• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn (2 Viewers)

  • Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn - Chương 639

Tôi ấn vài cái lên mấy huyệt đạo trên đùi ông ta, ông ta lập tức vùng lên, ôm hai chân la hét thảm thiết, không ngừng ra sức lăn lộn trên mặt đất.



Tôi lạnh nhạt nói: “Bây giờ ông chỉ thấy là rất đau, nhưng mà mười phút sau, ông sẽ không còn cảm giác đau đớn gì nữa. Bởi vì lúc đó, hai chân này của ông đã thối rữa ra rồi.”



Tôi khoanh hai tay trước ngực: “Nhưng mà cũng không việc gì, chân thối rữa thì vẫn còn có tay, tay thối rửa thì còn có lục phủ ngũ tạng của ông mà. Yên tâm đi! Trước khi cơ thể của ông hoàn toàn thối rữa hết, tôi sẽ giữ cho đầu óc của ông luôn duy trì sự tỉnh táo.”



Người đàn ông trung niên kia vốn là một kẻ âm hiểm giả dối, nhưng mà tinh thần của ông ta cũng nhanh chóng sụp đổ, ông ta thét to: “Tôi nói, cô muốn biết cái gì tôi cũng nói mà.”



Nửa tiếng sau, cảnh sát đã tới cánh rừng nhỏ này, đưa ba người còn lại kia đi. Tôi gọi điện thoại cho Chu Nguyên Hạo, lập tức lái xe tới tòa nhà Chiêu Dương. Lúc đầu thời gian diễn ra hội đấu giá là mười giờ sáng, bây giờ đã trôi qua được nửa tiếng, bùa ở trên người của tôi, tôi không tới thì hội đấu giá đương nhiên không thể bắt đầu được rồi.



Các tu sĩ này đã quen sống cảnh an nhàn sung sướng, nhất định đã sớm chờ tới mức hết kiên nhẫn rồi.



Tôi bước ra từ bên trong thang máy, bất chợt nghe thấy bên trong hội trường có người không kiên nhẫn nói: “Sao Khương Lăng còn chưa đến nữa? Cô ta có biết những người hôm nay tới đây là ai không vậy?”



“Đây là đạo đãi khách của các người sao? Các người căn bản không để chúng tôi vào mắt có đúng không?”



“Chẳng qua chỉ là một cô gái trẻ gần hai mươi tuổi, thế mà lại còn phách lối hơn cả chưởng môn của môn phái lớn.”



“Thực sự cho rằng chúng tôi tới đây để xin cô ta hay sao?”



“Hừ! Sợ là không nỡ mang ra bùa ngũ phẩm, cho nên mới lâm trận bỏ chạy chứ gì? Tôi đã nói rồi, chẳng qua chỉ là một cô gái trẻ chưa đến hai mươi tuổi, làm sao có thể vẽ ra được bùa ngũ phẩm cơ chứ?”



“Các vị.” Chu Nguyên Hạo mở miệng, âm thanh lạnh lẽo như băng, ánh mắt giống như một con dao găm sắc bén, dường như đang lột da róc thịt bọn họ, khiến cho tất cả bí mật người khác chôn giấu bên trong xương cốt hoàn toàn bại lộ ra ngoài.



Ánh mắt anh quá mức sắc bén, cảm giác áp bách quá mạnh mẽ, ngay cả những người tuổi cao đức trọng như những người này cũng không khỏi phải nhíu mày.



“Các vị, tôi tin rằng Khương Lăng chắc chắn có chuyện gì đó cho nên mới trì hoãn, làm lãng phí thời gian của các vị, chúng tôi thật sự có lỗi. Nếu như các vị không muốn tiếp tục chờ đợi thì có thể rời đi trước, chúng tôi sẽ đưa tới một phần quà nhỏ để biểu đạt lòng xin lỗi.” Vẻ mặt Chu Nguyên Hạo bình tĩnh nói.



“Hừ, chẳng lẽ thực sự cho rằng chúng tôi tới xin cô ta hay sao?” Có người kêu gào đứng dậy đi ra ngoài, cửa vừa mở, lập tức thấy tôi đứng ở bên ngoài cánh cửa.



Trên mặt tôi mang theo tươi cười, hơi nghiêng thân mình nói: “Mời!”



Bọn họ khinh thường liếc mắt nhìn tôi một cái, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo bỏ đi.



Tôi bước vào hội trường, bên trong vẫn còn không ít người đang ngồi, phần lớn đều là môn phái và gia tộc nhỏ. Mà người thuộc mấy môn phái như Lãm Sơn, Mai Sơn vẫn còn ở lại đây, coi như cũng nể mặt tôi.



“Khương Lăng.” Chu Nguyên Hạo đi tới thấp giọng nói: “Mọi chuyện đã sắp giải quyết xong rồi.”



Tôi khẽ gật đầu với anh ấy, nói: “Vậy thì em cũng yên tâm rồi.”



Tôi đi lên bục đấu giá, ánh mắt mọi người quét qua trên thân của tôi: “Đã để các vị đợi lâu rồi, trên đường tới đây tôi gặp phải một chút rắc rối.”



Tôi còn chưa nói xong, cửa hội trường bất ngờ bị người ta lỗ mãng kéo ra. Ngao Dũng dẫn theo người bước vào phòng. Anh ta không coi ai ra gì mà đi tới trước mặt của tôi, nghiêm túc nói: “Khương Lăng, cô ở trước mặt người bình thường tùy ý sử dụng linh lực, gây ra ảnh hưởng xấu cho xã hội. Bây giờ tôi phải mời cô trở về hỗ trợ điều tra.”



Phía dưới từng trận xôn xao.



Cho tới nay văn phòng điều tra hồ sơ X có quy định, người tu đạo không được phép tự tiện sử dụng linh lực ở trước mặt người khác, lại càng không thể tùy ý dùng pháp để đối phó với người bình thường.



Quy tắc này từng được chấp hành nghiêm ngặt vài năm, nhưng về sau quỷ hồn càng ngày càng nhiều, quy tắc này sẽ không được chấp hành nghiêm túc như trước nữa. Cho tới bây giờ, cũng không khác gì chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa cả.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom