• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot NGƯỜI THỪA KẾ (1 Viewer)

  • Chương 312

Sáu nghìn tỷ? Có chuyện gì xảy ra vậy, rốt cuộc là Lâm An đã xảy ra chuyện gì? Trên thực tế nhà họ Du làm việc cho nhà họ Tần, tại sao nhà của anh ta lại gặp phải nguy cơ lớn như thế, là nhà họ Tuân, một gia tộc ẩn thế khác đã bắt đầu phát động tiến công với nhà họ Tần rồi à?


Mặc dù Tần Hằng đã rời khỏi nhà họ Tần, nhưng mà dù sao thì anh cũng là cháu trai của nhà họ Tần, anh có thể không hỗ trợ cho lực lượng, sức lực và thanh danh của nhà họ Tần, nhưng mà một khi nhà họ Tần gặp phải khó khăn, anh không có cách nào làm được việc khoanh tay đứng nhìn.


“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?” Tần Hằng nghiêm túc nói.


“Là như vậy, ngày hôm qua gần như là cùng một lúc tất cả các công ty con thuộc chi nhánh của nhà họ Du đều xuất hiện vấn đề chí mạng, các đối tác cũng cắt đứt hợp đồng với bọn họ, trực tiếp hao tổn gần sáu nghìn tỷ.


Trước mắt, tất cả các nghiệp vụ của nhà họ Du đã dừng lại hết rồi, cục diện bế tắc tiếp tục kéo dài, tổn thất của nhà họ Du càng ngày càng lớn, trước mắt chú Du đã không còn cách nào hết. Nếu như không có bảy nghìn năm trăm tỷ để hoạt động thì lần này nhà họ Du rất khó để vượt qua.


Long Nghiên nói sơ lược một chút về tình cảnh khó khăn trước mắt của nhà họ Du.


“Tại sao lại xảy ra vấn đề cùng một lúc?” Tần Hằng lập tức nắm lấy điểm mấu chốt.


“Em cũng không biết nữa, có điều nghe Du Minh nói hình như là có người cố ý đối phó với nhà họ Du bọn họ.” Long Nghiên nói.


“Có người cố ý nhằm vào nhà họ Du…” Tần Hằng thì thầm, trong đầu của anh suy nghĩ là nhà họ Tuân đó à, có thể điều động lực lượng lớn như vậy để tập trung tiến hành tấn công nhà họ Du cùng một lúc, trên thế giới này ngoại trừ nhà họ Tần bọn họ ra thì chỉ còn lại nhà họ Tuân có thực lực này.


Tại sao nhà họ Tần lại không có phản ứng, trong nhà cũng xảy ra biến cố rồi à? Nỗi lo lắng đối với nhà họ Tần trong lòng của Tần Hằng càng ngày càng dày đặc.


“Số tiền đó để anh nghĩ biện pháp, bây giờ lập tức đến Lâm An ngay?” Tần Hằng nói, anh không yên lòng, vẫn nên tự mình đến đó nhìn xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.


“Ừm, hiện tại tất cả mọi người đều đang ở tòa tổng bộ Hoa Hiệp, anh trực tiếp tới đây là có thể rồi?”


“Được rồi, nếu như có tình hình mới gì thì cứ điện thoại cho anh bất cứ lúc nào?” Nói xong, Tần Hằng cúp máy.


Vội vàng nói lời tạm biệt với hai anh em Đới, Tần Hằng lập tức đón xe đi đến sân bay quốc tế thủ đô, anh mua một vé máy bay gần nhất lập tức bay đến Lâm An.


Từ Yên Kinh đến Lâm An, đi máy bay cũng chỉ cần có một tiếng đồng hồ, rất nhanh, Tần Hằng đã có thể xuất hiện ở Lâm An.


Cúp máy với Tần Hằng, trong lòng Long Nghiên đột nhiên cảm thấy dễ chịu hơn một chút, chuyện này có Tần Hằng nhúng tay vào, cô ta cảm thấy cho dù có khó hơn nữa thì cũng không phải là không có hi vọng giống như lúc nãy.


Sau khi nhẹ nhõm xong, nghĩ đến rất nhanh là có thể gặp được Tần Hằng, trong lòng của cô ta lại cảm thấy ngọt ngào.


Trở lại phòng làm việc, Long Nghiên nói tin tức này cho ba của mình nghe, rốt cuộc là Tần Hằng có thể giải quyết khó khăn cho nhà họ Du hay là không vẫn là một ẩn số, trước mắt đừng nói cho chú Du nghe là được.


“Mọi người cứ tùy tiện ngồi đây đi, để tôi kêu cấp dưới mua thức ăn cho mọi người, hiện tại tôi có buổi họp cần phải mở, tạm thời phải đi ra ngoài, mong mọi người thứ lỗi, tôi không thể đón tiếp được?” Du Chí Hòa khách khí nói, trước đó bọn họ đã thông báo cho tất cả người phụ trách và quản lý cấp cao đến tổng bộ họp, nhìn thời gian, hiện tại cũng đã đến lúc rồi.


“Chú Du, để bọn cháu đi cùng với chú, ngày hôm nay cũng không nói cơ mặt thương nghiệp gì hết, bọn cháu cũng không quan trọng, bọn cháu đều là con cháu trong gia tộc ở Lâm An, có thể tiếp thêm lực lượng cho quản lý cấp cao và những người phụ trách của tập đoàn chú?” Phú nhị đại Tôn Kiện nói.


“Không sai.”


“Đi cùng đi?”





Những phú nhị đại khác đều đồng ý với đề nghị của Tôn Kiện.


Du Chí Hòa nở nụ cười với nhóm phú nhị đại ở đây, dẫn đầu đi ra khỏi phòng làm việc, đi đến phòng họp.


“Được rồi, các anh em, chúng ta đi cùng nhau đi?” Du Minh nói với những phú nhị đại khác, bọn họ đi theo sau lưng Du Chí Hòa đi vào trong phòng họp.


Trong phòng họp, tất cả các quản lý cấp cao, những người trong các công ty bị mắc nợ cũng đã đến đây, biểu cảm của bọn họ rất nghiêm túc, bởi vì trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ tình huống công ty của bọn họ cũng không có chuyển biến tốt đẹp, ngược lại tình huống càng ngày càng nghiêm trọng hơn nữa.


Nhìn thấy gần như là tất cả các con cháu của gia tộc ở Lâm An đều bước vào phòng họp, các người đang ngồi ở đây cũng đều kinh ngạc, trong lòng của một bộ phận người ở đây hơi yên tâm một chút.


Nhóm phú nhị đại rất có mắt nhìn mà đứng đằng sau phòng hợp, Du Chí Hòa ngồi ở vị trí chủ vị trong bàn hội nghị, Du Minh đứng ở bên cạnh Du Chí Hòa.


“Thưa các vị tinh anh của Hoa Hiệp, tôi biết tình cảnh trước mắt của Hoa Hiệp vô cùng khó khăn, tôi hi vọng là người Hoa Hiệp chúng ta đoàn kết lại với nhau, cùng chung hoạn nạn…” Du Chí Hòa nhìn thấy trên mặt của mọi người đều lộ ra vẽ sa sút, đầu tiên ông ta động viên cấp dưới.


“Không sai, thưa các cô các chú, mọi người đều là thành viên của Hoa Hiệp, không thể dễ dàng từ bỏ được, người Hoa Hiệp chúng ta đoàn kết lại, ai cũng không có khả năng đánh bại chúng ta?” Du Minh cũng không nhịn được mà nói, trong lòng của anh ta rất muốn gánh vác áp lực cho ba của mình.


Du Chí Hòa ném một ánh mắt vui mừng nhìn về phía Du Minh, nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng của anh ta, đáng khen cho tinh thần của Du Minh, nhưng mà cũng chỉ có tinh thần mà không có đối sách, Hoa Hiệp muốn bước qua khỏi khó khăn lần này cũng là chuyện không thể.


“Tiếp theo, mọi người báo cáo lại với tôi tình huống mới nhất hiện tại của công ty mình…” Du Chí Hòa nghĩ trước tiên phải dùng một nghìn tám trăm tỷ ở trong tay cho công ty con khó khăn nhất, cần tài chính nhất.


Nhưng mà ông ta vẫn còn chưa nói xong thì đã bị một người đánh gãy.


“Chủ tịch Du?”


Một người đàn ông lớn tuổi hơn năm mươi tuổi đứng dậy, vóc dáng của ông ta chỉ cao có một mét sáu, trán vồ, trong đôi mắt chuột của ông ta bắn ra một nụ cười lạnh, trong không khí nghiêm túc trầm thấp trong phòng họp có vẻ rất chói mắt, tóc cùng với lông mày của ông ta đã hơi ít đi, cả người để lộ ra một cảm giác vô lại.


Ông ta chính là Mã Phúc Thụy, là nhân viên cốt cán của tập đoàn Hoa Hiệp đã bị Tào Ninh xúi dục.


Một tiếng kêu to của ông ta làm tất cả những người có mặt ở đây đều bắn ánh mắt nhìn về phía ông ta.


“Ông Mã, ông có chuyện gì muốn nói?” Du Chí Hòa hỏi.


Trên thực tế, cắt ngang chủ tịch đang nói chuyện là một hành vi vô cùng không có lễ phép, có điều là Mã Phúc Thụy là công thần đã đi theo Du Chí Hòa gây dựng giang sơn, đối với ông ta, Du Chí Hòa luôn rất khoan dung.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom