Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 101
Nghe được câu trả lời sư phụ Long Nhật Hàn không khỏi trở nên căng thẳng.
"Nhật Nguyệt liền tâm? Ý người là chủ nhân của Phá Nguyệt kiếm đang gặp nguy hiểm?"
Nếu như đúng như hắn suy đoán, chủ nhân của Phá Nguyệt kiếm là nàng vậy chẳng phải bây giờ nàng đang gặp nguy hiểm sao.
"Ta cũng không biết rõ ràng lắm. Nhưng chắc chắn chuyện này có liên quan mật thiết đến nhau. Nhưng con yên tâm, chỉ cần con còn bình an vô sự thì người đó cũng sẽ không có nguy hiểm gì quá lớn. Ấn kí kia chính là minh chứng rõ ràng nhất. Màu sắc càng đậm sẽ chứng minh người kia càng gặp nguy hiểm"
Thấy đồ đệ nhà mình có vẻ căng thẳng Nam Cung sư phụ cũng nhanh chóng giải thích đơn giản. Chỉ cần một trong hai người an toàn thì người kia cũng sẽ không có mệnh hệ gì. Đây vừa là chỗ tốt cũng là điểm không tốt của việc hai thanh kiếm có liên kết mật thiết với nhau. Một người sống người còn lại sẽ sống. Một người chịu tổn thương người còn lại cũng sẽ chịu cùng.
"Không được. Con muống xuống núi tìm nàng, con không thể để nàng gặp nguy hiểm được." Nói rồi Long Nhật Hàn toan đứng dậy rời đi.
vietwriter.vn
"Ngu ngốc. Con ngồi yên đó cho ta" Chưa kịp. để Long Nhật Hàn đứng lên đã bị tiếng quát lớn của sư phụ mình ngăn lại.
"Sư phụ. Con..."
Thấy sư phụ bổi giận như vậy người nổi tiếng cứng đầu như Long Nhật Hàn cũng phải chịu thua mà ngồi xuống nhẹ giọng.
"Con nóng lòng cái gì. Hiện tại người kia cũng đã không còn gì nguy hiểm nữa. Với lại kiếm phổ của con luyện chưa thành. Con còn muốn đi đâu chứ"
Người đồ đệ này của ông có những chuyện quả thật người làm sư phụ như ông cũng không thể lý giải được. Hắn là một người có trí tuệ, có hiểu biết và cũng rất biết chừng mực. Nhưng cũng có chuyện dốt đặc cán mai. Từ khi hắn trở về ông để ý thấy đồ đệ này của mình đã thay đổi. Thường xuyên ngẩn người suy nghĩ. Đây là điều mà trước đây ông chứ từng thấy trên người hắn. Đặc biệt với thân phận của hắn không nên xuất hiện chuyện này.
"Con lo lắng cho nàng"
Hàn vương gia anh dũng thiện chiến hiện tại chỉ dám lí nhí trả lời không dám đối diện thẳng thắn để trả lời câu hỏi của sư phụ. Hắn cũng biết mình phản ứng có hơi thái quá nhưng cứ nghĩ tới chuyện nàng có thể đang gặp nguy hiểm mà lòng hắn lại như lửa đốt không thể bình tĩnh được.
"Tiểu hài tử. Vậy con nói cho ta biết người đó là ai. Có phải con đã biết rồi hay không" Nam Cung sư phụ cũng rất hứng thú mà nhìn đồ đệ mặt lạnh nhà mình cũng có ngày sẽ điên cuồng vì một nữ nhân. Còn là bắt gặp vẻ mặt quẫn bách này của hắn. Cũng rất thú vị.
"Con không khẳng định được đó có phải nàng hay không. Theo những gì con suy đoán thì tới tám chín phần chính là nàng. Nàng là nương tử được con cưới hỏi đàng hoàng. Đại tiểu thư của gia tộc Phượng gia, Phượng Minh Nguyệt."
Khi nói tới nàng thái độ của Long Nhật Hàn thay đổi nghiêng trời lệch đất. Trong giọng nói mang đầy ý tứ cưng chiều và kiêu hãnh.
"Tiểu nữ tử Phượng gia ư. Có vẻ cũng có ý tứ đấy. Được rồi tiểu tử con không cần lo lắng. Ngoan ngoãn ở lại đầy hoàn thành việc cần làm rồi sau đó con muốn đi tìm tiểu nương tử nhà mình ta cũng không cấm."
Khi biết được chủ nhân của Phá Nguyệt kiếm là người của Phượng gia. Nam Cung gia chủ không khỏi có điều suy ngẫm. Có vẻ như mọi chuyện đều liên quan tới nhau một cách thần kì.
"Đúng rồi sư tôn. Nhiều năm trước Phá Nguyệt kiếm đã xuất thế. Con cũng có được Phá Nhật kiếm. Nhưng sao những năm qua con không hề cảm nhận được điều gì bất thường."
Trước khi rời đi Long Nhật Hàn vẫn hỏi ra câu hỏi thắc mắc hồi lâu trong lòng mình. Nếu như thật sự là nàng vậy những lần bọn họ gặp nguy hiểm tại sao đối phương đều không cảm nhận được.
"Ý con nói tới sự xuất hiện bất ngờ của ấn kí đó sao? Trước đó con lấy được Phá Nhật kiếm nhưng không hề có hồn kiếm. Nó chỉ là một thanh kiếm đặc biệt không hơn không kém. Lần này con trở về có được kiếm phổ đã bù đắp đủ phần khuyết đi của thanh kiếm. Lấy máu nhận chủ chính là kí kết nên kế ước với Phá Nhật tạo hồn kiếm. Mối liên kết giữa Nhật Nguyệt kiếm mới chính thức được móc nối lại với nhau. Phá Nhật kiếm bây giờ mới đích thị là bảo kiếm Phá Nhật kiếm của Nhật lão. Cũng là kiếm của Long Nhật Hàn con. Hiểu rồi chứ"
Giải thích một hồi hóa ra Phá Nhật kiếm hồi đó không hoàn chỉnh nên hắn mới không thể cảm nhận được mối liên hệ huyền bí này.
"Đồ nhi đã hiểu. Đa tạ sư phụ chỉ điểm. Đệ tử cáo lui"
"Được rồi trở về đi, Đừng vội vàng luyện công quá. Sẽ nguy hiểm cho con"
"Đệ tử đã rõ"
Rời khỏi viện của lão gia chủ Nam Cung, Long Nhật Hàn liền trở về phòng của mình thành thật nghỉ ngơi. Hắn cũng không muốn trước khi gặp được nàng thì cái mạng này đã đánh mất. Vừa lúc để hắn kịp suy nghĩ thấu đáo những chuyện này.
"Nhật Nguyệt liền tâm? Ý người là chủ nhân của Phá Nguyệt kiếm đang gặp nguy hiểm?"
Nếu như đúng như hắn suy đoán, chủ nhân của Phá Nguyệt kiếm là nàng vậy chẳng phải bây giờ nàng đang gặp nguy hiểm sao.
"Ta cũng không biết rõ ràng lắm. Nhưng chắc chắn chuyện này có liên quan mật thiết đến nhau. Nhưng con yên tâm, chỉ cần con còn bình an vô sự thì người đó cũng sẽ không có nguy hiểm gì quá lớn. Ấn kí kia chính là minh chứng rõ ràng nhất. Màu sắc càng đậm sẽ chứng minh người kia càng gặp nguy hiểm"
Thấy đồ đệ nhà mình có vẻ căng thẳng Nam Cung sư phụ cũng nhanh chóng giải thích đơn giản. Chỉ cần một trong hai người an toàn thì người kia cũng sẽ không có mệnh hệ gì. Đây vừa là chỗ tốt cũng là điểm không tốt của việc hai thanh kiếm có liên kết mật thiết với nhau. Một người sống người còn lại sẽ sống. Một người chịu tổn thương người còn lại cũng sẽ chịu cùng.
"Không được. Con muống xuống núi tìm nàng, con không thể để nàng gặp nguy hiểm được." Nói rồi Long Nhật Hàn toan đứng dậy rời đi.
vietwriter.vn
"Ngu ngốc. Con ngồi yên đó cho ta" Chưa kịp. để Long Nhật Hàn đứng lên đã bị tiếng quát lớn của sư phụ mình ngăn lại.
"Sư phụ. Con..."
Thấy sư phụ bổi giận như vậy người nổi tiếng cứng đầu như Long Nhật Hàn cũng phải chịu thua mà ngồi xuống nhẹ giọng.
"Con nóng lòng cái gì. Hiện tại người kia cũng đã không còn gì nguy hiểm nữa. Với lại kiếm phổ của con luyện chưa thành. Con còn muốn đi đâu chứ"
Người đồ đệ này của ông có những chuyện quả thật người làm sư phụ như ông cũng không thể lý giải được. Hắn là một người có trí tuệ, có hiểu biết và cũng rất biết chừng mực. Nhưng cũng có chuyện dốt đặc cán mai. Từ khi hắn trở về ông để ý thấy đồ đệ này của mình đã thay đổi. Thường xuyên ngẩn người suy nghĩ. Đây là điều mà trước đây ông chứ từng thấy trên người hắn. Đặc biệt với thân phận của hắn không nên xuất hiện chuyện này.
"Con lo lắng cho nàng"
Hàn vương gia anh dũng thiện chiến hiện tại chỉ dám lí nhí trả lời không dám đối diện thẳng thắn để trả lời câu hỏi của sư phụ. Hắn cũng biết mình phản ứng có hơi thái quá nhưng cứ nghĩ tới chuyện nàng có thể đang gặp nguy hiểm mà lòng hắn lại như lửa đốt không thể bình tĩnh được.
"Tiểu hài tử. Vậy con nói cho ta biết người đó là ai. Có phải con đã biết rồi hay không" Nam Cung sư phụ cũng rất hứng thú mà nhìn đồ đệ mặt lạnh nhà mình cũng có ngày sẽ điên cuồng vì một nữ nhân. Còn là bắt gặp vẻ mặt quẫn bách này của hắn. Cũng rất thú vị.
"Con không khẳng định được đó có phải nàng hay không. Theo những gì con suy đoán thì tới tám chín phần chính là nàng. Nàng là nương tử được con cưới hỏi đàng hoàng. Đại tiểu thư của gia tộc Phượng gia, Phượng Minh Nguyệt."
Khi nói tới nàng thái độ của Long Nhật Hàn thay đổi nghiêng trời lệch đất. Trong giọng nói mang đầy ý tứ cưng chiều và kiêu hãnh.
"Tiểu nữ tử Phượng gia ư. Có vẻ cũng có ý tứ đấy. Được rồi tiểu tử con không cần lo lắng. Ngoan ngoãn ở lại đầy hoàn thành việc cần làm rồi sau đó con muốn đi tìm tiểu nương tử nhà mình ta cũng không cấm."
Khi biết được chủ nhân của Phá Nguyệt kiếm là người của Phượng gia. Nam Cung gia chủ không khỏi có điều suy ngẫm. Có vẻ như mọi chuyện đều liên quan tới nhau một cách thần kì.
"Đúng rồi sư tôn. Nhiều năm trước Phá Nguyệt kiếm đã xuất thế. Con cũng có được Phá Nhật kiếm. Nhưng sao những năm qua con không hề cảm nhận được điều gì bất thường."
Trước khi rời đi Long Nhật Hàn vẫn hỏi ra câu hỏi thắc mắc hồi lâu trong lòng mình. Nếu như thật sự là nàng vậy những lần bọn họ gặp nguy hiểm tại sao đối phương đều không cảm nhận được.
"Ý con nói tới sự xuất hiện bất ngờ của ấn kí đó sao? Trước đó con lấy được Phá Nhật kiếm nhưng không hề có hồn kiếm. Nó chỉ là một thanh kiếm đặc biệt không hơn không kém. Lần này con trở về có được kiếm phổ đã bù đắp đủ phần khuyết đi của thanh kiếm. Lấy máu nhận chủ chính là kí kết nên kế ước với Phá Nhật tạo hồn kiếm. Mối liên kết giữa Nhật Nguyệt kiếm mới chính thức được móc nối lại với nhau. Phá Nhật kiếm bây giờ mới đích thị là bảo kiếm Phá Nhật kiếm của Nhật lão. Cũng là kiếm của Long Nhật Hàn con. Hiểu rồi chứ"
Giải thích một hồi hóa ra Phá Nhật kiếm hồi đó không hoàn chỉnh nên hắn mới không thể cảm nhận được mối liên hệ huyền bí này.
"Đồ nhi đã hiểu. Đa tạ sư phụ chỉ điểm. Đệ tử cáo lui"
"Được rồi trở về đi, Đừng vội vàng luyện công quá. Sẽ nguy hiểm cho con"
"Đệ tử đã rõ"
Rời khỏi viện của lão gia chủ Nam Cung, Long Nhật Hàn liền trở về phòng của mình thành thật nghỉ ngơi. Hắn cũng không muốn trước khi gặp được nàng thì cái mạng này đã đánh mất. Vừa lúc để hắn kịp suy nghĩ thấu đáo những chuyện này.
Bình luận facebook