Chap 49:
Mãi 6h chiều thì mẹ tôi mới về, ở nhà tôi và Nhung cũng chuẩn bị xong xuôi cơm nước. Nói thật chư có lấy Nhung về làm.vợ chắc sướng cả đời các bạn ợ . Tiểu thư từ bé chưa sờ vào con lợn bao giờ nhưng dạy 1 lần biết luôn cách thái chuối vs cả băm mon sao cho k ngứa, cơm canh thì khỏi nói rồi mơi có một thời gian mà tay nghề ẻm lên thêm lv mới, nhà tôi nấu bằng bếp củi toàn bộ mà nàng nấu vẫn ngon. Tóm lại là khoản nữ công gia chánh cho 9,5
Thằng C vẫn là thằng tục tằn nhất, ngồi xuống là chiến k thương tiếc, bữa tôi chỉ toàn món đơn sơ, canh chuối nấu vs xương cổ cánh gà, rau bí luộc vs ít thịt rang nhưng ai cũng tấm tắc khen ngon.
7h30 tối đưa Nhung về bằng con cào cào rách của mình, thằng C thì tắm vội rồi mặc quần áo tôi phi đi chơi vs gái.
-a này nếu cho a 1 điều ước a sẽ ước gì. (con gái luôn vào đề vs những kiểu câu sến như vậy)
-a ước sẽ có thêm 1000 điều ước nữa hehe
-a tham thế, nhưng nghiêm túc mà, anh k muốn thứ j hả?
-hèm nếu có thì a sẽ để dành bao giờ cần sẽ ước, ví dụ như em yêu thằng nào đó a sẽ ước em vs nó bỏ nhau hehe. Tôi đáp
-a này, lúc nào cũng đùa dc. Sau này học đại học chẳng biết còn dc như thế này k nữa. Nhung thở dài.
-ờ chắc dc, trường e vs trường a gần nhau mà. (hồi ấy thấy bảo khoa luật vs trường NN cùng ĐHQG nên sẽ gần nhau) . Rồi lúc nào chán lại rủ nhau đạp xe vòng vòng.
-hì hy vọng là thế, kìa đi chậm thôi a sắp đến nhà em rồi. Nhung đáp
Từ nãy mải nói chuyện nên k để ý, thấy trong nhà sáng đèn tôi đoán chắc bme Nhung cũng đã về rồi kiểu gì chả có quà
Vào tới nhà em thấy bme e đang ngồi thừ ra ghế, nhác trông thấy tôi mẹ e đã chạy ra nắm chân nắm tay ông con rể tương lai
-V hả vào đây chơi vs hai bác, bác có quà cho con. Rồi để mặc Nhung đang hậm hực ngoài sân mẹ em kéo tôi vào thẳng trong nhà. Rồi bác lật tung đống đồ trên nhà, nào bánh gai, bánh cáy, hoa hòe, cả mấy cái nồi đất.... quả là nhiều đồ lỉnh kỉnh.
-đây, bác cho con cái này, quê Thái Bình chắc ăn rồi chứ. Mẹ Nhung chìa gói bánh cáy ra.
-dạ cháu dc ăn bao lần rồi ạ, nhưng cứ ăn xong lại thèm. Món bánh cáy này tính ra gần 2 năm r tôi chưa dc ăn lại, nhưng giờ cái vị ngọt dịu cay cay của nó tôi vẫn chưa quên dc.
-bố anh, còn đây bác gửi cho mẹ con nhé, uống vào cho dễ ngủ, cái này là mắm cáy chấm rau muống luộc ngon lắm... Tự dưng tôi thành nv chính, cứ kẻ tung người hứng vs mẹ Nhung, bố em thì ngồi bên cạnh cười rõ tươi.
-khổ lắm cháu ạ, nhà bác có ba người, bác thì hay đi làm về muộn thành thử chỉ có mẹ cái cún vs nó ở nhà, có người là bác ý cứ quýnh cả lên.
-Mẹ, đi về không có quà cho con ah? Nhung giả bộ giận dỗi.
-bố cố, đi tắm rửa đi rồi học bài tý nữa khác có phần, mà V này Vũ Thư mình có cái món cá kho úp đít ngon lắm hả... Vâng kỷ niệm trong đầu tôi khi về quê năm lớp 9 là những buổi thả diều k biết mệt, tiếng sáo diều vi vu, và những món đặc sản Thái Bình. Hôm đầu tiên xuống ông bác tôi tên Uân đi ra cầu ao bảo tôi.
-mày có buồn ị k cu Chung. (biệt danh+tên bố hoặc mẹ?
-dạ cháu không. Thôi thắc mắc k biết hỏi làm gì. Rồi ông bác cười cười đi vào nhà làm xẻng Shit lợn hất xuống ao rồi buông cần, tôi chưa kịp hiểu thì phao cần chìm nghỉm, ông bác cười rồi bỏ điếu thuốc đang ngậm trong mồm bụm môi giật, lẩm bẩm.
-mẹ mày, hôm nay mày chạy đâu khà khà.
Rồi ông lấy sức kéo lên con cá trắm to phải đến 5kg, con cá giãy giụa nhưng không gãy dc cần vì cần trúc cứng lắm. Hôm đó dc bữa cá luộc tá lả. Rồi theo ông đi đánh giậm cá rô đồng, theo mấy ông nữa đi hun chuột . lại lan man
Và với vốn hiểu biết của tôi về Thái Bình tôi cứ tuôn ra, mẹ Nhung thì nghe ra bộ phấn khích lắm, thỉnh thoảng bố Nhung lại chêm vào mấy câu hài hước làm không khí trở nên vui vẻ đầm ấm.
Lát sau Nhung tắm xong, em thay bộ đồ ngủ ở nhà toàn hình mèo kitty hồng nhạt vẫn dịu dàng và damdang
-V ơi tớ nhờ chút, hộ tớ bài này. Nhung vẫy vẫy tôi, k biết cô nàng này lại giở trò gì.
-dạ cháu xin phép bác cháu hứa giúp Nhung mấy bài tập rồi ạ.Tôi đứng dậy nói.
-ừ ừ, bác cũng dọn dẹp tý đây, cháu bảo nó nhé, chứ con bé này dốt lắm đấy. Mẹ Nhung cười rồi đẩy đẩy lưng tôi đi.
Tôi theo chân Nhung lên phòng, ờ tính ra thì đây là lần đầu tiên tôi lên phòng em thì phải, phòng con gái có khác, gọn gàng ngăn nắp, rèm cửa, ga, gối đều 1 màu hồng nhạt, bàn học trang trí toàn hình ngộ nghĩnh, cũng gọn gàng không kém, trên giường toàn gấu bông to sụ (con gái đứa nào cũng thích gấu hay sao ý, bằng My sói già rụng răng cũng có mấy con), cả căn phòng phảng phất mùi thơm nhẹ mà ngửi hoài k chán.
-nào có vẹo j thế, a đang tâm sự e lại nhảy vào. Tôi vừa nói vừa nhồm nhoàm cái bánh cáy.
-hi có gì đâu, e mặc bộ này đẹp k anh? Nhung cười tit mắt rồi xoay 1 vòng.
-ờ bánh ngon vãi. Tôi hýt hà cái vị cay, mồm chúm chúm như a kenny sang dạy vậy.
-này, a điếc hả. Nhung giậm chân xuống đất giận dỗi.
-hả không phải đoàn xiếc, đang ăn bánh cáy nhá. Tôi vẫn làm thing.
-hư không thèm chơi vs anh nữa, đi ra, ra khỏi phòng em ngay. Nhung kéo tay tôi.
-trời đánh tránh miếng ăn, để im a ăn cho ngon nào. Tôi kéo em xuống ghì chặt tay ôm em lại, tay kia vẫn cầm miếng bánh cáy ăn ngon lành.
-huhu chả chơi vs a nữa. Đồ xấu tính. Nhung giận dỗi quay mặt đi, tôi mặc e vì biết e chưa giận đến mức mình mong muốn hơn nữa còn miếng bánh cáy chưa ăn xong
-hèm, xem nào, chất liệu vải tôt, lau tay sạch, bám bẩn tôt đấy. Tôi lau lay tay vào quần e.
Nhung chắc giận quá rồi, chẳng nói chẳng rằng ngoạm luôn miếng vào tay tôi đau điếng người mà chả dám kêu to sợ bme e nghe thấy.
-ạc ác vãi, toàn dấu răng này. tôi nhăn mặt
-cho a chừa ai bảo a cứ thích trêu em.
-hừ a trêu em làm gì, nếu khen đẹp e sẽ chỉ mặc bộ này thì sau này a làm.gì dc ngắm bộ quần áo nào đẹp hơn thế này nữa chứ, thà cứ âm thầm để e chọn bộ khác đẹp hơn rồi lần sau a khen 1 thể. Em chằn hiểu lại đi cắn a rõ đau. Phải nói là khả năng uốn 3 tấc lưỡi của tôi nó đạt đến cảnh giới cao nhất rồi , bằng chứng là Nhung k quay đi nữa mà chuyển sang xoa xoa vết răng trên tay tôi vẻ hối hận lắm.
-em xin lỗi, e k biết. Nhưng a trêu e lại bôi bẩn vào em chả lo. Nhung vẫn hậm hực.
-xem bẩn k, nta sạch lắm nhé hehe. Tôi cười rồi liếm mấy ngón tay.
Đang đùa vui thì có tiếng bước chân lên cầu thang, hai đứa vục dậy ra bàn học, Nhung giở vội quyển vở còn tôi đứng bên cạnh chỉ trỏ.
"cộc.. cộc" -Nhung ơi, V ơi ăn hoa quả này.
-dạ. Nhung đáp rồi chạy ra mở cửa mang đũa hoa quả, lại mấy câu cảm ơn khách sáo của tôi và khen của mẹ nàng.
Chỉ dậy mãi cho ẻm đến 9h tôi cũng xuống chào bme e rồi về không quên xách theo đống đồ lỉnh kỉnh . Đạp xe lóc cóc trên con dường vắng, ở nông thôn mà 9h nta cũng ngủ khối rồi, chỉ còn một mình đeo đuổi những suy nghĩ mông lung " đôi khi cũng thấy yêu yêu Nhung , cũng ngô ngố ngây ngô và nghe lời mình hết mực, thêm nữa là bme nàng quý mến mình nữa" và tôi cứ mang cái suy nghĩ đó vào giấc ngủ.
Hôm sau bắt đầu tuần mới bằng lời chúc từ Nhung, và cái.giọng the thé của mẹ tôi.
-thằng quỷ dậy đi học nhanh, t dựng giường dậy bây giờ.
Lại rong ruổi trên những con đường quen thuộc, hít hà mùi lúa trổ đòng thơm ngát, hạnh phúc đôi khi bình dị như vậy, được sống dc yêu vậy là quá đủ .
Lớp tôi vẫn vậy, tuy gần về cuối năm không khí có phần chùng xuống nhiều nhưng vẫn có những nhân tố làm nên sự khác biệt như tôi. Bằng mấy trò đùa vô bổ như dán giấy vào lưng, bắn súng cao su bọn con gái , úp sọt các kiểu, và đặc biệt tôi nghĩ ra trò bắt thằng con trai lớp khác về cho mấy con vịt giời nó củ hành , kiểu 5 đứa con gái dồn bạn vào góc, đứa nào cũng đằng đằng sat khi thì...
-thằng C ml đâu. Con chó ra bố mày hỏi tội. Tôi oang oang.
-nó nghỉ rồi đại ka ạ, sáng thấy bảo e viết giấy phép giúp chắc lại chiếp ở đâu. Thằng A nhanh nhẩu, đúng là những thằng vâu hóng nhanh thật.
-ờ con chó này, hôm qua bỏ t 1 mình đạp xe lóc cóc đưa cái Nhung về. Tao mà bắt dc...
-Nhung hả, có... Thằng A chen vào tay làm bộ bóp bóp.
-cái đờ mờ mày, cút. Thằng bé ăn luôn cái đập đầu vs đá đít của tôi.
Hai tiết đầu là tiết toán, và khắc tinh của tôi là ông thầy này, ông có sở thích hành xác học sinh là bước vào lớp, trễ cái kính xuống đảo nhìn vòng quanh rồi dừng ở 1 đứa vs cái lườm sắc lẹm sau đó cười nhếch mép kiểu của tôi rồi chỉ đứa khác lên bảng làm bài tập @@! tâm lý cứng như tôi còn nhiều phen thót tim, ông này từng bị tôi gài trận bia gần 1 củ nên chắc thù tôi .
Hôm ấy, vẫn bài như mọi khi, và nạn nhân...
-Trần Ngọc A tên đẹp đấy. Cô nào nhỉ lên bảng chữa 4.1-4.3.
Dứt lời là loạt tiếng thở dài nhẹ nhõm, và vài tiếng khúc khích. vang lên, thằng A mặt sầm xuống lủi thủi mang quyển vở lên bảng hỳ hục ghi ghi chép chép, thi thoảng lại quay xuống cầu viện.
-cậu V, có muốn lên giúp bạn không?
Tôi cười trừ, cúi xuống giả bộ ghi chép, thằng A quay xuống nhìn tôi với vẻ mặt thảm não, trông giống cái hôm lần đầu tôi gặp nó.
Hôm đó là buổi lao động đầu tiên, vừa phi đến cổng trường thì thấy đám đông túm tụm lại hơn chục đứa, tò mò tôi rẽ vào thì thấy một thằng đang đứng trong đó và bị 2 chị lớp 12 sàm sớ
-ơ kìa nói gì đi con lãnh đạo, chị thấy chú up fb kinh lắm mà, ra là photoshop hả? 1 đứa lên tiếng.
-mày AHBP ghê lắm mà sao giờ cứng họng thế này. Đứa còn lại nói rồi xô xô thằng A ra.
Thằng A vẩu thì mặt tội như dẫm phải shit bộ đội, đảo mắt xung quanh tìm trợ giúp. Chả hiểu sao lúc đấy máu anh hùng thấy chuyện bất bình chẳng tha của tôi nổi lên, tôi chạy vào xô hai con bé kia ra túm.cổ.áo thằng A chửi té tát.
-dme con chó, bố bắt dc mày rồi hôm này mày chết. Rồi giả bộ dứ nắm đấm thọi nhẹ vào bụng nó mấy cái. Thằng A vẩu ngơ ngác k biết đắc tội j với tôi mà bị ăn đòn, bọn bên cạnh thấy thế cũng reo lên dù chả biết tôi là ai, tôi vừa đấm vừa đẩy nó ra gần cổng cốt là cho bảo vệ nhìn thấy. Kết quả thằng A dc giải vây còn tôi lên phòng bảo vệ giải trình , sau đó thằng A ra nói vs mấy cha bảo về thì tôi dc minh oan. Hai đứa học cùng lớp mà nó sợ tôi lắm, hôm ngồi nghe nó kể về sự tích cuộc đời nó mà buồn cười. Thằng này bẩm sinh rất sợ con gái, nó bảo hồi học cấp 1 suốt ngày bị gái trêu vì tên vs bộ răng vẩu đâm ra ác cảm. Lên cấp 2 răng bớt vẩu vì bố nó đầu tư cho cái niềng răng nhưng vẫn k dám đến gần gái, năm lớp 9 có thích 1 ẻm viết thư tình qua lại nhưng kết quả là ẻm nó đưa cho thằng bên cạnh rep để troll thằng A, quá phẫn uất vs gái, thằng A lủi thủi ở nhà k dám ra ngoài. Thi cấp 3 nó dc vào lớp I mà lại có 8 đứa con gái nên bố nó xin cho vào lớp E côt để nó can đảm hơn ai dè lên fb AHBP bị hai chị 12 dọa may có tôi trợ giúp. Sau này nhờ cắp trap theo tôi nên được thông não kha khá, lên 11 cũng biết tán gái rồi cũng có gấu, dù không xinh như T hay Nhung của tôi nhưng dc cái vâu vâu như nó nhiều khi troll bảo hai đứa mày hôn nhau éo gì, hôn răng thì có....
Sau một hồi loay hoay thì thằng A chấp nhận về chỗ vs con 2 to uỳnh vào sổ điểm cùng ánh mắt ngao ngán. Đang tính troll nó thì dt tôi rung, lén xem thì tn của thằng C.
-dme giúp tao, kẹt trên Quế Lâm rồi. Bọn nó đang chặn úp tao....
Mãi 6h chiều thì mẹ tôi mới về, ở nhà tôi và Nhung cũng chuẩn bị xong xuôi cơm nước. Nói thật chư có lấy Nhung về làm.vợ chắc sướng cả đời các bạn ợ . Tiểu thư từ bé chưa sờ vào con lợn bao giờ nhưng dạy 1 lần biết luôn cách thái chuối vs cả băm mon sao cho k ngứa, cơm canh thì khỏi nói rồi mơi có một thời gian mà tay nghề ẻm lên thêm lv mới, nhà tôi nấu bằng bếp củi toàn bộ mà nàng nấu vẫn ngon. Tóm lại là khoản nữ công gia chánh cho 9,5
Thằng C vẫn là thằng tục tằn nhất, ngồi xuống là chiến k thương tiếc, bữa tôi chỉ toàn món đơn sơ, canh chuối nấu vs xương cổ cánh gà, rau bí luộc vs ít thịt rang nhưng ai cũng tấm tắc khen ngon.
7h30 tối đưa Nhung về bằng con cào cào rách của mình, thằng C thì tắm vội rồi mặc quần áo tôi phi đi chơi vs gái.
-a này nếu cho a 1 điều ước a sẽ ước gì. (con gái luôn vào đề vs những kiểu câu sến như vậy)
-a ước sẽ có thêm 1000 điều ước nữa hehe
-a tham thế, nhưng nghiêm túc mà, anh k muốn thứ j hả?
-hèm nếu có thì a sẽ để dành bao giờ cần sẽ ước, ví dụ như em yêu thằng nào đó a sẽ ước em vs nó bỏ nhau hehe. Tôi đáp
-a này, lúc nào cũng đùa dc. Sau này học đại học chẳng biết còn dc như thế này k nữa. Nhung thở dài.
-ờ chắc dc, trường e vs trường a gần nhau mà. (hồi ấy thấy bảo khoa luật vs trường NN cùng ĐHQG nên sẽ gần nhau) . Rồi lúc nào chán lại rủ nhau đạp xe vòng vòng.
-hì hy vọng là thế, kìa đi chậm thôi a sắp đến nhà em rồi. Nhung đáp
Từ nãy mải nói chuyện nên k để ý, thấy trong nhà sáng đèn tôi đoán chắc bme Nhung cũng đã về rồi kiểu gì chả có quà
Vào tới nhà em thấy bme e đang ngồi thừ ra ghế, nhác trông thấy tôi mẹ e đã chạy ra nắm chân nắm tay ông con rể tương lai
-V hả vào đây chơi vs hai bác, bác có quà cho con. Rồi để mặc Nhung đang hậm hực ngoài sân mẹ em kéo tôi vào thẳng trong nhà. Rồi bác lật tung đống đồ trên nhà, nào bánh gai, bánh cáy, hoa hòe, cả mấy cái nồi đất.... quả là nhiều đồ lỉnh kỉnh.
-đây, bác cho con cái này, quê Thái Bình chắc ăn rồi chứ. Mẹ Nhung chìa gói bánh cáy ra.
-dạ cháu dc ăn bao lần rồi ạ, nhưng cứ ăn xong lại thèm. Món bánh cáy này tính ra gần 2 năm r tôi chưa dc ăn lại, nhưng giờ cái vị ngọt dịu cay cay của nó tôi vẫn chưa quên dc.
-bố anh, còn đây bác gửi cho mẹ con nhé, uống vào cho dễ ngủ, cái này là mắm cáy chấm rau muống luộc ngon lắm... Tự dưng tôi thành nv chính, cứ kẻ tung người hứng vs mẹ Nhung, bố em thì ngồi bên cạnh cười rõ tươi.
-khổ lắm cháu ạ, nhà bác có ba người, bác thì hay đi làm về muộn thành thử chỉ có mẹ cái cún vs nó ở nhà, có người là bác ý cứ quýnh cả lên.
-Mẹ, đi về không có quà cho con ah? Nhung giả bộ giận dỗi.
-bố cố, đi tắm rửa đi rồi học bài tý nữa khác có phần, mà V này Vũ Thư mình có cái món cá kho úp đít ngon lắm hả... Vâng kỷ niệm trong đầu tôi khi về quê năm lớp 9 là những buổi thả diều k biết mệt, tiếng sáo diều vi vu, và những món đặc sản Thái Bình. Hôm đầu tiên xuống ông bác tôi tên Uân đi ra cầu ao bảo tôi.
-mày có buồn ị k cu Chung. (biệt danh+tên bố hoặc mẹ?
-dạ cháu không. Thôi thắc mắc k biết hỏi làm gì. Rồi ông bác cười cười đi vào nhà làm xẻng Shit lợn hất xuống ao rồi buông cần, tôi chưa kịp hiểu thì phao cần chìm nghỉm, ông bác cười rồi bỏ điếu thuốc đang ngậm trong mồm bụm môi giật, lẩm bẩm.
-mẹ mày, hôm nay mày chạy đâu khà khà.
Rồi ông lấy sức kéo lên con cá trắm to phải đến 5kg, con cá giãy giụa nhưng không gãy dc cần vì cần trúc cứng lắm. Hôm đó dc bữa cá luộc tá lả. Rồi theo ông đi đánh giậm cá rô đồng, theo mấy ông nữa đi hun chuột . lại lan man
Và với vốn hiểu biết của tôi về Thái Bình tôi cứ tuôn ra, mẹ Nhung thì nghe ra bộ phấn khích lắm, thỉnh thoảng bố Nhung lại chêm vào mấy câu hài hước làm không khí trở nên vui vẻ đầm ấm.
Lát sau Nhung tắm xong, em thay bộ đồ ngủ ở nhà toàn hình mèo kitty hồng nhạt vẫn dịu dàng và damdang
-V ơi tớ nhờ chút, hộ tớ bài này. Nhung vẫy vẫy tôi, k biết cô nàng này lại giở trò gì.
-dạ cháu xin phép bác cháu hứa giúp Nhung mấy bài tập rồi ạ.Tôi đứng dậy nói.
-ừ ừ, bác cũng dọn dẹp tý đây, cháu bảo nó nhé, chứ con bé này dốt lắm đấy. Mẹ Nhung cười rồi đẩy đẩy lưng tôi đi.
Tôi theo chân Nhung lên phòng, ờ tính ra thì đây là lần đầu tiên tôi lên phòng em thì phải, phòng con gái có khác, gọn gàng ngăn nắp, rèm cửa, ga, gối đều 1 màu hồng nhạt, bàn học trang trí toàn hình ngộ nghĩnh, cũng gọn gàng không kém, trên giường toàn gấu bông to sụ (con gái đứa nào cũng thích gấu hay sao ý, bằng My sói già rụng răng cũng có mấy con), cả căn phòng phảng phất mùi thơm nhẹ mà ngửi hoài k chán.
-nào có vẹo j thế, a đang tâm sự e lại nhảy vào. Tôi vừa nói vừa nhồm nhoàm cái bánh cáy.
-hi có gì đâu, e mặc bộ này đẹp k anh? Nhung cười tit mắt rồi xoay 1 vòng.
-ờ bánh ngon vãi. Tôi hýt hà cái vị cay, mồm chúm chúm như a kenny sang dạy vậy.
-này, a điếc hả. Nhung giậm chân xuống đất giận dỗi.
-hả không phải đoàn xiếc, đang ăn bánh cáy nhá. Tôi vẫn làm thing.
-hư không thèm chơi vs anh nữa, đi ra, ra khỏi phòng em ngay. Nhung kéo tay tôi.
-trời đánh tránh miếng ăn, để im a ăn cho ngon nào. Tôi kéo em xuống ghì chặt tay ôm em lại, tay kia vẫn cầm miếng bánh cáy ăn ngon lành.
-huhu chả chơi vs a nữa. Đồ xấu tính. Nhung giận dỗi quay mặt đi, tôi mặc e vì biết e chưa giận đến mức mình mong muốn hơn nữa còn miếng bánh cáy chưa ăn xong
-hèm, xem nào, chất liệu vải tôt, lau tay sạch, bám bẩn tôt đấy. Tôi lau lay tay vào quần e.
Nhung chắc giận quá rồi, chẳng nói chẳng rằng ngoạm luôn miếng vào tay tôi đau điếng người mà chả dám kêu to sợ bme e nghe thấy.
-ạc ác vãi, toàn dấu răng này. tôi nhăn mặt
-cho a chừa ai bảo a cứ thích trêu em.
-hừ a trêu em làm gì, nếu khen đẹp e sẽ chỉ mặc bộ này thì sau này a làm.gì dc ngắm bộ quần áo nào đẹp hơn thế này nữa chứ, thà cứ âm thầm để e chọn bộ khác đẹp hơn rồi lần sau a khen 1 thể. Em chằn hiểu lại đi cắn a rõ đau. Phải nói là khả năng uốn 3 tấc lưỡi của tôi nó đạt đến cảnh giới cao nhất rồi , bằng chứng là Nhung k quay đi nữa mà chuyển sang xoa xoa vết răng trên tay tôi vẻ hối hận lắm.
-em xin lỗi, e k biết. Nhưng a trêu e lại bôi bẩn vào em chả lo. Nhung vẫn hậm hực.
-xem bẩn k, nta sạch lắm nhé hehe. Tôi cười rồi liếm mấy ngón tay.
Đang đùa vui thì có tiếng bước chân lên cầu thang, hai đứa vục dậy ra bàn học, Nhung giở vội quyển vở còn tôi đứng bên cạnh chỉ trỏ.
"cộc.. cộc" -Nhung ơi, V ơi ăn hoa quả này.
-dạ. Nhung đáp rồi chạy ra mở cửa mang đũa hoa quả, lại mấy câu cảm ơn khách sáo của tôi và khen của mẹ nàng.
Chỉ dậy mãi cho ẻm đến 9h tôi cũng xuống chào bme e rồi về không quên xách theo đống đồ lỉnh kỉnh . Đạp xe lóc cóc trên con dường vắng, ở nông thôn mà 9h nta cũng ngủ khối rồi, chỉ còn một mình đeo đuổi những suy nghĩ mông lung " đôi khi cũng thấy yêu yêu Nhung , cũng ngô ngố ngây ngô và nghe lời mình hết mực, thêm nữa là bme nàng quý mến mình nữa" và tôi cứ mang cái suy nghĩ đó vào giấc ngủ.
Hôm sau bắt đầu tuần mới bằng lời chúc từ Nhung, và cái.giọng the thé của mẹ tôi.
-thằng quỷ dậy đi học nhanh, t dựng giường dậy bây giờ.
Lại rong ruổi trên những con đường quen thuộc, hít hà mùi lúa trổ đòng thơm ngát, hạnh phúc đôi khi bình dị như vậy, được sống dc yêu vậy là quá đủ .
Lớp tôi vẫn vậy, tuy gần về cuối năm không khí có phần chùng xuống nhiều nhưng vẫn có những nhân tố làm nên sự khác biệt như tôi. Bằng mấy trò đùa vô bổ như dán giấy vào lưng, bắn súng cao su bọn con gái , úp sọt các kiểu, và đặc biệt tôi nghĩ ra trò bắt thằng con trai lớp khác về cho mấy con vịt giời nó củ hành , kiểu 5 đứa con gái dồn bạn vào góc, đứa nào cũng đằng đằng sat khi thì...
-thằng C ml đâu. Con chó ra bố mày hỏi tội. Tôi oang oang.
-nó nghỉ rồi đại ka ạ, sáng thấy bảo e viết giấy phép giúp chắc lại chiếp ở đâu. Thằng A nhanh nhẩu, đúng là những thằng vâu hóng nhanh thật.
-ờ con chó này, hôm qua bỏ t 1 mình đạp xe lóc cóc đưa cái Nhung về. Tao mà bắt dc...
-Nhung hả, có... Thằng A chen vào tay làm bộ bóp bóp.
-cái đờ mờ mày, cút. Thằng bé ăn luôn cái đập đầu vs đá đít của tôi.
Hai tiết đầu là tiết toán, và khắc tinh của tôi là ông thầy này, ông có sở thích hành xác học sinh là bước vào lớp, trễ cái kính xuống đảo nhìn vòng quanh rồi dừng ở 1 đứa vs cái lườm sắc lẹm sau đó cười nhếch mép kiểu của tôi rồi chỉ đứa khác lên bảng làm bài tập @@! tâm lý cứng như tôi còn nhiều phen thót tim, ông này từng bị tôi gài trận bia gần 1 củ nên chắc thù tôi .
Hôm ấy, vẫn bài như mọi khi, và nạn nhân...
-Trần Ngọc A tên đẹp đấy. Cô nào nhỉ lên bảng chữa 4.1-4.3.
Dứt lời là loạt tiếng thở dài nhẹ nhõm, và vài tiếng khúc khích. vang lên, thằng A mặt sầm xuống lủi thủi mang quyển vở lên bảng hỳ hục ghi ghi chép chép, thi thoảng lại quay xuống cầu viện.
-cậu V, có muốn lên giúp bạn không?
Tôi cười trừ, cúi xuống giả bộ ghi chép, thằng A quay xuống nhìn tôi với vẻ mặt thảm não, trông giống cái hôm lần đầu tôi gặp nó.
Hôm đó là buổi lao động đầu tiên, vừa phi đến cổng trường thì thấy đám đông túm tụm lại hơn chục đứa, tò mò tôi rẽ vào thì thấy một thằng đang đứng trong đó và bị 2 chị lớp 12 sàm sớ
-ơ kìa nói gì đi con lãnh đạo, chị thấy chú up fb kinh lắm mà, ra là photoshop hả? 1 đứa lên tiếng.
-mày AHBP ghê lắm mà sao giờ cứng họng thế này. Đứa còn lại nói rồi xô xô thằng A ra.
Thằng A vẩu thì mặt tội như dẫm phải shit bộ đội, đảo mắt xung quanh tìm trợ giúp. Chả hiểu sao lúc đấy máu anh hùng thấy chuyện bất bình chẳng tha của tôi nổi lên, tôi chạy vào xô hai con bé kia ra túm.cổ.áo thằng A chửi té tát.
-dme con chó, bố bắt dc mày rồi hôm này mày chết. Rồi giả bộ dứ nắm đấm thọi nhẹ vào bụng nó mấy cái. Thằng A vẩu ngơ ngác k biết đắc tội j với tôi mà bị ăn đòn, bọn bên cạnh thấy thế cũng reo lên dù chả biết tôi là ai, tôi vừa đấm vừa đẩy nó ra gần cổng cốt là cho bảo vệ nhìn thấy. Kết quả thằng A dc giải vây còn tôi lên phòng bảo vệ giải trình , sau đó thằng A ra nói vs mấy cha bảo về thì tôi dc minh oan. Hai đứa học cùng lớp mà nó sợ tôi lắm, hôm ngồi nghe nó kể về sự tích cuộc đời nó mà buồn cười. Thằng này bẩm sinh rất sợ con gái, nó bảo hồi học cấp 1 suốt ngày bị gái trêu vì tên vs bộ răng vẩu đâm ra ác cảm. Lên cấp 2 răng bớt vẩu vì bố nó đầu tư cho cái niềng răng nhưng vẫn k dám đến gần gái, năm lớp 9 có thích 1 ẻm viết thư tình qua lại nhưng kết quả là ẻm nó đưa cho thằng bên cạnh rep để troll thằng A, quá phẫn uất vs gái, thằng A lủi thủi ở nhà k dám ra ngoài. Thi cấp 3 nó dc vào lớp I mà lại có 8 đứa con gái nên bố nó xin cho vào lớp E côt để nó can đảm hơn ai dè lên fb AHBP bị hai chị 12 dọa may có tôi trợ giúp. Sau này nhờ cắp trap theo tôi nên được thông não kha khá, lên 11 cũng biết tán gái rồi cũng có gấu, dù không xinh như T hay Nhung của tôi nhưng dc cái vâu vâu như nó nhiều khi troll bảo hai đứa mày hôn nhau éo gì, hôn răng thì có....
Sau một hồi loay hoay thì thằng A chấp nhận về chỗ vs con 2 to uỳnh vào sổ điểm cùng ánh mắt ngao ngán. Đang tính troll nó thì dt tôi rung, lén xem thì tn của thằng C.
-dme giúp tao, kẹt trên Quế Lâm rồi. Bọn nó đang chặn úp tao....
Bình luận facebook