Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 120: Cần cố gắng thêm
"Bạch Dữ..."
Tiểu chuột cẩn thận gọi một tiếng.
Bạch Dữ nhìn khuôn mặt nhỏ của nó một cái, rồi bỗng nhiên vươn tay ôm nó vào lòng.
Tiểu chuột giật cả mình, không dám nhích nhúc chút nào, để mặc cho hắn ôm.
Bạch Dữ nhắm lại đôi mắt, lúc mở ra thì vẻ tang thương mà tiểu chuột nhìn thấy đã biến mất.
"Ngươi... Không sao chứ?"
Tiểu chuột ở trong lòng hắn cẩn thận hỏi.
"Không sao. Ta ngồi bao lâu rồi?"
Bạch Dữ lắc đầu, vuốt ve mái tóc trắng của nó, trầm giọng hỏi.
"Một tháng đi."
Tiểu chuột mỗi ngày ngồi nhìn hắn, không có việc gì nên nhớ rất rõ.
Bạch Dữ ừm một tiếng.
Hắn nào có biết một câu kia của Bạch Cửu lại có ảnh hưởng đến hắn lớn như vậy. Hắn cứ ngỡ đã qua mấy trăm vạn năm rồi.
May mắn... Không phải.
"Viên Bồ Đề Tâm kia ngươi giữ lại cho mình dùng đi."
Bạch Dữ nói với nó.
Tiểu chuột không nghĩ gì đã lắc đầu.
"Ta không cần!"
Nó điều chỉnh lại tư thế, trở thành bản thân ngồi trong lòng hắn. Hai chân quấn lấy eo hông của nam nhân. Hai tay ôm cổ nam nhân bĩu môi nhìn hắn.
Bạch Dữ theo thói quen hai tay bợ mông nó, đầu cụng vào đầu nó.
"Ngươi cũng biết mình rất kỳ lạ?"
Bạch Dữ nghiêm túc nhìn nó.
Bạch Cửu bị ánh mắt chuyên chú của hắn nhìn đến, theo bản năng gật đầu.
"Nhưng ngươi cũng phải độ kiếp, thiên đạo không có tha cho ngươi."
Hắn lại nói.
Tiểu chuột cúi đầu suy nghĩ.
"Ta không sợ."
Một lúc sau lại ngẩng đầu lên nói.
Bạch Dữ cười cười. Lần nào không phải ta độ cho ngươi, ngươi sợ cái gì chứ. Nhưng tâm ma kiếp hắn không thể giúp nó độ. Thiên đạo cũng không có ngu mà để cho hai người họ qua mặt mãi được.
"Ta lại luyện luyện một viên Tâm Ma Đan, nhất định sẽ không sao."
Tiểu chuột có vốn luyến, có năng lực đắc ý nói.
Bạch Dữ bật cười.
"Vậy Tâm Ma Đan ta dùng, Bồ Đề Tâm cho ngươi."
Hắn kiên quyết nói.
Nếu là trước đây thì có lẽ hắn sẽ sợ, nhưng trải qua một tháng dài như trăm vạn năm kia, hắn cũng không nhiều sợ hãi như thế nữa rồi. Đổi lại là tiểu chút chít này, hắn không yên tâm.
Tiểu chuột trề môi xụ mặt nhìn hắn.
"Ngoan, nghe lời. Nếu không sẽ không cùng ngươi sinh tiểu long."
Con rồng tà ác nào đó ra chiêu cuối.
"Có rồi."
Tiểu chuột nào đó cúi đầu hừ hừ lẩm bẩm, không ăn uy hiếp của hắn.
Bạch Dữ cười.
"Ở đâu? Ta xem thử!"
Nam nhân bất ngờ xốc nó lên, đặt tai vào bụng nhỏ bằng phẳng của nó, giả bộ nghe ngóng.
Tiểu chuột hoảng hốt vịnh lấy đầu hắn, nhưng lại nghiêm túc hỏi.
"Sao sao?"
Bạch Dữ nghe nó hỏi mà nhếch lên khóe môi. Đúng là tiểu chút chít ngốc nghếch. Nếu có, bản thân nó cũng có thể cảm nhận đến, cần gì hắn phải làm bộ nghe thử chứ.
Bạch Dữ không biết, này cũng không thể trách tiểu chuột. Ở thế thú, thú nhân cũng là như vậy nghe ngóng đối với đứa nhỏ trong bụng a mẫu nó. Bạch Cửu chỉ là lâu lâu sẽ theo bản năng lấy thế thú làm tiêu chuẩn, nên nó mới vô thức hỏi vậy thôi.
"Làm gì có. Cần phải ngươi đến cố gắng thêm."
Bạch Dữ bật người đứng dậy, cũng đồng thời vác nó lên, chuẩn xác mà ném lên giường.
"Ưm..."
Tiểu chuột còn chưa kịp phản ứng đã bị nam nhân đè lên, hôn xuống đôi môi nhỏ của nó.
Sau một tháng im lặng, màn rèn sa y lại tiếp tục lay động. Theo đó chính là những âm thanh mị nhân ngọt lịm như đường mật.
...
Trên con đường của Tâm Thành không nhiều người thường đi lại, đa phần là tu luyện giả, xuất hiện hai nam nhân dung mạo bình thường đang hành tẩu.
Ngươi muốn gia nhập hiệp hội luyện khí sư?
Thiếu niên ở trong lòng hỏi nam nhân.
Chuyện muốn học luyện khí hai người đã nói với nhau lúc còn trong bí cảnh.
Hiệp hội luyện khí sư ở Đông Thần muốn gia nhập cũng không khó. Nếu biểu lộ một chút thiên phú thì có thể trước bắt đầu làm học đồ, giống như đan đạo. Đương nhiên, học đồ sẽ phải làm rất nhiều việc vặt. Nếu may mắn được một luyện khí sư nhìn trúng, làm học đồ cho họ thì tốt hơn.
Cái này cần phải dựa vào cơ duyên.
Mà Bạch Dữ sau khi nghĩ kỹ thì quyết định đến hiệp hội.
Thật ra luyện khí không hề khó với Bạch Dữ. Hầu hết yêu thú không có thiên phú luyện đan, nhưng lại có thiên phú luyện khí. Bạch Dữ cũng vậy.
Mấy hôm nay hắn đều ở trong không gian giới kia tự học, trước khi ra ngoài hắn đã luyện được món pháp bảo cấp một.
Luyện khí sư chia phẩm cấp cũng giống luyện đan sư. Nhưng pháp khí lại chia thành hai loại, một là pháp bảo, hai là linh bảo.
Pháp bảo chia làm mười cấp, ở giữa cũng có sơ trung hậu đỉnh phong. Những thứ như giới chỉ, bảo y, đao, kiếm... Thì tính là pháp bảo.
Linh bảo cũng chia mười cấp, phàm là những thứ có khí linh khi luyện chế thì tính là linh bảo.
Những món linh bảo có khí linh thường sẽ chủ động chọn chủ nhân, trừ khi là tự mình nuôi ra.
Pháp bảo có khí linh do tu sĩ nuôi ra thường sẽ khó mà chọn lại chủ nhân mới.
Chúng ta ở đây không có căn cơ, cũng không thể gia nhập tông môn. Hiệp hội ngư long hỗn tạp, dễ cho chúng ta che dấu thân phận.
Bạch Dữ bóp nhẹ bàn tay đang nắm lấy tay mình của nó.
Đám người ở đây thật xấu.
Tiểu chuột nhíu mày nói.
Bạch Dữ cười cười. Cho dù lúc này họ ở Bắc Thần cũng thế mà thôi. Lòng tham của tu sĩ theo năm tháng chỉ có thêm chứ không bớt. Nếu không, họ cũng không tu luyện, cùng thiên đạo tranh giành thọ nguyên rồi.
Hai người không nói gì nữa. Rất nhanh, cổng hiệp hội luyện khí sư đã ở trước mắt.
Hiệp hội luyện khí sư người đến người đi, số lượng cũng chẳng kém hiệp hội luyện đan sư ở phía đối diện. Hai hiệp hội dùng một con đường phân tách, cùng nhau chiếm lĩnh Tâm Thành.
Nhớ cẩn thận.
Bạch Dữ nói với tiểu chuột.
Bạch Cửu gật đầu, đi đến cổng hiệp hội luyện đan sư ở đối diện.
Bạch Dữ liếc nhìn nó một cái, sau đó nhấc chân đi vào hiệp hội luyện khí sư.
Ở Tuyết Lạc Cung, Cốc Mẫn Nguyệt bắt đầu thăm dò mọi nơi, tìm kiếm tông tích của Mạn Đà La.
Ba người ba hướng, phân công làm việc.
...
Bạch Dữ bước vào hiệp hội luyện khí sư, không khí nóng bức lập tức đập tới.
Thì ra đại sảnh của luyện khí hiệp hội là nơi thí luyện cho những người muốn nhập hội.
Đa phần là học đồ.
Muốn trở thành học đồ của hiệp hội luyện khí, tu sĩ phải biết canh lửa, còn có sử dụng đúng mộc hỏa trong quá trình luyện chế.
Bài khảo nghiệm dành cho họ chính là, hoàn thành quá trình luyện chế đang dang dở mà hiệp hội đưa ra. Tất nhiên, luyện chế chỉ là những thứ đơn giản, cấp thấp mà thôi.
Việc đầu tiên Bạch Dữ cần làm là đăng ký, sau đó sẽ có người đưa bài tập cho hắn.
"Ta muốn gia nhập hiệp hội luyện khí sư."
Bạch Dữ đến trước quầy đăng ký, nhàn nhạt nói.
Người ngồi sau quầy mang tiêu chí của hiệp hội, là hình một ngọn lửa màu đen. Phía dưới ngọn lửa là một cái khiên bạc cùng ba ngôi sao, ngôi sao thứ ba chỉ sáng một nữa. Khiên bạc đại biểu cho luyện khí sư sơ cấp, ba ngôi sao là cấp ba luyện khí sư, ngôi sao thứ ba chỉ sáng một nữa là trung phẩm. Người này là một luyện khí sư cấp ba trung phẩm.
Đối phương còn khá trẻ, niên kỷ tầm hai mươi lăm, giống như Bạch Dữ.
"Đã có cấp bậc chưa, hay mới bắt đầu học?"
Lôi Khắc đầu cũng không ngẩng, lười biếng hỏi.
"Chưa có cấp bậc, nhưng có thể luyện chế pháp bảo cấp một. Xem như bắt đầu học đi."
Bạch Dữ cũng không để tâm thái độ của đối phương, hỏi gì đáp nấy.
Tiểu chuột cẩn thận gọi một tiếng.
Bạch Dữ nhìn khuôn mặt nhỏ của nó một cái, rồi bỗng nhiên vươn tay ôm nó vào lòng.
Tiểu chuột giật cả mình, không dám nhích nhúc chút nào, để mặc cho hắn ôm.
Bạch Dữ nhắm lại đôi mắt, lúc mở ra thì vẻ tang thương mà tiểu chuột nhìn thấy đã biến mất.
"Ngươi... Không sao chứ?"
Tiểu chuột ở trong lòng hắn cẩn thận hỏi.
"Không sao. Ta ngồi bao lâu rồi?"
Bạch Dữ lắc đầu, vuốt ve mái tóc trắng của nó, trầm giọng hỏi.
"Một tháng đi."
Tiểu chuột mỗi ngày ngồi nhìn hắn, không có việc gì nên nhớ rất rõ.
Bạch Dữ ừm một tiếng.
Hắn nào có biết một câu kia của Bạch Cửu lại có ảnh hưởng đến hắn lớn như vậy. Hắn cứ ngỡ đã qua mấy trăm vạn năm rồi.
May mắn... Không phải.
"Viên Bồ Đề Tâm kia ngươi giữ lại cho mình dùng đi."
Bạch Dữ nói với nó.
Tiểu chuột không nghĩ gì đã lắc đầu.
"Ta không cần!"
Nó điều chỉnh lại tư thế, trở thành bản thân ngồi trong lòng hắn. Hai chân quấn lấy eo hông của nam nhân. Hai tay ôm cổ nam nhân bĩu môi nhìn hắn.
Bạch Dữ theo thói quen hai tay bợ mông nó, đầu cụng vào đầu nó.
"Ngươi cũng biết mình rất kỳ lạ?"
Bạch Dữ nghiêm túc nhìn nó.
Bạch Cửu bị ánh mắt chuyên chú của hắn nhìn đến, theo bản năng gật đầu.
"Nhưng ngươi cũng phải độ kiếp, thiên đạo không có tha cho ngươi."
Hắn lại nói.
Tiểu chuột cúi đầu suy nghĩ.
"Ta không sợ."
Một lúc sau lại ngẩng đầu lên nói.
Bạch Dữ cười cười. Lần nào không phải ta độ cho ngươi, ngươi sợ cái gì chứ. Nhưng tâm ma kiếp hắn không thể giúp nó độ. Thiên đạo cũng không có ngu mà để cho hai người họ qua mặt mãi được.
"Ta lại luyện luyện một viên Tâm Ma Đan, nhất định sẽ không sao."
Tiểu chuột có vốn luyến, có năng lực đắc ý nói.
Bạch Dữ bật cười.
"Vậy Tâm Ma Đan ta dùng, Bồ Đề Tâm cho ngươi."
Hắn kiên quyết nói.
Nếu là trước đây thì có lẽ hắn sẽ sợ, nhưng trải qua một tháng dài như trăm vạn năm kia, hắn cũng không nhiều sợ hãi như thế nữa rồi. Đổi lại là tiểu chút chít này, hắn không yên tâm.
Tiểu chuột trề môi xụ mặt nhìn hắn.
"Ngoan, nghe lời. Nếu không sẽ không cùng ngươi sinh tiểu long."
Con rồng tà ác nào đó ra chiêu cuối.
"Có rồi."
Tiểu chuột nào đó cúi đầu hừ hừ lẩm bẩm, không ăn uy hiếp của hắn.
Bạch Dữ cười.
"Ở đâu? Ta xem thử!"
Nam nhân bất ngờ xốc nó lên, đặt tai vào bụng nhỏ bằng phẳng của nó, giả bộ nghe ngóng.
Tiểu chuột hoảng hốt vịnh lấy đầu hắn, nhưng lại nghiêm túc hỏi.
"Sao sao?"
Bạch Dữ nghe nó hỏi mà nhếch lên khóe môi. Đúng là tiểu chút chít ngốc nghếch. Nếu có, bản thân nó cũng có thể cảm nhận đến, cần gì hắn phải làm bộ nghe thử chứ.
Bạch Dữ không biết, này cũng không thể trách tiểu chuột. Ở thế thú, thú nhân cũng là như vậy nghe ngóng đối với đứa nhỏ trong bụng a mẫu nó. Bạch Cửu chỉ là lâu lâu sẽ theo bản năng lấy thế thú làm tiêu chuẩn, nên nó mới vô thức hỏi vậy thôi.
"Làm gì có. Cần phải ngươi đến cố gắng thêm."
Bạch Dữ bật người đứng dậy, cũng đồng thời vác nó lên, chuẩn xác mà ném lên giường.
"Ưm..."
Tiểu chuột còn chưa kịp phản ứng đã bị nam nhân đè lên, hôn xuống đôi môi nhỏ của nó.
Sau một tháng im lặng, màn rèn sa y lại tiếp tục lay động. Theo đó chính là những âm thanh mị nhân ngọt lịm như đường mật.
...
Trên con đường của Tâm Thành không nhiều người thường đi lại, đa phần là tu luyện giả, xuất hiện hai nam nhân dung mạo bình thường đang hành tẩu.
Ngươi muốn gia nhập hiệp hội luyện khí sư?
Thiếu niên ở trong lòng hỏi nam nhân.
Chuyện muốn học luyện khí hai người đã nói với nhau lúc còn trong bí cảnh.
Hiệp hội luyện khí sư ở Đông Thần muốn gia nhập cũng không khó. Nếu biểu lộ một chút thiên phú thì có thể trước bắt đầu làm học đồ, giống như đan đạo. Đương nhiên, học đồ sẽ phải làm rất nhiều việc vặt. Nếu may mắn được một luyện khí sư nhìn trúng, làm học đồ cho họ thì tốt hơn.
Cái này cần phải dựa vào cơ duyên.
Mà Bạch Dữ sau khi nghĩ kỹ thì quyết định đến hiệp hội.
Thật ra luyện khí không hề khó với Bạch Dữ. Hầu hết yêu thú không có thiên phú luyện đan, nhưng lại có thiên phú luyện khí. Bạch Dữ cũng vậy.
Mấy hôm nay hắn đều ở trong không gian giới kia tự học, trước khi ra ngoài hắn đã luyện được món pháp bảo cấp một.
Luyện khí sư chia phẩm cấp cũng giống luyện đan sư. Nhưng pháp khí lại chia thành hai loại, một là pháp bảo, hai là linh bảo.
Pháp bảo chia làm mười cấp, ở giữa cũng có sơ trung hậu đỉnh phong. Những thứ như giới chỉ, bảo y, đao, kiếm... Thì tính là pháp bảo.
Linh bảo cũng chia mười cấp, phàm là những thứ có khí linh khi luyện chế thì tính là linh bảo.
Những món linh bảo có khí linh thường sẽ chủ động chọn chủ nhân, trừ khi là tự mình nuôi ra.
Pháp bảo có khí linh do tu sĩ nuôi ra thường sẽ khó mà chọn lại chủ nhân mới.
Chúng ta ở đây không có căn cơ, cũng không thể gia nhập tông môn. Hiệp hội ngư long hỗn tạp, dễ cho chúng ta che dấu thân phận.
Bạch Dữ bóp nhẹ bàn tay đang nắm lấy tay mình của nó.
Đám người ở đây thật xấu.
Tiểu chuột nhíu mày nói.
Bạch Dữ cười cười. Cho dù lúc này họ ở Bắc Thần cũng thế mà thôi. Lòng tham của tu sĩ theo năm tháng chỉ có thêm chứ không bớt. Nếu không, họ cũng không tu luyện, cùng thiên đạo tranh giành thọ nguyên rồi.
Hai người không nói gì nữa. Rất nhanh, cổng hiệp hội luyện khí sư đã ở trước mắt.
Hiệp hội luyện khí sư người đến người đi, số lượng cũng chẳng kém hiệp hội luyện đan sư ở phía đối diện. Hai hiệp hội dùng một con đường phân tách, cùng nhau chiếm lĩnh Tâm Thành.
Nhớ cẩn thận.
Bạch Dữ nói với tiểu chuột.
Bạch Cửu gật đầu, đi đến cổng hiệp hội luyện đan sư ở đối diện.
Bạch Dữ liếc nhìn nó một cái, sau đó nhấc chân đi vào hiệp hội luyện khí sư.
Ở Tuyết Lạc Cung, Cốc Mẫn Nguyệt bắt đầu thăm dò mọi nơi, tìm kiếm tông tích của Mạn Đà La.
Ba người ba hướng, phân công làm việc.
...
Bạch Dữ bước vào hiệp hội luyện khí sư, không khí nóng bức lập tức đập tới.
Thì ra đại sảnh của luyện khí hiệp hội là nơi thí luyện cho những người muốn nhập hội.
Đa phần là học đồ.
Muốn trở thành học đồ của hiệp hội luyện khí, tu sĩ phải biết canh lửa, còn có sử dụng đúng mộc hỏa trong quá trình luyện chế.
Bài khảo nghiệm dành cho họ chính là, hoàn thành quá trình luyện chế đang dang dở mà hiệp hội đưa ra. Tất nhiên, luyện chế chỉ là những thứ đơn giản, cấp thấp mà thôi.
Việc đầu tiên Bạch Dữ cần làm là đăng ký, sau đó sẽ có người đưa bài tập cho hắn.
"Ta muốn gia nhập hiệp hội luyện khí sư."
Bạch Dữ đến trước quầy đăng ký, nhàn nhạt nói.
Người ngồi sau quầy mang tiêu chí của hiệp hội, là hình một ngọn lửa màu đen. Phía dưới ngọn lửa là một cái khiên bạc cùng ba ngôi sao, ngôi sao thứ ba chỉ sáng một nữa. Khiên bạc đại biểu cho luyện khí sư sơ cấp, ba ngôi sao là cấp ba luyện khí sư, ngôi sao thứ ba chỉ sáng một nữa là trung phẩm. Người này là một luyện khí sư cấp ba trung phẩm.
Đối phương còn khá trẻ, niên kỷ tầm hai mươi lăm, giống như Bạch Dữ.
"Đã có cấp bậc chưa, hay mới bắt đầu học?"
Lôi Khắc đầu cũng không ngẩng, lười biếng hỏi.
"Chưa có cấp bậc, nhưng có thể luyện chế pháp bảo cấp một. Xem như bắt đầu học đi."
Bạch Dữ cũng không để tâm thái độ của đối phương, hỏi gì đáp nấy.
Bình luận facebook