Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-153
Chương 153: Bánh bao nhỏ ngừng diễn tiếp!
Editor: Wave Literature
Mục Diệc Thần kinh ngạc nhíu mày.
Hoàn toàn không rõ, ngày hôm nay này hai cái con người này bị làm sao?
Con bé nhà hắn từ trước đến nay đều thích ăn vặt cũng cực kỳ bảo hộ đồ ăn, lúc ăn sao có thể nghĩ đến người làm ba như hắn được cơ chứ?
"Ba ba?" Bánh bao nhỏ giơ dĩa ăn, tay mỏi, không nhịn được chu môi một cái.
Mục Diệc Thần nhanh chóng đến gần, ăn một miếng dứa
"Hừm, thật sự rất ngọt."
Bánh bao nhỏ hoàn thành nhiệm vụ, đem dĩa ghim trái cây vào tay ba ba mình, "Cho ba ba này!"
Sau đó thì chạy vào phòng bếp nhìn chị của bé.
Lạc Thần Hi nhìn thấy bánh bao nhỏ chạy vào nhà bếp, thì ngẩn người.
Cô đã dặn với Đường Đường, bảo bé ở trong phòng bếp cùng ăn hoa quả với Mục đại thiếu, nhưng kết quả, thì bé lại không chịu ngồi im.
"Ba ba em đâu rồi?"
"Ba ba lớn rồi, tự bản thân ba ba cũng ăn được hoa quả." Bánh bao nhỏ chớp mắt.
Lạc Thần Hi đi đến bên cạnh cửa phòng bếp, nhìn trong phòng khách một chút.
Bộ đồ tây mà Mục Diệc Thần mặc vẫn chưa thay đổi, ngồi ngay ngắn ở trên ghế salông, ngón tay thon dài đẹp đẽ của một tay thì cầm dĩa ăn, còn tay kia thì đọc báo, bộ dáng người đàn ông đang ở nhà, vẫn toát ra khí chất tao nhã thong dong của công tử nhà giàu quyền thế như cũ.
Bỗng nhiên, dường như hắn cảm nhận được cái gì, lông mi thật dài nhấc lên, cặp mắt thâm trầm như mực đen trầm kia chạm phải ánh mắt của Lạc Thần Hi.
Trong nháy mắt, trái tim Lạc Thần Hi nhảy tưng tưng, nhanh chóng lùi vào trong nhà bếp.
Dưới sự giúp đỡ qua loa không ngừng của bánh bao nhỏ, thì thời gian nấu cơm của Lạc Thần Hi lâu thêm một chút nữa.
Chẳng qua cuối cùng cô cũng nấu xong một mâm đầy đủ năm món ăn, bưng lên bàn ăn.
Lạc Thần Hi nháy mắt với bánh bao nhỏ, thì bánh bao nhỏ lập tức chạy đến bên cạnh Mục Diệc Thần.
"Ba ba, ăn cơm thôi ạ!"
Mục Diệc Thần bỏ tờ báo xuống, cất bước đi đến bàn ăn.
Thức ăn trên bàn, ngoại trừ bánh pútđing ô mai Đường Đường trước mặt, thì tất cả đều là món mà Mục đại thiếu thích ăn.
Hắn đăm chiêu, nhìn lướt qua người phụ nữ nhỏ đang ngồi thẳng lưng ở phía đối diện một chút, khóe miệng không nhịn được nhếch lên.
"Mục đại thiếu, gần đây anh công tác cực khổ rồi. Tôi cố ý làm những món ăn này, cho anh bồi bổ cơ thể đấy, anh ăn nhiều một chút nhé!" Lạc Thần Hi cười đặc biệt vui tươi.
"Ba ba ăn nhiều chút nha!" Bánh bao nhỏ cũng phụ hoạ theo.
Mục Diệc Thần còn chưa kịp nói chuyện, thì một miếng thịt kho tàu được gắp vào trong bát của hắn.
Hắn nhíu mày, nhìn thấy đôi mắt mèo quyến rũ của Lạc Thần Hi mở to, trông chờ nhìn hắn.
Mục Diệc Thần mím môi, theo bản năng mà cúi đầu cắn một cái.
Không thể không nói, khả năng nấu nướng của người phụ nữ này, thật sự rất tốt…
Lạc Thần Hi thấy hắn ăn rất nhanh, trong lòng âm thầm vui vẻ.
Xem ra, Mục Diệc Thần rất hài lòng với các món ăn của cô, kế hoạch ngày hôm nay được thực hiện cực kỳ thuận lợi, cô cùng bánh bao nhỏ phối hợp quá ăn ý rồi!
Cô gắp cho Mục Diệc Thần mỗi món một lần, cuối cùng, ánh mắt cúi nhìn món lớn nhất ở trong mâm cơm.
Màu sắc trong cái mâm kia vô cùng thơm, hương vị cá sốt chua ngọt rất nức mũi, là món chính của ngày hôm nay, hao tổn rất nhiều công sức của cô mới làm xong, cô đã nếm qua một chút rồi, mùi vị số một luôn đó!
Mục Diệc Thần lần trước muốn ăn món này, nói rõ hắn rất thích, nên nhất định phải cho hắn ăn nhiều thêm chút nữa.
Lạc Thần Hi vừa nghĩ đến, thì gắp một miếng thịt cá lớn phần bụng, bỏ vào bát của Mục Diệc Thần.
"Mục đại thiếu, đây là cá sốt chua ngọt mà anh thích nhất nè, anh ha ha nếm thử đi?"
Mục Diệc Thần cúi đầu nhìn thịt cá ở trong bát, rời ý tứ sâu xa nhìn Lạc Thần Hi, lúc này mới nhấc đũa.
Đang lúc này, một thanh âm non nớt bên người truyền tới: "Ba ba..."
Hai người lớn quay đầu, lúc này mới phát hiện, bánh bao nhỏ nhìn cá ở trong bát của Mục Diệc Thần vô cùng khát khao.
Lạc Thần Hi trong lòng hơi hồi hộp một chút.
Đột nhiên nhớ ra, cá sốt chua ngọt cũng là món ăn Đường Đường yêu thích nhất!
Bây giờ, cô lại gắp phần lớn thịt cá cho Mục Diệc Thần, trong đĩa cá chỉ còn dư lại phần đuôi và một số bộ phận khác mà thôi.
Lạc Thần Hi nhìn Mục đại thiếu, rồi lại nhìn bánh bao nhỏ, lập tức lúng túng.
Nếu như bản thân cô, thì nhật định lập tức đưa cá cho bánh bao nhỏ nhưng mà, bây giờ thịt cá đang nằm trong bát của Mục đại thiếu…
Mục Diệc Thần trầm mặc trong chốc lát, nhướn môi mỏng, "Đây là món chị của con làm cho ba, con muốn ăn, thì để ngày mai dì Trần làm cho con ăn mười lần luôn!"
Nghe nói như thế, bánh bao nhỏ òa khóc.
"Ba ba hư hư, chán ghét ba ba! Đường Đường cũng muốn ăn cá sốt chua ngọt do chị làm mà!"
Bé con đẩy chén của mình ra, từ trên ghế dành cho trẻ em nhảy xuống, chạy về phòng mình.
Để lại Lạc Thần Hi mơ màng không hiểu, khóc không ra nước mắt.
Chuyện này... Đây là tình huống như thế nào vậy chứ?
Cô còn có cảnh quản trọng cần bánh bao nhỏ biểu diễn mà!
Kết quả, bánh bao nhỏ lại bởi vì một đĩa cá sốt chua ngọt mà ngừng diễn.
Editor: Wave Literature
Mục Diệc Thần kinh ngạc nhíu mày.
Hoàn toàn không rõ, ngày hôm nay này hai cái con người này bị làm sao?
Con bé nhà hắn từ trước đến nay đều thích ăn vặt cũng cực kỳ bảo hộ đồ ăn, lúc ăn sao có thể nghĩ đến người làm ba như hắn được cơ chứ?
"Ba ba?" Bánh bao nhỏ giơ dĩa ăn, tay mỏi, không nhịn được chu môi một cái.
Mục Diệc Thần nhanh chóng đến gần, ăn một miếng dứa
"Hừm, thật sự rất ngọt."
Bánh bao nhỏ hoàn thành nhiệm vụ, đem dĩa ghim trái cây vào tay ba ba mình, "Cho ba ba này!"
Sau đó thì chạy vào phòng bếp nhìn chị của bé.
Lạc Thần Hi nhìn thấy bánh bao nhỏ chạy vào nhà bếp, thì ngẩn người.
Cô đã dặn với Đường Đường, bảo bé ở trong phòng bếp cùng ăn hoa quả với Mục đại thiếu, nhưng kết quả, thì bé lại không chịu ngồi im.
"Ba ba em đâu rồi?"
"Ba ba lớn rồi, tự bản thân ba ba cũng ăn được hoa quả." Bánh bao nhỏ chớp mắt.
Lạc Thần Hi đi đến bên cạnh cửa phòng bếp, nhìn trong phòng khách một chút.
Bộ đồ tây mà Mục Diệc Thần mặc vẫn chưa thay đổi, ngồi ngay ngắn ở trên ghế salông, ngón tay thon dài đẹp đẽ của một tay thì cầm dĩa ăn, còn tay kia thì đọc báo, bộ dáng người đàn ông đang ở nhà, vẫn toát ra khí chất tao nhã thong dong của công tử nhà giàu quyền thế như cũ.
Bỗng nhiên, dường như hắn cảm nhận được cái gì, lông mi thật dài nhấc lên, cặp mắt thâm trầm như mực đen trầm kia chạm phải ánh mắt của Lạc Thần Hi.
Trong nháy mắt, trái tim Lạc Thần Hi nhảy tưng tưng, nhanh chóng lùi vào trong nhà bếp.
Dưới sự giúp đỡ qua loa không ngừng của bánh bao nhỏ, thì thời gian nấu cơm của Lạc Thần Hi lâu thêm một chút nữa.
Chẳng qua cuối cùng cô cũng nấu xong một mâm đầy đủ năm món ăn, bưng lên bàn ăn.
Lạc Thần Hi nháy mắt với bánh bao nhỏ, thì bánh bao nhỏ lập tức chạy đến bên cạnh Mục Diệc Thần.
"Ba ba, ăn cơm thôi ạ!"
Mục Diệc Thần bỏ tờ báo xuống, cất bước đi đến bàn ăn.
Thức ăn trên bàn, ngoại trừ bánh pútđing ô mai Đường Đường trước mặt, thì tất cả đều là món mà Mục đại thiếu thích ăn.
Hắn đăm chiêu, nhìn lướt qua người phụ nữ nhỏ đang ngồi thẳng lưng ở phía đối diện một chút, khóe miệng không nhịn được nhếch lên.
"Mục đại thiếu, gần đây anh công tác cực khổ rồi. Tôi cố ý làm những món ăn này, cho anh bồi bổ cơ thể đấy, anh ăn nhiều một chút nhé!" Lạc Thần Hi cười đặc biệt vui tươi.
"Ba ba ăn nhiều chút nha!" Bánh bao nhỏ cũng phụ hoạ theo.
Mục Diệc Thần còn chưa kịp nói chuyện, thì một miếng thịt kho tàu được gắp vào trong bát của hắn.
Hắn nhíu mày, nhìn thấy đôi mắt mèo quyến rũ của Lạc Thần Hi mở to, trông chờ nhìn hắn.
Mục Diệc Thần mím môi, theo bản năng mà cúi đầu cắn một cái.
Không thể không nói, khả năng nấu nướng của người phụ nữ này, thật sự rất tốt…
Lạc Thần Hi thấy hắn ăn rất nhanh, trong lòng âm thầm vui vẻ.
Xem ra, Mục Diệc Thần rất hài lòng với các món ăn của cô, kế hoạch ngày hôm nay được thực hiện cực kỳ thuận lợi, cô cùng bánh bao nhỏ phối hợp quá ăn ý rồi!
Cô gắp cho Mục Diệc Thần mỗi món một lần, cuối cùng, ánh mắt cúi nhìn món lớn nhất ở trong mâm cơm.
Màu sắc trong cái mâm kia vô cùng thơm, hương vị cá sốt chua ngọt rất nức mũi, là món chính của ngày hôm nay, hao tổn rất nhiều công sức của cô mới làm xong, cô đã nếm qua một chút rồi, mùi vị số một luôn đó!
Mục Diệc Thần lần trước muốn ăn món này, nói rõ hắn rất thích, nên nhất định phải cho hắn ăn nhiều thêm chút nữa.
Lạc Thần Hi vừa nghĩ đến, thì gắp một miếng thịt cá lớn phần bụng, bỏ vào bát của Mục Diệc Thần.
"Mục đại thiếu, đây là cá sốt chua ngọt mà anh thích nhất nè, anh ha ha nếm thử đi?"
Mục Diệc Thần cúi đầu nhìn thịt cá ở trong bát, rời ý tứ sâu xa nhìn Lạc Thần Hi, lúc này mới nhấc đũa.
Đang lúc này, một thanh âm non nớt bên người truyền tới: "Ba ba..."
Hai người lớn quay đầu, lúc này mới phát hiện, bánh bao nhỏ nhìn cá ở trong bát của Mục Diệc Thần vô cùng khát khao.
Lạc Thần Hi trong lòng hơi hồi hộp một chút.
Đột nhiên nhớ ra, cá sốt chua ngọt cũng là món ăn Đường Đường yêu thích nhất!
Bây giờ, cô lại gắp phần lớn thịt cá cho Mục Diệc Thần, trong đĩa cá chỉ còn dư lại phần đuôi và một số bộ phận khác mà thôi.
Lạc Thần Hi nhìn Mục đại thiếu, rồi lại nhìn bánh bao nhỏ, lập tức lúng túng.
Nếu như bản thân cô, thì nhật định lập tức đưa cá cho bánh bao nhỏ nhưng mà, bây giờ thịt cá đang nằm trong bát của Mục đại thiếu…
Mục Diệc Thần trầm mặc trong chốc lát, nhướn môi mỏng, "Đây là món chị của con làm cho ba, con muốn ăn, thì để ngày mai dì Trần làm cho con ăn mười lần luôn!"
Nghe nói như thế, bánh bao nhỏ òa khóc.
"Ba ba hư hư, chán ghét ba ba! Đường Đường cũng muốn ăn cá sốt chua ngọt do chị làm mà!"
Bé con đẩy chén của mình ra, từ trên ghế dành cho trẻ em nhảy xuống, chạy về phòng mình.
Để lại Lạc Thần Hi mơ màng không hiểu, khóc không ra nước mắt.
Chuyện này... Đây là tình huống như thế nào vậy chứ?
Cô còn có cảnh quản trọng cần bánh bao nhỏ biểu diễn mà!
Kết quả, bánh bao nhỏ lại bởi vì một đĩa cá sốt chua ngọt mà ngừng diễn.
Bình luận facebook