Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 45
Chương 10.2
Sưu tầm
"Thật là, vậy vì sao bác sĩ không nói ra ngay từ đầu cho chúng tôi biết? Doạ chết chúng tôi rồi!" Vương ba thở ra một hơi nhẹ nhõm, vỗ ngực oán giận.
Nhưng bác sĩ chỉ thản nhiên nhìn ông một cái, sau đó trầm mặc xoay người rời đi.
Bởi vì bác sĩ quá lạnh lùng, không thể oán giận lên đầu bác sĩ được, nên Vương ba đem toàn bộ tức giận đổ lên đầu Liễu Kiệt.
"Oắt con!" Ông lên tiếng mắng to "Đều do anh nói cái gì mà nguy hại cơ thể mẹ, không cần đến đứa trẻ nữa, báo hại chúng ta cứ nghĩ Hải Nhi có gì nguy hiểm. Cái tên oắt con này, miệng chó không thể khạc ra ngà voi, trời sinh mạng xui xẻo, nếu không phải anh..."
"Ông nói đủ chưa?" Vương mẹ nhịn không được đánh gãy lời ông "Hải Nhi bị động thai, phải nằm viện, tất cả không phải do ông gây ra sao? Nếu ông không phản đối hai đứa nó yêu nhau, lại muốn chia rẽ chúng nó, thì hôm nay làm gì có chuyện như thế này xảy ra? Tất cả nên trách ông, ông không hiểu biết rồi còn trách cứ Liễu Kiệt là sao?"
"Nhưng cậu ta..."
"Cậu ta thế nào?" Bà lại mạnh bạo đánh gãy lời ông "Liễu Kiệt đẹp trai, lại có tiền, có địa vị, có năng lực, còn vô cùng yêu thương con gái chúng ta. Ông cũng thấy tình hình vừa rồi đấy, tôi hỏi ông, có một con rể như vậy, thì ông còn bất mãn cái gì nữa?"
"Tôi..."
"Ông thế nào?" Vương mẹ tức giận trừng ông một cái "Muốn nói cậu ta không đánh lại ông, không có năng lực chăm sóc con gái sao? Người có mắt, có hiểu biết võ thuật là thấy được, vừa rồi cậu ta luôn nhường ông, giữ mặt mũi cho ông, đừng nói với tôi là ông không biết đấy nhé!"
"Bà..." Vương ba muốn nói cái gì đó, đáng tiếc ông chưa kịp lên tiếng đã bị bà xã yêu quý bỏ qua.
"Tôi như thế nào? Bây giờ ông cũng không hài lòng với tôi nữa phải không? Ông nói đi!"
Hai người ồn ào rốt cuộc cũng thành công gây sự chú ý của các cô hộ lý, một cô hộ lý mặt lạnh lùng tiến lên "Nơi đây là phòng cấp cứu, muốn ồn ào thì làm ơn đi ra ngoài"
"Thực xin lỗi, xin lỗi" Vương mẹ nghe vậy vội vàng gật đầu xin lỗi.
"Thực xin lỗi" Vương ba cũng theo khom người xin lỗi.
"Bác trai, bác gái, có thể thay cháu chăm sóc Hải Nhi một lúc được không? Cháu đi làm thủ tục nhập viện cho cô ấy" Đột nhiên Liễu Kiệt nói chen vào.
"Cái thằng oắt con này nói cái gì vậy hử, Hải Nhi là con gái ta, mày dựa vào cái gì mà nói..." Vương ba khó chịu trừng mắt hét lên với anh, kết quả là lời nói chưa xong đã bị bà xã yêu quý đá ột cước.
"Ông đi làm đi"
"Tôi ư?"
"Ông không phải nói Hải Nhi là con gái ông sao? Hay là để cho con rể của chúng ta đi làm cũng được"
Vương ba vừa nghe bà xã yêu nói như vậy, thì hung hăng liếc Liễu Kiệt một cái, sau đó xoay người bước đi.
"Tôi đi được chưa" Mặc dù trong lòng ông đã chấp nhận con rể này, nhưng ngoài miệng ông lại không thừa nhận.
Oắt con này thật sự là to gan, còn chưa đón tiếp vợ chồng bọn họ cho ra trò đã làm cho con gái yêu quý mang thai, tên khốn kiếp này, để xem sau này ông trị anh thế nào cho anh biết.
Ông xã yêu ngang bướng vừa đi thì Vương mẹ lập tức chạy đến xem con gái, bà vừa lo lắng vừa đau lòng vuốt nhẹ trán và hai má con gái "Con thấy thế nào? Còn đau nữa không?"
Vương Hải Nhi lắc đầu "Con đỡ nhiều rồi"
"Con bé này muốn doạ chết người ta đúng không?"
"Mẹ, con xin lỗi"
"Không cần phải xin lỗi, nhưng dưỡng thai là chuyện rất vất vả, vì đứa trẻ cũng là vì chính mình, con phải kiên nhẫn một chút biết không?"
"Vâng ạ" Vương Hải Nhi ngoan ngoãn gật đầu trả lời.
"Bác gái yên tâm, cháu sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt" Liễu Kiệt cam đoan nói, ánh mắt đau đớn nhưng dịu dàng vẫn luôn nhìn khuôn mặt người sắp thành vợ mình, nắm chặt tay cô không rời.
"Thằng bé này, sao còn gọi bác gái chứ?" Vương mẹ đã chuẩn con rể này, ý bảo anh nên sửa lại cách gọi.
"Mẹ" Anh mừng rỡ lập tức nghe lời.
Bà vừa lòng mỉm cười. Thật quá tốt, sau này bà dùng hết sản phẩm Anyana, muốn dùng nữa cũng không sao hết, ha ha...
Sưu tầm
"Thật là, vậy vì sao bác sĩ không nói ra ngay từ đầu cho chúng tôi biết? Doạ chết chúng tôi rồi!" Vương ba thở ra một hơi nhẹ nhõm, vỗ ngực oán giận.
Nhưng bác sĩ chỉ thản nhiên nhìn ông một cái, sau đó trầm mặc xoay người rời đi.
Bởi vì bác sĩ quá lạnh lùng, không thể oán giận lên đầu bác sĩ được, nên Vương ba đem toàn bộ tức giận đổ lên đầu Liễu Kiệt.
"Oắt con!" Ông lên tiếng mắng to "Đều do anh nói cái gì mà nguy hại cơ thể mẹ, không cần đến đứa trẻ nữa, báo hại chúng ta cứ nghĩ Hải Nhi có gì nguy hiểm. Cái tên oắt con này, miệng chó không thể khạc ra ngà voi, trời sinh mạng xui xẻo, nếu không phải anh..."
"Ông nói đủ chưa?" Vương mẹ nhịn không được đánh gãy lời ông "Hải Nhi bị động thai, phải nằm viện, tất cả không phải do ông gây ra sao? Nếu ông không phản đối hai đứa nó yêu nhau, lại muốn chia rẽ chúng nó, thì hôm nay làm gì có chuyện như thế này xảy ra? Tất cả nên trách ông, ông không hiểu biết rồi còn trách cứ Liễu Kiệt là sao?"
"Nhưng cậu ta..."
"Cậu ta thế nào?" Bà lại mạnh bạo đánh gãy lời ông "Liễu Kiệt đẹp trai, lại có tiền, có địa vị, có năng lực, còn vô cùng yêu thương con gái chúng ta. Ông cũng thấy tình hình vừa rồi đấy, tôi hỏi ông, có một con rể như vậy, thì ông còn bất mãn cái gì nữa?"
"Tôi..."
"Ông thế nào?" Vương mẹ tức giận trừng ông một cái "Muốn nói cậu ta không đánh lại ông, không có năng lực chăm sóc con gái sao? Người có mắt, có hiểu biết võ thuật là thấy được, vừa rồi cậu ta luôn nhường ông, giữ mặt mũi cho ông, đừng nói với tôi là ông không biết đấy nhé!"
"Bà..." Vương ba muốn nói cái gì đó, đáng tiếc ông chưa kịp lên tiếng đã bị bà xã yêu quý bỏ qua.
"Tôi như thế nào? Bây giờ ông cũng không hài lòng với tôi nữa phải không? Ông nói đi!"
Hai người ồn ào rốt cuộc cũng thành công gây sự chú ý của các cô hộ lý, một cô hộ lý mặt lạnh lùng tiến lên "Nơi đây là phòng cấp cứu, muốn ồn ào thì làm ơn đi ra ngoài"
"Thực xin lỗi, xin lỗi" Vương mẹ nghe vậy vội vàng gật đầu xin lỗi.
"Thực xin lỗi" Vương ba cũng theo khom người xin lỗi.
"Bác trai, bác gái, có thể thay cháu chăm sóc Hải Nhi một lúc được không? Cháu đi làm thủ tục nhập viện cho cô ấy" Đột nhiên Liễu Kiệt nói chen vào.
"Cái thằng oắt con này nói cái gì vậy hử, Hải Nhi là con gái ta, mày dựa vào cái gì mà nói..." Vương ba khó chịu trừng mắt hét lên với anh, kết quả là lời nói chưa xong đã bị bà xã yêu quý đá ột cước.
"Ông đi làm đi"
"Tôi ư?"
"Ông không phải nói Hải Nhi là con gái ông sao? Hay là để cho con rể của chúng ta đi làm cũng được"
Vương ba vừa nghe bà xã yêu nói như vậy, thì hung hăng liếc Liễu Kiệt một cái, sau đó xoay người bước đi.
"Tôi đi được chưa" Mặc dù trong lòng ông đã chấp nhận con rể này, nhưng ngoài miệng ông lại không thừa nhận.
Oắt con này thật sự là to gan, còn chưa đón tiếp vợ chồng bọn họ cho ra trò đã làm cho con gái yêu quý mang thai, tên khốn kiếp này, để xem sau này ông trị anh thế nào cho anh biết.
Ông xã yêu ngang bướng vừa đi thì Vương mẹ lập tức chạy đến xem con gái, bà vừa lo lắng vừa đau lòng vuốt nhẹ trán và hai má con gái "Con thấy thế nào? Còn đau nữa không?"
Vương Hải Nhi lắc đầu "Con đỡ nhiều rồi"
"Con bé này muốn doạ chết người ta đúng không?"
"Mẹ, con xin lỗi"
"Không cần phải xin lỗi, nhưng dưỡng thai là chuyện rất vất vả, vì đứa trẻ cũng là vì chính mình, con phải kiên nhẫn một chút biết không?"
"Vâng ạ" Vương Hải Nhi ngoan ngoãn gật đầu trả lời.
"Bác gái yên tâm, cháu sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt" Liễu Kiệt cam đoan nói, ánh mắt đau đớn nhưng dịu dàng vẫn luôn nhìn khuôn mặt người sắp thành vợ mình, nắm chặt tay cô không rời.
"Thằng bé này, sao còn gọi bác gái chứ?" Vương mẹ đã chuẩn con rể này, ý bảo anh nên sửa lại cách gọi.
"Mẹ" Anh mừng rỡ lập tức nghe lời.
Bà vừa lòng mỉm cười. Thật quá tốt, sau này bà dùng hết sản phẩm Anyana, muốn dùng nữa cũng không sao hết, ha ha...
Bình luận facebook