Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 210: Chắc chắn kết quả giám định là sai!
Mộ Nhạc Nhạc rất nôn nóng muốn biết kết quả.
Nhưng Chiến Cảnh Hi không nói gì, gương mặt vô cùng rầu rĩ, cậu bé nghĩ nghĩ mấy giây, cuối cùng vẫn đưa phiếu kết luận cho Mộ Nhạc Nhạc.
Mộ Nhạc Nhạc nhìn phiếu kết luận, vừa dụi mắt vừa hỏi: "Sao lại thế này? Độ tương thích trong gen của tớ và bố, cậu mà mẹ lại chỉ có 0,01% á? Thế này đâu có đúng khoa học?"
Chiến Cảnh Hi nhíu chặt mày, gương mặt tỏ rõ sự buồn bực: "Bác sĩ không lừa người đâu, trên phiếu kết luận đã ghi rõ ràng chúng ta không có quan hệ máu mủ, chỉ là lớn lên có vẻ ngoài giống nhau mà thôi, trên đường tới đây tớ cũng tra trên Baidu rồi, có rất nhiều người không cùng huyết thống vẫn giống hệt nhau."
"Chắc chắn đã có nhầm lẫn ở khâu nào đó, phiếu kết luận này nhất định là sai!" Mộ Nhạc Nhạc xé rách phiếu kết luận.
Chiến Cảnh Hi nói: "Đây là phiếu kết luận do chính bệnh viện gửi tới, sẽ không có sai sót gì đâu!"
"Bệnh viện là nơi vô cùng phức tạp, chỉ cần đút cho chút tiền là cái gì cũng làm được!" Mộ Nhạc Nhạc rất nghi ngờ phiếu kết luận này là giả!
Chiến Cảnh Hi nhìn Mộ Nhạc Nhạc, nói: "A Nhạc, cậu có bằng chứng không? Cậu thật sự cảm thấy chúng ta là anh em sinh đôi sao?"
Mộ Nhạc Nhạc lại mở phiếu kết luận vừa bị xé toang ra xem lại, chỉ vào con số bên trên rồi nói: "Cậu không thấy rất kỳ quặc sao? Độ tương thích chỉ có ba phần trăm, quá giả luôn ấy!"
Chiến Cảnh Hi nhìn không hiểu: "Vậy là có ý gì?"
"Mẹ tớ và Thẩm Tư Viện là chị em cùng bố khác mẹ, theo lý mà nói, cứ cho là tớ không phải con ruột của Chiến Vân Khai thì độ tương thích gen giữa cậu và mẹ ít nhất cũng phải bốn mươi, năm mươi phần trăm chứ? Dù sao thì chúng ta cũng có cùng một ông ngoại mà. Chúng ta không phải anh em ruột thì cũng là anh em họ mà? Cậu cảm thấy ba phần trăm này có hợp lý không?" Mộ Nhạc Nhạc chỉ ra vấn về.
Chiến Cảnh Hi như bừng tỉnh hiểu ra: "Không hợp lý!"
"Vậy chẳng phải là không đúng sao, phiếu kết luận này của chúng ta chắc chắn có vấn đề, rõ ràng là có kẻ nào đó đã nhúng tay vào việc này, mục đích không muốn để hai chúng ta nhận nhau, mà người đó không cần nói cũng biết là ai!"
"Thẩm Tư Viện!" Khuôn mặt Chiến Cảnh Hi trở nên lạnh lùng.
"Đúng, cô ta chính là người đáng nghi nhất, giờ chúng ta cũng không thể đi làm giám định DNA lại nữa, tớ muốn tìm một người đáng tin giúp chúng ta chuyện này." Mộ Nhạc Nhạc cảm thấy chuyện xét nghiệm DNA này vẫn là nên giao cho cậu bé làm sẽ tốt hơn.
Cậu bé có thuê một phòng thí nghiệm ở nước M, hiện giờ nó đã trở thành phòng nghiên cứu có quyền lực nhất toàn cầu.
Chiến Cảnh Hi nghe Nhạc Nhạc nói thế thì trong lòng lại bắt đầu nhen nhóm hy vọng.
Hai đứa nhóc ngồi trên ghế bàn bạc với nhau xem tiếp theo nên làm gì.
Bởi vì giá trị nhan sắc quá xuất sắc nên bị người qua đường chụp lén rồi gửi lên mạng xã hội.
Một bên khác, chuông cửa nhà Mộ Minh Nguyệt vang lên, Chiến Vân Khai đang chỉnh lại quần áo nghe thấy tiếng chuông, định bụng đi tới mở cửa thì Mộ Minh Nguyệt đã nhanh chân giành trước, Chiến Vân Khai ba bước bằng một chạy tới, kéo Mộ Minh Nguyệt nằm xuống ghế sô pha.
"Từ bào giờ mấy việc tầm thường như mở cửa này lại đến tay công chúa điện hạ của tôi vậy?" Chiến Vân Khai nói, giọng điệu có chút bá đạo.
Mộ Minh Nguyệt lập tức nghệt mặt ra, cô cũng phải công nhận mấy lời sến rện này hợp với khuôn mặt đẹp trai của anh, có lẽ chẳng cô gái nào có thể cưỡng lại được mấy lời này của anh đâu!
Mộ Minh Nguyệt rất muốn hỏi anh, rốt cuộc đến khi nào anh mới rời khỏi nhà của cô vậy?
Chiến Vân Khai ra mở cửa, bên ngoài có một bưu kiện được chuyển đến.
Mộ Minh Nguyệt thấy anh cầm theo bưu kiện đi vào: "Bưu kiện của ai vậy? Tôi nhớ gần đây tôi không có đặt đồ trên mạng mà."
"Của tôi." Chiến Vân Khai hào hứng mở gói bưu kiện ra.
Mộ Minh Nguyệt: "..."
Từ khi nào chỗ này trở thành nhà anh vậy?
Ấy vậy mà lại gửi đồ đến nhà cô!
"Minh Nguyệt, em có muốn biết tôi mua gì không?" Chiến Vân Khai mở nắp ra, nhìn hai món trang sức bên trong, vừa cười vừa hỏi cô.
Nhưng Chiến Cảnh Hi không nói gì, gương mặt vô cùng rầu rĩ, cậu bé nghĩ nghĩ mấy giây, cuối cùng vẫn đưa phiếu kết luận cho Mộ Nhạc Nhạc.
Mộ Nhạc Nhạc nhìn phiếu kết luận, vừa dụi mắt vừa hỏi: "Sao lại thế này? Độ tương thích trong gen của tớ và bố, cậu mà mẹ lại chỉ có 0,01% á? Thế này đâu có đúng khoa học?"
Chiến Cảnh Hi nhíu chặt mày, gương mặt tỏ rõ sự buồn bực: "Bác sĩ không lừa người đâu, trên phiếu kết luận đã ghi rõ ràng chúng ta không có quan hệ máu mủ, chỉ là lớn lên có vẻ ngoài giống nhau mà thôi, trên đường tới đây tớ cũng tra trên Baidu rồi, có rất nhiều người không cùng huyết thống vẫn giống hệt nhau."
"Chắc chắn đã có nhầm lẫn ở khâu nào đó, phiếu kết luận này nhất định là sai!" Mộ Nhạc Nhạc xé rách phiếu kết luận.
Chiến Cảnh Hi nói: "Đây là phiếu kết luận do chính bệnh viện gửi tới, sẽ không có sai sót gì đâu!"
"Bệnh viện là nơi vô cùng phức tạp, chỉ cần đút cho chút tiền là cái gì cũng làm được!" Mộ Nhạc Nhạc rất nghi ngờ phiếu kết luận này là giả!
Chiến Cảnh Hi nhìn Mộ Nhạc Nhạc, nói: "A Nhạc, cậu có bằng chứng không? Cậu thật sự cảm thấy chúng ta là anh em sinh đôi sao?"
Mộ Nhạc Nhạc lại mở phiếu kết luận vừa bị xé toang ra xem lại, chỉ vào con số bên trên rồi nói: "Cậu không thấy rất kỳ quặc sao? Độ tương thích chỉ có ba phần trăm, quá giả luôn ấy!"
Chiến Cảnh Hi nhìn không hiểu: "Vậy là có ý gì?"
"Mẹ tớ và Thẩm Tư Viện là chị em cùng bố khác mẹ, theo lý mà nói, cứ cho là tớ không phải con ruột của Chiến Vân Khai thì độ tương thích gen giữa cậu và mẹ ít nhất cũng phải bốn mươi, năm mươi phần trăm chứ? Dù sao thì chúng ta cũng có cùng một ông ngoại mà. Chúng ta không phải anh em ruột thì cũng là anh em họ mà? Cậu cảm thấy ba phần trăm này có hợp lý không?" Mộ Nhạc Nhạc chỉ ra vấn về.
Chiến Cảnh Hi như bừng tỉnh hiểu ra: "Không hợp lý!"
"Vậy chẳng phải là không đúng sao, phiếu kết luận này của chúng ta chắc chắn có vấn đề, rõ ràng là có kẻ nào đó đã nhúng tay vào việc này, mục đích không muốn để hai chúng ta nhận nhau, mà người đó không cần nói cũng biết là ai!"
"Thẩm Tư Viện!" Khuôn mặt Chiến Cảnh Hi trở nên lạnh lùng.
"Đúng, cô ta chính là người đáng nghi nhất, giờ chúng ta cũng không thể đi làm giám định DNA lại nữa, tớ muốn tìm một người đáng tin giúp chúng ta chuyện này." Mộ Nhạc Nhạc cảm thấy chuyện xét nghiệm DNA này vẫn là nên giao cho cậu bé làm sẽ tốt hơn.
Cậu bé có thuê một phòng thí nghiệm ở nước M, hiện giờ nó đã trở thành phòng nghiên cứu có quyền lực nhất toàn cầu.
Chiến Cảnh Hi nghe Nhạc Nhạc nói thế thì trong lòng lại bắt đầu nhen nhóm hy vọng.
Hai đứa nhóc ngồi trên ghế bàn bạc với nhau xem tiếp theo nên làm gì.
Bởi vì giá trị nhan sắc quá xuất sắc nên bị người qua đường chụp lén rồi gửi lên mạng xã hội.
Một bên khác, chuông cửa nhà Mộ Minh Nguyệt vang lên, Chiến Vân Khai đang chỉnh lại quần áo nghe thấy tiếng chuông, định bụng đi tới mở cửa thì Mộ Minh Nguyệt đã nhanh chân giành trước, Chiến Vân Khai ba bước bằng một chạy tới, kéo Mộ Minh Nguyệt nằm xuống ghế sô pha.
"Từ bào giờ mấy việc tầm thường như mở cửa này lại đến tay công chúa điện hạ của tôi vậy?" Chiến Vân Khai nói, giọng điệu có chút bá đạo.
Mộ Minh Nguyệt lập tức nghệt mặt ra, cô cũng phải công nhận mấy lời sến rện này hợp với khuôn mặt đẹp trai của anh, có lẽ chẳng cô gái nào có thể cưỡng lại được mấy lời này của anh đâu!
Mộ Minh Nguyệt rất muốn hỏi anh, rốt cuộc đến khi nào anh mới rời khỏi nhà của cô vậy?
Chiến Vân Khai ra mở cửa, bên ngoài có một bưu kiện được chuyển đến.
Mộ Minh Nguyệt thấy anh cầm theo bưu kiện đi vào: "Bưu kiện của ai vậy? Tôi nhớ gần đây tôi không có đặt đồ trên mạng mà."
"Của tôi." Chiến Vân Khai hào hứng mở gói bưu kiện ra.
Mộ Minh Nguyệt: "..."
Từ khi nào chỗ này trở thành nhà anh vậy?
Ấy vậy mà lại gửi đồ đến nhà cô!
"Minh Nguyệt, em có muốn biết tôi mua gì không?" Chiến Vân Khai mở nắp ra, nhìn hai món trang sức bên trong, vừa cười vừa hỏi cô.
Bình luận facebook