lớn nổi tiếng.
Truyền thông Nghịch Phong cũng là một trong những đơn vị được mời.
Nhưng sau khi kết thúc ngày nghỉ Quốc Khánh, công ty đồ uống Linh Động đột nhiên thay đổi chủ ý, vốn dĩ là đấu thầu lại đổi thành trực tiếp so sánh bản thảo.
Thời gian so sánh bản thảo được ấn định vào thứ Sáu, do đó bọn họ nhất định phải tranh thủ từng phút từng giây, trong vòng hai ngày hôm nay và ngày mai phải hoàn thành xong kế hoạch.
Giang Tầm đang cùng nhà thiết kế thảo luận các chi tiết của LOGO thì công ty đột nhiên mất điện.
Văn phòng nháy mắt rơi vào bóng tối.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Các đồng nghiệp nhìn màn hình máy tính vụt tắt thì có chút kinh ngạc.
Mọi người nhao nhao bàn luận.
Giang Tầm cũng giật mình, nhanh chóng đi đến cửa sổ sát đất, kéo màn cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
Trương Viên Viên nghi ngờ: “Hôm nay có nói sẽ bị mất điện sao?”
“Tôi ra ngoài xem một chút.”
Giang Tầm bước nhanh ra ngoài. Ra tới bên ngoài rồi cô mới phát hiện toàn bộ khu chung cư đang trong tình trạng bị mất điện, ngay cả thang máy cũng ngưng vận hành.
Cô lập tức gọi điện thoại đến phòng quản lý, sau khi hỏi thăm mới biết hóa ra là khu công viên Sáng Tạo Mới đang sửa đường, bởi vì sơ suất trong thao tác của đội thi công mà có hai dây cáp điện bị đào đứt, dẫn đến chuyện một số khu nằm trong công viên bị mất điện.
Tất cả máy tính để bàn trong công ty đều rơi vào tình trạng đình công.
Lập kế hoạch và thiết kế yêu cầu cấu hình máy tình cực cao, trong văn phòng phần lớn đều là máy tính để bàn.
Trong công ty chỉ có ba chiếc laptop dự phòng, bình thường cô vẫn hay sử dụng một chiếc trong số đó cho mục đích cá nhân, rõ ràng là không đủ để phân công.
Đối mặt với tình huống khẩn cấp, Giang Tầm nhanh chóng điều chỉnh lại kế hoạch của công việc, phân công sắp xếp lại nhiệm vụ một lần nữa.
Khu làm việc lại một lần nữa bước vào tình trạng bận rộn, các đồng nghiệp thỉnh thoảng thấp giọng trao đổi với nhau, không hề khác gì so với bình thường.
Trương Viên Viên có hồ sơ kế hoạch gấp cần phải giao cho khách hàng trước buổi chiều, nên Giang Tầm đã đem máy tính của mình cho cô ấy sử dụng.
May mà laptop của cô vừa được sạc đầy, có thể duy trì làm việc trong mấy giờ.
Giang Tầm mở máy tính, nhường chỗ cho Trương Viên Viên: “Thời gian cấp bách, cô chuyển vào trong phòng làm việc của tôi đi.”
“Được.”
Trương Viên Viên ngồi xuống, cắm USB vào laptop rồi mở tài liệu ra.
Giang Tầm lấy ghế ngồi bên cạnh, bắt đầu sửa chữa dự án kế hoạch đồ uống Linh Động.
Cô xóa và sửa lại trên giấy, nghĩ đến điều gì đó liền dừng động tác lại, quay đầu nhìn về phía Trương Viên Viên: “Đúng rồi Viên Viên, tài liệu đã in ra của đồ uống Linh Động đang để chỗ nào?”
“Đang để ở trên bàn làm việc của tôi.”
Trương Viên Viên ngẩng đầu: “Giang tổng cần bây giờ sao? Tôi sẽ đi lấy tới đây.”
Cô ấy nói xong thì muốn đứng dậy.
Giang Tầm ấn vai cô ấy xuống, kêu cô ấy ngồi yên tại chỗ: “Không cần, chuyện của cô tương đối gấp, để tôi tự đi lấy cũng được.”
“Giang tổng, cô thật hòa đồng.” Trong lòng Trương Viên Viên tràn đầy cảm động: “Vậy cảm ơn cô.”
“Khách sáo gì chứ.”
Giang Tầm cười cười rồi quay người đi ra khỏi văn phòng.
Trương Viên Viên là trưởng phòng kế hoạch, vị trí của cô ấy được tách ra bên cạnh cửa sổ sát đất.
Tài liệu in đặt ở trên bàn.
Giang Tầm cũng không nhìn kỹ, đi tới cầm tài liệu rồi trở về văn phòng.
Cô ngồi lại chỗ của mình, mở tập tài liệu ra, đột nhiên có một trang giấy rơi ra từ trong tập tài liệu, sau đó nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Tờ giấy đúng lúc rơi xuống chân của Trương Viên Viên.
Ánh mắt của Trương Viên Viên cũng bị thu hút, nhưng Giang Tầm đã nhặt lên trước một bước.
“Đây là?”
Giang Tầm nhân tiện liếc mắt nhìn, sau đó không khỏi giật mình.
Lại có thể là một bản báo cáo kiểm tra mang thai.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía trương Viên Viên, tiện tay đưa bản báo cáo đến: “Viên Viên, đây là của cô….”
Trương Viên Viên lúc này mới nhìn rõ tờ giấy kia là gì, vội vàng nhận lấy: “A, bảo sao tôi không tìm thấy, hóa ra là kẹp ở trong tài liệu.”
Giang Tầm có chút xấu hổ: “Xin lỗi, tôi không biết.”
“Không sao không sao, cũng không phải chuyện gì khuất tất.” Trương Viên Viên khoát khoát tay, cất bản báo cáo vào: “Là do tôi sơ suất, không cẩn thận kẹp bản báo cáo vào trong tài liệu, nếu để cho khách hàng trông thấy thì cũng quá mất mặt.”
Giang Tâm phì cười, nói: “Viên Viên, chúc mừng cô nha.”
Trương Viên Viên thở dài: “Chuyện này có gì tốt mà phải chúc mừng, mấy hôm nay tôi đang phiền não vì chuyện này đây.”
Giang Tâm liền giật mình: “Có chuyện gì vậy?”
“Khó nói lắm.” Trương Viên Viên dừng lại: “Nhưng mà làm xong việc này trước, đợi đến giờ nghỉ trưa tôi sẽ nói cho cô.”
“Được.”
——-
Bận rộn đến giữa trưa, Giang Tầm và Trương Viên Viên cùng nhau đi đến quán cơm gần đó để ăn cơm.
Ghi món ăn xong, Trương Viên Viên nói ra nỗi khổ tâm cho Giang Tầm nghe: “Lần trước tôi tới bệnh viện để kiểm tra, lúc đầu tưởng rằng bị viêm ruột thừa gì đó, kết quả lại phát hiện hóa ra là dính bầu!”
“Khi biết được tin này tôi cũng rất bối rối.”
“Hoàn toàn không biết nên làm gì bây giờ.”
“Đáng lẽ muốn nói chuyện này với cô từ hai ngày trước, nhưng cảm thấy có chút khó mở miệng.”
Nghe cô ấy kể khổ xong, Giang Tầm hỏi: “Vậy đứa bé này cô không định có sao?”
“Tôi vẫn chưa nghĩ thông.” Trương Viên Viên nắm chặt cái chén trong tay, thở dài nói.
Giang Tâm lại hỏi: “Vậy bạn trai và người nhà của cô đâu, bọn họ nói như thế nào?”
Trương Viên Viên lắc đầu: “Bạn trai của tôi cũng không biết nên làm gì, anh ấy cũng bối rối giống như tôi. Chúng tôi cũng không dám nói cho người nhà biết. Mấy hôm nay chúng tôi sắp phát phiền vì chuyện này rồi.”
“Dù sao thì sự nghiệp của chúng tôi chỉ vừa mới khởi bước, đều đang trên đà phát triển, hoàn toàn không nghĩ đến chuyện kết hôn chứ đừng nói là có con sớm như vậy.”
Giang Tầm nhịn không được hỏi: “Bình thường hai người không dùng biện pháp sao?”
“Có dùng, nhưng đúng là…” Trương Viên Viên đưa mắt nhìn xung quanh, thấp giọng nói: “Cho dù có dùng biện pháp tốt nhưng vẫn không tránh được sẽ ‘trúng số’, cô xem, không phải giờ tôi trúng số rồi đó sao?”
Giang Tầm sửng sốt: “Dùng biện pháp tốt cũng sẽ có tỉ lệ ‘trúng số’ sao?”
Cô vô thức vuốt ve bụng dưới của mình.
Truyện [Ngọt Ngào Em Trao] được Làn Truyện edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
Nhắc mới nhớ, trước đêm Phó Dĩ Hành xuất phát đi Mỹ lại lấy cớ là “bảo vệ cho cô” nên đã “ủ dưa” cô một phen.
Tính thời gian thì kỳ kinh cũng hẳn là phải tới vào mấy ngày nay, nhưng hình như không có động tĩnh gì.
Bị Trương Viên Viên nói như vậy, trong lòng Giang Tầm cũng có chút lo lắng.
Lúc này chuông điện thoại đột nhiên vang lên, kéo suy nghĩ của cô quay trở lại.
Giang Tầm hoàn hồn, cầm điện thoại di động lên nhìn, trên màn hình hiển thị ID của Tần Dĩnh Xuyên.
Cô nhanh chóng nghe máy: “Đàn anh?”
Tần Dĩnh Xuyên đi thẳng vào vấn đề: “Tiểu Tầm, bản hợp đồng kế hoạch mô hình điện tử của công ty có ở chỗ của em không?”
“Anh quay lại công ty rồi sao?” Giang Tầm hỏi: “Công ty kia gọi điện tới à?”
Tần Dĩnh Xuyên nói: “Vẫn chưa.”
Giang Tầm nói: “Em nhớ là có một bản sao lưu trong hộp thư của công ty, anh mở ra tìm xem.” Nhớ tới chuyện gì đó, cô lại bổ sung thêm: “Công ty vẫn chưa có điện, anh dùng laptop trong phòng làm việc trước đi, mật khẩu là sáu số 8.”
“Được.”
Tần Dĩnh Xuyên cúp điện thoại, đi về phía bàn làm việc của Giang Tầm, mở laptop trên bàn lên.
Anh ấy khởi động máy lên rồi điền mật khẩu vào, mở trình duyệt ra, đang định nhập vào địa chỉ trang web của hòm thư, nhưng website vừa mở ra thì giao diện tự động chuyển đổi đến website đã xem trước khi thoát ra.
——
Là một giao diện tìm kiếm cho câu chính.
【Tác hại của việc phá thai là gì?】
Con chuột Tần Dĩnh Xuyên đang cầm dừng lại, mấy giây sau, anh ấy vô thức di chuyển con chuột, mở lịch sử ghi chép ra.
Nhưng trong lịch sử ghi chép của buổi sáng đều là ghi chép đến từ công cụ tìm kiếm.
【Phẫu thuật phá thai diễn ra trong bao lâu?】
【Bình thường phẫu thuật phá thai có đau không?】
【Mang thai bao nhiêu ngày thì có thể đi phá thai?】
Tần Dĩnh Xuyên cau chặt mày, sắc mặt càng trở nên nghiêm trọng.
——
Hai ngày sau, chiếc váy thiết kế riêng được người phụ trách đưa đến hoa viên Tinh Lan.
Chiếc váy dạ hội này được thiết kế riêng cho Giang Tầm, toàn bộ đều là màu đen nhánh như sắc đêm, trên váy dùng nguyên tố tinh vân để thiết kế, phần thân áo clatersal* rải đều như vạn ngôi sao lấp lánh, trước ngực áo được cắt may ba chiều, phần chân váy là họa tiết moire* được thêu thủ công. Với thiết kế những ngôi sao rơi trên đám mây tạo thành hiệu ứng bầu trời đầy sao, chiếc váy mang phong cách nhẹ nhàng mà tự nhiên, phần voan mỏng vừa phải phủ đến mắt cá chân.
(Clatersal: nẹp kim cương nhỏ và từ đó bột kim cương được ra bằng cách nghiền nát.)
(Họa tiết moiré: là một loại mô hình thể hiện hiện tượng phóng đại. Sự chồng chất của một lớp đục mờ chứa các đường trong suốt nằm ngang trên đầu một lớp có hình dạng phức tạp. Một trong những ví dụ phổ biến của điều này là lớp của hàng rào liên kết chuỗi.)
Màu đen thuần khiết và tiên khí thanh tao kết hợp với nhau tạo nên cảm giác mơ mộng không thể tưởng tượng được.
Ngoài chiếc váy dạ hội còn có một đôi giày cũng được thiết kế riêng, phần trên đôi giày cũng được đính clatersal.
Lương Hiểu Hàm ở trên Wechat thúc giục: 【Tương Tương, nhanh nhanh nhanh, nhanh chụp váy lại cho mình nghía miếng nào!】
Giang Tầm thử váy xong, đứng trước gương chụp ảnh toàn thân rồi gửi cho cô ấy.
Sau khi cô gửi xong, có chút do dự hỏi: 【Cậu không cảm thấy mình mặc chiếc váy này có hơi kỳ lạ sao?】
Yên lặng mấy phút, Wechat của cô đột nhiên bùng nổ tin nhắn.
Lương Hiểu Hàm: 【Không! Không có gì kì lạ cả! Thật sự rất đẹp!】
Lương Hiểu hàm: 【Tuyệt! Rất đẹp!】
Lương Hiểu Hàm: 【 A a a, Tương Tương, nếu cậu mặc chiếc váy này đến lễ đính hôn, chắc chắn sẽ lấp lánh nhất hội trường!】
Lương Hiểu Hàm: 【Không! Là nữ vương lấp lánh nhất hội trường!】
Lương Hiểu Hàm: 【 Huhu, không thể không nói ánh mắt của Phó tổng thật sự rất sắc bén, cái váy này thật sự quá hợp với cậu!】
Lương Hiểu Hàm: 【Không thể không chảy nước miếng vì hâm mộ. Nhưng nghĩ đến chuyện cái váy này có thể tiêu tốn hết sạch số tiền mà mình kiếm được nửa đời người, mình…sẽ gục ngã mất thôi.】
Giang Tầm có chút không biết phải làm sao: 【Chứ không phải là ánh mắt của nhà thiết kế tốt hả?】
Lương Hiểu hàm đột nhiên nói: 【 Đúng rồi, cậu có chụp ảnh gửi cho Phó tổng nhìn không?】
Giang Tầm giật mình: 【Không có, tại sao phải gửi cho anh ấy nhìn?】
Lương Hiểu Hàm: 【Dù sao thì Phó tổng cũng là ông bố bên A, với tư cách là bên B như cậu, không nên có chút biểu hiện sao? Mắt lé.jpg】
Hình như….cũng đúng.
Hóa đơn thiết kế riêng trực tiếp gửi cho Phó Dĩ Hành, không hề đưa qua tay cô.
Nhưng từ miệng của nhà thiết kế cô cũng biết được giá của chiếc váy dạ hội này tuyệt đối không dưới bảy chữ số.
Giang Tầm ngẫm nghĩ rồi cởi váy ra, chụp một tấm hình khác gửi cho Phó Dĩ Hành.
Giang Tầm: 【Tôi nhận được váy rồi, trông rất đẹp, cảm ơn anh.】
Múi giờ ở trong nước và nước M có chênh lệch, lúc này ở bên anh là khoảng chín giờ sáng.
Giang Tầm đoán anh đang bận rộn, nhưng vừa mới gửi tin nhắn đi, Phó Dĩ Hành gần như trả lời chỉ trong mấy giây.
Mặt Người Dạ Thú: 【Mặc vào người rồi chụp một tấm khác gửi cho tôi xem thử nào?】
Động tác của Giang Tầm thoáng ngừng lại, gửi cho anh một biểu cảm mỉm cười: 【Không được, tôi sợ mặc vào sẽ bị hỏng mất váy, đến ngày lễ đính hôn rồi nói sau đi.】
Gửi xong cô đặt điện thoại di động qua một bên, không để ý đến nữa.
Cô lại nhìn về phía hai chiếc váy dạ hội đang đặt trên giường, tâm tình rơi vào phiền não.
Cô nên mặc chiếc váy dạ hội nào vào ngày lễ đính hôn đây?
Ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng cô gạt bỏ những suy nghĩ xa xôi, bước tới ôm lấy một chiếc váy dạ hội trong số đó.
Dù sao Phó Dĩ Hành cũng không tới, vậy thì cô có mặc chiếc váy nào chắc gì anh đã biết, nhỉ?
Giang Tầm không chắc lắm nghĩ….
——
Sương lạnh đã qua, sau một trận không khí lạnh qua đi, không khí mùa thu bắt đầu lan tỏa ở thành phố B.
Thứ Bảy, lễ đính hôn của Giang Lăng được cử hành như đã định.
Bình luận facebook