Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-231
Chương 231: Không phải quá mơ mộng hảo huyền rồi đấy chứ?
Editor: Wave Literature
Ngoại trừ Mục Diệc Thần ra, thì cô ta còn chưa từng có từng đụng phải, người đàn ông thờ ơ không hề ngó ngàng đến cô ta như vậy!
Đặc biệt loại người mới của giới thời trang như Trần Hi Lạc, thì sẽ càng chủ động lại gần cô ta mới đúng chứ.
Rốt cuộc thì vấn đề ở đâu cơ chứ?
Mắt nhìn thấy Trần Hi Lạc phải đi, thì Bạch Tâm Hinh hấp tấp hẳn lên.
Cô ta sải bước dài chắn trước mặt của Lạc Thần Hi, dứt khoát nói rõ ràng luôn.
"Trần Hi Lạc, sao cậu lại lạnh nhạt đối với người đi trước như vậy chứ? Không phải chỉ đi uống nước thôi sao hả? Năm nay cậu nói debut, chắc hoàn toàn không hề biết, muốn sống trong cái giới thời trang này, giao thiệp là rất quan trọng, biết thêm nhiều người, thì đối với cậu chỉ càng thêm tốt hơn mà thôi."
Lạc Thần Hi không nhịn được nhăn mày.
"Bạch tiểu thư à, có phải cô rất rảnh rỗi hay không hả? Không nhìn thấy tôi không muốn để ý đến cô hay sao?"
Bạch Tâm Hinh bị cô cắt lời, thì cả khuôn mặt tràn đầy sự không dám tin.
Vừa nãy cô ta cũng đã ám chỉ như thế rồi, chỉ cần Trần Hi Lạc chịu nghe cô ta, thì cô ta sẽ giới thiệu người mà cô ta quen biết cho cậu ta!
Trong mắt Bạch Tâm Hinh, cho dù Trần Hi Lạc thật sự là một tên đồng tính, nhưng chỉ cần muốn trong phát triển trong cái giới này, thì sẽ không từ chối cô ta đâu.
Nhưng nào có biết, đối phương không chỉ có không phản ứng chút nào, hơn nữa, nói chuyện với cô ta vẫn không hề khách khí như cũ!
Cô ta tức giận đến mức suýt chút nữa trở mặt tại chỗ này luôn.
Nhưng nhớ đến chuyện lên trang bìa mới là chuyện quan trọng, nên cô ta chỉ có thể mạnh mẽ nhịn xuống.
"Trần Hi Lạc, rốt cuộc thì tôi đắc tội cậu ở đâu hả? Cậu bất mãn chuyện gì đối với tôi vậy hả? Vừa nãy lúc phỏng vấn, thì tôi đã nhìn ra rồi, hình như cậu cố ý không ưa tôi đúng không? Nếu như tôi đụng chạm gì đến cậu trong lúc không biết, thì cậu cứ nói trực tiếp với tôi, dù sao thì cũng không phải tôi cố ý đâu."
Bạch Tâm Hinh cố ý nói đến mức vô cùng đáng thương.
"Lúc phỏng vấn sao?"
Lạc Thần Hi ngẩn người, lập tức hiểu được.
Hóa ra, Bạch Tâm Hinh cố ý chạy đến tìm cô, còn diễn trò như thế, là do không cam lòng với kết quả của cuộc phỏng vấn mình đã bị loại ra khỏi, nên dự định dựa vào cô sao!
Không phải quá mơ mộng hảo huyền rồi đấy chứ?
Còn thật sự coi chính mình có sức hút kinh người hay sao hả?
Bạch Tâm Hinh đến gần vài bước, tiếp tục nói: "Trần Hi Lạc,tôi đã nghe người khác nói, chính cậu là người chọn Đoạn Vũ Ngưng. Cậu hay nói cho tôi biết đi, cậu không hài lòng với tôi ở chỗ nào hả? Danh tiếng của tôi, kinh nghiệm cùng với nhân khí, đều mạnh hơn Đoạn Vũ Ngưng kia nhiều lắm, nếu cậu hợp tác chung với tôi, thì cả hai chúng ta sẽ cùng có lợi mà thôi."
"Đây trang bìa tạp chí đầu tiên của cậu, nhất định phải chọn đối tượng hợp tác một cách cẩn thận!
Cô ta nháy mắt một cái, "Cậu yên tâm đi, cậu giúp tôi lần này, thì sau này, tôi nhất định sẽ báo đáp lại cho cậu."
Khóe miệng của Lạc Thần Hi giật giật.
Trên đời này tại sao có thể có người tự cho mình cao hơn người khác như Bạch Tâm Hinh vậy cơ chứ!
Thực sự khiến cô buồn nôn đến hỏng cả người luôn rồi.
Lạc Thần Hi liếc nhìn cô ta, "Cô thật sự muốn biết, tại sao tôi lại không chọn cô sao?"
Vẻ mặt của Bạch Tâm Hinh vô cùng thành khẩn, "Đúng vậy, cậu cứ việc nói hết ra đi."
Lạc Thần Hi nói: "Vừa nãy Thang tổng biên tập đã nói qua rồi, cô nhất định bắt tôi phải lặp lại một lần nữa sao hả? Trình độ của cô quá thiếu chuyên nghiệp, tôi không muốn hợp tác với người thiếu chuyện nghiệp như vậy. Hơn nữa cô cũng nói rồi đấy, đây là lần đầu tiên tôi lên trang bìa tạp chí, tôi cũng không muốn bị liên lụy bởi cô đâu."
"Cậu...! Cậu nói cái gì chứ? Tôi không chuyên nghiệp ở đâu hả?"
Bạch Tâm Hinh cuối cùng cũng không thể nào giữ được nụ cười dối trá ở trên mặt mình nữa.
"Không có một chút nào chuyên nghiệp luôn ấy. Ví dụ như bây giờ cô đến tìm tôi, muốn sử dụng tài nguyên cùng mối quan hệ của mình để lấy được cơ hội lên trang bì, chuyện này rất không chuyên nghiệp đấy. Nếu để cho Thang tổng biên tập biết được rồi, thì sợ sẽ đưa luôn cô vào danh sách đen. Tôi khuyên cô vẫn không nên hao tâm tổn trí làm cái gì đâu."
Lạc Thần Hi nói một cách vô cùng lạnh lùng, cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay.
Không được, lại kéo dài thời gian nữa, thì nhà trẻ sẽ tan học mất!
Cô xoay người bước nhanh rời đi.
Mặc kệ Bạch Tâm Hinh kêu to ở sau lưng, ngay cả quay đầu cũng không làm.
Bạch Tâm Hinh tức giận đến chết, "Chết tiệt, làm sao mỗi người đều đối chọi với tôi như thế cơ chứ?Trần Hi Lạc, cô nhớ kỹ tôi đi! Mới nổi tiếng có vài ngày, đã không xem tôi vào mắt rồi sao hả?"
Editor: Wave Literature
Ngoại trừ Mục Diệc Thần ra, thì cô ta còn chưa từng có từng đụng phải, người đàn ông thờ ơ không hề ngó ngàng đến cô ta như vậy!
Đặc biệt loại người mới của giới thời trang như Trần Hi Lạc, thì sẽ càng chủ động lại gần cô ta mới đúng chứ.
Rốt cuộc thì vấn đề ở đâu cơ chứ?
Mắt nhìn thấy Trần Hi Lạc phải đi, thì Bạch Tâm Hinh hấp tấp hẳn lên.
Cô ta sải bước dài chắn trước mặt của Lạc Thần Hi, dứt khoát nói rõ ràng luôn.
"Trần Hi Lạc, sao cậu lại lạnh nhạt đối với người đi trước như vậy chứ? Không phải chỉ đi uống nước thôi sao hả? Năm nay cậu nói debut, chắc hoàn toàn không hề biết, muốn sống trong cái giới thời trang này, giao thiệp là rất quan trọng, biết thêm nhiều người, thì đối với cậu chỉ càng thêm tốt hơn mà thôi."
Lạc Thần Hi không nhịn được nhăn mày.
"Bạch tiểu thư à, có phải cô rất rảnh rỗi hay không hả? Không nhìn thấy tôi không muốn để ý đến cô hay sao?"
Bạch Tâm Hinh bị cô cắt lời, thì cả khuôn mặt tràn đầy sự không dám tin.
Vừa nãy cô ta cũng đã ám chỉ như thế rồi, chỉ cần Trần Hi Lạc chịu nghe cô ta, thì cô ta sẽ giới thiệu người mà cô ta quen biết cho cậu ta!
Trong mắt Bạch Tâm Hinh, cho dù Trần Hi Lạc thật sự là một tên đồng tính, nhưng chỉ cần muốn trong phát triển trong cái giới này, thì sẽ không từ chối cô ta đâu.
Nhưng nào có biết, đối phương không chỉ có không phản ứng chút nào, hơn nữa, nói chuyện với cô ta vẫn không hề khách khí như cũ!
Cô ta tức giận đến mức suýt chút nữa trở mặt tại chỗ này luôn.
Nhưng nhớ đến chuyện lên trang bìa mới là chuyện quan trọng, nên cô ta chỉ có thể mạnh mẽ nhịn xuống.
"Trần Hi Lạc, rốt cuộc thì tôi đắc tội cậu ở đâu hả? Cậu bất mãn chuyện gì đối với tôi vậy hả? Vừa nãy lúc phỏng vấn, thì tôi đã nhìn ra rồi, hình như cậu cố ý không ưa tôi đúng không? Nếu như tôi đụng chạm gì đến cậu trong lúc không biết, thì cậu cứ nói trực tiếp với tôi, dù sao thì cũng không phải tôi cố ý đâu."
Bạch Tâm Hinh cố ý nói đến mức vô cùng đáng thương.
"Lúc phỏng vấn sao?"
Lạc Thần Hi ngẩn người, lập tức hiểu được.
Hóa ra, Bạch Tâm Hinh cố ý chạy đến tìm cô, còn diễn trò như thế, là do không cam lòng với kết quả của cuộc phỏng vấn mình đã bị loại ra khỏi, nên dự định dựa vào cô sao!
Không phải quá mơ mộng hảo huyền rồi đấy chứ?
Còn thật sự coi chính mình có sức hút kinh người hay sao hả?
Bạch Tâm Hinh đến gần vài bước, tiếp tục nói: "Trần Hi Lạc,tôi đã nghe người khác nói, chính cậu là người chọn Đoạn Vũ Ngưng. Cậu hay nói cho tôi biết đi, cậu không hài lòng với tôi ở chỗ nào hả? Danh tiếng của tôi, kinh nghiệm cùng với nhân khí, đều mạnh hơn Đoạn Vũ Ngưng kia nhiều lắm, nếu cậu hợp tác chung với tôi, thì cả hai chúng ta sẽ cùng có lợi mà thôi."
"Đây trang bìa tạp chí đầu tiên của cậu, nhất định phải chọn đối tượng hợp tác một cách cẩn thận!
Cô ta nháy mắt một cái, "Cậu yên tâm đi, cậu giúp tôi lần này, thì sau này, tôi nhất định sẽ báo đáp lại cho cậu."
Khóe miệng của Lạc Thần Hi giật giật.
Trên đời này tại sao có thể có người tự cho mình cao hơn người khác như Bạch Tâm Hinh vậy cơ chứ!
Thực sự khiến cô buồn nôn đến hỏng cả người luôn rồi.
Lạc Thần Hi liếc nhìn cô ta, "Cô thật sự muốn biết, tại sao tôi lại không chọn cô sao?"
Vẻ mặt của Bạch Tâm Hinh vô cùng thành khẩn, "Đúng vậy, cậu cứ việc nói hết ra đi."
Lạc Thần Hi nói: "Vừa nãy Thang tổng biên tập đã nói qua rồi, cô nhất định bắt tôi phải lặp lại một lần nữa sao hả? Trình độ của cô quá thiếu chuyên nghiệp, tôi không muốn hợp tác với người thiếu chuyện nghiệp như vậy. Hơn nữa cô cũng nói rồi đấy, đây là lần đầu tiên tôi lên trang bìa tạp chí, tôi cũng không muốn bị liên lụy bởi cô đâu."
"Cậu...! Cậu nói cái gì chứ? Tôi không chuyên nghiệp ở đâu hả?"
Bạch Tâm Hinh cuối cùng cũng không thể nào giữ được nụ cười dối trá ở trên mặt mình nữa.
"Không có một chút nào chuyên nghiệp luôn ấy. Ví dụ như bây giờ cô đến tìm tôi, muốn sử dụng tài nguyên cùng mối quan hệ của mình để lấy được cơ hội lên trang bì, chuyện này rất không chuyên nghiệp đấy. Nếu để cho Thang tổng biên tập biết được rồi, thì sợ sẽ đưa luôn cô vào danh sách đen. Tôi khuyên cô vẫn không nên hao tâm tổn trí làm cái gì đâu."
Lạc Thần Hi nói một cách vô cùng lạnh lùng, cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay.
Không được, lại kéo dài thời gian nữa, thì nhà trẻ sẽ tan học mất!
Cô xoay người bước nhanh rời đi.
Mặc kệ Bạch Tâm Hinh kêu to ở sau lưng, ngay cả quay đầu cũng không làm.
Bạch Tâm Hinh tức giận đến chết, "Chết tiệt, làm sao mỗi người đều đối chọi với tôi như thế cơ chứ?Trần Hi Lạc, cô nhớ kỹ tôi đi! Mới nổi tiếng có vài ngày, đã không xem tôi vào mắt rồi sao hả?"
Bình luận facebook