Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1141
Rất nhanh, Ủy ban Kỷ luật tỉnh liền nhận được thư tố cáo nặc danh của người biết rõ mọi chuyện, trong thư có kèm rất nhiều tài liệu tỉ mỉ xác thực, đều là nhằm vào Giám đốc sở công an Mã Chi Long, tài liệu tố cáo liệt kê ra rất nhiều hành động xấu xa của Mã Chi Long, ví dụ như tình huống tham ô hối lộ, cuộc sống, hành hình bức cung... về cơ bản đều đưa ra những ví dụ rất cụ thể, vừa nhìn liền biết là không phải tin đồn vô căn cứ.
Chuyện này được sự chú ý cao độ của ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lương. Sau khi nghiêm túc thẩm tra tài liệu tố cáo ông ta liền gọi điện thoại cho Bí thư Tỉnh ủy Phạm Đồng Huy, sau khi kết nối được liền nói:
- Bí thư Phạm, tôi là Chu Lộ Lương, anh có thời gian không, có chút chuyện muốn báo cáo với anh một chút.
Ngữ khí của ông ta rất nghiêm túc, Phạm Đồng Huy vừa nghe liền hiểu được nhất định là có chuyện gì quan trọng, bởi vì chuyện có thể khiến cho Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh chú ý chắc chắn không phải là những chuyện nhỏ nhặt, y lập tức nói:
- Được, Lộ Lương anh đến đi.
Rất nhanh, Chu Lộ Lương liền cầm những tài liệu tố cáo kia đến văn phòng Phạm Đồng Huy, ngồi xuống cũng không hàn huyên, trực tiếp đưa tài liệu tố cáo cho Phạm Đồng Huy, nói:
- Bí thư Phạm, đây là thư tố cáo mà Ủy ban Kỷ luật tỉnh mới nhận được, đối tượng tố cáo là Giám đốc sở công an tỉnh Mã Chi Long...
Phạm Đồng Huy trong lòng hồi hộp một chút, dựa vào cảm giác đầu tiên, y cảm thấy chắc chắn là Hàn Đông cuối cùng cũng ra tay rồi.
Chu Lộ Lương báo cáo tóm tắt với Phạm Đồng Huy về nội dung trong thư tố cáo, nói:
- Bí thư Phạm, theo nội dung tố cáo, rất nhiều phương diện có căn cứ có thể điều tra ra, một số người đương sự cũng có thể liên lạc, đối chất bất cứ lúc nào. Vì vậy, Tỉnh ủy vô cùng coi trọng chuyện này, tôi đề nghị nên nhanh chóng điều tra cụ thể nội dung trong thư tố cáo. Thông qua điều tra cũng có thể xác định sự thực, nếu như Mã Chi Long quả thực giống như những gì trong thư nói, vậy thì đó là vì dân trừ hại, nếu thư tố cáo chỉ là hư cấu thì như vậy cũng có thể chứng minh sự trong sạch của đồng chí Mã Như Long, có thể khiến ông ta yên tâm làm việc.
Phạm Đồng Huy sắc mặt trầm xuống, y cảm nhận được Chu Lộ Lương có chút thiên lệch nhất định trong chuyện này, từ lời nói của ông ta có thể nghe ra, ông ta khá tin tưởng những gì thư tố cáo nói, vậy thì điều này vô cùng bất lợi với Mã Chi Long, dù sao nếu Ủy ban Kỷ luật quyết tâm điều tra một người thì người này rất khó mà một chút chuyện cũng không tìm ra, nói gì đến thân nằm trong hệ thống công an, bình thường tiếp xúc với rất nhiều phương diện, tiếp xúc với những cám dỗ cũng rất nhiều, hay đi ở bên sông, làm sao có thể không ướt giày, dưới mông Mã Chi Long chưa chắc đã sạch sẽ.
- Đồng chí Lỗ Lương, tôi thấy như vậy không thỏa.
Phạm Đồng Huy phủ quyết đề nghị của Chu Lộ Lương trước:
- Chỉ dựa vào một bức thư tố cáo không có thật mà tiến hành điều tra khắp lượt với một cán bộ, đây không phải thái độ khoa học, đối với cán bộ của chúng ta, chúng ta phải tin tưởng tuyệt đối, dù sao đội ngũ cán bộ của chúng ta đã thông qua rất nhiều khảo nghiệm, là đại biểu ưu tú đã chứng minh bản thân trong thực tiễn, nếu như ngay cả đồng chí của mình chúng ta cũng không tin tưởng thì làm sao triển khai công việc được chứ. Vì vậy, tôi thấy không thể gây chiến, đương nhiên, tìm hiểu một chút với quy mô nhỏ cũng là điều nên làm, ví dụ như anh đích thân tìm Mã Chi Long nói chuyện, đại khái tìm hiểu tình hình trước, đây mới là thái độ chịu trách nhiệm với các đồng chí của chúng ta. Đương nhiên rồi, với những đồng chí quả thực có vấn đề, chúng ta cũng không thể nhân nhượng, chỗ nào nên điều tra xử lý thì nhất định không được lưu tình mà xử lý. Trong đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân, Ủy ban nhân dân tỉnh đã đưa ra yêu cầu thanh liêm chấp chính mà...
Chu Lộ Lương đã hiểu, Phạm Đồng Huy có chút khó chịu với Hàn Đông, đem chuyện lần này quy tội lên người Hàn Đông, chắc chắn nghĩ là Hàn Đông sai khiến người khác tố cáo Mã Chi Long. Đối với Chu Lộ Lương mà nói, cho dù là ai tố cáo đều như vậy, ông ta chỉ phụ trách điều tra chứ không muốn tham gia quá nhiều vào việc tranh đấu giữa những người ở tỉnh. Mặc dù ông ngoại Hàn Đông là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật nhiệm kỳ trước, có danh tiếng rất lớn ở hệ thống Ủy ban Kỷ luật, cho dù bây giờ về hưu rồi nhưng lời nói vẫn rất có lực uy hiếp, nhưng dưới con mắt của Chu Lộ Lương, thân là cán bộ của Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật, phải bình tĩnh trước, duy trì thái độ điềm nhiên, chỉ có thế mới có thể thật sự làm đến mức chí công vô tư. Nếu không thì nếu như tham gia vào quá trình tranh đấu này, rất dễ xảy ra vấn đề ở trên chốn quan trường. Đối với những bức thư nhằm vào Mã Chi Long này, Chu Lộ Lương cũng không cần biết chúng đến từ đâu, chỉ cần thư tố cáo có giá trị là phải đi điều tra.
Nhưng điều tra một cán bộ cấp Giám đốc sở thì phải được sự ủng hộ của Bí thư Tỉnh ủy trước, nếu thật sự muốn xử lý thì còn phải thông qua thảo luận của hội nghị thường vụ. Bây giờ mặc dù là giai đoạn điều tra sơ bộ nhưng cũng cần Bí thư tỉnh ủy đồng ý mới được. Mà nhìn thái độ của Phạm Đồng Huy, rất hiển nhiên là không đồng ý cho Ủy ban Kỷ luật tỉnh điều tra Mã Chi Long. Nếu làm đúng như những gì Phạm Đồng Huy nói, hỏi Mã Chi Long một chút, vậy thì chẳng có tí tác dụng nào cả, biện pháp tốt nhất là cho người tiến hành xác minh những tình hình được liệt kê ra trong bức thư tố cáo, tìm những người có liên quan để tìm hiểu, như vậy mới có tác dụng thật sự.
- Bí thư Phạm, những thư tố cáo này, tôi thấy khá là tỉ mỉ xác thực, đối với chuyện này cần phải đặc biệt coi trọng mới được, đây cũng là thái độ chịu trách nhiệm với quảng đại quần chúng nhân dân mà.
Chu Lộ Lương vẫn kiên trì ý kiến của mình.
Nếu Bí thư Ủy ban Kỷ luật cũng không kiên trì nguyên tắc thì bọn họ làm sao có thể đi giám sát cán bộ khác cơ chứ?
Phạm Đồng Huy phát cáu, hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Ừ, vừa nãy tôi cũng chỉ kiến nghị, dù sao thì công việc của Ủy ban Kỷ luật vẫn phải khai triển bình thường mà, chúng ta bồi dưỡng một cán bộ không dễ dàng gì, tôi không hy vọng chúng ta gây ra sự trở ngại thế này hay thế khác cho sự phát triển của ông ta.
Nói tới đây, giọng của Phạm Đồng Huy càng ngày càng trầm xuống. Ông ta vô cùng bất mãn với thái độ của Chu Lộ Lương, tên này sao lại đối đầu với mình làm gì chứ? Chẳng lẽ y không biết chắc chắn là Hàn Đông đứng đằng sau sai người làm sao? Chẳng phải y luôn duy trì thái độ trung lập sao? Sao sau khi Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên, thái độ của y lại dường như có chút thay đổi vậy.
Đối với chuyện này Phạm Đồng Huy có chút bực mình, nhưng ông ta cũng chỉ có thể cố gắng nhịn, dù sao bản thân ông ta cũng không thể làm đến mức nhất ngôn cửu đỉnh ở tỉnh Tây Xuyên, nếu còn làm căng mối quan hệ với Chu Lộ Lương, vậy thì tình hình càng bất lợi. Vì vậy thấy thái độ của Chu Lộ Lương kiên định như vậy, Phạm Đồng Huy cũng không thể ngăn cản ông ta điều tra Mã Chi Long, như vậy rất dễ gây ra chuyện ngược ý muốn.
- Ừ, đối với công việc của Ủy ban Kỷ luật, tôi từ trước đến giờ luôn ủng hộ, tôi cũng hy vọng Ủy ban Kỷ luật có thể triển khai công việc một cách độc lập, đối với thư tố cáo Mã Chi Long, tôi theo nguyên tắc đồng ý tiến hành điều tra sơ bộ ông ta, nhưng phải chú ý phương pháp, cố gắng không gây ra ảnh hưởng không tốt. Đồng chí Lộ Lương, sự phát triển của tỉnh Tây Xuyên không thể tách rời với bộ máy lãnh đạo ổn định, vì vậy hy vọng đồng chí Lộ Lương có thể thận trọng.
Phạm Đồng Huy nói những lời này một cách vô cùng buồn bực, nếu không phải bây giờ thế cục nhạy cảm, y cũng sẽ không nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.
Chu Lộ Lương thấy Phạm Đồng Huy lui một bước, ông ta cũng không từng bước ép sát, chỉ cần có thể khai triển công việc một cách bình thường là được, vì vậy ông ta gật đầu nói:
- Bí thư Phạm cứ yên tâm, tôi sẽ chú ý đúng mực, cố gắng điều tra sự việc rõ ràng nhưng sẽ không gây ảnh hưởng không tốt cho công việc bình thường của Mã Chi Long.
- Tôi rất yên tâm về đồng chí Lộ Lương, anh cứ yên tâm đi làm việc.
Phạm Đồng Huy nói.
Chu Lộ Lương lập tức đứng lên cáo từ.
Phạm Đồng Huy sắc mặt âm trầm ngồi ở phòng làm việc, sau đó cầm điện thoại gọi cho Mã Chi Long, kết quả điện thoại của Mã Chi Long đang bận, Phạm Đông Huy bực mình buông điện thoại xuống, được một lúc, y lại cầm điện thoại lên bấm số nhưng vẫn đang đường dây bận. Liên tiếp gọi ba lần đều đang bận.
- Làm cái trò gì vậy?
Phạm Đồng Huy buồn bực ấn tắt điện thoại, trong lòng nghĩ cái người Mã Chi Long này thật không ra gì.
Khi đang tức giận thì điện thoại kêu lên, vừa nhìn đúng là Mã Chi Long gọi đến, Phạm Đồng Huy nhận điện thoại, tức giận nói:
- Sao vậy, cuối cùng cũng xong việc rồi?
- Bí thư Phạm, anh khỏe chứ, vừa nãy tôi đang nói chuyện công việc, không nhận được điện thoại của anh, anh có phân phó gì không?
Thực ra vừa nãy gã luôn nói chuyện điện thoại với Tiểu Tôn, trong điện thoại Tiểu Tôn sư tử há miệng to đòi gã chuyển 1 triệu đến tài khoản của cô, nếu không sẽ cho gã đẹp mặt, chuyện này khiến Mã Chi Long vô cùng bực tức, cái người đàn bà này thật đáng hận, thật là muốn tiền đến không cần mạng sống nữa hay sao.
Phạm Đồng Huy lạnh lùng nói:
- Anh bậni quá nhỉ, bận đến mức ở bên ngoài càn rỡ phụ nữ à?
Mã Chi Long sắc mặt lập tức trắng bệch, không ngờ Phạm Đồng Huy lại hỏi trực tiếp như vậy, chẳng lẽ Phạm Đồng Huy đã biết điều gì đó sao, lúc này gã nghĩ tiền đồ của mình e là hết rồi.
- Bí thư Phạm, tôi không làm cái gì cả, anh đừng tin lời đồn của người khác.
Mã Chi Long vội vàng biện giải, dù sao gã xuất thân cảnh sát, mặc dù vừa nãy trong nháy mắt cũng sợ chết đi được nhưng rất nhanh liền trấn định lại, tin rằng phía Phạm Đồng Huy cũng không có chứng cứ rõ ràng gì, nếu không cũng sẽ không trực tiếp gọi điện thoại đến nói, chỉ e người đến sẽ là người của Ủy ban Kỷ luật. Hơn nữa thông qua cuộc điện thoại này, Mã Chi Long biết Phạm Đồng Huy vẫn tin tưởng bản thân, ít nhất y vẫn ủng hộ mình, vậy thì dễ xử lý rồi.
Phạm Đồng Huy hừ lạnh một tiếng nói:
- Chuyện anh làm anh tự biết, tôi nói cho anh biết, trên thế giới này không có bức tường nào gió không lọt qua được, chuyện anh làm thì cẩn thận cho tôi, nếu để tôi điều tra ra anh phạm pháp loạn kỷ cương thật, tôi sẽ không nương tay chút nào mà xử lý anh.
- Mong Bí thư Phạm yên tâm, tôi sẽ không làm anh thất vọng.
Mã Chi Long kiên định đáp.
Cúp điện thoại, Mã Chi Long châm một điếu thuốc, hung hăng hút. Từ cuộc điện thoại đột ngột này của Phạm Đồng Huy, gã biết chắc chắn Ủy ban Kỷ luật đang điều tra mình. Phạm Đồng Huy gọi điện thoại, bề ngoài là tăng cường viện trợ, trên thực tế là đang ám chỉ bản thân làm tốt công tác chuẩn bị.
- Xem ra Hàn Đông muốn động thật rồi.
Mã Chi Long trong lòng vô cùng chua xót, vốn dĩ lần trước gã đã muốn ra tay để Tiểu Tôn câm miệng, nhưng giữa đường lại có chút vấn đề khiến gã cảm thấy nguy hiểm đang từng bước tới gần, bây giờ càng rõ ràng hơn. Nhưng đến lúc này, Mã Chi Long cũng không thể ngồi chờ chết, gã thấy dù thế nào cũng phải đấu một phen, nghĩ đến đây, gã hung tợn dí tắt đầu thuốc lá, sau đó lấy một chiếc điện thoại rất ít dùng từ trong ngăn kéo ra, sau khi cho thẻ sim điện thoại vào liền gọi cho một số điện thoại.
Chuyện này được sự chú ý cao độ của ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lương. Sau khi nghiêm túc thẩm tra tài liệu tố cáo ông ta liền gọi điện thoại cho Bí thư Tỉnh ủy Phạm Đồng Huy, sau khi kết nối được liền nói:
- Bí thư Phạm, tôi là Chu Lộ Lương, anh có thời gian không, có chút chuyện muốn báo cáo với anh một chút.
Ngữ khí của ông ta rất nghiêm túc, Phạm Đồng Huy vừa nghe liền hiểu được nhất định là có chuyện gì quan trọng, bởi vì chuyện có thể khiến cho Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh chú ý chắc chắn không phải là những chuyện nhỏ nhặt, y lập tức nói:
- Được, Lộ Lương anh đến đi.
Rất nhanh, Chu Lộ Lương liền cầm những tài liệu tố cáo kia đến văn phòng Phạm Đồng Huy, ngồi xuống cũng không hàn huyên, trực tiếp đưa tài liệu tố cáo cho Phạm Đồng Huy, nói:
- Bí thư Phạm, đây là thư tố cáo mà Ủy ban Kỷ luật tỉnh mới nhận được, đối tượng tố cáo là Giám đốc sở công an tỉnh Mã Chi Long...
Phạm Đồng Huy trong lòng hồi hộp một chút, dựa vào cảm giác đầu tiên, y cảm thấy chắc chắn là Hàn Đông cuối cùng cũng ra tay rồi.
Chu Lộ Lương báo cáo tóm tắt với Phạm Đồng Huy về nội dung trong thư tố cáo, nói:
- Bí thư Phạm, theo nội dung tố cáo, rất nhiều phương diện có căn cứ có thể điều tra ra, một số người đương sự cũng có thể liên lạc, đối chất bất cứ lúc nào. Vì vậy, Tỉnh ủy vô cùng coi trọng chuyện này, tôi đề nghị nên nhanh chóng điều tra cụ thể nội dung trong thư tố cáo. Thông qua điều tra cũng có thể xác định sự thực, nếu như Mã Chi Long quả thực giống như những gì trong thư nói, vậy thì đó là vì dân trừ hại, nếu thư tố cáo chỉ là hư cấu thì như vậy cũng có thể chứng minh sự trong sạch của đồng chí Mã Như Long, có thể khiến ông ta yên tâm làm việc.
Phạm Đồng Huy sắc mặt trầm xuống, y cảm nhận được Chu Lộ Lương có chút thiên lệch nhất định trong chuyện này, từ lời nói của ông ta có thể nghe ra, ông ta khá tin tưởng những gì thư tố cáo nói, vậy thì điều này vô cùng bất lợi với Mã Chi Long, dù sao nếu Ủy ban Kỷ luật quyết tâm điều tra một người thì người này rất khó mà một chút chuyện cũng không tìm ra, nói gì đến thân nằm trong hệ thống công an, bình thường tiếp xúc với rất nhiều phương diện, tiếp xúc với những cám dỗ cũng rất nhiều, hay đi ở bên sông, làm sao có thể không ướt giày, dưới mông Mã Chi Long chưa chắc đã sạch sẽ.
- Đồng chí Lỗ Lương, tôi thấy như vậy không thỏa.
Phạm Đồng Huy phủ quyết đề nghị của Chu Lộ Lương trước:
- Chỉ dựa vào một bức thư tố cáo không có thật mà tiến hành điều tra khắp lượt với một cán bộ, đây không phải thái độ khoa học, đối với cán bộ của chúng ta, chúng ta phải tin tưởng tuyệt đối, dù sao đội ngũ cán bộ của chúng ta đã thông qua rất nhiều khảo nghiệm, là đại biểu ưu tú đã chứng minh bản thân trong thực tiễn, nếu như ngay cả đồng chí của mình chúng ta cũng không tin tưởng thì làm sao triển khai công việc được chứ. Vì vậy, tôi thấy không thể gây chiến, đương nhiên, tìm hiểu một chút với quy mô nhỏ cũng là điều nên làm, ví dụ như anh đích thân tìm Mã Chi Long nói chuyện, đại khái tìm hiểu tình hình trước, đây mới là thái độ chịu trách nhiệm với các đồng chí của chúng ta. Đương nhiên rồi, với những đồng chí quả thực có vấn đề, chúng ta cũng không thể nhân nhượng, chỗ nào nên điều tra xử lý thì nhất định không được lưu tình mà xử lý. Trong đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân, Ủy ban nhân dân tỉnh đã đưa ra yêu cầu thanh liêm chấp chính mà...
Chu Lộ Lương đã hiểu, Phạm Đồng Huy có chút khó chịu với Hàn Đông, đem chuyện lần này quy tội lên người Hàn Đông, chắc chắn nghĩ là Hàn Đông sai khiến người khác tố cáo Mã Chi Long. Đối với Chu Lộ Lương mà nói, cho dù là ai tố cáo đều như vậy, ông ta chỉ phụ trách điều tra chứ không muốn tham gia quá nhiều vào việc tranh đấu giữa những người ở tỉnh. Mặc dù ông ngoại Hàn Đông là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật nhiệm kỳ trước, có danh tiếng rất lớn ở hệ thống Ủy ban Kỷ luật, cho dù bây giờ về hưu rồi nhưng lời nói vẫn rất có lực uy hiếp, nhưng dưới con mắt của Chu Lộ Lương, thân là cán bộ của Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật, phải bình tĩnh trước, duy trì thái độ điềm nhiên, chỉ có thế mới có thể thật sự làm đến mức chí công vô tư. Nếu không thì nếu như tham gia vào quá trình tranh đấu này, rất dễ xảy ra vấn đề ở trên chốn quan trường. Đối với những bức thư nhằm vào Mã Chi Long này, Chu Lộ Lương cũng không cần biết chúng đến từ đâu, chỉ cần thư tố cáo có giá trị là phải đi điều tra.
Nhưng điều tra một cán bộ cấp Giám đốc sở thì phải được sự ủng hộ của Bí thư Tỉnh ủy trước, nếu thật sự muốn xử lý thì còn phải thông qua thảo luận của hội nghị thường vụ. Bây giờ mặc dù là giai đoạn điều tra sơ bộ nhưng cũng cần Bí thư tỉnh ủy đồng ý mới được. Mà nhìn thái độ của Phạm Đồng Huy, rất hiển nhiên là không đồng ý cho Ủy ban Kỷ luật tỉnh điều tra Mã Chi Long. Nếu làm đúng như những gì Phạm Đồng Huy nói, hỏi Mã Chi Long một chút, vậy thì chẳng có tí tác dụng nào cả, biện pháp tốt nhất là cho người tiến hành xác minh những tình hình được liệt kê ra trong bức thư tố cáo, tìm những người có liên quan để tìm hiểu, như vậy mới có tác dụng thật sự.
- Bí thư Phạm, những thư tố cáo này, tôi thấy khá là tỉ mỉ xác thực, đối với chuyện này cần phải đặc biệt coi trọng mới được, đây cũng là thái độ chịu trách nhiệm với quảng đại quần chúng nhân dân mà.
Chu Lộ Lương vẫn kiên trì ý kiến của mình.
Nếu Bí thư Ủy ban Kỷ luật cũng không kiên trì nguyên tắc thì bọn họ làm sao có thể đi giám sát cán bộ khác cơ chứ?
Phạm Đồng Huy phát cáu, hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Ừ, vừa nãy tôi cũng chỉ kiến nghị, dù sao thì công việc của Ủy ban Kỷ luật vẫn phải khai triển bình thường mà, chúng ta bồi dưỡng một cán bộ không dễ dàng gì, tôi không hy vọng chúng ta gây ra sự trở ngại thế này hay thế khác cho sự phát triển của ông ta.
Nói tới đây, giọng của Phạm Đồng Huy càng ngày càng trầm xuống. Ông ta vô cùng bất mãn với thái độ của Chu Lộ Lương, tên này sao lại đối đầu với mình làm gì chứ? Chẳng lẽ y không biết chắc chắn là Hàn Đông đứng đằng sau sai người làm sao? Chẳng phải y luôn duy trì thái độ trung lập sao? Sao sau khi Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên, thái độ của y lại dường như có chút thay đổi vậy.
Đối với chuyện này Phạm Đồng Huy có chút bực mình, nhưng ông ta cũng chỉ có thể cố gắng nhịn, dù sao bản thân ông ta cũng không thể làm đến mức nhất ngôn cửu đỉnh ở tỉnh Tây Xuyên, nếu còn làm căng mối quan hệ với Chu Lộ Lương, vậy thì tình hình càng bất lợi. Vì vậy thấy thái độ của Chu Lộ Lương kiên định như vậy, Phạm Đồng Huy cũng không thể ngăn cản ông ta điều tra Mã Chi Long, như vậy rất dễ gây ra chuyện ngược ý muốn.
- Ừ, đối với công việc của Ủy ban Kỷ luật, tôi từ trước đến giờ luôn ủng hộ, tôi cũng hy vọng Ủy ban Kỷ luật có thể triển khai công việc một cách độc lập, đối với thư tố cáo Mã Chi Long, tôi theo nguyên tắc đồng ý tiến hành điều tra sơ bộ ông ta, nhưng phải chú ý phương pháp, cố gắng không gây ra ảnh hưởng không tốt. Đồng chí Lộ Lương, sự phát triển của tỉnh Tây Xuyên không thể tách rời với bộ máy lãnh đạo ổn định, vì vậy hy vọng đồng chí Lộ Lương có thể thận trọng.
Phạm Đồng Huy nói những lời này một cách vô cùng buồn bực, nếu không phải bây giờ thế cục nhạy cảm, y cũng sẽ không nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.
Chu Lộ Lương thấy Phạm Đồng Huy lui một bước, ông ta cũng không từng bước ép sát, chỉ cần có thể khai triển công việc một cách bình thường là được, vì vậy ông ta gật đầu nói:
- Bí thư Phạm cứ yên tâm, tôi sẽ chú ý đúng mực, cố gắng điều tra sự việc rõ ràng nhưng sẽ không gây ảnh hưởng không tốt cho công việc bình thường của Mã Chi Long.
- Tôi rất yên tâm về đồng chí Lộ Lương, anh cứ yên tâm đi làm việc.
Phạm Đồng Huy nói.
Chu Lộ Lương lập tức đứng lên cáo từ.
Phạm Đồng Huy sắc mặt âm trầm ngồi ở phòng làm việc, sau đó cầm điện thoại gọi cho Mã Chi Long, kết quả điện thoại của Mã Chi Long đang bận, Phạm Đông Huy bực mình buông điện thoại xuống, được một lúc, y lại cầm điện thoại lên bấm số nhưng vẫn đang đường dây bận. Liên tiếp gọi ba lần đều đang bận.
- Làm cái trò gì vậy?
Phạm Đồng Huy buồn bực ấn tắt điện thoại, trong lòng nghĩ cái người Mã Chi Long này thật không ra gì.
Khi đang tức giận thì điện thoại kêu lên, vừa nhìn đúng là Mã Chi Long gọi đến, Phạm Đồng Huy nhận điện thoại, tức giận nói:
- Sao vậy, cuối cùng cũng xong việc rồi?
- Bí thư Phạm, anh khỏe chứ, vừa nãy tôi đang nói chuyện công việc, không nhận được điện thoại của anh, anh có phân phó gì không?
Thực ra vừa nãy gã luôn nói chuyện điện thoại với Tiểu Tôn, trong điện thoại Tiểu Tôn sư tử há miệng to đòi gã chuyển 1 triệu đến tài khoản của cô, nếu không sẽ cho gã đẹp mặt, chuyện này khiến Mã Chi Long vô cùng bực tức, cái người đàn bà này thật đáng hận, thật là muốn tiền đến không cần mạng sống nữa hay sao.
Phạm Đồng Huy lạnh lùng nói:
- Anh bậni quá nhỉ, bận đến mức ở bên ngoài càn rỡ phụ nữ à?
Mã Chi Long sắc mặt lập tức trắng bệch, không ngờ Phạm Đồng Huy lại hỏi trực tiếp như vậy, chẳng lẽ Phạm Đồng Huy đã biết điều gì đó sao, lúc này gã nghĩ tiền đồ của mình e là hết rồi.
- Bí thư Phạm, tôi không làm cái gì cả, anh đừng tin lời đồn của người khác.
Mã Chi Long vội vàng biện giải, dù sao gã xuất thân cảnh sát, mặc dù vừa nãy trong nháy mắt cũng sợ chết đi được nhưng rất nhanh liền trấn định lại, tin rằng phía Phạm Đồng Huy cũng không có chứng cứ rõ ràng gì, nếu không cũng sẽ không trực tiếp gọi điện thoại đến nói, chỉ e người đến sẽ là người của Ủy ban Kỷ luật. Hơn nữa thông qua cuộc điện thoại này, Mã Chi Long biết Phạm Đồng Huy vẫn tin tưởng bản thân, ít nhất y vẫn ủng hộ mình, vậy thì dễ xử lý rồi.
Phạm Đồng Huy hừ lạnh một tiếng nói:
- Chuyện anh làm anh tự biết, tôi nói cho anh biết, trên thế giới này không có bức tường nào gió không lọt qua được, chuyện anh làm thì cẩn thận cho tôi, nếu để tôi điều tra ra anh phạm pháp loạn kỷ cương thật, tôi sẽ không nương tay chút nào mà xử lý anh.
- Mong Bí thư Phạm yên tâm, tôi sẽ không làm anh thất vọng.
Mã Chi Long kiên định đáp.
Cúp điện thoại, Mã Chi Long châm một điếu thuốc, hung hăng hút. Từ cuộc điện thoại đột ngột này của Phạm Đồng Huy, gã biết chắc chắn Ủy ban Kỷ luật đang điều tra mình. Phạm Đồng Huy gọi điện thoại, bề ngoài là tăng cường viện trợ, trên thực tế là đang ám chỉ bản thân làm tốt công tác chuẩn bị.
- Xem ra Hàn Đông muốn động thật rồi.
Mã Chi Long trong lòng vô cùng chua xót, vốn dĩ lần trước gã đã muốn ra tay để Tiểu Tôn câm miệng, nhưng giữa đường lại có chút vấn đề khiến gã cảm thấy nguy hiểm đang từng bước tới gần, bây giờ càng rõ ràng hơn. Nhưng đến lúc này, Mã Chi Long cũng không thể ngồi chờ chết, gã thấy dù thế nào cũng phải đấu một phen, nghĩ đến đây, gã hung tợn dí tắt đầu thuốc lá, sau đó lấy một chiếc điện thoại rất ít dùng từ trong ngăn kéo ra, sau khi cho thẻ sim điện thoại vào liền gọi cho một số điện thoại.
Bình luận facebook