Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2
Luôn luôn tồn tại bên trong mỗi con người chúng ta những khoảng trống và nỗi sợ hãi không thể lấp đầy.
Với tôi,chuyện ấy đến ngày hôm nay khi nghĩ lại,tôi vẫn cảm thấy run sợ.
Sáng tôi thức dậy khá sớm để chuẩn bị cho chuyến đi về hà giang của mình..mới đến nhà họ Trịnh chưa được bao lâu mà tôi đã phải chứng kiến biết bao nhiêu là chuyện?Từ sau cÁi lần rơi vỡ bát hương ấy,hễ lần nào tôi đi qua đây là lại có cảm giác có cơn gió nhẹ luồn qua tóc,như có bàn tay ai đó chạm vào sống lưng lạnh buốt..khiến tôi không khỏi rựng tóc gáy.ba chân bổn cẳng chạy nhanh xuống dưới nhà.Hôm nay nhà có vẻ khá im ắng,bà lan thì đi đâu mất hút từ cái hôm mời thầy bói về..cô Ba thì cứ nửa tỉnh nửa mê ở trên phòng..nhà này,ngoài bà Sương và cái Lí (con ở nhà chồng tôi mới đên ở được. 2 tháng) là được bình thường..còn lại đều hành tung bí ẩn?
Vừa ngồi xuống dùng bữa sáng chưa được mấy phút,con Lí từ ngoài cổn g đi chợ về ,vừa thấy tôi mới bà sương nó đã oang oang,choé choé cái mồm:
-mợ Hiền,mợ mới về đây chắc không quen đúng không?
-ờ tôi có chút chút..
-thẩm nào,chắc mợ nhớ nhà lắm hả,mấy đêm nay con ra khoá cổng,đều thấy mợ đêm nào cũng mặc váy trắng đứng cạnh cửa sổ nhìn con.
Bà sương đang rửa bát tay cũng ngừng hẳn khi nghe những lời nói của con Lí.
-mợ toàn nhìn chằm chằm,lắm lúc con tưởng mợ là ma ấy..lần sau mợ đừng có mà làm thế nữa nhé?
Tay của tôi run lên đánh rơi luôn bát canh tôi đang cầm trên tay.bà sương thấy vậy,liền mắng nó:
-mày cứ liên thiên..ai mà đứng ngoài cửa sổ vào tầm ấy
-con nói đúng mà..hôm trước,con đang ngủ thì lại cứ thấy tiếng ai hát ru con,rồi tiếng khóc của ai phía sau vườn trồng cây cảnh của bà chủ lan..ấy.
-mày vừa mới đến được 2 tháng..biết cái gì liên thiên?
-con chỉ nói đúng thôi mà..
Bà sương nhanh chóng giải thích cho tôi rồi mau chóng đẩy tôi lên nhà trên..1 mình giữa căn nhà lạnh lẽo như vậy?thật không còn gì đáng sợ hơn.con người chúng ta thường có nhiều hơn nỗi sợ tồn tại cùng một lúc: sợ thay đổi, sợ thất bại, sợ sai lầm, sợ yêu, sợ ma, sợ bị từ chối,... Có những nỗi sợ khôn khoan, nhưng cũng có những nỗi sợ gọi là hèn nhát, có những nỗi sợ cứu được chúng ta, nhưng cũng có những nỗi sợ khiến chúng ta mãi mãi không ngóc đầu lên được. Mặc khác, có những nỗi sợ giúp chúng ta an toàn, nhưng cũng chính những nỗi sợ giúp chúng ta an toàn đó lại là thứ khiến chúng ta không bao giờ có được điều mà mình mong muốn!
"Tôi sẽ chấp nhận tất cả để tìm được ra câu trả lời chính xác cho sự bí ẩn về lời đồn nhà họ Trịnh có ma..và cái chết bí ẩn người con dâu 3 năm về trước"
Tôi nhanh chóng gấp vội 1 ít quần áo để đi cho kịp chuyến xe về Hà Giang.Lúc tôi bước ra khỏi cửa..không biết ma xui quỷ khiến thế nào,tôi lại gặp ngay cô Ba..mặt cô từ lừ lừ rồi nhìn tôi,2 mắt trợn tròn làm tôi có chút đề phòng;
-giờ mới biết mặt chị dâu?
-nghe nói cô không khoẻ?sao không nghỉ ngơi thêm,ra ngoài này gió trời..càng mệt hơn?
-cảm ơn
Cô ba nhếch mép rồi bước lại về phòng..
Trước khi đi cô ta có nói với tôi 1 câu như thế này?
-nhà họ trịnh từ trước đến giờ chỉ cần cháu chứ không cần dâu?cô nên biết bổn phận mình ở đâu,cô được mẹ tôi mua về,nghĩa là phải phục tùng cái nhà này,cái dòng họ này,hãy nhớ thân phận của mình và nếu không muốn rước hoạ vào thân thì đừng bao giờ tìm hiểu những cái chỉ là lời đồn..?
"Câu nói đó có ẩn chứa nội dung gì"
"Bạn có đồng ý với tôi rằng:một người phụ nữ chưa chết nếu như tên của cô ta luôn được nhắc tới"
Tôi cứ thể chạy một mạch xuống dưới sân,mong muốn của tôi bây giờ có thể trốn thoát khỏi căn nhà kì quái lắm.Tôi gần như sắp phát điên ,từ ngay đặt chân đến đây,tôi chưa bao giờ có một giấc ngủ bình yên thực sự?
13h chiều..tôi bắt đầu về Hà Giang- bắt đầu cuộc tìm kiếm và lời giải cho những điều bí ẩn ?Tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.Trong giấc mơ,tôi vô tình đi lạc vào một khu vườn..nơi có hoa,có cây,có tất cả mọi thứ..hình ảnh người mẹ đang âu yếm đứa con của mình..rồi 1 chốc,con gió lạnh thổi qua,trước mắt tôi không phải những thứ hoa mĩ như vậy nữa?mà là cảnh hoang tàn ,chết chóc..
Tôi sợ hãi lùi lại..vô tình dẫm phải một cái gì đó.Một chiếc đầu lâu..đang thối rữa nhìn thẳng tôi..với ánh mắt thèm khát..tôi cứ thế bỏ chạy mà chẳng dám ngoảnh mặt lại đằng sau..tôi cứ chạy,,chạy đến khi bàn chân tôi rỉ máu,tôi mới dừng lại..Trước mặt tôi lúc này là một ngôi mộ..không tên..được chôn lấp tạm thời..tôi bước lại gần..phần đất ngổn ngang bật mở,tôi líu nhíu mắt rồi nhìn xuống..không có gì cả..
Tôi thở phào nhẹ nhõm..nhưng..vừa khi cảm nhận được mùi máu tanh lồng,mùi xác chết đang ở đây?
Tôi quay lại..một hồn ma đang lơ lửng đứng ngay tại đây?tôi như muốn chết ngất ngay lúc này..chân muốn chạy mà chẳng chạy nổi,
-"Tất cả chúng ta cần học cách không sợ hãi nỗi đau. Hãy cố gắng chịu đựng và cảm nhận nó. Không phủ nhận nhưng cũng không để bị lún sâu vào trong nó.
Nỗi đau sẽ không kéo dài mãi mãi nếu bạn còn sống.Còn nếu bạn chết thì đó sẽ là nỗi hận thù"
Hồn ma ấy cứ nhìn chằm chằm tôi,trên chán có vết thương đang thối rữa vẫn chảy dòng máu đen xuống một nửa khuôn mặt..trên tay đang bồng một bào thai..và đặc biệt phần ngực có những vết cắt chằng chịt..chấp vá lại bằng những con dòi.Cứ thế hát
"À à ơi..à á à à ời...con ơi con ngủ cho ngoan.."
Rồi cứ thế ,hồn ma nữ ấy khóc..những giọt nước mắt màu đỏ thắm cứ thế chảy ra từ đôi mắt đáng sợ kia.
-đừng làm hại tôi..xin đừng lại gần tôi
Tôi cứ thế quỳ gối,2 tay chắp van xin..đến lạc cả giọng.
-Ta sẽ không làm hại ngươi nếu ngươi có thể giúp ta?
-tôi chỉ là người bình thường..tôi cũng không có gây thù chuốc oán gì với cô cả?
-tất cả những ai bước vào nhà họ Trịnh đều phải chết (cô ta từ từ ghé sát mặt tôi)
-xin cô..hãy để cho tôi được sống,cô muốn gì,tôi sẽ làm cho cô
Giọng cười the thé
-cô sẽ được sống nếu cô có thể giải oan nỗi oan ức cho tôi?
Chính khi ấy tất cả nỗi hận thù được khơi lại?
Di ảnh người con dâu trong họ Trịnh từ ngày hôm nay sau giấc mơ ấy của tôi,chính thức biến mất?phía sau vườn..đám cỏ xanh ở góc vườn bỗng chốc hoá thành một đám cỏ chết,không một lời giải thích?
Thực sự,nguyên nhân cái chết của người con dâu cả do vô ý té cầu thanh chết hay còn một âm mưu đáng sợ nào đằng sau cái chết bí ẩn này?
.... có người lại nói chết là một sự khởi đầu mới, có người lại phủ nhận nó trên một lối sống khác về tinh thần. Nhưng dẫu cuộc đời bạn có thế nào đi nữa thì hãy luôn nhớ rằng, chết chẳng là gì, không sống mới đáng sợ. Nhưng có những nỗi sợ mà sống không bằng chết.và có những nỗi hận..đến chết cũng không thể nhắm mắt?
Tôi giật mình tỉnh dậy,cũng là lúc xe dừng lại..cơ thể toát mồ hôi,tôi thở phào vì đã thoát khỏi ra giấc mơ ấy 1 cách nhanh nhất có thể?
Tại nhà họ Trịnh..sau khi về nhà và nghe được thông tin tôi xin phép về quê một thời gian..
Bà lan lặng lẽ đi vào một căn phòng bí mật ..bà ta gõ mõ từ từ,rồi càng ngày càng mạnh..cơ thể trao đảo điên cuồng ..bà ta đột nhiên đứng dậy,tay cầm chiếc chìa khoá mở cánh cửa phía sau bức ảnh của người con trai cả được treo trong phòng.Nơi đó,cất giữ một "trái tim" và một hình nhân với một con dao nhỏ cắm vào tim.Bà ta nở một nụ cười man rợ
-mày đến chết vẫn còn làm phiền gia đình tao?cô con dâu cả..
"Trái tim của mày và những cô gái khác nữa sẽ mãi mãi được cất giữ ở đây để phục vụ con trai của tao,mãi mãi và cô ta sẽ là người tiếp theoo.."
Tôi không về nhà mà nhanh chóng duy chuyển đêzn nhà của Thầy...có lẽ thầy là ng duy nhất giúp được tôi lúc này
Tôi gọi mãi mà không thấy ai trả lời..
-thầy ơi,con hiền đây..thầy mở cửa cho con được không?
-....vẫn im lặng
Tôi toan bước đi thì có tiếng trong nhà vọng lại;
-chuyện của con ta không thể giúp được?con và hồn ma đó có số mệnh âm dương không thể tách biệt?nếu con muốn thoát khỏi nó,chỉ còn cách tự lực bản thân mình?
-sao thầy biết được ạ?nếu thầy không giúp chắc con chết mất
Tôi cứ thế quỳ lạy ở dứoi sân đất nhà thầy..khóc đến lạc giọng.
-con ma đấy vì nỗi oán hận ,oan ức quá lớn trong lòng nên không chịu đầu thai giờ đã thành quỷ ám và đi theo con rồi..ta không còn cách nào khác?Hãy tự mình giải quyết và ta sẽ không thể giúp con..nên nhớ "sự nguy hiểm nhất bây giờ con phải đối mặt không phải là hồn dâu con ma nhà họ Trịnh mà là sự bí ẩn của những người đang sống trong ngôi nhà đó"
"Hãy quay về đó và đi tìm sự thật"
Câu nói của thầy nhất định tôi không thể nào hiểu nổi..
"Khi cái chết ập đến cận kề..một là chọn cách buông bỏ,2 là chọn cách đấu tranh"
Không có một điều gì có thể hoàn toàn lấp đầy khát khao vô tận trong tâm hồn con người cả. Khi dừng chân một chút trong cuộc sống hàng ngày, người ta nhận ra rằng mình phải tìm thấy một điểm tựa đích thực nào đó.Ý nghĩa đời người chỉ có thể được giải quyết hoàn toàn với sự hiện hữu của thế giới sau cái chết.
Và tôi lại một lần nữa lên đường trở về ngôi nhà bí ẩn đó để đưa ra đáp án chính xácvề cái chết bí ẩn của người vợ cả,những lời đồn nhà họ Trịnh có ma..và lí do thực sự Bà Lan mua tôi về,thực ra để làm dâu hay còn có âm mưu nào khác?liệu số phận và cuộc đời của tôi có lặp lại giống như cô gái trẻ 3 năm trước"
Thời gian sẽ là câu trả lời chính xác cho tất cả?
"Ác quỷ là một con người vô hình luôn luôn ở gần nhất với chúng ta"
Với tôi,chuyện ấy đến ngày hôm nay khi nghĩ lại,tôi vẫn cảm thấy run sợ.
Sáng tôi thức dậy khá sớm để chuẩn bị cho chuyến đi về hà giang của mình..mới đến nhà họ Trịnh chưa được bao lâu mà tôi đã phải chứng kiến biết bao nhiêu là chuyện?Từ sau cÁi lần rơi vỡ bát hương ấy,hễ lần nào tôi đi qua đây là lại có cảm giác có cơn gió nhẹ luồn qua tóc,như có bàn tay ai đó chạm vào sống lưng lạnh buốt..khiến tôi không khỏi rựng tóc gáy.ba chân bổn cẳng chạy nhanh xuống dưới nhà.Hôm nay nhà có vẻ khá im ắng,bà lan thì đi đâu mất hút từ cái hôm mời thầy bói về..cô Ba thì cứ nửa tỉnh nửa mê ở trên phòng..nhà này,ngoài bà Sương và cái Lí (con ở nhà chồng tôi mới đên ở được. 2 tháng) là được bình thường..còn lại đều hành tung bí ẩn?
Vừa ngồi xuống dùng bữa sáng chưa được mấy phút,con Lí từ ngoài cổn g đi chợ về ,vừa thấy tôi mới bà sương nó đã oang oang,choé choé cái mồm:
-mợ Hiền,mợ mới về đây chắc không quen đúng không?
-ờ tôi có chút chút..
-thẩm nào,chắc mợ nhớ nhà lắm hả,mấy đêm nay con ra khoá cổng,đều thấy mợ đêm nào cũng mặc váy trắng đứng cạnh cửa sổ nhìn con.
Bà sương đang rửa bát tay cũng ngừng hẳn khi nghe những lời nói của con Lí.
-mợ toàn nhìn chằm chằm,lắm lúc con tưởng mợ là ma ấy..lần sau mợ đừng có mà làm thế nữa nhé?
Tay của tôi run lên đánh rơi luôn bát canh tôi đang cầm trên tay.bà sương thấy vậy,liền mắng nó:
-mày cứ liên thiên..ai mà đứng ngoài cửa sổ vào tầm ấy
-con nói đúng mà..hôm trước,con đang ngủ thì lại cứ thấy tiếng ai hát ru con,rồi tiếng khóc của ai phía sau vườn trồng cây cảnh của bà chủ lan..ấy.
-mày vừa mới đến được 2 tháng..biết cái gì liên thiên?
-con chỉ nói đúng thôi mà..
Bà sương nhanh chóng giải thích cho tôi rồi mau chóng đẩy tôi lên nhà trên..1 mình giữa căn nhà lạnh lẽo như vậy?thật không còn gì đáng sợ hơn.con người chúng ta thường có nhiều hơn nỗi sợ tồn tại cùng một lúc: sợ thay đổi, sợ thất bại, sợ sai lầm, sợ yêu, sợ ma, sợ bị từ chối,... Có những nỗi sợ khôn khoan, nhưng cũng có những nỗi sợ gọi là hèn nhát, có những nỗi sợ cứu được chúng ta, nhưng cũng có những nỗi sợ khiến chúng ta mãi mãi không ngóc đầu lên được. Mặc khác, có những nỗi sợ giúp chúng ta an toàn, nhưng cũng chính những nỗi sợ giúp chúng ta an toàn đó lại là thứ khiến chúng ta không bao giờ có được điều mà mình mong muốn!
"Tôi sẽ chấp nhận tất cả để tìm được ra câu trả lời chính xác cho sự bí ẩn về lời đồn nhà họ Trịnh có ma..và cái chết bí ẩn người con dâu 3 năm về trước"
Tôi nhanh chóng gấp vội 1 ít quần áo để đi cho kịp chuyến xe về Hà Giang.Lúc tôi bước ra khỏi cửa..không biết ma xui quỷ khiến thế nào,tôi lại gặp ngay cô Ba..mặt cô từ lừ lừ rồi nhìn tôi,2 mắt trợn tròn làm tôi có chút đề phòng;
-giờ mới biết mặt chị dâu?
-nghe nói cô không khoẻ?sao không nghỉ ngơi thêm,ra ngoài này gió trời..càng mệt hơn?
-cảm ơn
Cô ba nhếch mép rồi bước lại về phòng..
Trước khi đi cô ta có nói với tôi 1 câu như thế này?
-nhà họ trịnh từ trước đến giờ chỉ cần cháu chứ không cần dâu?cô nên biết bổn phận mình ở đâu,cô được mẹ tôi mua về,nghĩa là phải phục tùng cái nhà này,cái dòng họ này,hãy nhớ thân phận của mình và nếu không muốn rước hoạ vào thân thì đừng bao giờ tìm hiểu những cái chỉ là lời đồn..?
"Câu nói đó có ẩn chứa nội dung gì"
"Bạn có đồng ý với tôi rằng:một người phụ nữ chưa chết nếu như tên của cô ta luôn được nhắc tới"
Tôi cứ thể chạy một mạch xuống dưới sân,mong muốn của tôi bây giờ có thể trốn thoát khỏi căn nhà kì quái lắm.Tôi gần như sắp phát điên ,từ ngay đặt chân đến đây,tôi chưa bao giờ có một giấc ngủ bình yên thực sự?
13h chiều..tôi bắt đầu về Hà Giang- bắt đầu cuộc tìm kiếm và lời giải cho những điều bí ẩn ?Tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.Trong giấc mơ,tôi vô tình đi lạc vào một khu vườn..nơi có hoa,có cây,có tất cả mọi thứ..hình ảnh người mẹ đang âu yếm đứa con của mình..rồi 1 chốc,con gió lạnh thổi qua,trước mắt tôi không phải những thứ hoa mĩ như vậy nữa?mà là cảnh hoang tàn ,chết chóc..
Tôi sợ hãi lùi lại..vô tình dẫm phải một cái gì đó.Một chiếc đầu lâu..đang thối rữa nhìn thẳng tôi..với ánh mắt thèm khát..tôi cứ thế bỏ chạy mà chẳng dám ngoảnh mặt lại đằng sau..tôi cứ chạy,,chạy đến khi bàn chân tôi rỉ máu,tôi mới dừng lại..Trước mặt tôi lúc này là một ngôi mộ..không tên..được chôn lấp tạm thời..tôi bước lại gần..phần đất ngổn ngang bật mở,tôi líu nhíu mắt rồi nhìn xuống..không có gì cả..
Tôi thở phào nhẹ nhõm..nhưng..vừa khi cảm nhận được mùi máu tanh lồng,mùi xác chết đang ở đây?
Tôi quay lại..một hồn ma đang lơ lửng đứng ngay tại đây?tôi như muốn chết ngất ngay lúc này..chân muốn chạy mà chẳng chạy nổi,
-"Tất cả chúng ta cần học cách không sợ hãi nỗi đau. Hãy cố gắng chịu đựng và cảm nhận nó. Không phủ nhận nhưng cũng không để bị lún sâu vào trong nó.
Nỗi đau sẽ không kéo dài mãi mãi nếu bạn còn sống.Còn nếu bạn chết thì đó sẽ là nỗi hận thù"
Hồn ma ấy cứ nhìn chằm chằm tôi,trên chán có vết thương đang thối rữa vẫn chảy dòng máu đen xuống một nửa khuôn mặt..trên tay đang bồng một bào thai..và đặc biệt phần ngực có những vết cắt chằng chịt..chấp vá lại bằng những con dòi.Cứ thế hát
"À à ơi..à á à à ời...con ơi con ngủ cho ngoan.."
Rồi cứ thế ,hồn ma nữ ấy khóc..những giọt nước mắt màu đỏ thắm cứ thế chảy ra từ đôi mắt đáng sợ kia.
-đừng làm hại tôi..xin đừng lại gần tôi
Tôi cứ thế quỳ gối,2 tay chắp van xin..đến lạc cả giọng.
-Ta sẽ không làm hại ngươi nếu ngươi có thể giúp ta?
-tôi chỉ là người bình thường..tôi cũng không có gây thù chuốc oán gì với cô cả?
-tất cả những ai bước vào nhà họ Trịnh đều phải chết (cô ta từ từ ghé sát mặt tôi)
-xin cô..hãy để cho tôi được sống,cô muốn gì,tôi sẽ làm cho cô
Giọng cười the thé
-cô sẽ được sống nếu cô có thể giải oan nỗi oan ức cho tôi?
Chính khi ấy tất cả nỗi hận thù được khơi lại?
Di ảnh người con dâu trong họ Trịnh từ ngày hôm nay sau giấc mơ ấy của tôi,chính thức biến mất?phía sau vườn..đám cỏ xanh ở góc vườn bỗng chốc hoá thành một đám cỏ chết,không một lời giải thích?
Thực sự,nguyên nhân cái chết của người con dâu cả do vô ý té cầu thanh chết hay còn một âm mưu đáng sợ nào đằng sau cái chết bí ẩn này?
.... có người lại nói chết là một sự khởi đầu mới, có người lại phủ nhận nó trên một lối sống khác về tinh thần. Nhưng dẫu cuộc đời bạn có thế nào đi nữa thì hãy luôn nhớ rằng, chết chẳng là gì, không sống mới đáng sợ. Nhưng có những nỗi sợ mà sống không bằng chết.và có những nỗi hận..đến chết cũng không thể nhắm mắt?
Tôi giật mình tỉnh dậy,cũng là lúc xe dừng lại..cơ thể toát mồ hôi,tôi thở phào vì đã thoát khỏi ra giấc mơ ấy 1 cách nhanh nhất có thể?
Tại nhà họ Trịnh..sau khi về nhà và nghe được thông tin tôi xin phép về quê một thời gian..
Bà lan lặng lẽ đi vào một căn phòng bí mật ..bà ta gõ mõ từ từ,rồi càng ngày càng mạnh..cơ thể trao đảo điên cuồng ..bà ta đột nhiên đứng dậy,tay cầm chiếc chìa khoá mở cánh cửa phía sau bức ảnh của người con trai cả được treo trong phòng.Nơi đó,cất giữ một "trái tim" và một hình nhân với một con dao nhỏ cắm vào tim.Bà ta nở một nụ cười man rợ
-mày đến chết vẫn còn làm phiền gia đình tao?cô con dâu cả..
"Trái tim của mày và những cô gái khác nữa sẽ mãi mãi được cất giữ ở đây để phục vụ con trai của tao,mãi mãi và cô ta sẽ là người tiếp theoo.."
Tôi không về nhà mà nhanh chóng duy chuyển đêzn nhà của Thầy...có lẽ thầy là ng duy nhất giúp được tôi lúc này
Tôi gọi mãi mà không thấy ai trả lời..
-thầy ơi,con hiền đây..thầy mở cửa cho con được không?
-....vẫn im lặng
Tôi toan bước đi thì có tiếng trong nhà vọng lại;
-chuyện của con ta không thể giúp được?con và hồn ma đó có số mệnh âm dương không thể tách biệt?nếu con muốn thoát khỏi nó,chỉ còn cách tự lực bản thân mình?
-sao thầy biết được ạ?nếu thầy không giúp chắc con chết mất
Tôi cứ thế quỳ lạy ở dứoi sân đất nhà thầy..khóc đến lạc giọng.
-con ma đấy vì nỗi oán hận ,oan ức quá lớn trong lòng nên không chịu đầu thai giờ đã thành quỷ ám và đi theo con rồi..ta không còn cách nào khác?Hãy tự mình giải quyết và ta sẽ không thể giúp con..nên nhớ "sự nguy hiểm nhất bây giờ con phải đối mặt không phải là hồn dâu con ma nhà họ Trịnh mà là sự bí ẩn của những người đang sống trong ngôi nhà đó"
"Hãy quay về đó và đi tìm sự thật"
Câu nói của thầy nhất định tôi không thể nào hiểu nổi..
"Khi cái chết ập đến cận kề..một là chọn cách buông bỏ,2 là chọn cách đấu tranh"
Không có một điều gì có thể hoàn toàn lấp đầy khát khao vô tận trong tâm hồn con người cả. Khi dừng chân một chút trong cuộc sống hàng ngày, người ta nhận ra rằng mình phải tìm thấy một điểm tựa đích thực nào đó.Ý nghĩa đời người chỉ có thể được giải quyết hoàn toàn với sự hiện hữu của thế giới sau cái chết.
Và tôi lại một lần nữa lên đường trở về ngôi nhà bí ẩn đó để đưa ra đáp án chính xácvề cái chết bí ẩn của người vợ cả,những lời đồn nhà họ Trịnh có ma..và lí do thực sự Bà Lan mua tôi về,thực ra để làm dâu hay còn có âm mưu nào khác?liệu số phận và cuộc đời của tôi có lặp lại giống như cô gái trẻ 3 năm trước"
Thời gian sẽ là câu trả lời chính xác cho tất cả?
"Ác quỷ là một con người vô hình luôn luôn ở gần nhất với chúng ta"
Bình luận facebook