Chap 44:
Trời đã cuối tháng ba dương lịch, tiết xuân vẫn ngập tràn trên mọi ngóc ngách, cái lạnh đã bị xua đi phần nào thay vào đó là cái nắng làm da thịt con người ta thấy ram ráp. Một chiều tôi đưa Nhung đi chơi, hai đứa cùng rong ruổi trên con đường đê quen thuộc, ngồi sau tôi Nhung hát líu lo "nắm tay em chặt anh nhé..."(k nhớ tên bài) đập đập vào lưng tôi từng nhịp.
-e có để a tập trung đạp k, người đã nặng thì chớ, rên rỉ nãy giờ. Tôi càu nhàu
-xư, a chả ga lăng gì sất, đạp có tý mà kêu nhặng lên. Nhung cãi
-ờ e cứ lai 1 cục thịt 50kg di động xem có kêu không, chưa kể ngồi sau còn hấp diêm thính giác người chở, hôm qua a chở lợn cho mẹ hơn 50kg mà nhàn hơn em nhiều. Tôi làm cho 1 tràng
-chết anh này, trêu em hả, ví lợn này. Nhung cười.rồi véo liên tục vào lưng tôi như xả tức.
Cái huyện tôi nó nhỏ như mắt muỗi vậy, loanh quanh chỉ có vài chỗ mà các cặp hay tới, cơ mà đi chán rồi chả muốn đi nữa nên hôm đó tôi vs Nhung quyết định sang bên kia sông vì nghe nói bên đó trồng nhiều cải cúc, mà cải cúc tàn hoa vàng đẹp.zã man.
Hì hụp gần 1 tiếng đồng hồ cũng tới nơi, xong hai đứa nhìn nhau chán chường vì cánh đồng giờ chắc tàn rồi nên nta fá hết rau đi.
-chán quá, về thôi anh. Nhung hậm hực dậm chân
-chả về, cơ mà còn sớm về giờ làm.gì nhỉ... hay là. Tôi cười đểu nhìn em vs ánh mắt dâm dê lv max
-hâm, hôm nay k dc. Nhung đỏ mặt quay đi.
-sao không được? tôi tò mò
-quỷ, sao nhiều khi a ngố thế nhỉ. Nhung nói rồi quay lên đường
Tôi ngẩn ngơ rồi sực hiểu ra cười gian xảo chạy theo em.
Hai đứa lại đạp xe về, lần này em không hát nữa mà cùng tôi đạp, đi dc 1 đoạn e mở lời.
-nhanh quá a nhỉ, còn có hơn hai tháng nữa thôi là hết năm rồi, sắp phải xa anh vs mọi người rồi.
-hâm này, xa thì xa nhưng vẫn ll được mà, nhớ a thì gọi a rảnh a đến. Tôi nói bỗng dưng lòng gợn lên một nỗi buồn man mác.
-e ước gì cứ mãi như thế này anh nhỉ, chẳng phải xa nhau, chẳng phải nhớ, e cứ ngồi sau anh mãi thế này, chỉ cần thế này thôi. Nhung nói rồi vòng tay qua ôn chặt tôi.
-thôi nào, chẳng có cuộc vui nào mà k có lúc tàn, 3 năm qua là quãng tgian đẹp của a dưới mái trường này, có em, có My và... tôi định nói nhưng ngập ngừng không thành câu, Nhung nghe thấy liền tiếp.
-và cả T nữa chứ. hì nhiều khi e nghĩ sẽ dùng tình cảm.của mình mong anh sẽ bên em, sẽ yêu em, e sẽ là người bạn người em gái chỉ mong có ngày a sẽ thay đổi suy nghĩ vs em. Nhưng quả thật e biết dù cố gắng thế nào cũng không thay đổi dc vị trí của T. Nhung ngập ngừng giọng như nghẹn đi
-ba năm qua có quá nhiều chuyện, tuy bọn tgian bọn a bên nhau không lâu nhưng a hiểu 1 điều là hình bóng T vẫn hiện hữu, có thể e coi a là kẻ dối trá trong khi vẫn yêu T mà lại.... tôi k nói nữa dừng xe bên một bãi đá bên bờ sông, ngồi xuống rồi hút 1 điếu thuốc, trầm tư suy nghĩ về quá khứ.
Nhung đến bên ngồi xuống cạnh tôi, e nói.
-e hiểu cái anh nghĩ, nhưng dù cho chuyện đó xảy ra thì e và chị My cũng hoàn toàn tự nguyện, và chẳng ai trách anh cả. Bên a em có cảm giác vui vẻ và dc quan tâm, cái cách anh quan tâm em khác lạ hằn so vs những người vẫn hay tán tỉnh em. Anh biết không, nhiều lúc em nghĩ T sẽ là vợ cả, chị My là vợ hai còn e là em út đấy. hihi ah không chị My là cả chứ. Nhung cười tinh nghịch.
Tôi cũng bật cười vs suy nghĩ trẻ con của em, choàng tay qua để em tựa vào vai cùng ngắm dòng sông chảy cuồn cuộn bên dưới.
-a có nghĩ 1 ngày a và T sẽ quay lại như xưa không. Nhung ngước mắt lên nhìn tôi.
-a không dám chắc, T trong a ngoài tình yêu còn cả nỗi đau nữa, tình đầu khó phai mà. Mà thôi k nhắc chuyện này nữa, e vãn muốn thi ngoại ngữ chứ? Tôi quay sang đổi chủ đề.
-Vâng! nhưng thấy bảo cao điểm lắm ạ, e hơi lo. Nhung rụt rè.
-cố lên chứ a sẽ luôn bên cạnh em mà, mình hẹn nhau ở cổng trường đại học nhé. Tôi giờ tay ra ngoắc vs Nhung, cái cách trẻ con mà tôi hay dùng.
-đóng dấu nữa anh. Nhung lắc lắc ngón cái cười tươi.
-ờ anh quên nhỉ? tôi cười rồi đẩy ngón cái chạm vào ngón tay em hứa 1 lời hứa mà sau này tôi k hoàn thành dc
-quên thì phạt a cõng em lên kia và mua trà sữa cho em.
-tuân lệnh cô.nương. Tôi quay lưng lại rồi nghiêm nghị tuân lệnh làm kiểu nhà binh. Nhung nhảy tot lên lưng tôi để tôi cõng đặt lên xe sau đó hai đứa đi uống trà sữa.
Quanh tôi có những người con gái và những thằng bạn luôn yêu mến và quý trọng tôi, cuộc sống tôi thiếu thốn vật chất nhưng luôn đầy ắp tiếng cười và hạnh phúc.
Trả Nhung về với bố mẹ, tôi lại lóc cóc đạp xe về nhà, đi qua chỗ H làm như một thói quen tôi đưa mắt vào nhìn và... ngạc nhiên chưa, em đứng đó và đang cười với tôi. Ngạc nhiên ngỡ mình đang mơ, tôi dụi muốn rách mắt ra nhưng sự thật là em vẫn ở đấy, đang lè lưỡi lêu lêu tôi. Tôi cười lại vs em 1 nụ cười nhạt, rồi dong xe đi thẳng.
-V an, a thái độ gì đấy đồ hâm kia? Tin nhắn của H
-sao hả? e đi k thèm nói vs a 1 câu, giờ muốn a thế nào? tôi rep
-em xin lỗi, nhưng mọi chuyện k như a nghĩ đâu. H trả lời
-thôi khỏi, e nhận lời yêu anh, xong bỏ a đi mà ns 1 câu. E nghĩ a là gì chứ?
Tin nhắn sau của H tôi cũng không thèm đọc "đàn ông tức khí xung thiên" là thế, tức thì không thèm nghe giải thích, cái bản tính kiêu ngạo của tôi lại lên ngôi.
8h tối, điện thoại của L bạn của H.
-à lú, hôm nay rồng gọi cho tôm sớm thế? ngủ sớm hay sao mà nghe hát giờ này. Tôi trêu vì ẻm này cũng hay gọi kêu tôi hát cho nghe nghe H PR ghê quá.
-đồ tôi, con H nó vừa gọi cho tớ, cậu ác thế chưa gì đã mắng nó làm nó khóc hu hu ra. Đồ đàn ông quá đáng.
-ơ sao chửi tớ, thế tóm lại là có chuyện.gì nào? tôi thắc mắc
-nó về đợt têt bme nó bắt n k cho sang đấy làm nữa để xuống HN học nghề và làm quán cafe giúp anh chị nó, nó đòi mãi ms dc qua làm lại, thậm chí còn cãi lại bố vs mẹ nó đấy.
Tôi ngập ngừng không nói gì rồi từ từ cúp máy, tôi đã trách lầm em rồi. Vội mở điện thoại ra đọc tin nhắn lúc chiều.
-a có thể nghe em nói được không, cho e giải thích một lần.
tn2: a quá đáng, đồ quá đánh huhu.
Tôi đọc xong gọi lại luôn cho em, bài nhạc chờ quen thuộc vang lên và dần về cuối mà em vẫn không nge. 1 cuộc, 2 cuộc nữa vẫn bặt tin, tôi lo chỉ sợ em xảy ra chuyện gì liền nt cho em.
-nghe máy đi, a biết lỗi rồi cho anh xin lỗi.
Vẫn k có hồi âm, tôi quanh quanh như kẻ mất hồn, bao nhiêu tin nhắn của My và Nhung tôi cũng chẳng rep lại, có lẽ tôi đã quá sai lầm...
Mãi đến 11h đến giờ nghỉ của em tôi lại nhấc máy gọi, và ơn trời em nghe máy.
-alo, giờ e ms dc nghỉ ms nghe dc. H đáp giọng tỉnh queo
-e có chuyện gì đấy? a thấy L bảo e khóc. Tôi ngạc nhiên vì thái độ của e.
-có sao đâu, em ổn mà. hì chỉ là hơi thất vọng về 1 số người thôi. H thở dài.
-đùa chứ đứa nào làm t.y của anh thất vọng nhề, a mà biết a gọi nó bằng sư phụ. hehe
-hừ đồ mặt dày, chả biết thằng cờ hó nào ý. H đáp giọng có vẻ tươi hơn
-hí hí thế t.y của anh đã đỡ giận chưa hay để a mua bánh kem thay mặt thằng đấy xl em nhá.
-k fải hối lộ, ứ thèm nhé a mà ra đây em băm xác anh ra đấy. H nói
-ờ tý a ra xem em băm anh thế nào, chết trong tay em cũng là ước mơ của anh bấy lâu nay đấy. tôi đáp
-k thèm nc vs anh, 12h mang xác ra đây e hóa kiếp cho. Rồi H tắt bụp máy.
Tôi mừng thầm vì cuối cùng cũng gặp dc e sao bao ngày xa cách, nhưng cũng lo lắng là chưa bao giờ tôi ra khỏi nhà vào giờ muộn như thế, chỉ sợ mẹ tôi biết dc sẽ to xác . Nhưng kẻ thông minh bao giờ cũng có kế hoạch cho riêng mình kế hoạch của tôi là đợi mẹ ngủ say xong sẽ lặng lẽ ra khỏi nhà , và dĩ nhiên nó đã thành công.
Con cào cào lại rung lên từng hồi đưa tôi tới chỗ H trong tâm trạng cực kỳ phấn khích. Và e đợi tôi ở đó, vẫn là cô bé có đôi mắt đặc biệt, áo thun quần ngố đang cầm thứ gì đó trên tay.
-này em gái, đợi gì ở đây muộn vậy? tôi trêu
-này thì làm này. H nói rồi dùng thứ trong tay đập vào người tôi, một cái gậy lăn bột @@!
-á đau anh, a xin. Tôi co người kêu nhỏ sợ người khác nghe thấy
-em đã nói là sẽ bằm xác anh mà, hư sao a k sang tìm em, sao k nghe em nói mà đã giận dỗi rồi. H nhìn tôi rươm rướm nước mắt
Tôi choàng tay qua ôm em vào lòng nhẹ nhàng nói.
-thôi nào a biết lỗi rồi, a cũng muốn qua lắm chứ nhưng đâu fải đi là dc, a cũng đâu biết nhà em. A biết lỗi rồi mà.
H không nói gì chỉ ôm tôi rồi nức nở, chợt e cắn mạnh vào ngực tôi.
-á đau anh, a xin rồi mà. hjx
-cho a chừa cái tội chưa hỏi đã cáu vs em. H nũng nịu lấy tay xoa xoa chỗ vết cắn vừa rồi.
-thôi mình tìm chỗ nào kín mà nói chuyện đi, giờ này mà đứng đây ai thấy thì phiền to. Tôi nói mà trong đầu đã hướng đến vài ý nghĩ đen tối.
-hehe em có ý này.. H nói rồi giơ chùm chìa khóa trong tay lắc trước mặt tôi.
Ngạc nhiên chưa hiểu em làm gì thì e kéo tay tôi lại phía cửa sau của quán, lần chùm chìa khóa trong tay chọn một chiếc rồi lúi húi mở, lát sau chiếc cửa mở ra trước sự ngạc nhiên của tôi.
-j mà a nhìn e kinh thế, e khóa cửa quán mà dĩ nhiên là có rồi. H nhoẻn miệng cười rồi đóng nhẹ cửa lại.
Bỏ qua mọi sự ngạc nhiên, tôi lao tới ôm chầm lấy em như con hổ đói lâu ngày, mui hương trên tóc, trên môi em thứ mà tôi đã nhớ nhung bấy lâu nay lại về trong vòng tay. Em cũng đáp trả nhưng vẫn là nụ hôn k có đá lưỡi cảm giác cũng khá thú vị. Tôi đẩy em lại sát tường tấn công bờ môi của em rồi tay bắt đầu sờ soạng khắp nơi tìm kiếm những hương vị tình yêu và hạnh phúc, đôi tay tham lam có đào tạo đang luồn qua lớp áo vào trong da thịt mát lạnh của em và......
......
bonus : 8h30 cuộc gọi từ T
-alo pé.
-hì anh vẫn gọi em thế ah.
-thì a vẫn gọi như vậy mà, sau này vẫn thế.
-hâm, hôm qua bố mẹ em gặp anh hả? a làm j mà để mẹ e tức thế.
-a làm.gì đâu, chỉ nói chuyện thôi mà hehe chắc do mẹ e có ấn tượng k tôt vs anh.
-thôi đi ông tướng, tính của a em lại lạ đấy, lý do thì e nghe dc bme nói chuyện rồi.
-hì thế sao còn hỏi anh làm gì.
-em vẫn muốn hỏi, a đừng trách bố mẹ em nhé, bố mẹ chỉ lo cho em thôi.
-em lúc nào cũng suy nghĩ cho người khác nhỉ, yên tâm đi anh sẽ không để bụng đâu, bụng a tôt mà.
Ngaajo ngừng 1 lúc T ms nói.
-anh này, có chuyện em vẫn dấu anh, em sắp...
-thôi a có việc bận, a đi tý đây lát nc em nhé. tôi ngắt lời, rồi vội vàng cúp.máy. Tôi biết T sắp nói gì, và tôi chưa.đủ can đảm.để đối diện với điều đó
Trời đã cuối tháng ba dương lịch, tiết xuân vẫn ngập tràn trên mọi ngóc ngách, cái lạnh đã bị xua đi phần nào thay vào đó là cái nắng làm da thịt con người ta thấy ram ráp. Một chiều tôi đưa Nhung đi chơi, hai đứa cùng rong ruổi trên con đường đê quen thuộc, ngồi sau tôi Nhung hát líu lo "nắm tay em chặt anh nhé..."(k nhớ tên bài) đập đập vào lưng tôi từng nhịp.
-e có để a tập trung đạp k, người đã nặng thì chớ, rên rỉ nãy giờ. Tôi càu nhàu
-xư, a chả ga lăng gì sất, đạp có tý mà kêu nhặng lên. Nhung cãi
-ờ e cứ lai 1 cục thịt 50kg di động xem có kêu không, chưa kể ngồi sau còn hấp diêm thính giác người chở, hôm qua a chở lợn cho mẹ hơn 50kg mà nhàn hơn em nhiều. Tôi làm cho 1 tràng
-chết anh này, trêu em hả, ví lợn này. Nhung cười.rồi véo liên tục vào lưng tôi như xả tức.
Cái huyện tôi nó nhỏ như mắt muỗi vậy, loanh quanh chỉ có vài chỗ mà các cặp hay tới, cơ mà đi chán rồi chả muốn đi nữa nên hôm đó tôi vs Nhung quyết định sang bên kia sông vì nghe nói bên đó trồng nhiều cải cúc, mà cải cúc tàn hoa vàng đẹp.zã man.
Hì hụp gần 1 tiếng đồng hồ cũng tới nơi, xong hai đứa nhìn nhau chán chường vì cánh đồng giờ chắc tàn rồi nên nta fá hết rau đi.
-chán quá, về thôi anh. Nhung hậm hực dậm chân
-chả về, cơ mà còn sớm về giờ làm.gì nhỉ... hay là. Tôi cười đểu nhìn em vs ánh mắt dâm dê lv max
-hâm, hôm nay k dc. Nhung đỏ mặt quay đi.
-sao không được? tôi tò mò
-quỷ, sao nhiều khi a ngố thế nhỉ. Nhung nói rồi quay lên đường
Tôi ngẩn ngơ rồi sực hiểu ra cười gian xảo chạy theo em.
Hai đứa lại đạp xe về, lần này em không hát nữa mà cùng tôi đạp, đi dc 1 đoạn e mở lời.
-nhanh quá a nhỉ, còn có hơn hai tháng nữa thôi là hết năm rồi, sắp phải xa anh vs mọi người rồi.
-hâm này, xa thì xa nhưng vẫn ll được mà, nhớ a thì gọi a rảnh a đến. Tôi nói bỗng dưng lòng gợn lên một nỗi buồn man mác.
-e ước gì cứ mãi như thế này anh nhỉ, chẳng phải xa nhau, chẳng phải nhớ, e cứ ngồi sau anh mãi thế này, chỉ cần thế này thôi. Nhung nói rồi vòng tay qua ôn chặt tôi.
-thôi nào, chẳng có cuộc vui nào mà k có lúc tàn, 3 năm qua là quãng tgian đẹp của a dưới mái trường này, có em, có My và... tôi định nói nhưng ngập ngừng không thành câu, Nhung nghe thấy liền tiếp.
-và cả T nữa chứ. hì nhiều khi e nghĩ sẽ dùng tình cảm.của mình mong anh sẽ bên em, sẽ yêu em, e sẽ là người bạn người em gái chỉ mong có ngày a sẽ thay đổi suy nghĩ vs em. Nhưng quả thật e biết dù cố gắng thế nào cũng không thay đổi dc vị trí của T. Nhung ngập ngừng giọng như nghẹn đi
-ba năm qua có quá nhiều chuyện, tuy bọn tgian bọn a bên nhau không lâu nhưng a hiểu 1 điều là hình bóng T vẫn hiện hữu, có thể e coi a là kẻ dối trá trong khi vẫn yêu T mà lại.... tôi k nói nữa dừng xe bên một bãi đá bên bờ sông, ngồi xuống rồi hút 1 điếu thuốc, trầm tư suy nghĩ về quá khứ.
Nhung đến bên ngồi xuống cạnh tôi, e nói.
-e hiểu cái anh nghĩ, nhưng dù cho chuyện đó xảy ra thì e và chị My cũng hoàn toàn tự nguyện, và chẳng ai trách anh cả. Bên a em có cảm giác vui vẻ và dc quan tâm, cái cách anh quan tâm em khác lạ hằn so vs những người vẫn hay tán tỉnh em. Anh biết không, nhiều lúc em nghĩ T sẽ là vợ cả, chị My là vợ hai còn e là em út đấy. hihi ah không chị My là cả chứ. Nhung cười tinh nghịch.
Tôi cũng bật cười vs suy nghĩ trẻ con của em, choàng tay qua để em tựa vào vai cùng ngắm dòng sông chảy cuồn cuộn bên dưới.
-a có nghĩ 1 ngày a và T sẽ quay lại như xưa không. Nhung ngước mắt lên nhìn tôi.
-a không dám chắc, T trong a ngoài tình yêu còn cả nỗi đau nữa, tình đầu khó phai mà. Mà thôi k nhắc chuyện này nữa, e vãn muốn thi ngoại ngữ chứ? Tôi quay sang đổi chủ đề.
-Vâng! nhưng thấy bảo cao điểm lắm ạ, e hơi lo. Nhung rụt rè.
-cố lên chứ a sẽ luôn bên cạnh em mà, mình hẹn nhau ở cổng trường đại học nhé. Tôi giờ tay ra ngoắc vs Nhung, cái cách trẻ con mà tôi hay dùng.
-đóng dấu nữa anh. Nhung lắc lắc ngón cái cười tươi.
-ờ anh quên nhỉ? tôi cười rồi đẩy ngón cái chạm vào ngón tay em hứa 1 lời hứa mà sau này tôi k hoàn thành dc
-quên thì phạt a cõng em lên kia và mua trà sữa cho em.
-tuân lệnh cô.nương. Tôi quay lưng lại rồi nghiêm nghị tuân lệnh làm kiểu nhà binh. Nhung nhảy tot lên lưng tôi để tôi cõng đặt lên xe sau đó hai đứa đi uống trà sữa.
Quanh tôi có những người con gái và những thằng bạn luôn yêu mến và quý trọng tôi, cuộc sống tôi thiếu thốn vật chất nhưng luôn đầy ắp tiếng cười và hạnh phúc.
Trả Nhung về với bố mẹ, tôi lại lóc cóc đạp xe về nhà, đi qua chỗ H làm như một thói quen tôi đưa mắt vào nhìn và... ngạc nhiên chưa, em đứng đó và đang cười với tôi. Ngạc nhiên ngỡ mình đang mơ, tôi dụi muốn rách mắt ra nhưng sự thật là em vẫn ở đấy, đang lè lưỡi lêu lêu tôi. Tôi cười lại vs em 1 nụ cười nhạt, rồi dong xe đi thẳng.
-V an, a thái độ gì đấy đồ hâm kia? Tin nhắn của H
-sao hả? e đi k thèm nói vs a 1 câu, giờ muốn a thế nào? tôi rep
-em xin lỗi, nhưng mọi chuyện k như a nghĩ đâu. H trả lời
-thôi khỏi, e nhận lời yêu anh, xong bỏ a đi mà ns 1 câu. E nghĩ a là gì chứ?
Tin nhắn sau của H tôi cũng không thèm đọc "đàn ông tức khí xung thiên" là thế, tức thì không thèm nghe giải thích, cái bản tính kiêu ngạo của tôi lại lên ngôi.
8h tối, điện thoại của L bạn của H.
-à lú, hôm nay rồng gọi cho tôm sớm thế? ngủ sớm hay sao mà nghe hát giờ này. Tôi trêu vì ẻm này cũng hay gọi kêu tôi hát cho nghe nghe H PR ghê quá.
-đồ tôi, con H nó vừa gọi cho tớ, cậu ác thế chưa gì đã mắng nó làm nó khóc hu hu ra. Đồ đàn ông quá đáng.
-ơ sao chửi tớ, thế tóm lại là có chuyện.gì nào? tôi thắc mắc
-nó về đợt têt bme nó bắt n k cho sang đấy làm nữa để xuống HN học nghề và làm quán cafe giúp anh chị nó, nó đòi mãi ms dc qua làm lại, thậm chí còn cãi lại bố vs mẹ nó đấy.
Tôi ngập ngừng không nói gì rồi từ từ cúp máy, tôi đã trách lầm em rồi. Vội mở điện thoại ra đọc tin nhắn lúc chiều.
-a có thể nghe em nói được không, cho e giải thích một lần.
tn2: a quá đáng, đồ quá đánh huhu.
Tôi đọc xong gọi lại luôn cho em, bài nhạc chờ quen thuộc vang lên và dần về cuối mà em vẫn không nge. 1 cuộc, 2 cuộc nữa vẫn bặt tin, tôi lo chỉ sợ em xảy ra chuyện gì liền nt cho em.
-nghe máy đi, a biết lỗi rồi cho anh xin lỗi.
Vẫn k có hồi âm, tôi quanh quanh như kẻ mất hồn, bao nhiêu tin nhắn của My và Nhung tôi cũng chẳng rep lại, có lẽ tôi đã quá sai lầm...
Mãi đến 11h đến giờ nghỉ của em tôi lại nhấc máy gọi, và ơn trời em nghe máy.
-alo, giờ e ms dc nghỉ ms nghe dc. H đáp giọng tỉnh queo
-e có chuyện gì đấy? a thấy L bảo e khóc. Tôi ngạc nhiên vì thái độ của e.
-có sao đâu, em ổn mà. hì chỉ là hơi thất vọng về 1 số người thôi. H thở dài.
-đùa chứ đứa nào làm t.y của anh thất vọng nhề, a mà biết a gọi nó bằng sư phụ. hehe
-hừ đồ mặt dày, chả biết thằng cờ hó nào ý. H đáp giọng có vẻ tươi hơn
-hí hí thế t.y của anh đã đỡ giận chưa hay để a mua bánh kem thay mặt thằng đấy xl em nhá.
-k fải hối lộ, ứ thèm nhé a mà ra đây em băm xác anh ra đấy. H nói
-ờ tý a ra xem em băm anh thế nào, chết trong tay em cũng là ước mơ của anh bấy lâu nay đấy. tôi đáp
-k thèm nc vs anh, 12h mang xác ra đây e hóa kiếp cho. Rồi H tắt bụp máy.
Tôi mừng thầm vì cuối cùng cũng gặp dc e sao bao ngày xa cách, nhưng cũng lo lắng là chưa bao giờ tôi ra khỏi nhà vào giờ muộn như thế, chỉ sợ mẹ tôi biết dc sẽ to xác . Nhưng kẻ thông minh bao giờ cũng có kế hoạch cho riêng mình kế hoạch của tôi là đợi mẹ ngủ say xong sẽ lặng lẽ ra khỏi nhà , và dĩ nhiên nó đã thành công.
Con cào cào lại rung lên từng hồi đưa tôi tới chỗ H trong tâm trạng cực kỳ phấn khích. Và e đợi tôi ở đó, vẫn là cô bé có đôi mắt đặc biệt, áo thun quần ngố đang cầm thứ gì đó trên tay.
-này em gái, đợi gì ở đây muộn vậy? tôi trêu
-này thì làm này. H nói rồi dùng thứ trong tay đập vào người tôi, một cái gậy lăn bột @@!
-á đau anh, a xin. Tôi co người kêu nhỏ sợ người khác nghe thấy
-em đã nói là sẽ bằm xác anh mà, hư sao a k sang tìm em, sao k nghe em nói mà đã giận dỗi rồi. H nhìn tôi rươm rướm nước mắt
Tôi choàng tay qua ôm em vào lòng nhẹ nhàng nói.
-thôi nào a biết lỗi rồi, a cũng muốn qua lắm chứ nhưng đâu fải đi là dc, a cũng đâu biết nhà em. A biết lỗi rồi mà.
H không nói gì chỉ ôm tôi rồi nức nở, chợt e cắn mạnh vào ngực tôi.
-á đau anh, a xin rồi mà. hjx
-cho a chừa cái tội chưa hỏi đã cáu vs em. H nũng nịu lấy tay xoa xoa chỗ vết cắn vừa rồi.
-thôi mình tìm chỗ nào kín mà nói chuyện đi, giờ này mà đứng đây ai thấy thì phiền to. Tôi nói mà trong đầu đã hướng đến vài ý nghĩ đen tối.
-hehe em có ý này.. H nói rồi giơ chùm chìa khóa trong tay lắc trước mặt tôi.
Ngạc nhiên chưa hiểu em làm gì thì e kéo tay tôi lại phía cửa sau của quán, lần chùm chìa khóa trong tay chọn một chiếc rồi lúi húi mở, lát sau chiếc cửa mở ra trước sự ngạc nhiên của tôi.
-j mà a nhìn e kinh thế, e khóa cửa quán mà dĩ nhiên là có rồi. H nhoẻn miệng cười rồi đóng nhẹ cửa lại.
Bỏ qua mọi sự ngạc nhiên, tôi lao tới ôm chầm lấy em như con hổ đói lâu ngày, mui hương trên tóc, trên môi em thứ mà tôi đã nhớ nhung bấy lâu nay lại về trong vòng tay. Em cũng đáp trả nhưng vẫn là nụ hôn k có đá lưỡi cảm giác cũng khá thú vị. Tôi đẩy em lại sát tường tấn công bờ môi của em rồi tay bắt đầu sờ soạng khắp nơi tìm kiếm những hương vị tình yêu và hạnh phúc, đôi tay tham lam có đào tạo đang luồn qua lớp áo vào trong da thịt mát lạnh của em và......
......
bonus : 8h30 cuộc gọi từ T
-alo pé.
-hì anh vẫn gọi em thế ah.
-thì a vẫn gọi như vậy mà, sau này vẫn thế.
-hâm, hôm qua bố mẹ em gặp anh hả? a làm j mà để mẹ e tức thế.
-a làm.gì đâu, chỉ nói chuyện thôi mà hehe chắc do mẹ e có ấn tượng k tôt vs anh.
-thôi đi ông tướng, tính của a em lại lạ đấy, lý do thì e nghe dc bme nói chuyện rồi.
-hì thế sao còn hỏi anh làm gì.
-em vẫn muốn hỏi, a đừng trách bố mẹ em nhé, bố mẹ chỉ lo cho em thôi.
-em lúc nào cũng suy nghĩ cho người khác nhỉ, yên tâm đi anh sẽ không để bụng đâu, bụng a tôt mà.
Ngaajo ngừng 1 lúc T ms nói.
-anh này, có chuyện em vẫn dấu anh, em sắp...
-thôi a có việc bận, a đi tý đây lát nc em nhé. tôi ngắt lời, rồi vội vàng cúp.máy. Tôi biết T sắp nói gì, và tôi chưa.đủ can đảm.để đối diện với điều đó
Bình luận facebook