Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 120
Lạc Cẩm Tang và Cù Hiểu Tinh trên vực đợi đến vô cùng khẩn trương.
Lạc Cẩm Tang mấy lần muốn nhảy xuống biển tìm người nhưng bị Cù Hiểu Tinh ngăn lại: "Tình huống dưới biển thế nào cũng không biết, người cá xuống dưới cũng không có động tĩnh gì, ngươi đừng nhảy xuống vẫn hơn!"
"Thế ngươi nói phải làm sao đây! Cả ngày nay không thấy bóng người rồi!"
Dường như muốn đáp lại lời của nàng, bỗng nhiên bên dưới truyền đến một trận phá nước, hai người chưa kịp quay đầu, tức thời bị dòng nước lạnh băng dội xuống, ướt đẫm toàn thân.
Trường Ý thoáng cái từ dưới biển nhảy lên trên bờ, theo sau y còn có vài con cá biển còn sống đang nhảy đành đạch.
Lạc Cẩm Tang và Cù Hiểu Tinh đều bị động tĩnh này làm cho đờ đẫn, Lạc Cẩm Tang lập tức điên lên: "Vân Hòa đâu!? Ngươi đem cá lên làm gì?! Tỉ ấy đâu!"
Cù Hiểu Tinh nhìn chằm chằm con cá đang nhảy đành đạch trên đất: "Không phải là Vân......Vân Hòa chứ?"
Lạc Cẩm Tang nghe xong, càng thêm kích động: "Cái gì!?"
Trường Ý vắt nước trên tóc mình: "Nướng rồi."
"Cái gì!?" Hai người càng thêm chấn kinh, đồng thanh hỏi.
Trường Ý rốt cuộc nhìn hai người một cái: "Đem cá nướng rồi ta đem xuống cho nàng ăn."
Lúc này hai người mới hiểu ra, Lạc Cẩm Tang vỗ vỗ Cù Hiểu Tinh, hắn liền nhận mệnh tiến lên, nhấc cá lên, Lạc Cẩm Tang đi đến bên cạnh Trường Ý: "Vân Hòa tại sao không lên đây?"
"Chữa thương."
"Chữa bao lâu?"
"Ba ngày."
"Ba ngày?" Lạc Cẩm Tang xoay chuyển tròng mắt, "Vậy tỉ ấy ở dưới biển làm sao hô hấp? Ngươi giúp tỉ ấy độ khí sao?"
Trường Ý ngây người, xoay đầu trầm tư.
Lạc Cẩm Tang bên kia lại tự đưa ra suy nghĩ của mình: "Ngươi là người cá, chắc chắn sẽ không dùng cách lúa như thế, vậy hai người ở bên dưới kia ba ngày, chỉ có hai người sao? Cô nam quả nữ tắt lửa tối đèn......ngươi đừng có nhân lúc Vân Hòa cái gì cũng không nhớ mà chiếm tiện nghi của tỉ ấy đó!"
Trường Ý ngây ngẩn, lập tức lại trầm tư.
Cù Hiểu Tinh bên cạnh nghe không được nữa, nhỏ giọng thì thầm một câu: "Bà cô ơi, người có thể đừng cảnh tỉnh hắn không......"
Trường Ý lườm Cù Hiểu Tinh một cái, lại nhìn Lạc Cẩm Tang: "Nướng cá, các ngươi nói quá nhiều rồi."
Trường Ý tự đi sang một bên, khu vực xung quanh biển băng không như cõi Bắc giá rét, thời tiết hiện tại đang ấm dần, trong rừng có thể vẫn tìm được chút hoa quả tươi ngon. Trường Ý đi vào trong rừng, Cù Hiểu Tinh bên này vừa xử lý cá vừa hỏi: "Rốt cuộc người cá này thích hộ pháp của chúng ta là chuyện từ năm nào vậy? Hắn không phải một mực muốn giết hộ pháp ư? Ta rốt cuộc đã bỏ lỡ chuyện gì mới không nhìn hiểu nhỉ."
"Ngươi đã bỏ lỡ rất nhiều thứ."
Rosenychungchung......
Lạc Cẩm Tang mấy lần muốn nhảy xuống biển tìm người nhưng bị Cù Hiểu Tinh ngăn lại: "Tình huống dưới biển thế nào cũng không biết, người cá xuống dưới cũng không có động tĩnh gì, ngươi đừng nhảy xuống vẫn hơn!"
"Thế ngươi nói phải làm sao đây! Cả ngày nay không thấy bóng người rồi!"
Dường như muốn đáp lại lời của nàng, bỗng nhiên bên dưới truyền đến một trận phá nước, hai người chưa kịp quay đầu, tức thời bị dòng nước lạnh băng dội xuống, ướt đẫm toàn thân.
Trường Ý thoáng cái từ dưới biển nhảy lên trên bờ, theo sau y còn có vài con cá biển còn sống đang nhảy đành đạch.
Lạc Cẩm Tang và Cù Hiểu Tinh đều bị động tĩnh này làm cho đờ đẫn, Lạc Cẩm Tang lập tức điên lên: "Vân Hòa đâu!? Ngươi đem cá lên làm gì?! Tỉ ấy đâu!"
Cù Hiểu Tinh nhìn chằm chằm con cá đang nhảy đành đạch trên đất: "Không phải là Vân......Vân Hòa chứ?"
Lạc Cẩm Tang nghe xong, càng thêm kích động: "Cái gì!?"
Trường Ý vắt nước trên tóc mình: "Nướng rồi."
"Cái gì!?" Hai người càng thêm chấn kinh, đồng thanh hỏi.
Trường Ý rốt cuộc nhìn hai người một cái: "Đem cá nướng rồi ta đem xuống cho nàng ăn."
Lúc này hai người mới hiểu ra, Lạc Cẩm Tang vỗ vỗ Cù Hiểu Tinh, hắn liền nhận mệnh tiến lên, nhấc cá lên, Lạc Cẩm Tang đi đến bên cạnh Trường Ý: "Vân Hòa tại sao không lên đây?"
"Chữa thương."
"Chữa bao lâu?"
"Ba ngày."
"Ba ngày?" Lạc Cẩm Tang xoay chuyển tròng mắt, "Vậy tỉ ấy ở dưới biển làm sao hô hấp? Ngươi giúp tỉ ấy độ khí sao?"
Trường Ý ngây người, xoay đầu trầm tư.
Lạc Cẩm Tang bên kia lại tự đưa ra suy nghĩ của mình: "Ngươi là người cá, chắc chắn sẽ không dùng cách lúa như thế, vậy hai người ở bên dưới kia ba ngày, chỉ có hai người sao? Cô nam quả nữ tắt lửa tối đèn......ngươi đừng có nhân lúc Vân Hòa cái gì cũng không nhớ mà chiếm tiện nghi của tỉ ấy đó!"
Trường Ý ngây ngẩn, lập tức lại trầm tư.
Cù Hiểu Tinh bên cạnh nghe không được nữa, nhỏ giọng thì thầm một câu: "Bà cô ơi, người có thể đừng cảnh tỉnh hắn không......"
Trường Ý lườm Cù Hiểu Tinh một cái, lại nhìn Lạc Cẩm Tang: "Nướng cá, các ngươi nói quá nhiều rồi."
Trường Ý tự đi sang một bên, khu vực xung quanh biển băng không như cõi Bắc giá rét, thời tiết hiện tại đang ấm dần, trong rừng có thể vẫn tìm được chút hoa quả tươi ngon. Trường Ý đi vào trong rừng, Cù Hiểu Tinh bên này vừa xử lý cá vừa hỏi: "Rốt cuộc người cá này thích hộ pháp của chúng ta là chuyện từ năm nào vậy? Hắn không phải một mực muốn giết hộ pháp ư? Ta rốt cuộc đã bỏ lỡ chuyện gì mới không nhìn hiểu nhỉ."
"Ngươi đã bỏ lỡ rất nhiều thứ."
Rosenychungchung......
Bình luận facebook