Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2091: Chữa bệnh cho Thánh Nữ
*Chương có nội dung hình ảnh
Thánh Nữ nghe xong thì liền thấy vô cùng không vui.
Bộ dạng của cô ta càng trở nên đặc biệt lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Phan Lâm và nói: "Bác sĩ Lâm! Tôi nói cho anh biết, mục đích mà tôi giữ anh lại là để anh chữa khỏi bệnh trên người tôi, nếu không thì anh nghĩ rằng anh có thể sống đến bây giờ sao? Người của đảo Thần Hỏa đều biết rằng khả năng nhẫn nại của tôi không tốt lắm, bây giờ anh sẽ chỉ có một cơ hội như thế này thôi, hoặc là hãy dùng hết toàn bộ sức lực để chữa khỏi bệnh cho tôi, hoặc là, đợi khi sự tổn xuất quan, anh sẽ được chôn chung với Nguyễn Ngạn Ninh! Anh tự mình chọn đi!"
Phan Lâm không do dự mà liền lắc đầu: "Cô Thánh Nữ muốn tôi xem bệnh thì tôi há có thể chối từ sao? Được, tôi sẽ chữa bệnh cho Cô Thánh Nữ, nhưng mà tôi hy vọng Cô Thánh Nữ có thể phối hợp, nếu như không phối hợp thì cho dù Đại La Kim Tiên có ở đây đi chăng nữa thì cũng không thể trị khỏi bệnh cho Cô Thánh Nữ được!"
"Tôi há có thể không hợp tác sao?"
Thánh Nữ lạnh lùng nói, nhưng cô ta bỗng nhiên nhận ra điều gì đó, liền suy nghĩ một hồi, sau đó nhỏ giọng hỏi: "Bác sĩ Lâm, anh thử nói trước xem phương pháp chữa trị của anh là gì?"
"Giải độc"
"Giải độc? Giải như thế nào?"
"Lấy độc trị độc, tôi thấy nham thạch trên đảo là một môi trường tự nhiên rất tốt để tôi luyện kim châm, tôi sẽ đi đến miệng núi lửa để nung một trăm cây kim châm, những cây kim châm này sẽ được bao bọc bởi khí nóng, nung đến đỏ rực, hệt như những cây kim châm được tạo thành từ nham thạch. Sau đó, đem những cây kim châm này châm lên khắp cơ thể của Thánh Nữ, lợi dụng sức nóng của những cây kim châm này để đẩy độc tố trong người của Thánh Nữ ra ngoài, những độc tố này sẽ thông qua lớp da của Cô Thánh Nữ mà thoát ra bên ngoài, chỉ cần lặp lại hai liệu trình như thế thì cơ thể của Cô Thánh Nữ đã có thể hồi phục hoàn toàn rồi." Phan Lâm nói.
"Chỉ như vậy thì có khó gì chứ? Tôi còn tưởng là quá trình chữa trị sẽ vô cùng gian nan vất vả hơn thế nhiều, khiến người ta không thể chịu đựng nổi! Nếu như chỉ như thế này thì tôi hà cớ gì mà không phối hợp với anh chứ?" Thánh Nữ lạnh lùng nói, hoàn toàn không đem những chuyện này để trong lòng.
Tuy nhiên, Phan Lâm lại hạ thấp giọng nói xuống, sau đó thì thầm với cô ta: "Cô Thánh Nữ, hình như có nghe không rõ ràng những gì tôi nói rồi, tôi nói là, phải châm kim châm lên toàn bộ cơ thể của cô, đồng thời, còn phải để cho các độc tố từ da mà thoát ra ngoài, cô đã hiểu chưa?"
Thánh Nữ nghe xong câu này thì hai hàng lông mày bỗng nhíu lại, sau đó cô ta đột nhiên nhận ra.
Thế là liền im lặng một lúc, sau đó nhỏ giọng nói: "Vậy là... Ý của anh chính là.."
"Trừ phi Cô Thánh Nữ chấp nhận cởi bỏ toàn bộ quần áo thì mới được, nếu không thì phương pháp chữa bệnh này sẽ không thể nào thực hiện được" Phan Lâm mỉm cười, nói.
"Hỗn xược!" Thánh Nữ nổi trận lôi đình, cô ta đập mạnh bàn tay ngọc ngà thon thả của mình xuống mặt bàn một cái "âm" rồi quát lớn.
Rắc rắc!
Mặt bàn vỡ vụn thành từng mảnh, còn toàn bộ chỗ thức ăn ở trên bàn thì đều bị rớt xuống đất, văng tung toé.
Khung cảnh náo nhiệt của bữa tiệc bỗng nhiên trở nên im lặng một cách đáng sợ.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, cùng quay đầu nhìn về phía Thánh Nữ, tất thảy đều không biết đã xảy ra chuyện gì nên từng người một đều không dám mở miệng lên tiếng.
Nhưng mà Phan Lâm thì vẫn điềm tĩnh như thường, tiếp tục uống rượu như không có chuyện gì xảy ra.
Thánh Nữ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Phan Lâm, cuối cùng thì vẫn không nói lời nào, sau đó thì phất tay áo rồi bỏ đi.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, căn bản là không biết đã xảy ra chuyện gì, sau đó tất cả đều lần lượt chuyển hướng chú ý của mình sang Phan Lâm.
"Cái tên chó chết này, nhất định là anh ta đã làm cho Cô Thánh Nữ tức giận rồi!"
"Tại sao Cô Thánh Nữ lại không giết anh ta chứ?"
"Yên tâm đi, thể loại như anh ta thì sớm muộn gì cũng sẽ phải chết mà thôi, vả lại tôi đảm bảo rằng anh ta sẽ chết rất khó coi!"
Người của đảo Thần Hỏa đang bàn tán rất sôi nổi, ai cũng đều đang chỉ chỉ trỏ trỏ về phía của Phan Lâm, người nào người nấy cũng đều tỏ vẻ không vừa mắt với anh.
Nhưng Phan Lâm lại không để mắt đến bọn họ, anh vẫn ung dung tự tại ăn thịt uống rượu.
Sau khi anh đã ăn uống no say, thì mới có người đi đến, chắp tay cung kính và hạ giọng nói: "Bác sĩ Lâm, Cô Thánh Nữ mời anh. đi đến trước Thánh Nữ Đường để bàn chuyện"
"Hů?"
Phan Lâm cảm thấy hơi ngạc nhiên, nhìn thấy màu trời đã chuyển dần sang tối hẳn, anh liền im lặng một lúc sau đó gật đầu, rồi với: "Cô quay về bẩm báo lại với Thánh Nữ, tôi chuẩn bị một xíu đồ đạc rồi sẽ qua ngay"
"Vàng" Nói xong người đó liền rời đi.
Phan Lâm đứng dậy quay trở lại phòng của mình, chuẩn bị sẵn sàng kim châm và thuốc men, chuẩn bị xong xuôi hết, sau đó mới đi đến Thánh Nữ Đường.
Gọi là Thánh Nữ Đường thế thôi chứ thật ra cũng chỉ là nơi ở của Thánh Nữ Thần Hỏa mà thôi.
Có hàng trăm nữ tỳ trong Thánh Nữ Thần Hỏa, tất cả họ đều là để phục vụ cho Thánh Nữ.
Đây không phải là nơi mà một người bình thường muốn đến thì đến muốn đi thì đi. Đệ tử tâm đắc nhất của Thần Hỏa Tôn Giả là Thánh Nữ Thần Hỏa, cô ta luôn được nuôi dưỡng giống như là con gái ruột, các điều kiện dành cho cô ta cũng là nồng hậu nhất, không ai sánh bằng, vì vậy mức độ hào nhoáng của Thánh Nữ Đường này không hề thua kém một chút nào so với sảnh chính cả.
Phan Lâm là một người đàn ông, đương nhiên là không thể tùy tiện mà tiến vào Thánh Nữ Đường, mặc dù có được sự cho phép đặc biệt của Thánh Nữ, nhưng muốn vào trong thì vẫn không thể không bị lục soát cơ thể.
Sau khi xác nhận kỹ càng là không có gì nguy hiểm thì Phan Lâm mới được đưa vào bên trong.
Sau đó, đợi đến khi Phan Lâm thực sự bước vào Thánh Nữ Đường rồi thì cánh cửa lớn của Thánh Nữ đường đã ngay lập tức được đóng chặt lại.
Râm!
Sau đó, các ngọn nến trong Thánh Nữ Đường được thắp sáng lên, tiếp đó một người con gái xinh đẹp tuyệt trần mặc trên người bộ đồ màu đỏ dẫn theo những người khác đi ra.
Đó chính là Thánh Nữ Thần Hỏa.
Phan Lâm ngạc nhiên nhìn cô ta: "Cô Thánh Nữ... Cô đã suy nghĩ thông suốt rồi chứ?"
"Có gì mà nghĩ thông suốt hay không thông suốt, vì để có thể sống, tôi nhất định phải tiếp nhận chữa trị." Thánh Nữ nói.
"Vậy thì tốt, cô yên tâm, bác sĩ chúng tôi luôn luôn công tư phân minh, luôn luôn tôn trọng sự riêng tư của bệnh nhân, tất nhiên, bệnh nhân cũng không được đổ lỗi cho bác sĩ, càng không thể vì một chút chuyện vặt vãnh mà không hợp tác chữa trị, sau tất cả thì cơ thể vẫn là của chính bản thân mình mà" Phan Lâm cười nói.
"Bác sĩ Lâm, những lời hoa mỹ không cần phải nói thêm nữa, mặc dù tôi đã chấp nhận chữa trị rồi, nhưng tôi không nói là sẽ chấp nhận phương pháp điều trị mà anh nói" Thánh Nữ Thần Hỏa lắc đầu.
Phan Lâm ngạc nhiên, sau đó liên tục lắc đầu.
"Nếu nói như vậy, thì cô có thể phải đi tìm người khác để chữa trị cho mình rồi."
"E là cũng không có ai có thể chữa trị được cho tôi! Yên tâm đi, anh định làm thế nào để chữa trị thì cứ làm như thế mà chữa trị, tôi chỉ là muốn anh thay đổi lại một chút xíu mà thôi" Thánh Nữ Thần Hỏa nói.
"Thay đổi những gì?"
"Cầm đi!"
Thánh Nữ Thần Hỏa ném ra một miếng vải, lạnh lùng nói: "Đợi một lát nữa anh hãy dùng nó che mắt của anh lại sau đó mới châm kim cho tôi! Đã rõ chưa?".
"Bịt mắt châm kim?".
Phan Lâm nghe xong liền hoảng hốt, sau đó lại mỉm cười và nói: "Cô Thánh Nữ có phải là đang kể chuyện cười không vậy? Mặc dù bình thường tôi có thể nhắm mắt xem bệnh, nhưng mà trường hợp của cô đây thì không phải là một căn bệnh tầm thường, mỗi cây kim châm xuống đều phải cực kỳ thận trọng, bịt mắt? Nếu như xảy ra bất cứ sơ suất nào, thì cô có khả năng là sẽ mất mạng ngay tức khắc, cô dám đặt cược hoàn toàn tính mạng của mình vào tay nghề của tôi hay sao?"
Ánh mắt của Thánh Nữ Thần Hỏa toát lên vẻ sắc lạnh: "Tôi là Thánh Nữ của đảo Thần Hỏa, là đệ tử của Thần Hỏa Tôn Giả! Nếu như để cho anh nhìn thấy hết cơ thể của tôi, thì làm sao giữ được thể diện của đảo Thần Hỏa đây? Rồi thể diện của sự tôn để đâu? Tôi không thể chấp nhận được!"
"Vậy thì xin lỗi, tôi phải đi rồi" Phan Lâm chắp tay sau đó quay người rời đi.
Xem ảnh 1
Càng huống hồ chi, cô ta cũng có điều khó nói trong lòng, bởi vì cô ta quá nóng vội hấp tấp, vì muốn nhanh chóng luyện võ thành thục, nên không chỉ luyện tập quá độ mà còn đi đường tắt, do đó đã để lại di chứng nghiêm trọng hơn những người khác, thực ra sự tôn trước khi bế quan đã kêu cô ta dừng luyện một năm nhưng cô ta không nghe lời, vẫn cứ luyện tập Hỏa Viêm Chị Thuật một cách quá sức, vì thế đã để lại di chứng về sau ngày càng nặng nề thêm, lần này có thể vượt qua được hay không cũng là một vấn đề.
Nếu như không thể chữa trị tận gốc, thì sợ rằng lần này thật sự không thể qua khỏi, lần sau cũng khó có thể chịu đựng được...
Sau khi suy nghĩ chu đáo, Thánh Nữ Thần Hỏa đành nghiến răng nghiến lợi, lớn tiếng nói: "Được! Tôi sẽ làm theo như lời anh nói! Anh mau qua đây chữa trị cho tôi đi!"
- ---------------------------
Thánh Nữ nghe xong thì liền thấy vô cùng không vui.
Bộ dạng của cô ta càng trở nên đặc biệt lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Phan Lâm và nói: "Bác sĩ Lâm! Tôi nói cho anh biết, mục đích mà tôi giữ anh lại là để anh chữa khỏi bệnh trên người tôi, nếu không thì anh nghĩ rằng anh có thể sống đến bây giờ sao? Người của đảo Thần Hỏa đều biết rằng khả năng nhẫn nại của tôi không tốt lắm, bây giờ anh sẽ chỉ có một cơ hội như thế này thôi, hoặc là hãy dùng hết toàn bộ sức lực để chữa khỏi bệnh cho tôi, hoặc là, đợi khi sự tổn xuất quan, anh sẽ được chôn chung với Nguyễn Ngạn Ninh! Anh tự mình chọn đi!"
Phan Lâm không do dự mà liền lắc đầu: "Cô Thánh Nữ muốn tôi xem bệnh thì tôi há có thể chối từ sao? Được, tôi sẽ chữa bệnh cho Cô Thánh Nữ, nhưng mà tôi hy vọng Cô Thánh Nữ có thể phối hợp, nếu như không phối hợp thì cho dù Đại La Kim Tiên có ở đây đi chăng nữa thì cũng không thể trị khỏi bệnh cho Cô Thánh Nữ được!"
"Tôi há có thể không hợp tác sao?"
Thánh Nữ lạnh lùng nói, nhưng cô ta bỗng nhiên nhận ra điều gì đó, liền suy nghĩ một hồi, sau đó nhỏ giọng hỏi: "Bác sĩ Lâm, anh thử nói trước xem phương pháp chữa trị của anh là gì?"
"Giải độc"
"Giải độc? Giải như thế nào?"
"Lấy độc trị độc, tôi thấy nham thạch trên đảo là một môi trường tự nhiên rất tốt để tôi luyện kim châm, tôi sẽ đi đến miệng núi lửa để nung một trăm cây kim châm, những cây kim châm này sẽ được bao bọc bởi khí nóng, nung đến đỏ rực, hệt như những cây kim châm được tạo thành từ nham thạch. Sau đó, đem những cây kim châm này châm lên khắp cơ thể của Thánh Nữ, lợi dụng sức nóng của những cây kim châm này để đẩy độc tố trong người của Thánh Nữ ra ngoài, những độc tố này sẽ thông qua lớp da của Cô Thánh Nữ mà thoát ra bên ngoài, chỉ cần lặp lại hai liệu trình như thế thì cơ thể của Cô Thánh Nữ đã có thể hồi phục hoàn toàn rồi." Phan Lâm nói.
"Chỉ như vậy thì có khó gì chứ? Tôi còn tưởng là quá trình chữa trị sẽ vô cùng gian nan vất vả hơn thế nhiều, khiến người ta không thể chịu đựng nổi! Nếu như chỉ như thế này thì tôi hà cớ gì mà không phối hợp với anh chứ?" Thánh Nữ lạnh lùng nói, hoàn toàn không đem những chuyện này để trong lòng.
Tuy nhiên, Phan Lâm lại hạ thấp giọng nói xuống, sau đó thì thầm với cô ta: "Cô Thánh Nữ, hình như có nghe không rõ ràng những gì tôi nói rồi, tôi nói là, phải châm kim châm lên toàn bộ cơ thể của cô, đồng thời, còn phải để cho các độc tố từ da mà thoát ra ngoài, cô đã hiểu chưa?"
Thánh Nữ nghe xong câu này thì hai hàng lông mày bỗng nhíu lại, sau đó cô ta đột nhiên nhận ra.
Thế là liền im lặng một lúc, sau đó nhỏ giọng nói: "Vậy là... Ý của anh chính là.."
"Trừ phi Cô Thánh Nữ chấp nhận cởi bỏ toàn bộ quần áo thì mới được, nếu không thì phương pháp chữa bệnh này sẽ không thể nào thực hiện được" Phan Lâm mỉm cười, nói.
"Hỗn xược!" Thánh Nữ nổi trận lôi đình, cô ta đập mạnh bàn tay ngọc ngà thon thả của mình xuống mặt bàn một cái "âm" rồi quát lớn.
Rắc rắc!
Mặt bàn vỡ vụn thành từng mảnh, còn toàn bộ chỗ thức ăn ở trên bàn thì đều bị rớt xuống đất, văng tung toé.
Khung cảnh náo nhiệt của bữa tiệc bỗng nhiên trở nên im lặng một cách đáng sợ.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, cùng quay đầu nhìn về phía Thánh Nữ, tất thảy đều không biết đã xảy ra chuyện gì nên từng người một đều không dám mở miệng lên tiếng.
Nhưng mà Phan Lâm thì vẫn điềm tĩnh như thường, tiếp tục uống rượu như không có chuyện gì xảy ra.
Thánh Nữ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Phan Lâm, cuối cùng thì vẫn không nói lời nào, sau đó thì phất tay áo rồi bỏ đi.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, căn bản là không biết đã xảy ra chuyện gì, sau đó tất cả đều lần lượt chuyển hướng chú ý của mình sang Phan Lâm.
"Cái tên chó chết này, nhất định là anh ta đã làm cho Cô Thánh Nữ tức giận rồi!"
"Tại sao Cô Thánh Nữ lại không giết anh ta chứ?"
"Yên tâm đi, thể loại như anh ta thì sớm muộn gì cũng sẽ phải chết mà thôi, vả lại tôi đảm bảo rằng anh ta sẽ chết rất khó coi!"
Người của đảo Thần Hỏa đang bàn tán rất sôi nổi, ai cũng đều đang chỉ chỉ trỏ trỏ về phía của Phan Lâm, người nào người nấy cũng đều tỏ vẻ không vừa mắt với anh.
Nhưng Phan Lâm lại không để mắt đến bọn họ, anh vẫn ung dung tự tại ăn thịt uống rượu.
Sau khi anh đã ăn uống no say, thì mới có người đi đến, chắp tay cung kính và hạ giọng nói: "Bác sĩ Lâm, Cô Thánh Nữ mời anh. đi đến trước Thánh Nữ Đường để bàn chuyện"
"Hů?"
Phan Lâm cảm thấy hơi ngạc nhiên, nhìn thấy màu trời đã chuyển dần sang tối hẳn, anh liền im lặng một lúc sau đó gật đầu, rồi với: "Cô quay về bẩm báo lại với Thánh Nữ, tôi chuẩn bị một xíu đồ đạc rồi sẽ qua ngay"
"Vàng" Nói xong người đó liền rời đi.
Phan Lâm đứng dậy quay trở lại phòng của mình, chuẩn bị sẵn sàng kim châm và thuốc men, chuẩn bị xong xuôi hết, sau đó mới đi đến Thánh Nữ Đường.
Gọi là Thánh Nữ Đường thế thôi chứ thật ra cũng chỉ là nơi ở của Thánh Nữ Thần Hỏa mà thôi.
Có hàng trăm nữ tỳ trong Thánh Nữ Thần Hỏa, tất cả họ đều là để phục vụ cho Thánh Nữ.
Đây không phải là nơi mà một người bình thường muốn đến thì đến muốn đi thì đi. Đệ tử tâm đắc nhất của Thần Hỏa Tôn Giả là Thánh Nữ Thần Hỏa, cô ta luôn được nuôi dưỡng giống như là con gái ruột, các điều kiện dành cho cô ta cũng là nồng hậu nhất, không ai sánh bằng, vì vậy mức độ hào nhoáng của Thánh Nữ Đường này không hề thua kém một chút nào so với sảnh chính cả.
Phan Lâm là một người đàn ông, đương nhiên là không thể tùy tiện mà tiến vào Thánh Nữ Đường, mặc dù có được sự cho phép đặc biệt của Thánh Nữ, nhưng muốn vào trong thì vẫn không thể không bị lục soát cơ thể.
Sau khi xác nhận kỹ càng là không có gì nguy hiểm thì Phan Lâm mới được đưa vào bên trong.
Sau đó, đợi đến khi Phan Lâm thực sự bước vào Thánh Nữ Đường rồi thì cánh cửa lớn của Thánh Nữ đường đã ngay lập tức được đóng chặt lại.
Râm!
Sau đó, các ngọn nến trong Thánh Nữ Đường được thắp sáng lên, tiếp đó một người con gái xinh đẹp tuyệt trần mặc trên người bộ đồ màu đỏ dẫn theo những người khác đi ra.
Đó chính là Thánh Nữ Thần Hỏa.
Phan Lâm ngạc nhiên nhìn cô ta: "Cô Thánh Nữ... Cô đã suy nghĩ thông suốt rồi chứ?"
"Có gì mà nghĩ thông suốt hay không thông suốt, vì để có thể sống, tôi nhất định phải tiếp nhận chữa trị." Thánh Nữ nói.
"Vậy thì tốt, cô yên tâm, bác sĩ chúng tôi luôn luôn công tư phân minh, luôn luôn tôn trọng sự riêng tư của bệnh nhân, tất nhiên, bệnh nhân cũng không được đổ lỗi cho bác sĩ, càng không thể vì một chút chuyện vặt vãnh mà không hợp tác chữa trị, sau tất cả thì cơ thể vẫn là của chính bản thân mình mà" Phan Lâm cười nói.
"Bác sĩ Lâm, những lời hoa mỹ không cần phải nói thêm nữa, mặc dù tôi đã chấp nhận chữa trị rồi, nhưng tôi không nói là sẽ chấp nhận phương pháp điều trị mà anh nói" Thánh Nữ Thần Hỏa lắc đầu.
Phan Lâm ngạc nhiên, sau đó liên tục lắc đầu.
"Nếu nói như vậy, thì cô có thể phải đi tìm người khác để chữa trị cho mình rồi."
"E là cũng không có ai có thể chữa trị được cho tôi! Yên tâm đi, anh định làm thế nào để chữa trị thì cứ làm như thế mà chữa trị, tôi chỉ là muốn anh thay đổi lại một chút xíu mà thôi" Thánh Nữ Thần Hỏa nói.
"Thay đổi những gì?"
"Cầm đi!"
Thánh Nữ Thần Hỏa ném ra một miếng vải, lạnh lùng nói: "Đợi một lát nữa anh hãy dùng nó che mắt của anh lại sau đó mới châm kim cho tôi! Đã rõ chưa?".
"Bịt mắt châm kim?".
Phan Lâm nghe xong liền hoảng hốt, sau đó lại mỉm cười và nói: "Cô Thánh Nữ có phải là đang kể chuyện cười không vậy? Mặc dù bình thường tôi có thể nhắm mắt xem bệnh, nhưng mà trường hợp của cô đây thì không phải là một căn bệnh tầm thường, mỗi cây kim châm xuống đều phải cực kỳ thận trọng, bịt mắt? Nếu như xảy ra bất cứ sơ suất nào, thì cô có khả năng là sẽ mất mạng ngay tức khắc, cô dám đặt cược hoàn toàn tính mạng của mình vào tay nghề của tôi hay sao?"
Ánh mắt của Thánh Nữ Thần Hỏa toát lên vẻ sắc lạnh: "Tôi là Thánh Nữ của đảo Thần Hỏa, là đệ tử của Thần Hỏa Tôn Giả! Nếu như để cho anh nhìn thấy hết cơ thể của tôi, thì làm sao giữ được thể diện của đảo Thần Hỏa đây? Rồi thể diện của sự tôn để đâu? Tôi không thể chấp nhận được!"
"Vậy thì xin lỗi, tôi phải đi rồi" Phan Lâm chắp tay sau đó quay người rời đi.
Xem ảnh 1
Càng huống hồ chi, cô ta cũng có điều khó nói trong lòng, bởi vì cô ta quá nóng vội hấp tấp, vì muốn nhanh chóng luyện võ thành thục, nên không chỉ luyện tập quá độ mà còn đi đường tắt, do đó đã để lại di chứng nghiêm trọng hơn những người khác, thực ra sự tôn trước khi bế quan đã kêu cô ta dừng luyện một năm nhưng cô ta không nghe lời, vẫn cứ luyện tập Hỏa Viêm Chị Thuật một cách quá sức, vì thế đã để lại di chứng về sau ngày càng nặng nề thêm, lần này có thể vượt qua được hay không cũng là một vấn đề.
Nếu như không thể chữa trị tận gốc, thì sợ rằng lần này thật sự không thể qua khỏi, lần sau cũng khó có thể chịu đựng được...
Sau khi suy nghĩ chu đáo, Thánh Nữ Thần Hỏa đành nghiến răng nghiến lợi, lớn tiếng nói: "Được! Tôi sẽ làm theo như lời anh nói! Anh mau qua đây chữa trị cho tôi đi!"
- ---------------------------
Bình luận facebook