• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Người thừa kế hào môn Full dịch (87 Viewers)

  • Chương 2737-2739

Chương 2737: Cơ duyên

Người tu hành khác đều lo lắng, nhưng sau khi nghe người của đạo quán Thanh Phong nói ra thì không nhịn được mà lộ ra vẻ hưng phấn.

| Bọn họ không ngờ, lần này mình vô tình có được cơ duyên.

Tất cả đều không ngừng tìm kiếm trong vùng phong ấn, muốn tìm được cơ duyên thuộc về mình.



Đám người đi về phía trước không bao xa, | liền thấy một tòa cung điện cực lớn xuất hiện

trước mắt.

Sư Chấn Thiên cũng có chút hưng phấn, anh ta nhanh nhẹn đi tới cung điện trước mặt lắc lư một vòng.

| "Không ngờ ở chỗ này còn có một cái cung điện, nhìn qua thật là cao cấp."



Khi bọn họ vừa tiến vào cung điện, phía trước lập tức xuất hiện thêm một cái kết giới trong suốt, bao vây mọi người lại.

| Mà lúc này, bên cạnh cũng xuất hiện một đoàn yêu thú, nhìn qua có vẻ quỷ dị.

Kết giới trong suốt kia ngăn cách bọn họ lại, đảm bảo an toàn lẫn nhau.

| Từ con yêu thú nhìn qua vô cùng uy mãnh, cứ như vậy xuất hiện trong cung điện, thân hình bọn họ to lớn, khiến cho cung điện vốn nguy nga, nhìn qua lại có chút nhỏ.

Bây giờ người và yêu thú bị kết giới ngăn cách, cho dù chỉ là một màn kết giới trong suốt, cũng không nghe được bất kỳ tiếng gào thét nào của đối phương.

Trần Bình cũng ở trong tòa cung điện này, ung dung tìm kiếm bảo bối, anh thật sự không biết rốt cuộc cái cung điện này sẽ mang đến cho anh cái gì.

| Đúng lúc này, cung điện ban đầu có vẻ hơi tối đột nhiên lại sáng lên ánh đèn.

Trần Bình nhìn kỹ lại, từng viên dạ minh châu khảm trên tường bắt đầu phát sáng.

Lúc ánh đèn sáng lên, bọn họ mới nhìn thấy, chung quanh cung điện đều là xương cốt aamu, thậm chí còn nhiều hơn lúc mới tiến vào vùng phong ấn.

Nhìn thấy đống xương cốt này, tất cả mọi người đều cảm thấy có chút sợ hãi.

| Càng kinh khủng hơn là, những mảnh xương trắng này lại tự động chắp vá, dường như muốn lắp ráp thành một cơ thể hoàn chỉnh.

sư Chấn Thiên đứng bên cạnh trợn tròn mắt, anh ta có chút hoảng hốt nhìn Trần Bình, không biết tình hình rốt cuộc là sao.

| Ngay cả Trần Bình cũng đều cho rằng mắt mình có vấn đề, liền nhìn lại lần nữa.

Đương lúc tất cả mọi người đều trợn mắt, há hốc mồm, những khung xương này nhanh chóng lắp ráp xong, đồng thời lập tức bay về phía mọi người.

| Trần Bình cũng không do dự, trực tiếp đánh ra một quyền.

Lần này anh không có dư lực gì, lập tức đánh cho một khung xương tan thành từng mảnh VỠ, văng đầy trời.

| Trần Bình đoán sơ qua cường độ của mình, lần này lực đạo mà anh xuất ra ít nhất phải nặng mấy ngàn cân.

Mặc dù cũng không phải là toàn bộ thực lực,

nhưng mà anh cũng cảm nhận được chỗ kinh khủng của bộ xương đó.

"Rốt cuộc những mảnh xương trắng này là sao? Chẳng lẽ còn có tâm hồn trong đó à? Nếu không sao chúng nó tự động lắp lại chứ?"

| Diệp Phàm cũng có chút tò mò quay đầu nhìn Trần Bình, anh ta cảm thấy Trần Bình nhất định có thể trả lời vấn đề này.

| Trần Bình lắc đầu, đúng là anh không rõ chuyện gì xảy ra.

Mặc dù những người khác cũng đối phó được đống xương trắng này, nhưng tố chất tâm lý của bọn họ cũng không tốt như Trần Bình, bây giờ sớm đã có chút bối rối núi phía sau.

Xương trắng bị đánh nát rồi, nhưng dự cảm xấu trong lòng bọn họ vẫn không có biến mất.

Trần Bình tới gần, nhặt lên một mẩu xương trắng vỡ vụn, đột nhiên đống xương này lại lần nữa nhúc nhích, lấy tốc độ sét đánh lắp ráp biến thành một bộ xương cơ thể người.




Càng quan trọng hơn là, những mảnh xương trắng này không chỉ khôi phục nguyên dạng, trong tay còn có thêm vũ khí.

- Mỗi bộ xương đều cầm vũ khí khác nhau,

5-29.jpg
6-29.jpg





7-29.jpg
8-26.jpg



Chương 2738: Xương trắng khủng khiếp

Ban đầu, bọn họ còn đắc chỉ vì mình có thể giải quyết con yêu ma quỷ quái này.

Sau đó họ mới phát hiện, yêu quái xương | trắng nhìn vô cùng khủng khiếp vốn cũng không

phải thứ mà họ có thể đối phó được



"Ôi trời, sao không nói sớm? Thế này cũng kinh khủng quá!"

| "Tiêu đời rồi, trước đó tôi còn tưởng rằng mình lợi hại chứ không ngờ là cái thế giới này đùa cợt tôi."

Tất cả đều hoảng sợ hô to, vì bọn họ cũng phát hiện ra vấn đề này rất nghiêm trọng.

Nhưng khi bọn họ phát hiện được thì đã muộn, cũng không phải tất cả mọi người có thể đối phó được với xương trắng sau khi đường



cường hóa, bọn họ hoảng hốt né tránh bốn phía, | muốn thoát khỏi công kích của bộ xương trắng kia.

Thế nhưng sự thật chứng minh, bọn họ

không có biện pháp tránh né, tốc độ của đống xương kia nhanh hơn bọn họ rất nhiều.

| Có người lập tức bị bộ xương đánh trúng, ngã trên đất thống khổ kêu gào, có người tự kiêu muốn đi khiêu chiến với xương trắng, lập tức bị nó đánh gãy một tay.

Nhìn đám người đau đớn kêu thảm, Trần Bình cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ, số lượng bộ xương cũng không ít, muốn đánh tan hết chúng nó e là không đơn giản.

Càng quan trọng hơn là, bây giờ anh cũng không có tìm được biện pháp giải quyết việc này.

Người của đạo quán Thanh Phong càng thêm hoảng sợ, bây giờ bọn họ đều thấy bối rối vô cùng.

"Tình hình thế nào vậy chứ? Không phải trong sách cổ đã nói những bộ xương này nhiều nhất chỉ lắp ráp được ba lần thôi à? Bây giờ đã là lần thứ tư, sao đối phương vẫn tồn tại chứ?"

"Đúng vậy, tôi cảm thấy muốn đánh lắm rồi, nếu như nó lại lắp tiếp thì tôi nhất định không phải đối thủ!"

Đám đạo trưởng cũng không ngừng chiến đấu, sau khi nghe Trần Bình nói, bọn họ cũng

không dám dùng toàn lực phá hủy bộ xương.

Không chỉ vậy, ngay cả đám yêu thú bị ngăn cách bên cạnh cũng đang chiến đấu với bộ xương.

| Trần Bình còn tưởng rằng đám yêu thú này là vòng khảo nghiệm thứ hai với bọn họ chứ, nhưng hóa ra bộ xương này mới là kẻ địch lớn nhất của bọn họ.

Có yêu thú chưa kịp phản ứng, lập tức bị kiếm bạch cốt đâm trúng, máu tươi điên cuồng bắn ra.

Một giây sau, con yêu thú này điên cuồng giãy dụa cơ thể, dáng vẻ cực kỳ thống khổ, nó muốn tránh đi, lại phát hiện mình không có bất kỳ lực lượng nào, cảm giác như bị người ta phong ấn thực lực lại vậy.

| Vài giây sau, một con yêu thú cực kỳ hung hãn lại bị hút cạn cả máu thịt, đột nhiên biến thành một đống xương.

Mà máu thịt hóa thành sương, chảy vào dưới mặt đất của cung điện này.

Lúc này, trong cung điện, tất cả nhân loại và yêu thủ đều đang cùng nhau chiến đấu.

Mặc dù tất cả bọn họ đều ở trận địa khác

biệt, nhưng bây giờ tình huống cực kỳ gian nan, không có ai có tâm tư khác.

Nếu như có người tìm được cách giải quyết | đống xương này thì không sao.

Nhìn đống xương cực kỳ mạnh mẽ, ban đầu nhỏ yếu, dễ dàng bị người tu hành diệt.

Nhưng dần dà, thực lực của chúng lại trở nên vô cùng mạnh mẽ.

| Lúc bộ xương được chiếu rọi bằng một thứ ánh sáng không biết ở đâu, chúng lập tức gây dựng lại, biến thành thứ mà bọn họ không giải quyết được.

| Ban đầu, sau khi tử vong ba lần, những đống xương này sẽ không quá mạnh, còn trong phạm vi khống chế được.

Nhưng mà sau này, thực lực của yêu thú và nhân loại đều không sánh bằng đồng xương kia.




Nhất là sau lần tử vong thứ tư, thực lực của đống xương này đã đạt tới trình độ cực kỳ khủng bố

Mà đám yêu thú và nhân loại sau khi chết kia lại biết thành xương cốt chất đầy trong góc, giống như đang nhận lễ tẩy rửa.

Trần Bình không chút nghi ngờ, thi thể của

15-29.jpg
16-29.jpg





17-29.jpg
18-28.jpg


-------------------
Chương 2739: Hiện tượng kỳ quái

Nghe tiếng kêu thảm liên tiếp vang lên, mấy người Sư Chấn Thiên cũng có chút cẩn thận trả xét người một nhà một chút, khi xác định người một nhà không có ai xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì bọn họ liền yên tâm thở phào một hơi.

Người chết trên cơ bản đều có thực lực thấp, phòng bị kém, phần lớn bọn họ đều thuộc giới tán tu hoặc người của gia tộc.

Đối mặt với tình huống này, Trần Bình cũng không có cách nào, anh cũng không phải thần, không thể nào bảo vệ cho bọn họ được.



| Cung điện được dựng thành xương trắng này đang hấp thụ huyết dịch, trở nên có chút âm trầm quỷ dị.

Màu máu không ngừng lưu động trong cung điện, nhìn cực kỳ khủng bố.

Đúng lúc này, nhóm khung xương bị đánh thành tàn phế kia lập tức tự động không phục hằn, thậm chí còn trở nên mạnh hơn.

Sau khi khôi phục lại bình thường, chúng liên tiếp tục công kích, điên cuồng đánh về phía Trần Bình.



| Trần Bình cũng không dám quá chủ quan, anh nắm bắt thời gian qua vũ khí ra nghênh đón.

Anh cũng không biết đống xương chết rồi lại sống này liệu có trở nên mạnh hơn không."

"Đống xương nát này đem đi hầm canh mới đúng."

Trần Bình nhíu mày, nhỏ giọng phàn nàn.

Lực của xương cốt trong nháy mắt tăng gấp đôi, hoàn toàn vượt hai mươi nghìn cân.

| Vốn Trần Bình cho rằng, chỉ cần anh có thể kéo dài thời gian, để lại cơ thể và xương đầu thì có thể tiêu hao không ít thời gian.

Anh cho là chỉ cần thời gian khảo nghiệm kết thúc, bọn họ sẽ có thể rời khỏi đây.

Nhưng không ngờ anh biết bộ xương di động thành tàn phế rồi mà nó vẫn còn mạnh lên được, điều này có chút kỳ quái.

| Đúng là phiền chết, lão đại, cậu nhanh chóng nghĩ cách đi?"

| Sư Chấn Thiên ở một bên như quỷ khóc sói gào, trên mặt của anh ta mang theo vẻ lo lắng,

trong lòng hiểu rõ, nếu cứ tiếp tục ắt hẳn sẽ gặp nhiều phiền toái.

| Những người khác có chút hốt hoảng nhìn Trần Bình, bọn họ cũng hiểu, bây giờ mọi chuyện cần thiết đều chỉ có thể dựa vào Trần Bình.

Thấy cung điện nhỏ đi một nửa, vẻ bình thản trên mặt Diệp Phàm cuối cùng cũng lóe lên tia hoảng hốt, nhưng cung điện này liền thành một khối, cũng không có chỗ nào để anh ta rời đi.

| Thực lực của bộ xương đột nhiên tăng vọt, làm cho rất nhiều người thiệt mạng dưới tay chúng, phản ứng của nhân loại đương nhiên là nhanh hơn một chút, bọn họ còn có đan dược Trần Bình cho để khôi phục thực lực, cho nên có thể kiên trì thêm một hồi.

Mà những yêu thú kia thì khác, bọn chúng | lập tức ngã trên mặt đất không thể động đậy, nhìn qua vô cùng thống khổ.

Chúng cũng không đau đớn được quá mấy giây liền biến thành xương trắng.

Sắc mặt người của đạo quán Thanh Phong cũng rất khó coi, bọn họ không ngờ mình lại bị rơi vào tình cảnh này, những gì miêu tả trong sách cô hoàn toàn khác với những gì họ gặp phải.

"Trần Bình, nhất định cậu phải nghĩ cách, chúng tôi sắp không kiên trì được rồi!"

Đạo trưởng của đạo quán Thanh Phong cũng không nhịn được lớn tiếng hô hào, hi vọng Trần Bình có thể mau chóng cứu bọn họ.

| Đúng lúc này, cung điện đột nhiên nhanh chóng chìm xuống, người chung quanh đứng không vững, bọn họ hốt hoảng lùi lại mấy bước, hi vọng mình có thể nắm được thứ gì hòng duy trì cân bằng.

Sự rung chuyển không tiếp tục bao lâu, mọi người nhanh chóng đứng vững lại, ngay sau đó, đám cương trắng kia cũng ngừng tấn công.

Tất cả thở dài một hơi, không ngờ mình có thể trở về từ cõi chết được.




Trần Bình có chút lo lắng nhìn ra bên ngoài, phát hiện bên ngoài cung điện lại có một hồ nước to lớn vô cùng, nói chính xác thì bọn họ bây giờ đang ở sâu trong đáy nước.

Bên cạnh có một bộ xương trắng vây quanh, nhìn qua giống như thi thể của yêu thú nào đó.

Bộ xương này dài đến vài trăm mét, cứ như vậy trực tiếp vây quanh cung điện, trên trán bộ xương phóng ra một ánh sáng màu đỏ, nhìn qua

25-26.jpg
26-26.jpg





27-26.jpg
28-26.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom