• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Người Yêu Chí Tử - Thẩm Mai Trang - Phó Kiến Hưng (3 Viewers)

  • Chương 86

CHƯƠNG 86


Chắc là Phó Kiến Hưng, tôi có hơi mệt, không nói gì, chỉ nhắm mắt lại ngủ tiếp.


Có lẽ là do gần đây áp lực quá lớn, tôi luôn không thể ngủ yên giấc, tinh thần cũng không được tốt, mơ mơ màng màng đến công ty, có chút lực bất tòng tâm.


Ngồi trong phòng làm việc một lúc, Hàn Sương đưa tôi một số tài liệu để kí, rót cho tôi một cốc sữa bò rồi nói: “Giám đốc, gần đây sắc mặt của cô không được tốt, hay là đi bệnh viện khám xem?”


Tôi lắc đầu: “Không sao, cô đi làm việc đi! Chỉ là nghỉ ngơi không được tốt mà thôi!”


Gần đây quả thực là ngủ không được ngon.


Cô ấy lo lắng nhìn tôi, rồi ôm tài liệu rời đi, đi được vài bước, vẫn không kìm được mà nói với tôi: “Hay là cô tìm bác sĩ Trình xem sao, hôm nay anh ấy đến công ty rồi, ban nãy tôi mới gặp anh ấy trong thang máy!”


Niềm yêu thích và đam mê của Trình Quyết Phong đều dành cho y học, anh ta có cổ phần ở Phó thị nên rất hay đến đây.


Sau này có lẽ Phó Kiến Hưng sẽ dự tính đầu tư cho nghiên cứu y học, nên đã làm một phòng thí nghiệm y học cho Trình Quyết Phong, về cơ bản đều do Trình Quyết Phong phụ trách.


Tôi gật đầu: “Được!”


Gần đây trạng thái quả thực không được tốt, ngồi trong phòng làm việc một lúc, tôi đứng dậy đi đến phòng làm việc của Trình Quyết Phong.


Phòng làm việc của anh ta và Phó Kiến Hưng ở cùng một tầng, vốn tôi không định nghe lén, nhưng vừa ra khỏi thang máy, tôi đã vô tình nhìn thấy Lục Hòa Nhi mặc một chiếc váy dài màu trắng đứng trong phòng làm việc của Phó Kiến Hưng.


Chủ yếu là Lục Hòa Nhi rất thích kiểu ăn vận trông như tiên nữ thế này, tôi vừa nhìn là đã nhận ra ngay.


Những chuyện này quá thường xuyên rồi, tôi không định nghe ngóng, tôi đứng trước phòng làm việc của Trình Quyết Phong, gõ cửa phòng.


“Có chuyện gì?” Người đàn ông lên tiếng, giọng nói trầm ấm nam tính, giọng nói này của Phó Kiến Hưng quá dễ để nhận ra.


Tôi vừa nghe liền nghe ra được.


“Anh Kiến Hưng, em nghĩ thông suốt rồi, em từ bỏ việc ra nước ngoài, cũng không vào giới giải trí nữa.” Lục Hòa Nhi như là đã hạ quyết rất lớn, lúc nói lời này, giọng của cô ta không được ổn lắm.


“Ừm!”


Câu trả lời này rất lạnh nhạt!


Trình Quyết Phong không đi ra mở cửa, tôi gõ liên tục mấy lần liền, không phải anh ta ngủ rồi đấy chứ!


“Lát nữa Cao Nghĩa tới, cậu ấy sẽ đưa em về!” Lời này Phó Kiến Hưng nói rất lạnh nhạt.


Có lẽ là trong lòng Lục Hòa Nhi đang không vui, một lúc sau cô ta mới nói: “Em đã từ bỏ rồi, những điều này còn chưa đủ sao?”


Không khí yên lặng một lúc, nhưng Phó Kiến Hưng lại đáp trả khá lạnh lùng: “Hòa Nhi, anh nói rồi, em đừng đưa ra bất cứ quyết định nào vì anh, Thẩm Mai Trang mang thai rồi, nếu em muốn ở lại Thuận Thành, anh sẽ chịu trách nhiệm với cuộc sống của em, nhưng với chuyện tình cảm của em thì không, anh có gia đình của mình!”


“Gia đình?” Giọng nói của Lục Hòa Nhi có chút chói tai: “Vậy em thì sao? Anh trai em giao em cho anh, anh…”


“Lục Diệm không bảo anh lấy em, Hòa Nhi, suy cho cùng thì chúng ta cũng phải có cuộc sống riêng của mình.” Giọng nói Phó Kiến Hưng có chút lạnh lùng, thêm cả sự vô tình.


“Anh yêu cô ta sao?” Lục Hòa Nhi hỏi, giọng nói có chút run rẩy: “Anh vốn không yêu cô ta, chỉ vì cô ta mang thai mà thôi, anh cảm thấy hai người có con, anh phải có trách nhiệm bảo vệ bọn họ, Phó Kiến Hưng, anh không hề hiểu bản thân mình một chút nào cả, tình cảm của anh với Thẩm Mai Trang không phải yêu, mà là trách nhiệm, giống như anh đối xử với em trước kia, vì trách nhiệm nên anh mới bảo vệ em!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom