Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2829: Tranh thủ thời gian
Mà vào giờ phút này, Trần Bình đã bị hai tông môn lớn khác phải người theo dõi.
Quả thật gần đây anh và Kiếm Vân tông thường xuyên qua lại, cho nên hai môn phái lớn kia đương nhiên sẽ nghiêm túc tra xét thân phận của Trần Bình.
Sau khi hai môn phái lớn kia điều tra, thân phận của Trần Bình không có vấn đề gì lớn, mà ngược lại phát hiện ra anh và Kiếm Vân tông có mối thâm thù.
Trong đó có một Tông môn cực kỳ lợi hại là Nhạc Đấu Tông.
Tông môn này có thực lực rất mạnh, thậm chí còn đứng đầu bảng.
Quan trọng nhất là họ vẫn luôn kiềm chế bản thân rất nghiêm khắc.
Ở các địa phương khắp nơi đều tràn ngậy lời tán dương họ, chủ yếu là không ai muốn xúc phạm môn phái này.
Nếu phải tìm một người xúc phạm môn phái này thì người kia chắc chắn là kẻ xấu làm nhiều điều ác.
Nhạc Đấu tông thường xuyên bố trí đệ tử của mình xuống núi giết kẻ trộm cướp.
Cho nên họ vẫn luôn là một tông môn rất hòa thuận.
Nhưng mà Nhạc Đấu tông lại cực kì bất mãn với Kiếm Vân tông. Đã cảnh cáo đối phương rất nhiều lần, tuyệt đối không thể làm ra chuyện bắt nạt người khác nữa. Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha !
Thế nhưng Kiếm Vân tông luôn là chết cũng không biết xấu hổ, vẫn luôn lén lút ức hiếp người dưới.
Hơn nữa mỗi lần xảy ra chuyện để cho đệ tử ra nhận lỗi cho mình.
Với loại tông môn không biết chịu trách nhiệm này, Nhạc Đấu tông rất khinh thường.
“Tiếp theo chúng ta phải tranh thủ thời gian tra rõ thân phận của Trần Bình. Nếu có thể, tốt nhất chúng ta nên biết vì sao anh ta. lại thân thiết với Kiếm Vân tông như vậy!”
Lúc này, người của Nhạc Đấu tông đã có hứng thú rất lớn với Trần Bình, họ muốn biết người này dùng cách gì mà có thể khiến cho Kiếm Vân tông xem trọng như vậy.
“Vậy chuyện này giao cho cô đi giải quyết” Người của Nhạc Đẩu tông cũng phải người đi điều tra thân phận của Trần Bình. Người này không ai khác chính là thánh nữ của Nhạc Đấu Tông. Đối với việc này thánh nữ Tư Mã Nam Chiều cảm thấy vô cùng không vừa lòng. Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha !
“Đối phương có thể thân cận với Kiếm Vân tông như thế, vừa nhìn là biết chắc chắn không phải người tốt!”
"Ta cảm thấy chúng ta cứ trực tiếp động thủ đi, bắt nam nhân này về thẩm vấn một phen!”
Tư Mã Nam Chiêu nói thẳng, xem ra chính là một người phụ nữ liều lĩnh.
Tông chủ lắc đầu.
“Bọn người Kiếm Vân tông không thể nào tự nhiên qua lại với một người tu hành bình thường, trong chuyện này chắc chắn có gì đó khác thường!”
Cẩn thận phân tích một chút Tư Mã Nam Chiều cũng bị thuyết phục.
“Ngài nói quả thật cũng có đạo lý, ta lập tức tiếp cận nam nhân này xem sao, nếu đối phương thật sự là một tên dâm tặc háo sắc, ta sẽ dùng một kiếm giết chết hắn!” Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha !
Nói xong lời này, Tư Mã Nam Chiều ngay lập tức lên đường, nhìn bóng dáng Tư Mã Nam Chiêu nhanh chóng biến mất trước mặt mình, tông chủ không nhịn được thở dài.
“Tính cách của tiểu nha đầu này có chút nóng nảy, hi vọng lần này xuống núi nó có thể thu lại tính khí nóng nảy của mình một chút!”
Rất rộng ràng Tư Mã Nam Chiêu không tin tưởng lời mình như lời nó nói, vẫn cảm thấy Trần Bình không phải người tốt. Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha !
Nếu dựa theo phỏng đoán của tông chủ Nhạc Đấu tông, đoán chừng Kiếm Vân tông có truyện quan trọng muốn nhờ, nếu không cũng không thể đối tốt với một người tu hành bình thường như thể được..
Căn cứ vào tình hình thực tế người kia chắc chắn là vào nơi rèn luyện của Kiếm Vân tông.
Nơi rèn luyện của Kiếm Vân tông chưa từng để người của tông môn khác đi vào.
Rất rõ ràng Trần Bình là ngoại lệ. Vì vậy tông chủ Nhạc Đấu tông cũng nảy sinh cảm giác tò mò về thân thể của Trần Bình. Hắn muốn biết đến cùng là người nào lại có bản lĩnh như vậy.
Hơn nữa hắn cũng muốn làm rõ rốt cuộc năng lực của đối phương như thế nào mà có thể khiến cho Kiếm Vân tông buồn nôn đến mức các tông môn khác xua như xua vịt lại không tiếc lợi dụng nơi rèn luyện để lấy lòng đối phương.
Lúc này, Trần Bình đã về đến nhà, anh vừa mới nằm xuống thì nghe thấy có người gõ cửa.
Cổ Lạc Lạc không chút do dự chạy nhanh ra mở cửa, trong khoảng thời gian này anh ta học đến mức muốn nổ đầu.
Quan trọng nhất là, anh ta bị chính sư huynh của mình đè ép.
Ngày thường đều là anh ta đắc ý dạt dào mà áp chế đối phương.
Cổ Lạc Lạc vừa mở cửa ra thì nhìn thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp vẻ mặt oán giận đứng ở cửa.
“Tôi muốn tìm Trần Bình”
Đối phương đi thẳng vào vấn đề báo tên của Trần Bình, nhìn thái độ có vẻ không có ý tốt.
Trong chốc lát, Lạc Lạc vẫn chưa rõ ràng lắm cuối cùng thì có chuyện gì xảy ra.
Chẳng lẽ đây cũng là chị dâu? Bên người mình cũng không có ai, Cổ Lạc Lạc không biết phải hỏi ai, anh ta hét về phía sau lập tức túm Sự Chấn Thiên đến.
Sư Chẩn Thiên chính là một con yêu thú cho nên không cần ngủ.
Hơn nữa Sư Chấn Thiên thích nhất là xem náo nhiệt, cho nên Cổ Lạc Lạc tìm được đối phương rất dễ dàng. “Huynh đệ anh đến đây xem người phụ nữ này xảy ra chuyện gì, cô ta không biết tại sao muốn tìm lão Đại của chúng ta!”
Cổ Lạc Lạc cẩn thận nói chỉ sợ xúc phạm cái người không biết có phải chị dâu không này.
Nghe thể Sư Chấn Thiên vội vàng chạy tới, hắn nhìn thấy người phụ nữ duyên dáng đứng ở cửa, không nhịn được lộ ra ánh mắt ghét bỏ.
Sư Chấn Thiên thực ra là không có tình cảm với con người.
Người này chỉ thích yêu thú có bộ dạng xinh đẹp còn với người phụ nữ xinh đẹp một chút cảm giác cũng không có. "Cô tìm lão đại làm gì? Lão đại của chúng ta không hề quen biết cô!” Làm hộ vệ bên người của Trần Bích, hắn biết rõ, Trần Bích vốn không có qua lại gì với cô gái này.
"Anh đừng nói như vậy, ngộ nhỡ người phụ nữ này là chị dâu của chúng ta thì sao?” Cổ Lạc Lạc ở bên cạnh thấp giọng nói ra suy đoán của mình.
“Có phải lão đại của chúng ta làm gì đó ở bên ngoài, sau đó."
Nghe thấy câu này suýt nữa Sư Chấn Thiên đánh chết Cổ Lạc Lạc.
“Nếu anh để cho lão đại nghe thấy lời này, có khả năng lão đại sẽ trực tiếp trục xuất anh đi!”
Rất rõ ràng Trần Bình là ngoại lệ. Vì vậy tông chủ Nhạc Đấu tông cũng nảy sinh cảm giác tò mò về thân thể của Trần Bình. Hắn muốn biết đến cùng là người nào lại có bản lĩnh như vậy.
Hơn nữa hắn cũng muốn làm rõ rốt cuộc năng lực của đối phương như thế nào mà có thể khiến cho Kiếm Vân tông buồn nôn đến mức các tông môn khác xua như xua vịt lại không tiếc lợi dụng nơi rèn luyện để lấy lòng đối phương.
Lúc này, Trần Bình đã về đến nhà, anh vừa mới nằm xuống thì nghe thấy có người gõ cửa.
Cổ Lạc Lạc không chút do dự chạy nhanh ra mở cửa, trong khoảng thời gian này anh ta học đến mức muốn nổ đầu.
Quan trọng nhất là, anh ta bị chính sư huynh của mình đè ép.
Ngày thường đều là anh ta đắc ý dạt dào mà áp chế đối phương.
Cổ Lạc Lạc vừa mở cửa ra thì nhìn thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp vẻ mặt oán giận đứng ở cửa.
“Tôi muốn tìm Trần Bình”
Đối phương đi thẳng vào vấn đề báo tên của Trần Bình, nhìn thái độ có vẻ không có ý tốt.
Trong chốc lát, Lạc Lạc vẫn chưa rõ ràng lắm cuối cùng thì có chuyện gì xảy ra.
Chẳng lẽ đây cũng là chị dâu? Bên người mình cũng không có ai, Cổ Lạc Lạc không biết phải hỏi ai, anh ta hét về phía sau lập tức túm Sự Chấn Thiên đến.
Sư Chẩn Thiên chính là một con yêu thú cho nên không cần ngủ.
Hơn nữa Sư Chấn Thiên thích nhất là xem náo nhiệt, cho nên Cổ Lạc Lạc tìm được đối phương rất dễ dàng. “Huynh đệ anh đến đây xem người phụ nữ này xảy ra chuyện gì, cô ta không biết tại sao muốn tìm lão Đại của chúng ta!”
Cổ Lạc Lạc cẩn thận nói chỉ sợ xúc phạm cái người không biết có phải chị dâu không này.
Nghe thể Sư Chấn Thiên vội vàng chạy tới, hắn nhìn thấy người phụ nữ duyên dáng đứng ở cửa, không nhịn được lộ ra ánh mắt ghét bỏ.
Sư Chấn Thiên thực ra là không có tình cảm với con người.
Người này chỉ thích yêu thú có bộ dạng xinh đẹp còn với người phụ nữ xinh đẹp một chút cảm giác cũng không có. "Cô tìm lão đại làm gì? Lão đại của chúng ta không hề quen biết cô!” Làm hộ vệ bên người của Trần Bích, hắn biết rõ, Trần Bích vốn không có qua lại gì với cô gái này.
"Anh đừng nói như vậy, ngộ nhỡ người phụ nữ này là chị dâu của chúng ta thì sao?” Cổ Lạc Lạc ở bên cạnh thấp giọng nói ra suy đoán của mình.
“Có phải lão đại của chúng ta làm gì đó ở bên ngoài, sau đó."
Nghe thấy câu này suýt nữa Sư Chấn Thiên đánh chết Cổ Lạc Lạc.
“Nếu anh để cho lão đại nghe thấy lời này, có khả năng lão đại sẽ trực tiếp trục xuất anh đi!”
Nói đến đây, Sư Chẩn Thiên không nhịn được đá một phát lên mông Cổ Lạc Lạc.
“Đến cùng thì cô là ai? Mau xưng tên, đừng để cho chúng tôi đoán mò!”
Kiên nhẫn của Sư Chấn Thiên có hạn, hắn không kiên nhẫn nhìn người phụ nữ này, đáy mắt hiện lên một chút bực bội. Nhìn thấy Sư Chẩn Thiên mất kiên nhẫn, Tiw Mã Nam Chiêu không nhịn được cười cười.
"Tôi tìm Trần Bình đương nhiên là có việc, cụ thể là việc gì đương nhiên không thể nói với anh, nhanh dẫn tôi đi gặp anh ta”
Tư Mã Nam Chiêu lấy từ trong lòng ra một viên nguyên thạch nhét thẳng vào trong tay của Sư Chấn Thiên. Có vẻ là muốn dùng thứ này để hối lộ Sư Chấn Thiên.
Nhìn thấy thứ đồ chơi vô giá trị này, trên mặt Sư Chấn Thiên hiện lên một tia không biết phải làm sao.
Quả thật gần đây anh và Kiếm Vân tông thường xuyên qua lại, cho nên hai môn phái lớn kia đương nhiên sẽ nghiêm túc tra xét thân phận của Trần Bình.
Sau khi hai môn phái lớn kia điều tra, thân phận của Trần Bình không có vấn đề gì lớn, mà ngược lại phát hiện ra anh và Kiếm Vân tông có mối thâm thù.
Trong đó có một Tông môn cực kỳ lợi hại là Nhạc Đấu Tông.
Tông môn này có thực lực rất mạnh, thậm chí còn đứng đầu bảng.
Quan trọng nhất là họ vẫn luôn kiềm chế bản thân rất nghiêm khắc.
Ở các địa phương khắp nơi đều tràn ngậy lời tán dương họ, chủ yếu là không ai muốn xúc phạm môn phái này.
Nếu phải tìm một người xúc phạm môn phái này thì người kia chắc chắn là kẻ xấu làm nhiều điều ác.
Nhạc Đấu tông thường xuyên bố trí đệ tử của mình xuống núi giết kẻ trộm cướp.
Cho nên họ vẫn luôn là một tông môn rất hòa thuận.
Nhưng mà Nhạc Đấu tông lại cực kì bất mãn với Kiếm Vân tông. Đã cảnh cáo đối phương rất nhiều lần, tuyệt đối không thể làm ra chuyện bắt nạt người khác nữa. Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha !
Thế nhưng Kiếm Vân tông luôn là chết cũng không biết xấu hổ, vẫn luôn lén lút ức hiếp người dưới.
Hơn nữa mỗi lần xảy ra chuyện để cho đệ tử ra nhận lỗi cho mình.
Với loại tông môn không biết chịu trách nhiệm này, Nhạc Đấu tông rất khinh thường.
“Tiếp theo chúng ta phải tranh thủ thời gian tra rõ thân phận của Trần Bình. Nếu có thể, tốt nhất chúng ta nên biết vì sao anh ta. lại thân thiết với Kiếm Vân tông như vậy!”
Lúc này, người của Nhạc Đấu tông đã có hứng thú rất lớn với Trần Bình, họ muốn biết người này dùng cách gì mà có thể khiến cho Kiếm Vân tông xem trọng như vậy.
“Vậy chuyện này giao cho cô đi giải quyết” Người của Nhạc Đẩu tông cũng phải người đi điều tra thân phận của Trần Bình. Người này không ai khác chính là thánh nữ của Nhạc Đấu Tông. Đối với việc này thánh nữ Tư Mã Nam Chiều cảm thấy vô cùng không vừa lòng. Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha !
“Đối phương có thể thân cận với Kiếm Vân tông như thế, vừa nhìn là biết chắc chắn không phải người tốt!”
"Ta cảm thấy chúng ta cứ trực tiếp động thủ đi, bắt nam nhân này về thẩm vấn một phen!”
Tư Mã Nam Chiêu nói thẳng, xem ra chính là một người phụ nữ liều lĩnh.
Tông chủ lắc đầu.
“Bọn người Kiếm Vân tông không thể nào tự nhiên qua lại với một người tu hành bình thường, trong chuyện này chắc chắn có gì đó khác thường!”
Cẩn thận phân tích một chút Tư Mã Nam Chiều cũng bị thuyết phục.
“Ngài nói quả thật cũng có đạo lý, ta lập tức tiếp cận nam nhân này xem sao, nếu đối phương thật sự là một tên dâm tặc háo sắc, ta sẽ dùng một kiếm giết chết hắn!” Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha !
Nói xong lời này, Tư Mã Nam Chiều ngay lập tức lên đường, nhìn bóng dáng Tư Mã Nam Chiêu nhanh chóng biến mất trước mặt mình, tông chủ không nhịn được thở dài.
“Tính cách của tiểu nha đầu này có chút nóng nảy, hi vọng lần này xuống núi nó có thể thu lại tính khí nóng nảy của mình một chút!”
Rất rộng ràng Tư Mã Nam Chiêu không tin tưởng lời mình như lời nó nói, vẫn cảm thấy Trần Bình không phải người tốt. Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha !
Nếu dựa theo phỏng đoán của tông chủ Nhạc Đấu tông, đoán chừng Kiếm Vân tông có truyện quan trọng muốn nhờ, nếu không cũng không thể đối tốt với một người tu hành bình thường như thể được..
Căn cứ vào tình hình thực tế người kia chắc chắn là vào nơi rèn luyện của Kiếm Vân tông.
Nơi rèn luyện của Kiếm Vân tông chưa từng để người của tông môn khác đi vào.
Rất rõ ràng Trần Bình là ngoại lệ. Vì vậy tông chủ Nhạc Đấu tông cũng nảy sinh cảm giác tò mò về thân thể của Trần Bình. Hắn muốn biết đến cùng là người nào lại có bản lĩnh như vậy.
Hơn nữa hắn cũng muốn làm rõ rốt cuộc năng lực của đối phương như thế nào mà có thể khiến cho Kiếm Vân tông buồn nôn đến mức các tông môn khác xua như xua vịt lại không tiếc lợi dụng nơi rèn luyện để lấy lòng đối phương.
Lúc này, Trần Bình đã về đến nhà, anh vừa mới nằm xuống thì nghe thấy có người gõ cửa.
Cổ Lạc Lạc không chút do dự chạy nhanh ra mở cửa, trong khoảng thời gian này anh ta học đến mức muốn nổ đầu.
Quan trọng nhất là, anh ta bị chính sư huynh của mình đè ép.
Ngày thường đều là anh ta đắc ý dạt dào mà áp chế đối phương.
Cổ Lạc Lạc vừa mở cửa ra thì nhìn thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp vẻ mặt oán giận đứng ở cửa.
“Tôi muốn tìm Trần Bình”
Đối phương đi thẳng vào vấn đề báo tên của Trần Bình, nhìn thái độ có vẻ không có ý tốt.
Trong chốc lát, Lạc Lạc vẫn chưa rõ ràng lắm cuối cùng thì có chuyện gì xảy ra.
Chẳng lẽ đây cũng là chị dâu? Bên người mình cũng không có ai, Cổ Lạc Lạc không biết phải hỏi ai, anh ta hét về phía sau lập tức túm Sự Chấn Thiên đến.
Sư Chẩn Thiên chính là một con yêu thú cho nên không cần ngủ.
Hơn nữa Sư Chấn Thiên thích nhất là xem náo nhiệt, cho nên Cổ Lạc Lạc tìm được đối phương rất dễ dàng. “Huynh đệ anh đến đây xem người phụ nữ này xảy ra chuyện gì, cô ta không biết tại sao muốn tìm lão Đại của chúng ta!”
Cổ Lạc Lạc cẩn thận nói chỉ sợ xúc phạm cái người không biết có phải chị dâu không này.
Nghe thể Sư Chấn Thiên vội vàng chạy tới, hắn nhìn thấy người phụ nữ duyên dáng đứng ở cửa, không nhịn được lộ ra ánh mắt ghét bỏ.
Sư Chấn Thiên thực ra là không có tình cảm với con người.
Người này chỉ thích yêu thú có bộ dạng xinh đẹp còn với người phụ nữ xinh đẹp một chút cảm giác cũng không có. "Cô tìm lão đại làm gì? Lão đại của chúng ta không hề quen biết cô!” Làm hộ vệ bên người của Trần Bích, hắn biết rõ, Trần Bích vốn không có qua lại gì với cô gái này.
"Anh đừng nói như vậy, ngộ nhỡ người phụ nữ này là chị dâu của chúng ta thì sao?” Cổ Lạc Lạc ở bên cạnh thấp giọng nói ra suy đoán của mình.
“Có phải lão đại của chúng ta làm gì đó ở bên ngoài, sau đó."
Nghe thấy câu này suýt nữa Sư Chấn Thiên đánh chết Cổ Lạc Lạc.
“Nếu anh để cho lão đại nghe thấy lời này, có khả năng lão đại sẽ trực tiếp trục xuất anh đi!”
Rất rõ ràng Trần Bình là ngoại lệ. Vì vậy tông chủ Nhạc Đấu tông cũng nảy sinh cảm giác tò mò về thân thể của Trần Bình. Hắn muốn biết đến cùng là người nào lại có bản lĩnh như vậy.
Hơn nữa hắn cũng muốn làm rõ rốt cuộc năng lực của đối phương như thế nào mà có thể khiến cho Kiếm Vân tông buồn nôn đến mức các tông môn khác xua như xua vịt lại không tiếc lợi dụng nơi rèn luyện để lấy lòng đối phương.
Lúc này, Trần Bình đã về đến nhà, anh vừa mới nằm xuống thì nghe thấy có người gõ cửa.
Cổ Lạc Lạc không chút do dự chạy nhanh ra mở cửa, trong khoảng thời gian này anh ta học đến mức muốn nổ đầu.
Quan trọng nhất là, anh ta bị chính sư huynh của mình đè ép.
Ngày thường đều là anh ta đắc ý dạt dào mà áp chế đối phương.
Cổ Lạc Lạc vừa mở cửa ra thì nhìn thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp vẻ mặt oán giận đứng ở cửa.
“Tôi muốn tìm Trần Bình”
Đối phương đi thẳng vào vấn đề báo tên của Trần Bình, nhìn thái độ có vẻ không có ý tốt.
Trong chốc lát, Lạc Lạc vẫn chưa rõ ràng lắm cuối cùng thì có chuyện gì xảy ra.
Chẳng lẽ đây cũng là chị dâu? Bên người mình cũng không có ai, Cổ Lạc Lạc không biết phải hỏi ai, anh ta hét về phía sau lập tức túm Sự Chấn Thiên đến.
Sư Chẩn Thiên chính là một con yêu thú cho nên không cần ngủ.
Hơn nữa Sư Chấn Thiên thích nhất là xem náo nhiệt, cho nên Cổ Lạc Lạc tìm được đối phương rất dễ dàng. “Huynh đệ anh đến đây xem người phụ nữ này xảy ra chuyện gì, cô ta không biết tại sao muốn tìm lão Đại của chúng ta!”
Cổ Lạc Lạc cẩn thận nói chỉ sợ xúc phạm cái người không biết có phải chị dâu không này.
Nghe thể Sư Chấn Thiên vội vàng chạy tới, hắn nhìn thấy người phụ nữ duyên dáng đứng ở cửa, không nhịn được lộ ra ánh mắt ghét bỏ.
Sư Chấn Thiên thực ra là không có tình cảm với con người.
Người này chỉ thích yêu thú có bộ dạng xinh đẹp còn với người phụ nữ xinh đẹp một chút cảm giác cũng không có. "Cô tìm lão đại làm gì? Lão đại của chúng ta không hề quen biết cô!” Làm hộ vệ bên người của Trần Bích, hắn biết rõ, Trần Bích vốn không có qua lại gì với cô gái này.
"Anh đừng nói như vậy, ngộ nhỡ người phụ nữ này là chị dâu của chúng ta thì sao?” Cổ Lạc Lạc ở bên cạnh thấp giọng nói ra suy đoán của mình.
“Có phải lão đại của chúng ta làm gì đó ở bên ngoài, sau đó."
Nghe thấy câu này suýt nữa Sư Chấn Thiên đánh chết Cổ Lạc Lạc.
“Nếu anh để cho lão đại nghe thấy lời này, có khả năng lão đại sẽ trực tiếp trục xuất anh đi!”
Nói đến đây, Sư Chẩn Thiên không nhịn được đá một phát lên mông Cổ Lạc Lạc.
“Đến cùng thì cô là ai? Mau xưng tên, đừng để cho chúng tôi đoán mò!”
Kiên nhẫn của Sư Chấn Thiên có hạn, hắn không kiên nhẫn nhìn người phụ nữ này, đáy mắt hiện lên một chút bực bội. Nhìn thấy Sư Chẩn Thiên mất kiên nhẫn, Tiw Mã Nam Chiêu không nhịn được cười cười.
"Tôi tìm Trần Bình đương nhiên là có việc, cụ thể là việc gì đương nhiên không thể nói với anh, nhanh dẫn tôi đi gặp anh ta”
Tư Mã Nam Chiêu lấy từ trong lòng ra một viên nguyên thạch nhét thẳng vào trong tay của Sư Chấn Thiên. Có vẻ là muốn dùng thứ này để hối lộ Sư Chấn Thiên.
Nhìn thấy thứ đồ chơi vô giá trị này, trên mặt Sư Chấn Thiên hiện lên một tia không biết phải làm sao.
Bình luận facebook