Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2713
Chương 2713: Di tích thượng cổ
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên mặt Lâm Phi Dương hiện lên một tia bất mãn, anh ta khó khăn lắm mới bắt được Trần Bình, còn chưa kịp ngược đãi một phen, không ngờ nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, vậy mà lại muốn cướp đi con mồi của mình.
Nhưng anh ta không có chút dám phản kháng với loại người như Trương Thành Băng.
"Được, bây giờ tôi giao nơi này cho anh!"
- Lâm Phi Dương cười híp mắt rời khỏi tầng hầm, đáy mắt còn mang theo vẻ không cam lòng và phẫn hận.
Con mồi tới tay rồi mà cứ vậy chạy mất, cho dù là ai cũng không chịu nổi.
Lúc nào, trong toàn bộ tầng hầm ngầm, chỉ còn đám người Trần Bình và Trương Thành Bằng.
"Ôi trời, đoán là anh không ngờ tới sẽ rơi vào tay tôi đâu nhỉ."
Trên mặt Trương Thành Băng hiện lên vẻ đắc ý nói.
Thuốc mê là do anh ta cung cấp, cho nên anh ta hiểu rõ trạng thái của Trần Bình bây giờ.
Trương Thành Băng kiêu ngạo trực tiếp đi tới trước mặt Trần Bình.
Anh ta nhìn thoáng qua Cổ Nhạc Nhạc đang giãy dụa kia, đáy mắt hiện lên vẻ khó chịu.
"Hai người dám theo Trần Bình ở ngay trước mặt tôi, ha ha, thực sự tưởng Trần Bình là nhân vật lợi hại gì à?"
"Nếu như thật sự lợi hại thì đã không đến mức bị tôi bắt được."
Trương Thành Băng đắc ý lắc lư trước mặt Trần Bình, nhìn dáng vẻ ngang ngược không chịu nồi.
GO Ngay khi anh ta còn muốn nói gì đó, đột nhiên ngọc truyền tin của anh ta vang lên.
| Cầm lấy ngọc truyền tin, Trương Thành Băng nghe được giọng nói của đối phương.
"Trên Hoàng bảng đồi nhiệm vụ mới rồi, sư phụ mau tới coi!"
Một giọng nói của thiếu niên truyền tới từ | bên trong, dường như đang báo cáo tình huống.
Tất cả đều yên tĩnh trở lại, vểnh tai lên muốn nghe chút gì đó.
| Hoa Vân Doanh và Cổ Nhạc Nhạc thì không có hứng thú, bọn họ ở Hoàng thành lâu rồi, cũng biết Hoàng bảng là cái gì.
| "Sư phụ, nếu thấy muốn tham gia thì nhất định phải tranh thủ tới báo danh!"
"Có nhiề vụ vào núi mới, nghe nói liên quan đến di tích thượng cổ, cũng không biết là thật hay giả, ngày mai là phải xuất phát rồi." Tên đệ tử. nghiêm túc báo cáo lại tình hình.
Những lời này lập tức khiến cho tất cả mọi người ở đây đều có hứng thú.
| Ngay cả Cổ Nhạc Nhạc không quá để ý tới nhiệm vụ trên Hoàng băng cũng không nhịn được có chút tò mò nhìn đối phương.
Trước kia Cổ Nhạc Nhạc đều là một mình một người, cho nên tuyệt đối không tham gia nhiệm vụ Hoàng bảng.
| Bây giờ Cổ Nhạc Nhạc đã có thể lực của mình, ngược lại không sợ gì hết, cho nên đối với loại khiêu chiến này đương nhiên cũng muốn thử một chút.
Ai có thể từ chối sự hấp dẫn của di tích thượng cổ chứ?
Một khi có thể đi tới di tích thượng cổ, sẽ có thể có được một cơ hội mạnh lên.
Bên trong di tích thượng cổ có nhiều loại trân bảo và huyền cơ, nói không chừng còn có chìa khóa tới đại lục khác trong truyền thuyết.
Đại lục Cổ Chước có một truyền thuyết là ở | nơi nào đó trong di tích thượng cổ, được kết nối
với chìa khóa tới mảnh đại lục khác.
Lúc trước cảm thấy hai mảnh đại lục có chênh lệch quá lớn, cho nên cưỡng ép ngăn cách.
Đương nhiên làm vậy cũng vì muốn bảo vệ người của đại lục Cổ Chước. | Muốn mở ra liên hệ giữa hai đại lục, nhất định phải tìm thấy chìa khóa mới được.
Rất nhiều người tu hành đều cảm thấy thực lực của mình đủ mạnh, muốn đến mảnh đại lục kia thử một lần.
Dù sao tài nguyên có hạn, bọn họ ở đây. cùng chia sẻ tài nguyên đương nhiên là không đủ dùng.
| Một khi tiến vào được mình đại lục trong | truyền thuyết kia, nói không chừng tất cả mọi
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên mặt Lâm Phi Dương hiện lên một tia bất mãn, anh ta khó khăn lắm mới bắt được Trần Bình, còn chưa kịp ngược đãi một phen, không ngờ nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, vậy mà lại muốn cướp đi con mồi của mình.
Nhưng anh ta không có chút dám phản kháng với loại người như Trương Thành Băng.
"Được, bây giờ tôi giao nơi này cho anh!"
- Lâm Phi Dương cười híp mắt rời khỏi tầng hầm, đáy mắt còn mang theo vẻ không cam lòng và phẫn hận.
Con mồi tới tay rồi mà cứ vậy chạy mất, cho dù là ai cũng không chịu nổi.
Lúc nào, trong toàn bộ tầng hầm ngầm, chỉ còn đám người Trần Bình và Trương Thành Bằng.
"Ôi trời, đoán là anh không ngờ tới sẽ rơi vào tay tôi đâu nhỉ."
Trên mặt Trương Thành Băng hiện lên vẻ đắc ý nói.
Thuốc mê là do anh ta cung cấp, cho nên anh ta hiểu rõ trạng thái của Trần Bình bây giờ.
Trương Thành Băng kiêu ngạo trực tiếp đi tới trước mặt Trần Bình.
Anh ta nhìn thoáng qua Cổ Nhạc Nhạc đang giãy dụa kia, đáy mắt hiện lên vẻ khó chịu.
"Hai người dám theo Trần Bình ở ngay trước mặt tôi, ha ha, thực sự tưởng Trần Bình là nhân vật lợi hại gì à?"
"Nếu như thật sự lợi hại thì đã không đến mức bị tôi bắt được."
Trương Thành Băng đắc ý lắc lư trước mặt Trần Bình, nhìn dáng vẻ ngang ngược không chịu nồi.
GO Ngay khi anh ta còn muốn nói gì đó, đột nhiên ngọc truyền tin của anh ta vang lên.
| Cầm lấy ngọc truyền tin, Trương Thành Băng nghe được giọng nói của đối phương.
"Trên Hoàng bảng đồi nhiệm vụ mới rồi, sư phụ mau tới coi!"
Một giọng nói của thiếu niên truyền tới từ | bên trong, dường như đang báo cáo tình huống.
Tất cả đều yên tĩnh trở lại, vểnh tai lên muốn nghe chút gì đó.
| Hoa Vân Doanh và Cổ Nhạc Nhạc thì không có hứng thú, bọn họ ở Hoàng thành lâu rồi, cũng biết Hoàng bảng là cái gì.
| "Sư phụ, nếu thấy muốn tham gia thì nhất định phải tranh thủ tới báo danh!"
"Có nhiề vụ vào núi mới, nghe nói liên quan đến di tích thượng cổ, cũng không biết là thật hay giả, ngày mai là phải xuất phát rồi." Tên đệ tử. nghiêm túc báo cáo lại tình hình.
Những lời này lập tức khiến cho tất cả mọi người ở đây đều có hứng thú.
| Ngay cả Cổ Nhạc Nhạc không quá để ý tới nhiệm vụ trên Hoàng băng cũng không nhịn được có chút tò mò nhìn đối phương.
Trước kia Cổ Nhạc Nhạc đều là một mình một người, cho nên tuyệt đối không tham gia nhiệm vụ Hoàng bảng.
| Bây giờ Cổ Nhạc Nhạc đã có thể lực của mình, ngược lại không sợ gì hết, cho nên đối với loại khiêu chiến này đương nhiên cũng muốn thử một chút.
Ai có thể từ chối sự hấp dẫn của di tích thượng cổ chứ?
Một khi có thể đi tới di tích thượng cổ, sẽ có thể có được một cơ hội mạnh lên.
Bên trong di tích thượng cổ có nhiều loại trân bảo và huyền cơ, nói không chừng còn có chìa khóa tới đại lục khác trong truyền thuyết.
Đại lục Cổ Chước có một truyền thuyết là ở | nơi nào đó trong di tích thượng cổ, được kết nối
với chìa khóa tới mảnh đại lục khác.
Lúc trước cảm thấy hai mảnh đại lục có chênh lệch quá lớn, cho nên cưỡng ép ngăn cách.
Đương nhiên làm vậy cũng vì muốn bảo vệ người của đại lục Cổ Chước. | Muốn mở ra liên hệ giữa hai đại lục, nhất định phải tìm thấy chìa khóa mới được.
Rất nhiều người tu hành đều cảm thấy thực lực của mình đủ mạnh, muốn đến mảnh đại lục kia thử một lần.
Dù sao tài nguyên có hạn, bọn họ ở đây. cùng chia sẻ tài nguyên đương nhiên là không đủ dùng.
| Một khi tiến vào được mình đại lục trong | truyền thuyết kia, nói không chừng tất cả mọi
Bình luận facebook