Dịch giả: tu tại chợ
Thi Phong Đại trưởng lão ôm quyền, đi nhanh ra khỏi địa cung. Đối với việc Dạ Táng có thể luyện thành Nghịch huyết Dưỡng thi đan, hắn lại tin tưởng thêm vài phần, thậm chí sau khi rời khỏi, hắn chần chừ một chút rồi dứt khoát khoanh chân ngồi xuống bên ngoài biên giới khu vực này.
"Lão phu muốn đích thân thủ hộ chỗ này, phòng ngừa có bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn phát sinh!" Thi Phong Đại trưởng lão thở sâu, hạ quyết tâm, khoanh chân ngồi xuống, thậm chí hắn còn triệu hoán mười vị huyết sắc trưởng lão của Thi Phong tới đây, vây quanh bốn phía, hộ pháp cho Bạch Tiểu Thuần luyện dược.
Loại đãi ngộ thế này, chỉ có Huyết Tử mới có thể hưởng thụ...
Bạch Tiểu Thuần không để ý đến chuyện bên ngoài. Trong cung điện dưới mặt đất, hắn đi một vòng xung quanh, trong lòng kích động, hắn luyện dược đã nhiều năm nhưng cho tới bây giờ vẫn còn chưa từng luyện qua thứ đại đan này !
"Lục giai trở lên, chính là đại dược!" Bạch Tiểu Thuần thở sâu, dù là ở đây có hơn bốn mươi bộ Luyện Thi, sát khí dày đặc nồng hậu nhưng hắn chẳng thèm để ý đến, giờ phút này chỉ quan sát Huyết hồ.
Bên trong hồ là huyết thủy, chính là dùng nước sông Thông Thiên hà dung hợp cùng huyết khí nồng đậm mà thành, lại thêm vào rất nhiều dược thảo trân quý để tạo thành dược dịch
(nước thuốc) đặc biệt của Thi Phong.
Còn về bốn mươi chín bộ Luyện Thi xung quanh, mỗi con đều được lựa chọn kỹ càng, tuy rằng chỉ là Bạch cương thi nhưng toàn bộ đều tương đương với Ngưng Khí đỉnh phong, hơn nữa, toàn thân trên dưới đều không có một vết thương nào, thi khi lại rất nồng đậm.
Sau khi xem xét kỹ, Bạch Tiểu Thuần rất lấy làm hài lòng liền khoanh chân ngồi xuống tĩnh tọa. Sau một ngày khi tinh lực bản thân đã đạt tới đỉnh phong, hắn bỗng nhiên mở mắt, phất tay phải. Lập tức, dược thảo từ trong túi trữ vật bay trôi nổi giữa không trung. Bị Bạch Tiểu Thuần cách không bóp nát, dược thảo lập tức vỡ vụ, hóa thành chất lỏng.
Dược thảo từng cây từng cây không ngừng được dung hợp vào nhau. Bạch Tiểu Thuần hai mắt không chớp, chăm chú quan sát, không ngừng vận dụng phương pháp Vạn vật Thảo mộc để phân tích nghiên cứu. Sau khi đảm bảo là không còn gì đáng ngại nữa, hắn mới dung nhập những dược dịch này vào thân thể một con luyện thi. Dược dịch như có linh tính vừa chạm vào cương thi liền nhanh chóng chui vào thân thể cương thi.
"Bốn mươi chín viên Thi đan nhìn có vẻ giống nhau, nhưng thật ra từng viên một đều có những khác biệt tinh vi. Nhìn chung mà nói, mỗi viên đều có một chỗ không hoàn mỹ, một lổ hổng."
"Đây vẫn chưa phải là chỗ khó nhất. Cái khó chính là, mỗi lỗ hổng của bốn mươi chính viên Thi đan này đều không giống nhau, để cuối cùng khi ngưng kết lại chúng mới có thể bổ sung nhau mà hình thàn đại đan." Trên trán Bạch Tiểu Thuần mồ hôi đã nhỏ xuống nhưng hắn không chú ý đến, chỉ đắm chìm trong luyện dược.
Thời gian trôi mau, thấm thoắt đã qua nửa tháng. Bạch Tiểu Thuần luyện dược rất yên tĩnh. Theo thời gian tu sĩ ở Thi Phong cũng bắt đầu yên lòng, ngày càng nhiều người cảm thấy chuyện tình ở Trung Phong trước đây chỉ là chuyện bé xé ra to, luyện đan thôi làm gì có cái gì kinh khủng...
Lại qua một tháng, toàn bộ Thi Phong vẫn không có bất cứ chuyện gì phát sinh. Đệ tử Thi Phong lại càng thêm yên tâm, đến cả tu sĩ Trung Phong cũng bắt đầu kinh ngạc.
Sau khi nghe nói Dạ Táng đi Thi Phong, bọn hắn nguyên bản còn có ý định xem náo nhiệt nhưng giờ đây hai tháng đã trôi qua, Thi Phong vẫn như ban đầu không có bất kỳ biến hóa nào. Chuyện này không khỏi khiến cho đám người Trung Phong đều cảm thấy không cam lòng.
"Vì cái gì mà chỉ có chúng ta gặp chuyện không may? Ôn Ma sang Thi Phong, Thi Phong lại chẳng việc gì!"
"Sao lại không có nổ lò, sao lại không có tiêu chảy? Chúng ta không phục!"
"Chẳng lẻ Ôn Ma đổi tính?"
Lại qua thêm nửa tháng, tu sĩ Thi Phong đã yên tâm hoàn toàn, thậm chí không ít người đều đã quên chuyện Bạch Tiểu Thuần đang luyện đan, nhưng người của Trung Phong thì không. Bọn hắn từng tên một trơ mắt nhìn Thi Phong, tựa hồ như nếu không nhìn thấy Thi Phong gặp chuyện xúi quẩy thì tuyệt không chịu bỏ qua.
Chính thời điểm này, Bạch Tiểu Thuần rốt cuộc cũng hoàn thành bước thứ nhất của việc luyện chế Nghịch huyết Dưỡng thi đan. Hắn đã gieo đầy đủ dược thảo vào thi thể của bốn mươi chín con cương thi, bắt đầu dùng Huyết hỏa thạch thôi thúc nhiệt độ khiến huyết thủy trong huyết hồ sôi cuồn cuộn, rồi đem bốn mươi chín bộ luyện thi nhấn chìm trong hồ.
Lại qua một tháng, đệ tử Trung phong đã tuyệt vọng hoàn toàn, từng tên một bi phẫn, cảm thấy thật bất công, cảm thấy Dạ Táng thật không xứng danh Ôn Ma.
Ngay khi ấy, chuyện bất ngờ xảy ra!
Bốn mươi chín bộ luyện thi, từng cái một bắt đầu khô héo rồi héo rũ. Bạch Tiểu Thuần phấn chấn tinh thần, bấm niệm pháp quyết liên tục điều khiển từng viên Thi đan màu xám từ trong huyết hồ bay ra.
"Thời điểm mấu chốt đã đến!" Bạch Tiểu Thuần thở sâu, tâm niệm truyền lệnh. Con Lục mao cương thi vốn vẫn khoanh chân ngồi tĩnh tọa sau lưng hắn lập tức mở mắt, trên người mọc ra bốn mươi chín cái rễ lan thẳng đến bốn mươi chín viên thi đan, xuyên thủng và hút lấy.
Bốn mươi chín viên Thi đan lập tức héo rũ, hóa thành tro bụi. Tất cả tinh hoa đều bị Lục mao cương thi hút lấy, bị dung nhập vào trong thi thể, rồi hóa thành bốn mươi chín sợi khí tức chạy liên tục.
Bạch Tiểu Thuần thần sắc ngưng trọng lập tức đi đến bên Lục mao cương thi, nhấc tay phải cách không đánh đến, hiển nhiên là lấy thân thể Lục mao cương thi làm lò đan để luyện bốn mươi chín sợi Thi khí thành Nghịch huyết Dưỡng thi đan.
Theo tay hắn đánh, thân thể của Lục mao run rẩy, thần sắc vặn vẹo, từng luồng khí tức bạo ngược từ trong thi thể liên tục khuếch tá ra. Bạch Tiểu Thuần tóc tai rối bời, trong mắt lộ vẻ căng thẳng, tay phải vung mạnh. Lục mao cương bay đi, rơi vào huyết hồ.
Cương thi vừa rơi xuống, huyết hồ lập tức sôi trào. Bạch Tiểu Thuần nhích động, bay lên cao, ngồi khoanh chân, hai tay bắt đầu bấm niệm pháp quyết, liên tục chỉ vào Lục mao cương. Mỗi lần chỉ, huyết hồ đều nổ vang lên, rất nhiều huyết khí chui vào thi thể Lục mao cương.
Ba ngày trôi qua rất nhanh, trong cơ thể Lục mao cương, bốn mươi chín sợi thi khí vẫn không cách nào dung hợp vào nhau được. Mỗi lần muốn dung hợp đều tự động tiêu tán, mà trong ba ngày qua, thi thể Lục mao cương héo rụi nhanh chóng, thậm chí nhiều nơi đã xuất hiện dấu hiệu tan vỡ. Nó càng lúc càng giãy giụa mãnh liệt, răng nanh, móng tay, gai xương, lông xanh, toàn bộ đều hiện trở ra, liên tục vặn vẹo nhưng chẳng nên chuyện gì.
"Sao lại như vậy?" Bạch Tiểu Thuần sốt ruột, nếu cứ tiếp tục, toàn thân Lục mao cương sẽ tan vỡ, khi đó luyện đan sẽ thất bại. Bạch Tiểu Thuần không cam lòng, hắn bỗng nhiên giơ tay hải nhấn lên mi tâm
(giữa trán). Lập tức, nơi mi tâm liền hiện ra một khe hở, Thông Thiên Pháp Nhãn liền hiển lộ. Liếc mắt xem qua, Bạch Tiểu Thuần lập tức thấy bên trong cơ thể Lục mao cương ngoài bốn mươi chín sợi thi khí kia còn có rất nhiều khí tức hỗn tạp khác.
Những khí hỗn tạp không thuần nhất đến từ chính... huyết thủy trong huyết hồ. Thứ huyết thủy này mặc dù là dược dịch trân quý của Thi Phong, nhưng bây giờ trong mắt Bạch Tiểu Thuần lại thấy thứ này bị pha tạp nhiều lắm.
Đây mới chính là mấu chốt, nhưng thứ này đã ô uế Lục mao cương khiến cho thi khí không cách nào dung hợp được.
"Chết tiệt! Huyết thủy dược dịch này sao lại pha tạp kém tinh thuần như thế!" Bạch Tiểu Thuần có chút nóng nảy. Hắn không biết là Huyết thủy dược dịch này đã là tinh hoa hiếm có rồi. Huyết thủy mà các tu sĩ khác dùng để luyện thi càng là tạp loạn hơn nữa.
Sở dĩ có chuyện này cũng vì Bạch Tiểu Thuần đã tu luyện Bất tử Trường sinh công. Bất tử Huyết khí của hắn mới là chính tông nhất. Trong ánh mắt hắn, tự nhiên sẽ cảm thấy huyết hồ này là hỗn tạp.
"Chỉ đành tìm cách tinh lọc nhanh chóng thôi. Không còn thời gian để chậm trễ nữa. Chỉ có thể dùng thủ đoạn bạo liệt!" Mắt thấy Lục mao cương sắp chống đỡ không nổi, Bạch Tiểu Thuần nghiến răng, phất tay phải, hiện ra trên trăm loại dược thảo, trong mắt tinh mang chớp lóe, lộ vẻ tính toán thôi diễn, lấy Vạn vật Thảo mộc thuật pháp không ngừng cải biến dung hợp những dược thảo này để tạo thành một cỗ lực lượng thiêu đốt kinh khủng.
Cho đến khi trên trăm loại dược thảo hoàn toàn ngưng kết lại một chổ, hắn giơ tay chỉ một phát xuống hồ, các dược thảo này lập tức hóa thành dược dịch, rơi xuống. Dược dịch vừa chạm mặt hồ, làm như cả hai có sự bài xích mãnh liệt lẫn nhau, nên liền trực tiếp bộc phát, bùng cháy thành ngọn lửa màu đen bao trùm cả huyết hồ.
Không phải chỉ thiêu đốt trên mặt hồ mà toàn bộ huyết thủy trong hồ cũng như bị bốc cháy. Theo đó, một lượng lớn hắc khí khuếch tán ra, liên tục dung nhập vào vách tường bốn phía. Còn huyết thủy trong huyết hồ cũng sụt giảm đi nhanh chóng.
Loại thủ đoạn này ẩn chứa rất nhiều tai hại, có thể nói chính là hành động lỗ mãng bậc nhất. Nhất là thứ hắc khí tràn ra kia rất khó tiêu tán lại dơ bẩn cực kỳ.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần không có thời gian để lo lắng nhiều như vậy, giờ khắc này hắn chỉ dốc sức thiêu đốt huyết hồ. Thời gian dần qua, càng lúc càng nhiều hắc khí dung nhập vào vách tường xung quanh, khuếch tán ra.. toàn bộ Thi Phong.
Cùng với hắc khí khuếch tán ra, màu sắc ngọn lửa bên trong huyết hồ cũng chuyển dần từ đen thành tím, rồi cuối cùng trở thành màu đỏ. Lúc này, huyết thủy trong huyết hồ đã giảm đi khoảng chín phần mười, chỉ còn lại một phần, dù rằng vẫn còn có pha tạp, nhưng miễn cưỡng đã có thể sử dụng. Bạch Tiểu Thuần bấm niệm pháp quyết, giơ tay chỉ, lập tức huyết thủy còn sót lại hướng thẳng đến Lục mao cương, dung nhập vào cơ thể nó. Bạch Tiểu Thuần gầm nhẹ một tiếng, bốn mươi chín sợi thi khí vốn thủy chung không dung hợp trước đây bổng nhiên ngưng tụ về một chỗ.
Từng sợi một dung hợp lại tạo thành một vòng xoáy ở trong đan điền Lục mao cương nhanh chóng cuộn tròn lại, mơ hồ như muốn hóa thành đại đan.
Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, nhìn không dời mắt. Sau khi hóa giải toàn bộ nguy cơ luyện dược thất bại, cả người hắn tóc tai rối bù. Đột nhiên hắn chợt nhớ đến những hắc khí đã tản ra bên ngoài kia...
"Chắc không có chuyện gì đâu..." Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn vách tường, có chút chột dạ. Những hắc khí kia ẩn chứa bên trong quá nhiều các pha tạp, ngay đến hắn cũng chẳng biết khi hòa nhập vào nhau sẽ gây nên hậu quả gì...
Nhớ tới việc, trước khi luyện dược mình cũng đã nhiều lần rào đón và Huyết tử cùng Đại trưởng lão cũng đã nhiều lần cam đoan, rằng hết thảy mọi chuyện đều không là vấn đề, Bạch Tiểu Thuần cũng yên tâm đi.
Nghĩ đến đây, Bạch Tiểu Thuần giơ tay lên túi trữ vật, sờ nắn lệnh bài mà Tống gia lão tổ đã ban cho, lòng cảm thấy an ổn không ít, vì thế hắn lại cúi đầu tiếp tục chìm trong luyện dược.
Trong cùng thời khắc này, toàn bộ Thi Phong lại xuất hiện một ít... sự tình, rất kỳ quái, không thể tưởng tượng được.
Xuất hiện sớm nhất là chuyện một tu sĩ thanh niên đang luyện chế cương thi, sắc mặt lạnh lùng đang chăm chú nhìn con cương thi chìm trong huyết trì
(ao máu), bấm niệm pháp quyết uẩn dưỡng...
Vô thanh vô tức, từng tia khí tức vô hình, bỗng từ các vách tường xung quanh lan tràn ra rất nhanh. Tu sĩ thanh niên, thân thể chấn động, trong mắt lộ ra vẻ mờ mịt, ngừng bấm niệm pháp quyết, đứng lên, thần sắc nghiêm túc chưa từng có, đi ra khỏi động phủ, ra tới ngoài lại bấm quyết, giơ tay chỉ xuống mặt đất, khoét ra một cái hố.
Hắn nhảy vào trong hố rồi hốt bùn đất xung quanh lấp lại, tự đem chôn nửa người vào hố, nửa thân trên bên ngoài, lại giơ hay tay lên trời, thần sắc nghiêm nghị, chậm rãi đung đưa.
Bình luận facebook