• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Người Kia, Tổng Tài (1 Viewer)

  • Chương 36

Chương 8.2
Sưu tầm
Thật sự cô muốn té xỉu "Mẹ, bây giờ con không ở trong công ty, mẹ đừng náo loạn nữa được không? Buổi tối mẹ muốn ở lại Đài Bắc à? Mẹ muốn nghỉ ngơi ở đâu? Ngủ ở khách sạn hả mẹ? Mẹ ở phòng mấy?"
"Nói phòng khách sạn cho con hả, con sẽ tìm đến ba mẹ sao? Không có khả năng, mẹ ở đây chờ con hết giờ làm có vẻ an toàn hơn"
"Mẹ..." Cô khóc không ra nuớc mắt kêu lên.
"Hai bác tới Đài Bắc làm gì?" Liễu Kiệt ở một bên đột nhiên mở miệng hỏi. Điện thoại của cô lúc nói chuyện âm vọng ra rất lớn, cho nên khi hai mẹ con cô nói chuyện, đại khái là anh đều nghe được hết.
"Mẹ, ba mẹ tới Đài Bắc làm gì?" Vương Hải Nhi hít sâu một hơi, miễn cưỡng đè nén cảm xúc không khống chế được, mở miệng hỏi thêm lần nữa.
"Đến dẫn con đi xem mắt"
"Mẹ nói cái gì?" Áp lực mới đè xuống nay lại bùng nổ, cô kêu lên, hai mắt mở to, vẻ mặt khó có thể tin, tay nắm chặt di động, sau một lúc lâu mới dịu dàng dụ dỗ mẹ "Mẹ, vừa rồi mẹ nói cái gì? Lặp lại một lần nữa đi mẹ, một lần này nữa thôi"
"Con gái, ba mẹ tới đưa con đi xem mắt, đối tượng là con trai của bạn ba, bộ dạng cao ráo đẹp trai, sự nghiệp thành công, là đối tượng tốt rất hiếm có, nhất định con sẽ thích cậu ta, khó nhất là, cậu ta cũng là cao thủ taekwondo, ba con rất vừa lòng với cậu ta, nhất định con phải dùng sức nắm chặt cơ hội tốt này nghe không"
"Ba hài lòng anh ta? Vậy mẹ nói ba gả cho anh ta đi" Vương Hải Nhi nghiến răng nghiến lợi nói.
"Cái con bé này nói bậy bạ gì đó!"
"Vốn liền..." Cô giận không thể kiền chế được hét lên với di động, chưa nói xong thì điện thoại đã bị Liễu Kiệt cướp mất.
"Bác gái khỏe, cháu là Liễu Kiệt, là bạn trai của Hải Nhi" Anh đem xe dừng lại xong, bắt đầu bình tĩnh giới thiệu bản thân mình.
"Bạn trai? Con gái tôi không có bạn trai"
Đột nhiên cả người Liễu Kiệt cứng ngắc...
"Có lẽ Hải Nhi bận việc quá nên đã quên nói chuyện này với bác" Anh nhẹ giọng giải thích "Nhưng không sao cả, nếu bác gái và bác trai đã lên Đài Bắc thì buổi tối chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm, xem như là gặp mặt được không bác? Cháu cũng đang sắp xếp thời gian để đến chào hỏi hai bác"
"Cậu nói con gái tôi nghe điện thoại đi"
"Bác chờ ạ" Liễu Kiệt đưa di động trả lại cho Vương Hải Nhi.
"Uy?" Cô hoàn toàn sợ hãi, đã mất đi khí thế lúc truớc.
"Con gái, cậu ta là ai? Cậu ta đúng là bạn trai con sao? Con không cần tuỳ tiện tìm một người qua đường Giáp đến hù mẹ, nếu không mẹ sẽ nói ba con đánh gãy tay chân cái người qua đường Giáp kia"
Như vậy người qua đường Giáp cũng quá vô tội đi?
Thân là con gái duy nhất của ba mẹ, nên Vương Hải Nhi rất hiểu biết cá tính và tính tình của ba mẹ. Tuy ba ba là trụ cột đứng đầu trong nhà, nhưng căn cứ vào nguyên tắc yêu vợ, thì phần lớn vợ nói gì thì ba ba nghe nấy, chỉ khi tính tình bướng bỉnh quật cường phát tác thì mười cái xe lớn đều không thể làm ba nhúc nhích.
Về phần mẹ, mặc dù mẹ hay lải nhải, luôn tuỳ hứng làm theo ý mình...hai điểm này là do ba cưng chiều quá mà ra...nhưng chỉ cần nắm được nhược điểm thì muốn thay đổi ý tưởng của mẹ còn dễ dàng gấp trăm lần so với ba ba.
"Mẹ, mẹ chưa từng nghe qua tên Liễu Kiệt sao? Anh ấy là cha đẻ của sản phẩm Anyana, cũng là tổng tài của công ty Anyana, không phải là người qua đường Giáp như mẹ nói a!" Cô cố ý nói ra Anyana hai lần, cũng không tin xuất ra chiêu bài này mà mẹ lại không chú ý.
"Anyana?" Quả nhiên, ở đầu điện thoại bên kia bà sợ hãi kêu lên "Hải Nhi, vừa rồi con nói cái gì? Ai là cha đẻ của Anyana, ai là tổng tài Anyana?"
"Liễu Kiệt nha"
"Ai là Liễu Kiệt?"
"Chính là bạn trai con, không phải anh ấy vừa giới thiệu với mẹ rồi à?"
"Con, ý của con là nói, nói..." Vương mẹ kích động lắp bắp "Bạn trai của con là tổng tài Anyana, ông chủ của con, bộ dạng đẹp trai cao ráo, thông minh, có tiền, lại là tổng tài độc thân hoàng kim...không, người đàn ông độc thân kim cương chứ?"
Giọng nói cao vút của bà xuyên qua điện thoại, làm cho Liễu Kiệt nghe rõ ràng rành mạch, anh nhíu mày nhìn Vương Hải Nhi, vẻ mặt như muốn nói: nghe thấy chưa, anh là đàn ông độc thân kim cương đấy, làm cho cô buồn cười đánh nhẹ anh một cái.
"Mẹ, làm sao mẹ biết bộ dạng anh ấy cao ráo đẹp trai? Đàn ông thành công trong sự nghiệp đều là các bác bốn mươi, năm mươi cả, còn có bụng bia, tóc trên trán lưa thưa vài sợi, có lẽ đây mới là diện mạo thật của anh ấy" Cô cố ý chê bai anh.
"Con gái a, tuy rằng mẹ ở miền Nam, nhưng cũng không phải là người lạc hậu, làm như mẹ không xem tin tức, tạp chí không bằng? Mẹ đã xem ảnh chụp cậu ta trên báo, bộ dạng cậu ta rất tuấn tú, nhưng lại thật trẻ tuổi, hình như năm nay mới ba mươi hai tuổi mà thôi. Cậu ta thật là bạn trai con à? Con thật sự kết giao cùng cậu ta sao? Không lừa mẹ đấy chứ?"
"Người lạc hậu sao?" Liễu Kiệt nghe vậy cười như không cười nhìn cô, vì lúc trước cô không nhận ra anh.
"Con gái, cậu ta còn ở bên con không? Đưa điện thoại ẹ nói chuyện với cậu ta một chút" Nghe giọng nói của anh vang lên, bà nhanh yêu cầu với cô.
Vương Hải Nhi hung hăng trừng anh một cái, lại đánh anh một cái vào ngực, mới đưa di động cho anh "Mẹ em muốn nói chuyện với anh"
"Bác gái, cháu là Liễu Kiệt"
"Liễu tiên sinh sao?"
"Bác gái có thể gọi tên của cháu cũng được, không sao hết"
"Được, bác sẽ không khách khí nữa, Liễu Kiệt, vừa rồi cháu mời hai bác ăn cơm giờ còn tính nữa không?"
"Thưa bác, đương nhiên vẫn còn ạ. Cháu chỉ không biết hai bác có vui khi cháu đón tiếp không thôi?"
"Đương nhiên là được, nhưng tối hôm nay chúng ta đã có một bữa cơm rồi"
"Thế ạ? Cũng không sao cả, lần khác cũng được mà bác"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom