Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 26: Trái tim cô hướng về biển lớn
Cô nhân viên mát xa mỉm cười ngượng ngùng, không hỏi gì nữa. [Giải quyết xong chuyện rồi sao?] Đột nhiên Ninh Ninh nhận được một tin nhắn WeChat của một người có tên là “Anh trai ngây thơ, Ninh Ninh nhanh chóng trả lời lại.
[Đúng vậy, giải quyết xong rồi.] [Nhìn dáng vẻ vui vẻ của cô, tôi đoán là cô đã bò ra khỏi mộ rồi.] Nấm mộ hôn nhân sao?
Ninh Ninh không ngờ một người nhìn nghiêm túc như Ngụy Tuấn lại biết nói đùa, cô không nhịn được bật cười thành tiếng, cô vừa đăng Weibo là anh ta đã biết được cô rất vui vẻ, nếu như nói anh ta không theo dõi tin tức của cô thì ai tin được cơ chứ!
[Tôi cũng phải cảm ơn Luật sư Ngụy đã giúp đỡ, để thể hiện lòng biết ơn, tôi sẽ mời anh ăn một bữa.]
Một lúc lâu sau, bên kia vẫn chưa trả lời lại, có thể là do Ngụy Tuấn có việc gì đó, hoặc có thể là anh ta không biết phải trả lời tin nhắn này như thế nào.
Ninh Ninh không vội, lúc cô thoát ra khỏi giao diện trò chuyện với “Anh trai ngây thơ thì nhìn thấy tên “Tần Việt” ở bên dưới. Thật ra, sau khi ra khỏi xe của Tần Việt thì cô đã chặn Tần Việt rồi.
Từ trước đến giờ Ninh Ninh luôn là người không thích phiền phức. Tần Việt rất thơm, vóc dáng cũng rất đẹp, người anh tràn đầy mùi vị của đàn ông, nói không chừng sau chiếc áo thun dày màu xanh đập kia là cơ bụng và đường cong nhân ngư* mê người. Đúng là cô rất hứng thú với anh, nhưng khi phát hiện ra lúc mình và anh chưa có quan hệ thân thiết gì thì anh đã bắt đầu muốn kiểm soát từng hành động của cô,
thì dù có thích đi nữa cũng phải chạy xa.
(*) Là đường cong hai bên bụng, có hình chữ V chạy theo sát xương chậu.
Cô chỉ muốn chơi đùa khắp nơi, chứ không muốn tìm cho mình một người quản gia dính người”.
Nếu so sánh thì Ngụy Tuân tốt hơn nhiều. Mặc dù bình thường anh ta luôn nghiêm túc, rất chính nhân quân tử, nhưng lại ngây thơ. Sau khi so sánh thì vẫn là qua lại với Luật sư Ngụy tốt hơn.
Đột nhiên Ninh Ninh lại nghĩ đến việc, mặc dù cô là nhân viên công tác đặc biệt mang số hiệu 001 của Cục quản lý Thời gian và không gian, nhưng rất nhiều đồng nghiệp và đàn em đều bảo cô là một tra nữ điển hình. Tuy nhiên cô vẫn mặt dày nghi, dù cô tra thật, nhưng mà trong một khoảng thời gian cô chỉ tra với mỗi một người, chắc cũng không tra lắm đâu nhỉ?
Giống như bây giờ đây, không phải cô đã quyết định chỉ chơi đùa mỗi Ngụy Tuân thôi sao? [Được.] Ninh Ninh nhìn tin nhắn Ngụy Tuân gửi đến, cô cười đáp lại.
[Vậy thì ngày mai nha]
Lúc này, Ngụy Tuân đang ở nhà nhìn chằm chằm vào dòng tin nhắn trong điện thoại, khóe môi không khỏi cong lên. Vừa nhìn thấy tin nhắn vừa được gửi đến, anh ta bất cẩn làm rơi quả trứng gà trên tay xuống. [Tôi có nên tìm một bộ đồ thể thao để ngày mai mặc không? Tôi cảm giác lần trước khi tôi mặc đồng phục học sinh, Luật sư Ngụy cứ nhìn tôi không dời mắt đi được. Luật sư Ngụy, anh muốn thấy tôi mặc váy hay là đồ thể thao?]
Nghe thấy tiếng loảng xoảng vang lên trong phòng bếp, bà Ngụy đang ngồi trong phòng khách liên hét lên mắng người trong phòng bếp: “Ngày nào cũng vùi mình trong bếp làm súp lơ xào trứng gà, con có thù oán gì với gà à? Con có biết con đã lãng phí bao nhiêu trứng rồi không?”
Trong phòng bếp, Ngụy Tuân đang đứng yên đón gió, hai tay che mặt.
Bình luận facebook