• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Người chồng vô dụng của nữ thần (2 Viewers)

  • Chương 2047: Liên minh thương mại có lời mời

Phan Lâm không ngờ người đeo mặt nạ này lại là tên ác quỷ nổi tiếng, Trương Thất Dạ!



Trương Thất Dạ là một thành viên của Ám Ma Đạo, anh ta là một ác quỷ, sức mạnh của anh ta rất phi thường và đáng sợ.



Tuy nhiên, Ám Dạ, Qủy vương của quỷ đạo, cũng bị săn đuổi và truy sát khắp nơi.



Trương Thất Dạ là một thiên tài vô song ngàn năm có một của Ám Ma Đạo, lúc còn trẻ đã tinh thông mọi chiêu thức của Quỷ Đạo, bất khả chiến bại ở tuổi 30. Ở tuổi 40, anh ta đã có phong thái của một người lãnh đạo Ma Đạo được thủ lĩnh ma giáo lúc bấy giờ lập thành quỷ vương và trở thành ứng cử viên cho vị trí giáo chủ ma giáo kế tiếp.



Tuy nhiên, Ma Đạo đột nhiên thay đổi và bị tiêu diệt bởi cái gọi là các chính phái, đến nay bị trục xuất khỏi giới võ đạo nước Thần Long.



Khi pháp môn gặp nguy hiểm, Trương Thất Dạ được cử ra ngoài thực hiện một nhiệm vụ và không phải đang trong quá trình giảng dạy nên đã thoát được, nhưng mối thù nhuốm đầy máu như vậy, làm sao lại có thể không báo?



Từ trước đến nayời bị giết đều hoảng sợ, người đời thì run sợ. Đương nhiên, kẻ thù cũng ở khắp nơi, người muốn giết anh ta cũng kể không hết.



Trong những năm qua, Trương Thất Dạ dành từng ngày để chạy trốn và giết chóc. Và với việc giết chóc và giao tranh liên tục, kỹ năng ma thuật của Trương Thất Dạ cũng không ngừng nâng cao, liên tục đột phá.



Ma công cũng thế, cũng là một trong những môn phái phụ, cách luyện pháp lực nhanh nhất chính là chiến đấu, tính theo tốc độ của người bình thường, pháp lực của Trương Thất Dạ ít nhất phải mất 70 năm mới đạt được mục đích, nhưng anh ta chỉ mất ba năm để đạt đến cảnh giới đại viên mãn...



Tốc độ sao lại kinh người như vậy? Nhưng di chứng cũng vô cùng phiền phức!



Không thể có con?



Làm sao anh ta có thể chấp nhận được điều này?



Mặc dù nác sĩ và tìm được Phan Lâm.



“Bác sĩ Lâm thực sự rất tinh mắt, nhìn thoáng qua là đã nhận ra tôi” Trương Thất Dạ nhẹ nhàng nói.



"Làm sao tôi không nhận ra được? Kẻ thù của cậu ở khắp nơi trên thế giới, cậu đã bị truy nã, trên mạng vẫn còn ảnh của cậu! Hàng ngày có vô số người hỏi tung tích của cậu, làm sao tôi không biết?" Phan Lâm nói.



Trương Thất Dạ hừ một tiếng lạnh lùng: "Một đám vô lại! Còn dám tìm tôi? Xem ra tôi vẫn chưa giết đi!"



"Nhưng nói lại thì, bác sĩ Lâm, bây giờ cậu đã biết thân phận của tôi, cậu còn dám để tôi làm tay chân của cậu nữa không? Cậu không sợ phiền phức sao?"



"Cậu đeo mặt nạ vào, không ai nhận ra cậu! Trốn một chút, nhất định sẽ bình an vô sự" Phan Lâm cười nói.



Trương Thất Dạ có hơi khó hiểu: "Xem ra cậu đang định liều mình để lợi dụng tối rồi... Bác sĩ Lâm, cậu đang khiêu khích ai vậy? Ngay cả tôi cũng dám lợi dụng?"



"Hỏi vậy để làm cái gì? Sao nào? Cậu sợ hãi sao?" "Thật nực cười, trên đời này không có thứ gì có thể khiến Trường Thất Dạ sợ hãi!"



"Vậy thì đừng hỏi nữa, theo tôi trở về."



"Đi!"



Phan Lâm đưa Trương Thất Dạ trở lại Học viện phái Nam Y và yêu cầu Hà Vĩ Hùng sắp xếp một phòng riêng cho anh ta.



"Từ nay cậu sẽ sống ở đây, ngày nào tôi cũng qua đây chữa bệnh cho cậu!"



“Được rồi” Trương Thất Dạ gật đầu.



"Vĩ Hùng! Sau này nếu tôi không có ở học viện, nếu có người tới làm phiền, ông hay đến tìm anh ta, nghe rõ chưa?" Phan Lâm chỉ vào Trương Thất Dạ.



Hà Vĩ Hùng có hơi bối rối, nhưng vẫn gật đầu: "Vâng thưa thầy"



Sau khi đã sắp xếp cho Trương Thất Dạ, Phan Lâm đã chạy đến chữa bệnh cho Phương Vũ Yên.



Sau khi điều ian mới có thể tỉnh lại.



Nhìn cô gái vô cùng xanh xao hốc hác, Phan Lâm không khỏi thở dài.



Nhưng tại thời điểm này.



Cốc cốc cốc.



Có tiếng gõ cửa vang lên.



Phan Lâm thu dọn rồi bước ra cửa.



Nhưng lại thấy Hàn Long và Hà Vĩ Hùng đều đang đứng ở cửa.



“Sao vậy?” Phan Lâm bất ngờ hỏi.



"Chủ tịch Lâm, người của liên minh thương mại đến rồi” Hàn Long hạ giọng. "Cái gì? Liên minh thương mại?" Phan Lâm giật mình.



“Đúng vậy, bọn họ đã gửi lời mời, mời thầy tham gia tiệc mừng của liên minh thương mại vào tối mai!” Hàn Long đưa ra một tấm thiệp mời tinh xảo dường như được làm bằng vàng.



Phan Lâm nhìn một cái, nhíu mày. "Người gửi thiệp đang ở đâu?" "Đi rồi".



"Là vậy sao."



“Thầy à, không cần tham gia, nhất định sẽ không yên lòng!” Hà Vĩ Hùng vội vàng nói.



"Tiệc này nhất định phải tham gia. Lãnh đạo của liên minh thương mại đã bị tôi giam giữ. Mặc dù tôi đã gửi tin tức ra thế giới bên ngoài với tư cách là lãnh đạo của liên minh thương mại, muốn ổn định liên minh thương mại, nhưng liên minh thương mại nhất định đã biết rằng có chuyện gì đã xảy ra. Mấy này nay người của liên minh thương mại không ngừng xuất hiện ở Giang Thành, rõ ràng trong mắt của những người trong liên minh thương mại tôi vẫn còn bị nghi ngờ, nếu tôi không đi thì họ sẽ cho rằng tôi bị chột dạ, họ càng thêm nghi ngờ tôi! Nếu tôi đi, có lẽ tôi có thể xóa bỏ mọi nghi hoặc. "Phan Lâm bình tĩnh nói.



"Ý của Chủ tịch Lâm là... thiệp mời của liên minh thương mại, là để thăm dò sao?” Hàn Long hỏi.



"Chắc là vậy, Hàn Long, đi chuẩn bị quà đi. Tối mai đi."



"Tốt hơn hết thầy không nên đi một mình, lỡ có chuyện gì thì càng tệ hơn nữa! Hãy dắt theo một người, ít nhất phải có một người để tiếp ứng", Hàn Long thuyết phục.



Phan Lâm suy nghĩ một chút, đột nhiên quay đầu lại: "Vĩ Hùng, ông đi với với Trương Thất Dạ, để anh ta chuẩn bị, ngày mai để anh ta đi cùng tôi!”



"Vâng thưa thầy!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom