Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 826
A Đức Ny nhất định phải rời đi trước. Dựa theo kết quả bàn bạc của Dương Lăng và Thành Khởi Vận, nàng ấy buộc phải lập tức đi đến hợp nhất đội ngũ binh lính đánh thuê do chính nàng đích thân huấn luyện, chỉ huy bọn họ bắt đầu thực hiện một hoạt động bí mật. Dương Lăng đích thân đưa nàng rời khỏi doanh trướng, vừa mới gặp mặt mà lại phải chia xa, hai người này nhất định là có rất nhiều điều muốn nói với đối phương, cho nên Thành Khởi Vận và Hồng Nương Tử cũng biết ý tránh mặt, không đi theo làm phiền hai người.
A Đức Ny vừa đi, Hồng Nương Tử liền vào phòng chuẩn bị hành trang.
Dựa theo những của nàng và Ngân Kỳ, ngày mai sẽ bắt đầu lễ hội Naadam, nàng và người của nàng sẽ phối hợp giúp Ngân Kỳ tranh trừng nội gián, chỉnh đốn và hợp nhất ba bộ. Quấn mái tóc đen óng vòng quanh đầu, thay một quần áo bó sát người, bên ngoài mặc thêm một bộ trường bào của người Mông Cổ, thắt chặt dây lưng và khăn tay, trang điểm một chút cốt để làm mất vợi đi vẻ đẹp nữ tính, quyến rũ của nàng.
- Chuẩn bị đi à?
Thành Khởi Vận thản nhiên bước vào, bước chân nhẹ nhàng, uyển chuyển như bước chân của loài mèo, đặc biệt là phần eo và mông, buộc người nhìn phải thốt lên rằng bước đi của nàng rất quyến rũ, đầy mê hoặc.
Đáng tiếc, “nam nhân” trước mặt với vẻ đẹp khôi ngô, tuấn tú khiến cả nữ nhân cũng phải đố kỵ kia lại Hồng Nương Tử, nàng hoàn toàn miễn dịch với những cử chỉ, điệu bộ đó. Còn Thôi Oanh Nhi ngốc ngếch liếc nhìn nàng qua tấm gương có một lần, nhìn thấy nàng bước vào mà cố ý như không nhìn thấy, tiếp tục làm thô đôi lông mày của mình.
Thành Khởi Vận không ngại ngùng gì hết, cười khanh khách rồi ngồi xuống bên cạnh, nhưng mãi một lúc sau mới đột nhiên lên tiếng:
- Ngân Kỳ vẫn còn là một tiểu cô nương, mà cô ấy đúng là không hổ danh là nữ nhi của Hoa Đương, thực sự là rất có khí chất. Thật không ngờ sớm như vậy mà cô ta đã hạ quyết tâm diệt trừ Bạch Âm, cưỡng chế thi hành chỉnh đốn và hợp nhất tam vệ. Có thể nói rằng, nếu như không có sự xuất hiện của muội thì khả năng thành công của nàng ấy chưa đến ba thành (30%). Cô ta dám mạo hiểm như vậy, đúng là đã nằm ngoài dự liệu của ta.
- Muội và cô ấy liên kết lại với nhau, giúp cô ấy nâng cao khả năng thành công, nhưng mục đích của chúng ta không chỉ đơn giản là sự liên minh này. Một khi tam vệ hợp nhất, thậm chí là đánh bại Bá Nhan, Hỏa Si, Ngõa Lạt, vậy thì Đóa Nhan Tam Vệ sẽ trở thành lực lượng lớn mạnh nhất của thảo nguyên, cứ cho là Ngân Kỳ không có dã tâm lớn như vậy, nhưng các bộ tướng của cô ấy nhất định sẽ không để yên, nếu như chuyện đó là sự thật thì chưa chắc triều đình đã có thể khống chế được họ.
Hồng Nương Tử thản nhiên quay lại nhìn nàng rồi nói:
- Kế hoạch này không phải là do Thành tỷ tỷ vạch ra sao? Bây giờ lại lo sợ nuôi ong tay áo, tỷ rốt cuộc là đang tính toán chuyện gì vậy?
Thành Khởi Vận cười cười đáp lại:
- Chuyện đó thì không hẳn, trong kế hoạch ban đầu của ta không hề có ý định thôn tính hoàn toàn bọn họ, giữ bộ tộc Ngõa Lạt để cân bằng thế lực của Ngân Kỳ, người của nàng ấy sẽ không dám phản bội triều đình. Bởi vì làm như vậy, nàng ấy sẽ phải đối mặt với hai kẻ địch, hơn nữa chỉ cần thêm mấy năm nữa, đại quân của triều đình sẽ có đủ thực lực xuất chinh tái ngoại.
- Hiện tại ý của đại nhân là …. Dùng tất cả mọi cách để nhanh chóng dọn sạch thảo nguyên. Bởi vì ánh mắt của họ đã hướng dến những nơi xa hơn, như vậy, thì chúng ta buộc phải nghĩ cách để khống chế chặt chẽ Ngân Kỳ.
- Lễ hội Naadam của Ngân Kỳ, căn bản chính là một trận chiến công khai để thanh trừ nội gián, nếu như thành công thì sẽ hợp nhất được tam vệ còn thất bại thì sẽ bị phân liệt hoàn toàn, thậm chí là có thể rơi vào cảnh đầu một nơi thân một nẻo, cuối cùng thứ còn lại chỉ là một trận chiến nồng nặc mùi máu tanh, cho nên nàng ta không phải đau đầu suy nghĩ nên đối mặt với chuyện này như thế nào.
- Nhưng bây giờ thì khác, có sự giúp đỡ của chúng ta, nàng ấy có thể không cần trực tiếp ra tay thanh trừ thảo nguyên, không phải cắt đứt quan hệ hoàn toàn với Phúc Dư Vệ mà vẫn có thể hoàn thành chuyện thống nhất tam vệ. Vậy thì khi lễ hội Naadam kết thúc, nàng ấy buộc phải đối mặt với lời hứa mà chính mình đã tuyên bố trước đó: gả cho người dành được ngôi vị quán quân tam nghệ của lễ hội Naadam.
Đầu lông mày của Thôi Oanh Nhi khẽ nhướng lên, nàng nói:
- Người đó sẽ không xuất hiện đâu. Muội và Phong Lôi, Kinh Phật Nhi đã đặt cả tính mạng của mình vào cuộc thi đấu lần này, có ba người bọn muội liên thủ với nhau, muội không tin là sẽ có người có thể dành được phần thắng đó khỏi tay muội.
Thành Khởi Vận lắc đầu một cách bất đắc dĩ. Thôi Oanh Nhi là một người rất nhanh nhẹn, tháo vát, trinh chiến trên thảo nguyên, muội ấy có một loại trực giác gần như là bản năng, nhưng khi đối mặt với nhân tâm và nhân tính thì tính cách của muội ấy lại quá là cẩu thả.
Thành Khởi Vận kiên nhẫn nói:
- Mốt chốt chính là ở chỗ này, muội không nghĩ tới chuyện Ngân Kỳ vì muốn tăng cường sự vững chắc của khối liên minh, cho nên khi đứng trước mặt mọi người mà buộc phải đưa ra lời hứa là sẽ gã cho quán quân của lễ hội …., giúp nàng ấy thanh trừ nội gián, hơn nữa khi lễ hội Na-ta-mu công bố quán quân, người anh hùng sẽ phải tương xứng với nàng ấy.?.....
Thôi Oanh Nhi lặng người đi, tay bỗng nhiên dừng lại:
- Không phải …chứ?
Nàng nghĩ ngợi một lúc, khuôn mặt lại nở một nụ cười thoải mái:
- Vậy thì cũng chẳng sao, Lôi Phong và Kinh Phật Nhi đều là những người anh hùng nổi tiếng, có ai là không xứng với nàng ấy chứ. Hai nhà kết thành thân gia, đối với liên minh của chúng ta thì đúng là một chuyện tốt.
Thành Khởi Vận lắc đầu:
- Thôi gia muội muội, một khi lực lượng của nàng ấy hợp nhất vậy thì nó sẽ lớn mạnh hơn nhà muội nhiều lắm đó. Nàng ấy là Thuận Minh Nữ Vương được triều đình khâm phong, địa vị vô cùng cao quý, thử hỏi nếu như đem so sánh, bất luận là thực lực hay là địa vị thì đều hơn nhà muội, vậy thì vị nữ vương này có thể gã cho một viên tướng lĩnh thuộc hạ của muội hay sao, hay là lựa chọn muội- Dương Thiếu tướng quân, một người anh hùng tuổi trẻ, được Mông Cổ Khả Hãn sắc phong làm Phó Hãn, Bắc Anh Vương?
Thôi Oanh Nhi ngẩn ra, bật cười đáp lại:
- Muội là nữ nhân mà....
Thành Khởi Vận khẽ cười đáp lại:
- Nhưng bí mật này chỉ có chúng ta biết thôi.
Nhưng Thôi Oanh Nhi lại không đồng ý:
- Chuyện đó thì cũng chẳng sao, nếu như đã liên minh, vậy thì muội sẽ bí mật nói với nàng ấy về bí mật của bản thân, ha ha, lẽ nào nữ nhân mà nàng ấy cũng muốn hay sao?
Vừa nói xong thì mặt của Thôi Oanh Nhi liền đỏ lên, nghĩ tới chuyện đêm qua trong lúc tranh hơn thua với Dương Lăng, nàng đã mỉa mai hắn rằng: “Nam nhân cũng muốn sao?”, mặt của Thôi Oanh Nhi bất giác đỏ bừng lên, hai má nóng rát, nàng vội đứng dậy.
Cái tên bại hoại đó … vừa dỗ dành vừa cầu xin khiến nàng mềm lòng, cuối cùng thì khiến hắn đắc ý, bây giờ nhớ lại chuyện này, cả người nàng liền run lên, không được tự nhiên cho lắm, bất giác giật mình ngọ ngậy cái mông.
Thành Khởi Vận lập tức nói chắc như đinh đóng cột:
- Không được! Trên thế giới này có thể xảy ra chuyện liên minh giữ hai người nam nhân, và cũng có thể xảy ra chuyện liên minh giữa nam nhân và nữ nhân, ta thực sự không tin rằng hai người nữ nhân có binh quyền trong tay lại không thể đồng cam cộng khổ, ý hợp tâm đâu!
Thôi Oanh Nhi nghĩ đến bản thân và Thành Khởi Vận vừa hợp tác với nhau lại vừa lục đục với nhau, liền bất giác thở dài, rồi buộc phải đồng ý với nàng.
A Đức Ny vừa đi, Hồng Nương Tử liền vào phòng chuẩn bị hành trang.
Dựa theo những của nàng và Ngân Kỳ, ngày mai sẽ bắt đầu lễ hội Naadam, nàng và người của nàng sẽ phối hợp giúp Ngân Kỳ tranh trừng nội gián, chỉnh đốn và hợp nhất ba bộ. Quấn mái tóc đen óng vòng quanh đầu, thay một quần áo bó sát người, bên ngoài mặc thêm một bộ trường bào của người Mông Cổ, thắt chặt dây lưng và khăn tay, trang điểm một chút cốt để làm mất vợi đi vẻ đẹp nữ tính, quyến rũ của nàng.
- Chuẩn bị đi à?
Thành Khởi Vận thản nhiên bước vào, bước chân nhẹ nhàng, uyển chuyển như bước chân của loài mèo, đặc biệt là phần eo và mông, buộc người nhìn phải thốt lên rằng bước đi của nàng rất quyến rũ, đầy mê hoặc.
Đáng tiếc, “nam nhân” trước mặt với vẻ đẹp khôi ngô, tuấn tú khiến cả nữ nhân cũng phải đố kỵ kia lại Hồng Nương Tử, nàng hoàn toàn miễn dịch với những cử chỉ, điệu bộ đó. Còn Thôi Oanh Nhi ngốc ngếch liếc nhìn nàng qua tấm gương có một lần, nhìn thấy nàng bước vào mà cố ý như không nhìn thấy, tiếp tục làm thô đôi lông mày của mình.
Thành Khởi Vận không ngại ngùng gì hết, cười khanh khách rồi ngồi xuống bên cạnh, nhưng mãi một lúc sau mới đột nhiên lên tiếng:
- Ngân Kỳ vẫn còn là một tiểu cô nương, mà cô ấy đúng là không hổ danh là nữ nhi của Hoa Đương, thực sự là rất có khí chất. Thật không ngờ sớm như vậy mà cô ta đã hạ quyết tâm diệt trừ Bạch Âm, cưỡng chế thi hành chỉnh đốn và hợp nhất tam vệ. Có thể nói rằng, nếu như không có sự xuất hiện của muội thì khả năng thành công của nàng ấy chưa đến ba thành (30%). Cô ta dám mạo hiểm như vậy, đúng là đã nằm ngoài dự liệu của ta.
- Muội và cô ấy liên kết lại với nhau, giúp cô ấy nâng cao khả năng thành công, nhưng mục đích của chúng ta không chỉ đơn giản là sự liên minh này. Một khi tam vệ hợp nhất, thậm chí là đánh bại Bá Nhan, Hỏa Si, Ngõa Lạt, vậy thì Đóa Nhan Tam Vệ sẽ trở thành lực lượng lớn mạnh nhất của thảo nguyên, cứ cho là Ngân Kỳ không có dã tâm lớn như vậy, nhưng các bộ tướng của cô ấy nhất định sẽ không để yên, nếu như chuyện đó là sự thật thì chưa chắc triều đình đã có thể khống chế được họ.
Hồng Nương Tử thản nhiên quay lại nhìn nàng rồi nói:
- Kế hoạch này không phải là do Thành tỷ tỷ vạch ra sao? Bây giờ lại lo sợ nuôi ong tay áo, tỷ rốt cuộc là đang tính toán chuyện gì vậy?
Thành Khởi Vận cười cười đáp lại:
- Chuyện đó thì không hẳn, trong kế hoạch ban đầu của ta không hề có ý định thôn tính hoàn toàn bọn họ, giữ bộ tộc Ngõa Lạt để cân bằng thế lực của Ngân Kỳ, người của nàng ấy sẽ không dám phản bội triều đình. Bởi vì làm như vậy, nàng ấy sẽ phải đối mặt với hai kẻ địch, hơn nữa chỉ cần thêm mấy năm nữa, đại quân của triều đình sẽ có đủ thực lực xuất chinh tái ngoại.
- Hiện tại ý của đại nhân là …. Dùng tất cả mọi cách để nhanh chóng dọn sạch thảo nguyên. Bởi vì ánh mắt của họ đã hướng dến những nơi xa hơn, như vậy, thì chúng ta buộc phải nghĩ cách để khống chế chặt chẽ Ngân Kỳ.
- Lễ hội Naadam của Ngân Kỳ, căn bản chính là một trận chiến công khai để thanh trừ nội gián, nếu như thành công thì sẽ hợp nhất được tam vệ còn thất bại thì sẽ bị phân liệt hoàn toàn, thậm chí là có thể rơi vào cảnh đầu một nơi thân một nẻo, cuối cùng thứ còn lại chỉ là một trận chiến nồng nặc mùi máu tanh, cho nên nàng ta không phải đau đầu suy nghĩ nên đối mặt với chuyện này như thế nào.
- Nhưng bây giờ thì khác, có sự giúp đỡ của chúng ta, nàng ấy có thể không cần trực tiếp ra tay thanh trừ thảo nguyên, không phải cắt đứt quan hệ hoàn toàn với Phúc Dư Vệ mà vẫn có thể hoàn thành chuyện thống nhất tam vệ. Vậy thì khi lễ hội Naadam kết thúc, nàng ấy buộc phải đối mặt với lời hứa mà chính mình đã tuyên bố trước đó: gả cho người dành được ngôi vị quán quân tam nghệ của lễ hội Naadam.
Đầu lông mày của Thôi Oanh Nhi khẽ nhướng lên, nàng nói:
- Người đó sẽ không xuất hiện đâu. Muội và Phong Lôi, Kinh Phật Nhi đã đặt cả tính mạng của mình vào cuộc thi đấu lần này, có ba người bọn muội liên thủ với nhau, muội không tin là sẽ có người có thể dành được phần thắng đó khỏi tay muội.
Thành Khởi Vận lắc đầu một cách bất đắc dĩ. Thôi Oanh Nhi là một người rất nhanh nhẹn, tháo vát, trinh chiến trên thảo nguyên, muội ấy có một loại trực giác gần như là bản năng, nhưng khi đối mặt với nhân tâm và nhân tính thì tính cách của muội ấy lại quá là cẩu thả.
Thành Khởi Vận kiên nhẫn nói:
- Mốt chốt chính là ở chỗ này, muội không nghĩ tới chuyện Ngân Kỳ vì muốn tăng cường sự vững chắc của khối liên minh, cho nên khi đứng trước mặt mọi người mà buộc phải đưa ra lời hứa là sẽ gã cho quán quân của lễ hội …., giúp nàng ấy thanh trừ nội gián, hơn nữa khi lễ hội Na-ta-mu công bố quán quân, người anh hùng sẽ phải tương xứng với nàng ấy.?.....
Thôi Oanh Nhi lặng người đi, tay bỗng nhiên dừng lại:
- Không phải …chứ?
Nàng nghĩ ngợi một lúc, khuôn mặt lại nở một nụ cười thoải mái:
- Vậy thì cũng chẳng sao, Lôi Phong và Kinh Phật Nhi đều là những người anh hùng nổi tiếng, có ai là không xứng với nàng ấy chứ. Hai nhà kết thành thân gia, đối với liên minh của chúng ta thì đúng là một chuyện tốt.
Thành Khởi Vận lắc đầu:
- Thôi gia muội muội, một khi lực lượng của nàng ấy hợp nhất vậy thì nó sẽ lớn mạnh hơn nhà muội nhiều lắm đó. Nàng ấy là Thuận Minh Nữ Vương được triều đình khâm phong, địa vị vô cùng cao quý, thử hỏi nếu như đem so sánh, bất luận là thực lực hay là địa vị thì đều hơn nhà muội, vậy thì vị nữ vương này có thể gã cho một viên tướng lĩnh thuộc hạ của muội hay sao, hay là lựa chọn muội- Dương Thiếu tướng quân, một người anh hùng tuổi trẻ, được Mông Cổ Khả Hãn sắc phong làm Phó Hãn, Bắc Anh Vương?
Thôi Oanh Nhi ngẩn ra, bật cười đáp lại:
- Muội là nữ nhân mà....
Thành Khởi Vận khẽ cười đáp lại:
- Nhưng bí mật này chỉ có chúng ta biết thôi.
Nhưng Thôi Oanh Nhi lại không đồng ý:
- Chuyện đó thì cũng chẳng sao, nếu như đã liên minh, vậy thì muội sẽ bí mật nói với nàng ấy về bí mật của bản thân, ha ha, lẽ nào nữ nhân mà nàng ấy cũng muốn hay sao?
Vừa nói xong thì mặt của Thôi Oanh Nhi liền đỏ lên, nghĩ tới chuyện đêm qua trong lúc tranh hơn thua với Dương Lăng, nàng đã mỉa mai hắn rằng: “Nam nhân cũng muốn sao?”, mặt của Thôi Oanh Nhi bất giác đỏ bừng lên, hai má nóng rát, nàng vội đứng dậy.
Cái tên bại hoại đó … vừa dỗ dành vừa cầu xin khiến nàng mềm lòng, cuối cùng thì khiến hắn đắc ý, bây giờ nhớ lại chuyện này, cả người nàng liền run lên, không được tự nhiên cho lắm, bất giác giật mình ngọ ngậy cái mông.
Thành Khởi Vận lập tức nói chắc như đinh đóng cột:
- Không được! Trên thế giới này có thể xảy ra chuyện liên minh giữ hai người nam nhân, và cũng có thể xảy ra chuyện liên minh giữa nam nhân và nữ nhân, ta thực sự không tin rằng hai người nữ nhân có binh quyền trong tay lại không thể đồng cam cộng khổ, ý hợp tâm đâu!
Thôi Oanh Nhi nghĩ đến bản thân và Thành Khởi Vận vừa hợp tác với nhau lại vừa lục đục với nhau, liền bất giác thở dài, rồi buộc phải đồng ý với nàng.
Bình luận facebook