• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Người Tình Của Lý Tổng (3 Viewers)

  • Chương 153-154

Chương 153: Con cưng của trời

Thấy Thư Vãn thở dài, Sam Sam không hề ấm ức mà ngược lại còn cười an ủi cô: "Cậu đừng lo lắng, chút tiền này tớ bán thêm mấy chai rượu là kiếm về được rồi."

Thư Vãn làm sao có thể không lo lắng, mấy năm nay đâu phải cô không biết Sam Sam làm thế nào để kiếm được tiền nhà.

Tất cả đều dựa vào số tiền boa mà cô ấy liều mạng uống rượu với khách hàng, tích góp từng chút từng chút một.

Mặc dù gần đây đã lên chức quản lý, không cần đi tiếp rượu nữa, nhưng muốn kiếm lại số tiền này thì vẫn phải liều mạng thức đêm mới được.

Thư Vãn sợ rằng cơ thể Sam Sam không chịu nổi, nhưng Sam Sam lại bày ra vẻ mặt không có gì.

"Điều cậu nên quan tâm nhất bây giờ là vấn đề tình cảm giữa cậu và Tống Tư Việt, Quý Tư Hàn, chứ không phải lo lắng cho tớ."

"Tớ đều đã cắt đứt quan hệ với hai người bọn họ rồi, bây giờ chỉ còn lại cậu ở bên cạnh tớ, tớ đương nhiên chỉ quan tâm đến cậu rồi."

"Cậu cứ yên tâm đi, tớ có tay có chân, sau này nếu có xảy ra chuyện gì, tớ đều có thể vực dậy được.”

Sam Sam không sợ bị bỏ rơi, chỉ là bây giờ cô ấy vẫn tin tưởng Giang Vũ, vì vậy cô ấy không muốn đào quá sâu vào vấn đề.

Nếu một ngày nào đó, cô ấy phát hiện Giang Vũ có lỗi với mình, hoặc là che giấu điều gì đó, cô ấy tự nhiên sẽ dứt khoát từ bỏ.

Trái tim cô ấy mềm yếu, nhưng tính cách lại ngoan cường, sẽ không chịu nhắm mắt làm ngơ, một khi đã hạ quyết tâm cô ấy sẽ quyết đoán hơn Thư Vãn rất nhiều.

Sam Sam trò chuyện cùng Thư Vãn thêm một lúc nữa rồi đứng dậy đi nấu cơm cho cô, sau khi xong việc cô ấy ăn chút gì đó rồi vội vã đi làm ca tối.

Thấy cô ấy đi rồi, vẻ mặt hòa nhã của Thư Vãn dần biến mất.

Cô vốn muốn nói cho Sam biết bệnh tình của mình, nhưng bây giờ Sam Sam cũng gặp phải chuyện phiền lòng.

Nếu bây giờ nói cho cô ấy biết mình không sống được bao lâu nữa, sợ rằng cô ấy sẽ không chịu nổi đả kích này.

Thư Vãn suy nghĩ một lúc, tạm thời chưa vội nói vậy, có thuốc đặc hiệu của A Lan, chắc cô sẽ không đột ngột qua đời đâu nhỉ?

Sam Sam vội vã đi xuống lầu, nhưng lại nhìn thấy mấy chiếc xe hơi sang trọng vẫn đang đậu bên ngoài.

Một số cửa xe đang mở, mấy vệ sĩ mặc đồ đen đang ngồi bên trong, cô ấy nhìn thoáng qua đã nhận ra nhóm người này là người của Cố Cảnh Thâm.

Cô ấy còn tưởng rằng Cố Cảnh Thâm đã sớm rời đi, không ngờ vẫn còn canh ở cửa, Sam Sam thật sự rất bội phục sự cố chấp này.

Cô ấy đi tới gõ cửa kính chiếc xe phía trước, bên trong không có phản ứng, nhưng chiếc xe phía sau lại có một vệ sĩ bước xuống.

"Vị tiểu thư này, Cố tổng nói ngài ấy muốn yên tĩnh một mình, mong cô đừng quấy rầy ngài ấy."

Sam Sam nghe vậy cũng không nói gì, xoay người rời đi, nhưng cửa sổ xe phía sau lại hạ xuống.

"Sam Sam."

Anh ta vẫn gọi cô ấy là chị, vẫn kính trọng cô ấy như khi còn nhỏ.

Sam Sam dừng lại và quay đầu lại nhìn anh ta, thấy hốc mắt anh ta đỏ hoe, rõ ràng là đã khóc.

Từ khi còn nhỏ, anh ta luôn tỏ ra lạnh lùng trước mặt người khác, chỉ dịu dàng khi ở trước trước mặt Thư Vãn.

Nhiều lúc trong mắt anh ta sẽ hiện lên sự chống đối với mọi người, đó là sự trưởng thành không thuộc về một thiếu niên.

Sự chống đối này lớn lên cùng anh ta và ngày càng rõ rệt, nhưng khi gặp Thư Vãn thì lại hoàn toàn biến mất.

Sam Sam biết anh ta bị Thư Vãn làm tổn thương, nhưng lại không thể làm được gì Thư Vãn, hận cũng không được, buông bỏ cũng không xong.

Lúc này anh ta gọi Sam Sam lại, có lẽ là muốn hỏi cô phải làm sao, nhưng Sam Sam cũng không biết nên làm thế nào.

Cô cũng không hiểu vì sao sau khi hai người đã xóa bỏ hiểu lầm, Thư Vãn vẫn từ chối anh ta.

Sau đó ngẫm lại, có thể là bởi vì Quý Tư Hàn.

Cố Cảnh Thâm mời Sam Sam lên xe, hai người ngồi trong xe sang rộng rãi, hai mặt nhìn nhau.

Cuối cùng vẫn là Sam Sam mở lời trước: "Mấy năm nay anh thay đổi khá nhiều đấy.”

Mặc dù trước đó đã gặp anh ta hai lần, nhưng đều chưa quan sát kỹ.

Tống Tư Việt đã mất đi sự non nớt của tuổi trẻ, giờ đây anh ta trở nên cao quý và nho nhã hơn.

Trước kia đã cảm thấy anh ta là con cưng của trời, không ngờ lại là thật.

Cố gia nhị thiếu gia một tay che trời ở Đế Đô, không phải con cưng của trời thì là gì?
Chương 154: Sự thật năm năm trước

Cố Cảnh Thâm và Sam Sam nói chuyện vài câu, sau đó lại nói đến Thư Vãn, sắc mặt hai người dần tối lại.

"Mấy năm nay Vãn Vãn và Quý Tư Hàn cũng không tính là tình nhân gì, đó là bởi vì một tờ thỏa thuận."

"Nhưng Vãn Vãn yêu Quý Tư Hàn lại là thật, nếu không phải có sự đồng cảm của anh ta, chỉ sợ Vãn Vãn rất khó để vượt qua nỗi đau khổ này..."

Sam Sam cũng không giấu giếm anh ta, cô ấy nói cho anh ta biết chân tướng sự tình, hy vọng anh ta sẽ sớm vượt qua đoạn tình cảm này.

Hóa ra tất cả những thay đổi đều là vì anh ta, vì để quên đi anh ta nên mới yêu Quý Tư Hàn.

Cố Cảnh Thâm không thể nói rõ tâm trạng ngay lúc này là gì, nhưng vết nứt trong tim anh ta càng lúc càng lớn, dường như nó đang từng chút một nuốt chửng lấy anh.

"Anh bỏ lỡ cô ấy một lần, là đã bỏ lỡ cả đời, hãy sớm buông bỏ cô ấy đi..."

Sam Sam nói xong liền đẩy cửa bước xuống xe.

Cố Cảnh Thâm gục xuống ghế xe và nhắm đôi mắt đỏ hoe lại.

Vệ sĩ nhận được điện thoại từ Đế Đô thì vội vàng tiến đến gõ cửa kính xe.

"Cố tổng, chủ tịch gọi điện thoại tới."

Cố Cảnh Thâm hờ hững nhận lấy điện thoại từ vệ sĩ.

Bên trong truyền đến giọng nói già nua yếu ớt của chủ tịch Cố: "Cảnh Thâm, đã đến lúc về Đế Đô rồi."

Cố Cảnh Thâm không trả lời, chỉ ngước mắt lên nhìn căn hộ kia.

Chính là bởi vì nhà họ Cố mà anh ta mới mất đi Thư Vãn.

Khi đó anh ta trách Thư Vãn bán mình, cãi nhau với cô, khiến cô tức giận bỏ đi mất, vừa hay đúng lúc người nhà họ Cố tìm tới cửa.

Lúc đó anh trai của anh ta không tới, người tới là quản gia, mặc kệ anh ta có muốn hay không cũng trói anh ta quay về.

Anh ta không còn cách nào khác ngoài nhảy ra khỏi xe, sau khi giày vò nhiều lần như vậy vẫn không có gì thay đổi, anh ta vẫn bị bắt quay về.

Khi bị bắt mang về thì anh ta cũng đã mất trí nhớ, không còn nhớ được gì nữa.

Anh trai của anh ta nói với anh ta họ là anh em sinh đôi, và khi họ được sinh ra thì trong gia đình đã xảy ra một số thay đổi.

Có một người bác vì cướp đoạt quyền thừa kế của nhà họ Cố, mà đã trói cả nhà bọn họ lại.

Trong quá trình bắt cóc đã xảy ra sự cố, mẹ của anh ta qua đời tại chỗ, ba thì trở thành người thực vật.

Còn anh ta bị bọn buôn người nhặt được, bán anh ta được hai năm, ba mẹ nuôi cũng không còn, và anh ta bị gửi đến cô nhi viện.

Anh trai của của anh ta thì may mắn hơn, được ba dùng thân bảo vệ tránh được kiếp nạn, sau đó được quản gia tìm thấy và đưa về nhà.

Trong những năm qua, để giành lại quyền thừa kế, anh trai của Cố Cảnh Thâm đã phải chịu đựng rất nhiều, trước khi tìm thấy anh ta, anh ấy đã mắc bệnh ung thư não.

Vì để có thể giữ được nhà họ Cố khó khăn lắm mới giành lại được, anh trai của anh ta chỉ có thể phái người cưỡng ép đưa anh ta về nhà.

Anh trai của anh ta biết về sự tồn tại của Thư Vãn, nhưng lại cảm thấy xuất thân của Thư Vãn sẽ không giúp ích được gì cho Cố Cảnh Thâm, mà còn ảnh hưởng đến việc hòa giải của anh ta với những người bác đang để mắt đến nhà họ Cố, vì vậy cũng che giấu việc anh ta tại sao lại mất trí nhớ.

Nhưng không ngờ Thư Vãn lại tới nhà họ Cố để tìm và quấy rầy anh ta, anh ta cũng có chút lay động bởi những lời của Thư Vãn, cho nên anh trai đành phải phái người mua chuộc người của cô nhi viện, còn tiêu hủy hết ảnh chụp chung của bọn họ, chờ đến khi Cố Cảnh Thâm đi điều tra cũng không tra ra được gì.

Anh ta cứ như vậy tin lời anh trai mình, nghĩ rằng Thư Vãn là một kẻ lừa đảo đầy mưu mô, nên đã ra lệnh cho bảo vệ đuổi cô ra khỏi nhà họ Cố.

Sau đó cô vẫn kiên trì tới tìm anh ta, nhưng cũng bởi vậy mà cô đã hoàn toàn chọc giận anh trai Cố Cảnh Thâm, trong cơn tức giận anh ta đã giả làm Cố Cảnh Thâm và ra tay tàn nhẫn với Thư Vãn.

Từ đó về sau Thư Vãn không tới tìm Cố Cảnh Thâm nữa, mà anh ta cũng bị anh trai đưa ra nước ngoài để đào tạo.

Mất khoảng ba năm, anh ta dựa vào thiên phú của mình, đã học được toàn bộ kiến thức nên học vào trong đầu.

Khi một lần nữa trở lại nhà họ Cố, anh ta đã tiếp quản vị trí tổng giám đốc của anh trai mình, khi đó người ba trong trạng thái thực vật vẫn chưa tỉnh lại, nên anh trai trở thành chủ tịch.

Chỉ sau một năm nắm giữ vị trí chủ tịch, anh trai của anh ta đã qua đời.

Không lâu sau đó ba anh ta tỉnh lại.

Bây giờ người nắm giữ vị trí chủ tịch của tập đoàn Cố thị là ba của anh ta.

Anh ta tỉnh lại cũng chỉ khoảng một năm, đương nhiên là không biết anh trai mình đã làm những việc này.

Khoảng thời gian trước, khi Cố Cảnh Thâm nhận ra có gì đó không ổn, anh ta cũng không hỏi ba mình.

Không lâu sau khi ba anh ta tỉnh lại, ông ấy liền lấy thân phận là nhân chứng, tống người bác đã bắt cóc gia đình họ vào tù.

Hiện tại nhà họ Cố đã hoàn toàn nằm trong tay bọn họ, nhưng gia tộc rất lớn, anh ta vẫn cần phải quay về phụ trách Cố Thị.

Nhưng bây giờ Cố Cảnh Thâm đã khôi phục hết trí nhớ, làm sao còn có tâm tư quan tâm đến Cố Thị chứ.

Nếu như có thể làm lại, anh ta tình nguyện trở về làm Tống Tư Việt để được ở bên cạnh Thư Vãn.

Cho dù nghèo một chút, khổ một chút, nhưng cô vẫn luôn ở đó, nhưng bây giờ...

Cố Cảnh Thâm hít sâu một hơi, bên tai lại truyền đến tiếng chủ tịch Cố vừa ho vừa thở dốc: "Cảnh Thâm, Cố Thị không thể không có con, mau về nhà đi..."

Hai chữ “về nhà” giống như một miếng sắt đen đè nặng trong lòng khiến anh ta cũng không thể thở nổi.

Ba của anh ta dù tỉnh lại nhưng cơ thể đã tê liệt, không thể cử động và chỉ có thể dành phần đời còn lại của mình trên giường bệnh.

Cộng thêm nỗi đau mất đi vợ con, khiến cho tinh thần của ông ấy trở nên suy sụp, hiện giờ như thể đã chôn một nửa xuống đất.

Nếu anh ta không trở về nhà, Cố Thị mà ba và anh trai của anh ta vất vả để giành lại sẽ lại rơi vào tay người khác.

Anh ta siết chặt điện thoại, thu hồi ánh mắt đang nhìn căn hộ lưu luyến không rời, lạnh lùng trả lời một câu: “Vâng.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom