-
Chương 1763: Truyền thừa (1)
Người này... Chính là hậu nhân dòng chính của Khôi Tể, trong hoàng triều chính thống của thế giới Thông Thiên... Khôi Hoàng!!
Nếu như Bạch Tiểu Thuần là dựa vào trước đây cùng Thông Thiên Đạo Nhân đánh một trận, dựa vào tạo hóa của người canh giữ lăng mộ, hình thành huyết mạch Khôi Tể, thành tựu Khôi Tổ. Lại thêm tu vi Thiên Tôn của hắn, hiện tại trở thành Hoàng giả trong lòng tu sĩ thế giới Thông Thiên, như vậy Khôi Hoàng trước kia, ở trên thân phận, hắn... Mới là chí tôn chân chân chính chính của thế giới Thông Thiên.
Thế giới Thông Thiên tan vỡ, Khôi Hoàng không ngã xuống, mà là bị Tà Hoàng Triều bắt, không biết bị hành hạ bao lâu. Sau khi đào rỗng tất cả bí mật, vào hôm nay... bị người ta mang theo giống như một con gia súc, lại trực tiếp xuất hiện ở trong hoàng cung, xuất hiện ở... trước mặt Bạch Tiểu Thuần!
Sau khi nghe được âm thanh của Bạch Tiểu Thuần, thần trí Khôi Hoàng đã mơ hồ, chậm rãi ngẩng đầu, mờ mịt nhìn bốn phía xung quanh. Cho đến hắn nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần.
Hắn cười.
Nụ cười này rất tang thương. Nhất là con mắt trái của Khôi Hoàng đã trở thành lỗ thủng. Từ vết tích còn lại có thể nhận ra, giống như là chính hắn móc ra. Hắn vốn không phải là già nua như thế. Hiển nhiên mấy năm nay trở thành tù nhân, vị đại hoàng tử này ở trên người của hắn, không biết thi triển bao nhiêu lần nghiên cứu cùng tàn nhẫn hãm hại.
Đường đường là thế hệ Khôi Hoàng, trước kia lúc còn ở Man Hoang, tuy rằng hắn bị Đại Thiên Sư lấy mất quyền lực, nhưng ở trên phương diện mặt mũi, hắn vẫn là hoàng tôn của Khôi Hoàng Triều, vẫn được vô số con dân cúng bái!
Chỉ là hiện tại... thê lương như vậy, bi thảm như vậy. Thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, mở miệng lời lại nghẹn ở nơi đó. Trong đầu của hắn hiện ra, là hình dáng Khôi Hoàng của ở Man Hoang năm đó, và ngày hôm nay, lúc này, trước mắt... dường như là hai người khác nhau.
Khí tức của Bạch Tiểu Thuần hỗn loạn. Bất kể như thế nào, hắn cũng không nghĩ tới, sau khi gặp lại Khôi Hoàng, lại chính là ở chỗ này!
Chú ý tới dao động thần thức của Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt đại hoàng tử lóe lên, trong lòng hắn rất đắc ý. Hắn nhằm vào Bạch Tiểu Thuần, mục đích chính là muốn khiến cho Bạch Tiểu Thuần phạm sai lầm. Dù sao thân phận đại sứ này, vô cùng mẫn cảm. Chỉ khi nào bản thân Bạch Tiểu Thuần phạm sai lầm, như vậy tất cả đều dễ nói.
Mà thứ hắn muốn, trên thực tế chính là thân thể của Bạch Tiểu Thuần. Có thể nói, đối với huyết mạch của Bạch Tiểu Thuần, vị đại hoàng tử này đã thèm nhỏ dãi đã lâu. Hắn có nắm chắc một phần nhất định, chỉ cần nắm giữ được thân thể Bạch Tiểu Thuần, hắn có thể phá giải bí mật của huyết mạch Khôi Tể. Không chỉ có thể thu được thiên phú luyện linh, còn có thể tu luyện thành công công pháp Khôi Tể lưu lại!
Bất Tử Trường Sinh Công của Bạch Tiểu Thuần, hiện tại ở Tiên Vực Vĩnh Hằng đã không phải là bí mật gì. Nhất là khả năng khôi phục của hắn nghịch thiên vậy, càng làm cho rất nhiều người lộ vẻ xúc động. Thậm chí trong tay đại hoàng tử, lại có pháp môn tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công.
Chỉ là hắn không có cách nào tu luyện được. Chỉ có người có đầy đủ huyết mạch của thế giới Thông Thiên, mới có khả năng tu luyện thành công Bất Tử Trường Sinh Công này. Đây là điều kiện cơ sở nhất.
Tất cả những điều này, đều khiến cho đại hoàng tử đối với chuyện nhận được thân thể Bạch Tiểu Thuần, lại nhiệt tình như vậy!
Lúc này mắt thấy chuẩn bị của mình có hiệu quả, đại hoàng tử hít một hơi thật sâu, cười ha hả.
- Bạch đại sứ, tiểu vương đối với chuyện luyện linh, cảm thấy rất hứng thú. Ngươi cũng biết, con người của ta theo đuổi hoàn mỹ. Trong ngoài cơ thể, đã gần như đều đổi một lần.
- Thậm chí ta cũng không lừa gạt ngươi, bên trong cơ thể của ta cũng đã có một tia huyết mạch của thế giới Thông Thiên các ngươi, cũng lục lọi ra phương pháp luyện linh. Nhưng lực lượng của những huyết mạch này còn chưa đủ. Còn xa mới đủ...
- Mà bây giờ, ta đã được phụ hoàng đồng ý, chuẩn bị luyện hóa Khôi Hoàng này, đem toàn bộ thân thể máu thịt của hắn, chế luyện thành một cánh tay của ta!
- Cánh tay này có đầy đủ huyết mạch hoàn mỹ của thế giới Thông Thiên. Bởi vậy ta cũng có thể nắm giữ ở trình độ sâu hơn... bí mật huyết mạch của Khôi Tể!
Lời nói của đại hoàng tử vang vọng, toàn thân hắn đều mang theo một tia điên cuồng. Lời của hắn, thân thể hắn, dường như cũng đã phát điên rồi.
Nhưng hết lần này tới lần khác này mọi người ở bốn phía xung quanh phần lớn đều cảm thấy tất cả những điều này là bình thường. Thậm chí trong mắt một ít Bán Thần còn lộ ra một sự hâm mộ.
Nói đến đây, đại hoàng tử chợt giơ cánh tay trái lên, trong nháy mắt chém cánh tay phải của mình xuống. Hắn không để ý tới máu tươi đang phun ra. Hắn nắm lấy Khôi Hoàng, lại trực tiếp đặt ở trên vết thương của mình!
Trong nháy mắt, rốt cuộc có số lượng lớn thịt mầm, chuyển động quỷ dị, trông buồn nôn đến cực điểm, theo thân thể Khôi Hoàng lại trực tiếp chui vào. Thân thể Khôi Hoàng run rẩy kịch liệt, nhưng ánh mắt hắn vẫn đang nhìn Bạch Tiểu Thuần. Cho dù thần sắc trên mặt hắn vặn vẹo, nhưng vẫn mỉm cười. Vào giờ phút này, từ trong miệng hắn còn có âm thanh truyền ra khắp bốn phía xung quanh.
- Con mắt trái của trẫm, cất giấu bí mật huyết mạch của Khôi Tể, không ai có thể lấy đi!
- Ở ngày đầu tiên chịu sỉ nhục nhất định, ở thời điểm bọn họ còn không biết tới bí mật huyết mạch của Khôi Hoàng, trẫm lại móc ra con mắt trái. Bí mật của huyết mạch Khôi Tể, là căn cơ của thế giới Thông Thiên ta, là tất cả thế giới Thông Thiên ta. Bọn họ... ai cũng không lấy đi được!
Khôi Hoàng cười. Ở trong tiếng cười kia, hắn giống như bạo phát ra sức lực cuối cùng trong cơ thể, ở trước mặt văn võ toàn triều Tà Hoàng, ở bên trong hoàng cung này, nói ra một hồi những lời như thế.
Những lời này, hắn hiển nhiên không phải là nói với những người khác, mà là mở miệng nói với Bạch Tiểu Thuần!
Bởi vì hắn biết, huyết mạch của Bạch Tiểu Thuần, từ một loại ý nghĩa nào đó, có thể không chính thống bằng mình, nhưng ở trên phương diện độ dày, đã vượt qua mình!
Hắn càng hiểu rõ, hắn là hoàng tôn của thế giới Thông Thiên. Cho dù chỉ là hoàng tôn mạt đại, cũng muốn gánh vác trách nhiệm của bản thân. Trách nhiệm này, hắn hiện tại đã không có cách nào gánh vác được. Nhưng hắn không thể để cho bí mật của huyết mạch Khôi Hoàng, mất từ trong tay mình được!
Mà Bạch Tiểu Thuần... Chính là sự lựa chọn của hắn!
- Từ một khắc khi ta móc xuống con mắt trái của mình, ta đã không còn là Khôi Hoàng nữa. Hiện tại chết ở chỗ này, cũng không phải là Khôi Hoàng, chỉ là một Bán Thần bình thường của thế giới Thông Thiên!
Nếu như Bạch Tiểu Thuần là dựa vào trước đây cùng Thông Thiên Đạo Nhân đánh một trận, dựa vào tạo hóa của người canh giữ lăng mộ, hình thành huyết mạch Khôi Tể, thành tựu Khôi Tổ. Lại thêm tu vi Thiên Tôn của hắn, hiện tại trở thành Hoàng giả trong lòng tu sĩ thế giới Thông Thiên, như vậy Khôi Hoàng trước kia, ở trên thân phận, hắn... Mới là chí tôn chân chân chính chính của thế giới Thông Thiên.
Thế giới Thông Thiên tan vỡ, Khôi Hoàng không ngã xuống, mà là bị Tà Hoàng Triều bắt, không biết bị hành hạ bao lâu. Sau khi đào rỗng tất cả bí mật, vào hôm nay... bị người ta mang theo giống như một con gia súc, lại trực tiếp xuất hiện ở trong hoàng cung, xuất hiện ở... trước mặt Bạch Tiểu Thuần!
Sau khi nghe được âm thanh của Bạch Tiểu Thuần, thần trí Khôi Hoàng đã mơ hồ, chậm rãi ngẩng đầu, mờ mịt nhìn bốn phía xung quanh. Cho đến hắn nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần.
Hắn cười.
Nụ cười này rất tang thương. Nhất là con mắt trái của Khôi Hoàng đã trở thành lỗ thủng. Từ vết tích còn lại có thể nhận ra, giống như là chính hắn móc ra. Hắn vốn không phải là già nua như thế. Hiển nhiên mấy năm nay trở thành tù nhân, vị đại hoàng tử này ở trên người của hắn, không biết thi triển bao nhiêu lần nghiên cứu cùng tàn nhẫn hãm hại.
Đường đường là thế hệ Khôi Hoàng, trước kia lúc còn ở Man Hoang, tuy rằng hắn bị Đại Thiên Sư lấy mất quyền lực, nhưng ở trên phương diện mặt mũi, hắn vẫn là hoàng tôn của Khôi Hoàng Triều, vẫn được vô số con dân cúng bái!
Chỉ là hiện tại... thê lương như vậy, bi thảm như vậy. Thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, mở miệng lời lại nghẹn ở nơi đó. Trong đầu của hắn hiện ra, là hình dáng Khôi Hoàng của ở Man Hoang năm đó, và ngày hôm nay, lúc này, trước mắt... dường như là hai người khác nhau.
Khí tức của Bạch Tiểu Thuần hỗn loạn. Bất kể như thế nào, hắn cũng không nghĩ tới, sau khi gặp lại Khôi Hoàng, lại chính là ở chỗ này!
Chú ý tới dao động thần thức của Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt đại hoàng tử lóe lên, trong lòng hắn rất đắc ý. Hắn nhằm vào Bạch Tiểu Thuần, mục đích chính là muốn khiến cho Bạch Tiểu Thuần phạm sai lầm. Dù sao thân phận đại sứ này, vô cùng mẫn cảm. Chỉ khi nào bản thân Bạch Tiểu Thuần phạm sai lầm, như vậy tất cả đều dễ nói.
Mà thứ hắn muốn, trên thực tế chính là thân thể của Bạch Tiểu Thuần. Có thể nói, đối với huyết mạch của Bạch Tiểu Thuần, vị đại hoàng tử này đã thèm nhỏ dãi đã lâu. Hắn có nắm chắc một phần nhất định, chỉ cần nắm giữ được thân thể Bạch Tiểu Thuần, hắn có thể phá giải bí mật của huyết mạch Khôi Tể. Không chỉ có thể thu được thiên phú luyện linh, còn có thể tu luyện thành công công pháp Khôi Tể lưu lại!
Bất Tử Trường Sinh Công của Bạch Tiểu Thuần, hiện tại ở Tiên Vực Vĩnh Hằng đã không phải là bí mật gì. Nhất là khả năng khôi phục của hắn nghịch thiên vậy, càng làm cho rất nhiều người lộ vẻ xúc động. Thậm chí trong tay đại hoàng tử, lại có pháp môn tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công.
Chỉ là hắn không có cách nào tu luyện được. Chỉ có người có đầy đủ huyết mạch của thế giới Thông Thiên, mới có khả năng tu luyện thành công Bất Tử Trường Sinh Công này. Đây là điều kiện cơ sở nhất.
Tất cả những điều này, đều khiến cho đại hoàng tử đối với chuyện nhận được thân thể Bạch Tiểu Thuần, lại nhiệt tình như vậy!
Lúc này mắt thấy chuẩn bị của mình có hiệu quả, đại hoàng tử hít một hơi thật sâu, cười ha hả.
- Bạch đại sứ, tiểu vương đối với chuyện luyện linh, cảm thấy rất hứng thú. Ngươi cũng biết, con người của ta theo đuổi hoàn mỹ. Trong ngoài cơ thể, đã gần như đều đổi một lần.
- Thậm chí ta cũng không lừa gạt ngươi, bên trong cơ thể của ta cũng đã có một tia huyết mạch của thế giới Thông Thiên các ngươi, cũng lục lọi ra phương pháp luyện linh. Nhưng lực lượng của những huyết mạch này còn chưa đủ. Còn xa mới đủ...
- Mà bây giờ, ta đã được phụ hoàng đồng ý, chuẩn bị luyện hóa Khôi Hoàng này, đem toàn bộ thân thể máu thịt của hắn, chế luyện thành một cánh tay của ta!
- Cánh tay này có đầy đủ huyết mạch hoàn mỹ của thế giới Thông Thiên. Bởi vậy ta cũng có thể nắm giữ ở trình độ sâu hơn... bí mật huyết mạch của Khôi Tể!
Lời nói của đại hoàng tử vang vọng, toàn thân hắn đều mang theo một tia điên cuồng. Lời của hắn, thân thể hắn, dường như cũng đã phát điên rồi.
Nhưng hết lần này tới lần khác này mọi người ở bốn phía xung quanh phần lớn đều cảm thấy tất cả những điều này là bình thường. Thậm chí trong mắt một ít Bán Thần còn lộ ra một sự hâm mộ.
Nói đến đây, đại hoàng tử chợt giơ cánh tay trái lên, trong nháy mắt chém cánh tay phải của mình xuống. Hắn không để ý tới máu tươi đang phun ra. Hắn nắm lấy Khôi Hoàng, lại trực tiếp đặt ở trên vết thương của mình!
Trong nháy mắt, rốt cuộc có số lượng lớn thịt mầm, chuyển động quỷ dị, trông buồn nôn đến cực điểm, theo thân thể Khôi Hoàng lại trực tiếp chui vào. Thân thể Khôi Hoàng run rẩy kịch liệt, nhưng ánh mắt hắn vẫn đang nhìn Bạch Tiểu Thuần. Cho dù thần sắc trên mặt hắn vặn vẹo, nhưng vẫn mỉm cười. Vào giờ phút này, từ trong miệng hắn còn có âm thanh truyền ra khắp bốn phía xung quanh.
- Con mắt trái của trẫm, cất giấu bí mật huyết mạch của Khôi Tể, không ai có thể lấy đi!
- Ở ngày đầu tiên chịu sỉ nhục nhất định, ở thời điểm bọn họ còn không biết tới bí mật huyết mạch của Khôi Hoàng, trẫm lại móc ra con mắt trái. Bí mật của huyết mạch Khôi Tể, là căn cơ của thế giới Thông Thiên ta, là tất cả thế giới Thông Thiên ta. Bọn họ... ai cũng không lấy đi được!
Khôi Hoàng cười. Ở trong tiếng cười kia, hắn giống như bạo phát ra sức lực cuối cùng trong cơ thể, ở trước mặt văn võ toàn triều Tà Hoàng, ở bên trong hoàng cung này, nói ra một hồi những lời như thế.
Những lời này, hắn hiển nhiên không phải là nói với những người khác, mà là mở miệng nói với Bạch Tiểu Thuần!
Bởi vì hắn biết, huyết mạch của Bạch Tiểu Thuần, từ một loại ý nghĩa nào đó, có thể không chính thống bằng mình, nhưng ở trên phương diện độ dày, đã vượt qua mình!
Hắn càng hiểu rõ, hắn là hoàng tôn của thế giới Thông Thiên. Cho dù chỉ là hoàng tôn mạt đại, cũng muốn gánh vác trách nhiệm của bản thân. Trách nhiệm này, hắn hiện tại đã không có cách nào gánh vác được. Nhưng hắn không thể để cho bí mật của huyết mạch Khôi Hoàng, mất từ trong tay mình được!
Mà Bạch Tiểu Thuần... Chính là sự lựa chọn của hắn!
- Từ một khắc khi ta móc xuống con mắt trái của mình, ta đã không còn là Khôi Hoàng nữa. Hiện tại chết ở chỗ này, cũng không phải là Khôi Hoàng, chỉ là một Bán Thần bình thường của thế giới Thông Thiên!
Bình luận facebook