Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1110
Buổi hội đàm của Tập đoàn Thủy điện có thể nói là ra về chẳng vui, chủ yếu là Hàn Đông cho rằng Tập đoàn Thủy điện căn bản không có thành ý giải quyết vấn đề, không nói đến trốn tránh trách nhiệm, còn muốn lấy một số tiền từ Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Xuyên, cho nên Hàn Đông liền không khách khí.
Chuyện này bất luận là náo loạn đến tầng nào, Hàn Đông cho rằng đều sẽ không thua.
Đợi khi Hàn Đông mang theo người rời khỏi Bộ chỉ huy, Chu Hạ Hoa lập tức gọi điện thoại cho Tổng giám đốc Tập đoàn Tạ Khánh Giang báo cáo tình hình, đặc biệt thêm mắm thêm muối miêu tả một hồi thái độ cứng rắn của Hàn Đông, rồi nói:
- - Tổng giám đốc Tạ, tôi cho rằng hắn hoàn toàn là cố tình gây sự, lúc trước chúng ta sở dĩ dùng chất kết dính kia, đó cũng là phù hợp với hợp đồng hai bên ban đầu kí kết, nếu không phải…
- - Được rồi, chuyện đã qua rồi không cần nhắc lại. Là bên thi công chúng ta chắc chắn tồn tại rất nhiều vấn đề, đây là không thể lảng tránh được. Từ phía Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Xuyên đưa ra yêu cầu như vậy cũng không phải là quá đáng.
Tạ Khánh Giang ngắt lời của Chu Hạ Hoa, giọng điệu có chút nặng nề.
- - Chúng ta cũng phải đối mặt với vấn đề của chúng ta, là một Tập đoàn lớn, danh dự đối với chúng ta vô cùng quan trọng, xảy ra vấn đề nếu không thể đúng đắn đối mặt tích cực xoay chuyển vấn đề, cứ như vậy sẽ gây nên ảnh hưởng bất lợi lớn đối với danh dự của Tập đoàn chúng ta, đối với vấn đề dự án Trạm thủy điện vịnh thác nước tỉnh Tây Xuyên, tôi nghĩ chúng ta phải suy nghĩ kỹ làm thế nào để có lợi nhất cho Tập đoàn của chúng ta, mà không chỉ là tìm nguyên nhân khách quan khác.
Chu Hạ Hoa lúc đó liền bối rối, thái độ của Tạ Khánh Giang bỗng nhiên thay đổi 180°, trước đây không phải lão ta nói muốn tỉnh Tây Xuyên gánh vác một phần trách nhiệm sao. Sao bây giờ nghe ra dường như muốn Tập đoàn sẽ gánh vác toàn bộ sự việc?
Lúc này, phản ứng đầu tiên của Chụ Hạ Hoa là chắc chắn Tạ Khánh Giang đã gặp phải áp lực mạnh mẽ đến từ phương diện nào đó, nếu không thì thái độ của lão không thay đổi nhanh như vậy. Nếu Tập đoàn phải gánh vác toàn bộ trách nhiệm thì sẽ là một tổn thất lớn đối với Tập đoàn, hơn nữa tỉnh Tây Xuyên mượn cơ hội này mà đòi bồi thường thì sẽ là một khoản chi rất lớn..
- - Tổng giám đốc Tạ, chuyện này…
Chu Hạ Hoa còn muốn khuyên nhủ Tạ Khánh Giang.
Tạ Khánh Giang nói:
- - Được rồi Hạ Hoa, bây giờ là thời điểm mấu chốt Tập đoàn thủy điện đang phát triển, chúng ta phải cẩn trọng xử lý bất cứ chuyện gì, đặc biệt là chuyện liên hệ đến phương hướng phát triển của Tập đoàn thì càng phải cực kỳ thận trọng, về vấn đề Trạm thủy điện vịnh thác nước, hai ngày nữa tôi sẽ tự mình dẫn đội đến bàn bạc với tỉnh Tây Xuyên, cậu bây giờ phải nhanh chóng thúc đẩy công tác dọn dẹp công trình cũ, để tạo cơ sở kiên cố cho bước tiếp theo xây dựng lại công trình.
- - Vâng, Tổng giám đốc Tạ.
Chu Hạ Hoa nói, trong Tập đoàn thủy điện, Tạ Khánh Giang có uy quyền rất cao, việc gì ông ta đã quyết định thì khó có khả năng thay đổi, cho nên Chu Hạ Hoa tuy trong lòng khó hiểu, nhưng vẫn phải chấp hành theo lời của Tạ Khánh Giang.
Cúp điện thoại, nhớ đến thái độ cứng rắn của Hàn Đông trước đó, Chu Hạ Hoa có chút hoài nghi thái độ của Tạ Khánh Giang bỗng nhiên thay đổi lớn như vậy, phỏng chừng là do Hàn Đông đang tạo áp lực. Hàn Đông là cháu của ông cụ Hàn, chuyện này không phải là bí mật gì đối với người quan tâm đến chính trị của Trung Hoa, rất nhiều người e là hận không thể đặt Hàn Đông dưới kính hiển vi để nghiêm túc quan sát, phân tích.
“Nhưng lúc trước mình nhắc tới chuyện chất kết dính, Tổng giám đốc Tạ lại ngắt lời mình, lẽ nào phía sau có người của phía Ngụy Trung Đình đang tạo áp lực?” Trong lòng Chu Hạ Hoa suy nghĩ linh tinh, nhưng cũng không nghĩ ra vì sao lại thế, chủ yếu là tin tức mà lão nắm giữ còn quá ít.
Hàn Đông mang theo người lại đến hiện trường dự án Trạm thủy điện xem xét một hồi, mọi người tiến hành thảo luận xung quanh vấn đề làm thế nào giải quyết vấn đề này tốt hơn.
Người đi theo đều đã nhìn ra, Hàn Đông có quyết tâm rất lớn đối với dự án Trạm thủy điện vịnh thác nước, thái độ rất cứng rắn, vừa liên tưởng đến thế lực lớn phía sau Hàn Đông, mọi người đương nhiên cảm thấy Hàn Đông đã thể hiện thái độ như vậy, chắc chắn cũng là có chỗ dựa, bởi vậy khi mọi người bàn bạc, đều là thống nhất cao độ dưới luận điệu của Hàn Đông.
Ngoài ra, Hàn Đông cũng nhằm vào vấn đề làm thế nào giải quyết thích đáng di chuyển dân cư khu thủy điện, tiến hành thăm hỏi những hộ dân đã có kế hoạch di chuyển nhưng chưa chuyển đi, lắng nghe ý kiến của mọi người.
Trương Trọng Lâm và Phùng Nhược Phong đương nhiên tỏ vẻ nhất định phải rút ra bài học kinh nghiệm, theo yêu cầu của Ủy ban nhân dân tỉnh, làm tốt công tác di dời, để cho dân chúng thực sự an cư.
Đối với thái độ của hai người kia, Hàn Đông cũng không tin tưởng lắm.
Nhưng Hàn Đông cũng không ngay lập tức chỉ ra điểm này.
Đối với bộ máy của thành phố Du Bình, Hàn Đông đã mất niềm tin rồi.
9h tối, Hàn Đông mới trở về thành phố Thục Đô.
Lần này đến thị sát thành phố Du Bình, Hàn Đông đã tìm hiểu được thêm một bước về vấn đề của Trạm thủy điện vịnh thác nước.
Đặc biệt là tìm hiểu được sâu hơn tình cảnh của dân chúng di dời khỏi khu thủy điện, cung cấp rất nhiều tin tức có lợi để bước tiếp theo giải quyết toàn diện vấn đề dự án Trạm thủy điện vịnh thác nước.
Xây dựng Trạm thủy điện là một công trình có tính tổng hợp, dính líu đến các phương diện, ngoài việc xem lợi ích kinh tế mà sau khi Trạm thủy điện xây dựng xong có thể mang lại, cũng phải quan tâm đến việc xây dựng Trạm thủy điện ảnh hưởng đến người dân địa phương.
Đương nhiên muốn giải quyết vấn đề này, trước tiên phải giải quyết vấn đề bộ máy thành phố Du Bình.
Bởi vì dân chúng di dời khỏi khu thủy điện thành phố Du Bình có thể an cư lạc nghiệp, bộ máy thành phố Du Bình có trách nhiệm quan trọng nhất, bộ máy lãnh đạo không đắc lực, kết quả chắc chắn sẽ không lạc quan.
9h sáng ngày thứ hai, Hàn Đông gọi điện thoại cho Phạm Đồng Huy, sau đó xuống lầu đi đến văn phòng của Phạm Đồng Huy.
Phạm Đồng Huy đương nhiên sớm đã đến cửa phòng đón Hàn Đông rồi, bây giờ hai người cùng cấp, mặc dù Phạm Đồng Huy là nhân vật số 1, nhưng ông ta cũng không muốn vì chuyện nhỏ ở phương diện này làm cho Hàn Đông bất mãn với mình. Bây giờ Phạm Đồng Huy một mặt đầy lòng kiêng kị với Hàn Đông, nhưng mặt khác lại không muốn vội vàng trở mặt với Hàn Đông, theo ông ta thấy kết quả tốt nhất chính là hai người bình an vô sự hoặc là khắc chế lẫn nhau, mà Hàn Đông thì tăng cường làm việc thực, mình thì lại có thể cố gắng ủng hộ Hàn Đông trong phạm vi khoan nhượng.
Thư ký của Phạm Đồng Huy pha trà rồi nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Hàn Đông cũng không nói nhiều:
- - Bí thư Phạm, hôm qua tôi đi thành phố Du Bình, tình hình ở đó không lạc quan lắm. Trên đường đi, xe của chúng tôi bị chặn lại, mấy trăm dân chúng của thôn Tiểu Câu, trong mấy năm đều không giải quyết vấn đề của bọn họ, bọn họ dùng cách này để biểu đạt yêu cầu của bọn họ, đây là bản ghi chép tình hình khiếu nại của dân chúng thôn Tiểu Câu.
Hàn Đông nói xong, đưa cho Phạm Đồng Huy quyển sổ ghi chép ngày hôm qua của Hứa Song.
Trên quyển sổ nhỏ kia, Hứa Song không chỉ ghi chép nội dung lời nói của người dân trong thôn, mà còn ghi chép những câu trả lời tại chỗ của Hàn Đông trước dân chúng.
Phạm Đồng Huy nhận quyển sổ nhỏ, nghiêm túc lật xem một hồi, sắc mặt cũng trở nên nặng nề, ông ta tin rằng Hàn Đông sẽ không bịa chuyện.
Nói cách khác chuyện di dời dân chúng ở Trạm thủy điện vịnh thác nước tồn tại vấn đề rất lớn và cũng vô cùng nghiêm trọng.
Nhưng trong lòng Phạm Đồng Huy lại đang cân nhắc, Hàn Đông nắm bắt được vấn đề ở thành phố Du Bình, hắn lại muốn có được lợi ích gì.
Bất kể là xuất phát từ mục đích gì, mục đích cuối cùng mọi người giằng co trên quan trường chính là xung quanh triển khai lợi ích, bất kể là tự thân hay là một đoàn thể.
- - Thật là làm cho người ta nhìn thấy mà giật mình, Chủ tịch thành phố Hàn cậu thấy thế nào?
Phạm Đồng Huy hỏi, trước tiên thăm dò Hàn Đông rồi nói sau.
Hàn Đông nói như đinh đóng cột:
- - Bộ máy của thành phố Du Bình tồn tại vấn đề rất lớn, dẫn đến việc di dời dân chúng ở khu thủy điện xảy ra vấn đề lớn như vậy, hơn nữa theo tìm hiểu của tôi, vấn đề không chỉ có một chút như vậy. Đề nghị của tôi là nhanh chóng điều chỉnh lãnh đạo chủ yếu của thành phố Du Bình, thay thế đồng chí có năng lực làm việc phụ trách, lập tức giải quyết vấn đề của dự án Trạm thủy điện vịnh thác nước, không có lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố mạnh mẽ, công tác của chúng ta sẽ rất bị động.
- Ừ, đúng là như vậy…
Phạm Đồng Huy vừa khẳng định cách nói của Hàn Đông, vừa suy nghĩ trong lòng: “Theo ý của Hàn Đông, là muốn điều chỉnh lớn bộ máy của thành phố Du Bình, hơn nữa hắn phỏng chừng sẽ nhanh chóng giải quyết vấn đề của dự án Trạm thủy điện vịnh thác nước, dù sao vừa mới nhậm chức, cũng phải làm một chút chuyện lớn để thể hiện. Nhưng hình như ham muốn hơi lớn…
Từ tài liệu của Hàn Đông thu thập được cho thấy, bộ máy của thành phố Du Bình quả thật có vấn đề, cho nên Phạm Đồng Huy cũng có khuynh hướng điều chỉnh một chút.
Nhưng điều chỉnh thế nào, ai lên ai xuống cũng phải cân nhắc kỹ càng.
Phạm Đồng Huy chắc chắn sẽ không cho phép Hàn Đông nắm thành phố Du Bình trong tay.
- - Vậy đối với vấn đề bộ máy thành phố Du Bình, cậu có suy nghĩ gì cụ thể không?
Phạm Đồng Huy trước tiên không thể hiện thái độ, mà làm rõ suy nghĩ của Hàn Đông rồi nói sau.
Hàn Đông trong lòng hiểu rõ Phạm Đồng Huy chắc chắn là có chỗ lo lắng, nhưng hắn cũng có tính toán của mình, cho nên không giấu diếm, nói:
- - Theo thực tế, tôi cho rằng chủ yếu là điều chỉnh nhân vật số 1, 2 của thành phố Du Bình, những cán bộ khác ổn định rồi xem, không nên điều chỉnh quá lớn.
Phạm Đồng Huy gật gật đầu, nói:
- - Ừ, thành phố Du Bình trở thành như vậy, Trương Trọng Lâm và Phùng Nhược Phong có trách nhiệm, vậy Chủ tịch tỉnh Hàn có ứng cử viên thích hợp không?
Hàn Đông thản nhiên cười, nói:
- - Về vấn đề ứng cử viên nhân vật số 1, 2 của thành phố Du Bình, đương nhiên cần phải tập thể Tỉnh ủy nghiên cứu quyết định, nhưng tôi cũng đưa ra một kiến nghị, tôi thấy đồng chí Chủ tịch châu A Sơn - La Lập Thanh, mấy năm nay ở châu A Sơn làm được rất nhiều thành tích, cải tạo sân bay, kinh tế du lịch, không chỉ có kinh nghiệm công tác quản lý các dự án lớn, hơn nữa đồng chí này còn quan tâm đến vấn đề dân sinh, tôi tin rằng nếu có thể do anh ta lãnh đạo bộ máy thành phố Du Bình, là có năng lực tốt nhất giải quyết vấn đề di dân và xây dựng lại dự án Trạm thủy điện.
- - Năng lực làm việc của đồng chí La Lập Thanh quả thật rất tốt, mấy năm nay đã làm ra được thành tích ở châu A Sơn, tôi đồng ý đề nghị của Chủ tịch tỉnh Hàn, như vậy đi, về các ứng cử viên khác, hôm sau tôi sẽ họp bàn thảo luận cụ thể.
Phạm Đồng Huy nói, trong lòng có chút căm tức, Hàn Đông nhắc tới La Lập Thanh dường như muốn làm mất mặt ông ta, bởi vì La Lập Thanh ở châu A Sơn đã làm nhiều năm rồi, theo năng lực làm việc và thành tích của anh ta, lẽ ra nên sớm đề bạt anh ta làm Bí thư Châu ủy châu A Sơn rồi.
Vì Bí thư Châu ủy châu A Sơn lại bị Phạm Đồng Huy chèn ép, mới dẫn đến thay đổi ba Bí thư Châu ủy châu A Sơn, còn La Lập Thanh vẫn không nhúc nhích.
Chuyện này bất luận là náo loạn đến tầng nào, Hàn Đông cho rằng đều sẽ không thua.
Đợi khi Hàn Đông mang theo người rời khỏi Bộ chỉ huy, Chu Hạ Hoa lập tức gọi điện thoại cho Tổng giám đốc Tập đoàn Tạ Khánh Giang báo cáo tình hình, đặc biệt thêm mắm thêm muối miêu tả một hồi thái độ cứng rắn của Hàn Đông, rồi nói:
- - Tổng giám đốc Tạ, tôi cho rằng hắn hoàn toàn là cố tình gây sự, lúc trước chúng ta sở dĩ dùng chất kết dính kia, đó cũng là phù hợp với hợp đồng hai bên ban đầu kí kết, nếu không phải…
- - Được rồi, chuyện đã qua rồi không cần nhắc lại. Là bên thi công chúng ta chắc chắn tồn tại rất nhiều vấn đề, đây là không thể lảng tránh được. Từ phía Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Xuyên đưa ra yêu cầu như vậy cũng không phải là quá đáng.
Tạ Khánh Giang ngắt lời của Chu Hạ Hoa, giọng điệu có chút nặng nề.
- - Chúng ta cũng phải đối mặt với vấn đề của chúng ta, là một Tập đoàn lớn, danh dự đối với chúng ta vô cùng quan trọng, xảy ra vấn đề nếu không thể đúng đắn đối mặt tích cực xoay chuyển vấn đề, cứ như vậy sẽ gây nên ảnh hưởng bất lợi lớn đối với danh dự của Tập đoàn chúng ta, đối với vấn đề dự án Trạm thủy điện vịnh thác nước tỉnh Tây Xuyên, tôi nghĩ chúng ta phải suy nghĩ kỹ làm thế nào để có lợi nhất cho Tập đoàn của chúng ta, mà không chỉ là tìm nguyên nhân khách quan khác.
Chu Hạ Hoa lúc đó liền bối rối, thái độ của Tạ Khánh Giang bỗng nhiên thay đổi 180°, trước đây không phải lão ta nói muốn tỉnh Tây Xuyên gánh vác một phần trách nhiệm sao. Sao bây giờ nghe ra dường như muốn Tập đoàn sẽ gánh vác toàn bộ sự việc?
Lúc này, phản ứng đầu tiên của Chụ Hạ Hoa là chắc chắn Tạ Khánh Giang đã gặp phải áp lực mạnh mẽ đến từ phương diện nào đó, nếu không thì thái độ của lão không thay đổi nhanh như vậy. Nếu Tập đoàn phải gánh vác toàn bộ trách nhiệm thì sẽ là một tổn thất lớn đối với Tập đoàn, hơn nữa tỉnh Tây Xuyên mượn cơ hội này mà đòi bồi thường thì sẽ là một khoản chi rất lớn..
- - Tổng giám đốc Tạ, chuyện này…
Chu Hạ Hoa còn muốn khuyên nhủ Tạ Khánh Giang.
Tạ Khánh Giang nói:
- - Được rồi Hạ Hoa, bây giờ là thời điểm mấu chốt Tập đoàn thủy điện đang phát triển, chúng ta phải cẩn trọng xử lý bất cứ chuyện gì, đặc biệt là chuyện liên hệ đến phương hướng phát triển của Tập đoàn thì càng phải cực kỳ thận trọng, về vấn đề Trạm thủy điện vịnh thác nước, hai ngày nữa tôi sẽ tự mình dẫn đội đến bàn bạc với tỉnh Tây Xuyên, cậu bây giờ phải nhanh chóng thúc đẩy công tác dọn dẹp công trình cũ, để tạo cơ sở kiên cố cho bước tiếp theo xây dựng lại công trình.
- - Vâng, Tổng giám đốc Tạ.
Chu Hạ Hoa nói, trong Tập đoàn thủy điện, Tạ Khánh Giang có uy quyền rất cao, việc gì ông ta đã quyết định thì khó có khả năng thay đổi, cho nên Chu Hạ Hoa tuy trong lòng khó hiểu, nhưng vẫn phải chấp hành theo lời của Tạ Khánh Giang.
Cúp điện thoại, nhớ đến thái độ cứng rắn của Hàn Đông trước đó, Chu Hạ Hoa có chút hoài nghi thái độ của Tạ Khánh Giang bỗng nhiên thay đổi lớn như vậy, phỏng chừng là do Hàn Đông đang tạo áp lực. Hàn Đông là cháu của ông cụ Hàn, chuyện này không phải là bí mật gì đối với người quan tâm đến chính trị của Trung Hoa, rất nhiều người e là hận không thể đặt Hàn Đông dưới kính hiển vi để nghiêm túc quan sát, phân tích.
“Nhưng lúc trước mình nhắc tới chuyện chất kết dính, Tổng giám đốc Tạ lại ngắt lời mình, lẽ nào phía sau có người của phía Ngụy Trung Đình đang tạo áp lực?” Trong lòng Chu Hạ Hoa suy nghĩ linh tinh, nhưng cũng không nghĩ ra vì sao lại thế, chủ yếu là tin tức mà lão nắm giữ còn quá ít.
Hàn Đông mang theo người lại đến hiện trường dự án Trạm thủy điện xem xét một hồi, mọi người tiến hành thảo luận xung quanh vấn đề làm thế nào giải quyết vấn đề này tốt hơn.
Người đi theo đều đã nhìn ra, Hàn Đông có quyết tâm rất lớn đối với dự án Trạm thủy điện vịnh thác nước, thái độ rất cứng rắn, vừa liên tưởng đến thế lực lớn phía sau Hàn Đông, mọi người đương nhiên cảm thấy Hàn Đông đã thể hiện thái độ như vậy, chắc chắn cũng là có chỗ dựa, bởi vậy khi mọi người bàn bạc, đều là thống nhất cao độ dưới luận điệu của Hàn Đông.
Ngoài ra, Hàn Đông cũng nhằm vào vấn đề làm thế nào giải quyết thích đáng di chuyển dân cư khu thủy điện, tiến hành thăm hỏi những hộ dân đã có kế hoạch di chuyển nhưng chưa chuyển đi, lắng nghe ý kiến của mọi người.
Trương Trọng Lâm và Phùng Nhược Phong đương nhiên tỏ vẻ nhất định phải rút ra bài học kinh nghiệm, theo yêu cầu của Ủy ban nhân dân tỉnh, làm tốt công tác di dời, để cho dân chúng thực sự an cư.
Đối với thái độ của hai người kia, Hàn Đông cũng không tin tưởng lắm.
Nhưng Hàn Đông cũng không ngay lập tức chỉ ra điểm này.
Đối với bộ máy của thành phố Du Bình, Hàn Đông đã mất niềm tin rồi.
9h tối, Hàn Đông mới trở về thành phố Thục Đô.
Lần này đến thị sát thành phố Du Bình, Hàn Đông đã tìm hiểu được thêm một bước về vấn đề của Trạm thủy điện vịnh thác nước.
Đặc biệt là tìm hiểu được sâu hơn tình cảnh của dân chúng di dời khỏi khu thủy điện, cung cấp rất nhiều tin tức có lợi để bước tiếp theo giải quyết toàn diện vấn đề dự án Trạm thủy điện vịnh thác nước.
Xây dựng Trạm thủy điện là một công trình có tính tổng hợp, dính líu đến các phương diện, ngoài việc xem lợi ích kinh tế mà sau khi Trạm thủy điện xây dựng xong có thể mang lại, cũng phải quan tâm đến việc xây dựng Trạm thủy điện ảnh hưởng đến người dân địa phương.
Đương nhiên muốn giải quyết vấn đề này, trước tiên phải giải quyết vấn đề bộ máy thành phố Du Bình.
Bởi vì dân chúng di dời khỏi khu thủy điện thành phố Du Bình có thể an cư lạc nghiệp, bộ máy thành phố Du Bình có trách nhiệm quan trọng nhất, bộ máy lãnh đạo không đắc lực, kết quả chắc chắn sẽ không lạc quan.
9h sáng ngày thứ hai, Hàn Đông gọi điện thoại cho Phạm Đồng Huy, sau đó xuống lầu đi đến văn phòng của Phạm Đồng Huy.
Phạm Đồng Huy đương nhiên sớm đã đến cửa phòng đón Hàn Đông rồi, bây giờ hai người cùng cấp, mặc dù Phạm Đồng Huy là nhân vật số 1, nhưng ông ta cũng không muốn vì chuyện nhỏ ở phương diện này làm cho Hàn Đông bất mãn với mình. Bây giờ Phạm Đồng Huy một mặt đầy lòng kiêng kị với Hàn Đông, nhưng mặt khác lại không muốn vội vàng trở mặt với Hàn Đông, theo ông ta thấy kết quả tốt nhất chính là hai người bình an vô sự hoặc là khắc chế lẫn nhau, mà Hàn Đông thì tăng cường làm việc thực, mình thì lại có thể cố gắng ủng hộ Hàn Đông trong phạm vi khoan nhượng.
Thư ký của Phạm Đồng Huy pha trà rồi nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Hàn Đông cũng không nói nhiều:
- - Bí thư Phạm, hôm qua tôi đi thành phố Du Bình, tình hình ở đó không lạc quan lắm. Trên đường đi, xe của chúng tôi bị chặn lại, mấy trăm dân chúng của thôn Tiểu Câu, trong mấy năm đều không giải quyết vấn đề của bọn họ, bọn họ dùng cách này để biểu đạt yêu cầu của bọn họ, đây là bản ghi chép tình hình khiếu nại của dân chúng thôn Tiểu Câu.
Hàn Đông nói xong, đưa cho Phạm Đồng Huy quyển sổ ghi chép ngày hôm qua của Hứa Song.
Trên quyển sổ nhỏ kia, Hứa Song không chỉ ghi chép nội dung lời nói của người dân trong thôn, mà còn ghi chép những câu trả lời tại chỗ của Hàn Đông trước dân chúng.
Phạm Đồng Huy nhận quyển sổ nhỏ, nghiêm túc lật xem một hồi, sắc mặt cũng trở nên nặng nề, ông ta tin rằng Hàn Đông sẽ không bịa chuyện.
Nói cách khác chuyện di dời dân chúng ở Trạm thủy điện vịnh thác nước tồn tại vấn đề rất lớn và cũng vô cùng nghiêm trọng.
Nhưng trong lòng Phạm Đồng Huy lại đang cân nhắc, Hàn Đông nắm bắt được vấn đề ở thành phố Du Bình, hắn lại muốn có được lợi ích gì.
Bất kể là xuất phát từ mục đích gì, mục đích cuối cùng mọi người giằng co trên quan trường chính là xung quanh triển khai lợi ích, bất kể là tự thân hay là một đoàn thể.
- - Thật là làm cho người ta nhìn thấy mà giật mình, Chủ tịch thành phố Hàn cậu thấy thế nào?
Phạm Đồng Huy hỏi, trước tiên thăm dò Hàn Đông rồi nói sau.
Hàn Đông nói như đinh đóng cột:
- - Bộ máy của thành phố Du Bình tồn tại vấn đề rất lớn, dẫn đến việc di dời dân chúng ở khu thủy điện xảy ra vấn đề lớn như vậy, hơn nữa theo tìm hiểu của tôi, vấn đề không chỉ có một chút như vậy. Đề nghị của tôi là nhanh chóng điều chỉnh lãnh đạo chủ yếu của thành phố Du Bình, thay thế đồng chí có năng lực làm việc phụ trách, lập tức giải quyết vấn đề của dự án Trạm thủy điện vịnh thác nước, không có lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố mạnh mẽ, công tác của chúng ta sẽ rất bị động.
- Ừ, đúng là như vậy…
Phạm Đồng Huy vừa khẳng định cách nói của Hàn Đông, vừa suy nghĩ trong lòng: “Theo ý của Hàn Đông, là muốn điều chỉnh lớn bộ máy của thành phố Du Bình, hơn nữa hắn phỏng chừng sẽ nhanh chóng giải quyết vấn đề của dự án Trạm thủy điện vịnh thác nước, dù sao vừa mới nhậm chức, cũng phải làm một chút chuyện lớn để thể hiện. Nhưng hình như ham muốn hơi lớn…
Từ tài liệu của Hàn Đông thu thập được cho thấy, bộ máy của thành phố Du Bình quả thật có vấn đề, cho nên Phạm Đồng Huy cũng có khuynh hướng điều chỉnh một chút.
Nhưng điều chỉnh thế nào, ai lên ai xuống cũng phải cân nhắc kỹ càng.
Phạm Đồng Huy chắc chắn sẽ không cho phép Hàn Đông nắm thành phố Du Bình trong tay.
- - Vậy đối với vấn đề bộ máy thành phố Du Bình, cậu có suy nghĩ gì cụ thể không?
Phạm Đồng Huy trước tiên không thể hiện thái độ, mà làm rõ suy nghĩ của Hàn Đông rồi nói sau.
Hàn Đông trong lòng hiểu rõ Phạm Đồng Huy chắc chắn là có chỗ lo lắng, nhưng hắn cũng có tính toán của mình, cho nên không giấu diếm, nói:
- - Theo thực tế, tôi cho rằng chủ yếu là điều chỉnh nhân vật số 1, 2 của thành phố Du Bình, những cán bộ khác ổn định rồi xem, không nên điều chỉnh quá lớn.
Phạm Đồng Huy gật gật đầu, nói:
- - Ừ, thành phố Du Bình trở thành như vậy, Trương Trọng Lâm và Phùng Nhược Phong có trách nhiệm, vậy Chủ tịch tỉnh Hàn có ứng cử viên thích hợp không?
Hàn Đông thản nhiên cười, nói:
- - Về vấn đề ứng cử viên nhân vật số 1, 2 của thành phố Du Bình, đương nhiên cần phải tập thể Tỉnh ủy nghiên cứu quyết định, nhưng tôi cũng đưa ra một kiến nghị, tôi thấy đồng chí Chủ tịch châu A Sơn - La Lập Thanh, mấy năm nay ở châu A Sơn làm được rất nhiều thành tích, cải tạo sân bay, kinh tế du lịch, không chỉ có kinh nghiệm công tác quản lý các dự án lớn, hơn nữa đồng chí này còn quan tâm đến vấn đề dân sinh, tôi tin rằng nếu có thể do anh ta lãnh đạo bộ máy thành phố Du Bình, là có năng lực tốt nhất giải quyết vấn đề di dân và xây dựng lại dự án Trạm thủy điện.
- - Năng lực làm việc của đồng chí La Lập Thanh quả thật rất tốt, mấy năm nay đã làm ra được thành tích ở châu A Sơn, tôi đồng ý đề nghị của Chủ tịch tỉnh Hàn, như vậy đi, về các ứng cử viên khác, hôm sau tôi sẽ họp bàn thảo luận cụ thể.
Phạm Đồng Huy nói, trong lòng có chút căm tức, Hàn Đông nhắc tới La Lập Thanh dường như muốn làm mất mặt ông ta, bởi vì La Lập Thanh ở châu A Sơn đã làm nhiều năm rồi, theo năng lực làm việc và thành tích của anh ta, lẽ ra nên sớm đề bạt anh ta làm Bí thư Châu ủy châu A Sơn rồi.
Vì Bí thư Châu ủy châu A Sơn lại bị Phạm Đồng Huy chèn ép, mới dẫn đến thay đổi ba Bí thư Châu ủy châu A Sơn, còn La Lập Thanh vẫn không nhúc nhích.
Bình luận facebook