Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 42
Trước khi lên đường tới phim trường, cô cũng đã xác nhận rõ ràng về vai diễn của mình, mặc dù chỉ diễn một cảnh ngắn thôi, nhưng sau khi đọc kịch bản xong, bánh bao ngốc thật sự ngây ngốc luôn rồi QAQ.
Nếu như trên đời thật sự có thuốc hối hận thì Bao Tử chắc chắn sẽ chạy đi mua một lọ rồi uống luôn.Đối với một diễn viên có thâm niên trong những cảnh chết thì chuyện diễn một vai chết trong ba phút là quá dễ dàng.Thế nhưng trong vòng 2 phút 45 giây trước khi chết...Ai đó hãy nói cho cô biết đi, cái vụ mỹ nhân kế kia là cái quái gì vậy?!
[Chỉ có ba phút thôi mà.]
[Biên kịch, sao cô lại có thể viết mấy thứ đen tối vậy chứ?]
Bánh bao ngốc hơi có tư tưởng muốn bỏ cuộc giữa đường rồi, nhưng nếu đã lên thuyền giặc rồi thì làm sao mà xuống được nữa đây, huống hồ cái vai diễn này là biên kịch cố ý viết riêng cho Bao Tử, ai cho cô nói đến là đến, nói đi là đi chứ.
"Em đang coi thường vai diễn ba phút này sao?" Cố Tử Diễm cau mày nói.
"Không phải ạ, em chỉ sợ là mình sẽ diễn không tốt thôi."
"Bao Tử, em không thể lúc nào cũng chỉ đóng một dạng nhân vật được, phải có một bước đột phá thì tương lai mới mang về được nhiều cơ hội."
"Nhưng đây vẫn chỉ là một vai bị chết như bình thường thôi mà?"
"..."
[Nói cũng đúng.]
[Vậy tại sao em lại không muốn nhận hả?!]
Bao Tử cuối cùng vẫn không dám nói trước mặt Cố Tử Diễm là mình không diễn được mấy cảnh sexy quyến rũ như mèo hoang, nhưng Cố Tử Diễm chỉ cần cẩn thận xem xét là đã biết vấn đề nằm ở đâu rồi.
"Em đừng tưởng rằng nếu hủy bỏ vai diễn nhỏ này thì công ty sẽ không phải bồi thường bằng tiền nhé."
"..."
[Vấn đề liên quan đến tiền nong này...]
[Cho bổn bánh bao tui suy nghĩ chút.]
"Với lại nếu em mà không diễn thì cũng là đang nhường cơ hội quyến rũ Hoắc Sâm cho một nữ diễn viên khác đấy."
"..."
[Vấn đề liên quan tới sự trong sạch của chồng...]
[Game over!]
[Bánh bao ngốc đã hoàn toàn bị đánh bại.]
[Cuối cùng đành cắn răng.]
[Chuẩn bị bước trên con đường trở thành một cô mèo hoang nhỏ.]
---
Không biết có phải cố ý hay không mà cả đoàn làm phim "Lính đặc chủng", ngoại trừ biên kịch và đạo diễn ra thì không một ai biết là ai sẽ đóng vai nữ phụ kia, một nhân vật có sinh mệnh ngắn ngủi như vậy mà lại còn giữ bí mật nữa, chắc là khách mời đặc biệt rồi →_→.
Các diễn viên đều vô cùng hâm mộ Hoắc Sâm, haizz, nam chính đúng là luôn nhận được đãi ngộ tốt mà →_→.
Hoắc Sâm: "..."
[Mọi người đang nhìn tôi với ánh mắt gì vậy?!]
[Tôi là trai đã có vợ rồi.]
[Thông minh như tôi.]
[Đã chuẩn bị xong diễn viên đóng thế rồi = v =.]
Cho nên có thể nói là ngay cả nam chính cũng không thích diễn cảnh này chút nào, rõ ràng đây là một bộ phim rất văn minh, thế mà lại đi lồng thêm một cảnh thấp kém như vậy, chậc chậc, chả trách mà bây giờ chẳng có nổi một hai bộ phim chất lượng cao.
---
Cụ thể thì cảnh quay này là phân đoạn nhóm buôn lậu ma túy của nước A phái một người phụ nữ tới quyến rũ người lính ưu tú nhất trong đội lính đặc chủng.
Đến địa điểm quay trước một ngày, lúc này Bao Tử đang ngây ngốc đi đi lại lại trong phòng khách sạn, hiện cô đang ở phòng 403, mà lát nữa sẽ quay ở phòng 316 ngay tầng dưới.Đoàn phim cũng đưa trang phục này nọ cho cô rồi, bọn họ rất thoải mái để cô tự chuẩn bị hết thảy trong phòng mình.
Kết quả...
Bánh bao ngốc: "..."
[Váy ngủ ren trễ ngực ngắn cũn.]
[Mấy người đang muốn khiêu chiến giới hạn của tôi đấy hả?!]
[Đồ ngủ tôi mặc ở nhà toàn hình bé bọt biển thôi.]
[Tôi thà chết đi còn hơn.]
Là một người tự nhận là diễn viên chuyên nghiệp, cũng vì để tạo sự bất ngờ cực độ cho chồng, cho nên Bao Tử đành phải ngậm ngùi mà khuất phục cái váy, dù sao thì cô cũng mặc đồ nhảy Latin rồi mà.
Sau khi mặc vào...
[Ôi má ơi!]
[Bổn bánh bao tôi đây không ngờ cũng có một ngày toát ra hơi thở phụ nữ như vậy đấy.]
[Nhưng mà...]
[Vẫn cảm thấy không quen.]
Xõa mái tóc dài ra, đánh ít đồ trang điểm lên mặt, thêm một chút phấn mắt, sau đó đánh một lớp
son đỏ, chỉ sau mấy phút đồng hồ, bánh bao ngốc đã biến thành một tiểu dã miêu.Môi đỏ rực rỡ, hàm răng trắng bóng, đôi mắt thu hút ánh nhìn, cộng thêm điểm nhấn là chiếc má lúm đồng tiền.Mái tóc dài xoăn nhẹ xõa trên vai, cặp mắt gợn sóng, gương mặt trái xoan được phủ lên một lớp make up nhẹ, đôi môi đỏ mọng gợi cảm, chiếc váy ngủ ren đen càng làm tôn lên nước da trắng nõn của Bao Tử.
Bao Tử: "= v ="
[Ôi trời đất ơi!]
[Bổn bánh bao ta đây một khi đã trang điểm ăn diện thì đến chính mình cũng phải kinh sợ.]
[Cảm thấy mình thật đẹp!]
Cuối cùng cô mặc một cái quần tất lưới ô vuông, choàng lên người cái áo choàng tắm rồi đi ra mở cửa, sau đó đi theo người trợ lý đã chờ sẵn bên ngoài đến phòng quay phim.
...
Trong một gian phòng khác, đạo diễn và biên kịch đang phải rất vất vả khuyên nhủ Hoắc Sâm, thái độ cực kỳ nghiêm túc.
"Hoắc Sâm, anh làm việc phải chuyên nghiệp chứ."
"Nhưng đây là nguyên tắc của tôi, từ rất lâu rồi tôi đã nói là nếu có cảnh thân mật thì sẽ dùng thế thân."
"Anh mà không diễn thì chắc chắn anh sẽ hối hận."
"Body của thế thân rất giống tôi, tôi hoàn toàn tin tưởng vào tổ biên tập."
"..."
Biên kịch nóng nảy, vừa định nói ra cái tên Bao Tử thì lại bị đạo diễn ngăn lại: "Tôi sẽ chờ anh quay lại nói với tôi là anh muốn tự mình diễn."
"Không thể nào."
"..."
[Anh bạn trẻ à, đừng vội quả quyết như vậy.]
[Cẩn thận lại tự làm mất mặt mình đấy.]
[Đến lúc đấy sẽ rất khó coi à nha!]
---
Trong phòng 316, Bao Tử ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt hơi cẳng thẳng, nhưng hơn cả căng thẳng là sự chờ mong khi lát nữa sẽ đem tới cho chồng một sự bất ngờ.
...
Mà trong phòng 205, mặc dù người đóng thế đã từng đóng thay Hoắc Sâm rất nhiều lần rồi, nhưng trước khi đi Hoắc Sâm vẫn ân cần dạy bảo hắn: "Lát nữa khi quay phải nhớ chiếu cố tốt cho nữ diễn viên, chỗ nào không nên sờ thì đừng có sờ, tôn trọng người ta một chút."
"Vâng em biết rồi, thế anh không đi xem ạ?"
"Có cái gì hay mà xem."
[Đồi phong bại tục.]
...
Bao Tử vốn đang phấn khích nghĩ tới việc mình sẽ tạo cho Hoắc Sâm một sự kinh hỉ, nhưng không ngờ kết quả người kinh sợ lại chính là cô.
Cửa phòng mở ra, có người bước vào.
Bao Tử ngẩng lên, bốn mắt nhìn nhau.
Người đóng thế: "Σ (゚д゚lll)"
[Dụi mắt dụi mắt dụi mắt.]
[Mình mà còn dám diễn...]
[Thì nhất định sẽ bị lột da mất!]
[Bây giờ mới hiểu vì sao mà ban nãy thái độ của đạo diễn lại tự tin như vậy.] Bánh bao ngốc: "Σ (゚д゚lll)"
[Không phải nói sẽ đóng cặp cùng chồng sao?]
[Chẳng lẽ mình đã bị Cố Tử Diễm lừa?]
Đạo diễn: "( ̄▽ ̄)" Mọi chuyện diễn ra y như trong dự đoán của mình.
...
Cửa đóng sầm một cái, người đóng thế như một mũi tên chạy ra khỏi phòng 316, lao xuống phòng 205.
"Sao lại quay về?" Hoắc Sâm cau mày hỏi.
"Anh Hoắc, em không thể diễn được."
"Cô gái kia xấu quá à?"
"..."
[Anh có biết là anh vừa nói vợ mình xấu không hả?]
[Không sợ về nhà bị phạt quỳ bàn phím sao?]
Người đóng thế lắc đầu, thở dài nói: "Anh Hoắc, cô gái kia chính là vợ anh đấy."
Hoắc Sâm: "..."
...
Như một luồng gió mạnh đột kích, Hoắc Sâm lao như bay đến phòng 316, vừa hay nhìn thấy vợ đang nói chuyện với trợ lý, sớm nói với tôi là vợ tôi sẽ đóng vai này thì có phải xong rồi không, có đồi phong bại tục đến đâu đi nữa thì tôi cũng đóng = v =.
[Đừng khen tôi.]
[Tôi đúng là người không biết xấu hổ như vậy đấy.]
---
Lục Tự Dương mặc thường phục đi vào khách sạn, hắn biết hôm nay người mình sẽ gặp là ai, cũng rất rõ là lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì - nếu như không bắt sống được thì chỉ còn cách giết chết người đó.Được cấp trên giao cho nhiệm vụ này, trong lòng Lục Tự Dương cảm thấy không thoải mái lắm, bởi
lãnh đạo nói đối phương là phụ nữ, mà anh thì lại có ngoại hình đẹp, chỉ cần tận dụng điểm này để chào hỏi nói chuyện với cô ta là được.Bây giờ đi xem mặt đã nâng đến cấp độ điên cuồng thế này rồi sao? Nhưng trong lòng hắn cũng hiểu, kể cả hắn có nói chuyện bình thường với cô ta thì cô ta chắc chắn sẽ không thể ngồi yên tiếp chuyện hắn được.
Gõ cửa phòng 316, cửa vừa mở ra, là một người phụ nữ vô cùng gợi cảm, trên người mặc một cái váy ngủ ren đen, rất hút mắt người nhìn.
Người phụ nữ dựa vào khung cửa, đùa bỡn mái tóc dài của mình, cúi đầu cười duyên, sau đó đột ngột kéo Lục Tự Dương vào trong phòng, đóng cửa lại, đẩy anh vào tường, môi hai người chỉ cách nhau mấy centimet: "Em nghe nói quân nhân các anh có ý chí vô cùng mạnh mẽ, không biết có chịu được mỹ nhân kế hay không, hử ~"
Lục Tự Dương đổi khách làm chủ, khẽ cười một tiếng, nâng cằm người phụ nữ lên, khinh bỉ nói:
"Cô mà xứng đáng với hai chữ mỹ nhân à?"
Người phụ nữ nâng một chân thon dài lên, ôm lấy thắt lưng Lục Tự Dương: "Chậc chậc chậc, yêu cầu cao thật đấy, em thế này mà không được gọi là mỹ nhân sao?"
Có lẽ vì Bao Tử diễn quá đạt, thần thái mê người này khiến Hoắc Sâm không thể nhẫn nhịn nổi, lập tức cúi xuống gặm lên mặt bánh bao đang đu trên người mình một phát.
Bao Tử: "..."
Hoắc Sâm: "= v ="
Đạo diễn: "..."
NG, NG và NG...
---
Cuối cùng vị đạo diễn vốn rất tốt tính cũng phải nổi đóa lên: "Hoắc Sâm! Cậu mà không diễn cho tử tế thì tôi sẽ để thế thân của cậu vào thay đấy, còn không mau làm cho xong đi ( ̄^ ̄)ゞ"
Hoắc Sâm: "..."
[Đùa à, còn lâu mới có chuyện đó nhé.]
[Cái đồ giả mạo kia là cái thá gì mà được vuốt ve vợ tôi?]
[Nếu đạo diễn đã yêu cầu thành tâm thành ý như vậy.]
[Thì tôi đây sẽ chấm dứt luôn trong một lần nữa.]
[Sau đó...]
[He he!]
[Tận hưởng thế giới hai người thôi.]
Sau một lần diễn xuất nghiêm túc của Hoắc Sâm, phân cảnh này cuối cùng cũng qua, người phụ nữ chậm rãi ngã xuống giường, cùng với tiếng hô cut của đạo diễn, Bao Tử lại đánh dấu thêm một vai diễn chết cho mình nữa rồi.
Nội tâm của Bao Tử đang tự độc thoại: Đối với tôi, chết là hết.
...
Sau khi quay xong, Hoắc Sâm cảm thấy rạo rực khó chịu muốn chết, ôi vợ yêu ơi, ôm anh đi ôm
anh đi mà =w=.
Bị Hoắc Sâm cưỡng chế xen lẫn cầu xin cô hãy mặc áo choàng tắm vào, Bao Tử chịu thua anh, mọi người thì trêu chọc cười ha ha, trong lòng nghĩ chúng ta mau rút lui thôi, không thì không chịu nổi hậu quả đâu.
Mọi người đã rời đi hết, chỉ còn lại hai vợ chồng bốn mắt nhìn nhau.
"Sao em lại diễn vai này?"
"Người đại diện đề cử đó."
"..."
[Cậu được lắm Cố Tử Diễm.]
[Chuyện quan trọng như vậy mà cậu lại không nói cho tôi biết.]
[Nhưng mà...]
[Tôi vẫn nên cảm ơn cậu một tiếng.]
Cố Tử Diễm vì bận rộn quá nên cuối cùng đã quên mất không báo tin cho Hoắc Sâm là Bao Tử sẽ đến, nhưng cũng may là không có chuyện gì xảy ra.
"Em diễn vai tiểu dã miêu tốt lắm." Hoắc Sâm vui vẻ khen vợ.
Bánh bao ngốc lập tức dựng đuôi: "Đúng vậy, vì trước khi đến đây em đã hỏi kinh nghiệm của chị Á Y rồi mà = v =."
"Ừm, vậy tối nay cho vi phu kiểm tra thành quả học tập của em nhé." "..."
"Chậc chậc, sao biên kịch lại để vai của em chết nhỉ? Vợ chồng mình đáng lẽ phải có một màn ngược luyến mới phải chứ."
"..."
Xin hỏi Hoắc ảnh đế, hôm nay anh đã tự làm mình mất mặt bao nhiêu lần rồi?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Nếu như trên đời thật sự có thuốc hối hận thì Bao Tử chắc chắn sẽ chạy đi mua một lọ rồi uống luôn.Đối với một diễn viên có thâm niên trong những cảnh chết thì chuyện diễn một vai chết trong ba phút là quá dễ dàng.Thế nhưng trong vòng 2 phút 45 giây trước khi chết...Ai đó hãy nói cho cô biết đi, cái vụ mỹ nhân kế kia là cái quái gì vậy?!
[Chỉ có ba phút thôi mà.]
[Biên kịch, sao cô lại có thể viết mấy thứ đen tối vậy chứ?]
Bánh bao ngốc hơi có tư tưởng muốn bỏ cuộc giữa đường rồi, nhưng nếu đã lên thuyền giặc rồi thì làm sao mà xuống được nữa đây, huống hồ cái vai diễn này là biên kịch cố ý viết riêng cho Bao Tử, ai cho cô nói đến là đến, nói đi là đi chứ.
"Em đang coi thường vai diễn ba phút này sao?" Cố Tử Diễm cau mày nói.
"Không phải ạ, em chỉ sợ là mình sẽ diễn không tốt thôi."
"Bao Tử, em không thể lúc nào cũng chỉ đóng một dạng nhân vật được, phải có một bước đột phá thì tương lai mới mang về được nhiều cơ hội."
"Nhưng đây vẫn chỉ là một vai bị chết như bình thường thôi mà?"
"..."
[Nói cũng đúng.]
[Vậy tại sao em lại không muốn nhận hả?!]
Bao Tử cuối cùng vẫn không dám nói trước mặt Cố Tử Diễm là mình không diễn được mấy cảnh sexy quyến rũ như mèo hoang, nhưng Cố Tử Diễm chỉ cần cẩn thận xem xét là đã biết vấn đề nằm ở đâu rồi.
"Em đừng tưởng rằng nếu hủy bỏ vai diễn nhỏ này thì công ty sẽ không phải bồi thường bằng tiền nhé."
"..."
[Vấn đề liên quan đến tiền nong này...]
[Cho bổn bánh bao tui suy nghĩ chút.]
"Với lại nếu em mà không diễn thì cũng là đang nhường cơ hội quyến rũ Hoắc Sâm cho một nữ diễn viên khác đấy."
"..."
[Vấn đề liên quan tới sự trong sạch của chồng...]
[Game over!]
[Bánh bao ngốc đã hoàn toàn bị đánh bại.]
[Cuối cùng đành cắn răng.]
[Chuẩn bị bước trên con đường trở thành một cô mèo hoang nhỏ.]
---
Không biết có phải cố ý hay không mà cả đoàn làm phim "Lính đặc chủng", ngoại trừ biên kịch và đạo diễn ra thì không một ai biết là ai sẽ đóng vai nữ phụ kia, một nhân vật có sinh mệnh ngắn ngủi như vậy mà lại còn giữ bí mật nữa, chắc là khách mời đặc biệt rồi →_→.
Các diễn viên đều vô cùng hâm mộ Hoắc Sâm, haizz, nam chính đúng là luôn nhận được đãi ngộ tốt mà →_→.
Hoắc Sâm: "..."
[Mọi người đang nhìn tôi với ánh mắt gì vậy?!]
[Tôi là trai đã có vợ rồi.]
[Thông minh như tôi.]
[Đã chuẩn bị xong diễn viên đóng thế rồi = v =.]
Cho nên có thể nói là ngay cả nam chính cũng không thích diễn cảnh này chút nào, rõ ràng đây là một bộ phim rất văn minh, thế mà lại đi lồng thêm một cảnh thấp kém như vậy, chậc chậc, chả trách mà bây giờ chẳng có nổi một hai bộ phim chất lượng cao.
---
Cụ thể thì cảnh quay này là phân đoạn nhóm buôn lậu ma túy của nước A phái một người phụ nữ tới quyến rũ người lính ưu tú nhất trong đội lính đặc chủng.
Đến địa điểm quay trước một ngày, lúc này Bao Tử đang ngây ngốc đi đi lại lại trong phòng khách sạn, hiện cô đang ở phòng 403, mà lát nữa sẽ quay ở phòng 316 ngay tầng dưới.Đoàn phim cũng đưa trang phục này nọ cho cô rồi, bọn họ rất thoải mái để cô tự chuẩn bị hết thảy trong phòng mình.
Kết quả...
Bánh bao ngốc: "..."
[Váy ngủ ren trễ ngực ngắn cũn.]
[Mấy người đang muốn khiêu chiến giới hạn của tôi đấy hả?!]
[Đồ ngủ tôi mặc ở nhà toàn hình bé bọt biển thôi.]
[Tôi thà chết đi còn hơn.]
Là một người tự nhận là diễn viên chuyên nghiệp, cũng vì để tạo sự bất ngờ cực độ cho chồng, cho nên Bao Tử đành phải ngậm ngùi mà khuất phục cái váy, dù sao thì cô cũng mặc đồ nhảy Latin rồi mà.
Sau khi mặc vào...
[Ôi má ơi!]
[Bổn bánh bao tôi đây không ngờ cũng có một ngày toát ra hơi thở phụ nữ như vậy đấy.]
[Nhưng mà...]
[Vẫn cảm thấy không quen.]
Xõa mái tóc dài ra, đánh ít đồ trang điểm lên mặt, thêm một chút phấn mắt, sau đó đánh một lớp
son đỏ, chỉ sau mấy phút đồng hồ, bánh bao ngốc đã biến thành một tiểu dã miêu.Môi đỏ rực rỡ, hàm răng trắng bóng, đôi mắt thu hút ánh nhìn, cộng thêm điểm nhấn là chiếc má lúm đồng tiền.Mái tóc dài xoăn nhẹ xõa trên vai, cặp mắt gợn sóng, gương mặt trái xoan được phủ lên một lớp make up nhẹ, đôi môi đỏ mọng gợi cảm, chiếc váy ngủ ren đen càng làm tôn lên nước da trắng nõn của Bao Tử.
Bao Tử: "= v ="
[Ôi trời đất ơi!]
[Bổn bánh bao ta đây một khi đã trang điểm ăn diện thì đến chính mình cũng phải kinh sợ.]
[Cảm thấy mình thật đẹp!]
Cuối cùng cô mặc một cái quần tất lưới ô vuông, choàng lên người cái áo choàng tắm rồi đi ra mở cửa, sau đó đi theo người trợ lý đã chờ sẵn bên ngoài đến phòng quay phim.
...
Trong một gian phòng khác, đạo diễn và biên kịch đang phải rất vất vả khuyên nhủ Hoắc Sâm, thái độ cực kỳ nghiêm túc.
"Hoắc Sâm, anh làm việc phải chuyên nghiệp chứ."
"Nhưng đây là nguyên tắc của tôi, từ rất lâu rồi tôi đã nói là nếu có cảnh thân mật thì sẽ dùng thế thân."
"Anh mà không diễn thì chắc chắn anh sẽ hối hận."
"Body của thế thân rất giống tôi, tôi hoàn toàn tin tưởng vào tổ biên tập."
"..."
Biên kịch nóng nảy, vừa định nói ra cái tên Bao Tử thì lại bị đạo diễn ngăn lại: "Tôi sẽ chờ anh quay lại nói với tôi là anh muốn tự mình diễn."
"Không thể nào."
"..."
[Anh bạn trẻ à, đừng vội quả quyết như vậy.]
[Cẩn thận lại tự làm mất mặt mình đấy.]
[Đến lúc đấy sẽ rất khó coi à nha!]
---
Trong phòng 316, Bao Tử ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt hơi cẳng thẳng, nhưng hơn cả căng thẳng là sự chờ mong khi lát nữa sẽ đem tới cho chồng một sự bất ngờ.
...
Mà trong phòng 205, mặc dù người đóng thế đã từng đóng thay Hoắc Sâm rất nhiều lần rồi, nhưng trước khi đi Hoắc Sâm vẫn ân cần dạy bảo hắn: "Lát nữa khi quay phải nhớ chiếu cố tốt cho nữ diễn viên, chỗ nào không nên sờ thì đừng có sờ, tôn trọng người ta một chút."
"Vâng em biết rồi, thế anh không đi xem ạ?"
"Có cái gì hay mà xem."
[Đồi phong bại tục.]
...
Bao Tử vốn đang phấn khích nghĩ tới việc mình sẽ tạo cho Hoắc Sâm một sự kinh hỉ, nhưng không ngờ kết quả người kinh sợ lại chính là cô.
Cửa phòng mở ra, có người bước vào.
Bao Tử ngẩng lên, bốn mắt nhìn nhau.
Người đóng thế: "Σ (゚д゚lll)"
[Dụi mắt dụi mắt dụi mắt.]
[Mình mà còn dám diễn...]
[Thì nhất định sẽ bị lột da mất!]
[Bây giờ mới hiểu vì sao mà ban nãy thái độ của đạo diễn lại tự tin như vậy.] Bánh bao ngốc: "Σ (゚д゚lll)"
[Không phải nói sẽ đóng cặp cùng chồng sao?]
[Chẳng lẽ mình đã bị Cố Tử Diễm lừa?]
Đạo diễn: "( ̄▽ ̄)" Mọi chuyện diễn ra y như trong dự đoán của mình.
...
Cửa đóng sầm một cái, người đóng thế như một mũi tên chạy ra khỏi phòng 316, lao xuống phòng 205.
"Sao lại quay về?" Hoắc Sâm cau mày hỏi.
"Anh Hoắc, em không thể diễn được."
"Cô gái kia xấu quá à?"
"..."
[Anh có biết là anh vừa nói vợ mình xấu không hả?]
[Không sợ về nhà bị phạt quỳ bàn phím sao?]
Người đóng thế lắc đầu, thở dài nói: "Anh Hoắc, cô gái kia chính là vợ anh đấy."
Hoắc Sâm: "..."
...
Như một luồng gió mạnh đột kích, Hoắc Sâm lao như bay đến phòng 316, vừa hay nhìn thấy vợ đang nói chuyện với trợ lý, sớm nói với tôi là vợ tôi sẽ đóng vai này thì có phải xong rồi không, có đồi phong bại tục đến đâu đi nữa thì tôi cũng đóng = v =.
[Đừng khen tôi.]
[Tôi đúng là người không biết xấu hổ như vậy đấy.]
---
Lục Tự Dương mặc thường phục đi vào khách sạn, hắn biết hôm nay người mình sẽ gặp là ai, cũng rất rõ là lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì - nếu như không bắt sống được thì chỉ còn cách giết chết người đó.Được cấp trên giao cho nhiệm vụ này, trong lòng Lục Tự Dương cảm thấy không thoải mái lắm, bởi
lãnh đạo nói đối phương là phụ nữ, mà anh thì lại có ngoại hình đẹp, chỉ cần tận dụng điểm này để chào hỏi nói chuyện với cô ta là được.Bây giờ đi xem mặt đã nâng đến cấp độ điên cuồng thế này rồi sao? Nhưng trong lòng hắn cũng hiểu, kể cả hắn có nói chuyện bình thường với cô ta thì cô ta chắc chắn sẽ không thể ngồi yên tiếp chuyện hắn được.
Gõ cửa phòng 316, cửa vừa mở ra, là một người phụ nữ vô cùng gợi cảm, trên người mặc một cái váy ngủ ren đen, rất hút mắt người nhìn.
Người phụ nữ dựa vào khung cửa, đùa bỡn mái tóc dài của mình, cúi đầu cười duyên, sau đó đột ngột kéo Lục Tự Dương vào trong phòng, đóng cửa lại, đẩy anh vào tường, môi hai người chỉ cách nhau mấy centimet: "Em nghe nói quân nhân các anh có ý chí vô cùng mạnh mẽ, không biết có chịu được mỹ nhân kế hay không, hử ~"
Lục Tự Dương đổi khách làm chủ, khẽ cười một tiếng, nâng cằm người phụ nữ lên, khinh bỉ nói:
"Cô mà xứng đáng với hai chữ mỹ nhân à?"
Người phụ nữ nâng một chân thon dài lên, ôm lấy thắt lưng Lục Tự Dương: "Chậc chậc chậc, yêu cầu cao thật đấy, em thế này mà không được gọi là mỹ nhân sao?"
Có lẽ vì Bao Tử diễn quá đạt, thần thái mê người này khiến Hoắc Sâm không thể nhẫn nhịn nổi, lập tức cúi xuống gặm lên mặt bánh bao đang đu trên người mình một phát.
Bao Tử: "..."
Hoắc Sâm: "= v ="
Đạo diễn: "..."
NG, NG và NG...
---
Cuối cùng vị đạo diễn vốn rất tốt tính cũng phải nổi đóa lên: "Hoắc Sâm! Cậu mà không diễn cho tử tế thì tôi sẽ để thế thân của cậu vào thay đấy, còn không mau làm cho xong đi ( ̄^ ̄)ゞ"
Hoắc Sâm: "..."
[Đùa à, còn lâu mới có chuyện đó nhé.]
[Cái đồ giả mạo kia là cái thá gì mà được vuốt ve vợ tôi?]
[Nếu đạo diễn đã yêu cầu thành tâm thành ý như vậy.]
[Thì tôi đây sẽ chấm dứt luôn trong một lần nữa.]
[Sau đó...]
[He he!]
[Tận hưởng thế giới hai người thôi.]
Sau một lần diễn xuất nghiêm túc của Hoắc Sâm, phân cảnh này cuối cùng cũng qua, người phụ nữ chậm rãi ngã xuống giường, cùng với tiếng hô cut của đạo diễn, Bao Tử lại đánh dấu thêm một vai diễn chết cho mình nữa rồi.
Nội tâm của Bao Tử đang tự độc thoại: Đối với tôi, chết là hết.
...
Sau khi quay xong, Hoắc Sâm cảm thấy rạo rực khó chịu muốn chết, ôi vợ yêu ơi, ôm anh đi ôm
anh đi mà =w=.
Bị Hoắc Sâm cưỡng chế xen lẫn cầu xin cô hãy mặc áo choàng tắm vào, Bao Tử chịu thua anh, mọi người thì trêu chọc cười ha ha, trong lòng nghĩ chúng ta mau rút lui thôi, không thì không chịu nổi hậu quả đâu.
Mọi người đã rời đi hết, chỉ còn lại hai vợ chồng bốn mắt nhìn nhau.
"Sao em lại diễn vai này?"
"Người đại diện đề cử đó."
"..."
[Cậu được lắm Cố Tử Diễm.]
[Chuyện quan trọng như vậy mà cậu lại không nói cho tôi biết.]
[Nhưng mà...]
[Tôi vẫn nên cảm ơn cậu một tiếng.]
Cố Tử Diễm vì bận rộn quá nên cuối cùng đã quên mất không báo tin cho Hoắc Sâm là Bao Tử sẽ đến, nhưng cũng may là không có chuyện gì xảy ra.
"Em diễn vai tiểu dã miêu tốt lắm." Hoắc Sâm vui vẻ khen vợ.
Bánh bao ngốc lập tức dựng đuôi: "Đúng vậy, vì trước khi đến đây em đã hỏi kinh nghiệm của chị Á Y rồi mà = v =."
"Ừm, vậy tối nay cho vi phu kiểm tra thành quả học tập của em nhé." "..."
"Chậc chậc, sao biên kịch lại để vai của em chết nhỉ? Vợ chồng mình đáng lẽ phải có một màn ngược luyến mới phải chứ."
"..."
Xin hỏi Hoắc ảnh đế, hôm nay anh đã tự làm mình mất mặt bao nhiêu lần rồi?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook