• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Người Tình Của Lý Tổng (2 Viewers)

  • Chương 159-160

Chương 159: Hậu thuẫn mạnh mẽ

Cô liếc mắt nhìn số phòng bệnh, nhớ lại rồi xoay người đi đến cửa hàng trái cây bên cạnh bệnh viện, nhanh chóng mua hai giỏ trái cây.

Đến khi cô mua xong quay trở lại, đúng lúc gặp Sam Sam vội vàng đi vào từ phòng khám.

“Vãn Vãn, sao cậu lại đến bệnh viện, có phải tim khó chịu không?”

Sam Sam vội vàng chạy đến ‘đánh ghen’ nhưng sau khi nhìn thấy Thư Vãn thì dừng lại bước chân, quan tâm cô.

Trong lòng Thư Vãn ấm áp, nói với cô ấy: “Tớ không sao, bác sĩ Chu gọi tớ đến lấy mấy hộp thuốc nên tớ mới đến bệnh viện.”

Nghe vậy Sam Sam thở phào, sức khỏe của Vãn Vãn nhà cô không có vấn đề gì thì tốt.

Thư Vãn đưa hai giỏ trái cây trong tay cho Sam Sam: “Nếu là chị dâu đến thăm em gái, thì đương nhiên phải mang theo ít trái cây chứ.”

Sam Sam liền hiểu ý của Thư Vãn, cô là bảo mình lát nữa gặp hai người đó đừng quá xúc động.

Mà là lấy danh nghĩa chị dâu đi thăm em gái, sau khi thăm dò rõ thực hư thì hẵng nghĩ cách đối phó với họ.

Sam Sam nhận lấy giỏ trái cây trong tay Thư Vãn, nhẹ nhàng nói: “Vẫn là Vãn Vãn cậu suy nghĩ chu đáo.”

Thư Vãn đi tới khoác tay cô ấy, cho cô ấy sức mạnh vô hạn: “Đi thôi, tớ đi cùng cậu.”

Cô không vội đi lấy thuốc mà luôn đợi ở nơi này chính là để đợi Sam Sam đến, cùng cô ấy đối mặt.

Cho dù lát nữa Sam Sam nhìn thấy cái gì, hoặc nhận ra chỗ nào không ổn thì cô cũng vẫn là hậu thuẫn mạnh mẽ nhất của Sam Sam.

Có Thư Vãn ở bên, trong lòng Sam Sam cũng không còn rối bời nữa, cô ấy ổn định cảm xúc và đi theo Thư Vãn đến khu điều trị nội trú.

Trước khi vào phòng bệnh, Sam Sam dừng lại bước chân nhìn vào bên trong qua tấm kính trong suốt của phòng bệnh…

Người phụ nữ mang thai đó khoảng hơn hai mươi, trông rất trẻ.

Bởi vì mang thai nên cơ thể có hơi mũm mĩm, khuôn mặt lại non nớt đáng yêu.

Giữa hai hàng lông mày lộ ra vẻ trẻ con đáng thương, đôi mắt đen bóng như quả nho cũng đầy vẻ vô tội.

Người phụ nữ như thế này, ngay cả cô ấy nhìn cũng cảm thấy thương xót chứ đừng nói là đàn ông.

Giang Vũ lúc này đang ngồi trước giường bệnh, cầm ống hút cắm vào bình nước để bên miệng thai phụ, cho cô ta uống nước.

Hai người cũng không có hành động gì quá mức đặc biệt, chỉ là đút nước cũng nhìn nhau, ánh mắt đó tràn đầy thâm tình.

“Vào trước đã.”

Sam Sam có vẻ không thoải mái lắm, nhưng dưới sự nhắc nhở của Thư Vãn cô ấy tạm thời kiềm chế cảm giác khó chịu kỳ lạ kia xuống.

Cô ấy nhếch khóe miệng, cố gắng nặn ra nụ cười, sau đó xách giỏ trái cây đi vào phòng bệnh.

“Ông xã…”

Nghe thấy giọng nói của Sam Sam, động tác đút nước của Giang Vũ khựng lại, thai phụ rõ ràng cũng ngây người.

Hai người giống như đã sớm có chuẩn bị, chẳng mấy chốc liền khôi phục vẻ tự nhiên, Giang Vũ đặt bình nước xuống trước, đứng dậy đi đến trước mặt Sam Sam.

“Sao em đến đây?”

Sam Sam hờ hững liếc mắt nhìn anh ta, bình thường hai người gặp nhau trên đường anh ta đều sẽ gọi cô ấy một tiếng bà xã trước, thế nhưng hôm nay lại không gọi.

Đôi mắt Sam Sam tối sầm lại, âm u nhìn thai phụ trên giường bệnh giống như nhìn thấy tình địch, khiến cô ấy ác cảm đến nỗi không muốn trả lời.

Thấy Sam Sam như thế, Thư Vãn vội đứng ra giải thích: “Là tôi đã nói với Sam Sam, đúng lúc cô ấy cũng ở gần đây, biết em gái anh bị bệnh nên tiện đường đến thăm…”

Thư Vãn đẩy nhẹ khuỷu tay Sam Sam, lúc này Sam Sam mới thu hồi ánh mắt, trên mặt lại nở nụ cười đưa giỏ trái cây cho Giang Vũ.

“Anh nói xem anh cũng thật là em gái bệnh sao không nói với em, đúng lúc em quen một bác sĩ của bệnh viện trực thuộc đại học A, nếu anh nói trước với em thì em còn có thể giới thiệu giúp, bệnh viện công này rẻ hơn bệnh viện tư nhiều, cần gì phải tốn nhiều tiền như thế chứ.”

Ý nửa câu sau của Sam Sam là thay vì đến bệnh viện công lại lén chạy đến bệnh viện riêng, rõ ràng là có tật giật mình.

Vẻ mặt Giang Vũ thoáng hoảng hốt, nhưng lại nhanh chóng che đậy: “Em gái anh không đóng bảo hiểm xã hội, đến bệnh viện công hay bệnh viện tư cũng như nhau.”

Sam Sam nhàn nhạt nở nụ cười: “Đây thế nhưng là bệnh viện quý tộc nổi tiếng thành phố A, còn đắt hơn bệnh viện công nhiều đấy.”
Chương 160: Cô em gái kỳ lạ

Giang Vũ bình thường luôn than nghèo kể khổ trước mặt mình, lại có tiền dẫn em gái đến bệnh viện tư đắt đỏ như vậy.

Sam Sam bắt đầu có chút nghi ngờ về hai trăm nghìn mà Giang Vũ rút đi đó, hẳn sẽ không phải là mang cho em gái anh ta khám bệnh đấy chứ?

Nếu thật sự là em gái của anh ta, thì tiêu hai trăm nghìn cũng đã tiêu rồi, nhưng nếu không phải…

Sam Sam cho Giang Vũ một ánh mắt sắc lẹm, trong lòng Giang Vũ run lên nhưng lại không biểu hiện ra mặt.

Anh ta nhận lấy giỏ trái cây trong tay Sam Sam, giải thích một cách rất tự nhiên: “Em rể anh không thiếu chút tiền này, chỉ là cậu ta đang ở nước ngoài nên không thể về kịp để chăm sóc em gái anh.”

Người phụ nữ nửa nằm trên giường bệnh cũng đúng lúc tiếp lời: “Chị dâu đúng không, ngại quá chồng tôi không có ở đây, đúng lúc anh trai tôi vừa trở về thì tôi bị động thai nên mới phiền anh ấy nhanh chóng đưa tôi đến bệnh viện lớn khám…”

Nói xong cô ta trừng mắt nhìn Giang Vũ: “Anh, đều tại anh đấy, đã bảo anh thông báo trước với chị dâu mà anh lại vì quá lo lắng cho ‘em’ mà quên mất.”

Cái câu ‘chị dâu đúng không’ mà cô ta nói phía trước đã khiến cho trong lòng Sam Sam rất khó chịu, mà câu ‘vì quá lo lắng cho cô ta mà quên mất’ phía sau suýt nữa đã khiến Sam Sam tức chết, điều này cứ kì lạ thế nào, thủ đoạn cũng quá thấp kém.

Sam Sam rất bình tĩnh nói: “Không sao, cho dù anh ấy có thông báo hay không thì với tư cách là ‘chị dâu’ của em chị cũng sẽ đến thăm em.”

Hai chữ chị dâu nhấn rất mạnh, khiến cho sắc mặt của thai phụ đang nằm trên giường bệnh rõ ràng tối đi.

Thư Vãn chú ý hai người giao chiến, nhưng cũng không hề bỏ lỡ những thay đổi cảm xúc của thai phụ kia.

Lúc này thấy thai phụ dường như rất để ý Sam Sam tự xưng là chị dâu, nên cô không nhịn được xen vào nói: “Sam Sam, có thể là Giang Vũ không muốn cậu quá vất vả nên mới không nói cho cậu biết đấy, nếu không cậu là chị dâu, em gái bị bệnh chắc chắn phải đến chăm sóc.”

Nói xong cô lạnh lùng nhìn Giang Vũ: “Đúng không, anh rể…”

Thư Vãn gọi anh ta một tiếng anh rể là nhắc nhở anh ta rằng, Sam Sam giống như chị gái ruột ở trong lòng cô.

Nếu dám bắt nạt chị gái cô thì người làm em như cô, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh ta.

Trong tình huống này, Giang Vũ cũng chỉ có thể mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên rồi, anh không nỡ để cho Sam Sam quá mệt mỏi.”

Lúc này Sam Sam mới tự nhiên, cô ấy đi tới khoác cánh tay Giang Vũ: “Vẫn là ông xã tốt với em nhất, em đi theo anh lâu như vậy anh chưa bao giờ để em phải làm việc nhà, hại em mười ngón tay luôn không dính nước…”

Sam Sam cố ý duỗi những ngón tay thon dài trắng nõn ra lắc lắc trước mặt thai phụ: “Em xem, tay của chị mới mềm mại làm sao…”

Trong nháy mắt sắc mặt của thai phụ chuyển từ đen sang trắng, mở miệng muốn nói gì đó nhưng dưới ánh mắt ra hiệu của Giang Vũ lại ngoan ngoãn ngậm miệng.

Mặc dù Sam Sam đang giả vờ khoe khoang, nhưng cũng nhìn ra được mối quan hệ của hai người, cô ấy không trở mặt ngay tại chỗ mà cực kỳ bình tĩnh.

“Ông xã, anh sợ em đi đường vất vả nên không cho em về quê hại em không biết người trong gia đình anh, em gái anh tên gì vậy? Mang thai khi nào? Rồi gả đi đâu? Sao anh vừa về thì cô ấy lại động thai, còn nghiêm trọng đến mức phải nhập viện, không có vấn đề gì chứ?”

Đối mặt với sự vặn hỏi của Sam Sam, lòng bàn tay Giang Vũ đổ đầy mồ hôi lạnh nhưng dường như đã sớm chuẩn bị tâm lý, nên anh ta rất bình tĩnh nói: “Năm nay em rể sửa đường ở trong thôn, anh định đến tết sẽ đưa em về nhà…”

Sau khi dùng câu nói này để xoa dịu nghi ngờ về việc không dẫn Sam Sam về quê thì anh ta nói tiếp: “Còn em gái anh nó tên Giang Ly, gả đến thôn bên cạnh, đã đính hôn vào đầu năm nay còn chưa kịp làm giấy đăng ký kết hôn thì đàng trai đã đi Nam Phi, anh lo hai đứa nó sẽ xảy ra chuyện gì đó nên không nói với em. Nào ngờ nó mang thai, hôm nay anh về quê mới biết…”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom